As people start crowding around and taking pictures of their lot at th dịch - As people start crowding around and taking pictures of their lot at th Việt làm thế nào để nói

As people start crowding around and

As people start crowding around and taking pictures of their lot at the airport, Yugyeom makes sure to keep a steady eye on Mark who was walking in front of him. A few people hand them gifts and Yugyeom tries to take them all, but he noticed that Mark couldn't be bothered by anything. He walks past some girls' outstretched arms coldly so Yugyeom takes it into himself to receive the gifts in Mark's stead.

Maybe Yugyeom shouldn't have went ahead and mentioned about home to Mark, he thinks, as he boards the plane and sits in between Bambam and Jinyoung. There's a strange silence that doesn't usually permit itself into the atmosphere but it's there and Yugyeom is uncomfortable because of it.

He asks Bambam to hand Mark the gifts he collected for him and his friend does it with a flashy smile. He's not ready to see Mark's reaction--sure, he'll be happy with the gifts and the letters, but it was Yugyeom who got it for him and that makes a lot of difference. Tapping at the monitor in front of him, he decides to watch an on-board action movie, distracting himself.

"Something happened that you haven't told me yet," Jinyoung teases from Yugyeom's right, leaning his head against the shut window. Yugyeom would pretend that he didn't hear Jinyoung but the older probably timed his statement during a particularly quiet scene in the movie. Removing his headphones and placing it down on his lap, Yugyeom faces Jinyoung with a puzzled look on his face. He mumbles, "I don't think I'm hiding anything from you hyung?"

"Uh-huh? So can you explain to me why Mark refuses to room together with you?" Jinyoung pushes.

"I honestly don't know and if ever I knew, I wouldn't say it out loud..."

"Yugyeom brought up the taboo," Bambam perches in, avoding Yugyeom's hand which was supposed to claw at his face.

"Aaah well you're dead and I think you should just exchange with me or Jaebum." Jinyoung suggests, patting Yugyeom's back gently. "Seriously though Yugyeom, you should apologize."

"I already did, yesterday."

"How?"

Yugyeom pouts, "I sent him sorry stickers on Kakao."

Both Bambam and Jinyoung cover their faces in disbelief.

"That's not how I taught you my child!" Jinyoung exclaims, clenching his chest exaggeratedly. "You directly apologize. If you have to kneel then do it. If Jaebum knew about this, he would tell you the same thing."

At that moment, Jaebum rises from his seat and peaks behind him, effectively shocking the 3 of them. He asks with a concerned expression, "What should I know?"

"I...was too loud." Jinyoung mutters, shaking his head and pointing at Yugyeom. "This kid here pissed Mark off and they haven't made up."

Jaebum gave Yugyeom the look and he wanted to disappear right then and there.





---





The room number printed on the card key to the hotel room indicates that it's located at the very end of the hall, so Yugyeom watches as the other members go inside their respective rooms before him. Jinyoung shoots Yugyeom an apologetic look before closing the door to his shared room with Bambam and Jackson. Yugyeom had seen the same thing when Jaebum got into his room with Youngjae, not before making sure that Yugyeom understood what he was supposed to do.

This was their solution. Mark and Yugyeom to stay in one room as planned so the both of them have no choice but to talk it out.

"Hyung, there's a mini refrigerator here and it has complimentary juice packs inside." Yugyeom croaks nervously, opening the said object and pulling out a bottle of orange juice. He shows it to Mark but the older one was busy rummaging through his luggage for clothes to change into. He does give Yugyeom a glance though, not really a yes or a no, but that's enough of an acknowledgement for now.

Yugyeom settles to just sit on the other side of the king size bed, wiggling his toes that were covered by his white socks. It isn't too cold tonight considering it's already winter. Turning his attention back to Mark, he was still looking for something from his belongings, his clothes for the night neatly placed beside him. Yugyeom crawls to him and asks softly, "Do you need help looking?"

"Nope," Mark simply answers with a shake of the head. Yugyeom shrugs and retreats to his own little corner once again.

"Yugyeom..." Mark mutters, facing Yugyeom who looked like he was revived from the dead. "Yugyeom, I can't find my phone."

"What?" Yugyeom gasps out of habit, quickly moving closer to Mark and scanning the contents of the luggage sprawled and opened across the floor. Yugyeom points to a pocket on the side, tapping Mark's shoulder and saying, "Hyung, I think it's there. Can you check that out?"

Mark agrees to the suggestion and opens the zipper to the pocket. Mark pulls out his phone, in one piece and undamaged, and certainly not lost. He laughs hollowly, embarrassed that it was there and he wasn't able to see it himself. "Thanks," He says with a small smile.

"Hyung, about the other day--"

"Oh, I don't want to talk about it." Mark insists.

Yugyeom pouts and scratches the back of his head, "But hyung, we're not okay. We need to make out."

"Huh?" Mark practically yells, his expression turning from sour to amused in a split second. "It seems that I'm not the only one who's confused, Yugyeom."

"I don't get it hyung." Yugyeom says blankly, unable to get the joke. However when he does, he covers his mouth in shock, dumbfoundingly staring at Mark. "I'm sorry. I meant, you know, make up and talk."

"Mm-hm, and I'm supposed to forget about that?" Mark comments, cracking up upon seeing Yugyeom's flushed cheeks. He closes his bag and moves beside Yugyeom, laughing at his face.

"Hyung..." Yugyeom muttered bitterly, unbelieving of what he just said. It was so weird, and the fact that Mark was taking it so seriously--by laughing like a madman--was even worse. "Hyung I'm really sorry for bringing it up and for this super weird blunder."

"You're so serious. Relax for a bit and just breathe. I forgive you for bringing up home though." Mark replies, smiling up at Yugyeom who smiled back at him in relief. He adds, "There are things I just want to not think about. I miss home but I won't stay mad at you forever."

"I'm glad. I thought I had to kneel in front of you."

"Let me guess, Jinyoung suggested that?"

"Jaebum hyung too," Yugyeom said giggling and Mark responds but shaking his head with an unbelieving grin. "So you wanna make out too?"

Yugyeom fell face first on the bed, wanting to evaporate or disappear; either option would be good. "Please don't do this to me hyung. I'm so embarrassed right now." Yugyeom mumbles into the sheets, adjusting his body to finally just lie down in that position. He feels the bed move a bit and he turns his head to the left, only to see Mark's face literally centimeters away from his.

Mark blinks and smiles gently, whispering, "I just like teasing you."

"But hyung, I don't like being teased." Yugyeom responds, his ears now turning red. He covers his left one with a hand, looking away and gulping to calm down his haywire nerves and heartbeat.

Mark touches Yugyeom's cheek and the younger flinches a bit, pursing his lips, unsure how to react and what to do in a situation like this one. Mark softly reassures, "I can't stay mad at you at all."

"I also can't stand it whenever you're mad at me." Yugyeom replies.

"Now," Mark clears his throat and moves even closer, breath against Yugyeom's face. "About that making out thing."

Yugyeom whines and tries to move away but Mark places a hand behind Yugyeom's neck and stops him halfway. Yugyeom's cheeks felt like they were going to explode, blood rushing to his face as he gazed into Mark's eyes. His chest wouldn't even let him breathe properly and he has no idea why he was reacting this way. "Alright..." Yugyeom says, voice almost a whisper. He sucks his lips in and coats them, effectively puckering them up. Mark chuckles at this and kisses Yugyeom, his hand that was once on Yugyeom's neck now sliding down his back.

Yugyeom smiles against Mark's lips, feeling his hand resting on the small of his back. Mark tugs at Yugyeom's bottom lip and the younger opens his mouth slightly, their tongues meeting in a sweet kiss. Clumsy and unexperienced, Yugyeom shuts his eyes closed as Mark leads, patting Yugyeom's back to somehow calm him down.

Mark pulls away and looks at Yugyeom's face; he's still blushing like an idiot, but that only makes him even cuter than he already is. "We're more than okay," Mark assures.

All Yugyeom could do was to cover his face with both his hands and squeal, "Hyung, that wasn't what I imagined my first kiss to be." Mark shoots up in surprise and cracks up, "What the hell?! Then how'd you want it to go then?"

"At a park where there are trees and nice lights around, something like that." Yugyeom replies. "But at least we got one thing right. It was with you."

Now was Mark's time to act all warm and fuzzy and so he giggles to himself, glad that he decided to kiss Yugyeom. The younger one looks up from his daze and smiles at Mark.

At that exact same moment, the door opens and the members flood into their hotel room, Bambam almost dropping the snacks when he sees Mark's arm wrapped around Yugyeom's waist and Yugyeom's face dangerously close to Mark's, both laughter and disgust welling up in his gut. He wasn't alone in that sentiment--they all howl and laugh at what they just witnessed, Mark now scrambling away from Yugyeom and acting like nothing happened.

Jinyoung looked like he was about to puke but he kept it in, choosing instead to pull at his own hair in shock. "Oh...my god." He mumbles. "Oh my god."

"Alright alright alright!" Jaebum exclaims, immediately shutting all of them up, but his words only made Yugyeom feel a thousand times worse--"They're boyfriends now. We should accept it. That solution works too, yeah?"





---





"Lean back a bit." Mark orders, angling his phone to get Yugyeom's face inside the box. "I'm taking it now.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Khi mọi người bắt đầu tràn ngập quanh và chụp ảnh của họ tại sân bay, Yugyeom làm cho chắc chắn để giữ một mắt ổn định trên Mark người đã đi bộ ở phía trước của anh ta. Một vài người bàn tay cho họ quà tặng và Yugyeom cố gắng đưa họ tất cả, nhưng ông nhận thấy rằng Mark không bị làm phiền bởi bất cứ điều gì. Ông đi qua cánh tay dang ra một số cô gái coldly do đó Yugyeom sẽ đưa nó vào mình để nhận được những món quà trong sự ổn của Mark.Có lẽ Yugyeom không nên có đã đi trước và được đề cập về nhà với Mark, ông nghĩ rằng, khi ông ban máy bay và nằm ở giữa Bambam và Jinyoung. Đó là một sự im lặng lạ thường không cho phép bản thân vào khí quyển nhưng nó là có và Yugyeom là khó chịu vì nó. Ông yêu cầu Bambam để tay đánh dấu những món quà mà ông thu thập được cho anh ta và người bạn của ông hiện nó với một nụ cười hào nhoáng. Ông không phải là sẵn sàng để xem phản ứng của Mark - chắc chắn, ông sẽ được hạnh phúc với những món quà và các chữ cái, nhưng nó đã là Yugyeom những người đã nhận nó cho anh ta và làm cho rất nhiều sự khác biệt. Khai thác tại màn hình ở phía trước của anh ta, ông quyết định xem một bộ phim hành động on-board, lam sao lang mình."Một cái gì đó đã xảy ra mà bạn đã không nói với tôi được nêu ra," Jinyoung teases từ bên phải của Yugyeom, nghiêng đầu của mình chống lại đóng cửa sổ. Yugyeom nào giả vờ rằng ông đã không nghe Jinyoung nhưng các lớn có lẽ hẹn giờ tuyên bố của ông trong một cảnh đặc biệt yên tĩnh trong phim. Loại bỏ tai nghe của mình và đặt nó xuống trên vòng của mình, Yugyeom đối mặt với Jinyoung với bối sau một-the-cảnh nhìn vào khuôn mặt của mình. Ông mumbles, "Tôi không nghĩ rằng tôi ẩn bất cứ điều gì từ bạn hyung?""Uh-huh? Vì vậy có thể bạn giải thích cho tôi tại sao Mark từ chối để phòng cùng với bạn? " Jinyoung đẩy."Tôi thực sự không biết và nếu bao giờ tôi biết, tôi sẽ không nói nó ra lớn...""Yugyeom đưa lên những điều cấm kỵ," Bambam perches trong, avoding Yugyeom tay mà đã yêu cầu để claw tại khuôn mặt của mình."Aaah cũng chết và tôi nghĩ rằng bạn nên chỉ trao đổi với tôi hoặc Jaebum." Jinyoung cho thấy, vỗ nhẹ của Yugyeom quay nhẹ nhàng. "Nghiêm túc mặc dù Yugyeom, bạn nên xin lỗi.""Tôi đã làm, vào ngày hôm nay.""Làm thế nào?"Yugyeom pouts, "Tôi gửi ông xin lỗi dán trên Kakao."Bambam và Jinyoung bao gồm khuôn mặt của họ trong sự hoài nghi."Đó là không làm thế nào tôi đã dạy bạn trẻ em của tôi!" Jinyoung rối, siết chặt ngực của mình exaggeratedly. "Bạn trực tiếp xin lỗi. Nếu bạn phải quỳ xuống sau đó làm điều đó. Nếu Jaebum biết về việc này, ông sẽ cho bạn biết những điều tương tự."Tại thời điểm đó, Jaebum tăng từ chỗ ngồi của mình và đỉnh phía sau anh ta, có hiệu quả gây sốc 3 của họ. Ông đã yêu cầu với một biểu thức có liên quan, "tôi cần biết gì?""I... là quá lớn." Jinyoung mutters, lắc đầu và chỉ tại Yugyeom. "Thằng nhóc ở đây bực Mark và họ đã không thực hiện."Jaebum đã Yugyeom giao diện và ông muốn biến mất ngay sau đó và ở đó. --- Phòng số in trên thẻ chìa khóa để phòng khách sạn cho thấy rằng nó là nằm ở cuối của hội trường, như vậy Yugyeom đồng hồ như các thành viên khác đi bên trong phòng của họ tương ứng trước khi anh ta. Jinyoung bắn Yugyeom một cái nhìn apologetic trước khi đóng cửa cho phòng của mình được chia sẻ với Bambam và Jackson. Yugyeom đã nhìn thấy những điều tương tự khi Jaebum đã vào phòng của mình với Youngjae, khi đó đảm bảo rằng Yugyeom hiểu những gì ông đã phải làm.Đây là giải pháp của họ. Mark và Yugyeom để ở trong một căn phòng kế hoạch như vậy cả hai của họ đã không có sự lựa chọn nhưng để nói nó."Hyung, có là một tủ lạnh mini ở đây và nó có nước trái cây miễn phí gói bên trong." Yugyeom croaks nervously, mở cho biết đối tượng và kéo ra một chai nước cam. Ông đã cho thấy nó để đánh dấu nhưng người lớn đã được bận rộn rummaging thông qua hành lý của mình cho quần áo để thay đổi thành. Ông cho Yugyeom một nháy mắt mặc dù, không thực sự có hoặc không có một, nhưng đó là đủ của một lời cảm ơn cho bây giờ.Yugyeom giải quyết chỉ ngồi trên phía bên kia của vua kích thước giường, wiggling ngón chân của mình mà đã được bao phủ bởi vớ màu trắng của mình. Nó không phải là quá lạnh tối nay xem xét nó là đã mùa đông. Chuyển sự chú ý của mình trở lại để đánh dấu, ông vẫn còn đang tìm kiếm một cái gì đó từ ông đồ đạc, quần áo của mình cho đêm gọn gàng được đặt bên cạnh anh ta. Yugyeom thu thập thông tin để anh ta và hỏi nhẹ nhàng, "Bạn có cần trợ giúp tìm kiếm?""Không," đánh dấu chỉ đơn giản là câu trả lời với một lắc đầu. Yugyeom shrugs và rút lui để góc nhỏ của riêng của mình một lần nữa."Yugyeom..." Mark mutters, phải đối mặt với Yugyeom người trông giống như ông được làm sống lại từ cõi chết. "Yugyeom, tôi không thể tìm thấy điện thoại của tôi.""Những gì?" Yugyeom gasps ra khỏi thói quen, một cách nhanh chóng tiến gần hơn tới Mark và quét nội dung của hành chính và mở ra trên sàn nhà. Yugyeom trỏ tới một túi bên, khai thác của Mark vai và nói, "Hyung, tôi nghĩ rằng nó là có. Có thể bạn kiểm tra đó?"Mark đồng ý đề nghị và mở ra các dây kéo cho túi. Mark kéo ra điện thoại của mình, trong một mảnh và không bị hư hại, và chắc chắn không bị mất. Ông cười hollowly, xấu hổ rằng nó đã có và ông đã không thể nhìn thấy nó mình. "Nhờ," ông nói với một nụ cười nhỏ."Hyung, về ngày khác...""Ồ, tôi không muốn nói về nó." Mark khẳng định.Yugyeom pouts và vết trầy xước mặt sau của đầu, "nhưng hyung, chúng tôi không sao. Chúng ta phải làm cho.""Hả?" Mark thực tế yells, biểu hiện của mình chuyển từ chua amused trong một tách thứ hai. "Có vẻ như rằng tôi không phải là người duy nhất đã nhầm lẫn, Yugyeom.""Tôi không hiểu hyung." Yugyeom nói blankly, không thể để có được những câu chuyện đùa. Tuy nhiên khi anh ta, ông bao gồm miệng của mình bị sốc, dumbfoundingly nhìn chằm chằm vào Mark. "Tôi xin lỗi. Tôi có nghĩa là, bạn biết, làm cho và nói chuyện.""Mm-hm, và tôi phải quên về điều đó?" Ý kiến đánh dấu, nứt lên khi nhìn thấy của Yugyeom đỏ ửng má. Ông đóng túi của mình và di chuyển bên cạnh Yugyeom, cười khuôn mặt của mình."Hyung..." Yugyeom muttered cay đắng, không hay của những gì ông vừa nói. Nó đã như vậy lạ, và thực tế là Mark lấy nó rất nghiêm túc--bởi cười như một madman--là thậm chí tệ hơn. "Hyung tôi là thực sự xin lỗi vì đã mang nó lên và cho sai lầm siêu lạ này.""Bạn đang rất nghiêm túc. Thư giãn cho một chút và chỉ cần thở. Tôi tha thứ cho bạn để đưa lên trang chủ mặc dù." Mark trả lời, mỉm cười lên tại Yugyeom người cười trở lại lúc anh ta trong cứu trợ. Ông nói thêm, "có điều tôi chỉ muốn không nghĩ về. Tôi nhớ nhà nhưng tôi sẽ không ở lại điên lúc bạn mãi mãi.""Tôi vui mừng. Tôi nghĩ tôi đã phải quỳ xuống ở phía trước của bạn.""Hãy để tôi đoán, Jinyoung đề nghị đó?""Jaebum hyung quá," Yugyeom nói cười và Mark phản ứng nhưng bắt đầu với một grin không hay. "Vì vậy bạn muốn tạo ra quá?"Yugyeom rơi mặt đầu tiên trên giường, mong muốn bay hơi hoặc biến mất; một trong hai tùy chọn sẽ là tốt. "Xin vui lòng không làm điều này với tôi hyung. Tôi cảm thấy xấu hổ vì vậy ngay bây giờ." Yugyeom mumbles thành các tấm, điều chỉnh cơ thể của mình để cuối cùng chỉ cần nằm xuống trong vị trí đó. Ông cảm thấy giường di chuyển một chút và ông quay đầu bên trái, chỉ để nhìn thấy khuôn mặt của Mark theo nghĩa đen cm từ của mình.Mark nhấp nháy và nụ cười nhẹ nhàng, thì thầm, "Tôi chỉ thích teasing bạn.""Nhưng hyung, tôi không thích bị chọc ghẹo." Yugyeom trả lời, đôi tai của mình bây giờ chuyển màu đỏ. Ông bao gồm của mình một trái với một bàn tay, nhìn xa và nuốt để bình tĩnh xuống haywire dây thần kinh và nhịp tim của ông.Mark chạm của Yugyeom má và các flinches trẻ hơn một chút, pursing đôi môi của mình, không chắc chắn làm thế nào để phản ứng và phải làm gì trong một tình huống như thế này. Mark nhẹ nhàng yên tâm, "Tôi không thể ở điên lúc bạn ở tất cả.""Tôi cũng không thể đứng nó bất cứ khi nào bạn đang điên lúc tôi." Bài trả lời Yugyeom."Bây giờ," Mark xóa cổ họng của mình và di chuyển thậm chí gần gũi hơn, hơi thở chống lại khuôn mặt của Yugyeom. "Về đó tạo ra điều."Yugyeom whines và cố gắng để di chuyển đi nhưng đánh dấu nơi một tay phía sau Yugyeom của cổ và dừng lại anh ta nửa chừng. Yugyeom của má cảm thấy như họ muốn nổ, máu đổ xô vào khuôn mặt của mình khi ông nhìn vào mắt của Mark. Ngực của mình thậm chí sẽ không cho phép ông hít thở đúng cách và ông không có ý tưởng tại sao ông đã phản ứng theo cách này. "Được rồi..." Yugyeom nói, giọng nói gần như là một tiếng thì thầm. Ông sucks mình môi trong và áo họ, có hiệu quả puckering chúng. Đánh dấu cười lúc này và những nụ hôn Yugyeom, bàn tay của mình vào một Yugyeom của cổ bây giờ trượt xuống trở lại của mình.Yugyeom các nụ cười với đôi môi của Mark, cảm giác nghỉ ngơi trên nhỏ lưng bàn tay của mình. Mark kéo lúc Yugyeom của dưới môi và trẻ mở miệng của mình một chút, lưỡi của họ đáp ứng trong một nụ hôn ngọt ngào. Vụng về và lại, Yugyeom đóng mắt đóng cửa như Mark dẫn, vỗ nhẹ của Yugyeom quay lại bằng cách nào đó bình tĩnh anh ta.Mark kéo đi và nhìn vào khuôn mặt của Yugyeom; ông vẫn còn đỏ mặt giống như một idiot, nhưng đó chỉ làm cho anh ta ngay cả cuter hơn ông đã. "Chúng tôi nhiều hơn được rồi," Mark đảm bảo.All Yugyeom could do was to cover his face with both his hands and squeal, "Hyung, that wasn't what I imagined my first kiss to be." Mark shoots up in surprise and cracks up, "What the hell?! Then how'd you want it to go then?""At a park where there are trees and nice lights around, something like that." Yugyeom replies. "But at least we got one thing right. It was with you."Now was Mark's time to act all warm and fuzzy and so he giggles to himself, glad that he decided to kiss Yugyeom. The younger one looks up from his daze and smiles at Mark.At that exact same moment, the door opens and the members flood into their hotel room, Bambam almost dropping the snacks when he sees Mark's arm wrapped around Yugyeom's waist and Yugyeom's face dangerously close to Mark's, both laughter and disgust welling up in his gut. He wasn't alone in that sentiment--they all howl and laugh at what they just witnessed, Mark now scrambling away from Yugyeom and acting like nothing happened.Jinyoung looked like he was about to puke but he kept it in, choosing instead to pull at his own hair in shock. "Oh...my god." He mumbles. "Oh my god.""Alright alright alright!" Jaebum exclaims, immediately shutting all of them up, but his words only made Yugyeom feel a thousand times worse--"They're boyfriends now. We should accept it. That solution works too, yeah?" --- "Lean back a bit." Mark orders, angling his phone to get Yugyeom's face inside the box. "I'm taking it now.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: