The five boys sat on the sofa in Snape's private quarters, waiting pat dịch - The five boys sat on the sofa in Snape's private quarters, waiting pat Việt làm thế nào để nói

The five boys sat on the sofa in Sn

The five boys sat on the sofa in Snape's private quarters, waiting patiently… or at least projecting the picture of patience. Fred and George were fidgeting slightly, throwing glances at the room Snape Ron to. Harry on the other hand reflected on the conversation they had with the Potions Master.

/Flashback, a few hours ago/

"I, Severus Octavius Snape, hereby swear to not divulge the information given to me by Harry James Potter, Draco Lucius Malfoy, Fred Gideon Weasley, George Fabian Weasley and Neville Frank Longbottom without their personal agreement. So mote it be." – calmly said Severus, as green and purple sparks erupted from his wand. The potions master then turned to the children in front of him and raised an eyebrow, clearly waiting.

Harry cleared his throat, suddenly uncomfortable under the scrutiny of Snape's eyes.

"It's sort of a long story. I'm not really sure where to begin. Anyway, it has to do with Dumbledore. The portrait of Phineas Black informed us that the headmaster has Ron here under the Imperius curse, so that he would have someone to spy on me… among other things. We came here to ask you if you can help us lift the curse from Ronald and see what his part in Dumbledore's plans is…"

"I take it that is the short version?" – asked Snape.

"Yeah…" – muttered Harry – "I will be happy to tell you the whole story…once this matter is resolved, if you do not mind…"

"Fine…" – Severus snorted and took over the levitation charm on Ron's body – "Settle down on the couch… It's going to take a long time."

/end of flashback/

"You think he's going to be okay?" – asked Fred nervously.

"He better be…" – muttered George, hugging his twin.

Harry and Draco occupied themselves with books from Snape's bookcase, while Neville was having a nap, his head resting on Fred's shoulder with Emrys coiled on his lap.


Breaking an Imperius curse was always a difficult task, and since it was cast by Dumbledore, it was doubly difficult. But Severus Snape was not a master Legillimens for nothing. He repaired the boy's fractured mind with a diligence he never thought he'd show towards a Gryffindor. But besides being a lion, Ronald Weasley was first of all a child… a child that has been badly abused… and not just by the headmaster.

Severus had a strong desire to retch, but he kept working. He knew that as soon as the boy was awake, he'd have to be taken to St. Mungo's and that was a problem, since he wouldn't be safe from Dumbledore there. Not as long as the boy's mother was willingly supporting the fucking pedophile.

"And they say Aberforth is horrid…" – muttered Snape, as he finally extracted himself from the boy's mind and gave the child a sleeping potion so that he could talk to the kids who were waiting outside the room and to Poppy, who had to be apprised of the situation… – "that one just fucks goats… but Albus is at least 10 times worse!"

Against his better judgement he retrieved the Pensieve that Lily gave him for his 17th birthday and put all the memories he viewed in Ron's mind into it. With the artefact in his hands, he walked into his sitting room, leaving Ron sleeping on the cot.

"Professor Snape!" – exclaimed Fred.

"How is he?" – asked George.

The Head of Slytherin gazed at the young wizards sitting around his room and sighed:

"I've placed the memories that I've encountered in his mind into the Pensieve. Feel free to watch them. You'll find all your answers there. However I warn you, I'll only allow Mr. & Mr. Wealsey to view them, since the three of you are just too young to see that sort of depravities. I will also make copies of the memories and show them to Molly and Arthur as soon as I can manage to meet them without Dumbledore finding out."

It was obvious that the younger boys were a bit frustrated at being denied access to the memories, but they remained silent as Fred and George delved into the Pensieve.

"What exactly is a Pensieve, Professor?" – asked Harry, as the silence was grating in his nerves.

"It's a device that allows a person or a group of people to view someone else's memories." – explained Severus, as he sat down in an armchair – "One can extract the memories with one's wand by thinking hard about the things he wants to share with others. Now, children, I have to contact Madam Pomfrey and get Ronald transferred to St. Mungo's. I trust you not to demolish the room while I'm gone."

With that the dark haired wizard threw a pinch of floo powder into the fireplace and with a shout of "Hogwarts, Hospital Wing" disappeared in a flash of green flames.

Harry glanced at Draco:

"Do you think I can just show him the memories instead of telling it all over again?"

The blond blinked for a moment and then caught up to Harry's train of thought:

"Absolutely. That would be much more efficient and would take less time… I think…"

Neville sighed:

"I just hate how complicated this whole mess is. I mean all this crap and then whatever is terrorizing the school… talk about poor timing…"

"Yeah…" – muttered Harry and then sat up straighter as the twins were spat out of the Pensieve. Both of them were positively green.

"Guys?" – Neville called tentatively – "You okay?"

Fred shook his head and practically collapsed onto the sofa between Draco and Neville, while George sat himself between Harry and Neville.

"I… it… just… it was disgusting…" – mumbled George brokenly – "How come we didn't realize? What sort of brothers are we? This crap has been going on for 3 years already…" – the more he spoke, the angrier he became – "That old fucker has been raping our brother for three years and obliviating him after each time. And then Ron went to Hogwarts… and the bastard put him under Imperius. From that point on he simply had to say the word and Ron would do anything…"

At that point Fred shot up from his place and went to the bathroom, the door to which was open thankfully and he didn't need to search for it, and promptly threw up.


When Snape returned with Poppy Pomfrey in tow, he saw a ranting George Weasley and three very green boys. He was about to ask about the other red head, but the retching sounds coming from the bathroom made that question unnecessary.

"Is it really that bad, Severus?" – asked the mediwitch softly, looking at the reactions the boys had to the news Severus found in Ronald's mind.

"That bad and even worse, I kept the more… disturbing memories out of there. They saw enough, but I did not think it wise to let them watch an 150 year old pervert rape their brother over and over again… With how they're reacting, I wonder if maybe I've shown them more than was necessary as it is."

"Professor, Madam Pomfrey, you're here!" – exclaimed Harry softly, his skin tinged green – "Do you maybe have anything anti-nauseous? I feel a bit sick…"

"Yeah, me too…" – spoke Draco and Neville.

"Oh, you poor children…" – she glanced at the Potions Master – "Severus, be a dear, get them some potions, will you? And for Misters Weasley too."

"Yes, yes…" – muttered the man as he went to the room he left Ronald to get a few vials for the boys.

Poppy followed him and while Severus returned to the boys, she cast several diagnostic charms on Ron's sleeping form, cursing under her breath at the results she got.

"I really wish we could castrate that old goat somehow…" – mumbled the mediwitch under her breath.

Out in the sitting room Severus Snape conversed quietly with the twins, who by now recovered enough to be rational, and the three second years.

"Mr. Potter, I believe a longer story is in order at this point…"

Harry sighed and glanced at his professor:

"Could I maybe show it in the Pensieve? I'm really tired of telling these things over and over again. Especially since lately it has become clear that what we thought was going on, was actually just the tip of the real problem."

Severus saw how tired the boy was and quickly agreed. Even though this was the son of his worst enemy from school, he's learnt to see past that and gradually he came to view Harry as Lily's child, conveniently forgetting that he was a Potter spawn as well. However now that he looked at the tired child who sat on his couch, he could no longer deny it. It didn't matter who the boy's parents were, he clearly was a separate person. He carefully explained how a memory could be taken out and was quite proud to see that Harry understood it on the first try.

While Snape viewed the memories Harry extracted, Fred and George went to the other room to maybe have a word with Poppy. When they came in, she was sitting in a chair, looking very sad. The twins knew that losing trust in someone had to hurt, so they refrained from demanding answers like they felt they were entitled to and instead began very carefully. George was the one to speak:

"Madam Pomfrey?" – he called out tentatively – "Could you spare us a few moments?"

"Oh, boys…" – she said sadly – "It's you…"

"What can you tell us about his condition?" – asked Fred bluntly.

"Right… right…" – the mediwitch seemed to pull herself together – "Since Severus showed you the memories he recovered from his mind, you'll probably understand at least part of the damage done to him. I'm afraid there is a chance he won't be able to have children, should he ever make a complete mental recovery that is…"

"You mean he's… crazy?" – asked Fred confusedly, only to get an elbow in the ribs from George.

Poppy shook her head:

"No, crazy is not the word for it, boys." – she sighed – "However he's been through a lot and will need professional help… and a lot of it."

George swallowed the lump that was forming in his throat:

"You mean he'll have to be admitted to St. Mungo's."

"Yes." – nodded the mediwitch – "That however is not all that has to be done, but Severus will tell you about that, I will prepare your brother's medical files for the transfer. Also, do you want to inform your parents yourselves, or sho
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Các bé trai năm ngồi trên ghế sofa trong Snape của riêng tư, kiên nhẫn chờ đợi... hoặc ít chiếu hình ảnh của kiên nhẫn. Fred và George đã fidgeting một chút, ném glances tại Phòng Snape Ron để. Harry trên mặt khác phản ánh trên đàm thoại họ đã có với Potions Master./ Flashback, một vài giờ trước /"Tôi, Severus Octavius Snape, bằng văn bản này thề sẽ không tiết lộ thông tin được trao cho tôi bởi Harry James Potter, Draco Lucius Malfoy, Fred Gideon Weasley, George Fabian Weasley và Neville Frank Longbottom không có thỏa thuận cá nhân của họ. Vì vậy vi trần nó. "-một cách bình tĩnh nói Severus, là màu xanh lá cây và màu tím tia lửa nổ ra từ cây đũa phép của ông. Potions master sau đó quay sang các trẻ em ở phía trước của anh ta và nâng lên một lông mày, rõ ràng chờ đợi.Harry xóa cổ họng của mình, bất ngờ khó chịu dưới sự giám sát của Snape của mắt."It's sắp xếp của một câu chuyện dài. Tôi không thực sự chắc chắn nơi để bắt đầu. Dù sao, nó đã làm với cụ Dumbledore. Chân dung của Phineas Black báo hiệu trưởng đã Ron ở đây theo lời nguyền Imperius, do đó, rằng ông sẽ có ai đó để theo dõi tôi... trong số những thứ khác. Chúng tôi đến đây để hỏi bạn nếu bạn có thể giúp chúng tôi nâng những lời nguyền từ Ronald và xem những gì một phần của mình trong kế hoạch của Dumbledore... ""Tôi đi nó là phiên bản ngắn"-hỏi Snape."Vâng..."-muttered Harry-"tôi sẽ được hạnh phúc để cho bạn biết toàn bộ câu chuyện... một khi vấn đề này được giải quyết, nếu bạn không nhớ...""Tốt..."-Severus snorted và đã qua sự quyến rũ bay lên trên cơ thể của Ron-"giải quyết trên chiếc ghế dài... Nó sẽ mất một thời gian dài."/End của flashback /"Bạn nghĩ rằng ông sẽ ổn thôi?"-hỏi Fred nervously."Ông nên..."-muttered George, ôm đôi của ông.Harry và Draco chiếm mình với cuốn sách từ kệ sách của Snape, trong khi Neville đã có một giấc ngủ, đầu nghỉ ngơi trên của Fred vai với Emrys cuộn trên đùi của ông.Phá vỡ một lời nguyền Imperius luôn luôn là một nhiệm vụ khó khăn, và kể từ khi nó được đúc bởi giáo sư Dumbledore, nó đã gấp đôi khó khăn. Nhưng Severus Snape đã không một bậc thầy Legillimens cho không có gì. Ông sửa chữa của cậu bé bị vỡ tâm trí với một thẩm định ông không bao giờ nghĩ rằng ông sẽ hiển thị đối với một Gryffindor. Nhưng bên cạnh đó là một con sư tử, Ronald Weasley trước hết là một đứa trẻ... một đứa trẻ đã được bị lạm dụng xấu... và không chỉ bởi hiệu trưởng.Severus có một mong muốn mạnh mẽ để retch, nhưng ông giữ làm việc. Ông biết rằng ngay sau khi cậu bé được tỉnh táo, ông sẽ có được thực hiện để St. Mungo và đó là một vấn đề, kể từ khi ông sẽ không được an toàn từ Dumbledore có. Không miễn là mẹ của cậu bé đã sẵn sàng hỗ trợ pedophile chết tiệt."Và họ nói rằng Aberforth là kinh khủng..."-muttered Snape, khi ông cuối cùng đã tách ra mình từ cậu bé của tâm trí và đã cho con một lọ thuốc ngủ để ông có thể nói chuyện với trẻ em những người đã chờ đợi bên ngoài phòng và Poppy, người đã được apprised của tình hình...-"cái này chỉ fucks dê... nhưng Albus là ít nhất là 10 lần tồi tệ hơn!"Đối với bản án tốt hơn của mình ông lấy Pensieve Lily đã cho anh ta cho ngày sinh nhật 17 của mình và đặt tất cả những kỷ niệm ông xem trong tâm trí của Ron vào nó. Với artefact trong tay của mình, ông đi vào phòng của mình, để lại Ron ngủ trên cot."Giáo sư Snape!"-kêu lên Fred."Ông ấy thế nào?"-hỏi George.Đầu Slytherin nhìn lúc các trình thuật sĩ trẻ ngồi quanh phòng của mình và thở dài:"Tôi đã chọn những kỷ niệm mà tôi đã gặp phải trong tâm trí của mình vào Pensieve. Cảm thấy miễn phí để xem chúng. Bạn sẽ tìm thấy tất cả các câu trả lời có. Tuy nhiên, tôi cảnh báo bạn, tôi sẽ chỉ cho phép ông & ông Wealsey để xem chúng, kể từ khi ba của bạn được chỉ là quá nhỏ để xem là loại depravities. Tôi sẽ cũng làm cho bản sao của những kỷ niệm và hiển thị chúng cho Molly và Arthur ngay sau khi tôi có thể quản lý để đáp ứng cho họ mà không có các giáo sư Dumbledore tìm ra. "Nó đã được rõ ràng rằng các chàng trai trẻ đã được một chút thất vọng lúc bị từ chối truy cập vào những kỷ niệm, nhưng họ vẫn im lặng như Fred và George delved vào Pensieve."Những gì chính xác là một Pensieve, giáo sư?"-hỏi Harry, như sự im lặng là tấm lưới trải trong dây thần kinh của mình."Đó là một thiết bị mà cho phép một người hoặc một nhóm người để xem một người nào khác của những kỷ niệm."-giải thích Severus, khi ông ngồi trong một ghế-"một trong những có thể giải nén những kỷ niệm với cây đũa phép của một bằng cách suy nghĩ khó khăn về những điều ông muốn chia sẻ với những người khác. Bây giờ, trẻ em, tôi cần phải liên hệ với Madam Pomfrey và nhận được Ronald chuyển sang St. Mungo. Tôi tin anh không phá hủy phòng trong khi tôi đang đi."Với mà thuật sĩ tóc đen tối đã ném một pinch floo bột vào lò sưởi và với một shout của "Hogwarts, bệnh viện cánh" biến mất trong một đèn flash màu xanh lá cây ngọn lửa.Harry glanced tại Draco:"Bạn có nghĩ tôi có thể chỉ cho anh ta những kỷ niệm thay vì nói cho nó tất cả hơn một lần nữa?"Tóc vàng blinked cho một thời điểm và sau đó bắt kịp với Harry của đào tạo của tư tưởng:"Hoàn toàn. Đó sẽ là nhiều hơn nữa hiệu quả và sẽ mất thời gian ít hơn... Tôi nghĩ rằng..."Neville thở dài:"Tôi chỉ ghét cách phức tạp này mess toàn là. Tôi có nghĩa là tất cả điều này crap và sau đó bất cứ điều gì ngươi trường... nói về thời gian người nghèo... ""Vâng..."-muttered Harry và sau đó ngồi lên thẳng như các em sinh đôi đã được nhổ ra khỏi Pensieve. Cả hai người trong số họ đã tích cực màu xanh lá cây."Guys?"-Neville gọi là không chắc chắn-"Anh không sao chứ?"Fred lắc đầu và thực tế sụp đổ vào ghế sofa giữa Draco và Neville, trong khi George ngồi tự giữa Harry và Neville."Tôi... nó... chỉ cần... nó là kinh tởm..."-mumbled George brokenly-"làm thế nào đến chúng tôi đã không nhận ra? Chúng ta là những gì sắp xếp của anh em? Crap này đã xảy ra trong 3 năm đã..."-càng có nhiều ông nói, các angrier ông trở thành-"rằng fucker cũ đã cưỡng hiếp anh em của chúng tôi cho ba năm và obliviating anh ta sau mỗi thời gian. Và sau đó Ron đã đi đến trường Hogwarts... và tên khốn đó đưa anh ta dưới Imperius. Từ thời điểm đó trên ông chỉ đơn giản là đã nói từ và Ron sẽ làm bất cứ điều gì..."Vào thời điểm đó Fred bắn từ vị trí của mình và đã đi đến phòng tắm, cửa mà đã được mở rất may và ông không cần phải tìm kiếm cho nó, và nhanh chóng đã ném lên.Khi Snape trở về với Poppy Pomfrey kéo, ông thấy một ranting George Weasley và ba chàng trai rất màu xanh lá cây. Ông là hỏi về đỏ đầu, nhưng âm thanh retching đến từ phòng tắm làm cho câu hỏi đó không cần thiết."Là nó thực sự là xấu, Severus?"-yêu cầu mediwitch nhẹ nhàng, nhìn vào các phản ứng các bé trai đã phải tin tức Severus tìm thấy trong tâm trí của Ronald."Rằng xấu và thậm chí tệ hơn, tôi giữ thêm... làm phiền những kỷ niệm ra khỏi đó. Họ đã thấy đủ, nhưng tôi không nghĩ rằng nó khôn ngoan để cho họ xem một hãm hiếp pervert 150 năm tuổi anh trai của họ hơn và hơn nữa... Với làm thế nào họ đang phản ứng, tôi tự hỏi nếu có lẽ tôi đã cho thấy họ nhiều hơn là cần thiết vì nó là.""Giáo sư, Madam Pomfrey, bạn đang ở đây!"-kêu lên Harry nhẹ nhàng, làn da của mình nhuốm màu xanh-"bạn có thể làm bất cứ điều gì chống nauseous? Tôi cảm thấy một chút bệnh...""có, tôi quá..."-nói Draco và Neville."Ồ, bạn trẻ em nghèo..."-cô liếc nhìn tại Potions Master-"Severus, là một thân yêu, nhận được chúng một số potions, sẽ bạn? Và cho con Weasley quá. ""Vâng, Vâng..."-muttered người đàn ông khi ông đến phòng hắn Ronald để có được một vài lọ cho các chàng trai.Thuốc phiện theo sau ông và trong khi Severus trở về các bé trai, cô diễn viên một số chẩn đoán charms về hình thức ngủ của Ron, cursing theo hơi thở của mình vào kết quả, cô đã nhận."Tôi thực sự muốn chúng tôi có thể thiến rằng dê cũ bằng cách nào đó,..."-mumbled mediwitch theo hơi thở của mình.Ra trong phòng ngồi Severus Snape conversed lặng lẽ với các em sinh đôi, những người bây giờ phục hồi đủ để được hợp lý, và năm ba thứ hai."Ông Potter, tôi tin rằng một câu chuyện dài hơn là theo thứ tự tại thời điểm này..."Harry thở dài và glanced tại giáo sư của ông:"Có thể tôi có thể hiển thị nó trong Pensieve? Tôi thật sự mệt mỏi của nói cho những việc này hơn và hơn nữa. Đặc biệt là kể từ gần đây nó đã trở nên rõ ràng rằng những gì chúng tôi nghĩ rằng đã xảy ra, là thực sự chỉ là Mẹo của vấn đề thực sự."Severus đã thấy làm thế nào mệt mỏi cậu bé và một cách nhanh chóng đã đồng ý. Mặc dù đây là con trai của kẻ thù tồi tệ nhất của mình từ trường, ông đã học được để xem qua điều đó và dần dần ông đến để xem Harry như đứa trẻ của Lily, thuận tiện quên rằng ông là một đẻ trứng Potter là tốt. Tuy nhiên bây giờ mà ông nhìn con mệt mỏi người ngồi trên chiếc ghế của mình, ông có thể không còn từ chối nó. Nó không quan trọng những người cha mẹ của cậu bé, ông rõ ràng là một người riêng biệt. Ông cẩn thận giải thích làm thế nào một bộ nhớ có thể được đưa và đã khá tự hào thấy rằng Harry hiểu nó ngày thử đầu tiên.Trong khi Snape xem những kỷ niệm Harry chiết xuất, Fred và George đã đi đến phòng khác có thể có một từ với thuốc phiện. Khi họ đến trong, cô đang ngồi trên ghế, nhìn rất buồn. Cả hai đều biết rằng mất niềm tin vào một người nào đó đã phải làm tổn thương, do đó, họ đã kiềm chế đòi hỏi câu trả lời như họ cảm thấy họ được hưởng và thay vào đó bắt đầu rất cẩn thận. George là người nói:"Madam Quirrell?"-ông gọi là ra không chắc chắn-"có thể bạn phụ tùng chúng tôi một vài khoảnh khắc?""Oh, cậu bé..."-bà nói thật đáng buồn-"nó là bạn...""Những gì có thể bạn cho chúng tôi biết về tình trạng của mình?"-hỏi Fred thẳng thắn."Phải... phải..."-mediwitch dường như để kéo mình lại với nhau-"kể từ khi Severus cho thấy bạn những kỷ niệm ông phục hồi từ tâm trí của mình, bạn sẽ có thể hiểu ít là một phần của thiệt hại thực hiện để anh ta. Tôi sợ rằng có là một cơ hội ông sẽ không thể có con, nên ông bao giờ làm cho một hồi phục tinh thần hoàn toàn là... ""Bạn có nghĩa là anh ta là... điên?"-hỏi Fred confusedly, chỉ để có được một khuỷu tay trong các xương sườn từ George.Thuốc phiện bắt đầu:"No, điên là không phải là từ cho nó, con trai."-cô thở dài-"Tuy nhiên ông đã phải trải qua rất nhiều và sẽ cần trợ giúp chuyên nghiệp... và rất nhiều của nó."George nuốt một lần hình thành trong cổ họng của ông:"Bạn có nghĩa là anh ta sẽ phải được thừa nhận để St. Mungo.""Có."-gật đầu mediwitch-"đó Tuy nhiên không phải tất cả những gì đã được thực hiện, nhưng Severus sẽ cho bạn biết về điều đó, tôi sẽ chuẩn cho anh trai của bạn tập tin y tế cho việc chuyển giao. Ngoài ra, bạn có muốn thông báo cho cha mẹ mình của bạn, hoặc sho
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: