Title: Hidden Identity Chapter 3Pairing: AsamixAkihitoSummary: What if dịch - Title: Hidden Identity Chapter 3Pairing: AsamixAkihitoSummary: What if Việt làm thế nào để nói

Title: Hidden Identity Chapter 3Pai


Title: Hidden Identity Chapter 3

Pairing: AsamixAkihito

Summary: What if Akihito is not just a mere photographer but has a prestige family background?

Disclaimer: All characters from viewfinder series doesn’t belong to me, they belong to yamane sensei. All names used in the fiction matching anyone weather dead or alive are pure coincidence

Warning: 18+

Acknowledgements: randrews25 for proof reading.

It was an evening just like any other. Birds were chirping happily in the serene pasture that housed a cheerful young boy. His playful laughter was resonating innocently with the sounds of the rushing water from the fountain behind him. He was running around the fountain and chasing after the pigeons that had stolen his sandwich earlier.

“Aki…. If you get your leather shoes muddy I’m going to make you polish it yourself. You’re already 13, stop acting like a 7 year old brat. You’ll make a mockery of yourself. ” a sarcastic yet soothing voice flowed towards him from the rear of the fountain. There, a much taller and older boy was sitting down and reading.

“Bleh!” Akihito stopped in his tracks and stuck out his tongue. Crossing both arms in front of his chest, he declared aloud proudly, “As long as nii-sama is here no one would dare to mock me!” His hazel eyes shone with confidence.

“Ah~ don’t be too sure of that… I might actually enjoy seeing you cry from embarrassment for once,” Jonathan smirked.

Akihito pouted, “Sadist!”

The older boy raised an eyebrow. “Where did you learn that word from?”

“From Leon. He said you are a sadist who likes to bully other people.” Akihito walked towards his older brother and snuggled comfortably in his arms.

Jonathan didn’t reject the physical bonding. He merely gazed at his younger brother and smiled. “Looks like I have to punish him for talking behind my back.” He ruffled Akihito’s light brown hair. Teasing his little brother was one of his favourite pastimes. The boy was just too cute.

Akihito didn’t’ reply. Instead, he backed slightly and studied his brother intensely. Jonathan was nothing like him. The older boy was five years older, 6ft in height and was well built yet not overwhelmingly bulky. His hair was a few shades darker than Akihito’s and has large hint of crimson which mysteriously reveals itself under the evening sun. The most attractive assets, however, were his enchanting crystal green eyes that shone unfailingly in the colour of emerald. As much as Akihito wanted to deny it, he agrees with the sayings that Jonathan has the ability to charm angels to their death with his beauty.

“What’s on your mind?” Jonathan asked, amused that his younger brother was actually engaging in deep thoughts, but his brother’s reply made him frown.

“Why do we look so different?”

“Why are you indicating?” the emerald eyes were darkening dangerously.

“I…Someone at the party yesterday told me that I didn’t deserve to live in this house… They said…. I’m only the son of a whore…” Akihito looked away almost sadly then buried his face back into his brother’s chest.

Fumes of animosity filled the older boy. He wanted to kill those bastards. Indeed, Akihito was nothing but the son of a mistress, but he is still the son of Ootori Rido, he is still Jonathan’s brother, bound by the blood of his father.

“Ignore those shallow fools. One day I’ll make them sorry…” He was interrupted by a charging man who was shouting frantically in their direction.

“Ran-sama! An emergency attack from the enemy! Come with me immediately! “

“What is it again, Seto?” Jonathan was clearly uninterested in the civil warfare of his family. Why should he bother when his father would be taking care of everything?

“A planned Assassination, Ran-sama … Rido-sama is severely injured, you must see him immediately!”

Jonathan gripped his fists in anger, “Those… Those bastards! How dare they!?” He bellowed as he abruptly stood up and pushed Akihito to the side. “Aki, stay here and be good. Seto you stay with him.” He patted the younger boy’s head before rushing into the mansion.

“Neh, Seto-san… What happened?” Akihito asked, his eyes still trailing his brother’s disappearing figure. Something bad, something really bad must have happened. He’d never seen his brother with such a foul temper before.

“It is not my right to tell you, Akihito-sama.” Seto replied emotionlessly. “I can only tell you that things are going to change from now on.”

Two torturous hours had passed the duo and Akihito was becoming very agitated and impatient. Just as he was about to run towards the mansion, an abrupt bang caused his heart to lose a beat. Jonathan was stomping furiously out of the mansion.

“Nii-sama!” He ran towards his brother but was pushed away none too gently.

“Don’t’ touch me!” an unfamiliar growl caused Akihito to fall back in surprise.

“Nii-sama… What….” He was confused and frightened. Never has he seen such a murderous aura from this person, never has he ever felt such fear for his brother. Jonathan’s hair was in a mess and his white garments were now stained with blood.

“Silence! “ Jonathan shouted at him, “As of now… I am the new emperor of the Ootori organization. And you, little Aki… I sentence you to an exile immediately and effectively!”

“Nii-… Nii-sama…. You’re throwing me out!?” Loud sobs choked Akihito from voicing further inquiries.

“Blame it on your filthy lineage if you must. Now get out of my sight.”

“But I have nowhere to go! Please don’t do this to me,” A sudden slap sent him flying towards the hard ground. He watched in horror as his eyes met the hateful glare of his brother’s. He taste blood in his mouth, it was the very first time Jonathan had hit him.

“Don’t make me lose my patience and kill you. Drag him out, Seto,” Jonathan ordered and turned his back to his brother. One step, then another, very slowly, he walked away from him.

Seto swung Akihito across his shoulder with one quick motion and walked towards the large gate.

“No! Nii-sama! Please!” Akihito pleaded with loud sobs. He cannot believe his his brother would treat him so cruelly after showing such affection, but it was the undeniable truth. Jonathan was no longer anywhere to be seen and it finally set into Akihito’s mind that he was truly abandoned.

Seto placed the boy gently on the floor and bowed apologetically. He eyed the boy’s hollow expression in pain but he had to bid the boy farewell. “Mou Rido-sama ga imasen. Soshite, kono tokoro ni mo, mou anata no tachiba ga arimasen.” *Already Rido-sama is gone. And this place no longer has a place for you . He gave the boy one last hug before giving him one last bow, “Please leave and take good care of yourself.”

Akihito gritted his teeth. He no longer had the ability to speak. All he could do was watch in tears as the huge iron gates closed out on him. His home, his family…. His everything, he lost it.

*******************

Akihito awakened with a loud gasp from his nightmare. He was still panting frantically and sweat was dripping slowly along his jaw lines. He chuckled mockingly to himself, not willing to admit that he was still taunted by so long ago an event. He was about to sit up and take a shower when he came to the sudden realisation that he was handcuffed.

“What the fuck! Asami, where are you! Let me go this instant!” Akihito shouted, wiggling his body impatiently.

“Settle down brat… You'll wake the neighbours,” A familiar deep voice reply from the bathroom.

Akihito glared defiantly at the emerging figure. ‘Déjà vu’ he thought, this exact same thing had happened before when he was stalking Asami some time ago. “Release me you bastard!”

“Sure I’ll release you…. after I punish you.” Asami advanced towards him, his eyes were fixed on him as if he was a predator on the prowl to consume his prey.

“Punish? For what?”

“For wasting my efforts in finishing my work early and coming back for you.” Asami’s cold tone sent shivers down Akihito’s back.

“You… I was…. I was just trying to tell you something…” Akihito argued, trying to find a way out of this situation.

“Ah yes, I’m also going to slowly interrogate you while I have fun with you… Till morning,” Asami smirked.

He leaned in on his lover, and caressed Akihito’s naked chest with both hands. He drew small circles around the nipples with his fingers then abruptly pinched one of the rosy buds. A small yelp escaped Akihito’s lips as he proceeded to lick the other untouched nipple that was desperately begging for some attention.

“Shi… Shit! This is just like… before…” Akihito panted. He back arched in respond to the strong stimulation. It was in moments like these that he would curse his own sensitivity. Asami knew his body well, way too well.

“Let’s see how long you can stand this…” Asami grinned mischievously. He nibbled and kissed along the beautiful skin of his lover, leaving behind marks of possession on the white canvas. This was his masterpiece, one that he would never show to another man. He licked seductively on the pouting lips and successfully coaxed it to open. Then, he spared no time and immediately invaded the moist territory of his lover’s mouth. Their tongues were battling each other and creating an ambiguous watery sound.

Akihito moaned. He was out of breath and flustered. “Asami… Stop… I want to talk…” he spoke through his heavy panting.

Asami broke the kiss and leaned towards his lover’s shoulder. He licked and bit the boy’s nape hard, as if he was punishing the boy for disobedience. “I’m listening…” but his hands never stopped caressing the boy’s body.

“Ahh…Asami…Wait…” Akihito was frustrated. The lack of contact on his erected member was pure torture. Was this man trying to drive him mad with lust?

As if reading the boy’s mind, Asami reached out and gently held his lover’s painful erection in his hands. He stroked it gently an
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tiêu đề: Ẩn danh tính chương 3Kết nối: AsamixAkihitoTóm tắt: Nếu Akihito là không chỉ là một nhiếp ảnh gia chỉ nhưng có một nền tảng gia đình prestige?Disclaimer: Tất cả nhân vật từ kính ngắm loạt không thuộc về tôi, họ thuộc về yamane sensei. Tất cả các tên được sử dụng trong những tiểu thuyết phù hợp với bất cứ ai weather chết hoặc alive là trùng hợp ngẫu nhiên tinh khiếtCảnh báo: 18 +Lời cảm ơn: randrews25 cho bằng chứng đọc.Đó là một buổi tối cũng giống như bất kỳ khác. Chim chirping hạnh phúc trong đồng cỏ thanh thản nằm một cậu bé vui vẻ. Ông cười vui tươi vang innocently với âm thanh của nước đổ xô từ các đài phun nước phía sau anh ta. Ông đã chạy xung quanh các đài phun nước và đuổi theo những con bồ câu đã đánh cắp của mình bánh sandwich trước đó."Aki... Nếu bạn nhận được của bạn giày da bùn tôi sẽ làm cho bạn đánh bóng nó cho mình. Bạn tôi đã 13, ngừng hoạt động như một brat 7 tuổi. Bạn sẽ thực hiện một mockery của chính mình. "một giọng nói châm biếm nhưng nhẹ nhàng chảy về phía Anh ta từ phía sau của các đài phun nước. Có, một cậu bé cao hơn và cao hơn nhiều là ngồi và đọc."Bleh!" Akihito dừng lại trong bài nhạc của mình và bị mắc kẹt ra lưỡi của mình. Qua cả hai tay ở phía trước của ngực của mình, ông tuyên bố to tự hào, "chừng nào nii-sama là ở đây không có ai nào dám thử tôi!" Hazel mắt chiếu với sự tự tin."Ah ~ Đừng quá chắc chắn về điều đó... Tôi có thể thực sự thích nhìn thấy bạn khóc từ bối rối cho một lần,"Jonathan cười.Akihito pouted, "Sadist!"Cậu bé lớn nâng lên một lông mày. "Nơi bạn học từ đó từ?""Từ Leon. Ông nói bạn là một sadist những người thích để kẻ bắt nạt người khác." Akihito đi đối với anh trai và snuggled thoải mái trong cánh tay của mình.Jonathan không từ chối liên kết vật lý. Ông chỉ nhìn lúc em trai của ông và mỉm cười. "Hình như tôi phải trừng phạt anh ta để nói chuyện lưng của tôi." Ông xù Akihito của mái tóc màu nâu ánh sáng. Trêu chọc anh trai nhỏ của ông là một trong những trò giải trí yêu thích của mình. Cậu bé đã được chỉ là quá dễ thương.Akihito đã không ' trả lời. Thay vào đó, ông ủng hộ một chút và nghiên cứu người Anh em của mình mạnh mẽ. Jonathan là gì giống như anh ta. Cậu bé lớn là năm tuổi, 6ft chiều cao và được cũng được xây dựng nhưng không áp đảo cồng kềnh. Mái tóc của mình một vài sắc thái sẫm màu hơn của Akihito và đã lớn gợi ý của crimson đó bí ẩn tiết lộ chính nó dưới ánh mặt trời buổi tối. Tài sản hấp dẫn nhất, Tuy nhiên, đã tinh thể màu xanh lá cây mê hoặc mắt đó chiếu unfailingly màu ngọc lục bảo. Càng nhiều càng tốt, Akihito muốn từ chối nó, ông đồng ý với câu nói rằng Jonathan có khả năng quyến rũ thiên thần của cái chết với vẻ đẹp của mình."What's on tâm trí của bạn?" Jonathan hỏi, amused rằng em trai của ông là thực sự hấp dẫn trong suy nghĩ sâu sắc, nhưng trả lời của anh trai của ông làm cho anh ta nhăn."Tại sao chúng tôi trông rất khác nhau?""Tại sao bạn chỉ?" ngọc mắt Thẫm màu do nguy hiểm. "Tôi... Một ai đó ở bên vào ngày hôm nay nói với tôi rằng tôi đã không xứng đáng để sống trong ngôi nhà này... Họ nói rằng... Tôi chỉ là con trai của một con điếm..." Akihito nhìn đi gần như buồn bã sau đó bị chôn vùi khuôn mặt của mình trở lại vào ngực anh trai của ông.Khói của căm ghét đầy cậu bé lớn. Ông muốn giết các bastards. Thật vậy, Akihito là gì, nhưng con trai của một người tình, nhưng ông vẫn là con trai của Ootori Rido, ông vẫn là anh trai của Jonathan, bị ràng buộc bởi máu của cha ông."Bỏ qua những kẻ ngu nông. Một ngày tôi sẽ làm cho họ xin lỗi..." Ông bị gián đoạn bởi một người tính phí đã reo hò điên cuồng theo hướng của họ."Ran-sama! Một cuộc tấn công khẩn cấp từ kẻ thù! Đi với tôi ngay lập tức! “"Những gì là nó một lần nữa, Seto?" Jonathan là rõ ràng không quan tâm trong cuộc chiến tranh dân sự của gia đình. Tại sao ông phải bận tâm khi cha sẽ chăm sóc của tất cả mọi thứ?"Một kế hoạch ám sát, Ran-sama... Rido-sama bị thương nặng, bạn phải xem anh ta ngay lập tức!"Jonathan gripped nắm tay của mình trong sự tức giận, "những người... Những khốn! Làm thế nào dám họ!?" Ông bellowed khi ông đột ngột đứng dậy và đẩy Akihito sang một bên. "Aki, ở đây và được tốt. Seto bạn ở lại với anh ta." Ông patted cậu bé trẻ đầu trước khi vào dinh thự. "Neh, Seto-san... Những gì xảy ra?" Akihito hỏi, đôi mắt của ông vẫn còn dấu của anh trai con số biến mất. Một cái gì đó xấu, một cái gì đó thực sự xấu phải có xảy ra. Ông đã không bao giờ nhìn thấy anh trai của ông với một tính khí hôi trước khi."Nó không phải là quyền của tôi nói với bạn, Akihito-sama." Seto trả lời emotionlessly. "Tôi có thể chỉ cho bạn biết rằng những điều sẽ thay đổi từ nay trên."Hai torturous giờ đã trôi qua bộ đôi và Akihito đã trở thành rất kích động và thiếu kiên nhẫn. Cũng giống như ông đã được về để chạy hướng tới căn nhà, một bang đột ngột gây ra trái tim của mình để mất một đánh bại. Jonathan stomping giận dữ ra khỏi dinh thự."Nii-sama!" Ông chạy đối với anh trai của ông, nhưng đã được dời đi không quá nhẹ nhàng."Không ' chạm vào người tôi!" gây ra một growl không quen Akihito rơi trở lại trong bất ngờ."Nii-sama... Những gì..." Ông là bối rối và sợ hãi. Không bao giờ ông đã nhìn thấy một aura giết người từ người này, không bao giờ có ông bao giờ cảm thấy như vậy sợ hãi cho anh trai của ông. Tóc của Jonathan vào một mess và hàng may mặc màu trắng của mình bây giờ nhuộm màu máu."Im lặng!" Jonathan hét lên lúc anh ta, "As của bây giờ... Tôi là vị hoàng đế mới của tổ chức Ootori. Và bạn, ít Aki... Tôi câu bạn để lưu vong một ngay lập tức và có hiệu quả!""Nii-... Nii-sama... Bạn đang ném tôi ra!?" Lớn sobs nghẹn ngào Akihito từ lồng tiếng hơn nữa yêu cầu."Đổ lỗi cho nó vào dòng dõi bẩn thỉu của bạn nếu bạn phải. Bây giờ có được ra khỏi cảnh của tôi.""Nhưng tôi đã hư không để đi! Xin vui lòng không làm điều này với tôi,"một slap đột ngột gửi anh ta bay về phía mặt đất cứng. Ông đã xem trong kinh dị như đôi mắt của ông đáp ứng chói của anh trai của ông, hận thù. Ông nếm thử máu trong miệng của mình, đó là lần đầu tiên Jonathan đã trúng anh ta."Không làm cho tôi mất kiên nhẫn của tôi và giết bạn. Kéo anh ta ra, Seto,"Jonathan đã ra lệnh và quay lưng sang Anh trai của ông. Một bước, sau đó một, rất chậm, ông đi bộ đi từ anh ta.Seto đu Akihito trên vai với một chuyển động nhanh chóng và đi bộ về phía cửa lớn."Không! Nii-sama! Vui lòng!" Akihito kêu gọi với sobs lớn. Ông không thể tin mình trai sẽ coi anh ta vì vậy cruelly sau khi hiển thị tình như vậy, nhưng nó là sự thật không thể phủ nhận. Jonathan đã không còn bất cứ nơi nào để được nhìn thấy và nó cuối cùng đặt vào tâm trí của Akihito rằng ông thực sự bị bỏ rơi.Seto đặt cậu bé nhẹ nhàng trên sàn nhà và cúi apologetically. Ông mắt của cậu bé rỗng biểu hiện đau đớn nhưng ông đã phải giá chia tay cậu bé. "Biên bản ghi nhớ Rido-sama ga imasen. Soshite, kono tokoro ni mo, biên bản ghi nhớ anata không tachiba ga arimasen. "* đã Rido-sama rồi. Và nơi đây không còn có một nơi dành cho bạn. Ông đã cho cậu bé một cuối ôm trước khi đem lại cho anh ta một cuối cung, "xin vui lòng để lại và chăm sóc bản thân tốt."Akihito gritted răng của mình. Ông không còn có khả năng để nói chuyện. Tất cả các ông có thể làm là xem trong nước mắt như cửa sắt lớn đóng cửa vào anh ta. Nhà của ông, gia đình ông... Của mình tất cả mọi thứ, ông mất nó.*******************Akihito đã đánh thức với một gasp lớn từ cơn ác mộng của mình. Ông vẫn còn thở hổn hển điên cuồng và mồ hôi nhỏ giọt từ từ dọc theo đường hàm của ông. Ông chuckled thành chính mình, không muốn thừa nhận rằng ông vẫn còn taunted bởi lâu trước một sự kiện. Ông đã là về để ngồi dậy và đi tắm khi ông đến việc thực hiện bất ngờ rằng ông còng tay."What the fuck! Asami, nơi bạn có! Để tôi đi ngay!" Akihito hét lên, wiggling impatiently cơ thể của mình."Giải quyết xuống brat... Bạn sẽ đánh thức hàng xóm,"một thư trả lời thoại sâu sắc quen thuộc từ phòng tắm.Akihito glared defiantly lúc con số đang nổi lên. 'Déjà vu', ông nghĩ, này chính xác cùng một điều đã xảy ra trước khi ông rình rập Asami một số thời gian trước đây. "Release me bạn bastard!""Chắc chắn tôi sẽ giải thoát em... sau khi tôi trừng phạt bạn." Asami tiến về anh ta, đôi mắt của ông đã được cố định trên anh ta như thể ông là một động vật ăn thịt trên đi vơ vẩn để tiêu thụ con mồi của ông."Trừng phạt? Để làm gì?""Cho lãng phí những nỗ lực của tôi trong khi kết thúc công việc của tôi sớm và trở lại cho bạn." Giai điệu lạnh của Asami gửi shivers xuống Akihito của trở lại."Bạn... Tôi đã... Tôi chỉ muốn cho bạn biết một cái gì đó..." Akihito lập luận, cố gắng tìm một cách ra khỏi tình trạng này."Ah có, tôi cũng sẽ từ từ thẩm vấn bạn trong khi tôi có vui vẻ với bạn... Cho đến khi buổi sáng,"Asami cười.Ông cúi trong ngày người yêu của mình, và caressed Akihito của nude ngực với cả hai tay. Ông đã vẽ vòng tròn nhỏ xung quanh núm vú với ngón tay của mình, sau đó đột ngột bị chèn ép một trong nụ hồng. Một yelp nhỏ thoát khỏi đôi môi của Akihito như ông tiến hành để liếm núm vú bị ảnh hưởng khác xin ăn tuyệt vọng cho một số sự chú ý."Shi... Chết tiệt! Đây là giống như... trước khi... " Akihito panted. Ông trở lại cong trong đáp ứng với sự kích thích mạnh mẽ. Nó là trong những khoảnh khắc như thế này rằng ông sẽ nguyền rủa nhạy cảm của mình. Asami biết cơ thể của mình Vâng, quá tốt.“Let’s see how long you can stand this…” Asami grinned mischievously. He nibbled and kissed along the beautiful skin of his lover, leaving behind marks of possession on the white canvas. This was his masterpiece, one that he would never show to another man. He licked seductively on the pouting lips and successfully coaxed it to open. Then, he spared no time and immediately invaded the moist territory of his lover’s mouth. Their tongues were battling each other and creating an ambiguous watery sound.Akihito moaned. He was out of breath and flustered. “Asami… Stop… I want to talk…” he spoke through his heavy panting.Asami broke the kiss and leaned towards his lover’s shoulder. He licked and bit the boy’s nape hard, as if he was punishing the boy for disobedience. “I’m listening…” but his hands never stopped caressing the boy’s body.“Ahh…Asami…Wait…” Akihito was frustrated. The lack of contact on his erected member was pure torture. Was this man trying to drive him mad with lust?As if reading the boy’s mind, Asami reached out and gently held his lover’s painful erection in his hands. He stroked it gently an
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Tiêu đề: Thành viên ẩn danh tính Chương 3 Pairing: AsamixAkihito Summary: Nếu Akihito không chỉ là một nhiếp ảnh gia chỉ nhưng có một uy tín nền tảng gia đình? Disclaimer: Tất cả nhân vật trong loạt kính ngắm không thuộc về tôi, họ thuộc về sensei Yamane. Tất cả các tên được sử dụng trong các tiểu thuyết phù hợp với thời tiết bất cứ ai chết hoặc còn sống là trùng hợp ngẫu nhiên thuần túy Cảnh báo: 18+ Lời cảm ơn: randrews25 cho đọc bằng chứng. Đó là một buổi tối giống như bất kỳ khác. Chim hót líu lo được hạnh phúc trong cánh đồng cỏ thanh bình, nơi để một cậu bé vui vẻ. Tiếng cười vui tươi của ông đã vang vọng ngây thơ với những âm thanh của nước chảy từ các đài phun nước phía sau. Anh chạy quanh đài phun nước và chạy đuổi theo những con chim bồ câu đã bị đánh cắp bánh sandwich của mình trước đó. "Aki .... Nếu bạn có được đôi giày da của bạn bùn tôi sẽ làm cho bạn đánh bóng nó cho mình. Bạn đã 13, dừng lại hành động như một đứa bé 7 tuổi năm. Bạn sẽ làm cho một sự nhạo báng của mình. "Một giọng nói mỉa mai nhưng nhẹ nhàng chảy về phía anh từ phía sau của đài phun nước. Ở đó, một cậu bé hơn và cao lớn tuổi đã ngồi xuống và đọc sách. "Bleh!" Akihito dừng bước và lè lưỡi. Vượt qua hai tay trước ngực, ông tuyên bố lớn tiếng tự hào, "Miễn là nii-sama là ở đây không ai dám để chế nhạo tôi!" Đôi mắt màu hạt dẻ của anh tỏa sáng với sự tự tin. "Ah ~ không quá chắc chắn về điều đó ... Tôi có thể thực sự thích nhìn thấy bạn khóc từ bối rối cho một lần, "Jonathan mỉm cười. Akihito bĩu môi, "Sadist!" Cậu con trai nhướn mày. "Nơi mà bạn đã học từ đó từ đâu?" "Từ Leon. Ông nói rằng bạn là một người tàn bạo những người thích bắt nạt người khác. "Akihito bước về phía anh trai mình và xích lại thoải mái trong vòng tay của mình. Jonathan đã không bác bỏ các liên kết vật lý. Ông chỉ nhìn chằm chằm vào người anh trai của mình và mỉm cười. "Có vẻ như tôi phải trừng phạt anh ta để nói chuyện sau lưng tôi." Ông xù mái tóc nâu Akihito. Trêu chọc em trai của ông là một trong những thú tiêu khiển yêu thích của mình. Cậu bé đã được chỉ là quá dễ thương. Akihito không 'trả lời. Thay vào đó, anh lùi một chút và nghiên cứu người anh em của mình mãnh liệt. Jonathan là gì giống như anh ta. Cậu con trai lên năm tuổi, 6ft chiều cao và cũng đã được xây dựng nhưng không áp đảo cồng kềnh. Tóc anh một vài sắc thái đậm hơn so với Akihito và có gợi ý lớn màu đỏ thẫm mà bí ẩn tiết lộ mình dưới ánh nắng mặt trời vào buổi tối. Các tài sản hấp dẫn nhất, tuy nhiên, là tinh thể mê hoặc của ông mắt xanh ánh lên unfailingly trong màu sắc của ngọc lục bảo. Như nhiều như Akihito muốn phủ nhận nó, ông đồng ý với câu nói rằng Jonathan có khả năng quyến rũ thiên thần đến cái chết của họ với vẻ đẹp của mình. "Có chuyện gì vào tâm trí của bạn?" Jonathan hỏi, thích thú rằng em trai của mình đã thực sự tham gia vào những suy nghĩ sâu , nhưng câu trả lời của anh trai khiến anh cau mày. "Tại sao chúng ta nhìn rất khác nhau?" "Tại sao các bạn thấy?" đôi mắt ngọc lục bảo được tối nguy hiểm. "Tôi ... Một người nào đó tại bữa tiệc ngày hôm qua nói với tôi rằng tôi không xứng đáng để sống trong ngôi nhà này ... Họ nói .... Tôi chỉ là con trai của một con điếm ... "Akihito nhìn đi gần như buồn bã sau đó vùi mặt mình vào ngực anh trai. Khói của sự thù địch điền các cậu bé lớn hơn. Ông muốn giết những Bastards. Thật vậy, Akihito là gì, nhưng các con trai của một người tình, nhưng anh vẫn là con trai của Ootori Rido, anh vẫn là anh trai của Jonathan, bị ràng buộc bởi máu của cha ông. "Bỏ qua những kẻ ngu cạn. Một ngày nào đó tôi sẽ làm cho họ xin lỗi ... "Anh đã bị gián đoạn bởi một người đàn ông sạc người đang hò hét điên cuồng theo hướng của họ. "Ran-sama! Một cuộc tấn công khẩn cấp từ các kẻ thù! Hãy đến với tôi ngay lập tức! " "nó là gì nữa, Seto?" Jonathan là rõ ràng không quan tâm đến chiến tranh dân sự của gia đình ông. Tại sao anh phải bận tâm khi cha của ông sẽ được chăm sóc của tất cả mọi thứ? "Một kế hoạch ám sát, Ran-sama ... Rido-sama bị thương nặng, bạn phải nhìn thấy anh ta ngay lập tức!" Jonathan nắm chặt nắm đấm của mình trong sự tức giận, "Những ... Những đứa con hoang! Làm thế nào dám họ !? "Ông gầm lên khi ông đột ngột đứng dậy và đẩy Akihito sang một bên. "Aki, ở lại đây và được tốt. Seto bạn ở lại với anh ta. "Anh xoa đầu cậu bé trai trước khi đổ xô vào lâu đài. "Neh, Seto-san ... Những gì đã xảy ra?" Akihito hỏi, mắt vẫn theo sau con số biến mất của người anh trai. Một cái gì đó xấu, một cái gì đó thực sự xấu phải đã xảy ra. Anh chưa bao giờ nhìn thấy anh trai của ông với tính khí hôi như trước. "Nó không phải là quyền của tôi để cho bạn biết, Akihito-sama." Seto trả lời chút cảm xúc. "Tôi chỉ có thể nói với bạn rằng mọi thứ sẽ thay đổi ngay từ bây giờ." Hai giờ hành hạ đã vượt qua bộ đôi và Akihito đã trở nên rất kích động và thiếu kiên nhẫn. Cũng như ông đã được về để chạy về phía ngôi biệt thự, một tiếng nổ đột ngột gây ra trái tim của mình để mất một nhịp. Jonathan đã dậm giận dữ rời khỏi tòa nhà. "Nii-sama!" Anh chạy về phía anh trai mình nhưng đã bị đẩy đi không quá nhẹ nhàng. "Đừng 'chạm vào tôi!" một tiếng gầm quen gây ra Akihito để rơi trở lại trong sự ngạc nhiên. "Nii -sama ... gì .... "Ông đã nhầm lẫn và sợ hãi. Chưa bao giờ anh thấy như một luồng sát khí từ người này, không bao giờ anh đã bao giờ cảm thấy sợ hãi như vậy đối với anh trai của mình. Tóc Jonathan là một mớ hỗn độn và áo trắng của ông bây giờ đã được nhuộm với máu. "Im lặng! "Jonathan hét lên:" Như bây giờ ... Tôi là hoàng đế mới của tổ chức Ootori. Và bạn, ít Aki ... tôi kết án bạn một lưu vong ngay lập tức và hiệu quả! " "Nii- ... Nii-sama .... Bạn đang ném tôi ra !? "những tiếng nức nở nghẹn ngào Loud Akihito từ bày tỏ thắc mắc. "Đổ lỗi cho dòng bẩn thỉu của bạn nếu bạn phải. Bây giờ có được ra khỏi tầm nhìn của tôi. " "Nhưng tôi không có chỗ nào để đi! Xin đừng làm thế với tôi, "Một cái tát bất ngờ gửi ông bay về phía mặt đất cứng. Anh nhìn trong nỗi kinh hoàng khi mắt anh gặp ánh đầy hận thù của anh trai của mình. Ông nếm máu trong miệng của mình, đó là lần đầu tiên Jonathan đã đánh ông ta. "Đừng làm cho tôi mất kiên nhẫn của tôi và giết bạn. Kéo anh ta ra, Seto, "Jonathan ra lệnh và quay lưng lại với anh trai của mình. Một bước, sau đó một, rất chậm, anh bước ra khỏi anh. Seto vung Akihito trên vai của mình với một động tác nhanh và bước về phía cửa lớn. "Không! Nii-sama! Xin vui lòng! "Akihito cầu xin với những tiếng nức nở thành tiếng. Ông không thể tin rằng anh trai của ông sẽ đối xử với anh như vậy tàn nhẫn sau khi biểu lộ tình cảm như vậy, nhưng đó là sự thật không thể chối cãi. Jonathan đã không còn bất cứ nơi nào để được nhìn thấy và nó cuối cùng đã đặt vào tâm trí Akihito rằng anh đã thực sự bị bỏ rơi. Seto đặt cậu bé nhẹ nhàng trên sàn nhà và cúi đầu hối lỗi. Ông nhìn biểu hiện rỗng của cậu bé trong đau nhưng anh phải trả giá chia tay cậu bé. "Mou Rido-sama ga imasen. Soshite, kono mo Tokoro ni, mou ​​anata không tachiba ga arimasen. "* Đã Rido-sama đã biến mất. Và nơi này không còn có một nơi dành cho bạn. Ông đã cho cậu bé một cái ôm cuối cùng trước khi cho anh ta một cây cung cuối cùng, "Hãy để lại và chăm sóc tốt của chính mình." Akihito nghiến răng. Ông không còn có khả năng nói. Tất cả anh có thể làm là xem trong nước mắt khi cánh cổng sắt lớn đóng cửa ra về anh ta. Nhà của ông, gia đình ông .... Tất cả mọi thứ của mình, ông đã mất nó. ******************* Akihito thức dậy với một tiếng thở hổn hển lớn từ cơn ác mộng của mình. Anh vẫn đang thở hổn hển điên cuồng và mồ hôi nhỏ giọt chầm chậm dọc theo đường quai hàm của mình. Ông ta cười chế giễu chính mình, không sẵn sàng thừa nhận rằng ông vẫn chế giễu bởi cách đây không lâu một sự kiện. Anh đang định ngồi dậy và đi tắm khi ông đến việc thực hiện bất ngờ rằng ông bị còng tay. "Mẹ kiếp! Asami, anh đang ở đâu! Hãy để tôi đi ngay lúc này! "Akihito hét lên, lắc lư cơ thể mất kiên nhẫn. "ngả xuống nhóc ... Bạn sẽ đánh thức những người hàng xóm," Một câu trả lời giọng trầm quen thuộc từ phòng tắm. Akihito liếc ngang ngược ở con số đang nổi lên. "Déjà vu" cậu nghĩ, cùng một điều chính xác này đã xảy ra trước khi ông bị rình rập Asami một số thời gian trước đây. "Thả tôi đồ khốn!" "Chắc chắn tôi sẽ giải phóng bạn .... sau khi tôi trừng phạt bạn. "Asami tiến về phía anh, đôi mắt dán chặt vào anh như thể anh là một động vật ăn thịt trên đi vơ vẩn để tiêu thụ con mồi của mình. "Trừng phạt? Vì cái gì? " "Đối với lãng phí những nỗ lực của tôi trong hoàn thành công việc của tôi sớm và quay trở lại với bạn." Giọng nói lạnh lùng của Asami gửi run rẩy xuống lưng Akihito. "Bạn ... Tôi đã .... Tôi chỉ cố gắng để cho bạn biết một cái gì đó ... "Akihito lập luận, cố gắng tìm một cách ra khỏi tình trạng này. "À vâng, tôi cũng sẽ từ từ thẩm vấn bạn trong khi tôi có vui vẻ với bạn ... Đến sáng," Asami nhếch mép cười. Ông nghiêng người về người yêu của mình, và vuốt ve ngực trần Akihito bằng cả hai tay. Ông đã vẽ vòng tròn nhỏ xung quanh núm vú với ngón tay của mình sau đó đột ngột bị chèn ép một trong những nụ hồng. Một tiếng rên nhỏ thoát ra từ môi Akihito khi ông tiến hành để liếm núm vú bị ảnh hưởng khác đã tuyệt vọng cầu xin cho một số sự chú ý. "Shi ... Chết tiệt! Đây là giống như ... trước khi ... "Akihito thở hổn hển. Ông trở lại cong trong đáp ứng với kích thích mạnh mẽ. Đó là trong những khoảnh khắc như thế này mà anh ta sẽ nguyền rủa sự nhạy cảm của riêng mình. Asami biết cơ thể của mình tốt, quá tốt. "Chúng ta hãy xem bao lâu bạn có thể đứng đây ..." Asami cười tinh nghịch. Anh cắn nhẹ và hôn dọc theo làn da đẹp của người yêu mình, để lại đằng sau dấu thời gian bóng lăn trên vải trắng. Đây là kiệt tác của ông, một trong đó ông sẽ không bao giờ hiển thị cho người đàn ông khác. Anh liếm quyến rũ trên đôi môi hờn dỗi và thành công dỗ dành nó để mở. Sau đó, ông tha không có thời gian và ngay lập tức xâm chiếm lãnh thổ và ẩm ướt của miệng của người yêu. Lưỡi của họ đã chiến đấu với nhau và tạo ra một âm thanh mơ hồ chảy nước. Akihito rên rỉ. Ông ấy đã thở gấp và bối rối. "Asami ... Dừng lại ... Tôi muốn nói chuyện ...", ông nói qua tiếng thở hồng hộc nặng của mình. Asami đã phá vỡ nụ hôn và nghiêng người về phía vai người yêu của mình. Anh liếm và cắn gáy của cậu bé cứng, như thể anh đã trừng phạt cậu bé vì bất tuân. "Tôi đang nghe đây ...", nhưng bàn tay của ông không bao giờ dừng lại vuốt ve cơ thể của cậu bé. "Ahh ... Asami ... Chờ đợi ..." Akihito đã thất vọng. Sự thiếu liên lạc được dựng lên thành viên của ông đã bị tra tấn tinh khiết. Người này cố gắng lái xe anh ta điên với ham muốn? Như thể đọc được tâm trí của cậu bé, Asami đưa tay ra và nhẹ nhàng giữ cương cứng đau đớn của người yêu trong tay của mình. Ông vuốt ve nó nhẹ nhàng một















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: