Reason Papers Vol. 267Money Can Buy HappinessTara SmithUniversity of T dịch - Reason Papers Vol. 267Money Can Buy HappinessTara SmithUniversity of T Việt làm thế nào để nói

Reason Papers Vol. 267Money Can Buy

Reason Papers Vol. 26
7
Money Can Buy Happiness
Tara Smith
University of Texas at Austin
Money is underrated.
That claim may seem ridiculous, in an era of conspicuous
consumption. One hardly need belong to the superrich to drive an imposing
SUV, dine out frequently at ever better restaurants, shovel grunt work to a
housekeeper, pamper oneself with pick-me-ups (facials, massages) once
reserved for the upper echelons, or have one’s daily routine facilitated by
technological conveniences undreamed of a few decades ago. Shopping—and
charging—have become national addictions.
At the same time that the appetite for material goods seems
insatiable, people are commonly plagued by clouds of guilt. Some part of them
views material desires as a vice. Students identifying themselves as business
majors characteristically inject a self-deprecating remark to pre-empt others’
anticipated criticism of their 1interest in money. The familiar analysis is that
people today are too materialistic, that thirst for “stuff” has crowded out more
worthy pursuits. Our obsession with material goods has created imbalances;
workaholics complain of inadequate time to enjoy their riches. The very term
“consumer society” is usually a derisive rather than a neutral description of
modern life1. Money—at least at the theoretical level—is persistently
attacked from left and right alike. Witness recent protests at World Trade
Organization meetings and complaints against pharmaceutical companies,
lamenting the power of the rich. Or listen to rightwing social commentators
(such as William Bennett, Gertrude Himmelfarb, Hilton Cramer) who warn
that “having it too easy” corrupts our virtue, makes us soft, and spoils our
children.2 Across the political spectrum, all agree that the materially
successful bear a responsibility to give back to their communities, implying
that prosperity means that one has “taken” too much.

1 Andrew Hacker speaks for many when he disparages personal purchases and writes that “being
the leader in consumption is not necessarily cause for congratulation.” Money—Who Has How
Much and Why (New York: Scribner, 1997), 19. The Voluntary Simplicity movement of recent
years seeks to restore less materialistic priorities, urging people to cut back on both work and
possessions. See Joe Dominguez and Vicki Robin, Your Money or Your Life (New York: Viking,
1992); Sarah Ban Breathnach, Simple Abundance (New York: Warner Books, 1995); or, for a
brief description of the movement, Robert Frank, Luxury Fever (New York: The Free Press,
1999), 187 ff.
2 Dinesh D’Souza, The Virtue of Prosperity (New York: The Free Press, 2000) 39-48. D’Souza
also tells of a friend who maintains that the country was “saved” by the Great Depression.
Reason Papers 26 (Summer 2000): 7-20. Copyright  2000
Reason Papers Vol. 26
8
Religion has long warned against the lure of material goods. Christian
Scripture is explicit in several places. “It is easier for a camel to go through
the eye of a needle than for a rich man to enter the kingdom of heaven.” To
merit eternal life, Jesus instructs us to sell all our possessions and give the
money to the poor. Timothy writes that the desire for riches plunges men into
“ruin and destruction. For the love of money is a root of all sorts of evil.”3
Church fathers since have remained, at best, suspicious of money,
often condemning usury and “luxurious living,” warning against money as a
distraction from God and a temptation to sin.4 In recent years, economists
have added to this spiritual assault the weight of social science data,
concluding from studies of people’s income and life-satisfaction levels that the
truism “money can’t buy happiness” really is true.5
I beg to differ. In an important sense, money can buy happiness.
Money can be misspent, to be sure. The relationship between money
and happiness is not one of simple, seamless cause and effect. Conventional
wisdom woefully minimizes the value of money, however. And in doing so, it
sabotages people’s capacity to be happy.
For this reason, my aim in this paper is to clarify the relationship
between money and happiness. To do that, I shall first sketch the basic nature
of money and the basic nature of happiness. I will then explain the manner in
which money contributes to happiness, adding some clarifications before
concluding.
1. Money
Money is a token of exchange that facilitates trade. The use of money
marks a monumental improvement over barter because of money’s flexibility.
This is elementary economics, but it will be useful to refresh ourselves, so as
to isolate money’s value.
Since a monetary currency can be traded for all manner of goods and
services, its employment liberates an individual from trading exclusively with
those who not only offer the things that he would like, but who are
simultaneously seeking the very products that he has to offer. (Under a barter
system, for instance, the baker must need a haircut in order to have incentive
to sell bread to the barber). The convertibility of money into an array of goods
and services astronomically expands the value of an individual’s products. By
extending the range of other people with whom a person can advantageously

3 Mark 10: 23-27; Mark 10: 17-22; 1 Timothy 6: 8-11, New
American Standard Bible (Carol Stream, Ill: Creation House, 1973). Among other
relevant passages, see Luke 6: 21-25, and Luke 12: 16-35.
4 For a good account of Christianity’s historical attitudes toward money, see Jacob
Viner, Religious Thought and Economic Society (Durham, NC: Duke University Press,
1978).
5 Such studies are reported in Frank, 6, 65; Robert E. Lane, “Does Money Buy
Happiness?” The Public Interest (no. 113, Fall 1993): 56-65; David Leonhardt, “If
Richer Isn’t Happier, What Is?” New York Times May 15, 2001, national edition: A15
& 17.
Reason Papers Vol. 26
9
trade, money multiplies his options; it multiplies the purposes to which his
wealth can be put. As Georg Simmel observed, “the value of a given quantity
of money exceeds the value of the particular object for which it is exchanged,
because it makes possible the choice of any other object in an unlimited area...
the choice that it offers is a bonus which increases its value.”6 In short, thanks
to the adoption of a common currency, a person’s own productive output
acquires a greatly enhanced power to bring him satisfaction.
Money in a person’s wallet signifies his ability to acquire goods that
he wants (from others who are willing to trade them). The most basic reason
that people seek money, correspondingly, is their wish to be able to satisfy
their desires.
Where does money come from? What is the source of a person’s
wealth? At the most fundamental level, money arises from the production of
goods and services, from the creation of something valuable. More strictly:
from the creation of something that other people deem sufficiently valuable to
trade for. If a person produces something that is not in demand by others, he
will not be able to acquire money for it. His product may still be of value to
him; it might serve some definite, constructive purpose in his life and in this
way constitute a part of his wealth. Yet if others do not desire it, he will not be
able to exchange it for money. A person’s output will be of greater monetary
value the greater the number of people who desire it and the more keenly that
other people desire it.
Obviously, a given individual might acquire money by means of theft
or gift. Yet at root, even this money stems from someone’s creation of goods.
Coins and bills stand for the actual objects (including services, specific
processes, programs, techniques, formulas, compositions and the like) that
people have brought into being.7
(Note that we use the terms “money” and “wealth” sometimes to refer
to holdings of a currency (e.g., dollars) and sometimes to refer to the actual
products (e.g., house, car, jewelry, capital equipment) that a currency can be
traded for. I shall use “wealth” in this broader sense, and “financial” or
“monetary” wealth to designate wealth in the form of currency.)
2. Happiness
Happiness is the psychological condition that results from the
achievement of one’s vales. Values are ends that a person acts to gain and/or
keep.8 They are those things that a person cares about having or doing—
”cares” in the robust sense that he is willing to act to secure them. Values can
be material or spiritual. Food, clothes, eyeglasses, a car or a CD player would
be material values. “Spiritual” values are those that pertain to a person’s

6 Georg Simmel, The Philosophy of Money ed. David Frisby, trans. Tom Bottomore
and David Frisby (London: Routledge, 1990) 212.
7 I am leaving aside the distortions introduced by a fiat currency.
8 Both characterizations are from Ayn Rand, “The Objectivist Ethics,” The Virtue of
Selfishness (New York: Signet, 1964) 31, 16.
Reason Papers Vol. 26
10
consciousness (and thus entail nothing mystical or supernatural). Spiritual
values encompass such things as knowledge, beauty, a stimulating book, a
challenging chess match, rewarding work, mental health, self-esteem,
character traits (e.g., honesty, optimism, initiative), a friend or a husband.
While spiritual values may take material form (a friend has a body; a book has
pages), their value depends primarily on their relation to the needs of a
person’s consciousness.
Happiness is essentially the satisfaction that arises when a value has
been realized. A person might be happy to purchase a week’s groceries, save
time on his commute home, or get his new computer set up and ready to run.
Typically, the more precious the value or the more difficult to attain, the
greater the correlative satisfaction. Thus we expect a person to be significantly
happier when he has completed a college degree, won a coveted promotion, or
married the love of his life. But whatever the value and whatever the intensity
of
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Lý do Papers Vol. 267Tiền có thể mua hạnh phúcTara SmithĐại học Texas tại AustinTiền là underrated. Tuyên bố rằng có thể có vẻ vô lý, trong thời đại của đáng chú ýtiêu thụ. Một hầu như không cần thuộc về superrich để lái xe áp đặt mộtSUV, ăn cơm trưa thường xuyên tại các nhà hàng tốt hơn bao giờ hết, xẻng công việc grunt mộtquản gia, nuông chiều bản thân với pick-me-ups (chăm sóc da mặt, Mát-xa) một lầndành riêng cho echelons trên, hoặc có thói quen hàng ngày tạo điều kiện củaTiện nghi công nghệ undreamed của một vài thập kỷ trước. Mua sắm — vàsạc — đã trở thành quốc gia chứng nghiện. Cùng lúc đó sự ngon miệng cho hàng hoá vật chất có vẻinsatiable, người đang thường cản bởi những đám mây của tội lỗi. Một số phần của họxem tài liệu đều mong muốn như là một phó. Học sinh xác định mình như là kinh doanhchuyên ngành đặc trưng tiêm một nhận xét tự deprecating để pre-empt của người khácdự đoán những lời chỉ trích của của 1interest trong tiền. Phân tích quen thuộc làngười ngày nay đang quá vật chất, khát cho "công cụ" đã đông đúc hiểu thêmxứng đáng theo đuổi. Nỗi ám ảnh của chúng tôi với hàng hoá vật chất đã tạo ra sự mất cân bằng;workaholics khiếu nại không đủ thời gian để thưởng thức của họ giàu. Thuật ngữ rất"người tiêu dùng xã hội" thường là một derisive thay vì một mô tả trung lập củalife1 hiện đại. Tiền-tối thiểu ở mức độ lý thuyết-là liên tụctấn công từ bên trái và bên phải như nhau. Chứng kiến cuộc biểu tình tại tại thế giới thương mạiTổ chức các cuộc họp và khiếu nại đối với các công ty dược phẩm,buồn phiền sức mạnh của những người giàu. Hoặc nghe sau bình luận xã hội(chẳng hạn như William Bennett, Gertrude Himmelfarb, Hilton Cramer) người cảnh báo"có quá dễ dàng" corrupts Đức hạnh của chúng tôi, làm cho chúng ta mềm, và spoils của chúng tôiChildren.2 trên quang phổ chính trị, tất cả đồng ý rằng các vật chấtthành công chịu trách nhiệm phản hồi cho cộng đồng của họ, ngụ ýsự thịnh vượng có nghĩa là rằng một trong những "đã" quá nhiều.1 Andrew Hacker nói đối với nhiều người khi ông disparages cá nhân mua hàng và viết rằng "ngườiCác nhà lãnh đạo trong tiêu thụ không nhất thiết phải gây ra cho chúc mừng." Tiền-những người có như thế nàoNhiều và tại sao (New York: Sân bay Scribner, 1997), 19. Di chuyển tự nguyện đơn giản của tạinăm nhằm khôi phục lại ít ưu tiên vật chất, kêu gọi người dân để cắt giảm trên cả hai công việc vàtài sản. Xem Joe Dominguez và Vicki Robin, tiền của bạn hay cuộc sống của bạn (New York: Viking,1992); Sarah Ban Breathnach, đơn giản phong phú (New York: Warner Books, 1995); hoặc, đối với mộtgiới thiệu tóm tắt mô tả của phong trào, Robert Frank, sang trọng sốt (New York: The Free Press,năm 1999), 187 ff.2 Dinesh D'Souza, Đức hạnh của sự thịnh vượng (New York: Free Press, 2000) 39-48. D'Souzacũng kể về một người bạn duy trì rằng đất nước đã được "lưu" bởi cuộc Đại khủng hoảng.Lý do các giấy tờ 26 (mùa hè năm 2000): 7-20. Bản quyền  năm 2000Lý do Papers Vol. 268 Tôn giáo lâu đã cảnh báo chống lại sự thu hút của hàng hoá vật chất. Kitô giáoKinh Thánh là rõ ràng ở một số nơi. "Nó dễ dàng hơn cho một lạc đà đi quamắt của một kim hơn cho một người đàn ông giàu để nhập vào Vương Quốc của Thiên đàng." Đểbằng khen sự sống đời đời, Chúa Giêsu hướng dẫn chúng tôi bán tất cả các tài sản của chúng tôi và cung cấp cho cáctiền cho người nghèo. Timothy viết rằng mong muốn cho giàu plunges người đàn ông vào"hủy hoại và hủy diệt. Cho tình yêu của tiền là một gốc của tất cả các loại điều ác." 3 Nhà thờ ông bố kể từ khi vẫn, lúc tốt nhất, đáng ngờ của tiền,thường lên án cho vay nặng lãi và "cuộc sống sang trọng," cảnh báo chống lại tiền như là mộtphân tâm từ Thiên Chúa và một cám dỗ để sin.4 trong năm gần đây, nhà kinh tếđã thêm vào này tấn công tinh thần trọng lượng của dữ liệu khoa học xã hội,kết luận từ các nghiên cứu của thu nhập và sự hài lòng của cuộc sống của người dân cấp độ mà cáctruism "tiền không thể mua hạnh phúc" thực sự là true.5Tôi cầu xin khác biệt. Trong một ý nghĩa quan trọng, tiền có thể mua hạnh phúc.Tiền có thể được misspent, để chắc chắn. Mối quan hệ giữa tiềnvà hạnh phúc không phải là một trong những nguyên nhân đơn giản, liền mạch và có hiệu lực. Thông thườngtrí tuệ woefully giảm thiểu các giá trị của tiền, Tuy nhiên. Và bằng cách đó, nósabotages khả năng của người dân được hạnh phúc.Vì lý do này, mục tiêu của tôi trong bài báo này là để làm rõ mối quan hệgiữa tiền và hạnh phúc. Để làm điều đó, lần đầu tiên tôi sẽ phác thảo tính chất cơ bảntiền và tính chất cơ bản của hạnh phúc. Sau đó tôi sẽ giải thích cách trongtiền đó góp phần vào hạnh phúc, thêm một số làm rõ trước khikết luận.1. tiền Tiền là một mã thông báo của exchange mà tạo điều kiện cho thương mại. Việc sử dụng tiềnđánh dấu một cải tiến hoành tráng trên hàng đổi hàng vì tính linh hoạt của tiền.Đây là tiểu học kinh tế, nhưng nó sẽ là hữu ích để làm mới chính mình, như vậy làđể cô lập các giá trị của tiền bạc.Kể từ khi một loại tiền tệ tiền tệ có thể được giao dịch cho tất cả các cách thức của hàng hóa vàDịch vụ, các việc làm của nó liberates một cá nhân từ kinh doanh độc quyền vớinhững người không chỉ cung cấp những điều mà ông muốn, nhưng những ngườiđồng thời tìm kiếm các sản phẩm rất rằng ông đã cung cấp. (Theo một hàng đổi hàngHệ thống, ví dụ, baker phải cần một mái tóc để có ưu đãibán bánh mì cho hiệu cắt). Chế tiền vào một loạt các hàng hóavà dịch vụ astronomically mở rộng giá trị của sản phẩm một cá nhân. Bởimở rộng phạm vi của người khác mà một người có thể advantageously3 đánh dấu 10: 23-27; Đánh dấu 10: 17-22; 1 Timothy 6:8-11, mớiAmerican Standard Bible (Carol Stream, Ill: sáng tạo House, 1973). Trong số kháclối đi có liên quan, xem Luke 6: 21-25, và Luke 12: 16-35.4 để tài khoản tốt của Thiên Chúa giáo lịch sử Thái độ đối với tiền, hãy xem JacobViner, suy nghĩ tôn giáo và kinh tế xã hội (Durham, NC: báo chí đại học Duke,năm 1978).5 các nghiên cứu được báo cáo trong Frank, 6, 65; Robert E. Lane, "nào tiền muaHạnh phúc?" Lợi ích công cộng (no. 113, mùa thu năm 1993): 56-65; David Leonhardt, "IfRicher Isn’t Happier, What Is?” New York Times May 15, 2001, national edition: A15& 17. Reason Papers Vol. 269trade, money multiplies his options; it multiplies the purposes to which hiswealth can be put. As Georg Simmel observed, “the value of a given quantityof money exceeds the value of the particular object for which it is exchanged,because it makes possible the choice of any other object in an unlimited area...the choice that it offers is a bonus which increases its value.”6 In short, thanksto the adoption of a common currency, a person’s own productive outputacquires a greatly enhanced power to bring him satisfaction.Money in a person’s wallet signifies his ability to acquire goods thathe wants (from others who are willing to trade them). The most basic reasonthat people seek money, correspondingly, is their wish to be able to satisfytheir desires.Where does money come from? What is the source of a person’swealth? At the most fundamental level, money arises from the production ofgoods and services, from the creation of something valuable. More strictly:from the creation of something that other people deem sufficiently valuable totrade for. If a person produces something that is not in demand by others, hewill not be able to acquire money for it. His product may still be of value tohim; it might serve some definite, constructive purpose in his life and in thisway constitute a part of his wealth. Yet if others do not desire it, he will not beable to exchange it for money. A person’s output will be of greater monetaryvalue the greater the number of people who desire it and the more keenly thatother people desire it.Obviously, a given individual might acquire money by means of theftor gift. Yet at root, even this money stems from someone’s creation of goods.Coins and bills stand for the actual objects (including services, specificprocesses, programs, techniques, formulas, compositions and the like) thatpeople have brought into being.7(Note that we use the terms “money” and “wealth” sometimes to referto holdings of a currency (e.g., dollars) and sometimes to refer to the actualproducts (e.g., house, car, jewelry, capital equipment) that a currency can betraded for. I shall use “wealth” in this broader sense, and “financial” or“monetary” wealth to designate wealth in the form of currency.)2. HappinessHappiness is the psychological condition that results from theachievement of one’s vales. Values are ends that a person acts to gain and/orkeep.8 They are those things that a person cares about having or doing—”cares” in the robust sense that he is willing to act to secure them. Values canbe material or spiritual. Food, clothes, eyeglasses, a car or a CD player wouldbe material values. “Spiritual” values are those that pertain to a person’s6 Georg Simmel, The Philosophy of Money ed. David Frisby, trans. Tom Bottomoreand David Frisby (London: Routledge, 1990) 212.7 I am leaving aside the distortions introduced by a fiat currency.8 Both characterizations are from Ayn Rand, “The Objectivist Ethics,” The Virtue ofSelfishness (New York: Signet, 1964) 31, 16. Reason Papers Vol. 2610consciousness (and thus entail nothing mystical or supernatural). Spiritualvalues encompass such things as knowledge, beauty, a stimulating book, achallenging chess match, rewarding work, mental health, self-esteem,character traits (e.g., honesty, optimism, initiative), a friend or a husband.While spiritual values may take material form (a friend has a body; a book haspages), their value depends primarily on their relation to the needs of aperson’s consciousness. Happiness is essentially the satisfaction that arises when a value hasbeen realized. A person might be happy to purchase a week’s groceries, savetime on his commute home, or get his new computer set up and ready to run.Typically, the more precious the value or the more difficult to attain, thegreater the correlative satisfaction. Thus we expect a person to be significantlyhappier when he has completed a college degree, won a coveted promotion, ormarried the love of his life. But whatever the value and whatever the intensityof
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Giấy tờ lý do Vol. 26
7
Tiền có thể mua Happiness
Tara Smith
Đại học Texas tại Austin
tiền được đánh giá thấp.
Khẳng định đó có vẻ vô lý, trong một kỷ nguyên dễ
tiêu thụ. Một hầu như không cần thuộc về superrich để lái xe một hùng vĩ
SUV, ăn cơm trưa ra thường xuyên tại các nhà hàng hơn bao giờ hết, xẻng grunt công việc cho một
quản gia, nuông chiều bản thân với pick-me-up (chăm sóc da mặt, mát xa) một lần
dành cho các cấp trên, hoặc có thói quen hàng ngày của một người bằng cách tạo điều kiện
tiện nghi công nghệ undreamed của một vài thập kỷ trước. Mua sắm và
sạc-đã trở thành nghiện ngập nước.
Đồng thời là sự thèm ăn cho hàng hóa vật chất dường như
vô độ, người ta thường ám ảnh bởi những đám mây của tội lỗi. Một số phần của họ
xem ham muốn vật chất như là một phó. Học sinh xác định mình là doanh nghiệp
chuyên ngành đặc trưng tiêm một nhận xét ​​tự ti để ngăn chặn trước những người khác
mong đợi những lời chỉ trích của 1interest của họ bằng tiền. Các phân tích quen thuộc là
con người ngày nay quá thiên về vật chất, mà khát cho "cụ" đã lấn lướt hơn
theo đuổi xứng đáng. Nỗi ám ảnh của chúng tôi với của cải vật chất đã tạo ra sự mất cân bằng;
nghiện công việc phàn nàn về đủ thời gian để tận hưởng giàu của họ. Các thuật ngữ rất
"xã hội tiêu dùng" thường là một chế giễu hơn là một mô tả trung tính của
life1 hiện đại. Tiền ít nhất là ở lý thuyết cấp người luôn bị
tấn công từ bên trái và bên phải như nhau. Chứng kiến cuộc biểu tình gần đây tại Thương mại Thế giới
các cuộc họp tổ chức và khiếu nại đối với các công ty dược phẩm,
than vãn về sức mạnh của những người giàu có. Hoặc nghe cánh hữu nhà bình luận xã hội
(như William Bennett, Gertrude Himmelfarb, Hilton Cramer) đã cảnh báo
rằng "có nó quá dễ dàng" corrupts đức hạnh của chúng ta, làm cho chúng ta mềm mại, và chiến lợi phẩm của chúng tôi
children.2 Trên khắp các phe phái chính trị, tất cả đều đồng ý rằng vật chất
gấu thành công một trách nhiệm để trả lại cho cộng đồng của mình, ngụ ý
rằng sự thịnh vượng nghĩa là ai đã "lấy" quá nhiều. 1 Andrew Hacker nói thay cho nhiều khi ông disparages mua hàng cá nhân và viết rằng "đang được các nhà lãnh đạo trong việc tiêu thụ là không nhất thiết gây ra cho chúc mừng "Money-Ai Có thế nào. Phần lớn và tại sao (New York: Scribner, 1997), 19. Các phong trào tự nguyện Đơn giản gần đây nhiều năm tìm cách khôi phục lại các ưu tiên ít vật chất, kêu gọi mọi người phải cắt giảm trên cả hai công việc và tài sản. Xem Joe Dominguez và Vicki Robin, tiền của bạn hay cuộc sống của bạn (New York: Viking, 1992); Sarah Ban Breathnach, Abundance Simple (New York: Warner Books, 1995); hoặc, đối với một mô tả ngắn gọn của phong trào, Robert Frank, Luxury Fever (New York: Báo chí miễn phí, 1999), 187 ff. 2 Dinesh D'Souza, Nhân Đức Thịnh vượng (New York: Báo chí miễn phí, 2000) 39 -48. D'Souza cũng kể về một người bạn cho rằng đất nước đã được "cứu" bởi cuộc Đại khủng hoảng. Papers Lý do 26 (Summer 2000): 7-20. Copyright  2000 Lý do Papers Vol. 26 8 Tôn giáo từ lâu đã cảnh báo chống lại sự cám dỗ của vật chất. Christian Thánh Kinh là rõ ràng ở một vài nơi. "Nó là dễ dàng hơn cho một con lạc đà chui qua các lỗ kim cho hơn một người giàu vào nước thiên đàng." Để xứng đáng với sự sống đời đời, Chúa Giêsu dạy chúng ta phải bán tất cả tài sản của chúng tôi và cung cấp cho các tiền cho người nghèo. Timothy viết rằng những mong muốn cho sự giàu có đã lao vào người đàn ông "hủy diệt hư mất. Đối với tình yêu của tiền bạc là gốc rễ của tất cả các loại của cái ác. "3 ông bố Giáo hội kể từ khi vẫn còn ở mức tốt nhất, đáng ngờ của tiền, thường lên án cho vay nặng lãi và" sống sang trọng, "cảnh báo chống lại tiền như là một phân tâm từ Thiên Chúa và cám dỗ sin.4 Trong những năm gần đây, các nhà kinh tế đã thêm vào hành hung tinh thần này, trọng lượng của dữ liệu khoa học xã hội, kết luận từ các nghiên cứu về mức thu nhập và cuộc sống-sự hài lòng của người dân mà các sự thật hiển nhiên "tiền không thể mua được hạnh phúc" thực sự là true.5 Tôi cầu xin để khác biệt. Trong một ý nghĩa quan trọng, tiền có thể mua được hạnh phúc. Tiền có thể được misspent, để đảm bảo. Mối quan hệ giữa tiền và hạnh phúc không phải là một trong những đơn giản, nguyên nhân liền mạch và có hiệu lực. Thông thường khôn ngoan woefully giảm thiểu giá trị của tiền bạc, tuy nhiên. Và khi làm như vậy, nó phá hoại khả năng của người dân để được hạnh phúc. Vì lý do này, mục tiêu của tôi trong bài viết này là để làm rõ mối quan hệ giữa tiền và hạnh phúc. Để làm được điều đó, trước tiên tôi sẽ phác họa bản chất cơ bản của tiền và các tính chất cơ bản của hạnh phúc. Sau đó tôi sẽ giải thích cách thức mà tiền đóng góp cho hạnh phúc, làm rõ thêm một số trước khi kết luận. 1. Money Money là dấu chỉ về giá mà tạo điều kiện cho thương mại. Việc sử dụng tiền đánh dấu một bước tiến vĩ đại qua trao đổi hàng vì tính linh hoạt tiền của. Đây là kinh tế học tiểu học, nhưng nó sẽ hữu ích để làm mới chính mình, như vậy là để cô lập giá trị tiền của. Kể từ khi một loại tiền tệ tiền tệ có thể được giao dịch cho tất cả các cách thức của hàng hóa và dịch vụ , việc làm của nó giải phóng một cá nhân từ kinh doanh độc quyền với những người không chỉ cung cấp những điều mà ông muốn, nhưng những người đang đồng thời tìm kiếm những sản phẩm tốt mà ông đã cung cấp. (Theo một trao đổi hệ thống, ví dụ, người làm bánh phải cần một mái tóc để có động lực để bán bánh cho các thợ cắt tóc). Tính chuyển đổi của tiền vào một mảng của hàng hóa và dịch vụ theo thiên văn học mở rộng giá trị của các sản phẩm của một cá nhân. By mở rộng phạm vi của người khác mà một người có thể thuận lợi 3 Mác 10: 23-27; Mark 10: 17-22; 1 Timothy 6: 8-11, New American Standard Bible (Carol Stream, Ill: Creation House, 1973). Trong số khác đoạn có liên quan, xem Luca 6: 21-25, và Lu-ca 12:. 16-35 4 Đối với một tài khoản tốt của thái độ lịch sử của Kitô giáo về tiền bạc, thấy Jacob Viner, tu tưởng và Xã hội Kinh tế (Durham, NC: Duke University Press ,. 1978) 5 nghiên cứu này được báo cáo trong Frank, 6, 65; Robert E. Lane, "Có tiền Mua Hạnh phúc?" Các lợi ích công (không có 113, Fall 1993.): 56-65; David Leonhardt, "Nếu Richer là không hạnh phúc hơn, là gì?" New York Times ngày 15 tháng 5 năm 2001, phiên bản quốc gia: A15 & 17. Lý do Papers Vol. 26 9 thương mại, tiền sẽ nhân lựa chọn của mình; nó nhân với mục đích mà mình giàu có thể được đặt. Như Georg Simmel quan sát, "giá trị của một số lượng nhất định của tiền vượt quá giá trị của các đối tượng cụ thể mà nó được trao đổi, bởi vì nó làm cho có thể lựa chọn bất kỳ đối tượng khác trong một khu vực không giới hạn ... sự lựa chọn mà nó cung cấp là một tiền thưởng làm tăng giá trị của nó. "6 Trong ngắn hạn, nhờ vào việc áp dụng một đồng tiền chung, sản lượng sản xuất của chính người đã mang một sức mạnh tăng cường rất nhiều để mang lại cho ông sự hài lòng. tiền trong ví của một người mạnh đến khả năng của mình để có được hàng hóa mà ông muốn (từ những người khác sẵn lòng đổi họ). Lý do cơ bản nhất mà mọi người tìm kiếm tiền bạc, tương ứng, là mong muốn của họ để có thể đáp ứng mong muốn của họ. Trường hợp nào tiền đến từ đâu? Nguồn gốc của một người là những gì giàu có? Ở cấp độ cơ bản nhất, tiền phát sinh từ việc sản xuất hàng hóa và dịch vụ, từ việc tạo ra một cái gì đó có giá trị. Chặt chẽ hơn: từ việc tạo ra một cái gì đó mà người khác cho là đủ giá trị để giao cho. Nếu một người sản xuất cái gì đó không phải là nhu cầu của người khác, anh ta sẽ không thể để có được tiền cho nó. Sản phẩm của mình vẫn có thể có giá trị với anh ta; nó có thể phục vụ một số nhất định, mục đích xây dựng trong cuộc sống của mình và trong này cách là một phần của sự giàu có của mình. Tuy nhiên, nếu người khác không mong muốn điều đó, anh ấy sẽ không thể đổi nó lấy tiền. Đầu ra của một người sẽ là tiền tệ lớn hơn giá trị lớn hơn số lượng người đã mong muốn nó và sâu sắc hơn mà những người khác mong muốn nó. Rõ ràng, một cá nhân nhất định có thể có được tiền bằng cách trộm cắp hoặc quà tặng. Tuy nhiên, ở gốc, thậm chí tiền này bắt nguồn từ việc tạo ra một ai đó về hàng hóa. Coins và hóa đơn đứng cho các đối tượng thực tế (bao gồm cả dịch vụ, cụ thể quy trình, chương trình, kỹ thuật, công thức, thành phần và các loại tương tự) mà người ta đã đưa vào being.7 (Lưu ý mà chúng tôi sử dụng các thuật ngữ "tiền" và "giàu có" đôi khi phải tham khảo để nắm giữ một đồng tiền (ví dụ, đô la) và đôi khi phải tham khảo các thực phẩm (ví dụ như, nhà, xe hơi, đồ trang sức, trang thiết bị vốn) mà một đồng tiền có thể được giao dịch cho. Tôi sẽ sử dụng "sự giàu có" trong ý nghĩa rộng hơn này, và "tài chính" hay "tiền tệ" của cải để chỉ sự giàu có trong các hình thức tiền tệ.) 2. Hạnh phúc Hạnh phúc là tình trạng tâm lý là kết quả của thành tích của thung lũng của một người. Giá trị là kết thúc mà một người hành động để đạt được và / hoặc keep.8 Họ là những điều mà một người quan tâm về việc có hay doing- "quan tâm" trong cảm giác mạnh mẽ rằng ông sẵn sàng hành động để bảo vệ chúng. Các giá trị có thể là vật chất hay tinh thần. Thực phẩm, quần áo, kính mắt, một chiếc xe hơi hay máy nghe đĩa CD sẽ được giá trị vật chất. Giá trị "tinh thần" là những người có liên quan đến một người 6 Georg Simmel, The Philosophy of Money ed. David Frisby, trans. Tom Bottomore và David Frisby (London: Routledge, 1990) 212. 7 Tôi đang bỏ qua một bên những biến dạng giới thiệu bởi một đồng tiền fiat. 8 Cả tả những đặc điểm là từ Ayn Rand, "Đạo đức Objectivist," The Virtue của Ích kỷ (New York: Signet , 1964) 31, 16. Lý do Papers Vol. 26 10 tâm (và do đó đòi hỏi không có gì huyền bí hay siêu nhiên). Tinh thần giá trị bao gồm những thứ như kiến thức, vẻ đẹp, một cuốn sách kích thích, một trận đấu cờ thách thức, làm việc đáng làm, sức khỏe tâm thần, lòng tự trọng, đặc điểm nhân vật (ví dụ như, sự trung thực, sự lạc quan, chủ động), một người bạn hay một người chồng. Trong khi giá trị tinh thần có thể mất hình thức vật chất (một người bạn có một cơ thể, một cuốn sách có trang), giá trị của chúng phụ thuộc chủ yếu vào mối quan hệ của họ với các nhu cầu của một ý thức của con người. Hạnh phúc thực chất là sự hài lòng mà phát sinh khi một giá trị đã được thực hiện. Một người có thể được hạnh phúc để mua cửa hàng tạp hóa của một tuần, tiết kiệm thời gian vào nhà đi làm của mình, hoặc có được máy tính mới của mình thiết lập và sẵn sàng để chạy. Thông thường, quý giá hơn các giá trị hoặc các khó khăn hơn để đạt được, các cao sự hài lòng tương ứng. Vì vậy, chúng tôi mong đợi một người để được đáng kể hạnh phúc hơn khi ông đã hoàn thành một bằng đại học, giành được một khuyến mãi thèm muốn, hoặc kết hôn với tình yêu của cuộc đời mình. Nhưng bất cứ điều gì giá trị và bất kể cường độ của



























































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: