No one mention her speech ok?” Lauren said anxiously to her assembled  dịch - No one mention her speech ok?” Lauren said anxiously to her assembled  Việt làm thế nào để nói

No one mention her speech ok?” Laur

No one mention her speech ok?” Lauren said anxiously to her assembled family who were watching the brunette pace backwards and forwards across the living room floor whilst they awaited the arrival of Camila, her parents and Sofi for dinner.

It was the Thursday, three days after Christmas, and Camila had finally been released from the hospital earlier that morning with her speech no better than it had been when she’d initially woken up on the intensive care unit six days ago.

“Honey, we have met Camila before,” Clara reminded Lauren, offering her daughter a small, sympathetic smile in an attempt to reassure her.

“Yeah I know,” Lauren conceded, continuing to pace, “but she’s different now.” She told them sadly. “Her speech is much worse than you’ve ever seen it before and I just don’t want you to make her feel self-conscious.” Lauren said seriously. “She struggles with her confidence as it is.”

“I think,” Clara said, standing up and placing a comforting hand on her daughter’s shoulder, stopping her in her tracks, “that this probably has more to do with the fact that you’re nervous about having your girlfriend’s family round for dinner than Camila’s difficulties with her speech.” She noted shrewdly.

“You guys have to be normal, ok?” Lauren said, getting right to the crux of the problem and admitting that her mom had been close to the mark with her observation. “Don’t be weird and make them feel uncomfortable…”

“We’re not weird,” her dad chimed in, laughing lightly from his position on the sofa, evidently amused by his daughter’s nervousness.

“I know,” Lauren sighed, “but, I really like her and it’s the first time I’ve ever had a proper girlfriend and you’ve met her family, just, don’t ruin it for me, please?” she pleaded and Clara pulled her in to a warm embrace, kissing her on the forehead supportively.

“Lauren,” she said simply, moving her head back to look at her eldest child after a moment, her eyes bright, and an encouraging smile on her lips. “Everyone will be on their best behaviour tonight I promise,” Clara reassured her, but Lauren didn’t look convinced.

“Look I know it might be weird because she’s a girl…” Lauren started, but Clara cut her off immediately by pulling her in to a tight embrace once again.

“Hey,” Clara scolded, not relaxing her grasp from around Lauren’s shoulders. “I’ve already told you before that your dad and I don’t care who you date as long as you’re happy. We’re proud of you no matter what, you know that…”

“You say that,” Lauren started, getting agitated by the prospect of this new experience, her unease palpable, “but this kind of makes it real doesn’t it? I mean, it’s different when you don’t have to see it…”

“Oh, we’ve seen it,” Chris commented laughing and Lauren threw him a warning look, her eyes glaring meaningfully for him to say no more about the time he’d walked in on Camila and her in her bedroom.

“Chris,” Clara reproached, turning to face him for an instant, her eyes growing wide and silently telling him to keep quiet, that he wasn’t helping the situation. She turned back to Lauren and brushed a strand of her hair soothingly. “Lauren,” she continued, addressing her daughter again. “You and Camila have been dating for a while now…” she reminded her.

“Since October,” Lauren informed her quickly, interceding, the date firmly fixed in her memory.

“Right,” Clara laughed, stroking Lauren’s hair where it fell down in loose curls and framed her face. “We’ve seen how the two of you are together and trust me when I say that your father and I are in no way confused about the definition of your relationship…”

“To be honest Lauren,” her dad said, standing up from his position on the sofa and walking over to his daughter in order to place an arm around her shoulder, “most dads with teenage daughters have to worry about boys taking advantage of their little girls and unplanned pregnancies…” he told her playfully. “I can’t tell you how much of a relief it is that I don’t have to be concerned about becoming a grandfather just yet,” he joked, trying to lighten the mood.

“Mike,” Clara reprimanded, hitting him on the arm but she smiled when she saw Lauren relax in response to his joviality.

“Yeah, well there’s still Chris and Taylor,” she said laughing despite her trepidation at the upcoming dinner. “You may well become a grandfather yet,” she teased him.

“Not a chance,” he laughed, pulling Lauren close in to his side and hugging her affectionately. “Chris is grounded until he’s at least thirty-five and I refuse to let Taylor date until she’s the same age.” He jested.

“Hey,” Chris and Taylor protested in unison and Lauren laughed at their response.

“Seriously though sweetheart,” Clara said, rolling her eyes in amusement at her husband’s behaviour as she rubbed Lauren’s arm with her hand, “you know how much we like Camila, she’s a remarkable girl and we think a lot about her, we’d never do anything to jeopardise your relationship.” She told her truthfully. “Tonight will
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
No one mention her speech ok?” Lauren said anxiously to her assembled family who were watching the brunette pace backwards and forwards across the living room floor whilst they awaited the arrival of Camila, her parents and Sofi for dinner.It was the Thursday, three days after Christmas, and Camila had finally been released from the hospital earlier that morning with her speech no better than it had been when she’d initially woken up on the intensive care unit six days ago.“Honey, we have met Camila before,” Clara reminded Lauren, offering her daughter a small, sympathetic smile in an attempt to reassure her.“Yeah I know,” Lauren conceded, continuing to pace, “but she’s different now.” She told them sadly. “Her speech is much worse than you’ve ever seen it before and I just don’t want you to make her feel self-conscious.” Lauren said seriously. “She struggles with her confidence as it is.”“I think,” Clara said, standing up and placing a comforting hand on her daughter’s shoulder, stopping her in her tracks, “that this probably has more to do with the fact that you’re nervous about having your girlfriend’s family round for dinner than Camila’s difficulties with her speech.” She noted shrewdly.“You guys have to be normal, ok?” Lauren said, getting right to the crux of the problem and admitting that her mom had been close to the mark with her observation. “Don’t be weird and make them feel uncomfortable…”
“We’re not weird,” her dad chimed in, laughing lightly from his position on the sofa, evidently amused by his daughter’s nervousness.

“I know,” Lauren sighed, “but, I really like her and it’s the first time I’ve ever had a proper girlfriend and you’ve met her family, just, don’t ruin it for me, please?” she pleaded and Clara pulled her in to a warm embrace, kissing her on the forehead supportively.

“Lauren,” she said simply, moving her head back to look at her eldest child after a moment, her eyes bright, and an encouraging smile on her lips. “Everyone will be on their best behaviour tonight I promise,” Clara reassured her, but Lauren didn’t look convinced.

“Look I know it might be weird because she’s a girl…” Lauren started, but Clara cut her off immediately by pulling her in to a tight embrace once again.

“Hey,” Clara scolded, not relaxing her grasp from around Lauren’s shoulders. “I’ve already told you before that your dad and I don’t care who you date as long as you’re happy. We’re proud of you no matter what, you know that…”

“You say that,” Lauren started, getting agitated by the prospect of this new experience, her unease palpable, “but this kind of makes it real doesn’t it? I mean, it’s different when you don’t have to see it…”

“Oh, we’ve seen it,” Chris commented laughing and Lauren threw him a warning look, her eyes glaring meaningfully for him to say no more about the time he’d walked in on Camila and her in her bedroom.

“Chris,” Clara reproached, turning to face him for an instant, her eyes growing wide and silently telling him to keep quiet, that he wasn’t helping the situation. She turned back to Lauren and brushed a strand of her hair soothingly. “Lauren,” she continued, addressing her daughter again. “You and Camila have been dating for a while now…” she reminded her.

“Since October,” Lauren informed her quickly, interceding, the date firmly fixed in her memory.

“Right,” Clara laughed, stroking Lauren’s hair where it fell down in loose curls and framed her face. “We’ve seen how the two of you are together and trust me when I say that your father and I are in no way confused about the definition of your relationship…”

“To be honest Lauren,” her dad said, standing up from his position on the sofa and walking over to his daughter in order to place an arm around her shoulder, “most dads with teenage daughters have to worry about boys taking advantage of their little girls and unplanned pregnancies…” he told her playfully. “I can’t tell you how much of a relief it is that I don’t have to be concerned about becoming a grandfather just yet,” he joked, trying to lighten the mood.

“Mike,” Clara reprimanded, hitting him on the arm but she smiled when she saw Lauren relax in response to his joviality.

“Yeah, well there’s still Chris and Taylor,” she said laughing despite her trepidation at the upcoming dinner. “You may well become a grandfather yet,” she teased him.

“Not a chance,” he laughed, pulling Lauren close in to his side and hugging her affectionately. “Chris is grounded until he’s at least thirty-five and I refuse to let Taylor date until she’s the same age.” He jested.

“Hey,” Chris and Taylor protested in unison and Lauren laughed at their response.

“Seriously though sweetheart,” Clara said, rolling her eyes in amusement at her husband’s behaviour as she rubbed Lauren’s arm with her hand, “you know how much we like Camila, she’s a remarkable girl and we think a lot about her, we’d never do anything to jeopardise your relationship.” She told her truthfully. “Tonight will
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Không ai đề cập đến bài phát biểu của mình ok? "Lauren cho biết lo lắng cho gia đình lắp ráp cô, những người đã xem tốc độ brunette lui trên sàn phòng khách trong khi họ chờ đợi sự xuất hiện của Camila, cha mẹ cô và Sofi cho bữa ăn tối.

Đó là ngày thứ năm, ba ngày sau lễ Giáng sinh, và Camila cuối cùng đã được phát hành từ bệnh viện sớm hơn vào sáng hôm đó với bài phát biểu của mình không hơn gì nó đã được khi cô bước đầu muốn thức dậy vào phòng chăm sóc đặc cách đây sáu ngày.

"Honey, chúng tôi đã gặp Camila trước, "Clara nhắc nhở Lauren, cung cấp con gái mình một nụ cười nhỏ cảm trong một nỗ lực để trấn an cô.

" Vâng, tôi biết, "Lauren thừa nhận, tiếp tục được tốc độ," nhưng cô ấy khác bây giờ. "cô nói với họ thật đáng buồn. "Bài phát biểu của cô là tồi tệ hơn nhiều hơn bạn đã bao giờ nhìn thấy nó trước và tôi chỉ không muốn bạn để làm cho cô ấy cảm thấy tự ý thức." Lauren nói nghiêm túc. "Cô phải đấu tranh với sự tự tin của cô ấy như vậy."

"Tôi nghĩ rằng," Clara nói, đứng lên và đặt một bàn tay an ủi trên vai của con gái, dừng lại cô trong các bài hát của cô, "rằng đây có thể có nhiều hơn để làm với thực tế là bạn 'lại lo lắng về việc có vòng gia đình bạn gái của bạn cho bữa ăn tối hơn so với những khó khăn Camila với bài phát biểu của mình. "bà lưu ý sắc sảo.

" các bạn có là bình thường, ok? "Lauren nói, đúng luận điểm then chốt của vấn đề và thừa nhận rằng mẹ cô đã gần đến vạch quan sát cô. "Đừng kỳ lạ và làm cho họ cảm thấy không thoải mái ..."

"Chúng ta không lạ," cha cô bẽn, cười nhẹ từ vị trí của mình trên ghế sofa, rõ ràng thích thú bởi sự lo lắng của con gái.

"Tôi biết," Lauren thở dài, "nhưng, tôi thực sự thích cô ấy và đó là lần đầu tiên tôi đã từng có một người bạn gái thích hợp và bạn đã gặp cô ấy gia đình, đúng, không làm hỏng nó cho tôi, xin vui lòng?" cô nài nỉ và Clara kéo cô vào một vòng tay ấm áp, hôn lên trán supportively.

"Lauren," cô nói đơn giản, di chuyển đầu lại để nhìn vào con trai cả của bà sau một lúc, đôi mắt sáng, và một nụ cười khích lệ trên môi cô. "Mọi người sẽ được tối nay hành vi tốt nhất của họ, tôi hứa," Clara trấn an cô, nhưng Lauren không nhìn thuyết phục.

"Nhìn tôi biết nó có thể là lạ bởi vì cô ấy là một cô gái ..." Lauren bắt đầu, nhưng Clara ngắt lời cô ngay lập tức bằng cách kéo trong cô một cái ôm chặt một lần nữa.

"Hey," Clara mắng, không thư giãn nắm bắt cô từ trên vai của Lauren. "Tôi đã nói với bạn trước đó cha của bạn và tôi không quan tâm những người bạn hẹn hò miễn là bạn đang hạnh phúc. Chúng tôi tự hào về bạn không có vấn đề gì, bạn biết rằng ... "

" Bạn nói rằng, "Lauren bắt đầu, bị kích động bởi triển vọng kinh nghiệm mới này, khó chịu của cô sờ thấy", nhưng loại này làm cho nó thực sự đúng không ? Tôi có nghĩa là, nó khác nhau khi bạn không phải nhìn thấy nó ... "

" Ồ, chúng tôi đã nhìn thấy nó, "Chris nhận xét ​​cười và Lauren ném cho anh một cái nhìn cảnh báo, mắt nhìn trừng trừng đầy ý nghĩa cho anh ta để nói không thêm về thời gian ông muốn bước vào trên Camila và cô trong phòng ngủ của cô.

"Chris", Clara trách cứ, quay sang đối mặt với anh trong một lúc, đôi mắt cô ngày càng rộng và âm thầm nói với anh để giữ yên tĩnh, rằng ông đã không giúp tình hình. Cô quay trở lại Lauren và chải một sợi tóc của cô dịu dàng. "Lauren," cô tiếp tục, giải quyết con gái mình một lần nữa. "Bạn và Camila đã hẹn hò được một thời bây giờ ...", bà nhắc nhở cô.

"Từ tháng," Lauren nói với cô một cách nhanh chóng, chuyển cầu, ngày kiên cố định trong bộ nhớ của mình.

"Phải," Clara cười, vuốt ve mái tóc của Lauren, nơi nó rơi xuống trong những lọn tóc lỏng lẻo và đóng khung khuôn mặt của cô. "Chúng tôi đã nhìn thấy như thế nào hai bạn ở bên nhau và tin tưởng tôi khi tôi nói rằng cha của bạn và tôi không có cách nào nhầm lẫn về định nghĩa của mối quan hệ của bạn ..."

"Thành thật mà Lauren," cha cô nói, đứng lên từ vị trí của mình trên ghế sofa và đi về con gái của mình để đặt một tay qua vai cô, "hầu hết các ông bố với con gái tuổi teen phải lo lắng về con trai lợi dụng cô gái nhỏ của họ và thai ngoài ý muốn ..." anh nói với cô tinh nghịch. "Tôi không thể nói cho bạn biết bao nhiêu là một cứu trợ nó là tôi không cần phải được quan tâm về việc trở thành một người ông chỉ được nêu ra," ông nói đùa, cố gắng để làm sáng tâm trạng.

"Mike", Clara khiển trách, đánh anh ta trên cánh tay nhưng cô mỉm cười khi nhìn thấy Lauren thư giãn để đáp ứng với thái độ vui vẻ của mình.

"Ừ, cũng vẫn có Chris Taylor," cô nói cười mặc dù lo lắng của cô tại bữa tiệc sắp tới. "Bạn cũng có thể trở thành một người ông nào," cô trêu anh.

"Không phải là một cơ hội", anh cười, kéo Lauren đóng ở bên anh và ôm cô trìu mến. "Chris là có căn cứ cho đến khi anh ấy ít nhất là ba mươi lăm và tôi từ chối để cho ngày Taylor cho đến khi cô ấy cùng tuổi." Ông jested.

"Hey," Chris và Taylor phản đối đồng thanh và Lauren cười trước câu trả lời của họ.

"Mặc dù nghiêm túc yêu, "Clara cho biết, đảo mắt trong vui chơi giải trí ở hành vi của chồng khi cô cọ xát cánh tay của Lauren với bàn tay của cô," bạn có biết bao nhiêu chúng tôi muốn Camila, cô ấy là một cô gái đáng chú ý và chúng tôi nghĩ rất nhiều về cô ấy, chúng ta sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì để gây nguy hiểm cho mối quan hệ của bạn. "cô ấy nói với cô ấy trung thực. "Tối nay sẽ
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: