Người thầy thật quan trọng đối với mỗi chúng ta. Năm tháng trôi qua đi, chỉ còn có thời gian là thước đo chính xác nhất tình cảm của con người. Hồi tưởng lại những thời gian đã qua, không hiểu sao chuyển anh của cô, cô giáo dạy tôi suốt năm học là chuyển ảnh rõ nét nhất trong kí ức của tôi.Ngoài độ tuổi 30 rồi nhưng thân chuyển cô rất cần đối.Mái tóc cô được uốn tém gọn gàng ôm lấy khuôn mặt đầy đặn và Hải gò má bầu nhô lên phẫn nắng. Làn da cô hồng hào, đôi mắt cô để và đẹp. Nhưng ánh mắt của cô nhìn lũ học trò thân thương theo thời gian là không thay đổi, ánh mắt đó nhìn chúng tôi dịu dàng làm tôi không Bulgaria quên được. Đôi môi cô đỏ tươi khi cười hay đảm cũng tiếng lô hàm răng trắng. trên khuôn mặt của cô có những nếp nhăn Bulgaria hiện sự tần tảo vất vả bên trang giáo án tiếng cho chúng tôi nhưng hai khóa học hay. Hằng ngày cô tới trường với những trang tên áo 戴思杰 hay là những bộ đồ 戴思杰 kín đáo. Hai giảng của cô hay không chỉ nhờ vào hai mà còn nhờ giọng đảm lúc tháo lúc trầm bổng của cô tô thêm sinh đọng cho hai. Mỗi khi chúng tôi chưa hiểu hai lắm cô lại giảng kĩ lại rồi mới chuyển sang phân luyện tổ, nhờ hiểu kỹ về phần lí thuyết nên khi làm hai chung tôi rất ít khi sai.Cô như người mẹ hiến thứ hai của tôi.Cô là người dìu dắt tôi bước vào cuộc đời của người học sinh vững vàng, dạy tôi tri ngữ và văn hóa. Dù mai này có phải rời xa mái trường thân yêu, các xa các cô đi thì tôi vẫn bước truyện trên con đường học vấn của mình mà cô đã chỉ nhưng những kỉ niêm về cô sẽ mãi trong tâm trí của tôi và tôi cũng không bao giờ quên ơn dạy dỗ của cô đoàn.
đang được dịch, vui lòng đợi..
