14. What Use Can Be Madeof the Specific FSIs?155Introduction14.1 The p dịch - 14. What Use Can Be Madeof the Specific FSIs?155Introduction14.1 The p Việt làm thế nào để nói

14. What Use Can Be Madeof the Spec

14. What Use Can Be Made
of the Specific FSIs?
155
Introduction
14.1 The previous chapter explained the need for
FSIs and how they fit into the wider concept of macroprudential
analysis. This chapter considers the use that
can be made of the FSIs that have been agreed by the
IMF’s Executive Board.1 These are considered below
by sector.
Deposit Takers
14.2 The strengths and vulnerabilities of deposit takers
can be analyzed under the headings of capital adequacy,
asset quality, earnings and profitability, liquidity,
and sensitivity to market risk. This is commonly
known as the CAMELS framework used by banking
supervisors in their assessment of the soundness of
individual institutions, less—for FSI purposes—the
“M,” which represents the quality of management.2
Capital Adequacy
14.3 Capital adequacy and availability ultimately
determine the robustness of financial institutions to
withstand shocks to their balance sheets. Aggregate
risk-based capital ratios (for example, the ratio of
regulatory capital to risk-weighted assets) are the most
common indicators of capital adequacy, based on the
methodology agreed to by the BCBS in 1988 (see
Box 4.2). Simple leverage ratios, such as the ratio of
capital to assets, often complement this measure. An
adverse trend in these ratios may signal increased
exposure to risk and possible capital adequacy problems.
In addition to the amount of capital, it may also
be useful to monitor indicators of capital quality. In
many countries, bank capital consists of different elements
that have varying availability and capability to
absorb losses, even within the broad categories of Tier
1, Tier 2, and Tier 3 capital. If these elements of capital
can be reported separately, they can serve as additional
indicators of the ability of banks to withstand
losses and help to put overall capital ratios into context.
14.4 The BCBS has recently updated the standard
capital ratios to introduce greater sensitivity to risk
in the capital requirements by taking into account the
rapid development of risk-management techniques
and financial innovation.3 These proposals introduce
greater refinement into the existing system of risk
weighting to relate its categories more accurately to
the economic risks faced by banks. These risks could
be measured by banks’ own internal ratings systems.
Alternatively, they could be measured on the basis
of ratings given by external rating agencies. However,
improved risk measurement could come at the
expense of comparability of information among banks,
because under these new proposals each bank’s methods
of estimating credit risk can differ. The resulting
differences among banks in risk-weighted assets and
capital ratios would make aggregation of individual
banks’ data problematic.
14.5 An important indicator of the capacity of bank
capital to withstand losses from NPLs is the ratio of
NPLs net of provisions to capital. This FSI can help
detect situations where deposit takers may have
delayed addressing asset quality problems, which
can become more serious over time as a result.4
Well-designed loan classification and provisioning
rules are key to obtaining a meaningful capital ratio.
Loan classification rules are commonly a determinant
of the level of provisioning,5 which in turn affects
1This chapter draws on Sundararajan and others (2002).
2The quality of management is an important potential source of
vulnerability. However, rather than using quantitative indicators on
which there is no consensus, financial sector licensing and supervisory
authorities usually assess this vulnerability qualitatively.
3See BCBS (2004). At the time of writing this Guide, Basel II
was not yet finalized. 4This ratio does not show whether the borrower has provided the
lender with collateral or other forms of credit risk mitigation. An
alternative version of this FSI including collateral is provided in
Appendix III. 5This is discussed in more detail in Appendix VI.Financial Soundness Indicators: Compilation Guide
capital indirectly (by reducing income) and directly
(through the inclusion of general provisions in regulatory
capital). Moreover, in the FSI framework
banks should deduct specific provisions from loans
(that is, credit should be calculated on a net basis),
which reduces the value of total assets and hence of
capital (when the latter is calculated residually).
Asset Quality
14.6 Risks to the solvency of financial institutions
most often derive from an impairment of assets, which
in turn can arise from a deterioration in the financial
health and profitability of the institutions’ borrowers,
especially the nonfinancial corporations sector (discussed
below). The ratio of NPLs to total gross loans
is often used as a proxy for asset quality. The coverage
ratio—the ratio of provisions to NPLs—provides a
measure of the share of bad loans for which provisions
have already been made.
14.7 Lack of diversification in the loan portfolio signals
the existence of an important vulnerability of the
financial system. Loan concentration in a specific
economic sector or activity (measured as a share of
total loans) makes banks vulnerable to adverse developments
in that sector or activity. This is particularly
true for exposures to the real estate sector. Countryor
region-specific circumstances often determine the
particular sectors of the economy that should be monitored
for macroprudential purposes.
14.8 Exposure to country risk can also be important
in countries that are actively participating in the international
financial markets. Data on the geographical
distribution of loans allow the monitoring of credit
risk arising from exposures to particular (groups of)
countries and an assessment of the impact of adverse
events in these countries on the domestic financial
system.
14.9 Concentration of credit risk in a small number of
borrowers may also result from connected lending and
large exposures. Monitoring of connected lending,
usually measured as the share of capital lent to related
parties, is particularly important in the presence of
mixed-activity conglomerates in which industrial
firms control financial institutions. Credit standards
may be relaxed for loans to affiliates, even when loan
terms are market based. The definition of what constitutes
a connected party is usually set in consideration
of the legal and ownership structures prevalent in
a particular country, which makes this indicator often
difficult to use in cross-country comparisons. The
assessment of large exposures, usually calculated as a
share of capital, aims at capturing the potential negative
effect on a financial institution should a single
borrower experience difficulties in servicing its obligations.
Identifying the number of such exposures
provides an indication of how widespread such large
exposures are. In addition, exposures of the largest
deposit takers to the largest resident entities provide
an indication of concentrated lending among the
largest entities in the economy.
14.10 In countries where domestic lending in foreign
currency is permitted, it is important to monitor the
ratio of foreign-currency-denominated loans to total
loans.6 Delgado and others (2002) note that ideally, a
measure of risk from domestic lending in foreign currency
should identify loans to unhedged domestic borrowers.
In these cases, hedging would also include
“natural hedges,” or borrowings for which an adverse
exchange rate impact on foreign currency obligations
is compensated by a positive impact on revenue and
profitability. The level of the above ratio is related to
that of foreign-currency-denominated liabilities to
total liabilities, although differences may be observed,
notably when sources of foreign currency financing
are available from foreign lines of credit and other
foreign capital inflows. It should be noted that owing
to the compound nature of credit and currency risk in
foreign-currency-denominated lending, even institutions
with a balanced foreign exchange position face
risks. For example, an exchange rate depreciation
can impose losses directly on the banking sector but
also have an indirect effect on asset quality by causing
losses in the nonfinancial corporations sector.
14.11 Derivatives can be a source of vulnerability.
Positions in these instruments should be explicitly
monitored and recognized on balance sheets using
market value or an equivalent measure of value. In
addition, monitoring bank soundness requires tracking
the risks involved in off-balance-sheet operations
(on account of guarantees and contingent lending
arrangements). As a general rule, “exposures” should
include positions that are both on balance sheet and
off balance sheet, rather than merely positions on the
balance sheet. However, off-balance-sheet positions
156
6Data on credit—assets for which the counterpart incurs a debt
liability—are a more comprehensive concept than loans and could
additionally be used.14 • What Use Can Be Made of the Specific FSIs?
can present special problems in evaluating the condition
of financial institutions, because of the lack of
reporting of such positions in some countries.
Earnings and Profitability
14.12 Accounting data on bank margins, income,
and expenses are widely used indicators of bank profitability.
Common operating ratios used to assess
bank profitability include net income to average total
assets (also known as return on assets [ROA]) and net
income to average equity (also known as return on
equity [ROE]).7
14.13 Differences in capital structure and business
mix across countries should be considered in analyzing
bank performance and highlight the need to look
at several operating ratios at the same time.8 Banks
with lower leverage (higher equity) will generally
report higher ROAs but lower ROEs. Hence, an
analysis of profitability based exclusively on ROEs
would tend to disregard the greater risks normally
associated with high leverage. Income ratios may also
be affected by leverage. In th
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
14. những gì sử dụng có thể được thực hiệncủa FSIs cụ thể?155Giới thiệu14,1 chương trước giải thích sự cần thiết choFSIs và làm thế nào họ phù hợp với các khái niệm rộng hơn về macroprudentialphân tích. Chương này sẽ xem xét việc sử dụng màcó thể được thực hiện của FSIs đã được đồng ý bởi cácCủa IMF điều hành Board.1 này được coi là dưới đâytheo lĩnh vực.Thực thi khoản tiền gửi14.2 các thế mạnh và điểm yếu của thực thi khoản tiền gửicó thể được phân tích theo đề mục của thủ phủ đầy đủ,chất lượng tài sản, thu nhập và lợi nhuận, tính thanh khoản,và nhạy cảm với rủi ro thị trường. Điều này là phổ biếnđược biết đến như khuôn khổ lạc đà được sử dụng bởi ngân hàngGiám sát của giám định của soundness củacá nhân các tổ chức, ít hơn-cho mục đích FSI — các"M", đại diện cho chất lượng của management.2Vốn đầu tư đầy đủ14.3 capital đầy đủ và sẵn sàng cuối cùngxác định mạnh mẽ của các tổ chức tài chính đểchịu được những cú sốc để cân đối của họ. Tổng hợprủi ro dựa trên tỷ lệ vốn đầu tư (ví dụ, tỷ lệquy định tài sản vốn rủi ro làm nặng) nhiều nhấtCác chỉ số phổ biến của thủ phủ đầy đủ, dựa trên cácphương pháp đồng ý của các BCBS năm 1988 (xemHộp 4.2). Tỷ lệ đòn bẩy đơn giản, chẳng hạn như tỷ lệvốn đầu tư lên tài sản, thường bổ sung cho biện pháp này. Mộtcác xu hướng bất lợi trong các tỷ lệ có thể báo hiệu tăngtiếp xúc với rủi ro và có thể các vấn đề vốn đầy đủ.Ngoài số vốn, nó cũng có thểcó ích để theo dõi các chỉ số vốn chất lượng. Ởnhiều quốc gia, vốn đầu tư ngân hàng bao gồm các yếu tố khác nhaumà có sẵn có và khả năng khác nhauhấp thụ thiệt hại, ngay cả trong các loại rộng của tầng1, Windows 7, và tầng 3 vốn. Nếu các yếu tố của thủ đôcó thể được báo cáo một cách riêng biệt, họ có thể phục vụ như bổ sungCác chỉ số của khả năng của các ngân hàng chịu đượcthiệt hại và giúp đỡ để đặt thủ phủ tổng thể tỷ lệ vào bối cảnh.14.4 BCBS gần đây đã cập nhật các tiêu chuẩnCác tỷ lệ vốn để giới thiệu nhạy cảm rủi rotrong các yêu cầu về vốn bằng cách tham gia vào tài khoản cácphát triển nhanh chóng của kỹ thuật quản lý rủi rovà giới thiệu những đề nghị tài chính innovation.3Các sàng lọc nhiều hơn vào hệ thống hiện có rủi ronặng liên quan thể loại của nó chính xác hơn đếnrủi ro kinh tế phải đối mặt với ngân hàng. Những rủi ro có thểđược đo bằng ngân hàng Xếp hạng nội bộ hệ thống.Ngoài ra, họ có thể được đo trên cơ sởXếp hạng được đưa ra bởi các cơ quan bên ngoài đánh giá. Tuy nhiên,đo lường rủi ro cải tiến có thể đến với cácchi phí của comparability thông tin giữa các ngân hàng,bởi vì theo các đề xuất mới của ngân hàng mỗi phương pháptrong ước tính tín dụng nguy cơ có thể khác nhau. Các kết quảsự khác biệt giữa các ngân hàng trong tài sản rủi ro làm nặng vàtỷ lệ vốn sẽ làm cho các tập hợp của cá nhânNgân hàng dữ liệu có vấn đề.14.5 một chỉ số quan trọng của năng lực của ngân hàngvốn để chịu được các tổn thất từ NPLs là tỷ lệNPLs ròng của quy định đến thủ đô. FSI này có thể giúpphát hiện các tình huống khi thực thi khoản tiền gửi có thể cótrì hoãn địa chỉ các vấn đề chất lượng tài sản, màcó thể trở thành nghiêm trọng hơn theo thời gian như là một result.4Phân loại cho vay được thiết kế tốt và cung cấpquy định là chìa khóa để có được một tỷ lệ vốn có ý nghĩa.Cho vay phân loại quy định thường là một yếu tố quyết địnhmức độ cung cấp, 5 lần lượt ảnh hưởng đến1This chương dựa trên Sundararajan và những người khác (2002).2Cộng chất lượng quản lý là một nguồn tiềm năng quan trọng củadễ bị tổn thương. Tuy nhiên, thay vì sử dụng chỉ số định lượng vềmà đó là không có sự đồng thuận, lĩnh vực tài chính cấp giấy phép và giám sát khôngchính quyền thường đánh giá các lỗ hổng này chất lượng.3See BCBS (năm 2004). Tại thời điểm văn bản này hướng dẫn, Basel IIkhông được hoàn thành. 4This tỷ lệ không hiển thị cho dù bên vay đã cung cấp cácngười cho vay với tài sản thế chấp hoặc các hình thức khác của tín dụng có nguy cơ giảm nhẹ. MộtCác phiên bản khác của FSI này bao gồm cả tài sản thế chấp được cung cấp trongPhụ lục III. 5This được thảo luận chi tiết hơn trong phụ lục VI.Các chỉ số tài chính Soundness: Tổng hợp hướng dẫnthủ phủ gián tiếp (bằng cách giảm thu nhập) và trực tiếp(thông qua sự bao gồm của các quy định chung trong quy địnhthủ đô). Hơn nữa, trong khuôn khổ FSINgân hàng nên khấu trừ quy định cụ thể từ các khoản vay(có nghĩa là, tín dụng nên được tính trên cơ sở mạng),làm giảm giá trị của tất cả tài sản và do đó củathủ đô (khi sau này tính residually).Chất lượng tài sản14.6 rủi ro đối với khả năng thanh toán của các tổ chức tài chínhthường xuyên nhất bắt nguồn từ một suy giảm của tài sản, màlần lượt có thể phát sinh từ một suy thoái trong tài chínhsức khỏe và lợi nhuận của các tổ chức người đi vay,đặc biệt là khu vực nonfinancial Tổng công ty (thảo luậndưới đây). Tỷ lệ của NPLs để tất cả các khoản vay tổngthường được dùng như là một proxy cho chất lượng tài sản. Vùng phủ sóngtỷ lệ-tỷ lệ quy định để NPLs — cung cấp mộtCác biện pháp của những chia sẻ của các khoản vay xấu nhất mà quy địnhđã được thực hiện.14.7 không đa dạng hóa danh mục đầu tư cho vay tín hiệusự tồn tại của một lỗ hổng quan trọng của cácHệ thống tài chính. Cho vay nồng độ trong một cụ thểkhu vực kinh tế hoặc hoạt động (đo như là một phần củaTất cả các khoản vay) làm cho ngân hàng dễ bị tổn thương bất lợi phát triểntrong đó khu vực hoặc hoạt động. Đây là đặc biệtthật sự cho tiếp xúc với các lĩnh vực bất động sản. Countryortrường hợp dành riêng cho vùng thường xác định cáccác lĩnh vực cụ thể của nền kinh tế cần được theo dõicho các mục đích macroprudential.14.8 tiếp xúc với rủi ro nước cũng có thể quan trọngở các nước đang tích cực tham gia trong quốc tếthị trường tài chính. Dữ liệu trên các địa lýphân phối các khoản cho vay cho phép các giám sát của tín dụngnguy cơ phát sinh từ các tiếp xúc để đặc biệt (nhóm)Quốc gia và một đánh giá tác động của bất lợiCác sự kiện tại các nước này vào trong nước tài chínhHệ thống.14.9 nồng độ rủi ro tín dụng trong một số ítngười đi vay cũng có thể dẫn từ cho vay được kết nối vàtiếp xúc lớn. Giám sát các kết nối cho vay,thường được đo như chia sẻ vốn vay để có liên quancác bên, đặc biệt quan trọng trong presence củacác tập đoàn hỗn hợp, hoạt động trong công nghiệp màcông ty kiểm soát các tổ chức tài chính. Tín dụng tiêu chuẩncó thể được thoải mái cho các khoản vay cho các chi nhánh, ngay cả khi cho vayđiều khoản là thị trường dựa. Định nghĩa của những gì tạomột bên được kết nối thường được thiết lập trong xem xétcủa các cơ cấu pháp lý và quyền sở hữu phổ biến ởmột quốc gia cụ thể, mà làm cho chỉ số này thườngkhó khăn để sử dụng trong so sánh xuyên quốc gia. Cácđánh giá về tiếp xúc lớn, thường tính như là mộtchia sẻ vốn, nhằm mục đích thu giữ các tiêu cực tiềm năngcó hiệu lực trên một cơ sở giáo dục tài chính nên một đơnbên vay kinh nghiệm khó khăn trong việc phục vụ nghĩa vụ của mình.Xác định số lượng tiếp xúc như vậycung cấp một dấu hiệu của làm thế nào phổ biến rộng rãi như vậy lớntiếp xúc. Ngoài ra, các tiếp xúc của lớn nhấttiền gửi thực thi để các thực thể cư dân lớn nhất cung cấpmột dấu hiệu của tập trung cho vay trong số cácCác tổ chức lớn nhất trong nền kinh tế.14,10 tại quốc gia nơi trong nước cho vay ở nước ngoàithu được cho phép, nó là quan trọng để giám sát cáctỷ lệ của nước ngoài-thu-chỉ tên một khoản vay cho tổng sốLoans.6 Delgado và những người khác (2002) lưu ý rằng lý tưởng nhất, mộtCác biện pháp của các nguy cơ từ cho vay trong nước bằng ngoại tệphải xác định các khoản vay cho người đi vay trong nước unhedged.Trong những trường hợp này, bảo hiểm rủi ro nào cũng bao gồm"tự nhiên hedges", hoặc vay mà một bất lợitác động đến tỷ giá ngoại tệ nghĩa vụđược bù đắp bởi một tác động tích cực trên doanh thu vàlợi nhuận. Mức độ của tỷ lệ ở trên có liên quan đếncủa nước ngoài-thu-chỉ tên một trách nhiệm pháp lý choTất cả trách nhiệm pháp lý, mặc dù sự khác biệt có thể được quan sát thấy,đặc biệt là khi nguồn ngoại tệ tài chínhcó sẵn từ dòng tín dụng nước ngoài và khácluồng vào vốn đầu tư nước ngoài. Cần lưu ý rằng owingtính chất hợp chất của tín dụng và tiền tệ rủi ro trongnước ngoài-thu-bằng tiền cho vay, ngay cả các tổ chứcvới một vị trí cân bằng nước ngoài trao đổi khuôn mặtrủi ro. Ví dụ, một khấu hao tỷ giá hối đoáicó thể áp đặt các thiệt hại trực tiếp vào lĩnh vực ngân hàng nhưngcũng có gián tiếp ảnh hưởng đến chất lượng tài sản bằng cách gây ratổn thất trong lĩnh vực nonfinancial Tổng công ty.14,11 phái sinh có thể là một nguồn dễ bị tổn thương.Vị trí trong những thiết bị này cần rõ ràngtheo dõi và được công nhận trên bảng cân đối bằng cách sử dụnggiá trị thị trường hoặc một biện pháp tương đương giá trị. ỞNgoài ra, giám sát ngân hàng soundness cần theo dõicác rủi ro trong hoạt động ra-sự cân bằng-tờ(trên tài khoản đảm bảo và đội ngũ cho vaysắp xếp). Như một quy luật chung, "tiếp xúc" nênbao gồm các vị trí đều trên bảng cân đối vàgiảm cân, chứ không phải là chỉ đơn thuần là vị trí trên cácbảng cân đối. Tuy nhiên, vị trí tắt--cân bằng1566Data tín dụng — tài sản mà đối tác phải gánh chịu một khoản nợtrách nhiệm pháp lý — là một khái niệm toàn diện hơn so với các khoản vay và có thểNgoài ra có used.14 • những gì sử dụng có thể thực hiện của FSIs cụ thể?có thể trình bày các vấn đề đặc biệt trong việc đánh giá các điều kiệntổ chức tài chính, vì thiếubáo cáo của các vị trí trong một số quốc gia.Thu nhập và lợi nhuận14.12 kế toán dữ liệu vào ngân hàng lợi nhuận, thu nhập,và chi phí là sử dụng rộng rãi các chỉ số của ngân hàng lợi nhuận.Tỷ lệ hoạt động phổ biến được sử dụng để đánh giálợi nhuận ngân hàng bao gồm các thu nhập ròng để là tất cảtài sản (còn được gọi là trở về tài sản [ROA]) và mạngthu nhập trung bình (còn được gọi là trở lại trên vốn chủ sở hữuvốn chủ sở hữu [ROE]).714,13 sự khác biệt trong cơ cấu vốn và kinh doanhkết hợp các quốc gia cần được xem xét trong việc phân tíchNgân hàng hiệu suất và làm nổi bật sự cần thiết để xem xéttại một số hoạt động tỷ lệ tại time.8 cùng một ngân hàngvới đòn bẩy thấp (vốn chủ sở hữu cao) sẽ nói chungbáo cáo cao ROAs nhưng thấp hơn ROEs. Do đó, mộtphân tích lợi nhuận dựa hoàn toàn vào ROEssẽ có xu hướng bỏ qua những rủi ro lớn hơn bình thườngliên kết với cao đòn bẩy. Tỷ lệ thu nhập có thể cũngbị ảnh hưởng bởi đòn bẩy. Ở th
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
14. What Use Can Be Made
of the Specific FSIs?
155
Introduction
14.1 The previous chapter explained the need for
FSIs and how they fit into the wider concept of macroprudential
analysis. This chapter considers the use that
can be made of the FSIs that have been agreed by the
IMF’s Executive Board.1 These are considered below
by sector.
Deposit Takers
14.2 The strengths and vulnerabilities of deposit takers
can be analyzed under the headings of capital adequacy,
asset quality, earnings and profitability, liquidity,
and sensitivity to market risk. This is commonly
known as the CAMELS framework used by banking
supervisors in their assessment of the soundness of
individual institutions, less—for FSI purposes—the
“M,” which represents the quality of management.2
Capital Adequacy
14.3 Capital adequacy and availability ultimately
determine the robustness of financial institutions to
withstand shocks to their balance sheets. Aggregate
risk-based capital ratios (for example, the ratio of
regulatory capital to risk-weighted assets) are the most
common indicators of capital adequacy, based on the
methodology agreed to by the BCBS in 1988 (see
Box 4.2). Simple leverage ratios, such as the ratio of
capital to assets, often complement this measure. An
adverse trend in these ratios may signal increased
exposure to risk and possible capital adequacy problems.
In addition to the amount of capital, it may also
be useful to monitor indicators of capital quality. In
many countries, bank capital consists of different elements
that have varying availability and capability to
absorb losses, even within the broad categories of Tier
1, Tier 2, and Tier 3 capital. If these elements of capital
can be reported separately, they can serve as additional
indicators of the ability of banks to withstand
losses and help to put overall capital ratios into context.
14.4 The BCBS has recently updated the standard
capital ratios to introduce greater sensitivity to risk
in the capital requirements by taking into account the
rapid development of risk-management techniques
and financial innovation.3 These proposals introduce
greater refinement into the existing system of risk
weighting to relate its categories more accurately to
the economic risks faced by banks. These risks could
be measured by banks’ own internal ratings systems.
Alternatively, they could be measured on the basis
of ratings given by external rating agencies. However,
improved risk measurement could come at the
expense of comparability of information among banks,
because under these new proposals each bank’s methods
of estimating credit risk can differ. The resulting
differences among banks in risk-weighted assets and
capital ratios would make aggregation of individual
banks’ data problematic.
14.5 An important indicator of the capacity of bank
capital to withstand losses from NPLs is the ratio of
NPLs net of provisions to capital. This FSI can help
detect situations where deposit takers may have
delayed addressing asset quality problems, which
can become more serious over time as a result.4
Well-designed loan classification and provisioning
rules are key to obtaining a meaningful capital ratio.
Loan classification rules are commonly a determinant
of the level of provisioning,5 which in turn affects
1This chapter draws on Sundararajan and others (2002).
2The quality of management is an important potential source of
vulnerability. However, rather than using quantitative indicators on
which there is no consensus, financial sector licensing and supervisory
authorities usually assess this vulnerability qualitatively.
3See BCBS (2004). At the time of writing this Guide, Basel II
was not yet finalized. 4This ratio does not show whether the borrower has provided the
lender with collateral or other forms of credit risk mitigation. An
alternative version of this FSI including collateral is provided in
Appendix III. 5This is discussed in more detail in Appendix VI.Financial Soundness Indicators: Compilation Guide
capital indirectly (by reducing income) and directly
(through the inclusion of general provisions in regulatory
capital). Moreover, in the FSI framework
banks should deduct specific provisions from loans
(that is, credit should be calculated on a net basis),
which reduces the value of total assets and hence of
capital (when the latter is calculated residually).
Asset Quality
14.6 Risks to the solvency of financial institutions
most often derive from an impairment of assets, which
in turn can arise from a deterioration in the financial
health and profitability of the institutions’ borrowers,
especially the nonfinancial corporations sector (discussed
below). The ratio of NPLs to total gross loans
is often used as a proxy for asset quality. The coverage
ratio—the ratio of provisions to NPLs—provides a
measure of the share of bad loans for which provisions
have already been made.
14.7 Lack of diversification in the loan portfolio signals
the existence of an important vulnerability of the
financial system. Loan concentration in a specific
economic sector or activity (measured as a share of
total loans) makes banks vulnerable to adverse developments
in that sector or activity. This is particularly
true for exposures to the real estate sector. Countryor
region-specific circumstances often determine the
particular sectors of the economy that should be monitored
for macroprudential purposes.
14.8 Exposure to country risk can also be important
in countries that are actively participating in the international
financial markets. Data on the geographical
distribution of loans allow the monitoring of credit
risk arising from exposures to particular (groups of)
countries and an assessment of the impact of adverse
events in these countries on the domestic financial
system.
14.9 Concentration of credit risk in a small number of
borrowers may also result from connected lending and
large exposures. Monitoring of connected lending,
usually measured as the share of capital lent to related
parties, is particularly important in the presence of
mixed-activity conglomerates in which industrial
firms control financial institutions. Credit standards
may be relaxed for loans to affiliates, even when loan
terms are market based. The definition of what constitutes
a connected party is usually set in consideration
of the legal and ownership structures prevalent in
a particular country, which makes this indicator often
difficult to use in cross-country comparisons. The
assessment of large exposures, usually calculated as a
share of capital, aims at capturing the potential negative
effect on a financial institution should a single
borrower experience difficulties in servicing its obligations.
Identifying the number of such exposures
provides an indication of how widespread such large
exposures are. In addition, exposures of the largest
deposit takers to the largest resident entities provide
an indication of concentrated lending among the
largest entities in the economy.
14.10 In countries where domestic lending in foreign
currency is permitted, it is important to monitor the
ratio of foreign-currency-denominated loans to total
loans.6 Delgado and others (2002) note that ideally, a
measure of risk from domestic lending in foreign currency
should identify loans to unhedged domestic borrowers.
In these cases, hedging would also include
“natural hedges,” or borrowings for which an adverse
exchange rate impact on foreign currency obligations
is compensated by a positive impact on revenue and
profitability. The level of the above ratio is related to
that of foreign-currency-denominated liabilities to
total liabilities, although differences may be observed,
notably when sources of foreign currency financing
are available from foreign lines of credit and other
foreign capital inflows. It should be noted that owing
to the compound nature of credit and currency risk in
foreign-currency-denominated lending, even institutions
with a balanced foreign exchange position face
risks. For example, an exchange rate depreciation
can impose losses directly on the banking sector but
also have an indirect effect on asset quality by causing
losses in the nonfinancial corporations sector.
14.11 Derivatives can be a source of vulnerability.
Positions in these instruments should be explicitly
monitored and recognized on balance sheets using
market value or an equivalent measure of value. In
addition, monitoring bank soundness requires tracking
the risks involved in off-balance-sheet operations
(on account of guarantees and contingent lending
arrangements). As a general rule, “exposures” should
include positions that are both on balance sheet and
off balance sheet, rather than merely positions on the
balance sheet. However, off-balance-sheet positions
156
6Data on credit—assets for which the counterpart incurs a debt
liability—are a more comprehensive concept than loans and could
additionally be used.14 • What Use Can Be Made of the Specific FSIs?
can present special problems in evaluating the condition
of financial institutions, because of the lack of
reporting of such positions in some countries.
Earnings and Profitability
14.12 Accounting data on bank margins, income,
and expenses are widely used indicators of bank profitability.
Common operating ratios used to assess
bank profitability include net income to average total
assets (also known as return on assets [ROA]) and net
income to average equity (also known as return on
equity [ROE]).7
14.13 Differences in capital structure and business
mix across countries should be considered in analyzing
bank performance and highlight the need to look
at several operating ratios at the same time.8 Banks
with lower leverage (higher equity) will generally
report higher ROAs but lower ROEs. Hence, an
analysis of profitability based exclusively on ROEs
would tend to disregard the greater risks normally
associated with high leverage. Income ratios may also
be affected by leverage. In th
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: