I waved my hand in an awkward gesture,

I waved my hand in an awkward gestu

I waved my hand in an awkward gesture, "Oh, ummm, you mean...like identification card? Like the identification card that we use to identify ourselves?"

She looked at me as if I was an idiot. What? It was better to look like an idiot rather than having my best friend found out that I made a booking for a fucking presidential suite to accommodate my goddamn love affair. But Kirishima realized the situation quickly.

"Takaba-sensei, I know you are tired. But I am afraid Asami-sama doesn't have much time in his schedule. It will be great if we can have our discussion first before you go to your room," he gave me an excuse.

I gladly turned around to face Kirishima. I was sure he could see relief written all over my face because he looked at me with some sort of concern in his eyes.

"Discussion? Oh, oh, yeah sure! The discussion! Well, we can't make the great Asami Ryuichi waits for long, can we? Shall we go now so we can discuss, ummm, you know, whatever it is we want to discuss?"

I heard a familiar laugh from behind Kirishima. Asami chuckled so unreservedly that even I was surprised.

"Oh, I am very sorry for this," he casually said to Kou, Maria, and her husband. The newly wedded couple instantly melted at Asami's deep baritone voice. "It has been a tough day but seeing the animated Takaba-sensei always brings laughter back to me."

The couple automatically assured him that it didn't matter, that they understood, blah blah blah. But Kou just stood silently, watching Asami in suspicion. I couldn't blame him. In my humble opinion, that was what everyone should do every time they saw Asami. Asami introduced himself briefly; hardly giving any information more than what was necessary. And my companions introduced themselves so excitedly. Well, two did that excitedly. One did that with a frown.

"Takaba-sensei, shall we go now? It will take some time to discuss the full detail of the project. And it is getting late already," Asami's voice pulled me out of my intense observation of Kou.

"Then I will just wait in your room, Aki," Kou quickly told me.

"I am afraid that the discussion may take some time," Asami lied smoothly. "I may need to take Takaba-sense somewhere else to show him some proofs."

"Proofs?" Maria asked curiously.

"Oh, haven't Takaba-sensei informed you that he once worked as a photojournalist for criminal section? We are working for government's project right now." Asami tilted his head as if he was truly wondering whether I had told them or not.

Maria and her husband were so enchanted with Asami that they enthusiastically asked in detail about the thrill of my past experience as a crime photojournalist. She even squealed in interest as Asami smoothly described my 'current project', a nicely altered conspiracy story that I knew he copied from an old detective novel. I saw Suoh reading the novel once and I asked what it was about. But apparently, Asami's trick worked. Everyone was distracted from our previous topic and for a while I thought my best friend would simply forget the idea of waiting in my room. Then Kou interrupted the easy conversation and I started fidgeting again.

"I thought you quitted crime photography, Aki. You told me that it was dangerous and you didn't want it to affect your relationship with Arata." Raising his eyebrow, he put meaningful emphasize as he mentioned the word 'relationship'.

I hoped a hole would open up and I silently prayed that it would swallow me whole. I didn't know what to say. My mind was blank and I looked at anywhere else but my best friend. My breathing increased and my heart rate jumped suddenly. I felt that everything moved slower around me. And everyone talked louder to my ears. I started to sweat heavily and my instinct told me to run away from this damn hotel as soon as possible.

The next thing I knew, Asami moved casually to stand beside me. Our arms were separated a few millimeters away and he didn't touch me. But I could feel the warmth of his body. The smell of his familiar cologne with a hint of his usual cigarettes filled my brain and, amazingly, it slightly calmed my mind down.

"Takaba-sensei did. But I asked his favor and he kindly accepted. I am very sorry to ask this, but do you happen to know Takagi-san as well?"

Kou looked surprised, "Do you know Takagi Arata?"

Showing his perfect smile, Asami answered easily, "What a small world. Of course, I do. I believe I know this happy couple quite well. They always look so sweet together I can't help but tease them from time to time."

Normally, I would snort at Asami's blatant lie. But I felt so detached with reality now that I just nodded absentmindedly from behind Asami's broad shoulders, secretly hoping that I could lean on him and inhale more of the intoxicating aroma of his body.

Asami smartly talked about Arata with Kou for a while, telling a funny anecdote about something Arata did at the office and, in the same time, making Arata a sort of hero in front of all this people. And everyone truly laughed at his story. Just like that, Kou didn't look at Asami suspiciously anymore. He still observed Asami's every movement, but he didn't say anything else that might reveal my secret.

When Asami finally asked me to leave for the restaurant, Kou didn't try to stop me. Maria frowned, though, and innocently asked, "The famous restaurant on the top floor? I thought it is already closed for the day."

Leading me with a strong and reassuring grip at my elbow, Asami smirked. "Is it? I am sure they will make an exception once in a while." And I knew he wasn't bragging. He simply stated the fact.

"Um, I will wait for both of you in the lobby tomorrow morning, Maria-san, Himuro-san. 9AM, okay? Bye, Kou! I promise I will call you soon," I told them in a more steady voice before I left.

Once Asami and I were inside the lift, Kirishima passed my lover our room cards. I didn't even notice when Kirishima checked us in. Too busy trying to hide my secret, I guess. Suoh and Kirishima stood inside the lift, facing away from us as they blocked other people from coming inside.

As soon as the door closed with the familiar 'ding' sound, I grabbed Asami's jacket and bring him down roughly to kiss him. I didn't know what got into me. I meant, Kirishima and Suoh were there, standing only a few feet away from us. And I just experienced one of the most frightening incidents since I quitted crime photography. But instead of feeling any fear or guilt, I felt horny. I grinded my arousal desperately against Asami's thigh as he held me around my waist and thrust his tongue deep into my throat, kissing me brutally.

"Asami...I don't know...I...why...," I sobbed as I gasp for breath. His face was so near that we practically breathed the very same air.

"Adrenaline rush," he calmly explained. "Your adrenaline is pumping right now. Everyone has different triggers. It is natural. Nothing is wrong with you."

As he leaned down to lick my jawline, I bit his neck hard in frustration. I wanted his bare skin against mine. I wanted to taste his cum in my mouth. I wanted his cock deep inside me. Frantically, my hand pried to his pant, but his hand halted my movement. I looked up at him sullenly. I could feel his erection poking my stomach. So, what was his problem now? Didn't he want this too? Wasn't he the one who stubbornly insisted that we kept our regular Friday affair?

"Kirishima," that was the only thing that he said as he stared at me.

"Understood, Asami-sama," Kirishima answered without looking back.

What was this? How did Kirishima understand what Asami wanted just with that single word? Did they talk in a telepathy mode now? A strong wave of jealousy exploded inside me. Out of the edge of my eyes, I noticed Kirishima pressed a button on the lift panel as he took his phone out. I heard another 'ding' sound. But I didn't care. Everything else around me faded out into the background. Right now, the only thing I wanted was to show Asami that it was me who was with him. Not Kirishima. Not Suoh. Not everyone else who blatantly gawked at him as they worshipped his body secretly inside their pervert imagination.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tôi vẫy tay của tôi trong một cử chỉ khó khăn, "Oh, um, bạn có nghĩa là... như thẻ? Như việc xác định thẻ mà chúng tôi sử dụng để xác định chính mình?"Cô nhìn vào tôi như thể tôi là một idiot. Cái gì? Nó là tốt hơn để trông giống như một idiot chứ không phải là có người bạn tốt nhất của tôi phát hiện ra rằng tôi thực hiện đặt chỗ cho một bộ tao tổng thống để phù hợp với mối tình chết tiệt của tôi. Nhưng Kirishima nhận ra tình hình một cách nhanh chóng."Takaba-sensei, tôi biết bạn đang mệt mỏi. Nhưng tôi sợ rằng Asami-sama không có nhiều thời gian trong lịch trình của mình. Nó sẽ là tuyệt vời nếu chúng tôi có thể có cuộc thảo luận của chúng tôi lần đầu tiên trước khi bạn đi vào phòng của bạn,"ông đã cho tôi một lý do gì.Tôi sẵn sàng quay lại để đối mặt với Kirishima. Tôi đã chắc chắn ông có thể thấy cứu trợ viết trên khuôn mặt của tôi bởi vì ông nhìn vào tôi với một số loại mối quan tâm trong mắt ông."Thảo luận? Oh, oh, có chắc chắn! Các cuộc thảo luận! Vâng, chúng tôi không thể làm cho tuyệt vời Asami Ryuichi chờ đợi cho lâu dài, chúng tôi có thể? Chúng ta đi bây giờ vì vậy chúng tôi có thể thảo luận, um, bạn biết, bất cứ điều gì nó là chúng tôi muốn thảo luận về?"Tôi nghe nói một cười quen thuộc từ phía sau và Kirishima. Asami chuckled vì vậy, không hạn chế mà thậm chí tôi đã ngạc nhiên."Oh, tôi rất xin lỗi vì điều này," ông tình cờ nói với Kou, Maria, và chồng. Các cặp vợ chồng mới được wedded ngay lập tức tan chảy tại của Asami sâu trầm giọng nói. "Nó đã là một ngày khó khăn nhưng nhìn thấy các hoạt hình Takaba-sensei luôn luôn mang lại cười trở lại với tôi."Các cặp vợ chồng tự động đảm bảo rằng nó không quan trọng, rằng họ hiểu rõ, blah blah blah. Nhưng Kou chỉ đứng âm thầm, xem Asami ở nghi ngờ. Tôi không thể đổ lỗi cho anh ta. Ý kiến khiêm nhường của tôi, đó là những gì tất cả mọi người nên làm mỗi khi họ thấy Asami. Asami tự giới thiệu mình một thời gian ngắn; hầu như không đưa ra bất kỳ thông tin nhiều hơn những gì là cần thiết. Và companions của tôi giới thiệu bản thân rất hào hứng. Vâng, hai đã có hào hứng. Ai đã làm điều đó với một nhăn."Takaba-sensei, chúng ta đi bây giờ? Nó sẽ mất một thời gian để thảo luận về các chi tiết đầy đủ của dự án. "Và nó là nhận được trễ đã," tiếng nói của Asami kéo tôi ra khỏi của tôi quan sát cường độ cao của Kou."Sau đó tôi sẽ chỉ chờ đợi trong phòng của bạn, Aki," Kou nhanh chóng nói với tôi."Tôi sợ rằng các cuộc thảo luận có thể mất một thời gian," Asami nói dối trơn tru. "Tôi có thể cần phải có cảm giác Takaba ở một nơi khác để thấy anh ta một số chứng minh.""Chứng minh?" Maria hỏi tò mò."Oh, đã không Takaba-sensei thông báo cho bạn rằng ông một lần làm việc như một nhiếp ảnh viên cho hình sự phần? Chúng tôi đang làm việc cho dự án của chính phủ ngay bây giờ." Asami nghiêng đầu như nếu ông đã thực sự tự hỏi cho dù tôi đã nói với họ hay không.Maria và chồng của cô đã được như vậy say mê với Asami mà họ nhiệt tình yêu cầu chi tiết về những hộp của tôi kinh nghiệm trong quá khứ như là một nhiếp ảnh viên tội phạm. Cô thậm chí squealed lợi ích như Asami suôn sẻ mô tả của tôi 'dự án hiện tại', một câu chuyện độc đáo thay đổi âm mưu mà tôi biết ông đã sao chép từ một cuốn tiểu thuyết trinh thám cũ. Tôi thấy Nanano đọc tiểu thuyết một lần và tôi hỏi những gì nó đã về. Tuy nhiên, rõ ràng, làm việc của Asami lừa. Tất cả mọi người là bị phân tâm từ chủ đề trước đó của chúng tôi và trong một thời gian, tôi nghĩ rằng bạn tốt nhất của tôi chỉ đơn giản quên ý tưởng của chờ đợi trong phòng của tôi. Sau đó Kou gián đoạn hội thoại dễ dàng và tôi bắt đầu fidgeting một lần nữa."Tôi nghĩ rằng bạn thôi nhiếp ảnh tội phạm, Aki. Bạn nói với tôi rằng nó là nguy hiểm và bạn không muốn nó ảnh hưởng đến mối quan hệ của bạn với Arata." Nâng cao lông mày của mình, ông đặt có ý nghĩa nhấn mạnh như ông đã đề cập từ 'quan hệ'.Tôi hy vọng một lỗ sẽ mở ra và tôi âm thầm cầu nguyện rằng nó sẽ nuốt tôi toàn bộ. Tôi không biết phải nói gì. Tâm trí của tôi là trống và tôi xem xét bất cứ nơi nào khác nhưng tôi tốt nhất. Tôi thở tăng và nhịp tim của tôi nhảy lên đột ngột. Tôi cảm thấy rằng tất cả mọi thứ di chuyển chậm hơn xung quanh tôi. Và tất cả mọi người nói chuyện to hơn để tai mình. Tôi bắt đầu đổ mồ hôi rất nhiều và bản năng của tôi nói với tôi để chạy ra khỏi khách sạn chết tiệt này càng sớm càng tốt.Điều tiếp theo tôi biết, Asami chuyển tình cờ để đứng bên cạnh tôi. Cánh tay của chúng tôi đã được tách ra một vài mm và ông đã không liên lạc với tôi. Nhưng tôi có thể cảm thấy sự ấm áp của cơ thể của mình. Mùi của cologne quen thuộc của mình với một gợi ý của thuốc lá thông thường của mình đầy bộ não của tôi, và đáng ngạc nhiên, nó một chút bình tĩnh tâm trí của tôi."Takaba-sensei đã làm. Nhưng tôi yêu cầu ưu tiên của ông và ông vui lòng chấp nhận. Tôi rất xin lỗi cho yêu cầu này, nhưng bạn có xảy ra cho biết Takagi-san là tốt?"Kou nhìn ngạc nhiên, "Bạn có biết Takagi Arata?"Hiển thị của mình nụ cười hoàn hảo, Asami trả lời một cách dễ dàng, "những gì một thế giới nhỏ. Tất nhiên, tôi làm. Tôi tin rằng tôi biết cặp vợ chồng hạnh phúc này khá tốt. Họ luôn luôn nhìn rất ngọt ngào với nhau, tôi không thể không tease chúng theo thời gian."Thông thường, tôi sẽ snort tại của Asami blatant nằm. Nhưng tôi cảm thấy như vậy tách ra với thực tế bây giờ mà tôi chỉ gật đầu absentmindedly từ phía sau của Asami rộng vai, bí mật hy vọng rằng tôi có thể dựa vào anh ta và hít thêm hương thơm làm say của cơ thể của mình.Asami smartly nói chuyện về Arata với Kou cho một thời gian, nói với một giai thoại vui về một cái gì đó Arata đã làm tại văn phòng, và trong thời gian đó, làm cho Arata một loại anh hùng ở phía trước của tất cả những người này. Và tất cả mọi người thực sự cười câu chuyện của ông. Chỉ cần như thế, Kou đã không nhìn vào Asami đáng ngờ nữa. Ông vẫn còn quan sát của Asami mỗi chuyển động, nhưng ông không nói bất cứ điều gì khác mà có thể tiết lộ bí mật của tôi.Khi Asami cuối cùng yêu cầu tôi để lại cho các nhà hàng, Kou đã không cố gắng để ngăn chặn tôi. Maria cau mày, mặc dù, và innocently hỏi, "các nhà hàng nổi tiếng trên tầng cao nhất? Tôi nghĩ nó đã được đóng lại cho ngày."Dẫn tôi với một va li mạnh mẽ và yên tâm tại khuỷu tay của tôi, Asami cười. "Is it? Tôi chắc chắn họ sẽ làm cho một ngoại lệ một lần trong một thời gian." Và tôi biết ông không phải là khoác lác. Ông chỉ đơn giản là nói thực tế."Um, tôi sẽ chờ đợi cho cả hai của bạn tại hành lang sáng mai, Maria-san, Himuro-san. 9 sáng, okay? Tạm biệt, Kou! Tôi hứa tôi sẽ gọi cho bạn sớm,"tôi nói với họ trong một giọng nói ổn định hơn trước khi tôi.Một khi Asami và tôi đã bên trong Thang máy, Kirishima thông qua người yêu của tôi thẻ phòng của chúng tôi. Tôi thậm chí không nhận thấy khi Kirishima kiểm tra chúng tôi. Quá bận rộn cố gắng để ẩn bí mật của tôi, tôi đoán. Nanano và Kirishima đã đứng bên trong Thang máy, phải đối mặt với đi từ chúng tôi như họ chặn người khác từ đến bên trong.Ngay sau khi cửa đóng cửa với các quen thuộc 'đinh' âm thanh, tôi nắm lấy áo khoác của Asami và đưa ông ta khoảng để hôn anh ta. Tôi không biết những gì đã nhận vào tôi. Tôi có nghĩa là, Kirishima và Nanano đã có, đứng chỉ một vài phút đi từ chúng tôi. Và tôi chỉ có kinh nghiệm một trong những sự cố đáng sợ nhất kể từ khi tôi thôi tội phạm nhiếp ảnh. Nhưng thay vì cảm thấy sợ hãi hay tội lỗi, tôi cảm thấy horny. Tôi nghiền kích thích của tôi tuyệt vọng chống lại của Asami đùi vì ông giữ tôi xung quanh eo của tôi và đẩy lưỡi của mình sâu vào cổ họng của tôi, hôn tôi dã man."Asami... Tôi không biết... I...why...,"tôi sobbed như tôi gasp cho hơi thở. Khuôn mặt của mình là như vậy gần đó, chúng tôi thực tế hít không khí rất giống nhau."Adrenaline rush," ông bình tĩnh giải thích. "Adrenaline của bạn bơm ngay bây giờ. Mọi người đều có khác nhau gây nên. Nó là tự nhiên. Không có gì là sai với bạn."Như ông cúi xuống để liếm jawline của tôi, tôi cắn cổ cứng trong thất vọng. Tôi muốn làn da trần của mình chống lại tôi. Tôi muốn hương vị của ông kiêm trong miệng của tôi. Tôi muốn gà của mình sâu bên trong tôi. Điên cuồng, bàn tay của tôi pried để quần của mình, nhưng bàn tay của mình ngừng chuyển động của tôi. Tôi nhìn lên lúc ông sullenly. Tôi có thể cảm thấy ông cương cứng poking Dạ dày của tôi. Vì vậy, những gì là vấn đề của mình bây giờ? Ông không muốn điều này quá? Không phải ông là một người kiên khẳng định rằng chúng tôi giữ chúng tôi thường xuyên thứ sáu vụ?"Kirishima," đó là điều duy nhất mà ông nói như ông stared vào tôi."Hiểu, Asami-sama," Kirishima trả lời mà không nhìn lại.Điều này là gì? Làm thế nào Kirishima hiểu những gì Asami muốn chỉ với duy nhất từ đó? Họ đã nói chuyện trong một chế độ telepathy bây giờ? Một làn sóng mạnh mẽ của ganh tỵ phát nổ bên trong tôi. Ra khỏi rìa của mắt của tôi, tôi nhận thấy Kirishima nhấn một nút trên bảng điều khiển Thang máy như ông lấy điện thoại của mình ra. Tôi nghe nói một 'đinh' âm thanh. Nhưng tôi không quan tâm. Mọi thứ khác xung quanh tôi nhạt dần vào nền. Ngay bây giờ, điều duy nhất tôi muốn là để hiển thị Asami rằng nó đã là tôi những người đã với anh ta. Không Kirishima. Không Nanano. Không phải tất cả mọi người blatantly gawked lúc anh ta vì họ thờ cơ thể của mình bí mật bên trong của trí tưởng tượng pervert.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Tôi vẫy tay ​​của tôi trong một cử chỉ vụng về, "Oh, ummm, bạn có nghĩa là ... giống như thẻ căn cước? Giống như các thẻ nhận dạng mà chúng tôi sử dụng để xác định chính mình?" Cô ấy nhìn tôi như thể tôi là một thằng ngốc. Cái Gì? Nó là tốt hơn để trông giống như một thằng ngốc hơn là có người bạn tốt nhất của tôi phát hiện ra rằng tôi đã thực hiện một đặt phòng cho một bộ tổng thống chết tiệt để chứa tình yêu chết tiệt của tôi. Nhưng Kirishima nhận ra tình hình một cách nhanh chóng. "Takaba-sensei, tôi biết bạn đang mệt mỏi. Nhưng tôi sợ Asami-sama không có nhiều thời gian trong lịch trình của mình. Nó sẽ là tuyệt vời nếu chúng ta có thể có cuộc thảo luận của chúng tôi đầu tiên trước khi bạn đi đến phòng của bạn, "ông đã cho tôi một cái cớ. Tôi sẵn sàng quay lại đối diện Kirishima. Tôi chắc chắn anh có thể nhìn thấy cứu trợ hiện rõ trên khuôn mặt của tôi, vì ông nhìn tôi với một số loại mối quan tâm trong mắt anh. "Thảo luận? Oh, oh, yeah chắc chắn! Các cuộc thảo luận! Vâng, chúng ta có thể không làm cho lớn Asami Ryuichi đợi lâu, có thể chúng ta? Chúng ta sẽ đi ngay bây giờ để chúng tôi có thể thảo luận, ummm, bạn biết đấy, bất cứ điều gì nó là chúng tôi muốn thảo luận? " Tôi nghe thấy một tiếng cười quen thuộc từ phía sau Kirishima. Asami cười khúc khích như vậy không dè dặt mà thậm chí tôi đã rất ngạc nhiên. "Oh, tôi rất xin lỗi vì điều này", ông tình cờ biết đến Kou, Maria, và chồng cô. Các cặp vợ chồng mới cưới ngay lập tức tan ra giọng nam trung sâu Asami của. "Đó là một ngày khó khăn nhưng nhìn thấy hoạt hình Takaba-sensei luôn mang lại tiếng cười lại với tôi." Hai vợ chồng tự động đảm bảo với ông rằng nó không quan trọng, mà họ hiểu, blah blah blah. Nhưng Kou chỉ đứng yên lặng, xem Asami trong nghi ngờ. Tôi không thể đổ lỗi cho anh. Theo thiển ý của tôi, đó là những gì tất cả mọi người nên làm mỗi khi họ nhìn thấy Asami. Asami tự giới thiệu mình một thời gian ngắn; hầu như không đưa ra bất kỳ thông tin hơn những gì cần thiết. Và các bạn của tôi giới thiệu bản thân như vậy một cách hào hứng. Vâng, hai đã làm điều đó một cách hào hứng. Một đã làm điều đó với một cái cau mày. "Takaba-sensei, thì chúng tôi đi ngay bây giờ Nó sẽ mất một thời gian để thảo luận đầy đủ các chi tiết của dự án. Và đó là nhận muộn rồi?", giọng nói của Asami đã kéo tôi ra khỏi sự quan sát mãnh liệt của tôi của Kou . "Sau đó, tôi sẽ chỉ chờ đợi trong phòng của bạn, Aki," Kou nhanh chóng nói với tôi. "Tôi sợ rằng các cuộc thảo luận có thể mất một thời gian," Asami nói dối trơn tru. "Tôi có thể cần dùng Takaba-cảm giác ở một nơi khác để cho ông ta một số giấy tờ chứng minh." "Bằng chứng?" Maria tò mò hỏi. "Oh, đã không Takaba-sensei thông báo với bạn rằng anh ta đã từng là một phóng viên ảnh cho phần hình sự? Chúng tôi đang làm việc cho các dự án của chính phủ ngay bây giờ." Asami nghiêng đầu như thể anh đã thực sự tự hỏi liệu tôi đã nói với họ hay không. Maria và chồng cô bị mê hoặc với Asami rằng họ nhiệt tình hỏi chi tiết về các hộp của kinh nghiệm quá khứ của tôi như là một phóng viên ảnh tội phạm. Cô thậm chí còn hét lên trong sự quan tâm như Asami suốt mô tả 'dự án hiện tại' của tôi, một câu chuyện âm mưu độc đáo thay đổi mà tôi biết ông đã sao chép từ một cuốn tiểu thuyết trinh thám cũ. Tôi thấy Suoh đọc tiểu thuyết một lần và tôi hỏi những gì nó đã được về. Nhưng dường như, lừa Asami đã làm việc. Mọi người đều đã bị phân tâm từ chủ đề cũ hơn của chúng tôi và trong một thời gian tôi nghĩ rằng người bạn thân nhất của tôi sẽ chỉ đơn giản là quên đi những ý tưởng chờ đợi trong phòng của tôi. Sau đó, Kou gián đoạn cuộc trò chuyện dễ dàng và tôi bắt đầu bồn chồn một lần nữa. "Tôi nghĩ rằng bạn đã bỏ được nhiếp ảnh tội phạm, Aki. Bạn nói với tôi rằng đó là nguy hiểm và bạn không muốn nó ảnh hưởng đến mối quan hệ của bạn với Arata." Nâng chân mày của mình, ông đưa ý nghĩa nhấn mạnh khi ông đề cập đến từ "mối quan hệ". Tôi hy vọng một lỗ sẽ mở ra và tôi âm thầm cầu nguyện rằng nó sẽ nuốt chửng tôi cả. Tôi không biết phải nói gì. Đầu óc tôi trống rỗng và tôi nhìn bất cứ nơi nào khác, nhưng người bạn tốt nhất của tôi. Hơi thở của tôi tăng lên và nhịp tim của tôi đã tăng đột ngột. Tôi cảm thấy rằng tất cả mọi thứ di chuyển chậm xung quanh tôi. Và tất cả mọi người nói to hơn để đôi tai của tôi. Tôi bắt đầu đổ mồ hôi rất nhiều và bản năng của tôi nói với tôi chạy ra khỏi khách sạn chết tiệt này càng sớm càng tốt. Điều tiếp theo tôi biết, Asami chuyển tình cờ đứng bên cạnh tôi. Cánh tay của chúng tôi đã được tách ra một vài mm đi và anh ta đã không liên lạc với tôi. Nhưng tôi có thể cảm thấy sự ấm áp của cơ thể của mình. Mùi nước hoa quen thuộc của mình với một chút thuốc lá thông thường của mình điền não của tôi và, đáng ngạc nhiên, nó hơi bình tĩnh tâm trí của tôi xuống. "Takaba-sensei đã làm. Nhưng tôi hỏi ủng hộ ông và ông vui lòng chấp nhận. Tôi rất xin lỗi hỏi này , nhưng bạn có xảy ra cho biết Takagi-san là tốt? " Kou có vẻ ngạc nhiên, "Bạn có biết Takagi Arata?" Xếp nụ cười hoàn hảo của mình, Asami đã trả lời một cách dễ dàng, "Thật là một thế giới nhỏ. Tất nhiên, tôi làm. Tôi tin rằng tôi biết cặp đôi hạnh phúc này khá tốt. Họ luôn luôn trông rất ngọt ngào với nhau, tôi không thể không trêu chọc chúng theo thời gian. " Thông thường, tôi sẽ snort ở lời nói dối trắng trợn của Asami. Nhưng tôi cảm thấy rất tách rời với thực tế bây giờ mà tôi chỉ gật đầu lơ đãng từ phía sau vai rộng Asami của, bí mật hy vọng rằng tôi có thể dựa vào anh ta và hít nhiều mùi hương độc hại của cơ thể của mình. Asami thông minh nói về Arata với Kou một lúc, nói một giai thoại hài hước về một cái gì đó Arata đã làm ở văn phòng, và trong cùng một thời điểm, làm cho Arata một loại anh hùng trước mặt tất cả mọi người này. Và tất cả mọi người thực sự cười nhạo câu chuyện của mình. Chỉ cần như thế, Kou không nhìn Asami nghi ngờ nữa. Anh vẫn quan sát mọi chuyển động của Asami, nhưng anh đã không nói bất cứ điều gì khác mà có thể tiết lộ bí mật của tôi. Khi Asami cuối cùng cũng hỏi tôi để lại cho các nhà hàng, Kou đã không cố gắng để ngăn chặn tôi. Maria cau mày, mặc dù, và ngây thơ hỏi, "Các nhà hàng nổi tiếng trên tầng cao nhất, tôi nghĩ? Nó đã được đóng cửa trong ngày." Dẫn đầu tôi với một va li mạnh và yên tâm ở khuỷu tay của tôi, Asami nhếch mép cười. "Vậy sao? Tôi chắc chắn họ sẽ làm một ngoại lệ một lần trong một thời gian." Và tôi biết anh không khoe khoang. Ông chỉ đơn giản nói sự thật. "Um, tôi sẽ chờ đợi cho cả hai bạn ở sảnh buổi sáng ngày mai, Maria-san, Himuro-san. 9:00, được không? Bye, Kou! Tôi hứa tôi sẽ gọi cho bạn ngay," Tôi nói với họ bằng một giọng đều đặn hơn trước khi tôi rời đi. Một khi Asami và tôi ở bên trong thang máy, Kirishima thông qua người yêu của tôi thẻ phòng của chúng tôi. Tôi thậm chí không nhận thấy khi Kirishima kiểm tra chúng tôi ở. Quá bận rộn cố gắng để che giấu bí mật của tôi, tôi đoán. Suoh và Kirishima đứng bên trong thang máy, đối diện ra xa chúng ta như họ chặn những người khác từ khi vào trong nhà. Ngay khi cánh cửa đóng lại với âm thanh quen thuộc 'ding', tôi nắm lấy áo khoác của Asami và đưa ông ta xuống khoảng hôn anh ấy. Tôi không biết những gì đã vào tôi. Tôi có nghĩa là, Kirishima và Suoh ở đó, đứng chỉ vài phút đi từ chúng tôi. Và tôi vừa trải qua một trong những sự cố đáng sợ nhất kể từ khi tôi đã bỏ được nhiếp ảnh tội phạm. Nhưng thay vì cảm thấy bất kỳ sự sợ hãi hay cảm giác tội lỗi, tôi cảm thấy horny. Tôi nghiền kích thích tôi một cách tuyệt vọng vào đùi Asami khi anh ôm tôi xung quanh eo của tôi và đẩy lưỡi sâu vào cổ họng của tôi, hôn tôi tàn nhẫn. "Asami ... Tôi không biết ... tôi ... tại sao ..., "Tôi khóc nức nở như tôi thở hổn hển. Khuôn mặt anh rất gần mà chúng tôi thực hít thở không khí rất giống nhau. "Adrenaline rush", ông bình tĩnh giải thích. "Adrenaline của bạn được bơm ngay bây giờ. Mọi người đều có trigger khác nhau. Đó là tự nhiên. Không có gì là sai với bạn." Khi anh cúi xuống liếm đường viền hàm dưới của tôi, tôi cắn cổ anh cứng trong thất vọng. Tôi muốn làn da trần của anh đối với tôi. Tôi muốn nếm kiêm của mình trong miệng của tôi. Tôi muốn vòi nước của ông sâu bên trong tôi. Điên cuồng, tay tôi bị banh để quần lên, nhưng tay Ngài dừng chuyển động của tôi. Tôi ngước lên nhìn anh ủ rũ. Tôi có thể cảm thấy cương cứng của mình chĩa ra dạ dày của tôi. Vì vậy, những gì đã được vấn đề của mình bây giờ? Ông không muốn điều này quá? Chẳng phải ông là người cứng đầu khẳng định rằng chúng tôi thường xuyên giữ mối quan thứ sáu của chúng tôi? "Kirishima," đó là điều duy nhất mà anh vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào tôi. "Hiểu, Asami-sama," Kirishima trả lời mà không nhìn lại. Những gì được điều này? Làm sao Kirishima hiểu những gì Asami muốn chỉ có các từ đơn? Họ có nói chuyện trong một chế độ thần giao cách cảm bây giờ? Một làn sóng mạnh mẽ của sự ghen tuông phát nổ bên trong tôi. Trong số các cạnh của đôi mắt của tôi, tôi nhận thấy Kirishima nhấn một nút trên bảng điều khiển thang máy khi anh lấy điện thoại ra. Tôi nghe thấy một âm thanh 'ding'. Nhưng tôi không quan tâm. Mọi thứ khác xung quanh tôi nhạt nhòa dần vào nền. Ngay bây giờ, điều duy nhất tôi muốn là để cho thấy Asami đó là tôi và cùng sống với anh ta. Không Kirishima. Không Suoh. Không phải ai khác, những người ngang nhiên trố mắt nhìn anh khi họ tôn thờ cơ thể của mình bí mật bên trong trí tưởng tượng hư hỏng của họ.































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: