Let's have a really loud hand for the gallant losers - Bulgaria!

Let's have a really loud hand for t

Let's have a really loud hand for the gallant losers - Bulgaria!" Bagman shouted.

One by one, the Bulgarians filed between the rows of seats in the box, and Bagman called out the name of each as they shook hands with their own minister and then with Fudge. Krum, who was last in line, looked a real mess. Two black eyes were blooming spectacularly on his bloody face. He was still holding the Snitch.

And then came the Irish team. Aidan Lynch was being supported by Moran and Connolly; the second crash seemed to have dazed him and his eyes looked strangely unfocused. But he grinned happily as Troy and Quigley lifted the Cup into the air and the crowd below thundered its approval.

Harry's hands were numb with clapping.

Bagman pointed his wand at his throat and muttered, "Quietus. They'll be talking about this one for years," he said hoarsely, "a really unexpected twist, that… "

{End Quidditch Scene}

They were soon caught up in the crowds now flooding out of the stadium and back to their campsites. Raucous singing was borne toward them on the night air as they retraced their steps along the lantern-lit path, and leprechauns kept shooting over their heads, cackling and waving their lanterns. When they finally reached the tents, nobody felt like sleeping at all, and given the level of noise around them, Severus agreed that they could all have one last cup of cocoa together before turning in.

Long after he should be in bed, in hushed tones, Harry gave a play by play of the exciting match to Marvolo with liberal use of illusions and miming some of the more daring tricks Krum executed. Although Marvolo didn't have much interest in Quidditch, he was thoroughly entertained by Harry's antics. The boy was practically dozing on his feet, but still somehow found enough energy to give a detailed description of something called the Wronski Feint. He looked adorably drunk, and Marvolo was sure half of the things he was told were exaggerations of an excited boy's imagination. But when Harry rubbed his eyes for the fourth time, Marvolo took charge and ushered Harry into bed.

"…and Mullet and Moran passed the Quaffle so fast between them…" the rest of Harry's sentence was indecipherable as it degraded into senseless mumbling.

Harry wasn't sure when he actually fell asleep, or how he even got into bed, but it only felt like he'd just closed his eyes before Marvolo was shaking him awake. "Huh? Wha?" he blinked blearily, reaching for glasses that he forgot he didn't need anymore.

"Something's happening outside," Marvolo answered, his voice urgent. Harry reached for his day clothes, but Marvolo stuffed his wands and wand-holsters into his hands instead. "No time. Just get these strapped on, get your jacket, and get outside."

Realizing how serious this was, Harry just finished pulling on his coat when the door to his room was abruptly thrown open. It was Severus and Sirius.

"Harry! Wake…" Severus was surprised to see the boy already up and dressed.

"I know," Harry replied and shouldered his backpack. "But what's going on?" he asked as they hurried out the tent, with Marvolo right at his back. Dimly, he realized the noises in the campsite had changed. The singing had stopped. He could hear screams, and the sound of things exploding far away. Smoke drifted to his nose, making it tickle.

By the light of the few fires that were still burning, Harry could see people running away into the woods, fleeing something that was moving across the field toward them, something that was emitting odd flashes of light and noises like gunfire. Loud jeering, roars of laughter, and drunken yells were drifting toward them; then came a burst of strong green light, which illuminated the scene.

The source of this mayhem was a crowd of wizards, tightly packed and moving together with wands pointing straight out. Harry squinted at them… "Death Eaters," he breathed, recognizing the masks and robes from Marvolo's description.

High above them, floating along in midair, four struggling figures were being contorted into grotesque shapes. It was as though the masked wizards on the ground were puppeteers, and the people above them were marionettes operated by invisible strings that rose from the wands into the air.

Harry tore his eyes away from the horrible scene and spun towards Marvolo, half panicking. It was then he realized just how furious his friend was. Marvolo's eyes were glowing bright enough to rival some of the curses flying around, and his body was so tense that Harry was afraid others would be able to see him too. Whatever was going on, Harry was glad that Marvolo didn't approve of this senseless mayhem.

"Are these really Death Eaters?" Harry demanded. Severus pulled at Harry's arm, but Harry shook him off and planted his feet into the dirt.

"Of course they're Death Eaters, Potter!" Severus snarled impatiently, thinking Harry was talking to him. "Now let's get out of here before they reach our tents."

Harry ignored him, only having eyes on Marvolo. "Is He here?" No need to elaborate on who He was.

That was exactly what Marvolo was trying to determine. He didn't think his other self was foolish enough to order an attack of this magnitude and publicity, not when he was still so weak. He felt along the bond he shared with the main soul, sensing it was relatively inactive, or at least as passive as Voldemort ever got. "No, my other self is not among them," he answered Harry's question. "This was not a sanctioned attack."

Harry let out a sigh of relief. He was definitely not ready to face the Dark Lord. "So what do we do?"

By now, Severus realized Harry was not talking to him, or anyone he could see. But the boy was definitely conversing with someone. Off to the side, Sirius was also staring like Harry had grown a second head.

"We stop this ridiculous nonsense," Marvolo hissed, almost slipping into parseltongue because of how mad he was. Then he looked down at Harry. "I'll need your body again."

"Like in the Chamber?" Harry asked.

"No," Marvolo answered. "I can't risk draining my strength until I know what's going on. We'll be using your powers this time."

"Just do whatever you have to," Harry said, trusting his friend. Already, more wizards were joining the marching group. Tents crumpled and fell as the marching crowd swelled. Several times, the marchers blast a tent out of his way with his wand. Many caught fire, trapping entire families inside.

Severus heard Harry consent to something and knew deep in his bones that it wasn't going to be good. But before he could stop it, Harry gave a slight jerk, his head thrown back, and to Severus' horror, Harry's scar had split wide open. The darkest magic Severus ever felt emanated from that scar as it bled sluggishly and dripped into Harry's eyes, who didn't even seem to notice.

If Severus thought that was bad, he certainly wasn't prepared for when Harry opened his mouth.

"Severus, I need your Mark," the boy said, only there was a strange echo to his voice, like it was overlaid with someone else, someone older, and oddly familiar to Severus.

Too stunned by the order, Severus didn't move. But that didn't deter Harry, who came up to his teacher and with a quick slash of his bi-colored horn, shredded his teacher's left sleeve from the elbow down, exposing the faded Mark. Instinctively, Severus drew his wand.

With Marvolo's knowledge and skills, Harry quickly disarmed his teacher with a quick flick and in the next move, he stabbed his wand dead center on the Mark. Then Harry's glazed green eyes, oddly haloed in a red glow, flickered up to his teacher's shocked ones. "I'm sorry, Severus, but this is going to hurt."

That was Severus' only warning before he felt a burning lance piercing through his forearm. Severus gritted his teeth, his arm somehow immobilized by Harry's unusually strong grip on his wrist. But as painful as this was, he sensed that he wasn't the target of Harry's unknown curse. No, his Mark was only the conduit to access the magical network that all Dark Marks were connected to, and somehow the boy had the power to reach all of them.

Severus was proven correct when a fresh wave of screams filled the air, even louder than the ones before. These were not screams of fear or hysteria. These were screams of pure unadulterated pain, a hundred times worse than what Severus was feeling. Severus panted and gathered his wits, to look around, seeing some of his former Death Eaters had dropped to their knees, clutching their Marks. And then the field was filled with the hundreds of disapparition 'pops.'

The sudden silence that followed was deafening and was only interrupted by a few moans and hysterical crying.

Finally, Harry freed Severus' wrist, but the weird confidence and power Harry exuded still radiated from him, and Severus knew it wasn't over yet. He watched in numbing shock as Harry turned sharply, his wand aimed at his own godfather. "Obliviate!"

Sirius' eyes, once full of horror and confusion, now just appeared glassy and serene.

And then Harry pivoted again, and Severus was staring down at the end of Harry's wand. Knowing what the boy intend to do, he still couldn't raise his wand, not to attack or defend himself, not against Harry. Resigned to his fate, Severus dropped his wand arm and waited.

But instead of the expected, 'obliviate,' something flickered behind Harry's glazed green eyes. "No! Not him," Harry shouted.

Severus sucked in a breath of surprise, watching in morbid fascination as Harry seemed to hold a one sided argument. He held his breath, instinctively knowing whatever the decision was, it was would affect him greatly.

"He has seen too much," Marvolo's voice floated across Harry's mind.

Harry shook his head. "It's time we tell him anyway."

"His loyalty is still in question, my little one," Marvolo reminded him.

"No. He's loyal to the Dark," Harry countered, desperate to get his friend to understand. "He just couldn't abide by the senseless insanit
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chúng ta hãy có một bàn tay thực sự lớn cho người thua cuộc dũng cảm - Bulgaria!" Bagman hét lên.Từng người một, các người Bungary đệ giữa các hàng ghế trong hộp, và Bagman gọi là tên của mỗi khi họ bắt tay với bộ trưởng riêng của họ và sau đó với tin giờ chót. Krum, người cuối cùng trong dòng, nhìn một mess thực. Hai đen mắt đã nở ngoạn mục trên khuôn mặt đẫm máu của mình. Ông đã vẫn còn giữ gã.Và sau đó đến đội tuyển Ireland. Aidan Lynch được hỗ trợ bởi Moran và Connolly; vụ tai nạn thứ hai dường như đã dazed anh ta và đôi mắt của mình nhìn lạ không tập trung. Nhưng ông grinned hạnh phúc như Troy và Quigley nâng lên chiếc cúp vào không khí và đám đông bên dưới thundered phê duyệt của nó.Harry's tay bị tê với vỗ tay.Bagman chỉ cây đũa phép của mình lúc cổ họng của mình và muttered, "Quietus. Họ sẽ nói về việc này trong năm,"ông nói hoarsely," một twist bất ngờ thực sự, mà... "{Kết thúc Quidditch cảnh}Họ đã sớm bị bắt trong đám đông bây giờ lũ lụt ra khỏi sân vận động và quay trở lại khu cắm trại của họ. Ca hát giọng khàn chịu về hướng họ vào trong không khí đêm như họ retraced của bước dọc theo con đường lồng, và leprechauns giữ chụp trên đầu họ, Khanh khách và vẫy tay chào của lồng đèn. Khi họ cuối cùng đạt các lều, không ai cảm thấy như ngủ ở tất cả, và đưa ra mức độ tiếng ồn xung quanh họ, Severus đã đồng ý rằng họ có thể tất cả có một cốc ca cao cuối cùng trước khi chuyển.Lâu sau khi ông phải ở trong giường, trong âm hushed, Harry đã đưa ra một vở kịch của chơi trận đấu thú vị để Marvolo với sử dụng tự do của ảo tưởng và miming một số chi tiết táo bạo thủ thuật Krum thực hiện. Mặc dù Marvolo đã không có nhiều quan tâm đến Quidditch, ông được triệt để giải trí bởi những trò khôi hài của Harry. Cậu bé thực tế dozing trên đôi chân của mình, nhưng bằng cách nào đó vẫn còn tìm thấy đủ năng lượng để cung cấp cho một mô tả chi tiết của một cái gì đó gọi là Wronski Feint. Ông nhìn adorably say rượu, và Marvolo đã chắc chắn một nửa những điều ông nói là exaggerations của trí tưởng tượng của một cậu bé vui mừng. Nhưng khi Harry cọ xát mắt cho thời gian thứ tư, Marvolo đảm nhiệm và mở ra Harry vào giường.".. .và mullet và Moran thông qua Quaffle quá nhanh giữa chúng..." phần còn lại của Harry của câu được rạc như nó suy thoái vào vô tri mumbling.Harry đã không chắc chắn, khi ông thực sự rơi vào giấc ngủ, hoặc làm thế nào ông thậm chí đã vào giường, nhưng nó chỉ cảm thấy như ông đã chỉ cần nhắm mắt trước khi Marvolo đã bắt anh ta có tỉnh táo. "Huh? Wha?"ông blinked blearily, đạt cho kính mà ông đã quên ông không cần nữa."Một cái gì đó đang xảy ra bên ngoài," Marvolo trả lời, giọng khẩn cấp. Harry đạt cho quần áo ngày của mình, nhưng Marvolo nhồi cây đũa phép và cây đũa phép-hộp của mình vào tay của mình để thay thế. "Không có thời gian. Chỉ có được những strapped vào, nhận được áo của bạn, và nhận được bên ngoài."Nhận ra điều này là nghiêm trọng như thế nào, Harry chỉ cần hoàn thành kéo trên áo của mình khi cửa giam bị văng ra đột ngột mở. Nó là Severus và Sirius."Harry! Thức dậy..." Severus được ngạc nhiên khi thấy cậu bé đã được lên và mặc quần áo."Tôi biết," Harry trả lời và vai ba lô của mình. "Nhưng những gì đang xảy ra?" ông yêu cầu như họ vội vã trong lều, với Marvolo ngay lúc trở lại của mình. Lờ mờ, ông nhận ra tiếng ồn tại các khu cắm trại đã thay đổi. Ca hát đã ngừng. Ông có thể nghe thấy tiếng la hét, và âm thanh của sự vật nổ xa. Khói trôi dạt đến mũi của mình, làm cho nó tickle.Bởi ánh sáng của đám cháy vài vẫn còn đốt cháy, Harry có thể nhìn thấy mọi người chạy đi vào rừng, chạy trốn cái gì đó đã di chuyển trên lĩnh vực đối với họ, một cái gì đó phát ra lẻ nhấp nháy ánh sáng và âm thanh như tiếng súng. Định to, roars của tiếng cười, và say rượu yells đã trôi dạt về phía họ; sau đó, đến một burst của mạnh ánh sáng màu xanh lá cây, chiếu sáng trong bối cảnh đó.Nguồn gốc của tình trạng lộn xộn này là một đám đông của phù thủy, chặt chẽ đóng gói và di chuyển cùng với cây đũa phép chỉ thẳng ra. Harry squinted lúc họ... "Tử thần thực," ông hít, công nhận các mặt nạ và áo choàng từ mô tả của Marvolo.Cao ở trên họ, nổi dọc theo trên không, bốn nhân vật đang gặp khó khăn đã được contorted thành các hình dạng kỳ cục. Nó như thể các trình thuật sĩ đeo mặt nạ trên mặt đất là rối, và những người ở trên chúng những marionettes điều hành bởi dây vô hình tăng từ các cây đũa phép vào không khí.Harry tràn đôi mắt của mình ra khỏi cảnh khủng khiếp và tách hướng tới Marvolo, một nửa panicking. Đó là sau đó ông nhận ra như thế nào tức giận người bạn của ông là. Marvolo của mắt phát sáng tươi sáng đủ để cạnh tranh với một số lời nguyền bay xung quanh, và cơ thể của mình là như vậy căng thẳng rằng Harry đã sợ những người khác sẽ có thể để xem anh ta quá. Bất cứ điều gì đã xảy ra, Harry đã được vui rằng Marvolo không chấp thuận của tình trạng lộn xộn vô nghĩa này."Là những thực sự chết ăn?" Harry đã yêu cầu. Severus kéo tại Harry's cánh tay, nhưng Harry bắt anh ta và trồng đôi chân của mình vào các bụi bẩn."Tất nhiên họ đang tử thần thực, Potter!" Severus snarled impatiently, suy nghĩ Harry đã nói chuyện với anh ta. "Bây giờ hãy ra khỏi đây trước khi họ đạt đến lều của chúng tôi."Harry bỏ qua anh ta, chỉ có đôi mắt trên Marvolo. "Là ông ở đây?" Không cần phải xây dựng trên người ông.Đó là chính xác những gì Marvolo đã cố gắng để xác định. Ông không nghĩ rằng tự khác của ông là ngu si, đủ để đặt hàng một cuộc tấn công này cường độ và công khai, không phải khi ông vẫn còn rất yếu. Ông cảm thấy dọc theo các trái phiếu mà ông chia sẻ với các linh hồn chính, cảm biến nó là tương đối không hoạt động, hoặc ít thụ động như Voldemort đã bao giờ nhận. "Không, tự khác của tôi không phải là trong số đó," ông trả lời câu hỏi của Harry. "Điều này đã không một cuộc tấn công bị chế tài."Harry cho ra một sigh cứu trợ. Ông đã chắc chắn không sẵn sàng đối mặt với Dark Lord. "Vì vậy chúng tôi làm gì?"Bởi bây giờ, Severus nhận ra rằng Harry đã không nói chuyện với anh ta, hoặc bất cứ ai anh ta có thể nhìn thấy. Nhưng cậu bé chắc chắn trò chuyện với ai đó. Đi sang một bên, Sirius cũng nhìn chằm chằm như Harry đã phát triển một đầu thứ hai."Chúng tôi ngừng vô nghĩa này vô lý," Marvolo hissed, gần như trượt vào parseltongue bởi vì ông là như thế nào điên. Sau đó, ông nhìn xuống lúc Harry. "Tôi sẽ cần cơ thể của bạn một lần nữa.""Như trong buồng?" Harry hỏi."Không," Marvolo trả lời. "Tôi không thể liều thoát sức mạnh của tôi cho đến khi tôi biết những gì đang xảy ra. Chúng tôi sẽ sử dụng quyền hạn của bạn thời gian này.""Chỉ cần làm bất cứ điều gì bạn có thể," Harry nói, tin tưởng bạn bè của mình. Đã có, thêm phù thủy đã gia nhập nhóm diễu hành. Lều ngã và rơi như đám đông diễu hành nhân. Nhiều lần, các biểu tình vụ nổ một lều trên con đường của mình với cây đũa phép của ông. Nhiều người bị cháy, bẫy các gia đình toàn bộ bên trong.Severus nghe Harry đồng ý với một cái gì đó và biết sâu trong xương của mình nó không phải là tốt. Nhưng trước khi ông có thể ngăn chặn nó, Harry đã cung cấp một jerk nhẹ, đầu ném trở lại, và để kinh dị Severus, vết sẹo của Harry đã tách mở rộng. Ma thuật đen tối nhất Severus bao giờ cảm thấy emanated từ vết sẹo đó vì nó bled sluggishly và nhỏ giọt vào mắt của Harry, những người thậm chí không có vẻ để thông báo.Nếu Severus nghĩ đó là xấu, ông chắc chắn đã không được chuẩn bị sẵn sàng cho khi Harry mở miệng của mình."Severus, tôi cần nhãn hiệu của bạn," cậu bé nói rằng, chỉ có một echo lạ để tiếng nói của mình, như nó được che với người khác, người lớn, và kỳ quặc quen thuộc với Severus.Quá choáng váng bởi bộ, Severus đã không di chuyển. Nhưng đó không ngăn chặn Harry, người đến đến cô giáo của mình và với một dấu gạch chéo nhanh chóng của sừng bi-màu của mình, shredded người thầy trái tay áo từ khuỷu tay xuống, lộ Mark phai mờ. Bản năng, Severus đã thu hút cây đũa phép của ông.Với Marvolo của kiến thức và kỹ năng, Harry nhanh chóng giải giáp cô giáo của mình với một flick nhanh chóng và di chuyển tiếp theo, ông đâm Trung tâm chết cây đũa phép của ông vào đánh dấu. Sau đó của Harry bằng kính màu xanh lá cây mắt, kỳ quặc hình trong một ánh sáng màu đỏ, flickered lên đến giáo viên của ông sốc những người. "Rất tiếc, Severus, nhưng điều này sẽ làm hại."Đó là Severus chỉ cảnh báo trước khi ông cảm thấy một lance đốt xuyên qua cánh tay của mình. Severus gritted răng của mình, cánh tay của mình bằng cách nào đó hỏng bởi Harry's grip mạnh mẽ bất thường trên cổ tay của mình. Nhưng đau đớn là điều này, ông cảm nhận rằng ông đã không là mục tiêu của lời nguyền của Harry không rõ. Không, nhãn hiệu của mình là chỉ đường cáp để truy cập vào mạng huyền diệu mà tất cả tối hiệu đã được kết nối với, và bằng cách nào đó cậu bé có sức mạnh để đạt được tất cả chúng.Severus được chứng minh chính xác khi một làn sóng mới của hét lên đầy không khí, thậm chí to hơn hơn những người trước khi. Đây không phải là tiếng la hét của sợ hãi hay thần kinh loạn. Đây là hét lên tinh khiết không giả mạo đau, một trăm lần tồi tệ hơn những gì Severus đã cảm thấy. Severus panted và tập hợp trí thông minh của mình, để nhìn xung quanh, nhìn thấy một số của ông cựu tử thần thực đã giảm xuống đầu gối của mình, ôm nhãn hiệu của họ. Và sau đó trường đã được lấp đầy với hàng trăm disapparition 'bật.'Sự im lặng bất ngờ sau đó làm chát tai và chỉ bị gián đoạn bởi một vài moans và khóc hysterical.Cuối cùng, Harry giải phóng Severus cổ tay, nhưng lạ tự tin và quyền lực Harry exuded vẫn chiếu từ anh ta, và Severus biết nó không phải là chưa hết. Ông dõi trong tê sốc như Harry mạnh, cho thấy cây đũa phép của mình nhằm mục đích riêng bố đỡ đầu. "Obliviate!"Sirius' mắt, một lần đầy đủ của kinh dị và sự nhầm lẫn, bây giờ chỉ xuất hiện như thủy tinh và thanh thản.Và sau đó Harry xoay một lần nữa, và Severus nhìn chằm chằm ở phần cuối của cây đũa phép của Harry. Biết những gì cậu bé có ý định làm, ông vẫn không thể tăng cây đũa phép của mình, không để tấn công hoặc bảo vệ mình, không phải đối với Harry. Từ chức để số phận của mình, Severus đã bỏ tay cây đũa phép và chờ.Nhưng thay vì dự kiến, 'obliviate,' một cái gì đó flickered phía sau của Harry bằng kính màu xanh lá cây mắt. "Không! Không phải anh ta,"Harry hét lên.Severus hút một hơi thở bất ngờ, xem trong niềm đam mê morbid như Harry dường như để giữ một mặt đối số. Ông giữ hơi thở của mình, bản năng biết quyết định bất cứ điều gì, nó đã là sẽ ảnh hưởng đến anh ta rất nhiều."Ông đã nhìn thấy quá nhiều," tiếng nói của Marvolo lưu hành qua tâm trí của Harry.Harry lắc đầu. "Đó là thời gian chúng tôi nói cho anh ta nào.""Lòng trung thành là vẫn còn trong câu hỏi, tôi một chút," Marvolo nhắc nhở anh ta."Số Ông là trung thành với bóng tối,"Harry ngược, tuyệt vọng để có được người bạn của ông hiểu. "Ông chỉ không thể tuân thủ vô tri insanit
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Hãy có một bàn tay thật to cho những kẻ thua cuộc gallant -. Bulgaria "đi chào hàng hét Từng người một, các người Bulgaria đệ giữa các hàng ghế trong hộp, và người đi chào hàng gọi ra tên của mỗi khi họ bắt tay với tướng của mình và sau đó với Fudge. Krum, người cuối cùng trong dòng, nhìn một mess thật. Hai mắt đen đã nở một cách ngoạn mục trên khuôn mặt đẫm máu của anh. Anh vẫn giữ Snitch. Và sau đó đến đội Ailen. Aidan Lynch đã được hỗ trợ bởi Moran và Connolly, các vụ tai nạn thứ hai dường như đã choáng váng anh và đôi mắt của ông trông rất lạ mắt không tập trung Nhưng anh cười hạnh phúc như Troy và Quigley nâng Cup vào không khí và đám đông bên dưới gầm chính của nó.. tay của Harry là tê với tiếng vỗ tay. người đi chào hàng chĩa cây đũa phép của mình vào cổ họng của mình và lẩm bẩm, "Quietus. Họ sẽ nói về việc này trong nhiều năm qua, "ông nói giọng khàn khàn," một twist thực sự bất ngờ, rằng ... " {End Quidditch Scene} Họ nhanh chóng bị cuốn vào những đám đông tại tràn ra khỏi sân vận động và trở lại khu cắm trại của họ. hát khàn khàn đã chịu về phía họ trên không khí ban đêm khi họ lui bước của họ dọc theo đường đèn lồng thắp sáng, và leprechauns giữ chụp trên đầu, cackling và vẫy chiếc đèn lồng của họ. Khi họ cuối cùng đã đạt đến lều, không ai cảm thấy giống như đang ngủ ở tất cả, và đưa ra mức độ tiếng ồn xung quanh họ, Severus đã đồng ý rằng tất cả họ đều có thể có một ly cuối cùng của ca cao với nhau trước khi quay vào. Rất lâu sau khi ông phải ở trong giường, giọng trầm lắng, Harry đã cho một vở kịch của vở kịch của các trận đấu hấp dẫn để Marvolo với việc sử dụng tự do của các ảo tưởng và miming một số các thủ thuật táo bạo hơn Krum thực hiện. Mặc dù Marvolo không có lãi nhiều trong Quidditch, ông được giải trí kỹ lưỡng bởi những trò hề của Harry. Cậu bé đã được thực tế ngủ gật trên đôi chân của mình, nhưng vẫn bằng cách nào đó tìm thấy đủ năng lượng để cung cấp cho một mô tả chi tiết của một cái gì đó gọi là Wronski Feint. Anh nhìn đáng yêu say rượu, và Marvolo chắc chắn một nửa trong những điều ông đã nói là sự phóng đại của trí tưởng tượng một cậu bé vui mừng của. Nhưng khi Harry dụi mắt lần thứ tư, Marvolo mất phí và mở ra Harry lên giường. "... và Mullet và Moran đã thông qua Quaffle rất nhanh giữa chúng ..." phần còn lại của câu Harry là không thể đọc được vì nó phân hủy thành mumbling vô nghĩa. Harry đã không chắc chắn khi anh thực sự ngủ thiếp đi, hoặc làm thế nào ông thậm chí đã lên giường, nhưng nó chỉ có cảm giác như anh chỉ cần nhắm mắt trước khi Marvolo đã bắt anh ta tỉnh táo. "Huh Wha?" anh chớp mắt blearily, với tay lấy ly mà ông đã quên anh không cần nữa. "Một cái gì đó đang xảy ra bên ngoài," Marvolo trả lời, giọng anh khẩn cấp. Harry với lấy quần áo ngày nay, nhưng Marvolo nhét cây đũa phép của mình và cây đũa phép, bao da vào bàn tay của mình để thay thế. "Không có thời gian. Chỉ cần có được những kẹt trên, có được chiếc áo khoác của mình, và đi ra ngoài." Nhận thấy mức độ nghiêm trọng này là, Harry vừa hoàn thành kéo trên áo khoác của mình khi cánh cửa phòng mình đã bất ngờ mở toang ra. Đó là Severus và Sirius. "Wake Harry! ..." Severus đã ngạc nhiên khi thấy cậu bé đã dậy và mặc quần áo. "Tôi biết," Harry trả lời và vai ba lô của mình. "Nhưng những gì đang xảy ra thế?" anh hỏi khi họ vội vã ra khỏi lều, với Marvolo ngay sau lưng. Lờ mờ, anh nhận ra những tiếng ồn trong khu cắm trại đã thay đổi. Các ca hát đã ngừng. Ông có thể nghe thấy tiếng la hét, và âm thanh của những nổ xa. Khói trôi dạt vào mũi mình, làm cho nó cù. Bởi ánh sáng của vài đám cháy vẫn đang bốc cháy, Harry có thể nhìn thấy những người chạy trốn vào rừng, chạy trốn cái gì đó đang chuyển động trên lĩnh vực này đối với họ, cái gì đó đã được phát ra tia lẻ ánh sáng và tiếng ồn như tiếng súng. Chế giễu Loud, gầm rú của tiếng cười, tiếng hét và say rượu đã trôi về phía họ; sau đó đến sự bùng nổ của ánh sáng xanh mạnh mẽ, trong đó chiếu sáng cảnh. Nguồn gốc của tình trạng lộn xộn này là một đám đông của các trình thuật sĩ, đóng gói chặt chẽ và hoạt động cùng với cây đũa phép chĩa thẳng ra ngoài. Harry liếc nhìn họ ... "Tử Thần Thực Tử," anh thở, nhận biết các mặt nạ và áo choàng từ mô tả của Marvolo. cao phía trên họ, trôi nổi trong không trung cùng, bốn con số đấu tranh đang bị méo mó thành các hình dạng kỳ cục. Dường như các trình thuật sĩ đeo mặt nạ trên mặt đất là rối, và người dân ở trên họ là con rối hoạt động bằng dây vô hình đã tăng từ đũa phép vào không khí. Harry xé đôi mắt của mình ra khỏi cảnh khủng khiếp và kéo về phía Marvolo, nửa hoảng loạn. Đó cũng là lúc anh nhận ra như thế nào tức giận bạn mình. Đôi mắt của Marvolo đã sáng đủ sáng để cạnh tranh với một số các lời nguyền bay xung quanh, và cơ thể của mình rất căng thẳng đó Harry sợ người khác sẽ có thể nhìn thấy anh ấy quá. Dù đã qua đi, Harry mừng là Marvolo không chấp nhận tình trạng lộn xộn vô nghĩa này. "Là những Tử Thần Thực Tử thực sự?" Harry hỏi. Severus kéo cánh tay của Harry, nhưng Harry lắc anh ta ra và trồng chân xuống mặt đất. "Tất nhiên họ Tử Thần Thực Tử, Potter!" Severus gầm gừ sốt ruột, nghĩ Harry đã nói chuyện với anh ta. "Bây giờ chúng ta hãy ra khỏi đây trước khi chúng đạt đến lều của chúng tôi." Harry lờ anh đi, chỉ có đôi mắt trên Marvolo. "Có phải Ngài ở đây?" Không cần phải giải thích về Ngài là ai. Đó là chính xác những gì Marvolo đã cố gắng để xác định. Ông không nghĩ rằng bản thân khác của ông là ngu si, đủ để đặt một cuộc tấn công của cường độ này và công khai, không phải khi anh vẫn còn quá yếu. Ông cảm thấy dọc theo trái phiếu, ông chia sẻ với các linh hồn chính, cảm nhận nó là khá thụ động, hoặc ít nhất là thụ động như Voldemort đã bao giờ có. "Không, thân khác của tôi không nằm trong số họ," ông trả lời câu hỏi của Harry. "Đây không phải là một cuộc tấn công bị xử phạt." Harry thở dài nhẹ nhõm. Ông là chắc chắn không phải sẵn sàng để đối mặt với Dark Lord. "Vì vậy, chúng ta làm gì?" Lúc này, Severus nhận ra Harry đã không nói chuyện với anh ta, hoặc bất cứ ai có thể nhìn thấy anh. Nhưng cậu bé chắc chắn đã được trò chuyện với một người nào đó. Sang một bên, Sirius cũng đang nhìn chằm chằm như Harry đã phát triển một cái đầu thứ hai. "Chúng tôi dừng lại vô lý vô lý này," Marvolo rít lên, gần như rơi vào Xà vì cách điên ông. Sau đó, ông nhìn xuống Harry. "Tôi sẽ cần cơ thể của bạn một lần nữa." "Giống như trong Phòng?" Harry hỏi. "Không," Marvolo trả lời. "Tôi không thể mạo hiểm tháo sức mạnh của tôi cho đến khi tôi biết những gì đang xảy ra. Chúng tôi sẽ sử dụng quyền hạn của mình lúc này." "Chỉ cần làm bất cứ điều gì bạn có," Harry nói, tin tưởng người bạn của mình. Hiện tại, nhiều phù thủy đã tham gia nhóm diễu hành. Lều nhàu nát và giảm khi đám đông diễu hành tăng lên. Nhiều lần, những người biểu tình nổ một lều ra khỏi con đường của mình với cây đũa phép của mình. Nhiều bốc cháy, toàn bộ gia đình bên trong bẫy. Severus nghe Harry đồng ý để một cái gì đó và biết sâu trong xương của mình rằng nó sẽ không được tốt. Nhưng trước khi ông có thể ngăn chặn nó, Harry đã giật nhẹ, đầu ra sau, và nỗi khiếp sợ của Severus, vết sẹo của Harry đã chia mở rộng. Sự kỳ diệu tối nhất Severus bao giờ cảm thấy phát ra từ một vết sẹo đó là nó chảy máu chậm chạp và nhỏ giọt vào mắt Harry, người thậm chí không mấy chú ý đến. Nếu Severus nghĩ đó là xấu, ông chắc chắn đã không chuẩn bị cho khi Harry mở miệng. " Severus, tôi cần Mark của bạn, "cậu bé nói, chỉ có một tiếng vang xa lạ với giọng nói của mình, giống như nó đã được che phủ với người khác, người lớn tuổi, và kỳ lạ quen thuộc với Severus. Quá choáng váng bởi thứ tự, Severus đã không di chuyển . Nhưng điều đó đã không ngăn cản Harry, người đã đưa ra để cô giáo của mình và với một dấu gạch chéo nhanh sừng bi màu của mình, cắt nhỏ trái tay của thầy mình từ khuỷu tay xuống, phơi bày Mark đã bị mờ. Theo bản năng, Severus rút đũa phép của mình. Với kiến thức và kỹ năng của Marvolo, Harry nhanh chóng tước vũ khí của cô giáo của mình với một flick nhanh chóng và trong các động thái tiếp theo, ông đâm đũa trung tâm chết của ông về Mark. Sau đó, đôi mắt màu xanh lá cây bằng kính của Harry, kỳ quặc haloed trong một ánh sáng màu đỏ, chập chờn lên cho những người bị sốc của thầy mình. "Tôi xin lỗi, Severus, nhưng điều này sẽ làm tổn thương." Đó là Severus 'chỉ cảnh báo trước khi ông cảm thấy một lance đốt xuyên qua cánh tay. Severus nghiến răng, cánh tay của mình bằng cách nào đó cố định bằng kẹp mạnh bất thường của Harry trên cổ tay của mình. Nhưng như đau đớn như thế này, hắn cũng cảm nhận rằng ông không phải là mục tiêu không rõ lời nguyền của Harry. Không, Mark họ chỉ là các ống dẫn để truy cập vào mạng huyền diệu mà tất cả các tối Marks đã được kết nối đến, và bằng cách nào đó cậu bé có sức mạnh để đạt được tất cả trong số họ. Severus đã được chứng minh là đúng khi một làn sóng mới của những tiếng hét đầy không khí, thậm chí còn to hơn so với những người trước đây. Đây không phải là tiếng la hét sợ hãi hay bị kích động. Đây là những tiếng la hét đau đớn, không giả mạo thuần túy, tệ hơn những gì Severus đã cảm thấy một trăm lần. Severus thở hổn hển và tập hợp trí thông minh của mình, để nhìn xung quanh, nhìn thấy một số Tử thần Thực tử cũ của mình đã giảm xuống đến đầu gối của mình, ôm chặt lấy Marks của họ. Và sau đó lĩnh vực này đã được lấp đầy với hàng trăm disapparition 'pops. " Sự im lặng đột ngột sau đó là chói tai và chỉ bị gián đoạn bởi một vài tiếng rên rỉ và cuồng loạn khóc. Cuối cùng, Harry phóng cổ tay Severus ', nhưng sự tự tin và sức mạnh kỳ lạ toát ra Harry vẫn tỏa ra từ anh, và Severus biết nó vẫn chưa kết thúc. Anh nhìn vào tê sốc như Harry quay mạnh, cây đũa phép của mình nhằm vào cha đỡ đầu của mình. "Obliviate!" mắt Sirius ', một lần đầy kinh dị và sự nhầm lẫn, bây giờ chỉ xuất hiện như thủy tinh và thanh thản. Và sau đó Harry xoay quanh một lần nữa, và Severus đang nhìn chằm chằm xuống ở đầu cây đũa phép của Harry. Hiểu biết những gì cậu định làm, anh vẫn không thể nâng cây đũa phép của mình, không phải để tấn công hoặc bảo vệ mình, không chống lại Harry. Miễn nhiệm cho số phận của mình, Severus bỏ cánh tay cây đũa phép của mình và chờ đợi. Nhưng thay vì dự kiến, 'obliviate,' cái gì chập chờn đằng sau đôi mắt màu xanh lá cây bằng kính của Harry. "Không! Không phải anh ta," Harry hét lên. Severus hút một hơi ngạc nhiên, xem trong niềm đam mê bệnh hoạn như Harry dường như để giữ một một đối số mặt. Ông nín thở, theo bản năng biết bất cứ điều gì quyết định được, nó là sẽ ảnh hưởng to lớn của ông. "Ông đã nhìn thấy quá nhiều," giọng nói của Marvolo trôi qua tâm trí của Harry. Harry lắc đầu. "Đó là thời gian chúng tôi nói với anh ta." "lòng trung thành của ông vẫn còn trong câu hỏi, một chút của tôi," Marvolo nhắc anh. "Không Anh của trung thành với Dark," Harry đáp lại, tuyệt vọng để có được người bạn của mình để hiểu được. "Anh chỉ có thể không tuân thủ các insanit vô nghĩa























































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: