ITN Home IISD HomeSkip to contentHomeNews and CommentaryITN ArchivesAb dịch - ITN Home IISD HomeSkip to contentHomeNews and CommentaryITN ArchivesAb Việt làm thế nào để nói

ITN Home IISD HomeSkip to contentHo

ITN Home IISD Home
Skip to content
Home
News and Commentary
ITN Archives
About ITN
The problem of moral hazard and its implications for the protection of ‘legitimate expectations’ under the fair and equitable treatment standard
JONATHAN BONNITCHA – April 7, 2011
Twitter Facebook StumbleUpon Digg Delicious
While the concepts of sovereignty, human rights, the environment and the rule of law are often invoked in public debate about international investment treaties (IITs), there is relatively little discussion of the economic effects of such treaties.[1] One of the most powerful legal protections provided by IITs is the protection of foreign investor’s ‘legitimate expectations’ under fair and equitable treatment (FET) provisions, which are common to most IITs. This article draws on economic theory—specifically, the notion of moral hazard—to elucidate some of the problems with broader interpretations of the doctrine of legitimate expectations.

The concept of efficiency

The concept of efficiency is central to economic analysis of public policy, including the economic analysis of legal rules. Efficiency concerns the maximising of net economic benefits; a policy improves efficiency if its economic benefits exceed its economic costs.[2] Economists have been criticised for focusing exclusively on maximising efficiency, to the neglect of other values.[3] These criticisms are important and well-made, yet they do not undermine the view that efficiency should be one of the criteria by which legal rules are evaluated. A rigorous examination of efficiency is especially important in the context of IIT interpretation, because a common justification for IITs is that they provide economic benefits.

How IITs affect efficiency

The primary means by which IITs affect economic efficiency is by influencing the investment decisions of foreign investors. A more efficient investment decision creates greater net economic benefits, regardless of to whom those benefits accrue. The profitability of an investment project is a first approximation of the efficiency gain of undertaking the project, because profit represents the excess of economic benefits of production over economic costs.[4] This is the foundation of the basic economic argument for IITs—that they give prospective investors confidence that their property and contractual rights will be protected abroad, encouraging them to reallocate their capital from less profitable projects in their home markets to more profitable projects available elsewhere.[5]

But this argument relies on a highly simplified model of economic activity. A more sophisticated model would acknowledge that there are often external costs and benefits of production that do not accrue to the investor. As discussed below, these externalities mean that the (un)profitability of a project does not necessarily imply its (in)efficiency.

The problem of moral hazard and why it reduces efficiency

Moral hazard refers to a situation where economic actors make profit-maximising but inefficient decisions because they are able to avoid costs associated with their conduct. The problem of moral hazard is often associated with insurance—when someone takes out insurance against a given type of harm, they no longer have an incentive to take prudent (efficient) steps to reduce the risk of that harm occurring. In practice, the protections contained in IITs operate as a form of insurance for investors against harm caused by future government conduct. This raises the risk of moral hazard— that investors might undertake projects without adequately assessing the externalities created by their projects, and the associated risk that future governments might redress such externalities when they begin to crystallise.

This problem has been explored in considerable detail in economic literature. The key insight that emerges from this literature is that protecting investors from having to bear the cost of new, efficiency-improving government measures is likely to result in inefficient investment decisions.[6] As such, investors should not be protected from efficient regulatory change, even if it results in the investment becoming unviable. Such legal protections would insure investors against changes in government policy, allowing them to ignore the risk posed to contemplated investments by efficiency-improving policy change.[7]

This scenario is easier to illustrate with an example. It would be inefficient for an investor to sink capital into building a factory which would operate at a profit of one thousand dollars a year by dumping pollutants in a river that cause two thousand dollars a year worth of damage to a downstream oyster industry. The most efficient investment decision would be for the investor not to undertake the investment in the first place and to allocate its capital to some other project. An investor that knew that future governments were free to prohibit dumping without compensating the investor would be less likely to commence such a project. On the other hand, an investor that knew that a future government would be required to pay compensation if it prohibited dumping would be far more likely to undertake the project.

In the example above, a prohibition on dumping pollutants is efficiency-improving because the benefits of the ban exceed the costs. In cases that come before arbitral tribunals there may be considerable evidentiary difficulties in determining whether given government measures are efficiency-improving. I do not suggest that tribunals should attempt to make such determinations on a case-by-case basis. Rather my argument is that the more expansive strands of current ‘legitimate expectations’ jurisprudence are highly likely to result in investors being compensated for losses caused by efficiency-improving government conduct. As such, these broader understandings of the doctrine of legitimate expectations induce moral hazard on the part of investors.

Existing jurisprudence on the protection of ‘legitimate expectations’ under the fair and equitable treatment standard

It is now widely accepted that fair and equitable treatment (FET) provisions, which are found in the vast majority of IITs, protect foreign investors’ legitimate expectations.[8] Despite this apparent consensus, arbitral tribunals have taken markedly different views of the range of expectations that might potentially qualify as ‘legitimate’ expectations. I identify four distinct views about the scope of the doctrine in contemporary arbitral decisions.[9]

The narrowest interpretation seems to require that an expectation be based on specific legal entitlements vested in a foreign investor under the law of the host state in order for such an expectation to be legitimate. For example, in LG&E v Argentina the tribunal held that an expectation would have to ‘exist and be enforceable by law’ to merit protection.[10] According to this view, the doctrine functions as an additional, international layer of protection for existing rights, rather than as a source of new rights.[11] A second view is that a legitimate expectation need not be based on the legal rights of the investor, so long as it based on specific, unilateral representations made by a government official.[12] This also seems to be the dominant view in academic commentary.[13] This set of decisions also embodies the limitation that expectations must be reasonable in light of the political and economic circumstances of the host state to be protected by the FET standard.[14]

A third strand of decisions suggests that an investor may legitimately expect the regulatory regime in place at the time of the investment to remain in force, even if the government has not promised to retain the regulatory regime and the investor has no legal right under domestic law to its continuance.[15] In these decisions the emphasis is on the protection of expectations that are ‘basic’ to the decision to invest;[16] there is far less emphasis on assessment of whether the basic expectation in question was reasonable in the circumstances.[17]

At the far end of the jurisprudential spectrum are a fourth group of cases in which investors have succeeded in claims for breach of legitimate expectations, despite the identified expectation having no base in the legal rights of the claimant under domestic law, nor in representations made by the host state or the regulatory arrangements in force at the time the investment was made. One such decision is Bau v Thailand.[18] Here the tribunal accepted that the investor had an expectation of a ‘reasonable rate of return’, where the expectation was based solely on the investor’s business plans at the time of making the investment.[19]

What the problem of moral hazard means for the doctrine of legitimate expectations

Extending legal protection to the basic expectations that underpin an investor’s business plan—as was done in Bau—is highly likely to induce moral hazard. A state’s liability under this interpretation of the doctrine of legitimate expectations does not turn on an examination of whether the state’s conduct was efficiency improving (either explicitly or de facto). Rather it provides investors with a degree of insurance against government actions that undermine the profitability of their investments, regardless of whether the government action is efficient. This is precisely the sort of legal rule that is likely to discourage investors from internalising the risk to their business plans posed by future, efficiency-improving government conduct.

Protecting general expectations of regulatory stability is also likely to cause serious problems of moral hazard. Arbitral decisions that have applied this understanding of the doctrine of legitimate expectations have determined liability by assessing whether the altered regulation was ‘basic’ to the investor’s decision to invest. This approach eschews economy-wide judgement of whether the regula
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
IISD ITN nhàChuyển đến nội dungTrang chủTin tức và bình luậnITN ArchivesVề ITNVấn đề đạo đức nguy hiểm và ý nghĩa của nó để bảo vệ 'sự mong đợi hợp pháp' dưới công bằng và điều trị tiêu chuẩnJONATHAN BONNITCHA-7 tháng 4 năm 2011Twitter Facebook StumbleUpon Digg DeliciousTrong khi những khái niệm về chủ quyền, quyền con người, môi trường và các quy định của pháp luật thường được gọi trong cuộc tranh luận công cộng về Hiệp ước đầu tư quốc tế (IITs), có tương đối ít thảo luận về những tác động kinh tế của các điều ước quốc tế.[1] một trong những bảo vệ pháp lý mạnh nhất được cung cấp bởi IITs là bảo vệ của nhà đầu tư nước ngoài 'hợp pháp và các kỳ vọng' theo quy định điều trị công bằng và công bằng (FET), mà là phổ biến cho hầu hết IITs. Bài viết này dựa trên lý thuyết kinh tế — cụ thể, khái niệm đạo đức nguy hiểm-để làm sáng tỏ một số vấn đề với cách diễn giải rộng lớn hơn của học thuyết kỳ vọng chính đáng.Khái niệm về hiệu quảKhái niệm về hiệu quả là trung tâm của các phân tích kinh tế của chính sách công cộng, bao gồm các phân tích kinh tế của quy tắc pháp lý. Hiệu quả mối quan tâm maximising net lợi ích kinh tế; một chính sách cải thiện hiệu quả nếu lợi ích kinh tế của nó vượt quá chi phí kinh tế của nó.[2] các nhà kinh tế đã bị chỉ trích cho tập trung độc quyền trên maximising hiệu quả, để bỏ bê các giá trị khác.[3] những lời chỉ trích là quan trọng và thực hiện tốt, nhưng họ không làm suy yếu quan điểm rằng hiệu quả nên là một trong các tiêu chí mà quy tắc pháp lý được đánh giá. Một cuộc kiểm tra nghiêm ngặt của hiệu quả là đặc biệt quan trọng trong bối cảnh của IIT giải thích, vì một biện minh phổ biến nhất IITs là họ cung cấp lợi ích kinh tế.Làm thế nào IITs ảnh hưởng đến hiệu quảCác phương tiện chính mà IITs ảnh hưởng đến hiệu quả kinh tế là bởi ảnh hưởng đến quyết định đầu tư của nhà đầu tư nước ngoài. Một quyết định đầu tư hiệu quả hơn tạo ra lợi ích kinh tế mạng lớn hơn, bất kể người mà những lợi ích tích luỹ. Lợi nhuận của một dự án đầu tư là một xấp xỉ bậc nhất của việc đạt được hiệu quả của thực hiện dự án, vì lợi nhuận đại diện cho sự vượt trội của các lợi ích kinh tế của sản xuất hơn chi phí kinh tế.[4] điều này là nền tảng của các đối số kinh tế cơ bản cho IITs-họ cung cấp cho nhà đầu tư tiềm năng thị trường tự tin rằng tài sản của họ và hợp đồng quyền sẽ được bảo vệ ở nước ngoài, khuyến khích họ phân bổ vốn của họ từ các dự án ít sinh lợi trong nhà của họ để thêm lợi nhuận dự án có sẵn ở nơi khác.[5]Nhưng điều này lý luận dựa trên một mô hình rất đơn giản của hoạt động kinh tế. Một mô hình phức tạp hơn sẽ thừa nhận rằng có những thường bên ngoài chi phí và lợi ích của sản xuất mà không tích luỹ cho nhà đầu tư. Như được thảo luận dưới đây, các externalities có nghĩa là rằng lợi nhuận (un) của một dự án không nhất thiết phải bao hàm của nó (trong) hiệu quả.Vấn đề đạo đức nguy hiểm và tại sao nó làm giảm hiệu quảNguy hiểm đạo đức dùng để chỉ một tình hình nơi diễn viên kinh tế đưa ra quyết định maximising lợi nhuận nhưng không hiệu quả bởi vì họ có thể để tránh chi phí liên quan với hành vi của họ. Vấn đề đạo đức nguy hiểm thường được kết hợp với bảo hiểm-khi một người nào đó đưa ra bảo hiểm chống lại một loại nhất định gây tổn hại, họ không còn có một ưu đãi để tiến hành thận trọng (hiệu quả) để giảm nguy cơ xảy ra thiệt hại đó. Trong thực tế, bảo vệ chứa trong IITs hoạt động như là một hình thức bảo hiểm cho nhà đầu tư chống lại tác hại gây ra bởi chính phủ tương lai tiến hành. Điều này làm tăng nguy cơ nguy hiểm đạo đức-nhà đầu tư có thể thực hiện các dự án mà không có đánh giá đầy đủ externalities tạo bởi dự án của họ, và có nguy cơ các liên kết đó chính phủ trong tương lai có thể khắc phục externalities như vậy khi họ bắt đầu crystallise.Vấn đề này đã được khám phá các chi tiết đáng kể trong văn học kinh tế. Sự thấu hiểu quan trọng mà nổi lên từ văn học này là bảo vệ nhà đầu tư phải chịu chi phí của chính phủ mới, cải thiện hiệu quả các biện pháp là có khả năng dẫn đến quyết định đầu tư kém hiệu quả.[6] như vậy, nhà đầu tư nên không được bảo vệ từ sự thay đổi quy định hiệu quả, ngay cả nếu nó kết quả trong việc đầu tư trở thành unviable. Bảo vệ pháp luật như vậy sẽ bảo đảm nhà đầu tư chống lại những thay đổi trong chính sách chính phủ, cho phép họ bỏ qua rủi ro đặt ra để xét đầu tư bằng cách cải thiện hiệu quả thay đổi chính sách.[7]Kịch bản này là dễ dàng hơn để minh họa với một ví dụ. Nó sẽ là không hiệu quả cho một nhà đầu tư để chìm thủ đô vào xây dựng một nhà máy đó sẽ hoạt động ở một lợi nhuận một ngàn đô la một năm bởi bán phá giá các chất ô nhiễm trong một dòng sông gây ra hai nghìn đô la một năm giá trị của các thiệt hại cho một ngành công nghiệp hạ nguồn oyster. Quyết định đầu tư hiệu quả nhất sẽ cho các nhà đầu tư không để thực hiện đầu tư tại địa điểm đầu tiên và phân bổ vốn lên một số dự án khác. Một nhà đầu tư biết rằng chính phủ tương lai đã được tự do để ngăn cấm bán phá giá mà không đền bù cho các nhà đầu tư sẽ ít có khả năng để bắt đầu một dự án. Mặt khác, một nhà đầu tư biết rằng một chính phủ trong tương lai sẽ được yêu cầu phải trả tiền bồi thường nếu nó cấm bán phá giá nào thêm rất nhiều khả năng để thực hiện dự án.Trong ví dụ trên, một lệnh cấm trên bán phá giá các chất ô nhiễm hiệu quả cải thiện vì lợi ích của ban vượt quá các chi phí. Trong trường hợp này đến trước khi Toà án trọng tài có thể có những khó khăn căn cứ chứng cớ đáng kể trong việc xác định cho dù cho chính phủ các biện pháp được cải thiện hiệu quả. Tôi không gợi ý rằng toà án nên cố gắng để làm cho các quyết định trên cơ sở của trường hợp. Thay vào đó, lý luận của tôi là rộng hơn sợi của khoa học luật pháp hiện tại 'hợp pháp mong đợi' là rất có khả năng dẫn đến các nhà đầu tư đang được đền bù cho thiệt hại gây ra bởi hành vi chính phủ cải thiện hiệu quả. Như vậy, những sự hiểu biết rộng hơn của học thuyết của sự mong đợi hợp pháp tạo ra đạo đức nguy hiểm trên một phần của nhà đầu tư.Các luật pháp hiện tại về bảo vệ 'sự mong đợi hợp pháp' dưới công bằng và điều trị tiêu chuẩnNó bây giờ chấp nhận rộng rãi rằng quy định điều trị công bằng và công bằng (FET), được tìm thấy trong đại đa số các IITs, bảo vệ các nhà đầu tư nước ngoài sự mong đợi hợp pháp.[8] mặc dù này sự đồng thuận rõ ràng, Toà án trọng tài có thực hiện các quan điểm khác nhau rõ rệt của những kỳ vọng rằng có thể có khả năng đủ điều kiện như kỳ vọng 'hợp pháp'. Tôi xác định bốn khác biệt quan điểm về phạm vi của học thuyết quyết định trọng tài hiện đại.[9]Việc giải thích hẹp nhất dường như yêu cầu rằng một kỳ vọng được dựa trên quyền lợi pháp lý cụ thể, trao cho một nhà đầu tư nước ngoài theo pháp luật của bang chủ nhà, để cho kỳ vọng một là hợp pháp. Ví dụ, trong LG & E v Argentina tòa án tổ chức một kỳ vọng sẽ có ' tồn tại và có hiệu lực thi hành luật pháp ' để bảo vệ bằng khen.[10] theo đến quan điểm này, học thuyết chức năng như là một lớp bổ sung, quốc tế bảo vệ cho sẵn có quyền, chứ không phải là một nguồn mới quyền.[11] một cái nhìn thứ hai là một kỳ vọng chính đáng không cần được dựa trên các quyền pháp lý của nhà đầu tư, do đó, miễn là nó dựa trên cụ thể, đơn phương tuyên bố được thực hiện bởi một chính phủ chính thức.[12] điều này cũng có vẻ là quan thống trị trong học tập commentary.[13] này tập hợp các quyết định cũng gồm các giới hạn kỳ vọng phải được hợp lý trong ánh sáng của các hoàn cảnh chính trị và kinh tế của nhà nước chủ nhà được bảo vệ bởi FET tiêu chuẩn.[14]Một chuỗi thứ ba của quyết định cho thấy nhà đầu tư một cách hợp pháp có thể mong đợi là chế độ quy định tại chỗ khi tại thời điểm đầu tư để duy trì hiệu lực, ngay cả khi chính phủ đã không hứa sẽ giữ lại chế độ pháp lý và các nhà đầu tư đã không có quyền hợp pháp theo luật pháp trong nước để tiếp tục của nó.[15] trong các quyết định sự nhấn mạnh là về bảo vệ mong đợi là 'cơ bản' để quyết định đầu tư;[16] đó là ít nhấn mạnh đánh giá cho dù những kỳ vọng cơ bản trong câu hỏi là hợp lý trong các trường hợp.[17]Vào cuối xa của sách phổ là một nhóm thứ tư các trường hợp trong đó nhà đầu tư đã thành công trong yêu cầu bồi thường cho vi phạm sự mong đợi hợp pháp, bất chấp những kỳ vọng được xác định có không có cơ sở trong các quyền pháp lý của yêu cầu bồi thường theo luật pháp trong nước, cũng không phải trong đại diện được thực hiện bởi nhà nước chủ nhà hoặc tham quan quy định hiệu lực tại thời điểm đầu tư đã được thực hiện. Một quyết định như vậy là Bàu v Thái Lan.[18] ở đây tòa án chấp nhận rằng các nhà đầu tư đã có một kỳ vọng của một 'tỷ lệ hợp lý trở lại', nơi những kỳ vọng dựa hoàn toàn vào kế hoạch kinh doanh của nhà đầu tư tại thời điểm làm cho đầu tư.[19]Những gì các vấn đề về đạo đức nguy hiểm có nghĩa là cho học thuyết của sự mong đợi hợp phápMở rộng các bảo vệ pháp luật để mong đợi cơ bản mà làm nền tảng cho một nhà đầu tư kế hoạch kinh doanh-như đã được thực hiện trong Bàu — là rất có khả năng gây nguy hiểm đạo Đức. Trách nhiệm pháp lý của nhà nước theo này giải thích học thuyết của sự mong đợi hợp pháp không bật một kỳ thi của việc tiến hành của nhà nước là hiệu quả cải thiện (hoặc một cách rõ ràng hoặc trên thực tế). Thay vì nó cung cấp cho nhà đầu tư với một mức độ bảo hiểm chống lại chính phủ hành động mà làm giảm lợi nhuận đầu tư của họ, bất kể cho dù hành động của chính phủ là hiệu quả. Điều này là chính xác loại quy tắc pháp lý có khả năng để ngăn cản các nhà đầu tư từ internalising rủi ro cho kế hoạch kinh doanh của họ đặt ra bởi chính phủ trong tương lai, cải thiện hiệu quả thực hiện.Bảo vệ các kỳ vọng chung của sự ổn định pháp lý cũng có khả năng gây ra các vấn đề nghiêm trọng của đạo đức nguy hiểm. Quyết định trọng tài đã áp dụng sự hiểu biết này của học thuyết kỳ vọng chính đáng đã xác định trách nhiệm pháp lý bằng cách đánh giá cho dù các quy định thay đổi là 'cơ bản' của nhà đầu tư quyết định đầu tư. Cách tiếp cận này eschews nền kinh tế toàn bản án của cho dù regula
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
ITN Home IISD Home
Skip to content
Trang chủ
Tin tức và Bình luận
ITN Archives
Về ITN
Các vấn đề rủi ro đạo đức và tác động của nó đối với việc bảo vệ 'kỳ vọng chính đáng' dưới sự công bằng và đối xử công bằng chuẩn
JONATHAN BONNITCHA - 07 Tháng Tư 2011
Twitter Facebook StumbleUpon Digg Delicious
Trong khi khái niệm về chủ quyền, quyền con người, môi trường và các quy định của pháp luật thường được gọi trong cuộc tranh luận công khai về hiệp ước đầu tư quốc tế (IITs), có tương đối ít bàn luận về những tác động kinh tế của các điều ước quốc tế. [1] Một trong những nhất bảo vệ pháp lý mạnh mẽ được cung cấp bởi IITs ​​là sự bảo vệ của 'kỳ vọng chính đáng' nhà đầu tư nước ngoài thuộc đối xử công bằng và công bằng (FET) quy định, được phổ biến với hầu hết các viện IIT. Bài viết này dựa trên lý thuyết kinh tế-cụ thể, quan niệm về đạo đức. Nguy hiểm để làm sáng tỏ một số vấn đề với cách hiểu rộng hơn về học thuyết kỳ vọng hợp pháp Các khái niệm hiệu quả Khái niệm về hiệu quả là trung tâm để phân tích kinh tế của chính sách công cộng, bao gồm cả các phân tích kinh tế của các quy định pháp luật. Hiệu quả liên quan đến việc tối đa hóa các lợi ích kinh tế ròng; một chính sách cải thiện hiệu quả nếu lợi ích kinh tế của nó vượt quá chi phí kinh tế của nó. [2] Các nhà kinh tế đã bị chỉ trích vì tập trung hoàn toàn vào việc tối đa hóa hiệu quả, đến việc lơ là các giá trị khác. [3] Những lời chỉ trích là rất quan trọng và cũng như thực hiện, nhưng họ không làm suy yếu quan điểm cho rằng hiệu quả sẽ là một trong những tiêu chí mà các quy tắc pháp lý được đánh giá. Một cuộc kiểm tra khắt khe của hiệu quả là đặc biệt quan trọng trong bối cảnh giải IIT, vì một lý giải chung cho IITs ​​là họ cung cấp các lợi ích kinh tế. Làm thế nào ảnh hưởng đến hiệu quả IITs ​​Công cụ chủ yếu mà IITs ​​ảnh hưởng đến hiệu quả kinh tế qua ảnh hưởng đến quyết định đầu tư của nhà đầu tư nước ngoài . Một quyết định đầu tư hiệu quả hơn sẽ tạo ra lợi ích kinh tế ròng lớn, bất kể người mà những lợi ích tích luỹ. Lợi nhuận của các dự án đầu tư là một xấp xỉ đầu tiên của việc đạt được hiệu quả của việc thực hiện dự án, vì lợi nhuận đại diện cho các lợi ích kinh tế vượt qua chi phí sản xuất kinh tế. [4] Đây là nền tảng của các đối số kinh tế cơ bản cho IITs-họ cung cấp cho các nhà đầu tư tiềm năng tin rằng bất động sản và các quyền theo hợp đồng sẽ được bảo vệ ở nước ngoài, khuyến khích họ để tái cấp vốn từ các dự án của họ ít lợi nhuận trong thị trường nhà cho các dự án có lợi hơn có sẵn ở nơi khác [5]. Nhưng lập luận này dựa trên một mô hình đơn giản hóa cao của kinh tế hoạt động. Một mô hình phức tạp hơn sẽ thừa nhận rằng thường có chi phí bên ngoài và lợi ích của sản xuất mà không cộng dồn vào các nhà đầu tư. Như đã thảo luận dưới đây, các yếu tố bên ngoài có nghĩa là (un) lợi nhuận của một dự án không nhất thiết hàm ý (trong) hiệu quả của nó. Các vấn đề rủi ro đạo đức và lý do tại sao nó làm giảm hiệu quả nguy hiểm đạo đức đề cập đến một tình huống mà chủ thể kinh tế làm cho lợi nhuận tối đa mà quyết định không hiệu quả bởi vì họ có thể tránh được chi phí liên quan đến hành vi của họ. Các vấn đề rủi ro đạo đức thường được gắn liền với bảo hiểm khi một người nào đó có mua bảo hiểm chống lại một loại nhất định của tác hại, họ không còn có động cơ để đi thận trọng (hiệu quả) bước để giảm nguy cơ tác động xấu xảy ra. Trong thực tế, các biện pháp bảo vệ có trong IITs ​​hoạt động như một hình thức bảo hiểm cho các nhà đầu tư đối với thiệt hại gây ra bởi hành vi của chính phủ trong tương lai. Điều này làm tăng nguy cơ hazard- đạo đức mà các nhà đầu tư có thể thực hiện các dự án mà không cần đánh giá đầy đủ các yếu tố bên ngoài tạo ra bởi các dự án của họ, và các rủi ro liên quan đến các chính phủ trong tương lai có thể khắc phục các yếu tố ngoại như khi họ bắt đầu kết tinh. Vấn đề này đã được trình bày chi tiết đáng kể trong kinh tế văn học. Sự thấu hiểu chính nổi lên từ văn học này là bảo vệ các nhà đầu tư từ phải chịu chi phí mới, các biện pháp của chính phủ hiệu quả cải thiện là khả năng dẫn đến các quyết định đầu tư không hiệu quả. [6] Như vậy, nhà đầu tư nên không được bảo vệ khỏi sự thay đổi pháp hiệu quả , thậm chí nếu nó kết quả trong đầu tư trở nên không khả thi. Bảo vệ pháp lý như vậy sẽ đảm bảo các nhà đầu tư đối với những thay đổi trong chính sách của chính phủ, cho phép họ bỏ qua các nguy cơ gây ra các khoản đầu tư dự tính thay đổi chính sách hiệu quả cải thiện. [7] Đây là kịch bản dễ dàng hơn để minh họa bằng một ví dụ. Nó sẽ không có hiệu quả đối với một nhà đầu tư để chìm vốn vào xây dựng một nhà máy sẽ hoạt động ở một lợi nhuận của một ngàn đô la một năm bằng cách bán các chất ô nhiễm trong nước sông gây ra hai ngàn đô la một năm trị giá thiệt hại cho một ngành công nghiệp hàu hạ lưu. Quyết định đầu tư hiệu quả nhất sẽ được cho các nhà đầu tư không chấp nhận đầu tư ở nơi đầu tiên và phân bổ vốn cho một số dự án khác. Một nhà đầu tư mà anh ấy biết rằng các chính phủ tương lai được tự do để cấm bán phá giá mà không bồi thường các nhà đầu tư sẽ ít có khả năng để bắt đầu một dự án như vậy. Mặt khác, một nhà đầu tư đó biết rằng một chính phủ tương lai sẽ được yêu cầu bồi thường, nếu nó bị cấm bán phá giá sẽ được nhiều hơn khả năng thực hiện dự án. Trong ví dụ trên, việc cấm các chất ô nhiễm phá giá là hiệu quả cải thiện vì lợi ích của lệnh cấm vượt quá chi phí. Trong trường hợp đó đến trước tòa án trọng tài có thể có khó khăn về chứng đáng kể trong việc xác định được các biện pháp của chính phủ là hiệu quả cải thiện. Tôi không cho rằng tòa án nên cố gắng để đưa ra quyết định như vậy trên cơ sở từng trường hợp cụ thể. Thay luận của tôi là các sợi mở rộng hơn của hiện luật học 'mong đợi chính đáng "là rất có khả năng dẫn đến các nhà đầu tư được bồi thường thiệt hại gây ra bởi hiệu quả cải thiện hành vi của chính phủ. Như vậy, những hiểu biết rộng hơn về học thuyết kỳ vọng hợp pháp gây ra rủi ro đạo đức trên một phần của nhà đầu tư. Hiện luật học về bảo vệ 'kỳ vọng chính đáng "theo tiêu chuẩn đối xử công bằng và bình đẳng Nó bây giờ được chấp nhận rộng rãi rằng đối xử công bằng và công bằng (FET ) quy định, được tìm thấy trong phần lớn các viện IIT, bảo vệ 'kỳ vọng chính đáng. [8] Mặc dù sự đồng thuận rõ ràng này, tòa án trọng tài đã đưa quan điểm khác nhau rõ rệt về một loạt các kỳ vọng có thể có khả năng hội đủ điều kiện như' nhà đầu tư nước ngoài kỳ vọng chính đáng '. Tôi nhận ra bốn quan điểm khác biệt về phạm vi của giáo lý trong các quyết định của trọng tài hiện đại. [9] Việc giải thích hẹp dường như đòi hỏi rằng một kỳ vọng được dựa trên quyền lợi pháp lý cụ thể được trao cho một nhà đầu tư nước ngoài theo pháp luật của nhà nước sở tại để cho như vậy một kỳ vọng hợp pháp. Ví dụ, trong LG & E v Argentina tòa án cho rằng một kỳ vọng sẽ phải 'tồn tại và có thể thi hành của pháp luật "để bảo vệ đức. [10] Theo quan điểm này, các chức năng thuyết như là một bổ sung, lớp quốc tế về bảo vệ cho quyền tồn tại , chứ không phải là một nguồn gốc của quyền mới. [11] Một điểm thứ hai là một kỳ vọng hợp pháp không cần phải được dựa trên các quyền lợi hợp pháp của nhà đầu tư, miễn là nó dựa trên, đại diện đơn phương cụ thể được thực hiện bởi một quan chức chính phủ. [ 12] Điều này cũng có vẻ là điểm vượt trội trong học tập bình luận. [13] Điều này đặt các quyết định cũng thể hiện sự hạn chế đó phải hợp lý kỳ vọng trong ánh sáng của tình hình chính trị và kinh tế của nhà nước chủ nhà được bảo vệ bởi các tiêu chuẩn FET. [14] Một sợi thứ ba quyết định cho thấy rằng một nhà đầu tư hợp pháp có thể mong đợi các cơ chế quản lý tại chỗ ở thời điểm đầu tư để duy trì hiệu lực, ngay cả khi chính phủ đã không hứa sẽ giữ lại các cơ chế quản lý và các nhà đầu tư không có quyền pháp lý theo luật trong nước để việc tiếp tục của nó [15] Trong những quyết định trọng tâm là bảo vệ của những kỳ vọng đó là 'cơ bản' để quyết định đầu tư;. [16] có ít nhấn mạnh vào việc đánh giá liệu các kỳ vọng cơ bản trong câu hỏi là hợp lý trong các trường hợp. [17] Ở phía cuối của quang phổ khoa học pháp lý là một nhóm thứ tư của trường hợp trong đó các nhà đầu tư đã thành công trong việc đòi lại vi phạm vọng chính đáng, mặc dù kỳ vọng xác định không có cơ sở trong các quyền lợi hợp pháp của người khiếu nại dưới pháp luật trong nước, cũng như trong cơ quan đại diện được thực hiện bởi các nhà nước sở tại hoặc sắp xếp quy định có hiệu lực tại thời điểm đầu tư đã được thực hiện. Một trong những quyết định là Bàu v Thái Lan. [18] Ở đây, tòa án chấp nhận rằng các nhà đầu tư đã kỳ vọng về một "tỷ lệ lợi nhuận hợp lý ', nơi mà sự kỳ vọng chỉ được dựa trên kế hoạch kinh doanh của nhà đầu tư tại thời điểm thực hiện việc đầu tư. [ 19] Những vấn đề rủi ro đạo đức có nghĩa là cho học thuyết của kỳ vọng chính đáng Mở rộng bảo vệ pháp lý cho sự mong đợi cơ bản là nền tảng cho kế hoạch-như kinh doanh của nhà đầu tư đã được thực hiện trong Bau-là rất có thể gây ra rủi ro đạo đức. Một trách nhiệm của nhà nước theo cách giải thích này của học thuyết kỳ vọng chính đáng không biến trên việc kiểm tra xem hành vi của nhà nước đã được cải thiện hiệu quả (hoặc rõ ràng hoặc de facto). Thay vào đó nó cung cấp cho các nhà đầu tư với một mức độ bảo hiểm chống lại các hành động của chính phủ mà làm suy yếu khả năng sinh lời của các khoản đầu tư của họ, bất kể các hành động của chính phủ là có hiệu quả. Đây chính là các loại quy tắc pháp lý mà có thể làm nản lòng các nhà đầu tư từ nội tại các rủi ro đối với các kế hoạch kinh doanh của họ đặt ra bởi trong tương lai, hiệu quả cải thiện hành vi của chính phủ. Bảo vệ những kỳ vọng chung của sự ổn định pháp lý cũng có thể gây ra vấn đề nghiêm trọng của rủi ro đạo đức. Các quyết định trọng tài đã áp dụng những hiểu biết này của học thuyết kỳ vọng hợp pháp đã xác định trách nhiệm pháp lý của việc đánh giá xem các quy định thay đổi là "cơ bản" để quyết định của nhà đầu tư để đầu tư. Cách tiếp cận này eschews án kinh tế toàn của liệu regula



































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: