We in this paper examine the effects of changes in government spending dịch - We in this paper examine the effects of changes in government spending Việt làm thế nào để nói

We in this paper examine the effect

We in this paper examine the effects of changes in government spending on economic activity. The models mostly utilized in the literature predict that a rise in government spending will have an expansionary effect on output, however the models often differ with regards to the effects on consumption. Since consumption is the largest component of aggregative demand its response is a key determinant of the size of the government spending multiplier. The standard RBC model generally predicts a decline in consumption in response to a rise in government purchases of goods and services (i.e. government spending). In contrast, the IS-LM model predicts that consumption should rise, hence amplifying the effects of the expansion in government spending on output. Of course, the reason for the differentialimpact across those two models lies in how consumers are assumed to behave in each case, see Gali et al. (2007) for a detailed discussion.
We focus on an environment (in this paper) inwhich monetary and fiscal policy are set according to simple rules. As a result we explicitly consider the effects of fiscal shocks on the performance of alternative monetary policy rules and the impact on the macroeconomic variables. We therefore evaluate combinations of a fiscal policy rule and active/ passive monetary policy rules by examining their implications for the macroeconomic variables.We performthis analysis in a simple dynamic general equilibrium (closed economy) model with staggered price setting and physical capital accumulation. Therefore despite the richness of the dynamic general equilibriummodel,we retain the simplicity in our analysis by focusing purely on the simple monetary and fiscal policy rules as opposed to the optimal and other complex policy rules utilized in the literature. We use a small dynamic general equilibrium model for examining the appropriate response of monetary policy to fiscal shocks. The model we utilize can be characterized as a standard forward-looking New Keynesian framework, discussed in detail in Gali (2002), Walsh (2003) [chapters 5, 11] and Woodford (2003) [chapters 3, 4], modified for the inclusion of physical capital and the fiscal side of the economy. The capital stock evolves according to a simple linear transition law of form (Eq. (4)). The fiscal policy rule (Eq. (27)) we assume in our analysis is similar to one utilized in the studies by Gali et al. (2007), Leeper (1991), Leith and Wren-Lewis (2000) and Sims (1994) and in some other papers on the interaction between fiscal and monetary policy. Our model is optimization based and therefore provides a useful framework for evaluating alternative monetary policy rules in the face of fiscal shocks. We also evaluate the performance of these alternative monetary policy rules in response to a productivity shock as well in the later part of the analysis. As discussed in Davig and Leeper (2011) in the new Keynesian framework, the general mechanisms through which a change in government purchases affects the equilibrium, regardless of the monetary–fiscal regime, are: higher government spending raises demand for the goods sold by monopolistically competitive intermediate-goods producing firms; intermediate-goods producing firms meet demand at posted prices by increasing their demand for labor; higher labor demand raises real wages and real marginal costs; firms that have the option of reevaluating their pricing decision will increase their prices. These mechanisms operate across all monetary– fiscal regimes. Also, the positive comovement of output and prices occurs in each regime. The policy regime, however, does play a critical role in determining the movement of real rates, consumption and the
path for inflation. The choice of variables we examine in response to a government spending shock is based on the recent empirical evidence. Because private consumption constitutes about two thirds of GDP, the typical argument has stimulus raise consumption demand, the demand for labor, and employment. It is ironic that the consumption response to an increase in government spending is of utmost importance in the transmission mechanism for fiscal stimulus. Economic theory and empirical evidence however do not universally support the idea that higher government purchases raise private consumption. Blanchard and Perotti (2002) and Fatás and Mihov (2001) identify exogenous shocks to government spending by assuming that the latter variable is predetermined relative to the other variables included in the VAR. Their most relevant findings for our purposes can be summarized as follows. First, a positive shock to government spending leads to a persistent rise in that variable. Second, the implied fiscal expansion generates a positive response in output, with the associated multiplier being greater than one in Fatás and Mihov, but close to one in Blanchard and Perotti. Third, in both papers the fiscal expansion leads to large (and significant) increases in consumption. Fourth, the response of investment to the spending shock is found to be insignificant in Fatás and Mihov, but negative (and significant) in Blanchard and Perotti.3 Gali et al. using U.S. quarterly data, estimate the responses of several macroeconomic variables to a government spending shock. The latter is identified by assuming that government purchases are not affected contemporaneously (i.e.,within the quarter) by the innovations in the other variables contained in a vector autoregression (VAR).Their findings suggest that government spending and output rise significantly and persistently in response to that shock, and more interestingly, however, consumption is also shown to rise on impact and to remain persistently above zero.4 Mountford and Uhlig (2009) apply the agnostic identification procedure originally proposed in Uhlig (2005) to identify and estimate the effects of a “balanced budget” and a “deficit spending” shock. They find that government spending shocks crowd out both residential and non-residential investment, but they hardly change consumption (the response of the latter is small and insignificant). Ramey and Shapiro (1998) also find that (nondurable) consumption displays a slight, though hardly significant decline, whereas durables consumption falls persistently, but only after a brief but quantitatively large rise on impact. They also find that the product wage decreases, even though the real wage remains pretty much unchanged. The recent financial crisis has once again highlighted the importance of understanding the interactions between fiscal and monetary policy. A long line of research emphasizes that separating monetary and fiscal policies overlooks policy interactions that are important for determining equilibrium as discussed in Davig and Leeper (2011) monetary and fiscal policy responses to the recession of 2007–2009 have been unusually aggressive, particularly in the United States. The Federal Reserve rapidly reduced the federal funds rate more than 500 basis points, beginning in the summer of 2007, and the rate has effectively been at its zero bound since December 2008. Erly in 2009 the U.S. Congress passed the $787 billion American Recovery and Reinvestment Act, in addition to the $125 billion provided by the Economic Stimulus Act of 2008. This unified and aggressive monetary–fiscal front to stimulate the economy is a distinctive fature of the current policy response. The overriding objective of the stimulus efforts is to spur job creation by increasing aggregate demand, particularly in the short run.The rest of the paper is organized as follows. Section 2 specifies the model and the fiscal and monetary policy rules. Section 3 briefly discusses the solution and calibration of the model. Section 4 computes the responses of the macroeconomic variables under alternative monetary policy rules in response to the fiscal shocks. Section 5 concludes.

2. The model
The model we use below is a small dynamic general equilibrium model sharing a number of features of the New Keynesian framework, accommodating physical capital accumulation and the fiscal side of the economy.
3. Solution and calibration
The log-linearized equations of the model and the fiscal and monetary policy rules can be solved using the algorithm of Sims (2002).
The solved model can then be further used for computing the dynamic responses of the macroeconomic variables in response to
the shocks. Before proceeding onto the impulse response analysis we however briefly discuss the calibration of the model.
The model is calibrated to a quarterly frequency. The rate of depreciation δ is set to 0.025 (implying a 10% annual rate). The elasticity
of output with respect to capital α is assumed to be 1/3. We assume σ=φ=1, implying a logarithmic utility function. We set the discount factor β equal to 0.99 (implying a steady state real annual return of 4%). The elasticity of substitution across intermediate goods ε is set to 6, a value consistent with a steady state markup of 0.2. The fraction of firms that keep their prices unchanged θ is assumed to be 0.75, which corresponds to an average price duration of one year.10 The autoregressive parameter ρa is set equal to 0.95. In the fiscal sector of the model the parameters f and ρg are assumed to be 0.30 and 0.90 respectively.11 The steady state values of T, B and G/Y are assumed equal to 0.20, 2.4, and 0.176 respectively, in accordance with the values used in Schmitt-Grohe and Uribe (2007) and Benigno and Woodford (2003). The weight on investment (in the steady state) in the goods market clearing condition is set equal to 0.198. The values used for the calibration of the model and the fiscal sector are frequently utilized in the literature. Finally the parameters for the monetary policy rules are calibrated at various values, which are listed in Table 1. The weights assumed for the monetary policy rules, roughly correspond to the frequently used versions of the
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chúng ta trong bài báo này xem xét tác động của những thay đổi trong chính phủ chi tiêu về hoạt động kinh tế. Các mô hình chủ yếu là sử dụng trong các tài liệu dự đoán rằng sự gia tăng chi tiêu chính phủ sẽ có ảnh hưởng expansionary đầu ra, Tuy nhiên các mô hình thường khác nhau là liên quan đến những tác động tiêu thụ. Kể từ khi tiêu thụ là các thành phần lớn nhất của aggregative nhu cầu phản ứng của nó là một yếu tố quyết định quan trọng của kích thước của chính phủ chi tiêu số nhân. Mô hình RBC chuẩn thường dự báo một sự suy giảm trong tiêu thụ để đáp ứng với sự gia tăng trong mua bán chính phủ của hàng hoá và dịch vụ (tức là chi tiêu chính phủ). Ngược lại, các mô hình IS-LM dự báo rằng tiêu thụ nên tăng lên, do đó khuyếch đại những ảnh hưởng của việc mở rộng trong chính phủ chi tiêu trên đầu ra. Tất nhiên, lý do cho differentialimpact qua những mô hình hai nằm trong làm thế nào người tiêu dùng được giả định cư xử trong mỗi trường hợp, hãy xem Gali et al. (2007) cho một cuộc thảo luận chi tiết.Chúng tôi tập trung vào một môi trường (trong giấy này) mà trong đó tiền tệ và chính sách tài chính được đặt theo quy tắc đơn giản. Kết quả là, chúng tôi rõ ràng xem xét tác động của tài chính chấn động trên hiệu suất của các quy tắc chính sách tiền tệ thay thế và tác động đến các biến kinh tế vĩ mô. Chúng tôi do đó đánh giá các kết hợp của một quy tắc tài chính chính sách và quy tắc hoạt động / thụ động chính sách tiền tệ bằng cách kiểm tra các tác động đối với các biến kinh tế vĩ mô. Chúng tôi performthis phân tích trong một mô hình đơn giản động nói chung cân bằng (đóng cửa kinh tế) với thiết lập Le giá và tích lũy vốn vật lý. Do đó bất chấp sự phong phú của equilibriummodel nói chung năng động, chúng tôi giữ lại sự đơn giản trong phân tích của chúng tôi bằng cách tập trung hoàn toàn vào các quy tắc đơn giản chính sách tiền tệ và tài chính như trái ngược với các tối ưu và quy định chính sách phức tạp khác sử dụng trong các tài liệu. Chúng tôi sử dụng một mô hình nhỏ cân bằng động chung để kiểm tra các phản ứng thích hợp của chính sách tiền tệ để chấn động tài chính. Các mô hình mà chúng tôi sử dụng có thể được định nghĩa là một tiêu chuẩn chuyển tiếp-looking Keynes khuôn khổ mới, thảo luận chi tiết trong Gali (2002), Walsh (2003) [chương 5, 11] và Woodford (2003) [chương 3, 4], cải tiến sự bao gồm của thủ đô vật lý và bên tài chính của nền kinh tế. Các cổ phiếu vốn phát triển theo một đạo luật đơn giản quá trình chuyển đổi tuyến tính của hình thức (Eq. (4)). Các quy tắc chính sách tài khóa (Eq. (27)) chúng tôi giả định trong phân tích của chúng tôi là tương tự như một được sử dụng trong các nghiên cứu của Gali et al. (2007), Leeper (1991), Leith và Hồng tước-Lewis (2000) và Sims (1994) và trong một số giấy tờ khác về sự tương tác giữa chính sách tài chính và tiền tệ. Mô hình của chúng tôi là tối ưu hóa dựa trên và do đó cung cấp một khuôn khổ hữu ích để đánh giá chính sách tiền tệ thay thế quy tắc khi đối mặt với những chấn động tài chính. Chúng tôi cũng đánh giá hiệu suất của các quy tắc chính sách tiền tệ thay thế để đáp ứng với một cú sốc năng suất cũng như trong phần sau của các phân tích. Như được thảo luận tại Davig và Leeper (2011) trong khuôn khổ Keynes mới, các cơ chế chung thông qua đó một sự thay đổi trong chính phủ mua ảnh hưởng đến trạng thái cân bằng, bất kể chế độ tiền tệ – tài chính, là: chi tiêu chính phủ cao hơn làm tăng nhu cầu về hàng hóa bán bởi công ty monopolistically cạnh tranh Trung gian hàng hóa sản xuất; công ty hóa chất trung gian sản xuất đáp ứng nhu cầu đăng với giá bằng cách tăng nhu cầu của họ cho lao động; nhu cầu lao động cao hơn tăng lương thực và thực tế biên chi phí; công ty có tùy chọn reevaluating quyết định giá của họ sẽ tăng giá của họ. Các cơ chế hoạt động trên tất cả các chế độ tiền tệ – tài chính. Ngoài ra, comovement tích cực của sản lượng và giá cả xảy ra trong mỗi chế độ. Chế độ chính sách, Tuy nhiên, đóng một vai trò quan trọng trong việc xác định sự chuyển động của thực ở mức, tiêu thụ và cácđường dẫn cho lạm phát. Sự lựa chọn của biến chúng tôi kiểm tra để đáp ứng với một cú sốc chi tiêu chính phủ được dựa trên các bằng chứng thực nghiệm tại. Bởi vì tiêu thụ tư nhân chiếm khoảng hai phần ba GDP, các đối số điển hình có kích thích tăng nhu cầu tiêu thụ, nhu cầu về lao động và việc làm. Nó là mỉa mai rằng các phản ứng tiêu thụ với sự gia tăng chi tiêu chính phủ là vô cùng quan trọng trong cơ chế truyền cho kích thích tài chính. Kinh tế lý thuyết và bằng chứng thực nghiệm Tuy nhiên không phổ hỗ trợ ý tưởng rằng cao chính phủ mua tăng tiêu thụ riêng. Blanchard và Perotti (2002) và Fatás và Mihov (2001) xác định các chấn động ngoại sinh để chính phủ chi tiêu bằng cách giả sử rằng biến sau là định trước liên quan đến các biến khác bao gồm trong VAR. Của những phát hiện có liên quan nhất cho các mục đích của chúng tôi có thể được tóm tắt như sau. Trước tiên, một cú sốc tích cực để chi tiêu chính phủ dẫn đến sự gia tăng liên tục trong đó biến. Thứ hai, việc mở rộng tài chính ngụ ý tạo ra một phản ứng tích cực trong đầu ra, với hệ số liên kết lớn hơn một trong Fatás và Mihov, nhưng gần gũi với một trong Blanchard và Perotti. Thứ ba, trong cả hai giấy tờ tài chính mở rộng dẫn đến gia tăng tiêu thụ lớn (và đáng kể). Thứ tư, các phản ứng của đầu tư để sốc chi tiêu là tìm thấy được không đáng kể trong Fatás và Mihov, nhưng tiêu cực (và đáng kể) trong Blanchard và Perotti.3 Gali et al. sử dụng dữ liệu hàng quý Mỹ, ước tính các câu trả lời của một số biến kinh tế vĩ mô cho một chính phủ chi tiêu sốc. Sau này được xác định bởi giả định rằng chính phủ mua hàng không bị ảnh hưởng contemporaneously (i.e.,within khu phố) bởi sự đổi mới trong các yếu tố khác mà chứa trong một véc tơ autoregression (VAR). Kết quả của đề nghị rằng chính phủ chi tiêu và sản lượng tăng đáng kể và liên tục để đáp ứng với cú sốc đó, và thêm thú vị, Tuy nhiên, tiêu thụ cũng được hiển thị để tăng tác động và để duy trì liên tục trên zero.4 Mountford và Uhlig (2009) áp dụng các thủ tục agnostic nhận dạng ban đầu được đề xuất trong Uhlig (2005) để xác định và ước tính tác động của một "ngân sách cân bằng" và một cú sốc "thâm hụt chi tiêu". Họ thấy rằng chính phủ chi tiêu những cú sốc đám đông trong cả hai khu dân cư và phòng không khu dân cư đầu tư, nhưng họ hầu như không thay đổi tiêu thụ (phản ứng sau này là nhỏ và không đáng kể). Ramey và Shapiro (1998) cũng tìm thấy rằng tiêu thụ (nondurable) sẽ hiển thị một sự suy giảm nhỏ, mặc dù hầu như không đáng kể, trong khi tiêu thụ durables rơi liên tục, nhưng chỉ sau khi một tăng ngắn gọn nhưng định lớn về tác động. Họ cũng thấy rằng sản phẩm lương giảm, mặc dù với mức lương thực sự vẫn không thay đổi khá nhiều. Khủng hoảng tài chính gần đây một lần nữa nhấn mạnh tầm quan trọng của sự hiểu biết sự tương tác giữa chính sách tài chính và tiền tệ. Một đường dài của nghiên cứu nhấn mạnh rằng tách chính sách tiền tệ và tài chính nhìn ra chính sách tương tác là rất quan trọng để xác định trạng thái cân bằng như được thảo luận tại Davig và Leeper (2011) chính sách tiền tệ và tài chính hồi đáp tới sự suy thoái của 2007-2009 đã bất thường hung hăng, đặc biệt là ở Hoa Kỳ. Dự trữ liên bang nhanh chóng làm giảm quỹ liên bang tỉ lệ hơn 500 điểm cơ sở, bắt đầu vào mùa hè năm 2007, và tỷ lệ có hiệu quả được tại số không của nó bị ràng buộc kể từ tháng 3 năm 2009. Erly trong năm 2009 Quốc hội Hoa Kỳ thông qua 787 tỉ người Mỹ phục hồi và tái đầu tư luật, ngoài các $125 tỷ cung cấp bởi các hành động kích thích kinh tế năm 2008. Này trước tiền tệ – tài chính thống nhất và tích cực để kích thích nền kinh tế là một fature đặc biệt của các phản ứng chính sách hiện tại. Mục tiêu trọng của những nỗ lực kích thích là để thúc đẩy tạo việc làm bằng cách tăng tổng hợp nhu cầu, đặc biệt là trong ngắn hạn. Phần còn lại của giấy được tổ chức như sau. Phần 2 xác định các mô hình và các quy tắc chính sách tài chính và tiền tệ. Phần 3 một thời gian ngắn thảo luận về các giải pháp và các hiệu chuẩn của mô hình. Phần 4 tính các phản ứng của các biến kinh tế vĩ mô trong chính sách tiền tệ thay thế quy tắc để đáp ứng với chấn động tài chính. Phần 5 kết luận.2. các mô hìnhCác mô hình mà chúng tôi sử dụng dưới đây là một mô hình nhỏ cân bằng động chung chia sẻ một số tính năng của khuôn khổ Keynes mới, có sức chứa vật lý tích lũy vốn và bên tài chính của nền kinh tế.3. giải pháp và hiệu chuẩnPhương trình linearized Nhật ký của các mô hình và các quy tắc chính sách tài chính và tiền tệ có thể được giải quyết bằng cách sử dụng các thuật toán của Sims (2002).Các mô hình giải quyết sau đó có thể được tiếp tục sử dụng cho máy tính phản ứng năng động của các biến kinh tế vĩ mô trong phản ứng đểnhững cú sốc. Trước khi tiếp tục vào phân tích phản ứng xung chúng tôi Tuy nhiên một thời gian ngắn thảo luận về các hiệu chuẩn của mô hình.Các mô hình được hiệu chỉnh với một tần số hàng quý. Tỷ lệ khấu hao δ được thiết lập để 0.025 (ngụ ý một tỷ lệ hàng năm 10%). Độ đàn hồilượng đối với vốn α được giả định là 1/3. Chúng tôi giả định σ = φ = 1, ngụ ý một hàm lôgarít Tiện ích. Chúng tôi thiết lập giảm giá yếu tố β bằng 0,99 (ngụ ý một trạng thái ổn định trở lại thực tế hàng năm 4%). Tính đàn hồi của các thay thế trên bán sản phẩm ε nằm 6, một giá trị phù hợp với đánh dấu một trạng thái ổn định của 0.2. Các phần của công ty giữ của θ không thay đổi giá được giả định là 0,75, tương ứng với một thời gian giá trung bình của một year.10 autoregressive tham số ρa được thiết lập bằng 0,95. Trong lĩnh vực tài chính của mô hình tham số f và ρg được giả định là 0,30 và 0,90 respectively.11 giá trị trạng thái ổn định của T, B và G/Y được cho bằng 0,20, 2,4 và 0.176 tương ứng, phù hợp với các giá trị được sử dụng trong Schmitt-Grohe và Uribe (2007) và Benigno và Woodford (2003). Trọng lượng đầu tư (trong trạng thái ổn định) vào thị trường hàng hóa, thanh toán bù trừ điều kiện được thiết lập bằng 0.198. Các giá trị được sử dụng cho các hiệu chuẩn của mô hình và các lĩnh vực tài chính được sử dụng thường xuyên trong các tài liệu. Cuối cùng các tham số cho các quy tắc chính sách tiền tệ được kiểm định tại giá trị khác nhau, được liệt kê trong bảng 1. Trọng lượng giả định cho các quy tắc chính sách tiền tệ, khoảng tương ứng với các phiên bản được sử dụng thường xuyên của các
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chúng tôi trong bài viết này xem xét các tác động của những thay đổi trong chi tiêu chính phủ vào hoạt động kinh tế. Các mô hình chủ yếu được sử dụng trong văn học dự đoán rằng sự gia tăng chi tiêu chính phủ sẽ có hiệu lực mở rộng vào đầu ra, tuy nhiên các mô hình thường khác nhau liên quan đến các hiệu ứng về tiêu dùng. Kể từ khi tiêu thụ là thành phần lớn nhất của cầu aggregative phản ứng của nó là một yếu tố quyết định kích thước của số nhân chi tiêu chính phủ. Các model RBC tiêu chuẩn thường được dự đoán một sự suy giảm trong tiêu dùng để đáp ứng với sự gia tăng trong mua sắm chính phủ của hàng hóa và dịch vụ (tức là chi tiêu chính phủ). Ngược lại, các mô hình IS-LM dự đoán rằng mức tiêu thụ sẽ tăng, do đó làm khuếch đại các tác động của việc mở rộng chi tiêu chính phủ trên đầu ra. Tất nhiên, lý do cho sự differentialimpact trên hai mô hình nằm ở cách người tiêu dùng được giả định để hành xử trong mỗi trường hợp, xem Gali et al. (2007) cho một cuộc thảo luận chi tiết.
Chúng tôi tập trung vào một môi trường (trong bài viết này) inwhich chính sách tiền tệ và tài khóa được thiết lập theo quy tắc đơn giản. Kết quả là chúng tôi rõ ràng xem xét tác động của các cú sốc tài chính về việc thực hiện các quy tắc chính sách tiền tệ thay thế và tác động vào các biến kinh tế vĩ mô. Do đó chúng tôi đánh giá sự kết hợp của một quy tắc chính sách tài chính và các quy tắc chính sách tiền tệ chủ động / thụ động bằng cách kiểm tra tác động của chúng đối với kinh tế vĩ mô variables.We performthis phân tích trong một mô hình với thiết lập giá so le và tích lũy vốn vật lý cân bằng tổng động đơn giản (nền kinh tế khép kín). Vì vậy mặc dù sự phong phú của các equilibriummodel chung năng động, chúng tôi giữ lại sự đơn giản trong phân tích của chúng tôi bằng cách tập trung hoàn toàn vào các quy tắc chính sách tiền tệ và tài khóa đơn giản như trái ngược với các quy tắc chính sách phức tạp và tối ưu khác sử dụng trong các tài liệu. Chúng tôi sử dụng một mô hình cân bằng tổng thể năng động nhỏ cho việc kiểm tra phản ứng thích hợp của chính sách tiền tệ với các cú sốc tài chính. Mô hình chúng tôi sử dụng có thể được mô tả như là một khuôn khổ New Keynesian nhìn về phía trước tiêu chuẩn, được thảo luận chi tiết trong Gali (2002), Walsh (2003) [chương 5, 11] và Woodford (2003) [chương 3, 4], sửa đổi cho sự bao gồm các nguồn lực vật chất và các mặt tài chính của nền kinh tế. Các cổ phiếu vốn tiến hóa theo một quy luật chuyển đổi tuyến tính đơn giản của hình thức (Eq. (4)). Các quy tắc chính sách tài khóa (Eq. (27)), chúng tôi giả định trong phân tích của chúng tôi cũng tương tự như một sử dụng trong các nghiên cứu của Gali et al. (2007), Leeper (1991), Leith và Wren-Lewis (2000) và The Sims (1994) và trong một số giấy tờ khác về sự tương tác giữa chính sách tài khóa và tiền tệ. Mô hình của chúng tôi là tối ưu hóa dựa trên và do đó cung cấp một khuôn khổ hữu ích cho việc đánh giá các quy tắc chính sách tiền tệ thay thế khi đối mặt với những cú sốc tài chính. Chúng tôi cũng đánh giá hiệu quả của các quy tắc chính sách tiền tệ thay thế để đáp ứng với một cú sốc năng suất cũng như trong các phần sau của phân tích. Như đã thảo luận trong Davig và Leeper (2011) trong khuôn khổ của Keynes mới, cơ chế chung mà qua đó một sự thay đổi trong mua sắm chính phủ ảnh hưởng đến sự cân bằng, không phụ thuộc vào tài chính-tiền tệ chế độ, là: chi tiêu chính phủ cao hơn làm tăng nhu cầu đối với hàng hóa bán theo monopolistically cạnh tranh trung sản xuất hàng hóa công ty; trung sản xuất hàng hóa công ty đáp ứng nhu cầu theo giá niêm yết bằng cách gia tăng nhu cầu của họ đối với lao động; nhu cầu lao động cao hơn làm tăng tiền lương thực tế và chi phí biên sản; công ty có thể lựa chọn đánh giá lại quyết định giá cả của họ sẽ tăng giá của họ. Những cơ chế này hoạt động trên tất cả các chế độ tài chính monetary-. Ngoài ra, các comovement tích cực của sản lượng và giá cả xảy ra trong từng chế độ. Các chế độ chính sách, tuy nhiên, không đóng một vai trò quan trọng trong việc xác định sự chuyển động của lãi suất thực, tiêu dùng và các
con đường cho lạm phát. Sự lựa chọn của các biến chúng tôi kiểm tra để đáp ứng với một cú sốc chi tiêu chính phủ dựa trên các bằng chứng thực nghiệm gần đây. Bởi vì tiêu dùng cá nhân chiếm khoảng hai phần ba GDP, tham số điển hình có nhu cầu tiêu thụ tăng kích thích kinh tế, nhu cầu về lao động và việc làm. Thật là mỉa mai rằng phản ứng tiêu thụ đến sự gia tăng chi tiêu chính phủ là vô cùng quan trọng trong cơ chế truyền tải cho các gói kích thích tài khóa. Lý thuyết kinh tế và bằng chứng thực nghiệm tuy nhiên không phổ ủng hộ ý tưởng rằng chính phủ mua cao hơn tăng tiêu dùng cá nhân. Blanchard và Perotti (2002) và Fatás và Mihov (2001) xác định các cú sốc ngoại sinh để chi tiêu chính phủ bằng cách giả sử rằng biến sau được xác định trước liên quan đến các biến khác bao gồm trong các VAR. Kết quả có liên quan nhất của họ cho mục đích của chúng tôi có thể được tóm tắt như sau. Đầu tiên, một cú sốc tích cực đến chi tiêu của chính phủ dẫn đến một sự gia tăng liên tục trong biến đó. Thứ hai, việc mở rộng tài khóa ngụ ý tạo ra một phản ứng tích cực về sản lượng, với các nhân liên quan là lớn hơn một trong Fatás và Mihov, nhưng gần một trong Blanchard và Perotti. Thứ ba, trong cả hai bài viết mở rộng tài khóa dẫn đến lớn (và có ý nghĩa) tăng trong tiêu thụ. Thứ tư, phản ứng của đầu tư đến sốc chi tiêu được tìm thấy là không đáng kể trong Fatás và Mihov, nhưng tiêu cực (và đáng kể) trong Blanchard và Perotti.3 Gali et al. sử dụng dữ liệu hàng quý của Mỹ, ước tính các phản ứng của các biến số kinh tế vĩ mô với một cú sốc chi tiêu chính phủ. Sau này được xác định bằng cách giả định rằng chính phủ mua không bị ảnh hưởng contemporaneously (tức là, trong quý) bởi những đổi mới trong các biến khác chứa trong một autoregression vector (VAR) phát hiện .Their cho thấy chi tiêu chính phủ và tăng sản lượng đáng kể và liên tục để đáp ứng sốc đó, và thú vị hơn, tuy nhiên, tiêu thụ được cũng được hiển thị để tăng tác động và duy trì liên tục trên zero.4 Mountford và Uhlig (2009) áp dụng các thủ tục xác định bất khả tri ban đầu được đề xuất trong Uhlig (2005) xác định và đánh giá tác động của một "ngân sách cân bằng" và "chi tiêu thâm hụt" sốc. Họ nhận ra rằng những cú sốc chi tiêu chính phủ lấn cả đầu tư khu dân cư và không dùng để ở, nhưng họ hầu như không thay đổi tiêu thụ (các phản ứng sau này là nhỏ và không đáng kể). Ramey và Shapiro (1998) cũng cho thấy rằng (nondurable) tiêu thụ sẽ hiển thị một chút, mặc dù sự suy giảm đáng kể khó, trong khi tiêu thụ lâu bền giảm xuống liên tục, nhưng chỉ sau một ngắn gọn nhưng tăng về số lượng lớn về tác động. Họ cũng tìm thấy rằng mức lương sản phẩm giảm, mặc dù tiền lương thực tế vẫn còn khá nhiều thay đổi. Cuộc khủng hoảng tài chính gần đây đã một lần nữa nhấn mạnh tầm quan trọng của sự hiểu biết những tương tác giữa chính sách tài khóa và tiền tệ. Một hàng dài các nghiên cứu nhấn mạnh rằng tách chính sách tiền tệ và tài chính nhìn ra tương tác chính sách rất quan trọng để xác định trạng thái cân bằng như đã thảo luận trong Davig và Leeper (2011) phản ứng chính sách tiền tệ và tài chính để cuộc suy thoái 2007-2009 đã tích cực một cách bất thường, đặc biệt là trong Hoa Kỳ. Cục dự trữ liên bang giảm nhanh chóng các quỹ liên bang đánh giá hơn 500 điểm cơ bản, bắt đầu từ mùa hè năm 2007, và tỷ lệ đã có hiệu quả được lúc không bị ràng buộc của nó kể từ tháng Mười Hai 2008. Erly trong năm 2009 Quốc hội Mỹ đã thông qua 787.000.000.000 $ Mỹ phục hồi và tái đầu tư Đạo luật, ngoài các 125.000.000.000 $ cung cấp bởi Đạo luật kích thích kinh tế năm 2008. trước tiền tệ-tài chính thống nhất và tích cực này để kích thích nền kinh tế là một fature đặc biệt của các phản ứng chính sách hiện hành. Mục tiêu bao trùm của những nỗ lực kích thích kinh tế là để thúc đẩy tạo việc làm do tổng cầu ngày càng tăng, đặc biệt là ở các run.The phần còn lại ngắn của bài báo được tổ chức như sau. Mục 2 quy định các mô hình và các quy tắc chính sách tài khóa và tiền tệ. Phần 3 một thời gian ngắn thảo luận về các giải pháp và hiệu chuẩn của mô hình. Phần 4 tính phản ứng của các biến kinh tế vĩ mô theo quy định của chính sách tiền tệ thay thế để đáp ứng với những cú sốc tài chính. Phần 5 kết luận. 2. Mô hình Mô hình chúng tôi sử dụng dưới đây là một động chia sẻ một số tính năng của khung Keynes mới mô hình cân bằng tổng thể nhỏ, có sức chứa tích lũy vốn vật chất và các mặt tài chính của nền kinh tế. 3. Giải pháp và hiệu chuẩn các phương trình log-tuyến tính của mô hình và các quy tắc chính sách tài khóa và tiền tệ có thể được giải quyết bằng cách sử dụng các thuật toán của Sims (2002). Các mô hình giải quyết sau đó có thể được tiếp tục sử dụng để tính toán các phản ứng năng động của các biến số kinh tế vĩ mô để đáp ứng với những cú sốc. Trước khi tiến vào phân tích đáp ứng xung chúng ta tuy nhiên thảo luận ngắn gọn hiệu chuẩn của mô hình. Mô hình này được điều chỉnh cho một tần số theo quý. Tỷ lệ khấu hao δ được thiết lập để 0.025 (ngụ ý một tỷ lệ hàng năm 10%). Độ co giãn của sản lượng đối với α vốn bằng được giả định là 1/3. Chúng tôi giả định σ = φ = 1, hàm ý một chức năng tiện ích logarit. Chúng tôi thiết lập các yếu tố β giảm giá bằng 0,99 (ngụ ý một trạng thái ổn định trở lại thực tế hàng năm là 4%). Độ co giãn của sự thay thế trên ε hàng hóa trung gian được thiết lập để 6, một giá trị phù hợp với một đánh dấu trạng thái ổn định là 0,2. Các phần của các công ty giữ giá không đổi θ được giả định là 0,75, tương ứng với một thời gian giá trung bình của một year.10 Tham số ρa tự hồi được thiết lập bằng 0,95. Trong lĩnh vực tài chính của mô hình các thông số f và ρg được giả định là 0,30 và 0,90 respectively.11 Các giá trị trạng thái ổn định của T, B và G / Y được giả định bằng 0.20, 2.4, và 0,176 tương ứng, phù hợp với các giá trị sử dụng trong Schmitt-Grohe và Uribe (2007) và Benigno và Woodford (2003). Trọng lượng đầu tư (trong trạng thái ổn định) trong điều kiện thanh toán bù trừ thị trường hàng hóa được thiết lập bằng 0,198. Các giá trị sử dụng cho việc hiệu chỉnh mô hình và khu vực tài chính thường được sử dụng trong các tài liệu. Cuối cùng các thông số cho các quy tắc chính sách tiền tệ được điều chỉnh theo giá trị khác nhau, được liệt kê trong Bảng 1. Các trọng số giả định cho các quy tắc chính sách tiền tệ, khoảng tương ứng với phiên bản thường xuyên được sử dụng của








đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: