Evocation Evocation, image-laden poems like Samuel Taylor Coleridge’s  dịch - Evocation Evocation, image-laden poems like Samuel Taylor Coleridge’s  Việt làm thế nào để nói

Evocation Evocation, image-laden po

Evocation
Evocation, image-laden poems like Samuel Taylor Coleridge’s “Kubla Khan” invite a different sort of appreciation. If Jarrell’s poem leads almost inevitably into the realm of ideas, Coleridge’s poem leads us into the realm of visions. Jarrell’s poem is discussable, suggesting issues to consider; Coleridge’s is less so. Its meaning has to be approached in a different way. It isn’t easy to ask students to draw inferences from “Kubla Khan” as one might with Jarrell’s” Death of the Ball Turret Gunner. “What can they make of the images in “Kubla Khan”?
To make anything of them, students must first enjoy them as performance. They must let the words conjure pictures for them, and then be willing to look at the pictures and allow their minds to wander in the scene. In “Kubla Khan” the scene is a fascinating mix: Bright, sunny hillsides are contrasted with deep, sunless caverns, cold and lifeless; the river erupts violently from the earth, spewing boulders about as though they were light as hailstones, and then wanders quietly through an idyllic landscape and finally disappears down into the earth. Where do these visions take us? What do they mean? Jarrell’s poem is easily – perhaps too easily – taken as a condemnation of war; it leads us to discuss war as an issue. Coleridge’s doesn’t do anything like that. It presents us with images, with a picture, but not, apparently, with an idea. How, then, do we have students work with the poem?
We might first make the point that not all poetry is philosophical or ethical in its intent and we need not assume that the poem has a message. We might instead compare it to a picture, which we enjoy or fail to enjoy for its shape and color, not for a meaning we abstract from it. “Kubla Khan” is a poem that might be enjoyed in the quite mood that permeates a good museum. Looking at paintings, we notice whether they please us or not, only before certain ones to we stop to ask what they mean. We may listen to Beethoven’s symphonies and enjoy them immensely without trying to explain them. “Kubla Khan,” too, may be read or listened to without concern for interpretation and enjoyed for the simple pleasure of its sounds and imagery.
Students who insist on explanation (and who may be more interested in the teacher’s than in their own) may become less adamant if you ask them to bring in a favorite poster of record. Some of these, at least, will defy interpretation. They may be photographs of movie starts or instrumental pieces that are beautiful but do not mean anything. Asked to explain them, the students will have to admit that it can’t be done. A portrait of an actor doesn’t mean—it just is. Similarly, a poem might not mean-it might just be, that doesn’t necessarily mean that there’s nothing to be done with it. It may be suggestive or celebratory, and may, is we let it, send our minds wandering on paths we might not otherwise have explored, but it may not presents us with problems to solve. Consider, for instance, a beautiful and simple poem like the following by Stephen Dunn:

Insomnia 4
What should be counted was counted
up to a hundred and back.

And sleep came by, I think,
sensed too much movement and left.

Now there’s desire meeting absence,
the multiplication of zero.

the mind, as always, holding out
for a perfect convergence

like a diver entering water
without a splash. There’s a part

of me terribly stilled and alert,
a silence that won’t shut off


And there’s this need to put on the light,
to not sleep on sleep’s term, sleep

which is after all like you, love
elsewhere and difficult
- Stephen Dunn


There is much that we might do with this poem, but it’s unlikely that extended arguments about explications will be among them.
To help students temporarily stop trying to interpret, you might have them listen to a poem like “Kubla Khan” with eyes closed and visualize the scene Coleridge paints. Or you might have them listen to a poem like “Insomnia, allowing the words to conjure whatever associations or thoughts they may awaken. Ask them to listen as though the poem were music and to observe how it affects them. Read it aloud or twice, and then ask the students to consider the dominant impressions they have. These need not be interpretations-just impressions of feelings. With “Kubla Khan’, some students may focus on the sunny gardens and be cheered; others may imagine the ominous cavern, the tumult, the prophecies of war, and find their mood darkened; some may notice the presence of both elements and be curious about the contrast. With “Insomnia”, some students may think of lonely moments or absents friends. All of these responses can be discussed.
The discussion need to prolonged, but if it begins to touch on memories and associations, so much the better. The poem will have provoked responses and feelings in much the same way as a painting reminds us of a person or a song recalls a scene. Students may find that they have made something significant out of the poem, that they have not found but created meaning for it. For one student, “Kubla Khan” might come to represent the range of experiences possible in the world, from the peace and beauty of the gardens to the violence and fearfulness of the caverns and lifeless ocean. Light and dark, sun and ice, peace and war-she would like a taste of them all, and the poem, when she finds herself too lazy to seek them, may remind her that she does not want to pass through the world without touching it. This may not be what Coleridge had in mind, but it may be one reader’s playing out of the poem, her performance. It can be valuable and satisfying even is it departs from Coleridge’s intent. Songs that remind us of old friend and other places were not intended by their writers to do that, but we are content to let them work that way. If students have similar experiences with poems- and not all of them will with “Kubla Khan” or any other poem the happen to choose, of course-then they may return to poetry with pleasure and perhaps with shaper perceptions.
This kind of reading requires close attention to the words of the poem. Although we aren’t asking the students to analyze each line, we are asking them to visualize and imagine. These skills are as important in every sort of reading as the skills of analysis. If students cannot imagine the “twice five miles of fertile ground” and the “gardens bright with sinuous rills,” they cannot read the poem. The teacher can, of course, make sure they understand all the words, but beyond that he can do little to help except invite and encourage, freeing students now and then from having to interpret the work and gather evidence of their statements. If students will accept the idea that poetic imagery might work as the sounds of music do, however, it may free their imagination and their thoughts so that they can read creatively.
Which approach to reading one chooses will depend on what the poem is like. If it works with ideas and seems to make a point, then students might profit from an intellectual approach. If, on the other hand, it seems to paint a picture or sing s song, they might do well to wander in the imaginary gardens or listen to the melody. They should learn to be open to the poem’s potential, paying careful attention to the words and their own responses. They must listen and participate; the poem won’t give them everything, even if it is a poem with a point. They must play the game it offers, but they must understand that reading is a creative act, much more than a simple matter of receiving something given.
In a sense, readers of poetry must balance between passivity and activity. They must allow themselves to be led, but they must not follow mindlessly. They have to let Coleridge show them the gardens and the caverns, or they have missed his poem. But what those gardens and caverns come to represent may be something other than what Coleridge had in mind. If they are nothing more than his landscape, the poem will be soon forgotten, but if the reader finds personal significance in them, her work will be rewarded. Readers can choose how much to be led by a poem. If, like John Livingston Lowes, they are fascinated by the imagery and what to understand Coleridge better, they may follow the critical path that led Lowes to write The Road to Xanadu 5. If the poem brings up personal associations, then they may prefer to let the imagery stimulate their own thoughts. They may follow, or lead, or do both. Students should know that they have that choice, that a poem need to be an exercise in interpretation.



0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Gọi hồn Gọi hồn, các hình ảnh-laden thơ như Samuel Taylor Coleridge "Kubla Khan" mời một loại khác nhau của sự đánh giá cao. Nếu bài thơ của Jarrell dẫn gần như chắc chắn vào các lĩnh vực của ý tưởng, bài thơ của Coleridge dẫn chúng ta vào lĩnh vực của tầm nhìn. Bài thơ của Jarrell là discussable, cho thấy các vấn đề cần xem xét; Coleridge của là ít như vậy. Ý nghĩa của nó đã được tiếp cận một cách khác nhau. Nó không phải là dễ dàng để yêu cầu học sinh rút ra kết luận từ "Kubla Khan" là một trong những có thể với Jarrell của"cái chết của xạ thủ tháp pháo bóng. "Những gì họ có thể của những hình ảnh trong"Kubla Khan"? Để làm cho bất cứ điều gì của họ, sinh viên đầu tiên phải thích chúng như hiệu suất. Họ phải cho các từ van xin hình ảnh cho họ, và sau đó được sẵn sàng để xem xét các hình ảnh và cho phép tâm trí của họ để đi lang thang trong cảnh. Trong "Kubla Khan" trong bối cảnh đó là một kết hợp hấp dẫn: sườn đồi tươi sáng, nắng tương phản với hang động sâu, sunless, lạnh và không hoạt động; sông phun trào dữ dội từ trái đất, những tảng đá phun về như thể họ đã là ánh sáng là hailstones, và sau đó đi lang thang lặng lẽ thông qua một phong cảnh thôn dã và cuối cùng biến mất xuống vào trái đất. Trường hợp làm những tầm nhìn mất chúng tôi? Họ làm những gì có nghĩa là? Bài thơ của Jarrell dễ dàng-có lẽ là quá dễ dàng-thực hiện như là một sự lên án của chiến tranh. nó dẫn chúng tôi để thảo luận về chiến tranh như là một vấn đề. Coleridge của không làm bất cứ điều gì như thế. Nó trình bày cho chúng tôi với hình ảnh, với một hình ảnh, nhưng không, rõ ràng, với một ý tưởng. Làm thế nào, sau đó, chúng ta có sinh viên làm việc với những bài thơ? Chúng tôi lần đầu tiên có thể làm cho điểm rằng không phải tất cả thơ là triết học hoặc đạo Đức trong mục đích của nó và chúng tôi không cần giả định rằng những bài thơ có một tin nhắn. Chúng tôi thay vào đó có thể so sánh nó với một hình ảnh, mà chúng tôi thưởng thức hoặc không để tận hưởng với hình dạng và màu sắc, không phải cho một ý nghĩa chúng tôi tóm tắt từ nó. "Kubla Khan" là một bài thơ mà có thể được thưởng thức trong tâm trạng khá permeates một bảo tàng tốt. Nhìn vào bức tranh, chúng tôi nhận thấy cho dù họ xin vui lòng cho chúng tôi hay không, chỉ trước khi một số người để chúng tôi dừng lại để hỏi những gì họ có ý nghĩa. Chúng tôi có thể lắng nghe của Beethoven giao hưởng và tận hưởng họ vô cùng mà không cố gắng để giải thích cho họ. "Kubla Khan," quá, có thể được đọc hoặc nghe mà không có mối quan tâm cho giải thích và rất thích cho những niềm vui đơn giản của âm thanh và hình ảnh của nó. Sinh viên những người đòi trên giải thích (và những người có thể được quan tâm nhiều hơn trong giáo viên của hơn ở riêng của họ) có thể trở nên ít kiên quyết nếu bạn yêu cầu họ để mang lại một poster yêu thích của hồ sơ. Một số người trong số này, ít nhất, sẽ coi re giải thích. Họ có thể là các hình ảnh của bộ phim bắt đầu hoặc công cụ mảnh đẹp nhưng không có nghĩa là bất cứ điều gì. Yêu cầu giải thích cho họ, các sinh viên sẽ phải thừa nhận rằng nó không thể được thực hiện. Một bức chân dung của một diễn viên không có nghĩa là-nó chỉ là. Tương tự, một bài thơ có thể không, có nghĩa là nó có thể chỉ là, mà không nhất thiết có nghĩa rằng không có gì được thực hiện với nó. Nó có thể được gợi hoặc ăn mừng, và có thể, chúng tôi cho nó, gửi cho tâm trí của chúng tôi lang thang trên đường đi chúng tôi có thể không nếu không có khám phá, nhưng nó có thể không trình bày cho chúng tôi với các vấn đề để giải quyết. Xem xét, ví dụ, một bài thơ đẹp và đơn giản như sau bởi Stephen Dunn: Mất ngủ 4Những gì nên được tính tính lên đến 100 và quay trở lại.Và ngủ đến của, tôi nghĩ,cảm nhận quá nhiều phong trào và trái.Bây giờ đó là mong muốn đáp ứng sự vắng mặt,phép nhân của zero.tâm, như mọi khi, đang nắm giữcho một hội tụ hoàn hảogiống như một thợ lặn vào nướcmà không có một splash. Đó là một phầnTôi terribly ngừng và cảnh báo,một sự im lặng đó sẽ không tắtVà này cần phải lên ánh sáng,không ngủ trên thuật ngữ của giấc ngủ, ngủđó là sau khi tất cả giống như bạn, tình yêuở nơi khác và khó khăn-Stephen Dunn Có rất nhiều mà chúng tôi có thể làm với bài thơ này, nhưng nó không chắc rằng các đối số mở rộng về explications sẽ trong số đó. Để giúp học sinh tạm thời ngừng cố gắng để giải thích, bạn có thể có họ lắng nghe một bài thơ như "Kubla Khan" với đôi mắt khép kín và hình dung cảnh Coleridge sơn. Hoặc bạn có thể có họ lắng nghe một bài thơ như "mất ngủ, cho phép các từ để van xin bất kỳ Hiệp hội hoặc suy nghĩ họ có thể đánh thức. Yêu cầu họ để nghe như thể những bài thơ là âm nhạc và để quan sát như thế nào nó ảnh hưởng đến họ. Đọc nó aloud hoặc hai lần, và sau đó yêu cầu các sinh viên để xem xét Hiển thị thống trị mà họ có. Những cần phải là giải thích, chỉ cần các hiện diện của cảm xúc. Với "Kubla Khan', một số sinh viên có thể tập trung vào các khu vườn nắng và được vỗ tay hoan hô; những người khác có thể tưởng tượng hang động đáng ngại, sự, lời tiên tri của chiến tranh, và tìm thấy tâm trạng của họ tối; một số có thể nhận thấy sự hiện diện của cả hai yếu tố và được tò mò về sự tương phản. Với "Mất ngủ", một số sinh viên có thể nghĩ trong những khoảnh khắc cô đơn hoặc absents bạn bè. Tất cả các phản ứng có thể được thảo luận. Các cuộc thảo luận cần phải kéo dài, nhưng nếu nó bắt đầu để liên lạc trên những kỷ niệm và Hiệp hội, rất nhiều càng tốt. Những bài thơ sẽ có kích động phản ứng và cảm xúc trong cùng một cách như một bức tranh nhắc nhở chúng ta về một người hoặc một bài hát nhớ lại một cảnh. Sinh viên có thể thấy rằng họ đã thực hiện một cái gì đó quan trọng ra khỏi bài thơ, rằng họ đã không tìm thấy nhưng tạo ra ý nghĩa cho nó. Đối với một sinh viên, "Kubla Khan" có thể đến để đại diện cho những kinh nghiệm có thể trên thế giới, từ hòa bình và vẻ đẹp của khu vườn bạo lực và fearfulness của các hang động và không hoạt động đại dương. Ánh sáng và bóng tối, mặt trời và nước đá, hòa bình và chiến tranh-cô muốn một hương vị của tất cả, và những bài thơ, khi cô thấy mình quá lười biếng để tìm kiếm chúng, có thể nhắc nhở cô ấy rằng cô ấy không muốn đi qua thế giới mà không cần chạm vào nó. Điều này có thể không là những gì các Coleridge có trong tâm trí, nhưng nó có thể là một đầu đọc của chơi ra khỏi bài thơ, hiệu suất của mình. Nó có thể có giá trị và đáp ứng ngay cả là nó khởi hành từ ý định của Coleridge. Bài hát mà nhắc nhở chúng ta của tuổi người bạn và những nơi khác đã không có ý định của các nhà văn của họ để làm điều đó, nhưng chúng tôi là nội dung để cho họ làm việc như vậy. Nếu sinh viên có kinh nghiệm tương tự với những bài thơ - và không phải tất cả trong số họ sẽ với "Kubla Khan" hoặc bất kỳ bài thơ khác các xảy ra để lựa chọn, khóa học-sau đó họ có thể trở lại làm thơ với niềm vui và có lẽ với nhận thức máy ép. Loại đọc đòi hỏi phải quan tâm gần với những lời của bài thơ. Mặc dù chúng tôi không yêu cầu các sinh viên để phân tích mỗi dòng, chúng tôi đang yêu cầu họ để hình dung và tưởng tượng. Những kỹ năng này rất quan trọng trong mỗi loại đọc như kỹ năng phân tích. Nếu học sinh không thể tưởng tượng "hai lần năm dặm của màu mỡ mặt đất" và các "khu vườn tươi sáng với quanh co rills", họ không thể đọc những bài thơ. Các giáo viên có thể, tất nhiên, chắc chắn họ hiểu tất cả các từ, nhưng ngoài đó, ông có thể làm ít để giúp đỡ ngoại trừ mời và khuyến khích, giải phóng các học sinh bây giờ và sau đó từ việc phải giải thích công việc và thu thập chứng cứ của báo cáo. Nếu sinh viên sẽ chấp nhận ý tưởng rằng thơ hình ảnh có thể làm việc như các âm thanh của âm nhạc làm, Tuy nhiên, nó có thể miễn phí của trí tưởng tượng và suy nghĩ của mình vì vậy mà họ có thể đọc một cách sáng tạo. Phương pháp tiếp cận để đọc một trong những lựa chọn sẽ phụ thuộc vào những gì bài thơ cũng giống như. Nếu nó hoạt động với những ý tưởng và dường như làm cho một điểm, sau đó học sinh có thể lợi nhuận từ một cách tiếp cận sở hữu trí tuệ. Nếu, mặt khác, có vẻ như để vẽ một bức tranh hay hát s bài, họ có thể làm tốt để đi lang thang trong những khu vườn tưởng tượng hoặc lắng nghe những giai điệu. Họ nên tìm hiểu để được mở để tiềm năng của bài thơ, cẩn thận chú ý đến các từ và phản ứng của riêng của họ. Họ phải lắng nghe và tham gia; những bài thơ sẽ không cung cấp cho họ tất cả mọi thứ, ngay cả khi nó là một bài thơ với nhiệt độ. Họ phải chơi các trò chơi nó cung cấp, nhưng họ phải hiểu rằng đọc là một hành động sáng tạo, nhiều hơn so với một vấn đề đơn giản nhận được một cái gì đó được đưa ra. Trong một ý nghĩa, độc giả của thơ phải cân bằng giữa thụ động và hoạt động. Họ phải cho phép tự nhận được lãnh đạo, nhưng họ không phải tuân theo mindlessly. Họ phải cho phép các Coleridge Hiển thị chúng những khu vườn và các hang động, hoặc họ có bỏ lỡ bài thơ của ông. Nhưng những gì các khu vườn và các hang động đến để đại diện cho có thể là một cái gì đó khác hơn so với những gì các Coleridge có trong tâm trí. Nếu họ không có gì khác hơn là cảnh quan của mình, bài thơ sẽ được nhanh chóng quên, nhưng nếu người đọc tìm thấy ý nghĩa cá nhân trong họ, công việc của mình sẽ được khen thưởng. Độc giả có thể chọn bao nhiêu để được lãnh đạo bởi một bài thơ. Nếu, như John Livingston Lowes, họ đang thích thú bởi hình ảnh và những gì để hiểu các Coleridge tốt hơn, họ có thể làm theo con đường quan trọng mà dẫn Lowes để viết The Road để Xanadu 5. Nếu bài thơ sẽ trả về Hiệp hội cá nhân, sau đó họ có thể thích để cho hình ảnh kích thích những suy nghĩ riêng của họ. Họ có thể làm theo, hoặc dẫn hoặc làm cả hai. Học sinh nên biết rằng họ có sự lựa chọn đó, một bài thơ phải là một tập thể dục trong giải thích.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Gọi hồn
gọi hồn, bài thơ hình ảnh-laden như "Kubla Khan" Samuel Taylor Coleridge của mời một loại khác nhau của sự đánh giá cao. Nếu bài thơ của Jarrell dẫn gần như chắc chắn vào lĩnh vực ý tưởng, bài thơ Coleridge dẫn chúng ta vào vương quốc của tầm nhìn. Bài thơ của Jarrell là discussable, cho thấy vấn đề để xem xét; Coleridge là ít hơn. Ý nghĩa của nó phải được tiếp cận một cách khác nhau. Nó không phải là dễ dàng để yêu cầu học sinh vẽ suy luận từ "Kubla Khan" là một trong những sức mạnh với "Cái chết của bóng Turret Gunner Jarrell của. "Những gì họ có thể làm cho các hình ảnh trong" Kubla Khan "?
Để làm bất cứ điều gì trong số đó, học sinh đầu tiên phải thưởng thức chúng như hiệu suất. Họ phải cho các từ gợi hình ảnh cho họ, và sau đó sẵn sàng nhìn vào những hình ảnh và cho phép tâm trí của họ để đi lang thang trong làng. Trong "Kubla Khan" khung cảnh là một sự pha trộn hấp dẫn: Bright, sườn đồi đầy nắng này tương phản với vùng sâu, hang động Sunless, lạnh lùng và vô hồn; sông bùng nổ dữ dội từ mặt đất, phun tảng đá về như thể họ là ánh sáng như mưa đá, và sau đó đi lang thang lặng lẽ qua một cảnh quan thơ mộng và cuối cùng biến mất xuống đất. Nơi nào những tầm nhìn đưa chúng ta? Họ có ý nghĩa gì? Bài thơ của Jarrell là dễ dàng - có lẽ quá dễ dàng - thực hiện như một sự lên án của chiến tranh; nó dẫn chúng ta thảo luận về chiến tranh là một vấn đề. Coleridge của không làm bất cứ điều gì như thế. Nó trình bày chúng với hình ảnh, với một hình ảnh, nhưng không phải, rõ ràng, với một ý tưởng. Làm thế nào, sau đó, chúng ta có học sinh làm việc với các bài thơ?
Đầu tiên chúng ta có thể đưa ra quan điểm rằng không phải tất cả thơ là triết lý hay đạo đức trong ý định của mình và chúng tôi không cần phải giả định rằng bài thơ có một tin nhắn. Thay vào đó chúng ta có thể so sánh nó với một hình ảnh, mà chúng ta được hưởng hoặc không hưởng cho hình dạng và màu sắc của nó, chứ không phải cho một ý nghĩa trừu tượng, chúng tôi từ nó. "Kubla Khan" là một bài thơ mà có thể được tận hưởng trong tâm trạng khá thấm đẫm một bảo tàng tốt. Nhìn vào bức tranh, chúng tôi nhận thấy dù họ xin vui lòng cho chúng tôi hay không, chỉ trước khi những người nhất định để chúng ta dừng lại để hỏi ý nghĩa của chúng. Chúng tôi có thể nghe những bản giao hưởng của Beethoven và thưởng thức chúng vô cùng mà không cần cố gắng để giải thích chúng. "Kubla Khan," quá, có thể được đọc hoặc nghe mà không cần quan tâm đến việc giải thích và rất thích cho những niềm vui đơn giản của âm thanh và hình ảnh của nó.
Những sinh viên nhấn mạnh vào lời giải thích (và có thể là người quan tâm nhiều hơn trong các giáo viên của hơn trong riêng của họ) có thể trở nên ít cứng rắn nếu bạn yêu cầu họ mang lại trong một poster yêu thích của các kỷ lục. Một số trong số này, ít nhất, sẽ thách thức giải thích. Họ có thể là hình ảnh của bộ phim bắt đầu, miếng cho nhạc cụ là đẹp nhưng không có nghĩa là bất cứ điều gì. Yêu cầu giải thích cho họ, các sinh viên sẽ phải thừa nhận rằng nó không thể được thực hiện. Một bức chân dung của một diễn viên không có nghĩa là, nó chỉ là. Tương tự như vậy, một bài thơ có thể không có ý nghĩa, nó chỉ có thể, điều đó không có nghĩa là không có gì để làm với nó. Nó có thể là gợi ý hay ăn mừng, và có thể, là chúng ta để cho nó, gửi tâm chúng ta lang thang trên những con đường chúng ta có thể không nếu đã khám phá, nhưng nó có thể không trình bày chúng với vấn đề để giải quyết. Xem xét, ví dụ, một bài thơ đẹp và đơn giản như sau bởi Stephen Dunn: Mất ngủ 4 gì nên được tính đã được tính lên đến một trăm và ngược lại. Và giấc ngủ đi qua, tôi nghĩ, cảm nhận được quá nhiều phong trào và để lại. Bây giờ có mong muốn đáp vắng mặt, sự nhân lên của zero. tâm, như mọi khi, cầm ra cho một tụ hoàn hảo như một thợ lặn vào nước mà không một giật gân. Có một phần của tôi khủng khiếp yên và cảnh báo, một sự im lặng đó sẽ không tắt Và có điều này cần phải đưa vào ánh sáng, không ngủ trên dài giấc ngủ của, giấc ngủ đó là sau khi tất cả như bạn, yêu ở nơi khác và khó khăn - Stephen Dunn Có nhiều điều chúng ta có thể làm gì với bài thơ này, nhưng nó không chắc rằng lập luận mở rộng về explications sẽ là một trong số họ. Để giúp học sinh tạm thời ngừng cố gắng để giải thích, bạn có thể có họ nghe một bài thơ như "Kubla Khan" nhắm mắt và hình dung ra cảnh vẽ Coleridge. Hoặc bạn có thể có họ nghe một bài thơ như "Mất ngủ, cho phép những lời van xin bất cứ hiệp hội hay suy nghĩ họ có thể đánh thức. Yêu cầu họ nghe như bài thơ là âm nhạc và để quan sát nó ảnh hưởng đến họ như thế nào. Đọc to hoặc hai lần, và sau đó yêu cầu học sinh xem xét diện ưu thế mà họ có. Những không cần phải giải thích, chỉ ấn tượng về cảm xúc. Với "Kubla Khan, một số học sinh có thể tập trung vào những khu vườn đầy nắng và được cổ vũ; những người khác có thể tưởng tượng cái hang đáng ngại, sự ồn ào, những lời tiên tri của chiến tranh, và tìm thấy tâm trạng của họ tối tăm; một số có thể nhận thấy sự hiện diện của cả hai yếu tố và tò mò về sự tương phản. Với "Mất ngủ", một số sinh viên có thể nghĩ về những khoảnh khắc cô đơn hoặc absents bạn bè. Tất cả những phản ứng này có thể được thảo luận. Sự cần thiết phải thảo luận để kéo dài, nhưng nếu nó bắt đầu chạm vào những ký ức và các hiệp hội, rất nhiều càng tốt. Các bài thơ sẽ có phản ứng và cảm xúc kích động trong nhiều cách giống như một bức tranh nhắc nhở chúng ta về một người hoặc một bài hát nhớ lại một cảnh. Học sinh có thể thấy rằng họ đã thực hiện một cái gì đó có ý nghĩa ra của bài thơ, rằng họ đã không tìm thấy nhưng tạo ra ý nghĩa cho nó. Đối với một sinh viên, "Kubla Khan" có thể đến để đại diện cho một loạt các kinh nghiệm có thể có trong thế giới, từ sự bình yên và vẻ đẹp của những khu vườn với bạo lực và sợ hãi của các hang động và đại dương không có sự sống. Ánh sáng và bóng tối, mặt trời và nước đá, hòa bình và chiến tranh, cô muốn có một hương vị của tất cả, và các bài thơ, khi cô thấy mình quá lười biếng để tìm kiếm chúng, có thể nhắc nhở cô ấy rằng cô ấy không muốn đi qua thế giới mà không cần chạm nó. Điều này có thể không được những gì Coleridge đã có trong tâm trí, nhưng nó có thể chơi một người đọc ra của bài thơ, diễn xuất của cô. Nó có thể có giá trị và đáp ứng thậm chí là nó khởi hành từ ý định của Coleridge. Những bài hát mà nhắc nhở chúng ta về những người bạn cũ và những nơi khác đã không dự định của các nhà văn của họ để làm điều đó, nhưng chúng tôi là nội dung để cho họ làm việc theo cách đó. Nếu sinh viên có kinh nghiệm tương tự với poems- và không phải tất cả trong số họ sẽ có "Kubla Khan" hoặc bất kỳ bài thơ khác xảy ra để lựa chọn, tất nhiên, sau đó họ có thể trở lại với thơ ca với niềm vui và có lẽ với nhận thức của máy ép. Kiểu này đọc yêu cầu đóng ý đến những lời của bài thơ. Mặc dù chúng tôi không yêu cầu học sinh phân tích từng dòng, chúng tôi đang yêu cầu họ để hình dung và tưởng tượng. Những kỹ năng này là rất quan trọng trong mọi thể loại đọc như các kỹ năng phân tích. Nếu sinh viên không thể tưởng tượng được "hai lần năm dặm của mảnh đất màu mỡ" và "khu vườn tươi sáng với rills uốn lượn," họ không thể đọc được bài thơ. Các giáo viên có thể, tất nhiên, chắc chắn rằng họ hiểu tất cả các từ, nhưng ngoài ra anh không thể làm gì để giúp ngoại trừ mời và khuyến khích, giải phóng các sinh viên bây giờ và sau đó khỏi phải giải thích công việc và thu thập chứng cứ của các báo cáo của họ. Nếu sinh viên sẽ chấp nhận ý tưởng rằng hình ảnh thơ mộng có thể làm việc như những âm thanh nhạc nào, tuy nhiên, nó có thể giải phóng trí tưởng tượng của mình và suy nghĩ của họ để họ có thể đọc một cách sáng tạo. Những phương pháp tiếp cận để đọc một lựa chọn sẽ phụ thuộc vào những gì bài thơ là như thế. Nếu nó hoạt động với những ý tưởng và dường như làm cho một điểm, sau đó sinh viên có thể thu lợi từ một cách tiếp cận trí tuệ. Nếu, mặt khác, có vẻ như để vẽ một bức tranh hoặc hát bài hát, họ có thể làm tốt để đi lang thang trong khu vườn tưởng tượng hay lắng nghe những giai điệu. Họ cần học cách cởi mở về tiềm năng của bài thơ, chú ý cẩn thận đến những lời nói và phản ứng của chính họ. Họ phải lắng nghe và tham gia; các bài thơ sẽ không cung cấp cho họ tất cả mọi thứ, ngay cả khi nó là một bài thơ với một điểm. Họ phải chơi game nó cung cấp, nhưng họ phải hiểu rằng đọc sách là một hành động sáng tạo, nhiều hơn một vấn đề đơn giản nhận được một cái gì đó nhất định. Trong một nghĩa nào đó, độc giả của thơ phải cân bằng giữa sự thụ động và hoạt động. Họ phải để cho mình được dẫn dắt, nhưng họ không phải tuân theo vô thức. Họ cần phải để Coleridge cho họ những khu vườn và các hang động, hoặc họ đã bỏ lỡ bài thơ của ông. Nhưng những khu vườn và hang động đến để đại diện có thể là một cái gì đó khác hơn so với những gì đã có trong tâm trí Coleridge. Nếu họ không có gì hơn cảnh quan của ông, bài thơ sẽ sớm bị lãng quên, nhưng nếu đọc thấy ý nghĩa cá nhân trong đó, công việc của cô sẽ được khen thưởng. Độc giả có thể chọn bao nhiêu để được dẫn dắt bởi một bài thơ. Nếu như John Livingston Lowes, họ bị mê hoặc bởi những hình ảnh và những gì để hiểu Coleridge tốt hơn, họ có thể đi theo con đường quan trọng dẫn Lowes viết The Road to Xanadu 5. Nếu bài thơ mang lên hiệp hội cá nhân, sau đó họ có thể thích để cho các hình ảnh kích thích suy nghĩ của riêng mình. Họ có thể làm theo, hoặc dẫn, hoặc làm cả hai. Học sinh nên biết rằng họ có sự lựa chọn đó, một bài thơ cần phải là một bài tập trong diễn giải.






































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: