CHARACTERS/PAIRINGS: Slight AsamixFei, YohxFei, Overall AsamixAkihitoR dịch - CHARACTERS/PAIRINGS: Slight AsamixFei, YohxFei, Overall AsamixAkihitoR Việt làm thế nào để nói

CHARACTERS/PAIRINGS: Slight AsamixF

CHARACTERS/PAIRINGS: Slight AsamixFei, YohxFei, Overall AsamixAkihito

RATING: PG, Overall M

WARNING: Drug use, prostitution, historical AU, angst, drama, non/dub-con

DISCLAIMER: Yamane Ayano owns recognizable VF characters. Some plot/ideas borrowed from Mede Shireru Yoru no Junjou by Itsuke Kaname. No copyright infringement intended.

AN: Historical drama requested by darkhime88, concrit/comments are appreciated, especially since I've never tried historical AU before and might not be doing it right.

Akihito's breath came in pants and gasps as he ran, his legs carrying him as fast and as far as he could go. He ran with everything within him because he didn't want the men chasing after him to catch him; he could hear his heartbeat pounding in his ears and feel his muscles straining under the onslaught.

Dodging between wooden and bamboo row houses, he felt splinters in his feet as he moved, trying his best to get away. Yes, he was barefooted because they surprised him and he ran left his slippers, which would have slowed him down anyways. What the men wanted he had no idea, but he didn't want to find out because they seemed dangerous. Though if he had to guess he would say his father borrowed money again and couldn't pay it back. The man was a notorious gambler and drunk who often abused him when he couldn't get his fix. His lungs burned and muscles ached from the effort, but he pushed forward because whatever the cause for his current circumstances were it couldn't be good.

The town tavern came in to view and he sprinted towards it as the shout to catch him got louder. He knew wherever liquor was one could usually find a crowd, if even a small one that he hoped he could get lost in. There was a group of people at the entrance that he was sure would provide enough cover for him to get lost in, and with an extra burst of speed he moved forward.

People gasped in surprise and shock as he dodged around and bumped into them while they moved, but before Akihito could reach his destination he was grabbed from behind and yanked backwards, causing him to fall painfully on his back, hitting his head and back and crying out at the white hot surge of pain that ensued. A hand was clasped over his mouth while the men dragged him out of view, causing him to kick and wriggle in protest. His hazel eyes widened in fear when he was slammed against the wooden wall of one of the houses they were sandwiched between and he looked at the men blearily.

"Don't damage the merchandise, we'll get more for him in mint condition," the man with his hand still covering Akihito's mouth said. The other one, the one with a hand on his shoulder snickered in agreement.

Merchandise?

The hand over his mouth grabbed his chin suddenly and painfully while inspecting his face and Akihito held his breath in fear of what was to come.

"With a bath we'll get a decent amount for him," the one doing the inspecting muttered. "He's pretty enough to become one of those boys."

"Yeah, I'd pay for one of those boys right now," the other laughed, a sickening sound that sent a shiver through Akihito.

Akihito felt his stomach drop at the implication. Were they taking him to Shoumise?

"He'll fetch a good amount at Oomise. If he isn't of their standard Shoumise will have to do, though we'll get less for him there."

"No…" Akihito muttered lowly because his throat suddenly felt drier, like cotton was wedged in between and wouldn't budge. He didn't want to become a prostitute. He tried even harder to break free of his captors hold, but they only laughed at his futility.

There was suddenly a prickling sensation in his right arm, and when he turned his head to look he saw the needle being removed from his vein; the bastards had drugged him.

"You son of a…" Akihito started to curse when the hands holding him in place retreated, but the drug worked quickly and before he knew it he was out cold.

******VF******

Later that night Akihito was delivered, clean and fresh and wrapped in a dark blue silk kimono held together by a red obi to the brothel in Oomise; the most sophisticated and high ranking brothel in all of Edo, Japan. It masqueraded as a teahouse on the surface, but everybody from the area knew what really went on there and the clientele the place catered to. He wondered why they would even consider taking him in when he was sure he wasn't cute or doll-like to match their criteria. He had to kneel in a waiting room on tatami mats with other young soon-to-be apprentice courtesans, or maiko as they were formally called, all dressed in the finest silk, who were led outside one by one to be evaluated.

Akihito's stomach churned unpleasantly as he watched the occupants of the room slowly leave, not knowing what their, or his fate was. He didn't want to be here, he didn't want to be sold like merchandise because his father couldn't hold his own.

He didn't want to give up his body to anybody unless it was on his own terms.

He thought about escaping, but they were in a windowless room and the men escorting them were muscular and intimidating, as if they were chosen to make sure those with thoughts along lines of his own were deterred from trying anything. Not to mention that even though he was scheming in his head and taking in his surroundings, his body was surprisingly acquiescent. Although he kept telling himself to move, to run, to do something, his limbs refused to co-operate. He didn't know what kind of drugs those men gave him, but the command leaving his brain was not meeting his nerve endings and it was frustrating.

He watched as the two guards walked over to him, each of them holding him under his arms until he was on his feet. Despite his increasing doubt and fear he still didn't have the strength to do as he wished.

The wooden floorboards were sturdy and smooth as the three of them walked, unlike the splinters and creaks that could be felt in his old home that his father refused to renovate. He could use only one side of his futon to sleep on at nights because the other side had too many splinters embedded between the fabrics. He vaguely registered the shoka style flower vases lining each door he passed while perched on a single, small wooden table about waist high. He was escorted down a hallway to a sliding door on the right, and when he entered he was greeted by a brown haired man who wore an expensive looking three piece suit, sitting in an expensive looking high chair and twirling a small cane between his fingers while watching him. He had waist length, shining, beautiful hair and a lanky appearance, though there was something evil about the smile he had on his face.

Akihito was led to the first of the three steps that led up to the man, but before he could break the threshold he was forced to get on his knees again and look the man in the eyes. The cane was extended and came to rub lightly along his left jaw then the right while he was evaluated by the man's intimidating brown eyes. He glared in defiance.

"How old is he?"

The man's voice was deep and rich, authoritarian and something churned unpleasantly in Akihito's stomach. He hoped he wouldn't be their type. He prayed he was rejected.

There was the rustle of parchment being unfolded behind him and Akihito listened as one of the guards answered the question.

"He's fourteen years old, Yuudai-sama."

"How much does the old man want?"

At the mention of old man Akihito's frown deepened, so his father did sell him to this brothel after all. He wasn't certain before although he highly suspected it, but now he had concrete proof.

"Five hundred thousand yen, but when we deduct what he owes the company he'll be left with only fifteen percent of that amount."

The man, Yuudai-sama, smiled wickedly. "Strip him."

"Wha…?" was all Akihito managed to blurt out before he was grabbed and his obi removed, which allowed his kimono to fall easily from around his shoulders, exposing his upper body while it pooled around his legs. His stomach dropped from the lecherous gaze he received and he turned his head to the side.

The cane was upon him again, and this time it was flicked across his nipples and he trembled from the feel before bringing both hands up to cover his chest.

"Bend him over."

A grunt of unease was all Akihito could get out when he was roughly pushed to the floor with his ass sticking up in the air. The man stood and walked behind him, each step of his leather shoes reverberating through Akihito's chest like a gavel sentencing him to his demise. His fingers clenched painfully when a hand cupped one of his ass cheeks and he visibly trembled. His eyes widened when a finger circled his anus before pressing inside slowly, pushing past his resistance and making him feel like he wanted to throw up. He writhed and tried to get away from the uncomfortable feeling but was held in place by the two guards.

"Stop, please…" the blond moaned in pain, it was the worst feeling ever.

"So tight…he's sensitive and pretty enough," the man muttered pleasingly behind him and Akihito's ass muscles clenched tighter in response, as if trying to force the finger out. His stomach did flip flops and his head started pounding while his heart rate sped up. There was a light sheen of sweat covering his body and he suddenly felt nauseous and weak. The thing is, he had no idea when he passed out; just that one moment he was conscious and the next he was not.

******VF******

It was a comfortable cool, like the sort of calming opposite to one's burning body. It originated through Akihito's forehead and even though he could only register darkness, whatever the cool item was it was slowly pulling him back to the surface of reality.

His sense of touch was the first to return, and he realized he was on a futon, on his back with his head resting on a takamakura, a small support for his head and neck which was a lot better for aligning one's spine as opposed to those westerner's pillows.

Next was his sense of smell
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Ký tự/cặp: Nhẹ AsamixFei, YohxFei, AsamixAkihito tổng thểĐánh giá: PG, tổng thể MChú ý: Sử dụng ma túy, mại dâm, lịch sử AU, angst, kịch, không/dub-conTuyên bố từ chối: Yamane Ayano sở hữu dễ nhận biết VF ký tự. Một số nội dung/ý tưởng mượn từ Mede Shireru Yoru no Junjō bởi Itsuke Kaname. Không có vi phạm bản quyền dự định.MỘT: Lịch sử kịch yêu cầu của darkhime88, concrit/ý kiến được đánh giá cao, đặc biệt là kể từ khi tôi đã không bao giờ cố gắng lịch sử AU trước và có thể không làm nó phải.Akihito của hơi thở đến trong quần và gasps khi ông chạy, chân của mình mang anh ta nhanh và xa như ông có thể đi. Ông chạy với tất cả mọi thứ trong vòng anh ta bởi vì ông không muốn những người đàn ông đuổi sau khi anh ta để bắt anh ta; Ông có thể nghe nhịp tim của ông đập trong đôi tai của mình và cảm thấy mình cơ bắp căng thẳng dưới sự tấn công.Né tránh giữa bằng gỗ và tre hàng nhà, ông cảm thấy mảnh ở bàn chân của mình như ông chuyển, cố gắng tốt nhất của mình để có được đi. Vâng, ông barefooted là bởi vì họ ngạc nhiên khi anh ta và ông chạy trái của ông dép, nào đã chậm anh ta dù sao. Những gì những người đàn ông muốn ông không có ý tưởng, nhưng ông không muốn tìm hiểu vì họ có vẻ nguy hiểm. Mặc dù nếu ông đã phải đoán ông sẽ nói cha ông mượn tiền một lần nữa và không thể trả nó lại. Người đàn ông là một con bạc bị nổi tiếng và say người thường lạm dụng anh ta khi anh ta không thể nhận sửa chữa của mình. Phổi của ông bị đốt cháy và cơ bắp ached từ những nỗ lực, nhưng ông đã đẩy về phía trước bởi vì bất cứ điều gì là nguyên nhân cho hoàn cảnh hiện tại của mình là nó có thể không được tốt.Thị xã tavern đến để xem và ông sprinted về phía nó shout để bắt anh ta nhận được to hơn. Ông biết bất cứ nơi nào rượu là một thường có thể tìm thấy một đám đông, nếu thậm chí là một nhỏ nhất mà ông hy vọng ông có thể bị lạc trong. Có là một nhóm người tại cửa rằng ông chắc chắn sẽ cung cấp đủ che cho anh ta để có được mất, và với thêm một burst của tốc độ ông di chuyển về phía trước.Người gasped bất ngờ và cú sốc như ông dodged xung quanh và bumped vào họ trong khi họ di chuyển, nhưng trước khi Akihito có thể đạt được điểm đến của mình ông đã nắm lấy từ phía sau và yanked ngược, khiến anh phải rơi đau đớn trên lưng, nhấn đầu và trở lại của mình và khóc ra tại tăng trắng nóng của cơn đau xảy ra sau đó. Một bàn tay được siết chặt trong miệng của mình trong khi những người đàn ông kéo ông ra khỏi xem, khiến anh phải đá và wriggle trong kháng nghị. Hazel mắt mở rộng trong sợ hãi khi ông đã nhảy vào tường bằng gỗ của một trong những ngôi nhà họ được kẹp giữa và ông nhìn những người đàn ông blearily."Đừng làm hỏng các hàng hóa, chúng tôi sẽ nhận được nhiều hơn cho anh ta trong điều kiện đúc," người đàn ông với bàn tay của mình vẫn còn bao gồm Akihito của miệng nói. Một trong những khác, một với một bàn tay trên vai mình snickered trong thỏa thuận.Hàng hóa?Tay trong miệng của mình nắm lấy cằm của ông bất ngờ và đau đớn trong khi kiểm tra của mình phải đối mặt và Akihito giữ hơi thở của mình trong sợ hãi của những gì đã đến."Với một bồn tắm chúng tôi sẽ nhận được một số tiền phong nha cho anh ta," người thực hiện các kiểm tra muttered. "Ông là khá đủ để trở thành một trong những người.""Yeah, I'd pay for one of those boys right now," the other laughed, a sickening sound that sent a shiver through Akihito.Akihito felt his stomach drop at the implication. Were they taking him to Shoumise?"He'll fetch a good amount at Oomise. If he isn't of their standard Shoumise will have to do, though we'll get less for him there.""No…" Akihito muttered lowly because his throat suddenly felt drier, like cotton was wedged in between and wouldn't budge. He didn't want to become a prostitute. He tried even harder to break free of his captors hold, but they only laughed at his futility.There was suddenly a prickling sensation in his right arm, and when he turned his head to look he saw the needle being removed from his vein; the bastards had drugged him."You son of a…" Akihito started to curse when the hands holding him in place retreated, but the drug worked quickly and before he knew it he was out cold.******VF******Later that night Akihito was delivered, clean and fresh and wrapped in a dark blue silk kimono held together by a red obi to the brothel in Oomise; the most sophisticated and high ranking brothel in all of Edo, Japan. It masqueraded as a teahouse on the surface, but everybody from the area knew what really went on there and the clientele the place catered to. He wondered why they would even consider taking him in when he was sure he wasn't cute or doll-like to match their criteria. He had to kneel in a waiting room on tatami mats with other young soon-to-be apprentice courtesans, or maiko as they were formally called, all dressed in the finest silk, who were led outside one by one to be evaluated.Akihito's stomach churned unpleasantly as he watched the occupants of the room slowly leave, not knowing what their, or his fate was. He didn't want to be here, he didn't want to be sold like merchandise because his father couldn't hold his own.He didn't want to give up his body to anybody unless it was on his own terms.He thought about escaping, but they were in a windowless room and the men escorting them were muscular and intimidating, as if they were chosen to make sure those with thoughts along lines of his own were deterred from trying anything. Not to mention that even though he was scheming in his head and taking in his surroundings, his body was surprisingly acquiescent. Although he kept telling himself to move, to run, to do something, his limbs refused to co-operate. He didn't know what kind of drugs those men gave him, but the command leaving his brain was not meeting his nerve endings and it was frustrating.He watched as the two guards walked over to him, each of them holding him under his arms until he was on his feet. Despite his increasing doubt and fear he still didn't have the strength to do as he wished.The wooden floorboards were sturdy and smooth as the three of them walked, unlike the splinters and creaks that could be felt in his old home that his father refused to renovate. He could use only one side of his futon to sleep on at nights because the other side had too many splinters embedded between the fabrics. He vaguely registered the shoka style flower vases lining each door he passed while perched on a single, small wooden table about waist high. He was escorted down a hallway to a sliding door on the right, and when he entered he was greeted by a brown haired man who wore an expensive looking three piece suit, sitting in an expensive looking high chair and twirling a small cane between his fingers while watching him. He had waist length, shining, beautiful hair and a lanky appearance, though there was something evil about the smile he had on his face.
Akihito was led to the first of the three steps that led up to the man, but before he could break the threshold he was forced to get on his knees again and look the man in the eyes. The cane was extended and came to rub lightly along his left jaw then the right while he was evaluated by the man's intimidating brown eyes. He glared in defiance.

"How old is he?"

The man's voice was deep and rich, authoritarian and something churned unpleasantly in Akihito's stomach. He hoped he wouldn't be their type. He prayed he was rejected.

There was the rustle of parchment being unfolded behind him and Akihito listened as one of the guards answered the question.

"He's fourteen years old, Yuudai-sama."

"How much does the old man want?"

At the mention of old man Akihito's frown deepened, so his father did sell him to this brothel after all. He wasn't certain before although he highly suspected it, but now he had concrete proof.

"Five hundred thousand yen, but when we deduct what he owes the company he'll be left with only fifteen percent of that amount."

The man, Yuudai-sama, smiled wickedly. "Strip him."

"Wha…?" was all Akihito managed to blurt out before he was grabbed and his obi removed, which allowed his kimono to fall easily from around his shoulders, exposing his upper body while it pooled around his legs. His stomach dropped from the lecherous gaze he received and he turned his head to the side.

The cane was upon him again, and this time it was flicked across his nipples and he trembled from the feel before bringing both hands up to cover his chest.

"Bend him over."

A grunt of unease was all Akihito could get out when he was roughly pushed to the floor with his ass sticking up in the air. The man stood and walked behind him, each step of his leather shoes reverberating through Akihito's chest like a gavel sentencing him to his demise. His fingers clenched painfully when a hand cupped one of his ass cheeks and he visibly trembled. His eyes widened when a finger circled his anus before pressing inside slowly, pushing past his resistance and making him feel like he wanted to throw up. He writhed and tried to get away from the uncomfortable feeling but was held in place by the two guards.

"Stop, please…" the blond moaned in pain, it was the worst feeling ever.

"So tight…he's sensitive and pretty enough," the man muttered pleasingly behind him and Akihito's ass muscles clenched tighter in response, as if trying to force the finger out. His stomach did flip flops and his head started pounding while his heart rate sped up. There was a light sheen of sweat covering his body and he suddenly felt nauseous and weak. The thing is, he had no idea when he passed out; just that one moment he was conscious and the next he was not.

******VF******

It was a comfortable cool, like the sort of calming opposite to one's burning body. It originated through Akihito's forehead and even though he could only register darkness, whatever the cool item was it was slowly pulling him back to the surface of reality.

His sense of touch was the first to return, and he realized he was on a futon, on his back with his head resting on a takamakura, a small support for his head and neck which was a lot better for aligning one's spine as opposed to those westerner's pillows.

Next was his sense of smell
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Tính / Pairings: Slight AsamixFei, YohxFei, tổng thể AsamixAkihito RATING: PG, tổng thể M Chú ý: Sử dụng ma tuý, mại dâm, lịch sử AU, angst, drama, không dub-con / DISCLAIMER: Yamane Ayano sở hữu nhân vật VF dễ nhận biết. Một số lô / ý tưởng vay mượn từ Mede Shireru Yoru không Junjou bởi Itsuke Kaname. Không có hành vi xâm phạm quyền tác giả dự định. AN: Lịch sử phim truyền hình theo yêu cầu của darkhime88, concrit / ý kiến được đánh giá cao, đặc biệt là kể từ khi tôi đã không bao giờ cố lịch sử AU trước và có thể không được làm đúng. thở Akihito đến trong quần và thở hổn hển khi anh chạy, đôi chân của mình mang nó càng nhanh và như xa như anh có thể đi. Ông chạy với tất cả mọi thứ trong anh bởi vì anh không muốn những người đàn ông đuổi theo anh để bắt anh ta; anh có thể nghe thấy nhịp tim của anh đập vào tai của mình và cảm thấy cơ bắp của mình căng thẳng dưới sự tấn công dữ dội. Dodging giữa nhà hàng bằng gỗ và tre, ông cảm thấy những mảnh vụn trong đôi chân của mình khi anh di chuyển, cố gắng hết sức để có được đi. Vâng, anh ấy đã đi chân trần, vì họ ngạc nhiên anh ta và anh chạy lại dép đi trong nhà của mình, mà sẽ làm chậm ông xuống anyways. Những gì người đàn ông muốn ông không có ý tưởng, nhưng ông không muốn tìm hiểu vì họ có vẻ nguy hiểm. Mặc dù nếu anh đoán anh sẽ nói cha mình mượn tiền một lần nữa và không thể trả lại tiền. Người đàn ông là một con bạc khét tiếng và những người say rượu thường bị lạm dụng anh khi anh không thể có được sửa chữa của mình. Phổi của ông bị đốt cháy và các cơ bắp đau nhức từ các nỗ lực, nhưng ông đẩy về phía trước bởi vì bất cứ nguyên nhân cho hoàn cảnh hiện tại của mình là nó có thể không được tốt. Các quán rượu phố vào sân để xem và ông chạy hết tốc lực về phía nó như một tiếng hét để bắt anh ta đã to hơn . Ông biết bất cứ nơi nào rượu là một thường có thể tìm thấy một đám đông, nếu ngay cả một nhỏ rằng ông hy vọng ông có thể bị lạc trong. Có một nhóm người ở lối vào mà ông chắc chắn sẽ cung cấp đủ sức che cho anh ta để có được mất trong, và với một burst thêm tốc độ, ông chuyển về phía trước. Mọi người há hốc miệng vì ngạc nhiên và sốc khi ông ẩn xung quanh và tình cờ gặp lại họ trong khi họ di chuyển, nhưng trước khi Akihito có thể đạt được điểm đến của mình, ông đã nắm lấy từ phía sau và kéo mạnh về phía sau, khiến anh ta đau đớn rơi trên lưng, đánh vào đầu và lưng của anh và khóc ở việc tăng nóng trắng đau xảy ra sau đó. Một bàn tay đã được siết chặt trên miệng của mình, trong khi những người đàn ông lôi anh ra xem, khiến anh phải đá và luồn lách để phản đối. Đôi mắt nâu của anh mở to sợ hãi khi ông bị đâm sầm vào tường bằng gỗ của một trong những ngôi nhà họ đã được kẹp giữa và anh nhìn những người đàn ông blearily. "Không làm hỏng hàng hóa, chúng tôi sẽ nhận được nhiều hơn cho anh ta trong tình trạng bạc hà, "người đàn ông có bàn tay của mình vẫn còn che miệng Akihito nói. Một trong những khác, một với một bàn tay lên vai anh cười khúc khích trong thỏa thuận. Merchandise? Bàn tay trên miệng của mình nắm lấy cằm của ông đột ngột và đau đớn trong khi kiểm tra khuôn mặt của mình và Akihito nín thở trong nỗi sợ hãi về những gì sẽ xảy đến. "Với một phòng tắm chúng ta sẽ nhận được một số tiền khá cho anh ta, "là người làm các kiểm tra lẩm bẩm. "Anh ấy là khá đủ để trở thành một trong những người con trai." "Vâng, tôi muốn trả tiền cho một trong những chàng trai ngay bây giờ," cười người khác, một âm thanh kinh tởm đó gửi một cơn rùng mình thông qua Akihito. Akihito cảm thấy thả dạ dày của mình trước sự gắn . Họ đang đưa anh ta đến Shoumise? "Anh ta sẽ lấy một số lượng tốt tại Oomise. Nếu ông không phải là của Shoumise tiêu chuẩn của họ sẽ phải làm, mặc dù chúng ta sẽ nhận được ít hơn cho anh ta ở đó." "Không ..." Akihito lẩm bẩm thấp hèn vì cổ họng của mình đột nhiên cảm thấy khô hơn, như bông được rúc vào giữa và sẽ không nhúc nhích. Anh không muốn trở thành một cô gái điếm. Ông đã cố gắng chăm chỉ hơn nữa để phá vỡ miễn phí của kẻ bắt cóc mình giữ, nhưng họ chỉ cười vào sự vô ích của mình. đột nhiên có một cảm giác nhói ở cánh tay phải của mình, và khi anh quay đầu nhìn anh nhìn thấy những cây kim được lấy ra từ tĩnh mạch của mình; bọn chó đã bị đánh thuốc mê anh ta. "Bạn trai của một ..." Akihito bắt đầu nguyền rủa khi nắm tay anh ở chỗ rút lui, nhưng loại thuốc này đã làm việc một cách nhanh chóng và trước khi biết nó đã ra khỏi lạnh. ****** VF ** **** Sau đêm đó Akihito đã được giao, sạch sẽ và tươi mới và bọc trong một kimono lụa màu xanh đậm với nhau bởi một obi màu đỏ để các nhà thổ ở Oomise; nhà thổ hạng phức tạp nhất và cao trong tất cả Edo, Nhật Bản. Nó masqueraded như một quán trà trên bề mặt, nhưng tất cả mọi người từ khu vực này biết những gì thực sự đã đi trên đó và các khách hàng của các nơi phục vụ các thực. Anh tự hỏi tại sao họ thậm chí sẽ xem xét việc đưa anh ta trong khi anh chắc chắn ông không phải là dễ thương hay giống như búp bê để phù hợp với tiêu chí của họ. Ông đã phải quỳ gối trong một phòng chờ trên thảm tatami với trẻ sớm-to-be gái điếm người học việc, hay maiko như họ đã được chính thức gọi, tất cả mặc áo lụa tốt nhất, người đã dẫn bên ngoài một để được đánh giá khác. dạ dày Akihito khuấy unpleasantly khi nhìn những người cư ngụ trong căn phòng từ từ rời đi, không biết gì, hay số phận của mình họ là gì. Ông không muốn ở đây, anh không muốn bị bán như hàng hóa vì cha của ông không thể giữ riêng của mình. Ông không muốn từ bỏ cơ thể của mình cho bất cứ ai trừ khi đó là những điều kiện riêng của mình. Ông nghĩ về việc thoát, nhưng họ đang ở trong một căn phòng không có cửa sổ và những người đàn ông hộ tống họ là cơ bắp và đáng sợ, như thể họ đã được lựa chọn để đảm bảo rằng những người có suy nghĩ dọc đường của riêng mình nản chí, không cố gắng bất cứ điều gì. Chưa kể rằng mặc dù ông đã âm mưu trong đầu của mình và tận hưởng môi trường xung quanh mình, cơ thể của ông là đáng ngạc nhiên tán thành. Mặc dù anh luôn nói với bản thân mình để di chuyển, để chạy, để làm một cái gì đó, tay chân của ông đã từ chối hợp tác. Ông không biết những loại thuốc những người đàn ông đã cho anh, nhưng lệnh rời khỏi não của ông đã không đáp ứng được dây thần kinh của mình và đó là bực bội. Ông xem như hai vệ sĩ đi ngang qua ông, mỗi người trong số họ giữ anh ta dưới cánh tay của mình đến khi ông được trên đôi chân của mình. Mặc dù nghi ngờ và sợ hãi ngày càng tăng của mình, ông vẫn không có sức mạnh để làm như ông mong muốn. Các sàn gỗ là mạnh mẽ và êm như ba người họ bước đi, không giống như các mảnh vụn và tiếng cọt kẹt nào đó có thể được cảm nhận ở nhà cũ của mình rằng cha mình từ chối để cải tạo. Anh có thể chỉ sử dụng một bên của tấm nệm để ngủ vào lúc đêm vì phía bên kia đã có quá nhiều mảnh vụn nhúng giữa các loại vải. Ông mơ hồ thành những bình hoa phong cách shoka lót mỗi cửa ông đã qua trong khi ngồi trên một chiếc bàn gỗ nhỏ duy nhất về cao eo. Ông đã được hộ tống xuống một hành lang đến một cánh cửa trượt bên phải, và khi ông bước vào, ông đã được chào đón bởi một người đàn ông tóc nâu, những người mặc một tìm ba mảnh phù hợp đắt tiền, ngồi trong một đắt đỏ khi nhìn chiếc ghế cao và xoay một cây gậy nhỏ giữa các ngón tay của mình trong khi xem anh ta. Ông đã có chiều dài ngang thắt lưng, chiếu sáng, mái tóc đẹp và xuất hiện một cao lêu nghêu, mặc dù có điều gì đó xấu xa về nụ cười, ông đã có trên khuôn mặt của mình. Akihito đã dẫn đến việc đầu tiên trong ba bước dẫn lên với người đàn ông, nhưng trước khi ông có thể phá vỡ ngưỡng ông bị buộc phải nhận được trên đầu gối của mình một lần nữa và tìm kiếm những người đàn ông trong mắt. Mía đã được mở rộng và đã để chà nhẹ dọc theo quai hàm trái của mình sau đó bên phải trong khi ông được đánh giá bằng mắt nâu đáng sợ của người đàn ông. Anh trừng mắt trong sự thách thức. "Bao nhiêu tuổi rồi?" Giọng nói của người đàn ông sâu sắc và phong phú, độc đoán và một cái gì đó khuấy unpleasantly trong dạ dày Akihito. Ông hy vọng ông sẽ không loại của họ. Ngài cầu nguyện, ông đã bị từ chối. Có tiếng sột soạt của giấy da được mở ra phía sau và Akihito lắng nghe là một trong những vệ sĩ trả lời các câu hỏi. "Anh ấy là mười bốn tuổi, Yuudai-sama." "Bao nhiêu người đàn ông cũ muốn?" Tại đề cập đến cái cau mày ông già Akihito sâu sắc, do đó, cha của ông đã bán nó cho nhà chứa này sau khi tất cả. Anh không chắc chắn trước khi mặc dù ông rất nghi ngờ nó, nhưng bây giờ anh đã có bằng chứng cụ thể. "Năm trăm ngàn yen, nhưng khi chúng tôi trích những gì ông nợ công ty ông sẽ được trái với chỉ mười lăm phần trăm của số tiền đó." Người đàn ông , Yuudai-sama, mỉm cười tinh quái. "Bỏ anh ta." "Cái gì ...?" là tất cả Akihito quản lý để thốt ra trước khi ông bị túm lấy và obi của mình loại bỏ, mà cho phép kimono của mình để rơi một cách dễ dàng từ trên vai mình, phơi bày cơ thể trên của mình trong khi nó gộp lại xung quanh chân của mình. Dạ dày của ông giảm từ ánh mắt dâm đãng, ông nhận được và cậu quay đầu sang một bên. Các mía trên ông một lần nữa, và lần này nó đã búng trên núm vú của mình và ông run lên từ những cảm nhận trước khi đưa cả hai tay lên để che ngực. "Gập anh ta." Một grunt khó chịu là tất cả Akihito có thể nhận ra khi ông được khoảng đẩy sàn với ass của mình bám lên trong không khí. Người đàn ông đứng dậy và bước đi đằng sau anh ta, mỗi bước của giày da mình dội qua ngực Akihito như một búa tuyên án ông cái chết của ông. Những ngón tay anh nắm chặt đau đớn khi một bàn tay khum một trong má ass của mình và ông trông thấy run lên. Đôi mắt anh mở to khi một ngón tay vòng quanh hậu môn của mình trước khi nhấn bên trong từ từ, đẩy qua kháng của mình và làm cho anh ta cảm thấy như ông muốn ném lên. Ông quằn quại và cố gắng thoát khỏi cảm giác khó chịu nhưng đã được tổ chức tại địa điểm do hai vệ sĩ. "Dừng lại, xin vui lòng ..." tóc vàng rên rỉ trong đau đớn, đó là cảm giác tồi tệ nhất bao giờ hết. "Vì vậy, chặt chẽ ... anh ấy nhạy cảm và khá xinh đẹp, "người đàn ông lẩm bẩm trông đẹp mắt sau lưng và cơ bắp ass Akihito nghiến chặt chẽ hơn trong phản ứng, như thể cố gắng để buộc các ngón tay ra. Dạ dày của ông đã làm flip flops và đầu của anh bắt đầu đập thình thịch trong khi nhịp tim của anh tăng tốc. Có một ánh sáng của mồ hôi bao phủ cơ thể của mình và anh đột nhiên cảm thấy buồn nôn và yếu. Có điều là, anh không biết khi ông ngất đi; chỉ là một khoảnh khắc anh đã ý thức và tiếp theo ông đã không. ****** ****** VF Đó là một thoải mái mát mẻ, như các loại bình tĩnh đối diện với cơ thể đốt cháy một người. Nó có nguồn gốc thông qua trán Akihito và mặc dù ông chỉ có thể đăng ký tối tăm, bất cứ điều gì các item mát mẻ là nó đã từ từ kéo anh trở lại bề mặt của thực tại. xúc giác của ông là người đầu tiên để trở về, và ông nhận ra rằng ông đã được trên một futon, trên lưng, đầu tựa vào một takamakura, một sự hỗ trợ nhỏ cho đầu và cổ của mình được tốt hơn rất nhiều cho việc sắp xếp một của cột sống như trái ngược với những chiếc gối của người phương Tây. Tiếp theo là cảm giác của mình về mùi























































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: