JOY!Turok stared in wonder at his hands, before clenching his fists.Al dịch - JOY!Turok stared in wonder at his hands, before clenching his fists.Al Việt làm thế nào để nói

JOY!Turok stared in wonder at his h

JOY!

Turok stared in wonder at his hands, before clenching his fists.
Alive. The Griffin Egg somehow backfired on his almost-life provided by Scratch magic, and he was back. Whole and Alive.
He stepped between the ruins of the cave in the Skull Mountain he called home for ages, his forehead wrinkled in concentration until he spotted it. Rumina's seering pool.
He quickly freed it from a couple of rock, before waving his hands on it, filling it with a crimson red water.

It was time for vengeance.

The celebration was still going on in the small town, gathered around the stand where the Griffin Egg once stood. When Heptor ended his speech, remembering the sacrifice of many men to end Rumina's tyranny on the island, food was brought out of the houses, music was being played joyfully and the crew blended in with the habitants, enjoying the happiness of the night. Maeve only kept quietly in a corner, Dermott perched on her arm, staring absently to the party. The huge fire lit in the middle of the square reflected on her thoughtful face, contrasting with the general euphoria around her. She prayed Sinbad not to mention Rumina's survival to the town, letting them celebrate their small victory. For what she knew, the witch wasn't going to be in condition to cause any damage for a long time... so, there was no need to spoil their joy.

"Such a beautiful lady shouldn't be left alone..."

Maeve snapped out of her thoughts, blinking at the sight of a young man in front of her with two stein in his hands, who smiled sheepishly at her bewildered face.
"Sorry... I didn't mean to scare you. Grog?" he offered.
"You didn't scare me." Maeve huffed grumpily, before taking the stein with her free arm, Dermott chirping while eying suspiciously the man. "And I'm not alone." she added, nodding to the hawk.
"Of course you aren't. There's today hero... It's a beautiful animal, indeed. What's its name?"
"Dermott. And yeah... he's a beautiful... animal." she muttered, bringing the stein at her lips and sipping the grog to hide the discomfort. An animal. Still an animal.
"So hi Dermott, and thank you for your job today. In this village your name will be treasured... and hi to your beautiful mistress, even if I don't know her name, yet."

"Oh Please..."

Maeve chuckled at her broather moan, letting the rather annoyed Dermott free to fly away before nodding briefly to the villager in front of her.
"Maeve. Name is Maeve. And by the way, thanks for the grog." she shyly added, bringing a lock of auburn hair behind her ear.

"Amhir. And you're welcome. That's the least I could do after you saved my life today" Amhir smiled, turning to cast a glance to the people dancing around the fire. "Do you want to dance?"
"Me?" Maeve babbled, wide-eyed. "No." she blurted out at Amhir nodding, smiling nervously "I mean. I don't dance. And... I was kind of waiting for my captain. He had work for me to do." she added, moving her hands in circles to punctuate her work. Where the heck Sinbad was when he was needed?
"Don't worry, I think your captain is currently busy..." Amhir laughed, shaking his head before taking both his stein and Maeve's, placing them on a near bench.
"Busy?" Maeve asked suspiciously.
"Busy. He's quite the hero today, town's girls are queuing to spent some time with him..."
Maeve tensed, stretching out a smile while she clenched her fists.

"Maybe I'll dance with you, after all."

Sinbad finally untangled from the last girl still chasing him, huffing wide-eyed at Firouz who came in his help.
"Thank you, my friend." he sighed, patting the inventor on his shoulder while they walked to the nearest table of food.
"They are surely grateful in this village, aren't they?" Firouz teased him, earning a glare while Sinbad grabbed the nearest plate.
"Almost too grateful..." the captain moaned, looking around himself "Maeve?" he asked when she couldn't spot the sorceress. He reluctantly agreed not to divulge the news about Rumina survival, but that knowledge hit hard on his beloved sorceress apprentice, and he promised himself to keep her company.

Of course, before being kidnapped by half of the female villagers.

"Dancing." Firouz shrugged, nodding to the square.
"Dancing?!" Sinbad echoed his words, staring wide-eyed to the inventor. When he nodded, the captain turned abruptly to scan the people crowding the area until his eyes fell upon a well-known redhead, moving on time with a villager. He furrowed his eyebrows, placing the plate back on the table to cross his arms in front of his chest.

"Keep it in mind. They're just dancing. No bloodshed required." Firouz teased him, grasping an apple. Sinbad threw him a glare, before following the lines of the people dancing to reach Maeve and her partner.
"May I ask you this dance?" he politely asked, smiling to Amhir.
"Weren't you busy, captain?" Maeve asked with a sweet smile.
"Not anymore." Sinbad answered sternly, grabbing her hand as soon as Amhir stepped back, lleading her through the next twirl.

Captain and sorceress kept glaring at each other for some movements, but then the music caught up with them, and they quickly lost themselves in each other eyes, moving in perfect synchrony until the end of the song, the music somehow cleaning the tensions and easing the mood. They stood in front of each other, catching their breath, a small smile on the lips.
"Who knew that the though Captain Sinbad was a dancer..." she mused, smiling slowly.
"And who knew that my resident sorceress apprentice could hit on the local boys?" Sinbad teased back, earning and incredulous glance from the sorceress.
"I wasn't hitting on anybody! The one hitting on everyone is you..."
"I'm not hitting on anybody..."
"Sure, that's why I spent half of the evening waiting for you..." Maeve glared at him, before casting a quick glance to Doubar, Firouz and Rongar, lined up in the nearabout, intently staring at them grinning madly.

"We've an audience..." the redhead muttered, waving her hand to their crewmates. Sinbad sighed, rolling his eyes.
"Truce?" he muttered, before tilting his head in the direction of the path leading to the sea. "I could use some peace..."
"Truce." Maeve chuckled, following him after grabbing her cloak. They walked in silence, slowly approaching a small stone wall on the village boundaries, and Maeve sat on it while Sinbad placed his foot beside her, leaning with his arms on his knee for support.

"So... how are the local grateful girls?" Maeve asked sweetly, crossing her arms, glaring annoyingly at him.
"Didn't we talk about truce? And by the way... Not as much grateful as the local boys... no dancing for me." Sinbad teased back, mirroring her glare. Maeve giggled, nudging him gently on his leg with her elbow.
"Amhir was just keeping me company while you were busy... poor boy, you scared him away." she pointed out, an amused smile on her lips.
"Oh Amhir. Nice name." the captain stretched a smile.
"I think so."
"And by the way... I didn't scare him away." the captain huffed, offended.
"Oh yes, you did. You should have seen your face." the sorceress nodded solemly.
"Did not."
"Did too."
"Did not."
"Did too."

"I'm happy to see that at least you mood is improving..." Sinbad sighed, rolling his eyes. Maeve laughed briefly before shrugging sadly.
"I'm used to delusions... My quest for Rumina's death just goes on. Like thousand times before." She shook her head, glancing to the sky.
"But now it's our quest, Maeve. I meant what I said today." Sinbad corrected her and the sorceress quickly brought her eyes up to his serious face, feeling her heart melt away yet again.
"I know." she mumbled almost shyly, grateful for the night to cover the blush on her cheeks. "You know... Sometimes I wonder how you can trust me so much... " she sighed after a while, shaking her head in discomfort.
"You know how. And why..." he quietly said, meeting again her gaze.
"Yes... I do." Maeve smiled, breathless, staring quizzically at him while he turned to stare at the village. "Something wrong?"

Sinbad tilted his head to have a better view of the path they took, before he shook his head at her.
"No. Just checking for Firouz..." he admitted, smiling at her.
"Oh. Good, because soon or later I have him fried..."Maeve laughed, leaning on his knee.
"Have I told you lately that I love it, when you do magic?" Sinbad mumbled, touching her chin with his thumb.
"Once or twice..." she smiled back, meeting his lips in a blissful kiss.

Turok stared at the bowl in front of him, the red water boiling darkly, adding silently the last ingredients gathered in the ruins that once was his daughter lair.
The feather of a hawk.
A fragment of Gryffin Egg.

Turok threw in a fistful of a shimmering powder, grasping then a small rock from the ground.
"Time for vengeance." he laughed, letting the rock splash in the bowl.

***

Maeve parted abruptly from Sinbad, shivering vigorously.
"Maeve...?"
"Nothing. Nothing." she breathed heavily, grinning sheepishly at him. "It's nothing, just a chill..."
"It's the second time today... you need to rest." the captain observed, clutching her hand and dragging her on her feet.
"Sinbad, it's nothing... really. Just a chill." she moaned, tightening her cloak around herself.

"Come on, let's warn the others and I'll escort you back to the Nomad..." the Captain observed, watching her carefully before guiding her after him. "You know, I didn't know I had this effect on you..." he teased after a moment.
"Oh shut up..." Maeve giggled while they headed again the celebration.

Turok waved his hand, making the bowl levitate in front of him before misting away with the bowl.
Game was on... and he couldn't spoil the fun to his little girl.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
NIỀM VUI!Turok stared trong tự hỏi tại bàn tay của mình, trước khi siết chặt nắm tay của mình.Còn sống. Griffin trứng bằng cách nào đó backfired trên của ông gần như cuộc sống được cung cấp bởi đầu magic, và ông đã trở lại. Toàn bộ và sống động.Ông bước giữa những tàn tích của các hang động trong núi hộp sọ ông gọi là nhà cho lứa tuổi, trán nhăn ở tập trung cho đến khi ông phát hiện nó. Seering của Rumina ngoài trời.Ông nhanh chóng giải phóng nó từ một vài đá, trước khi vẫy tay vào nó, làm đầy nó với một nước màu đỏ đỏ thẫm.Nó đã là thời gian để trả thù.Lễ kỷ niệm đã vẫn còn xảy ra tại thị trấn nhỏ, tụ tập quanh đứng nơi Griffin trứng một lần đứng. Khi Heptor kết thúc bài phát biểu, ghi nhớ sự hy sinh của nhiều người đàn ông kết thúc của Rumina chuyên chế trên đảo, thực phẩm đã được đưa ra khỏi nhà, âm nhạc đã được chơi hân hoan và thủy thủ đoàn pha trộn với người, thưởng thức hạnh phúc của đêm. Maeve chỉ giữ lại lặng lẽ trong một góc, Dermott perched trên cánh tay của cô, nhìn chằm chằm absently để các bên. Đám cháy lớn ánh sáng ở giữa quảng trường phản ánh trên khuôn mặt của cô chu đáo, tương phản với phơ chung xung quanh cô. Cô đã cầu nguyện Sinbad không phải đề cập đến sự sống còn của Rumina đến thị trấn, cho họ ăn mừng chiến thắng nhỏ của họ. Cho những gì cô biết, các phù thủy không phải là trong điều kiện để làm cho bất kỳ thiệt hại trong một thời gian dài... vì vậy, có là không cần phải làm hỏng niềm vui của họ."Một lady xinh đẹp không nên để lại một mình..."Maeve gãy ra khỏi suy nghĩ của mình, nhấp nháy tại thị giác của một chàng trai trẻ ở phía trước của cô ấy với hai stein trong tay của mình, những người cười sheepishly hoang mang khuôn mặt của cô."Xin lỗi... Tôi không có nghĩa là để scare bạn. Rượu?"ông cung cấp."Bạn không sợ hãi tôi." Maeve huffed grumpily, trước khi dùng stein với cánh tay miễn phí của cô, Dermott chirping trong khi eying đáng ngờ người đàn ông. "Và tôi không phải một mình" bà nói thêm, gật đầu đến hawk."Tất nhiên bạn không. Đó là anh hùng ngày hôm nay... Nó là một động vật xinh đẹp, thực sự. Những gì là tên của nó?""Dermott. Và có... ông là một đẹp... động vật. "cô muttered, đưa stein lúc đôi môi của cô và sipping rượu để ẩn sự khó chịu. Một động vật. Vẫn còn là một động vật."Vì vậy hi Dermott, và cảm ơn bạn cho công việc của bạn ngày hôm nay. Trong làng này tên của bạn sẽ được quý giá... và hi để mistress của bạn đẹp, thậm chí nếu tôi không biết tên của cô, được nêu ra. ""Oh xin vui lòng..."Maeve chuckled lúc cô ấy kêu van broather, cho phép Dermott khá khó chịu tự do để bay đi trước khi gật đầu một thời gian ngắn để dân làng ở phía trước của cô."Maeve. Tên là Maeve. Và bằng cách này, cảm ơn cho rượu."bà shyly nói thêm, mang một khóa auburn tóc phía sau tai của mình."Amhir. Và bạn đang chào đón. Đó là ít nhất tôi có thể làm sau khi bạn đã lưu cuộc sống của tôi vào ngày hôm qua "Amhir cười, chuyển sang đúc một nháy mắt với những người nhảy múa xung quanh ngọn lửa. "Bạn có muốn nhảy không?""Tôi?" Maeve babbled, wide-eyed. "Số" cô blurted ra lúc Amhir nodding, mỉm cười nervously "tôi có nghĩa là. Tôi không nhảy. Và... Loại tôi đã chờ đợi cho thuyền trưởng của tôi. Ông đã làm việc cho tôi để làm", cô thêm, di chuyển bàn tay của cô trong vòng tròn để punctuate công việc của mình. Nơi heck Sinbad là khi ông là cần thiết?"Đừng lo lắng, tôi nghĩ rằng đội trưởng là hiện đang bận..." Amhir cười, lắc đầu của ông trước khi ông stein và Maeve, đặt chúng trên một băng ghế gần."Bận rộn?" Maeve hỏi đáng ngờ."Bận rộn. Ông là khá anh hùng ngày hôm nay, cô gái của thị xã xếp hàng để dành một số thời gian với anh ta..."Maeve căng thẳng, kéo dài ra một nụ cười trong khi cô clenched nắm tay của mình."Có lẽ tôi sẽ nhảy với cậu, sau khi tất cả."Sinbad cuối cùng untangled từ các cô gái cuối cùng vẫn đuổi anh ta, huffing wide-eyed tại Firouz đã giúp đỡ của ông."Cảm ơn bạn, người bạn của tôi." ông thở dài, vỗ nhẹ nhà phát minh trên vai mình trong khi họ đi vào bảng gần nhất của thực phẩm."Họ là chắc chắn biết ơn trong ngôi làng này, không phải là họ?" Firouz chọc ghẹo anh ta, kiếm một ánh sáng chói trong khi Sinbad nắm lấy những tấm gần nhất."Gần như quá biết ơn..." thuyền trưởng moaned, nhìn xung quanh mình "Maeve?" ông yêu cầu khi cô không thể phát hiện nư phù thủy. Ông miễn cưỡng đồng ý không để tiết lộ những tin tức về sự sống còn Rumina, nhưng kiến thức đạt cứng trên người học việc nư phù thủy thân yêu của mình, và ông đã hứa với chính mình để giữ cho công ty của mình.Tất nhiên, trước khi bị bắt cóc bởi một nửa số dân làng tỷ."Khiêu vũ". Firouz shrugged, gật đầu đến quảng trường."Dancing?!" Sinbad lặp lại lời nói của ông, nhìn chằm chằm wide-eyed để các nhà phát minh. Khi ông gật đầu, thuyền trưởng đã chuyển đột ngột để quét người crowding vùng cho đến khi đôi mắt của mình rơi trên một redhead nổi tiếng, di chuyển về thời gian với một dân làng. Ông nhăn lông mày của mình, đặt các tấm lại trên bảng để vượt qua cánh tay của mình ở phía trước của ngực của mình."Giữ nó trong tâm trí. Họ đang chỉ nhảy múa. Không có đổ máu yêu cầu." Firouz chọc ghẹo anh ta, nắm bắt một quả táo. Sinbad đã ném anh ta một lóa, trước khi theo đường của những người nhảy múa tới Maeve và đối tác của mình."Tôi có thể hỏi bạn này dance?" ông một cách lịch sự yêu cầu, mỉm cười để Amhir."Không bạn bận rộn, Đại úy?" Maeve hỏi với một nụ cười ngọt."Không nữa." Sinbad trả lời sternly, grabbing tay ngay sau khi Amhir bước trở lại, lleading cô ấy qua xoay vòng tiếp theo.Thuyền trưởng và nư phù thủy giữ rõ ràng vào nhau đối với một số phong trào, nhưng sau đó âm nhạc bắt kịp với họ và họ nhanh chóng mất chính mình trong nhau mắt, di chuyển trong synchrony hoàn hảo cho đến cuối bài hát, âm nhạc bằng cách nào đó làm sạch những căng thẳng và làm giảm tâm trạng. Họ đứng ở phía trước của nhau, đánh bắt hơi thở của họ, một nụ cười nhỏ trên môi."Những người biết rằng các mặc dù thuyền trưởng Sinbad là một diễn viên múa..." cô hỏi, mỉm cười từ từ."Và những người biết rằng tôi học việc cư trú nư phù thủy có thể nhấn vào các cậu bé địa phương?" Sinbad chọc ghẹo trở lại, thu nhập và không tin cái nhìn từ nư phù thủy."Tôi đã không đánh vào bất cứ ai! Một trong những nhấn vào tất cả mọi người là bạn...""Tôi không phải đánh vào bất cứ ai...""Chắc chắn, đó là lý do tại sao tôi đã dành một nửa buổi tối chờ đợi cho bạn..." Maeve glared vào Anh, trước khi đúc một nháy mắt nhanh để Doubar, Firouz và Rongar, xếp trong nearabout, chăm chú nhìn chằm chằm vào họ grinning điên cuồng."Chúng tôi đã một đối tượng..." redhead muttered, vẫy tay để sót của họ. Sinbad thở dài, cán đôi mắt của mình."Thỏa thuận ngừng bắn?" ông muttered, trước khi nghiêng đầu của mình trong sự chỉ đạo của con đường dẫn đến biển. "Tôi có thể sử dụng một số hòa bình...""Thỏa thuận ngừng bắn." Maeve chuckled, sau khi anh ta sau khi lấy áo choàng của mình. Họ đi bộ trong im lặng, từ từ tiếp cận một bức tường đá nhỏ trên ranh giới làng, và Maeve ngồi trên nó trong khi Sinbad đặt chân của mình bên cạnh cô ấy, nghiêng với cánh tay của mình trên đầu gối của mình để hỗ trợ."Vì vậy,... như thế nào là các địa phương biết ơn cô gái?" Maeve hỏi sweetly, qua cánh tay của cô, rõ ràng annoyingly lúc anh ta."Không chúng tôi nói chuyện về thỏa thuận ngừng bắn? Và bằng cách này... Biết ơn không nhiều như các bé trai địa phương... không có nhảy múa cho tôi. " Sinbad chọc ghẹo trở lại, phản ánh độ chói của cô. Maeve cười khúc khích, Dịch chuyển layer nó nhẹ nhàng trên chân của mình với khuỷu tay của cô."Amhir chỉ giữ tôi công ty trong khi bạn đang bận rộn... cậu bé nghèo, bạn sợ hãi anh ta đi." cô chỉ ra, một nụ cười amused trên đôi môi của mình."Oh Amhir. Tên đẹp."thuyền trưởng kéo dài một nụ cười."Tôi nghĩ như vậy.""Và by the way... Tôi không sợ hãi anh ta đi."thuyền trưởng huffed, xúc phạm."Oh có, bạn đã làm. Bạn nên có nhìn thấy khuôn mặt của bạn."nư phù thủy gật đầu solemly."Không.""Đã làm quá.""Không.""Đã làm quá.""Tôi hạnh phúc để thấy rằng ít bạn tâm trạng đang cải thiện..." Sinbad thở dài, cán đôi mắt của mình. Maeve cười một thời gian ngắn trước khi shrugging thật đáng buồn."Tôi đã quen với ảo... Quest của tôi cho cái chết của Rumina chỉ đi vào. Thích nghìn lần trước." Cô lắc đầu của cô, glancing lên bầu trời."Nhưng bây giờ nó là nhiệm vụ của chúng tôi, Maeve. Tôi có nghĩa là những gì tôi phát biểu hôm nay." Sinbad sửa chữa của mình và nư phù thủy một cách nhanh chóng đưa đôi mắt của mình lên đến khuôn mặt nghiêm trọng của mình, cảm thấy trái tim của cô làm tan đi nhưng một lần nữa."Tôi biết." cô mumbled hầu như shyly, biết ơn đối với đêm để trang trải đỏ trên má của mình. "Bạn biết... Đôi khi tôi tự hỏi làm thế nào bạn có thể tin tưởng tôi rất nhiều... "cô thở dài sau một thời gian, lắc đầu của cô trong khó chịu."Bạn biết làm thế nào. Và lý do tại sao..."ông lặng lẽ nói, đáp lại cái nhìn của cô."Vâng... Tôi làm." Maeve cười, thở, quizzically nhìn chằm chằm vào anh ta trong khi ông quay sang nhìn chằm chằm vào làng. "Một cái gì đó sai?"Sinbad nghiêng đầu của mình để có một cái nhìn tốt hơn của đường dẫn họ mất, trước khi ông bắt đầu vào cô ấy."Số Chỉ cần kiểm tra Firouz...", anh nói, mỉm cười tại của cô."Oh. Tốt, bởi vì sớm hay sau này tôi có anh ta chiên... "Maeve cười, dựa trên đầu gối của mình."Có tôi told you lately rằng tôi thích nó, khi bạn ma thuật?" Sinbad mumbled, chạm vào cằm của mình với ngón tay cái của mình."Một lần hoặc hai lần..." cô mỉm cười trở lại, cuộc họp đôi môi của mình trong một nụ hôn hạnh phúc.Turok stared tại bowl ở phía trước của anh ta, nước màu đỏ sôi người da đen, âm thầm thêm các thành phần cuối cùng tập hợp trong đống đổ nát từng là hang ổ con gái của mình.Lông một hawk.Một mảnh Gryffin trứng.Turok đã ném trong một fistful của một loại bột lấp lánh, sau đó nắm một tảng đá nhỏ từ mặt đất."Thời gian để trả thù." ông cười, cho phép các splash đá trong bát.***Maeve chia tay đột ngột Sinbad, Run mạnh mẽ."Maeve...?""Không có gì. Không có gì."cô thở nặng nề, grinning sheepishly lúc anh ta. "Nó là không có gì, chỉ là một thư giãn...""Đó là lần thứ hai vào ngày hôm qua... bạn cần phải nghỉ ngơi." thuyền trưởng quan sát, ôm bàn tay của cô và kéo cô ấy trên đôi chân của mình."Sinbad, nó là không có gì... thực sự. Chỉ cần một lạnh."cô moaned, thắt chặt của mình áo choàng xung quanh mình."Thôi, chúng ta hãy cảnh báo những người khác và tôi sẽ hộ tống bạn quay lại Nomad..." thuyền trưởng quan sát, xem cô ấy một cách cẩn thận trước khi hướng dẫn của cô sau khi anh ta. "Bạn đã biết, tôi không biết tôi đã có này có hiệu lực ngày bạn..."ông chọc ghẹo sau một thời điểm."Oh im đi..." Maeve cười khúc khích trong khi họ đứng đầu một lần nữa những kỷ niệm.Turok vẫy tay của mình, làm cho bát levitate ở phía trước của anh ta trước khi phun sương đi với bát.Trò chơi là ngày... và ông không thể làm hỏng những niềm vui để cô gái nhỏ của mình.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
JOY! Turok nhìn chằm chằm vào bàn tay của mình tự hỏi tại, trước khi siết chặt nắm đấm của mình. Alive. The Griffin trứng bằng cách nào đó phản lại gần như cuộc sống của mình được cung cấp bởi Scratch ảo thuật, và anh đã trở lại. Tổng số và Alive. Ông bước vào giữa đống đổ nát của các hang động ở núi Sọ, ông gọi điện về nhà cho các lứa tuổi, trán nhăn lại tập trung cho đến khi ông phát hiện ra nó. Chỉ đạo hồ Rumina của. Anh nhanh chóng giải phóng nó từ một vài tảng đá, trước khi vẫy tay ​​của mình vào nó, làm đầy nó với một nước đỏ thẫm. Đó là thời gian để trả thù. Những kỷ niệm vẫn còn xảy ra ở thị trấn nhỏ, tụ tập xung quanh đứng nơi Griffin trứng một lần đứng. Khi kết thúc bài phát biểu của ông Heptor, ghi nhớ sự hy sinh của nhiều người đàn ông để kết thúc chế độ độc tài của Rumina trên đảo, thực phẩm đã được đưa ra khỏi nhà, âm nhạc đã được chơi vui vẻ và đoàn làm phim pha trộn với các cư, được hưởng hạnh phúc của đêm. Maeve chỉ giữ im lặng trong một góc, DERMOTT ngồi trên cánh tay của cô, nhìn lơ đãng để đảng. Ngọn lửa lớn sáng ở giữa của hình vuông thể hiện trên khuôn mặt sắc của bà, trái ngược với sự phấn chung quanh cô. Cô cầu nguyện Sinbad không đề cập đến sự tồn tại của Rumina đến thị trấn, để cho họ ăn mừng chiến thắng nhỏ của họ. Đối với những gì cô biết, mụ phù thủy đã không có được trong điều kiện gây ra bất kỳ thiệt hại trong một thời gian dài ... vì vậy, không có nhu cầu để làm hỏng niềm vui của họ. "Thật là một cô gái xinh đẹp không nên để một mình .. . " Maeve thoát ra khỏi suy nghĩ của mình, chớp mắt khi nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi trước mặt cô với hai stein trong tay, người mỉm cười bẽn lẽn vào khuôn mặt bối rối của cô. "Xin lỗi ... Tôi không có ý để scare bạn. hay uống rượu? " anh đề nghị. "Bạn đã không làm tôi sợ." Maeve gắt gắt gỏng, trước khi lấy stein bằng cánh tay của cô, DERMOTT hót líu lo trong khi eying nghi ngờ người đàn ông. "Và tôi không một mình." Cô nói thêm, gật đầu để con chim. "Tất nhiên bạn không. Có ngày nay anh hùng ... Đó là một động vật đẹp, thực sự. Tên của nó là gì?" "DERMOTT. Và yeah ... anh ấy là một xinh đẹp ... động vật. " cô thì thầm, đưa stein đôi môi của mình và nhấm nháp hay uống rượu để che giấu sự khó chịu. Một con vật. Vẫn còn một con vật. "Vì vậy, hi DERMOTT, và cảm ơn bạn cho công việc của bạn ngày hôm nay. Trong ngôi làng này tên của bạn sẽ được trân trọng ... và hi cho tình nhân xinh đẹp của bạn, ngay cả khi tôi không biết tên cô, nhưng." "Oh xin vui lòng ... " Maeve cười thầm rên broather cô, để cho DERMOTT khá khó chịu miễn phí để bay đi trước khi gật đầu một chút với những người dân ở phía trước của cô ấy. "Maeve. Tên là Maeve. Và bằng cách này, cảm ơn cho hay uống rượu." cô bẽn lẽn nói thêm, đưa một lọn tóc nâu vàng sau tai. "Amhir. Và bạn đang chào đón. Đó là điều tối thiểu tôi có thể làm sau khi bạn đã lưu cuộc sống của tôi ngày hôm nay" Amhir mỉm cười, quay sang liếc cho người dân nhảy múa xung quanh lửa. "Em có muốn nhảy không?" "Tôi?" Maeve lắp bắp, mắt mở to. "Không" cô thốt ra tại Amhir gật đầu, mỉm cười một cách lo lắng: "Tôi có ý nghĩa. Tôi không nhảy. Và ... Tôi đã loại chờ đợi đội trưởng của tôi. Ông đã làm việc cho tôi làm." Cô nói thêm, di chuyển bàn tay của mình trong vòng tròn để nhấn mạnh cho công việc của mình. Nơi heck Sinbad là khi ông là cần thiết? "Đừng lo lắng, tôi nghĩ rằng đội trưởng của bạn hiện đang bận rộn ..." Amhir cười, lắc đầu trước khi cả hai stein và Maeve của, đặt chúng trên một băng ghế gần. "Bận ? " Maeve nghi ngờ hỏi. "Bận. Ông ấy khá hùng ngày hôm nay, cô gái thị trấn đang xếp hàng để dành một số thời gian với anh ta ..." Maeve căng thẳng, kéo dài ra một nụ cười trong khi cô nắm chặt tay cô. "Có lẽ tôi sẽ nhảy với bạn, sau khi tất cả. " Sinbad cuối cùng Untangled từ cô gái cuối cùng vẫn đuổi theo anh ta, kéo lê đôi mắt to tròn tại Firouz người đến giúp đỡ của ông. "Cảm ơn bạn, người bạn của tôi." ông thở dài, vỗ nhẹ lên vai các nhà phát minh của mình trong khi họ bước vào bảng vực gần thực phẩm. "Họ là chắc chắn biết ơn trong làng này, phải không?" Firouz trêu anh, kiếm một ánh sáng chói khi Sinbad nắm lấy tấm gần nhất. "Hầu như quá biết ơn ..." đội trưởng rên lên, nhìn xung quanh mình "Maeve?" anh hỏi khi cô không thể phát hiện ra các phù thủy. Ông miễn cưỡng đồng ý không tiết lộ những tin tức về Rumina sống sót, nhưng kiến thức mà nhấn mạnh vào phù thủy tập sự yêu quý của mình, và anh tự hứa với mình để giữ cho công ty của mình. Tất nhiên, trước khi bị bắt cóc bởi một nửa số dân làng nữ. "Dancing". Firouz nhún vai, gật đầu với hình vuông. "Dancing ?!" Sinbad lặp lại lời nói của ông, nhìn chằm chằm đôi mắt to tròn cho nhà phát minh. Khi anh gật đầu, đội trưởng đột ngột quay để quét mọi người tràn ngập khu vực này cho đến khi mắt ông dừng lại khi một cô gái tóc đỏ nổi tiếng, di chuyển về thời gian với một làng. Ông nhíu mày, đặt các tấm lại lên bàn để băng qua cánh tay của mình trước ngực mình. "Hãy giữ nó trong tâm trí. Họ chỉ đang nhảy múa. Không cần đổ máu." Firouz trêu anh, nắm bắt một quả táo. Sinbad ném cho anh một ánh sáng chói, trước khi làm theo các dòng của người khiêu vũ để đạt Maeve và đối tác của mình. "Tôi có thể hỏi bạn nhảy này?" ông lịch sự hỏi, mỉm cười với Amhir. "Không phải bạn bận rộn, đội trưởng?" Maeve hỏi với một nụ cười ngọt ngào. "Không còn nữa." Sinbad đã trả lời một cách lạnh lùng, nắm lấy tay ​​cô ngay khi Amhir bước lùi lại, lleading cô qua xoay tiếp theo. Captain và phù thủy giữ lườm nhau đối với một số phong trào, nhưng sau đó âm nhạc bắt kịp với họ, và họ nhanh chóng đánh mất mình trong nhau mắt, di chuyển hoàn toàn đồng bộ cho đến khi kết thúc bài hát, âm nhạc bằng cách nào đó làm sạch những căng thẳng và xoa dịu tâm trạng. Họ đứng trước mặt nhau, bắt hơi thở của mình, một nụ cười nhẹ trên môi. "Ai biết rằng mặc dù Captain Sinbad là một vũ công ...", cô trầm ngâm, mỉm cười chậm rãi. "Và ai mà biết được mụ phù thủy tập sự thường trú của tôi có thể nhấn vào các chàng trai địa phương? " Sinbad trêu lại, thu nhập và cái nhìn hoài nghi từ các phù thủy. "Tôi đã không đánh vào bất cứ ai! Một đánh vào tất cả mọi người là bạn ..." "Tôi sẽ không đánh vào ai ..." "Chắc chắn, đó là lý do tại sao tôi một nửa dành các buổi tối chờ bạn ... "Maeve lườm anh, trước khi đúc một cái nhìn nhanh chóng để Doubar, Firouz và Rongar, xếp hàng trong nearabout, chăm chú nhìn chằm chằm vào họ cười điên cuồng. "Chúng tôi đã là một khán giả .. . "tóc đỏ lẩm bẩm, vẫy tay ​​để crewmates của họ. Sinbad thở dài, đảo mắt. "Truce?" anh lẩm bẩm, trước khi nghiêng đầu theo hướng của con đường dẫn ra biển. "Tôi có thể sử dụng một số sự bình an ..." "Truce." Maeve cười, theo sau anh ta sau khi lấy áo choàng của mình. Họ đi trong im lặng, chầm chậm tiến tới một bức tường đá nhỏ trên ranh giới thôn, và Maeve ngồi trên nó trong khi Sinbad đặt chân của mình bên cạnh cô, nghiêng với hai cánh tay trên đầu gối của mình để hỗ trợ. "Vì vậy, làm thế nào ... là những cô gái biết ơn của địa phương ? " Maeve hỏi ngọt ngào, khoanh tay, nhìn chằm chằm vào anh ta khó chịu. "Không phải chúng ta nói về lệnh ngừng bắn? Và bằng cách ... Không như nhiều biết ơn như các chàng trai địa phương ... không có vũ cho tôi." Sinbad trêu lại, phản ánh chói của mình. Maeve cười khúc khích, thúc anh nhẹ nhàng trên chân của mình với khuỷu tay của mình. "Amhir chỉ giữ tôi công ty trong khi bạn đang bận rộn ... cậu bé nghèo, bạn sợ anh ta đi." cô chỉ ra, một nụ cười trên môi. "Oh Amhir. đẹp tên." đội trưởng kéo dài một nụ cười. "Tôi nghĩ vậy." "Và bằng cách này ... Tôi không sợ anh ta đi." đội trưởng gắt gỏng, bị xúc phạm. "Ồ, vâng, bạn đã làm. Bạn nên nhìn thấy khuôn mặt của bạn." mụ phù thủy gật đầu solemly. "Không phải." "Đã quá." "Không phải." "Đã quá." "Tôi rất vui khi thấy rằng ít nhất bạn tâm trạng được cải thiện ..." Sinbad thở dài, đảo mắt. Maeve cười một thời gian ngắn trước khi nhún thật đáng buồn. "Tôi đã quen với những ảo tưởng ... quest của tôi cho cái chết của Rumina chỉ đi về. Giống như ngàn lần trước đây." Cô lắc đầu, liếc nhìn lên bầu trời. "Nhưng bây giờ nó là nhiệm vụ của chúng tôi, Maeve. Tôi có nghĩa là những gì tôi đã nói ngày hôm nay." Sinbad chỉnh lại bà và các phù thủy nhanh chóng đưa mắt lên khuôn mặt nghiêm túc của mình, cảm thấy trái tim mình tan đi một lần nữa. "Tôi biết." cô thì thầm gần như e thẹn, biết ơn đối với các đêm để che màu đỏ trên má cô. "Bạn biết đấy ... Đôi khi tôi tự hỏi làm thế nào bạn có thể tin tưởng tôi rất nhiều ..." cô thở dài sau một thời gian, lắc đầu khó chịu. "Bạn có biết làm thế nào. Và tại sao ...", ông lặng lẽ nói, gặp lại cô nhìn. "Vâng ... tôi làm." Maeve mỉm cười, nín thở, nhìn chằm chằm vào anh giễu cợt khi anh quay sang nhìn chằm chằm vào làng. "Cái gì sai?" Sinbad nghiêng đầu để có một cái nhìn tốt hơn về con đường mà họ đã, trước khi ông lắc đầu với cô. "Chỉ số kiểm tra cho Firouz ..." anh thừa nhận, mỉm cười với cô. "Oh. Tốt , bởi vì sớm hay muộn tôi có anh chiên ... "Maeve cười, tựa vào đầu gối của mình. "Tôi đã nói với bạn thời gian gần đây mà tôi yêu thích nó, khi bạn làm điều kỳ diệu?" Sinbad lầm bầm, chạm vào cằm của cô với ngón tay cái của mình. "Một hoặc hai lần ...", cô mỉm cười đáp lại, đáp ứng môi anh một nụ hôn hạnh phúc. Turok nhìn chằm chằm vào bát trước mặt anh, nước màu đỏ sẫm sôi, thêm âm thầm cuối cùng nguyên liệu thu thập được trong đống đổ nát đã từng là hang ổ của con gái mình. Các lông của một con chim ưng. Một mảnh của Gryffin Egg. Turok đã ném trong một nắm bột lung linh, sau đó nắm một tảng đá nhỏ từ mặt đất. "Thời gian để trả thù." anh cười, để cho giật gân đá trong bát. *** Maeve chia tay đột ngột từ Sinbad, run lẩy bẩy mạnh mẽ. "Maeve ...?" "Không có gì Không có gì.". cô thở dốc, cười bẽn lẽn nhìn anh. "Không có gì, chỉ là một cơn ớn lạnh ..." "Đây là lần thứ hai hôm nay ... bạn cần phải nghỉ ngơi." đội trưởng quan sát, nắm chặt tay cô và kéo cô vào đôi chân của mình. "Sinbad, nó không có gì thực sự .... Chỉ cần một cơn ớn lạnh." cô rên lên, siết chặt áo choàng của mình xung quanh mình. "Nào, chúng ta hãy cảnh báo những người khác và tôi sẽ hộ tống bạn trở lại Nomad ..." thuyền trưởng quan sát, nhìn cô một cách cẩn thận trước khi dẫn cô ấy sau khi anh ấy. "Bạn biết đấy, tôi không biết tôi đã có hiệu ứng này vào bạn ..." anh trêu sau một lúc. "Oh im lặng ..." Maeve cười khúc khích trong khi họ đi lại lễ kỷ niệm. Turok vẫy tay, làm cho bát bay lên trước mặt anh trước khi đi phun sương với bát. game vào lúc ... và anh không thể làm hỏng sự vui vẻ cho cô gái nhỏ của mình.







































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: