There is no precise definition of how many stories or what height makes a building a skyscraper. "I don't think it is how many floors you have. I think it is attitude," architect T. J. Gottesdiener told the Christian Science Monitor. Gottesdiener, a partner in the firm of Skidmore, Owings & Merrill, designers of numerous tall buildings including the Sears Tower in Chicago, Illinois, continued, "What is a skyscraper? It is anything that makes you stop, stand, crane your neck back, and look up."
Some observers apply the word "skyscraper" to buildings of at least 20 stories. Others reserve the term for structures of at least 50 stories. But it is widely accepted that a skyscraper fits buildings with 100 or more stories. At 102 stories, the Empire State Building's in New York occupied height reaches 1,224 ft (373 m), and its spire, which is the tapered portion atop a building's roof, rises another 230 ft (70 m). Only 25 buildings around the world stand taller than 1,000 ft (300 m), counting their spires, but not antennas rising above them.
The tallest freestanding structure in the world is the CN Tower in Toronto, Canada, which rises to a height of 1,815 ft (553 m); constructed to support a television antenna, the tower is not designed for human occupation, except for a restaurant and observation deck perched at 1,100 ft (335 m). The world's tallest occupied structure is the Petronas Twin Towers in Kuala Lumpur, Malaysia, which reach a height of 1,483 ft (452 m), including spires. The Sears Tower in Chicago boasts the highest occupied level; the roof of its 110th story stands at 1,453 ft (443 m).
In some ways, super-tall buildings are not practical. It is cheaper to build two half-height buildings than one very tall one. Developers must find tenants for huge amounts of space at one location; for example, the Sears Tower encloses 4.5 million square feet (415,000 square meters). On the other hand, developers in crowded cities must make the fullest possible use of limited amounts of available land. Nonetheless, the decision to build a dramatically tall building is usually based not on economics, but on the desire to attract attention and gain prestige.
History
Several technological advances occurred in the late nineteenth century that combined to make skyscraper design and construction possible. Among them were the ability to mass produce steel, the invention of safe and efficient elevators, and the development of improved techniques for measuring and analyzing structural loads and stresses. During the 1920s and 1930s, skyscraper development was further spurred by invention of electric arc welding and fluorescent light bulbs (their bright light allowed people to work farther from windows and generated less heat than incandescent bulbs).
Traditionally, the walls of a building supported the structure; the taller the structure, the thicker the walls had to be. A 16-story building constructed in Chicago in 1891 had walls 6 ft (1.8 m) thick at the base. The need for very thick walls was eliminated with the invention of steel-frame construction, in which a rigid steel skeleton supports the building's weight, and the outer walls are merely hung from the frame almost like curtains. The first building to use this design was the 10-story Home Insurance Company Building, which was constructed in Chicago in 1885.
The 792-ft (242-m) tall Woolworth Building, erected in New York City in 1913, first combined all of the components of a true skyscraper. Its steel skeleton rose from a foundation supported on concrete pillars that extended down to bedrock (a layer of solid rock strong enough to support the building), its frame was braced to resist expected wind forces, and its high-speed elevators provided both local and express service to its 60 floors.
In 1931, the Empire State Building rose in New York City like a 1,250-ft (381-m) exclamation point. It would remain the world's tallest office building for 41 years. By 2000, only six other buildings in the world would surpass its height.
Raw Materials
Reinforced concrete is one important component of skyscrapers. It consists of concrete (a mixture of water, cement powder, and aggregate consisting of gravel or sand) poured around a gridwork of steel rods (called rebar) that will strengthen the dried concrete against bending motion caused by the wind. Concrete is inherently strong under compressive forces; however, the enormous projected weight of the Petronas Towers led designers to specify a new type of concrete that was more than twice as strong as usual. This high-strength material was achieved by adding very fine particles to the usual concrete ingredients; the increased surface area of these tiny particles produced a stronger bond.
The other primary raw material for skyscraper construction is steel, which is an alloy of iron and carbon. Nearby buildings often limit the amount of space available for construction activity and supply storage, so steel beams of specified sizes and shapes are delivered to the site just as they are needed for placement. Before delivery, the beams are coated with a mixture of plaster and vermiculite (mica that has been heat-expanded to form sponge-like particles) to protect them from corrosion and heat. After each beam is welded into place, the fresh joints are sprayed with the same coating material. An additional layer of insulation, such as fiberglass batting covered with aluminum foil, may then be wrapped around the beams.
To maximize the best qualities of concrete and steel, they are often used together in skyscraper construction. For example, a support column may be formed by pouring concrete around a steel beam.
A variety of materials are used to cover the skyscraper's frame. Known as "cladding," the sheets that form the exterior walls may consist of glass, metals, such as aluminum or stainless steel, or masonry materials, such as granite, marble, or limestone.
Design
Design engineers translate the architect's vision of the building into a detailed plan that will be structurally sound and possible to construct.
Designing a low-rise building involves creating a structure that will support its own weight (called the dead load) and the weight of the people and furniture that it will contain (the live load). For a skyscraper, the sideways force of wind affects the structure more than the weight of the building and its contents. The designer must ensure that the building will not be toppled by a strong wind, and also that it will not sway enough to cause the occupants physical or emotional discomfort.
Each skyscraper design is unique. Major structural elements that may be used alone or in combination include a steel skeleton hidden behind non-load-bearing curtain walls, a reinforced concrete skeleton that is in-filled with cladding panels to form the exterior walls, a central concrete core (open column) large enough to contain elevator shafts and other mechanical components, and an array of support columns around the perimeter of the building that are connected by horizontal beams to one another and to the core.
Because each design is innovative, models of proposed super tall buildings are tested in wind tunnels to determine the effect of high wind on them, and also the effect on surrounding buildings of wind patterns caused by the new building. If tests show the building will sway excessively in strong winds,
An example of a skyscraper ground floor design and 6uilding frame.
An example of a skyscraper ground floor design and 6uilding frame.
designers may add mechanical devices that counteract or restrict motion.
In addition to the superstructure, designers must also plan appropriate mechanical systems such as elevators that move people quickly and comfortably, air circulation systems, and plumbing.
The Construction Process
Each skyscraper is a unique structure designed to conform to physical constraints imposed by factors like geology and climate, meet the needs of the tenants, and satisfy the aesthetic objectives of the owner and the architect. The construction process for each building is also unique. The following steps give a general idea of the most common construction techniques.
The substructure
1 Construction usually begins with digging a pit that will hold the foundation. The depth of the pit depends on how far down the bedrock lies and how many basement levels the building will have. To prevent movement of the surrounding soil and to seal out water from around the foundation site, a diaphragm wall may be constructed before the pit is dug. This is done by digging a deep, narrow trench around the perimeter of the planned pit; as the trench is dug, it is filled with slurry (watery clay) to keep its walls from collapsing. When a section of trench reaches the desired depth, a cage of reinforcing steel is lowered into it. Concrete is then pumped into the trench, displacing the lighter slurry. The slurry is recovered and used again in other sections of the trench.
2 In some cases, bedrock lies close to the surface. The soil on top of the bedrock is removed, and enough of the bedrock surface is removed to form a smooth, level platform on which to construct the building's foundation. Footings (holes into which the building's support columns can be anchored) are blasted or drilled in the bedrock. Steel or reinforced concrete columns are placed in the footings.
3 If the bedrock lies very deep, piles (vertical beams) are sunk through the soil until they are embedded in the bedrock. One technique involves driving steel piles into place by repeatedly dropping a heavy weight on their tops. Another technique involves drilling shafts through the soil and into the bedrock, inserting steel reinforcing rods, and then filling the shafts with concrete.
A. Diaphragm wall. B. Footing. C. One type of foundation for a skyscraper uses steel piles to secure the foundation to the ground. D. The slip form method of pouring concrete.
A. Diaphragm wall. B
Có là không có định nghĩa chính xác của câu chuyện bao nhiêu hoặc những gì chiều cao làm cho một tòa nhà một nhà chọc trời. "Tôi không nghĩ rằng nó là tầng bao nhiêu bạn có. Tôi nghĩ rằng đó là thái độ,"kiến trúc sư T. J. Gottesdiener nói với Christian Science Monitor. Gottesdiener, một đối tác trong các công ty của Skidmore, Owings & Merrill, nhà thiết kế của nhiều nhà cao tầng bao gồm Sears Tower tại Chicago, Illinois, tiếp tục, "những gì là một nhà chọc trời? Nó là bất cứ điều gì mà làm cho bạn dừng lại, đứng, cần cẩu cổ của bạn trở lại, và nhìn."Một số nhà quan sát áp dụng từ "nhà chọc trời" cho các tòa nhà của ít nhất 20 câu chuyện. Những người khác đăng ký trước một thuật ngữ để cấu trúc của ít nhất 50 câu chuyện. Nhưng nó được chấp nhận rộng rãi rằng một nhà chọc trời phù hợp với các tòa nhà với những câu chuyện 100 hoặc nhiều hơn. Tại 102 câu chuyện, các tòa nhà Empire State của New York chiếm đóng cao đạt 1.224 ft (373 m), và chóp của nó, đó là phần giảm dần trên đỉnh của tòa nhà một mái nhà, tăng khác 230 ft (70 m). Chỉ có 25 tòa nhà trên toàn thế giới đứng cao hơn 1.000 ft (300 m), đếm của ngọn tháp, nhưng không ăng-ten tăng trên họ.Rẽ cấu trúc cao nhất trên thế giới là tháp CN ở Toronto, Canada, tăng lên đến độ cao 1.815 ft (553 m); xây dựng để hỗ trợ một ăng-ten truyền hình, tháp không được thiết kế cho nghề nghiệp của con người, ngoại trừ một nhà hàng và quan sát sàn perched ở 1.100 ft (335 m). Cấu trúc bị chiếm đóng cao nhất của thế giới là những Petronas Twin Towers ở Kuala Lumpur, Malaysia, mà đạt đến độ cao 1.483 ft (452 m), trong đó có ngọn tháp. Sears Tower ở Chicago tự hào có bị chiếm đóng mức cao nhất; mái nhà của câu chuyện 110th đứng ở 1.453 ft (443 m).Trong một số cách, tòa nhà siêu cao là không thực tế. Nó là rẻ hơn để xây dựng hai tòa nhà nửa chiều cao hơn một rất cao nhất. Nhà phát triển phải tìm người thuê nhà cho một lượng lớn không gian tại một địa điểm; Ví dụ, Sears Tower bao quanh 4.5 triệu ft2 (415,000 m2). Mặt khác, nhà phát triển ở các thành phố đông đúc phải làm cho việc sử dụng đầy đủ có thể giới hạn số lượng đất có sẵn. Tuy nhiên, quyết định để xây dựng một tòa nhà đáng kể cao thường dựa không về kinh tế, nhưng trên mong muốn thu hút sự chú ý và đạt được uy tín.Lịch sửMột số tiến bộ công nghệ đã xảy ra ở cuối thế kỷ 19 kết hợp để làm cho nhà chọc trời thiết kế và xây dựng có thể. Trong số đó có thể khối lượng sản xuất thép, phát minh ra an toàn và hiệu quả Thang máy và sự phát triển của các kỹ thuật cải tiến để đo lường và phân tích cấu trúc tải và căng thẳng. Trong thập niên 1920 và 1930, nhà chọc trời phát triển hơn nữa được thúc đẩy bởi các phát minh của Hàn hồ quang điện và bóng đèn ánh sáng huỳnh quang (của ánh sáng cho phép mọi người làm việc xa hơn từ windows và tạo ra nhiệt ít hơn so với bóng đèn sợi đốt).Theo truyền thống, các bức tường của một tòa nhà hỗ trợ cấu trúc; Các cao cấu trúc, các dày hơn các bức tường có thể. Một tòa nhà 16 tầng được xây dựng ở Chicago vào năm 1891 đã có những bức tường dày 6 ft (1,8 m) tại các cơ sở. Sự cần thiết cho những bức tường rất dày bị loại phát minh ra khung thép xây dựng, trong đó một bộ xương thép cứng nhắc hỗ trợ trọng lượng của tòa nhà, và các bức tường bên ngoài chỉ được treo từ khung hình gần như giống như màn cửa. Tòa nhà đầu tiên sử dụng thiết kế này là việc 10-câu chuyện trang chủ bảo hiểm công ty xây dựng, mà được xây dựng ở Chicago vào năm 1885.792-ft (242-m) cao Woolworth tòa nhà, được xây dựng trong thành phố New York vào năm 1913, lần đầu tiên kết hợp tất cả các thành phần của một nhà chọc trời thật sự. Bộ xương thép đã tăng từ một nền tảng được hỗ trợ trên trụ cột bê tông mà mở rộng xuống nền tảng (một lớp đá rắn mạnh mẽ, đủ để hỗ trợ việc xây dựng), khung của nó braced để chống lại lực lượng dự kiến gió, và Thang máy tốc độ cao của nó cung cấp cả hai địa phương và nhận dịch vụ cho các sàn 60.Năm 1931, Empire State Building tăng trong thành phố New York như một điểm chấm than 1.250-ft (381-m). Nó sẽ ở lại văn phòng cao nhất của thế giới xây dựng cho 41 năm. Năm 2000, chỉ có sáu các tòa nhà khác trên thế giới sẽ vượt qua chiều cao của nó.Nguyên liệuBê tông cốt thép là một thành phần quan trọng của tòa nhà chọc trời. Hạt này gồm bê tông (một hỗn hợp của nước, xi măng bột, và tổng hợp bao gồm sỏi hoặc cát) đổ xung quanh thành phố gridwork Que thép (gọi là cốt thép) mà sẽ tăng cường bê tông khô chống lại uốn chuyển động gây ra bởi Gió. Cụ thể là hơi mạnh mẽ trong lực lượng nén; Tuy nhiên, trọng lượng lớn dự kiến của tòa tháp đôi Petronas dẫn nhà thiết kế để xác định một loại mới của bê tông là hơn hai lần như mạnh mẽ như bình thường. Vật liệu này cường độ cao đã đạt được bằng cách thêm hạt rất mịn để các thành phần bê tông thông thường; tăng diện tích bề mặt của các hạt nhỏ sản xuất một trái phiếu mạnh mẽ hơn.Khác chính nguyên liệu để xây dựng tòa nhà chọc trời là thép, mà là một hợp kim của sắt và cacbon. Tòa nhà gần đó thường giới hạn số lượng không gian có sẵn cho hoạt động xây dựng và cung cấp lưu trữ, do đó, dầm thép đã chỉ định kích thước và hình dạng được gửi đến các trang web cũng giống như họ là cần thiết cho vị trí. Trước khi giao hàng, các dầm được phủ một hỗn hợp của thạch cao và vermiculite (mica đã được nhiệt mở rộng để tạo thành các hạt giống như miếng bọt biển) để bảo vệ chúng khỏi sự ăn mòn và nhiệt. Sau khi mỗi chùm được hàn vào vị trí, các khớp tươi được rải với cùng một lớp phủ vật liệu. Thêm một lớp vật liệu cách nhiệt, chẳng hạn như sợi thủy tinh batting được bảo hiểm với nhôm, sau đó có thể được bao bọc xung quanh các dầm.Để tối đa hóa những phẩm chất tốt nhất của bê tông và thép, chúng thường được sử dụng với nhau trong xây dựng nhà chọc trời. Ví dụ, một cột hỗ trợ có thể được hình thành bởi đổ bê tông xung quanh một chùm thép.Một loạt các vật liệu được sử dụng để trang trải các nhà chọc trời khung. Được gọi là "lớp phủ", các tấm hình thành các bức tường bên ngoài có thể bao gồm thủy tinh, kim loại, chẳng hạn như nhôm hoặc thép không gỉ, hoặc vật liệu xây dựng, chẳng hạn như đá granit, đá cẩm thạch, hoặc đá vôi.Thiết kếKỹ sư thiết kế dịch của kiến trúc sư tầm nhìn của việc xây dựng thành một kế hoạch chi tiết sẽ cấu trúc âm thanh và có thể để xây dựng.Designing a low-rise building involves creating a structure that will support its own weight (called the dead load) and the weight of the people and furniture that it will contain (the live load). For a skyscraper, the sideways force of wind affects the structure more than the weight of the building and its contents. The designer must ensure that the building will not be toppled by a strong wind, and also that it will not sway enough to cause the occupants physical or emotional discomfort.Each skyscraper design is unique. Major structural elements that may be used alone or in combination include a steel skeleton hidden behind non-load-bearing curtain walls, a reinforced concrete skeleton that is in-filled with cladding panels to form the exterior walls, a central concrete core (open column) large enough to contain elevator shafts and other mechanical components, and an array of support columns around the perimeter of the building that are connected by horizontal beams to one another and to the core.Because each design is innovative, models of proposed super tall buildings are tested in wind tunnels to determine the effect of high wind on them, and also the effect on surrounding buildings of wind patterns caused by the new building. If tests show the building will sway excessively in strong winds,An example of a skyscraper ground floor design and 6uilding frame.An example of a skyscraper ground floor design and 6uilding frame.designers may add mechanical devices that counteract or restrict motion.In addition to the superstructure, designers must also plan appropriate mechanical systems such as elevators that move people quickly and comfortably, air circulation systems, and plumbing.The Construction ProcessEach skyscraper is a unique structure designed to conform to physical constraints imposed by factors like geology and climate, meet the needs of the tenants, and satisfy the aesthetic objectives of the owner and the architect. The construction process for each building is also unique. The following steps give a general idea of the most common construction techniques.The substructure1 Construction usually begins with digging a pit that will hold the foundation. The depth of the pit depends on how far down the bedrock lies and how many basement levels the building will have. To prevent movement of the surrounding soil and to seal out water from around the foundation site, a diaphragm wall may be constructed before the pit is dug. This is done by digging a deep, narrow trench around the perimeter of the planned pit; as the trench is dug, it is filled with slurry (watery clay) to keep its walls from collapsing. When a section of trench reaches the desired depth, a cage of reinforcing steel is lowered into it. Concrete is then pumped into the trench, displacing the lighter slurry. The slurry is recovered and used again in other sections of the trench.2 In some cases, bedrock lies close to the surface. The soil on top of the bedrock is removed, and enough of the bedrock surface is removed to form a smooth, level platform on which to construct the building's foundation. Footings (holes into which the building's support columns can be anchored) are blasted or drilled in the bedrock. Steel or reinforced concrete columns are placed in the footings.3 If the bedrock lies very deep, piles (vertical beams) are sunk through the soil until they are embedded in the bedrock. One technique involves driving steel piles into place by repeatedly dropping a heavy weight on their tops. Another technique involves drilling shafts through the soil and into the bedrock, inserting steel reinforcing rods, and then filling the shafts with concrete.A. Diaphragm wall. B. Footing. C. One type of foundation for a skyscraper uses steel piles to secure the foundation to the ground. D. The slip form method of pouring concrete.A. Diaphragm wall. B
đang được dịch, vui lòng đợi..
Không có định nghĩa chính xác của bao nhiêu câu chuyện hay những gì làm cho chiều cao một tòa nhà chọc trời. "Tôi không nghĩ rằng nó là bao nhiêu tầng mà bạn có. Tôi nghĩ rằng đó là thái độ," kiến trúc sư TJ Gottesdiener nói với tờ Christian Science Monitor. Gottesdiener, một đối tác trong công ty Skidmore, Owings & Merrill, nhà thiết kế của rất nhiều nhà cao tầng bao gồm cả tháp Sears ở Chicago, Illinois, tiếp tục, "một tòa nhà chọc trời là gì? Đó là những gì làm cho bạn dừng lại, đứng, cẩu cổ của bạn trở lại , và nhìn lên. "Một số nhà quan sát áp dụng từ" nhà chọc trời "cho các tòa nhà của ít nhất 20 tầng. Những người khác dành hạn cho cấu trúc của ít nhất 50 tầng. Nhưng nó được chấp nhận rộng rãi rằng một tòa nhà chọc trời phù hợp với các tòa nhà với 100 hoặc nhiều tầng. Tại 102 tầng, tòa nhà Empire State ở New York chiếm chiều cao đạt 1.224 ft (373 m), và chóp của nó, đó là phần nhọn trên đỉnh mái của một tòa nhà, tăng thêm 230 ft (70 m). Chỉ có 25 tòa nhà xung quanh thế giới đứng cao hơn 1.000 ft (300 m), kể ngọn tháp của họ, nhưng không ăng-ten tăng cao ở trên chúng. Các cấu trúc đứng tự do cao nhất thế giới là tháp CN tại Toronto, Canada, trong đó tăng lên độ cao 1.815 ft (553 m); xây dựng để hỗ trợ một ăng-ten truyền hình, tháp không được thiết kế cho nghề nghiệp của con người, ngoại trừ một nhà hàng và quan sát boong ngồi tại 1.100 ft (335 m). Cấu trúc chiếm đóng cao nhất thế giới là Petronas Twin Towers ở Kuala Lumpur, Malaysia, đã đạt tới độ cao 1.483 ft (452 m), bao gồm cả ngọn tháp. Tháp Sears ở Chicago tự hào có mức chiếm cao nhất; mái nhà của câu chuyện thứ 110 của mình đứng ở 1.453 ft (443 m). Trong một số cách, các tòa nhà siêu cao là không thực tế. Nó là rẻ hơn để xây dựng hai tòa nhà cao nửa so với một một trong rất cao. Phát triển phải tìm người thuê đối với số tiền rất lớn của không gian tại một địa điểm; Ví dụ, tháp Sears bao quanh 4,5 triệu feet vuông (khoảng 415.000 mét vuông). Mặt khác, các nhà phát triển ở các thành phố đông đúc phải tận dụng tối đa có thể có của một lượng giới hạn của đất sẵn. Tuy nhiên, quyết định xây dựng một tòa nhà cao đáng kể thường không dựa vào kinh tế, nhưng trên mong muốn thu hút sự chú ý và đạt được uy tín. Lịch sử Một số tiến bộ công nghệ đã xảy ra vào cuối thế kỷ thứ mười chín kết hợp để làm cho thiết kế tòa nhà chọc trời và xây dựng có thể. Trong số đó có khả năng thép sản xuất đại trà, phát minh về thang máy an toàn và hiệu quả, và sự phát triển của các kỹ thuật cải tiến để đo lường và phân tích tải trọng cơ cấu và ứng suất. Trong thập niên 1920 và 1930, phát triển nhà chọc trời được tiếp tục thúc đẩy phát minh của hàn hồ quang điện và bóng đèn huỳnh quang (ánh sáng của họ cho phép mọi người làm việc xa hơn từ cửa sổ và tạo ra ít nhiệt hơn so với bóng đèn sợi đốt). Theo truyền thống, các bức tường của một tòa nhà ủng hộ cấu trúc; các cao kết cấu, dày hơn các bức tường có được. Một tòa nhà 16 tầng được xây dựng ở Chicago vào năm 1891 đã có những bức tường cao 6 ft (1,8 m) dày ở cơ sở. Sự cần thiết cho bức tường rất dày đã được loại bỏ với sự phát minh xây dựng khung thép, trong đó một bộ xương thép cứng hỗ trợ trọng lượng của tòa nhà và các bức tường bên ngoài được chỉ treo trên khung gần giống như rèm cửa. Tòa nhà đầu tiên sử dụng thiết kế này là Công ty Bảo hiểm nhà 10 tầng xây dựng, được xây dựng ở Chicago vào năm 1885. The 792-ft (242 m) cao Woolworth Building, dựng lên tại thành phố New York vào năm 1913, lần đầu tiên kết hợp tất cả các các thành phần của một tòa nhà chọc trời thực sự. Khung thép của nó đã tăng từ một nền tảng được hỗ trợ trên các cột bê tông, kéo dài xuống nền đá (một lớp đá rắn đủ mạnh để hỗ trợ xây dựng), khung hình của nó đã được chuẩn bị tinh thần để chống lại lực lượng gió dự kiến, và thang máy tốc độ cao của nó cung cấp cả hai địa phương và hiện dịch vụ 60 tầng của mình. Năm 1931, tòa nhà Empire State tăng ở thành phố New York như một 1.250-ft (381 m) dấu chấm than. Nó sẽ vẫn cao ốc văn phòng cao nhất thế giới trong 41 năm. Đến năm 2000, chỉ có sáu tòa nhà khác trên thế giới sẽ vượt qua chiều cao của nó. Nguyên liệu bê tông cốt thép là một trong những thành phần quan trọng của tòa nhà chọc trời. Nó bao gồm bê tông (hỗn hợp của nước, bột xi măng, cốt liệu gồm sỏi hoặc cát) đổ khoảng một gridwork que thép (gọi là thép cây) sẽ tăng cường bê tông khô chống uốn chuyển động gây ra bởi gió. Bê tông vốn đã mạnh mẽ dưới lực nén; Tuy nhiên, các dự to lớn trọng lượng của Towers Petronas dẫn thiết kế để xác định một loại mới của bê tông mà đã hơn hai lần mạnh như bình thường. Vật liệu có độ bền cao này đã đạt được bằng cách cho một lượng rất tốt với các thành phần bê tông thông thường; diện tích bề mặt tăng lên của những hạt rất nhỏ được sản xuất một trái phiếu mạnh hơn. Các nguyên liệu thô khác để xây dựng tòa nhà chọc trời là thép, mà là một hợp kim của sắt và cacbon. Các tòa nhà gần đó thường giới hạn số lượng của không gian có sẵn cho hoạt động xây dựng và lưu trữ nguồn cung cấp, do đó dầm thép có kích thước và hình dạng cụ thể được giao cho các trang web giống như họ là cần thiết cho vị trí. Trước khi giao hàng, các tia sáng được phủ một hỗn hợp thạch cao và chất khoáng (mica đã được nhiệt mở rộng để tạo thành các hạt giống như bọt biển) để bảo vệ chúng khỏi bị ăn mòn và nhiệt. Sau mỗi chùm được hàn vào vị trí, các khớp tươi được phun bằng chất liệu sơn cùng. Thêm một lớp cách nhiệt, như sợi thủy tinh batting phủ bằng giấy nhôm, sau đó có thể được bao bọc xung quanh các dầm. Để tối đa hóa những phẩm chất tốt nhất của bê tông và thép, chúng thường được sử dụng cùng nhau xây dựng tòa nhà chọc trời. Ví dụ, một cột hỗ trợ có thể được hình thành bằng cách đổ bê tông xung quanh một dầm thép. Một loạt các vật liệu được sử dụng để trang trải khung của tòa nhà chọc trời. Được biết đến như là "ốp", các tấm hình thành các bức tường bên ngoài có thể bao gồm thủy tinh, kim loại, chẳng hạn như nhôm hoặc thép không gỉ, hoặc các vật liệu xây dựng, chẳng hạn như đá granit, đá cẩm thạch, hay đá vôi. Thiết kế các kỹ sư thiết kế dịch tầm nhìn của kiến trúc sư của tòa nhà thành một kế hoạch chi tiết sẽ được cấu trúc bền vững và có thể để xây dựng. Thiết kế một tòa nhà thấp tầng liên quan đến việc tạo ra một cấu trúc mà sẽ hỗ trợ trọng lượng riêng của mình (gọi là load chết) và trọng lượng của con người và đồ rằng nó sẽ chứa (các tải trực tiếp). Đối với một tòa nhà chọc trời, các lực ngang của gió ảnh hưởng đến cấu trúc hơn trọng lượng của các tòa nhà và nội dung của nó. Các nhà thiết kế phải đảm bảo rằng tòa nhà sẽ không bị lật đổ bởi một cơn gió mạnh, và còn là nó sẽ không ảnh hưởng đủ để gây ra những người cư ngụ khó chịu về thể chất hay tình cảm. Mỗi thiết kế nhà chọc trời là duy nhất. Các yếu tố cấu trúc chính có thể sẽ được sử dụng một mình hoặc kết hợp bao gồm một bộ xương thép ẩn đằng sau bức tường rèm không chịu lực, một bộ xương bê tông cốt thép được trong chứa đầy với tấm toàn để tạo thành các bức tường bên ngoài, lõi bê tông trung tâm (cột mở ) đủ lớn để chứa trục thang máy và các linh kiện cơ khí khác, và một loạt các cột hỗ trợ xung quanh chu vi của tòa nhà được kết nối bởi các dầm ngang với nhau và để các lõi. Bởi vì mỗi thiết kế là sáng tạo, mô hình đề xuất các tòa nhà siêu cao được thử nghiệm trong hầm gió để xác định ảnh hưởng của gió cao trên chúng, và cũng có tác dụng trên các tòa nhà của mô hình gió gây ra bởi các tòa nhà mới xung quanh. Nếu xét nghiệm cho thấy việc xây dựng sẽ gây ảnh hưởng quá mức trong gió mạnh, Một ví dụ về thiết kế tầng trệt tòa nhà chọc trời và 6uilding khung. Một ví dụ về thiết kế tầng trệt tòa nhà chọc trời và 6uilding khung. Nhà thiết kế có thể thêm các thiết bị cơ khí làm trung hòa, hạn chế chuyển động. Ngoài thượng tầng kiến trúc, thiết kế cũng phải có kế hoạch hệ thống cơ học thích hợp như thang máy mà di chuyển người dân một cách nhanh chóng và thoải mái, hệ thống lưu thông không khí và đường ống dẫn nước. Quá trình xây dựng Mỗi tòa nhà chọc trời là một cấu trúc độc đáo được thiết kế để phù hợp với những hạn chế về thể chất áp đặt bởi các yếu tố như địa chất, khí hậu, đáp ứng nhu cầu của người thuê, và đáp ứng các mục tiêu thẩm mỹ của chủ nhà và kiến trúc sư. Quá trình xây dựng cho mỗi tòa nhà cũng là duy nhất. Các bước sau đây đưa ra một ý tưởng chung của các kỹ thuật xây dựng thông thường nhất. Kết cấu này 1 Xây dựng thường bắt đầu với đào một cái hố mà sẽ giữ các nền tảng. Độ sâu của hố phụ thuộc vào cách xa xuống nền đá và những lời dối trá bao nhiêu tầng hầm của tòa nhà sẽ có. Để ngăn chặn sự di chuyển của nền đất xung quanh và để chặn nước từ khắp nơi trên các trang web nền tảng, một tường vây có thể được xây dựng trước khi vào hố đào. Điều này được thực hiện bằng cách đào sâu, rãnh hẹp xung quanh chu vi của hố quy hoạch; như các rãnh được đào, nó chứa đầy bùn (đất sét chảy nước) để giữ cho bức tường của nó từ sụp đổ. Khi một phần của rãnh đạt đến độ sâu mong muốn, một cái lồng của cốt thép được hạ xuống vào nó. Bê tông được bơm vào các rãnh, thay bùn nhẹ hơn. Bùn được thu hồi và sử dụng lại trong các phần khác của rãnh. 2 Trong một số trường hợp, nền tảng nằm gần bề mặt. Đất trên đầu trang của nền tảng được gỡ bỏ, và đủ của bề mặt đá gốc được lấy ra để hình thành một nền tảng, mức độ mượt mà trên đó để xây dựng nền móng của tòa nhà. Móng (lỗ vào cột hỗ trợ của tòa nhà có thể được neo) được thổi hoặc khoan trong đá. Thép hoặc bê tông cốt thép cột được đặt trong móng. 3 Nếu nền tảng nằm rất sâu, cọc (dầm dọc) đang chìm qua đất cho đến khi chúng được nhúng vào trong các nền tảng. Một kỹ thuật liên quan đến việc lái xe cọc thép vào vị trí bằng cách liên tục giảm một trọng lượng nặng trên các đỉnh của họ. Một kỹ thuật khác liên quan đến việc trục khoan qua đất và vào nền đá, chèn cốt thép thanh, và sau đó điền các trục với bê tông. A. Tường vây. B. sở. C. Một loại nền móng cho một tòa nhà chọc trời sử dụng cọc thép để bảo đảm nền đất. D. Các phương pháp trượt hình thức đổ bê tông. A. Tường vây. B
đang được dịch, vui lòng đợi..