The problem is, of course, that the essential matters are not easily t dịch - The problem is, of course, that the essential matters are not easily t Việt làm thế nào để nói

The problem is, of course, that the

The problem is, of course, that the essential matters are not easily testes or measured. Spelling and punctuation are useful skills, but they are obviously superficial; they pale into insignificance beside the ability to create, to imagine, to relate one thought to another, to organize, to reason, or to catch the nuances of English prose. Information about literature is also interesting, perhaps even important, but unless students can read sensitively, respond, and consider and compare their responses, the information is just so much useless baggage. But inventing, reasoning, responding, and reflecting do not lend themselves readily to testing, especially testing that is economical and efficient and that yields precise and manageable numbers. So schools often compromise, testing what seems testable, and hoping for the best with the remainder of the discipline.
The consequences of that compromise are predictable. What it tested becomes the most important part of the curriculum, and what is not tested is neglected. In some schools systems where serious efforts were made to design assessments that asked students to write, teachers began to make serious efforts to teach writing. But assessment of writing are difficult and expensive; kids have to be given circumstances conductive to writing, they have to be given several opportunities, ideally with different modes, and then trained readers have to be brought together to read all those essays, discuss their standards and procedures, and arrive at scores. It costs a lot of money to test that way. So a great many schools moved away from such elaborated evaluation plans, hoping that similar tests, tests that could be machine-scored, might at least give them some indication of the students’ relative abilities. After all, they reasoned, if a student can identify the subject and verb in a sentence he’s given, then perhaps he’ll be able to put one of each in a sentence of his own. So those systems are tempted to reduce their writing instruction to the testable basis skills of spelling, punctuation, grammar, and usage; skills often assumed by the gullible public to be the equivalent of writing. Similarly, they are tempted to abandon literature to teach comprehension, vocabulary; identifying works in context, or any of the other testable aspects of reading. Education is thus reshaped, inappropriately, by the pressures of the tests. Elements of the discipline rise to prominence or fade into obscurity not because of their level of importance but because they are easy of difficult to test.
One frequent object to the approach to literature teaching this book suggests is that it would make testing difficult or impossible. “How,” we are asked, “can you test response?” Clearly it is difficult to test, in any traditional sense, the students’ unique and changing transactions with the literature. But that difficult does not reduce the important of those transactions or increase the importance f abilities more easily tested. Too, often the schools conclude that testing something insignificant is more important than teaching something significant. Form, then outweighs substance, and the rituals of the institution undermine its purpose. Education then becomes silly – a pointless game whose significance and pleasure have been lost, where achieving the scores becomes more important than achieving the results those scores are supposed to represent. One principal in a large city school, when offered help with the reading program, responded, “We don’t have time for that – we have to get these kids ready for the test.” Given more time to reflect he might have worded his comment differently, but that he could say, in essence, “Teaching them to score well on the test is more important than teaching them to read” indicated just how corrosive the effect of testing can be. Teachers may rightly object that testing is an obligation forced on them by administrators and by tradition and that there’s little they can do about it. nonetheless, it remains their job to fight its influence and keeps in mind the purposes for which they teach literature.

Testing and the student
The obsession with testing not only tends to distort our vision of the discipline, but it also confuses students about their role in the educational process. By giving the responsibility for evaluation to the teacher, continual testing suggests to students that they are not the ultimate judges of their own thoughts and emotions as they must be. Of course, externally imposed assessments are surely appropriate and necessary in some situations, when there are clear standards of correctness or when someone must be certified to do a particular job. Surgeons, pilots, electricians, and plumbers have to perform certain specified tasks accurately and reliably. We can specify what those tasks are, teach them, and make reasonable judgments about the skill with which students are able to perform them. Prospective airline pilots, for instance, can be tested on the skills and knowledge they are expected to have, and clearly they should be tested to improve the olds that the public will survive their professional services. I don’t want to fly with the pilot who cut class the day they studied landing. I’d even prefer not to fly with the one who cut class the day they studies landing. I’d even prefer not to fly with the one who gets landings right 80 percent of the time. Not everyone should be allowed to fly a 747 (not, in any case, a 747 on which I am a passenger). But everyone should be allowed to read, write, speak, listen, think and attempt to sort out his or her life, which is the domain of the English classroom.
Literature is more personal, variable and idiosyncratic than plumbing and writing and landing planes. We can test the electrician by plugging in the toaster and seeing if anything catches fire or blows up, but to test someone’s reading of a literary work we would have to know her better than she is likely to know herself. We would have to understand the interplay of events in her life – the works she has read, the people she has met, and her thoughts and feelings about these experiences. Without that knowledge and insight, we are unqualified to judge her transaction with the work.
We can judge some of it, of course. A misunderstood word, for instance, is fairly easy to detect. If the text reads “proscribe” and the student reads “prescribe,” anyone work knows the two words can point out the error and help the reader correct it. But the more subtle and more essential matters are not so manageable. Consider, for example, the difficulties of testing the last several weeks of work on Romeo and Juliet. You have in your classroom, let’s say, a boy and girl who think they are deeply and eternally in love, a boy and a girl who have just parted ways angrily, a few students who feel that their parents are controlling their every decision and a few from broken families or without parents to offer any council at all, a couple of kids who are beginning to question their sexual identify, and several who fear that they are so unattractive that they’ll never find a boyfriend or girlfriend. You also have a students or two hoping for a career onstage or in the movies and a few so shy that the idea of performing terrifies them. Toss in one or two, for good measure, who are in trouble with the law for rang-related activities, and several football players so worried about their place on the team that you have no idea how Romeo and Juliet might touch them. How do you do devise an easily graded test on the play that takes into account the disparate readings and responses these thirty students will have had? Could we come up with fifty multiple – choice questions that respect their individual and unique transactions with Shakespeare’s play, that acknowledge their differing perspectives, that allow them to identify with the characters or dislike them, to approve their decisions and choices or condemn them, to accept their values or reject them? Only one of the five alternative answers to each of our test questions can be correct, of course…Could we come up with even ten such questions?
If we can’t, and if we absolutely must have that fifty-question test so that we can generate defensible numerical scores, then we’re faced with the unhappy obligation to focus our test questions on those matters to which there are right answers:
Romeo is in love with:
a. Capulet
b. Mercutio
c. Juliet
d. Benvolio
e. Hamlet
Coming up with fifty such question s should be fairly easily, if tedious. Scoring the tests will be even easier, if no less tedious. Unfortunately, it reduces the play to little more than a source of irrelevant details to be memorized Thursday, recalled Friday for the exam, and forgotten on Saturday.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Vấn đề là, tất nhiên, rằng các vấn đề quan trọng là không dễ dàng tinh hoàn hoặc đo. Chính tả và dấu chấm câu là kỹ năng hữu ích, nhưng họ là rõ ràng là bề ngoài; họ nhạt vào không quan trọng bên cạnh khả năng để tạo ra, tưởng tượng, liên quan đến một trong những suy nghĩ khác, tổ chức, lý do, hoặc để đón các sắc thái của tiếng Anh văn xuôi. Thông tin về văn học cũng là thú vị, có lẽ thậm chí quan trọng, nhưng trừ khi học sinh có thể đọc sensitively, trả lời, và xem xét và so sánh phản ứng của họ, thông tin chỉ là rất nhiều hành lý vô dụng. Nhưng phát minh ra, lý luận, đáp ứng và phản ánh không cho vay mình dễ dàng để thử nghiệm, đặc biệt là thử nghiệm đó là kinh tế và hiệu quả và đó ra con số chính xác và quản lý. Vì vậy học thường thỏa hiệp, kiểm tra những gì có vẻ testable, và hy vọng cho là tốt nhất với phần còn lại của kỷ luật. Các hậu quả của sự thỏa hiệp đó là dự đoán được. Những gì nó thử nghiệm sẽ trở thành một phần quan trọng nhất của chương trình giảng dạy, và những gì không được thử nghiệm là bỏ rơi. Trong một số hệ thống trường học, nơi nghiêm trọng nỗ lực đã được thực hiện để thiết kế đánh giá yêu cầu sinh viên viết, giáo viên đã bắt đầu để làm cho các nỗ lực nghiêm trọng để dạy bằng văn bản. Nhưng đánh giá bằng văn bản là khó khăn và tốn kém; trẻ em phải được cho trường hợp dẫn đến viết, họ phải được cung cấp một vài cơ hội, lý tưởng nhất với chế độ khác nhau, và sau đó được đào tạo độc giả phải được mang lại với nhau để đọc tất cả những bài luận, thảo luận về tiêu chuẩn và quy trình của họ, và đến điểm số. Nó chi phí rất nhiều tiền để kiểm tra như vậy. Do đó, rất nhiều trường học di chuyển ra khỏi đó xây dựng kế hoạch đánh giá, Hy vọng rằng tương tự như các bài kiểm tra, thử nghiệm có thể được máy ghi bàn, có thể ít cho họ một số dấu hiệu của khả năng tương đối của học sinh. Sau khi tất cả, họ lý luận, nếu một học sinh có thể xác định chủ đề và động từ trong một câu ông được đưa ra, sau đó có lẽ ông sẽ có thể đặt một trong mỗi trong câu của mình. Vì vậy những hệ thống được cám dỗ để giảm của hướng dẫn bằng văn bản kỹ năng testable cơ sở của chính tả, dấu câu, ngữ pháp, và sử dụng; kỹ năng thường giả định bởi công chúng gullible là tương đương với bằng văn bản. Tương tự, họ được cám dỗ để bỏ văn học dạy hiểu, từ vựng; xác định các công trình trong bối cảnh, hoặc bất kỳ testable khía cạnh khác của đọc. Giáo dục do đó định hình lại, không thích đáng, bởi áp lực của các bài kiểm tra. Các yếu tố của kỷ luật tăng trở nên nổi tiếng hay dần vào quên lãng không phải vì mức độ quan trọng nhưng bởi vì họ là dễ dàng của khó khăn để kiểm tra. Một trong các đối tượng thường xuyên để tiếp cận với văn học giảng dạy cuốn sách này cho thấy là rằng nó sẽ làm cho thử nghiệm khó khăn hoặc không thể. "Làm thế nào," chúng tôi hỏi, "có thể bạn kiểm tra phản ứng?" Rõ ràng nó là khó khăn để kiểm tra, trong bất kỳ ý nghĩa truyền thống, các sinh viên độc đáo và thay đổi các giao dịch với các tài liệu. Nhưng đó là khó khăn không làm giảm quan trọng của những giao dịch hoặc tăng khả năng f tầm quan trọng hơn dễ dàng kiểm tra. Quá, thường các trường kết luận rằng thử nghiệm một cái gì đó không đáng kể là quan trọng hơn giảng dạy một cái gì đó quan trọng. Hình thành, sau đó outweighs chất, và các nghi lễ của các tổ chức làm suy yếu mục đích của nó. Giáo dục sau đó sẽ trở thành ngớ ngẩn-một trò chơi vô nghĩa có ý nghĩa và niềm vui đã bị mất, nơi đạt được điểm số trở nên quan trọng hơn để đạt được kết quả những điểm có nghĩa vụ phải đại diện cho. Một hiệu trưởng một trường thành phố lớn, khi cung cấp trợ giúp với chương trình đọc, trả lời, "chúng tôi không có thời gian cho điều đó-chúng tôi có để có được những đứa trẻ đã sẵn sàng cho thử nghiệm." Cho thêm thời gian để phản ánh ông có thể có worded bình luận của mình một cách khác nhau, nhưng mà ông có thể nói, về bản chất, "dạy họ để điểm tốt trên các thử nghiệm là quan trọng hơn việc giảng dạy họ để đọc" chỉ ra như thế nào ăn mòn hiệu quả của thử nghiệm có thể. Giáo viên có thể đúng đối tượng thử nghiệm là một nghĩa vụ buộc trên chúng bởi người quản trị và theo truyền thống và rằng có rất ít họ có thể làm gì về nó. Tuy nhiên, nó vẫn còn công việc của họ để chống lại ảnh hưởng của nó và giữ trong tâm trí các mục đích mà họ dạy cho văn học.Thử nghiệm và học sinhNỗi ám ảnh với thử nghiệm không chỉ có xu hướng bóp méo chúng tôi tầm nhìn của kỷ luật, nhưng nó cũng confuses học sinh về vai trò của họ trong quá trình giáo dục. Bằng cách cho trách nhiệm để đánh giá các giáo viên, liên tục thử nghiệm cho thấy cho học sinh rằng họ không phải thẩm phán cuối cùng của những suy nghĩ và cảm xúc riêng của họ như là họ phải. Tất nhiên, đánh giá bên ngoài áp đặt là chắc chắn thích hợp và cần thiết trong một số trường hợp, khi có rõ ràng tiêu chuẩn về tính đúng đắn hoặc khi ai đó phải được xác nhận để làm một công việc cụ thể. Bác sĩ phẫu thuật, Phi công, thợ điện, và thợ ống nước phải thực hiện một số nhiệm vụ được chỉ định một cách chính xác và đáng tin cậy. Chúng tôi có thể xác định những gì đang có những nhiệm vụ, dạy cho họ, và làm cho các bản án hợp lý về các kỹ năng mà học sinh có thể thực hiện chúng. Phi công hãng tiềm năng, ví dụ, có thể được thử nghiệm trên các kỹ năng và kiến thức họ dự kiến sẽ có, và rõ ràng họ nên được kiểm tra để cải thiện các olds rằng công chúng sẽ tồn tại dịch vụ chuyên nghiệp của họ. Tôi không muốn bay với phi công người cắt lớp ngày họ nghiên cứu hạ cánh. Tôi thậm chí không muốn bay với một người đã cắt lớp ngày họ nghiên cứu về đích. Tôi thậm chí không muốn bay với một trong những người được cho cuộc đổ bộ đúng 80 phần trăm của thời gian. Không phải tất cả mọi người nên được phép bay một 747 (không, trong bất kỳ trường hợp nào, một 747 mà tôi là một hành khách). Nhưng tất cả mọi người nên được phép để đọc, viết, nói, nghe, suy nghĩ và cố gắng sắp xếp ra cuộc sống của mình, đó là tên miền của lớp học tiếng Anh.Văn học là nhiều cá nhân, biến và mang phong cách riêng hơn đường ống dẫn nước và bằng văn bản và hạ cánh máy bay. Chúng tôi có thể kiểm tra thợ điện bằng cách cắm trong toaster và nhìn thấy nếu bất cứ điều gì bắt lửa hoặc thổi lên, nhưng để kiểm tra một ai đó đọc của một tác phẩm văn học, chúng tôi sẽ phải biết cô ấy tốt hơn so với cô ấy có khả năng biết mình. Chúng tôi sẽ phải hiểu hổ tương tác dụng của sự kiện trong cuộc sống của cô-tác phẩm mà cô đã đọc, những người cô đã gặp, và của mình những suy nghĩ và cảm xúc về những kinh nghiệm. Mà không có kiến thức và hiểu biết đó, chúng tôi là không đủ tiêu chuẩn để đánh giá của cô giao dịch với các công việc.We can judge some of it, of course. A misunderstood word, for instance, is fairly easy to detect. If the text reads “proscribe” and the student reads “prescribe,” anyone work knows the two words can point out the error and help the reader correct it. But the more subtle and more essential matters are not so manageable. Consider, for example, the difficulties of testing the last several weeks of work on Romeo and Juliet. You have in your classroom, let’s say, a boy and girl who think they are deeply and eternally in love, a boy and a girl who have just parted ways angrily, a few students who feel that their parents are controlling their every decision and a few from broken families or without parents to offer any council at all, a couple of kids who are beginning to question their sexual identify, and several who fear that they are so unattractive that they’ll never find a boyfriend or girlfriend. You also have a students or two hoping for a career onstage or in the movies and a few so shy that the idea of performing terrifies them. Toss in one or two, for good measure, who are in trouble with the law for rang-related activities, and several football players so worried about their place on the team that you have no idea how Romeo and Juliet might touch them. How do you do devise an easily graded test on the play that takes into account the disparate readings and responses these thirty students will have had? Could we come up with fifty multiple – choice questions that respect their individual and unique transactions with Shakespeare’s play, that acknowledge their differing perspectives, that allow them to identify with the characters or dislike them, to approve their decisions and choices or condemn them, to accept their values or reject them? Only one of the five alternative answers to each of our test questions can be correct, of course…Could we come up with even ten such questions? Nếu chúng tôi không thể, và nếu chúng ta hoàn toàn phải có mà năm mươi câu hỏi kiểm tra vì vậy mà chúng tôi có thể tạo ra chóng giư số điểm, sau đó chúng tôi đang đối mặt với nghĩa vụ không hài lòng để tập trung của chúng tôi câu hỏi kiểm tra về những vấn đề mà có là câu trả lời đúng: Romeo là trong tình yêu với:a. Capuletsinh Mercutioc. Julietmất Benvolioe. ấpĐến với năm mươi s câu hỏi như vậy nên khá dễ dàng nếu tẻ nhạt. Ghi các bài kiểm tra sẽ dễ dàng hơn, nếu không kém tẻ nhạt. Thật không may, nó làm giảm chơi cho ít hơn là một nguồn của các chi tiết không thích hợp để được nhớ thứ năm, nhớ lại thứ sáu cho kỳ thi, và quên ngày thứ bảy.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Vấn đề là, tất nhiên, là những vấn đề thiết yếu là không dễ dàng tinh hoàn hoặc đo. Chính tả và dấu chấm câu là những kỹ năng hữu ích, nhưng họ rõ ràng là hời hợt; họ nhạt trở nên vô nghĩa bên cạnh khả năng sáng tạo, tưởng tượng, liên quan một suy nghĩ khác, tổ chức, với lý trí, hoặc để bắt các sắc thái của văn xuôi tiếng Anh. Thông tin về văn học cũng là thú vị, có lẽ còn quan trọng, nhưng trừ khi học sinh có thể đọc một cách tế nhị, trả lời, và xem xét và so sánh phản ứng của họ, những thông tin chỉ là quá nhiều hành lý vô dụng. Nhưng phát minh, lý luận, đáp ứng, và phản ánh không cho vay mình sẵn sàng để thử nghiệm, đặc biệt là thử nghiệm mà là kinh tế và hiệu quả và mang lại con số chính xác và dễ quản lý. Vì vậy, các trường học thường thỏa hiệp, thử nghiệm những gì có vẻ như có thể kiểm chứng, và hy vọng cho là tốt nhất với phần còn lại của kỷ luật.
Các hậu quả của sự thỏa hiệp có thể dự đoán được. Những gì nó được thử nghiệm sẽ trở thành một phần quan trọng nhất của chương trình giảng dạy, và những gì không được thử nghiệm bị bỏ quên. Trong một số hệ thống trường học, nơi những nỗ lực nghiêm trọng đã được thực hiện để thiết kế đánh giá mà yêu cầu học sinh viết, giáo viên bắt đầu thực hiện những nỗ lực nghiêm túc để dạy viết. Nhưng đánh giá của văn bản là rất khó khăn và tốn kém; trẻ em phải được hoàn cảnh dẫn đến văn bản, họ phải được trao nhiều cơ hội, lý tưởng với chế độ khác nhau, và độc giả sau đó được đào tạo phải được tập hợp lại để đọc tất cả những bài tiểu luận, thảo luận về các tiêu chuẩn và thủ tục của họ, và đi đến điểm số. Nó tốn rất nhiều tiền để thử nghiệm theo cách đó. Vì vậy, một nhiều trường học lớn đã chuyển đi từ kế hoạch đánh giá xây dựng như vậy, hy vọng rằng bài kiểm tra tương tự, kiểm tra mà có thể là máy ghi bàn, ít nhất có thể cung cấp cho họ một số dấu hiệu cho thấy khả năng tương đối của học sinh. Sau khi tất cả, họ lý luận, nếu một sinh viên có thể xác định các đối tượng và động từ trong một câu anh đưa ra, thì có lẽ ông sẽ có thể đặt một trong mỗi một câu của riêng mình. Vì vậy, những hệ thống này đang bị cám dỗ để giảm hướng dẫn bằng văn bản của họ để các kỹ năng cơ sở kiểm chứng của chính tả, dấu câu, ngữ pháp, và sử dụng; kỹ năng thường xuyên đảm nhận bởi công chúng cả tin là tương đương của văn bản. Tương tự như vậy, họ bị cám dỗ từ bỏ văn học để dạy cho hiểu, từ vựng; xác định các công trình trong bối cảnh, hoặc bất kỳ các khía cạnh khác có thể kiểm chứng của việc đọc. Do đó giáo dục được định hình, không phù hợp, bởi những áp lực của các bài kiểm tra. Các yếu tố của kỷ luật tăng đến nổi bật hoặc mờ dần vào quên lãng không phải vì mức độ quan trọng mà vì chúng rất dễ dàng khó khăn để kiểm tra.
Một đối tượng thường xuyên đến các phương pháp tiếp cận với văn học giảng dạy cuốn sách này cho thấy là nó sẽ làm cho thử nghiệm khó khăn hoặc không thể. "Làm thế nào", chúng tôi được yêu, "bạn có thể kiểm tra phản ứng?" Rõ ràng nó là khó khăn để kiểm tra, trong bất kỳ ý nghĩa truyền thống, giao dịch duy nhất và thay đổi của học sinh với văn học. Nhưng khó khăn không làm giảm tầm quan trọng của những giao dịch hoặc làm tăng tầm quan trọng f khả năng dễ dàng kiểm tra. Cũng vậy, nhiều trường học kết luận rằng thử nghiệm một cái gì đó đáng kể là quan trọng hơn dạy một cái gì đó quan trọng. Form, sau đó giá trị hơn chất, và các nghi lễ của tổ chức phá hoại mục đích của nó. Giáo dục sau đó trở nên ngớ ngẩn - một trò chơi vô nghĩa có ý nghĩa và niềm vui đã bị mất, mà đạt được điểm số trở nên quan trọng hơn việc đạt được kết quả những điểm số này được cho là đại diện. Một hiệu trưởng ở một trường học thành phố lớn, khi đề nghị giúp đỡ với các chương trình đọc, trả lời, "Chúng tôi không có thời gian cho điều đó -. Chúng ta phải có được những đứa trẻ này đã sẵn sàng cho những thử nghiệm" Với nhiều thời gian hơn để phản ánh ông có thể đã diễn đạt của mình bình luận khác nhau, nhưng mà anh có thể nói, trong bản chất, "Giảng dạy họ cũng ghi bàn trong bài thi là quan trọng hơn là dạy chúng đọc" được chỉ ra như thế nào ăn mòn hiệu quả của thử nghiệm có thể được. Giáo viên có thể đúng đối tượng mà thử nghiệm là một nghĩa vụ bắt buộc vào chúng bởi các quản trị viên và theo truyền thống và rằng có rất ít người có thể làm gì về nó. tuy nhiên, nó vẫn là công việc của họ để chống lại ảnh hưởng của mình và giữ trong tâm trí các mục đích mà họ giảng dạy văn học. Kiểm tra và học sinh Sự ám ảnh với các thử nghiệm không chỉ có xu hướng bóp méo tầm nhìn của chúng ta về kỷ luật, nhưng nó cũng bối rối cho học sinh về vai trò của họ trong quá trình giáo dục. Bằng cách đưa ra trách nhiệm thẩm định cho giáo viên, thử nghiệm liên tục cho thấy rằng học sinh không phải là thẩm phán cuối cùng của những suy nghĩ và cảm xúc khi họ phải là của chính họ. Tất nhiên, những đánh giá từ bên ngoài áp đặt chắc chắn thích hợp và cần thiết trong một số tình huống, khi có những tiêu chuẩn rõ ràng về tính đúng đắn hay khi một người nào đó phải được chứng nhận để làm một công việc cụ thể. Bác sĩ phẫu thuật, phi công, thợ điện, thợ ống nước và phải thực hiện các nhiệm vụ cụ thể nào đó một cách chính xác và đáng tin cậy. Chúng tôi có thể xác định những gì các nhiệm vụ đó là, dạy cho họ, và làm cho bản án hợp lý về các kỹ năng mà học sinh có thể thực hiện chúng. Phi công hãng hàng không tương lai, ví dụ, có thể được thử nghiệm trên các kỹ năng và kiến thức mà họ được dự kiến sẽ có, và rõ ràng họ phải được kiểm tra để nâng cao tuổi rằng công chúng sẽ tồn tại dịch vụ chuyên nghiệp của họ. Tôi không muốn bay với phi công người cắt lớp vào ngày họ nghiên cứu hạ cánh. Tôi thậm chí không muốn bay với một trong những người cắt lớp vào ngày họ nghiên cứu hạ cánh. Tôi thậm chí không muốn bay với một trong những người được đổ đúng 80 phần trăm thời gian. Không phải ai cũng nên được phép bay 747 (không phải trong mọi trường hợp, một 747 ngày mà tôi là một hành khách). Nhưng tất cả mọi người nên được phép đọc, viết, nói, nghe, suy nghĩ và nỗ lực để sắp xếp cuộc sống của mình, đó là lĩnh vực của các lớp học tiếng Anh. Văn học là cá nhân hơn, và mang phong cách riêng biến hơn so với hệ thống ống nước và văn bản và hạ cánh máy bay. Chúng tôi có thể kiểm tra điện bằng cách cắm vào máy nướng bánh và nhìn thấy bất cứ điều gì nếu bắt lửa hay thổi lên, nhưng để kiểm tra đọc một ai đó về một tác phẩm văn học, chúng tôi sẽ phải biết tốt hơn cô hơn cô có thể biết mình. Chúng tôi sẽ phải hiểu sự tương tác của các sự kiện trong cuộc sống của cô - những tác phẩm mình đã đọc, những người mà cô đã gặp nhau, và suy nghĩ của mình và cảm xúc về những kinh nghiệm này. Nếu không có kiến thức và sự hiểu biết, chúng ta không đủ tiêu chuẩn để đánh giá giao dịch của mình với công việc. Chúng tôi có thể đánh giá một số của nó, tất nhiên. Một từ hiểu lầm, ví dụ, là khá dễ dàng để phát hiện. Nếu văn bản đọc "bài trừ" và học sinh đọc "kê đơn", bất cứ ai làm việc biết hai từ có thể chỉ ra các lỗi và giúp người đọc sửa nó. Nhưng những vấn đề tinh tế hơn và cần thiết hơn là không phải như vậy dễ quản lý. Xem xét, ví dụ, những khó khăn của thử nghiệm một vài tuần làm việc cuối cùng về Romeo và Juliet. Bạn có trong lớp học của bạn, hãy nói, một cậu bé và cô gái nghĩ rằng họ là sâu sắc và vĩnh viễn trong tình yêu, một cậu bé và một cô gái vừa chia tay cách giận dữ, một vài sinh viên cảm thấy rằng cha mẹ của họ đang kiểm soát mọi quyết định của họ và một vài từ những gia đình bị hỏng hoặc không có cha mẹ để cung cấp cho bất kỳ hội đồng ở tất cả, một vài đứa trẻ đang bắt đầu đặt câu hỏi về tình dục của họ xác định, và một số người lo sợ rằng họ là như vậy không hấp dẫn mà họ sẽ không bao giờ tìm thấy một người bạn trai hoặc bạn gái. Bạn cũng có một sinh viên hay hai hy vọng cho một sự nghiệp trên sân khấu hay trong các bộ phim và một vài quá nhút nhát mà các ý tưởng có hiệu suất sợ hãi họ. Quăng trong một hoặc hai, cho các biện pháp tốt, những người đang gặp rắc rối với pháp luật về các hoạt động liên quan đến rang, và một vài cầu thủ bóng đá như vậy lo lắng về vị trí của mình trong đội mà bạn không có ý tưởng làm thế nào Romeo và Juliet có thể chạm vào chúng. Làm thế nào để bạn nghĩ ra một bài kiểm tra dễ dàng phân loại trên để chơi mà sẽ đưa vào tài khoản các bài đọc khác nhau và đáp ứng những ba mươi sinh viên sẽ có? Chúng ta có thể đến với năm mươi nhiều - câu hỏi trắc nghiệm mà tôn trọng các giao dịch cá nhân và độc đáo của mình với chơi của Shakespeare, mà thừa nhận những quan điểm khác nhau của họ, cho phép họ xác định với các nhân vật hay không thích chúng, phê duyệt quyết định và lựa chọn của họ hay lên án họ, để chấp nhận giá trị của họ hoặc từ chối họ? Chỉ có một trong năm câu trả lời thay thế cho mỗi câu hỏi kiểm tra của chúng tôi có thể là đúng, tất nhiên ... Chúng ta có thể đi lên với thậm chí mười câu hỏi như vậy? Nếu chúng ta không có thể, và nếu chúng ta hoàn toàn phải có mà thử nghiệm năm mươi câu hỏi để chúng ta có thể tạo ra những con số thể phòng thủ, sau đó chúng ta đang phải đối mặt với các nghĩa vụ không hạnh phúc để tập trung kiểm tra các câu hỏi của chúng tôi về những vấn đề mà có câu trả lời đúng: Romeo là trong tình yêu với: a. Capulet b. Mercutio c. Juliet d. Benvolio e. Ấp Đến với năm mươi câu hỏi như vậy s nên được khá dễ dàng, nếu tẻ nhạt. Chấm điểm các bài kiểm tra sẽ được dễ dàng hơn, nếu không có ít tẻ nhạt. Thật không may, nó làm giảm play để ít hơn một nguồn của các chi tiết không thích hợp để được ghi nhớ thứ năm, thứ sáu kể lại cho các kỳ thi, và bị lãng quên vào ngày thứ Bảy.













đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: