Who Is the Biggest Aggressor in the South China Sea? (A Rejoinder)Imag dịch - Who Is the Biggest Aggressor in the South China Sea? (A Rejoinder)Imag Việt làm thế nào để nói

Who Is the Biggest Aggressor in the

Who Is the Biggest Aggressor in the South China Sea? (A Rejoinder)
Image Credit: Wikimedia Commons
Who Is the Biggest Aggressor in the South China Sea? (A Rejoinder)
China’s track record in the South China Sea is markedly different from those of the other claimants.

carl-thayer
By Carl Thayer
June 21, 2015
1.1k 26 2
1.1k Shares
0 Comments
Greg Austin recently wrote in The Diplomat that Vietnam occupied 24 features in the South China Sea in 1996 and has “increased [this number] from 30 to 48 in the last six years” as if these figures were facts. I doubt there is any plausibility to his claim. It would be more accurate to point out that Vietnam occupied most of these features in the 1970s after reunification. Whether Vietnam has doubled the number of its features since then is highly unlikely.

In a paper just presented to the 66th Current Strategy Forum at the U.S. Naval War College in Newport, Rhode Island, I wrote, “U.S. officials also claimed that Vietnam occupied forty-eight features in the South China Sea. When Secretary of Defense Ash Carter visited Hanoi this June he called on Vietnam to permanently halt all land reclamation activities on these features. His Vietnamese counterpart, Minister of National Defense General Phung Quang Thanh, argued that “land reclamation” was being undertaken to prevent soil erosion. General Thanh also argued that Vietnam stationed military personnel on nine “floating islands” and twelve “submerged islands” or a total of 21 features.”

I attached the following footnote to my paper, “’Floating islands’ refers to features that are above the water or which can be built from submerged islands by adding steel structures, soil, rocks and concrete. ‘Submerged islands’ are reefs that are underwater.”

The United States should have published a list of all 48 features that it claimed Vietnam was occupying. Also, the U.S. should have provided specific details about the extent and purpose of Vietnam’s “land reclamation. According to information received, the U.S. figure may include separate structures on the same reef. I would caution about jumping to conclusions before the facts are in. Vietnam’s so-called “land reclamation” represents 1.9% of the total area of China’s newly constructed artificial islands. Vietnam does not have dredging machines like China, it brings in soil from the mainland.

The litmus test for construction activities in the Spratlys is whether or not they violate the letter and spirit of the 2002 Declaration on Conduct of Parties in the South China Sea (DOC). The DOC calls on all parties to “exercise self-restraint in the conduct of activities that would complicate or escalate disputes.” It is implausible to suggest that Vietnam is – to use Austin’s emotive language – “the aggressor” on the basis of evidence presently available or to conjure up a threat from the tiny specks of features that Vietnam occupies. China on the other hand placed self-propelled artillery on one of its features that is capable of shelling nearby Vietnamese-occupied features.

Has China shown “great restraint”?

In a paper presented in 2012, I wrote: China consolidated its military presence in the South China Sea by construction on several of the features it occupied. China seized Mischief Reef in 1995 and built its first structures in the South China Sea. These were expanded in October 1998 with the addition of three octagon-shaped wooden structures and two two-story concrete towers one at each end. The towers bristle with SATCOMM and HF antennae for communications. The towers are thought to house ELINT (electronic intelligence facilities) and radars. The facilities on Mischief Reef have since been upgraded with the construction of two new piers, a helicopter pad, a navy navigation radar, several anti-aircraft guns and an anti-ship cruise missile system (either the HY-2 or C-801).

A 200-foot long concrete building was constructed on Fiery Cross Reef. It houses a naval High Frequency (HF) yagi radar antenna (Bean Sticks), two Electronic Counter Measures (ECM) radomes, and several whip communication and mast antennas. The various antenna support different requirements, such as radio signal surveillance and Long Range (LR) communications. The facilities on Fiery Cross Reef also include satellite communication (SATCOMM) and meteorological dishes.

Chinese facilities on Johnson South Reef include four octagon-shaped huts and a rectangular two story building on a concrete base supporting two towers. One SATCOMM and three masthead antennas are mounted on the roof. Chigua Reef contains an identical building structure plus a wooden barracks. Subi Reef hosts a wooden barracks, a two story building with a SATCOMM antenna and a helicopter landing pad.

In summary, Chinese facilities in the South China Sea will give the PLAN an enhanced capability to exercise its sovereignty claims over this area. According to naval analysts, “Although small in size, if necessary these facilities could support future Chinese expansion throughout the area, and could perhaps even support a limited naval conflict in this congested region.”

This year China repeatedly ordered Philippine military aircraft flying over the South China Sea (as well as a U.S. Navy Poseidon 8) to leave a “military security area” or a “military alert zone” based on electronic and radar facilities on Fiery Cross.

China has removed Malaysian territorial markers from Luconia and Erica reefs and replaced them with Chinese markers. China currently stations a Coast Guard ship at James Shoal in Malaysia’s Exclusive Economic Zone so as to assert sovereignty over a feature that is twenty-two metres under water.

The basis for China’s claim to sovereignty rests on a cartographic slight of hand. China renamed James Shoal to sandbank when it modified the Nationalist government’s 1947 map of the South China Sea. China also has employed electronic jamming to interfere with the lawful operations of an Indonesian maritime law enforcement vessel that had apprehended Chinese fishermen caught poaching in Indonesia’s Exclusive Economic Zone.

China’s past track record in invading and seizing the Crescent group in the Parcels island in January 1974 from the Republic of Vietnam, and its March 1988 armed seizure of Johnson South and other nearby reefs from the Socialist Republic of Vietnam stand in contrast to the behavior of all other claimants.

China has now constructed a 3,110-meter runway on Fiery Cross Reef that is capable of handling all types of military aircraft in China’s inventory. In the future China will be able to station up to thirty combat aircraft and a squadron of combat ships at Fiery Cross Reef.

The South China Sea will get more contested in the military domain as China develops its naval base on Hainan island and completes construction of forward operating bases on artificially constructed “islands” in the South China Sea. What more needs to be said?
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Who Is the Biggest Aggressor in the South China Sea? (A Rejoinder)Image Credit: Wikimedia CommonsWho Is the Biggest Aggressor in the South China Sea? (A Rejoinder)China’s track record in the South China Sea is markedly different from those of the other claimants.carl-thayerBy Carl ThayerJune 21, 2015 1.1k 26 2 1.1k Shares0 CommentsGreg Austin recently wrote in The Diplomat that Vietnam occupied 24 features in the South China Sea in 1996 and has “increased [this number] from 30 to 48 in the last six years” as if these figures were facts. I doubt there is any plausibility to his claim. It would be more accurate to point out that Vietnam occupied most of these features in the 1970s after reunification. Whether Vietnam has doubled the number of its features since then is highly unlikely.In a paper just presented to the 66th Current Strategy Forum at the U.S. Naval War College in Newport, Rhode Island, I wrote, “U.S. officials also claimed that Vietnam occupied forty-eight features in the South China Sea. When Secretary of Defense Ash Carter visited Hanoi this June he called on Vietnam to permanently halt all land reclamation activities on these features. His Vietnamese counterpart, Minister of National Defense General Phung Quang Thanh, argued that “land reclamation” was being undertaken to prevent soil erosion. General Thanh also argued that Vietnam stationed military personnel on nine “floating islands” and twelve “submerged islands” or a total of 21 features.”I attached the following footnote to my paper, “’Floating islands’ refers to features that are above the water or which can be built from submerged islands by adding steel structures, soil, rocks and concrete. ‘Submerged islands’ are reefs that are underwater.”The United States should have published a list of all 48 features that it claimed Vietnam was occupying. Also, the U.S. should have provided specific details about the extent and purpose of Vietnam’s “land reclamation. According to information received, the U.S. figure may include separate structures on the same reef. I would caution about jumping to conclusions before the facts are in. Vietnam’s so-called “land reclamation” represents 1.9% of the total area of China’s newly constructed artificial islands. Vietnam does not have dredging machines like China, it brings in soil from the mainland.The litmus test for construction activities in the Spratlys is whether or not they violate the letter and spirit of the 2002 Declaration on Conduct of Parties in the South China Sea (DOC). The DOC calls on all parties to “exercise self-restraint in the conduct of activities that would complicate or escalate disputes.” It is implausible to suggest that Vietnam is – to use Austin’s emotive language – “the aggressor” on the basis of evidence presently available or to conjure up a threat from the tiny specks of features that Vietnam occupies. China on the other hand placed self-propelled artillery on one of its features that is capable of shelling nearby Vietnamese-occupied features.Has China shown “great restraint”?In a paper presented in 2012, I wrote: China consolidated its military presence in the South China Sea by construction on several of the features it occupied. China seized Mischief Reef in 1995 and built its first structures in the South China Sea. These were expanded in October 1998 with the addition of three octagon-shaped wooden structures and two two-story concrete towers one at each end. The towers bristle with SATCOMM and HF antennae for communications. The towers are thought to house ELINT (electronic intelligence facilities) and radars. The facilities on Mischief Reef have since been upgraded with the construction of two new piers, a helicopter pad, a navy navigation radar, several anti-aircraft guns and an anti-ship cruise missile system (either the HY-2 or C-801).A 200-foot long concrete building was constructed on Fiery Cross Reef. It houses a naval High Frequency (HF) yagi radar antenna (Bean Sticks), two Electronic Counter Measures (ECM) radomes, and several whip communication and mast antennas. The various antenna support different requirements, such as radio signal surveillance and Long Range (LR) communications. The facilities on Fiery Cross Reef also include satellite communication (SATCOMM) and meteorological dishes.Chinese facilities on Johnson South Reef include four octagon-shaped huts and a rectangular two story building on a concrete base supporting two towers. One SATCOMM and three masthead antennas are mounted on the roof. Chigua Reef contains an identical building structure plus a wooden barracks. Subi Reef hosts a wooden barracks, a two story building with a SATCOMM antenna and a helicopter landing pad.In summary, Chinese facilities in the South China Sea will give the PLAN an enhanced capability to exercise its sovereignty claims over this area. According to naval analysts, “Although small in size, if necessary these facilities could support future Chinese expansion throughout the area, and could perhaps even support a limited naval conflict in this congested region.”This year China repeatedly ordered Philippine military aircraft flying over the South China Sea (as well as a U.S. Navy Poseidon 8) to leave a “military security area” or a “military alert zone” based on electronic and radar facilities on Fiery Cross.China has removed Malaysian territorial markers from Luconia and Erica reefs and replaced them with Chinese markers. China currently stations a Coast Guard ship at James Shoal in Malaysia’s Exclusive Economic Zone so as to assert sovereignty over a feature that is twenty-two metres under water.The basis for China’s claim to sovereignty rests on a cartographic slight of hand. China renamed James Shoal to sandbank when it modified the Nationalist government’s 1947 map of the South China Sea. China also has employed electronic jamming to interfere with the lawful operations of an Indonesian maritime law enforcement vessel that had apprehended Chinese fishermen caught poaching in Indonesia’s Exclusive Economic Zone.
China’s past track record in invading and seizing the Crescent group in the Parcels island in January 1974 from the Republic of Vietnam, and its March 1988 armed seizure of Johnson South and other nearby reefs from the Socialist Republic of Vietnam stand in contrast to the behavior of all other claimants.

China has now constructed a 3,110-meter runway on Fiery Cross Reef that is capable of handling all types of military aircraft in China’s inventory. In the future China will be able to station up to thirty combat aircraft and a squadron of combat ships at Fiery Cross Reef.

The South China Sea will get more contested in the military domain as China develops its naval base on Hainan island and completes construction of forward operating bases on artificially constructed “islands” in the South China Sea. What more needs to be said?
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Ai là người lớn nhất Aggressor ở Biển Đông? (Một lời đáp)
ảnh tín dụng: Wikimedia Commons
Ai Là Biggest Aggressor ở Biển Đông? (Một lời đáp)
hồ sơ theo dõi của Trung Quốc ở Biển Đông là rõ rệt khác với các bên tranh chấp khác. carl thayer- By Carl Thayer 21 tháng 6 năm 2015 1.1k 26 2 1.1k Cổ phiếu 0 Comments Greg Austin gần đây đã viết trong The Diplomat rằng Việt Nam chiếm 24 tính năng trong vùng biển Nam Trung Quốc vào năm 1996 và đã "gia tăng [số này] 30-48 trong sáu năm qua", nếu như các con số thực tế. Tôi nghi ngờ có bất kỳ hợp lý để yêu cầu bồi thường của mình. Nó sẽ chính xác hơn để chỉ ra rằng Việt Nam chiếm hầu hết các tính năng này trong năm 1970 sau khi thống nhất đất nước. Cho dù Việt Nam đã tăng gấp đôi số lượng các tính năng của nó kể từ đó là rất khó. Trong một bài báo chỉ trình bày cho Trung Đoàn 66 Chiến lược hiện tại Forum tại US Naval War College ở Newport, Rhode Island, tôi đã viết, "các quan chức Mỹ cũng tuyên bố rằng Việt Nam chiếm bốn mươi tính năng -eight ở Biển Đông. Khi Bộ trưởng Quốc phòng Ash Carter đến thăm Hà Nội tháng sáu này, ông kêu gọi Việt Nam ngưng vĩnh viễn tất cả các hoạt động cải tạo đất bằng các tính năng. Đồng cấp Việt Nam, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng chung Phùng Quang Thanh, lập luận rằng "khai hoang" đã được thực hiện để ngăn chặn xói mòn đất. Tổng Thanh cũng cho rằng Việt Nam đóng quân nhân trên chín "hòn đảo nổi" và mười hai "đảo bị chìm" hoặc tổng cộng 21 tính năng. " Tôi kèm theo các chú thích sau đây để báo của tôi, "" Floating đảo 'đề cập đến các tính năng mà là ở trên nước hoặc có thể được xây dựng từ đảo bị chìm bằng cách thêm các kết cấu thép, đất, đá và bê tông. 'Đảo chìm' là rạn san hô vẫn là dưới nước. " Hoa Kỳ nên đã công bố một danh sách của tất cả 48 tính năng mà nó tuyên bố Việt Nam đã chiếm đóng. Ngoài ra, Mỹ nên đã cung cấp chi tiết cụ thể về phạm vi và mục đích của "cải tạo đất đai của Việt Nam. Theo thông tin nhận được, con số của Mỹ có thể bao gồm cấu trúc riêng biệt trên các rạn san hô cùng. Tôi sẽ thận trọng về nhảy đến kết luận trước khi các sự kiện đang ở. Cái gọi là "cải tạo đất" của Việt Nam đại diện cho 1,9% tổng diện tích của hòn đảo nhân tạo được xây dựng mới của Trung Quốc. Việt Nam không có máy nạo vét như Trung Quốc, nó mang lại trong đất từ đất liền. Các phép thử cho các hoạt động xây dựng tại quần đảo Trường Sa là có hay không vi phạm các chữ và tinh thần của Tuyên bố năm 2002 về ứng xử của các bên ở Biển Nam Trung Hoa ( DOC). Các cuộc gọi DOC trên tất cả các bên ". Kiềm chế trong việc tiến hành các hoạt động làm phức tạp hoặc leo thang tranh chấp" Đó là không hợp lý để cho rằng Việt Nam là - để sử dụng ngôn ngữ cảm xúc của Austin - "kẻ xâm lược" trên cơ sở các bằng chứng hiện nay có sẵn hoặc gợi lên một mối đe dọa từ các bụi nhỏ li ti của tính năng mà Việt Nam chiếm. . Trung Quốc, mặt khác đặt pháo tự hành trên một trong những tính năng của nó có khả năng bắn phá tính năng lân cận Việt chiếm đóng ? Có Trung Quốc thể hiện "tuyệt vời kiềm chế" Trong một báo cáo trình bày trong năm 2012, tôi đã viết: Trung Quốc củng cố sự hiện diện quân sự của mình trong South China Sea theo xây dựng trên một số các tính năng nó bị chiếm đóng. Trung Quốc bắt giữ Mischief Reef vào năm 1995 và xây dựng cấu trúc đầu tiên của mình ở Biển Đông. Chúng được mở rộng vào tháng Mười năm 1998 với việc bổ sung ba cấu trúc bằng gỗ hình bát giác hình và hai tòa tháp bê tông hai tầng một ở mỗi đầu. Các tòa tháp lông với SATCOMM và HF-ten cho truyền thông. Các tòa tháp được nghĩ đến nhà ELINT (cơ sở tình báo điện tử) và radar. Các cơ sở trên Mischief Reef có kể từ khi được nâng cấp với việc xây dựng hai cầu cảng mới, một bãi đậu trực thăng, một radar định vị hải quân, một số súng chống máy bay và một hệ thống tên lửa hành trình chống tàu (hoặc các HY-2 hoặc C-801) . Một tòa nhà bê tông dài 200 foot đã được xây dựng trên Fiery Cross Reef. Nó chứa một tần số cao (HF) ăng ten radar hải quân Yagi (Bean Sticks), hai biện pháp Counter điện tử (ECM) radomes, và một số ăng-ten truyền thông roi và cột buồm. Các ăng-ten khác nhau hỗ trợ các yêu cầu khác nhau, chẳng hạn như tín hiệu vô tuyến giám sát và Long Range (LR) thông tin liên lạc. Các cơ sở trên Fiery Cross Reef cũng bao gồm thông tin vệ tinh (SATCOMM) và các món ăn khí tượng. Các cơ sở của Trung Quốc trên Johnson South Reef bao gồm bốn túp lều bát giác hình và một tòa nhà hai tầng hình chữ nhật trên cơ sở cụ thể hỗ trợ hai tháp. Một SATCOMM và ba Ngữ ăng-ten được gắn trên mái nhà. Chigua Reef chứa một cấu trúc xây dựng giống hệt nhau cộng với một doanh trại bằng gỗ. Subi Reef chủ một doanh trại bằng gỗ, một tòa nhà hai tầng với một ăng-ten SATCOMM và một bãi đậu trực thăng hạ cánh. Tóm lại, các cơ sở của Trung Quốc ở Biển Đông sẽ cung cấp cho PLAN một khả năng nâng cao để thực hiện tuyên bố chủ quyền đối với khu vực này. Theo các nhà phân tích hải quân, "Mặc dù có kích thước nhỏ, nếu cần thiết các cơ sở này có thể hỗ trợ việc mở rộng trong tương lai của Trung Quốc trên toàn vùng, và có thể thậm chí có lẽ hỗ trợ một cuộc xung đột hải quân trong khu vực hạn chế tắc nghẽn này." Năm nay Trung Quốc nhiều lần ra lệnh cho máy bay quân sự Philippines bay trên Biển Trung Quốc (cũng như một Hải quân Mỹ Poseidon 8) để lại một "khu vực an ninh quân sự" hoặc một "vùng cảnh báo quân sự" dựa trên phương tiện điện tử và radar trên Fiery Cross. Trung Quốc đã loại bỏ dấu lãnh thổ Malaysia từ Luconia và Erica rạn san hô và thay thế chúng với dấu mốc của Trung Quốc. Trung Quốc hiện trạm tàu Coast Guard ở James Shoal tại Khu đặc quyền kinh tế của Malaysia để khẳng định chủ quyền đối với một tính năng đó là hai mươi hai mét dưới nước. Cơ sở cho yêu sách của Trung Quốc về chủ quyền dựa trên một bản đồ nhỏ của bàn tay. Trung Quốc đổi tên James Shoal vào bãi cát khi nó được sửa đổi năm 1947 Bản đồ chính phủ Quốc Dân Đảng của Biển Đông. Trung Quốc cũng sử dụng phương gây nhiễu điện tử để can thiệp vào các hoạt động hợp pháp của tàu Indonesia thực thi pháp luật hàng hải đã bắt giữ ngư dân Trung Quốc đánh bắt trộm tại khu đặc quyền kinh tế của Indonesia. hồ sơ theo dõi quá khứ của Trung Quốc trong xâm lược và chiếm đoạt nhóm Crescent ở đảo Bưu kiện trong tháng 1 năm 1974 từ Việt Nam Cộng Hòa, và tháng 3 năm 1988 thu giữ vũ trang của Johnson South và rạn lân cận khác từ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam đứng trong tương phản với hành vi của tất cả các bên tranh chấp khác. Trung Quốc đã xây dựng một đường băng 3.110 mét trên Fiery Cross Reef mà là khả năng xử lý tất cả các loại máy bay quân sự ở hàng tồn kho của Trung Quốc. Trong tương lai Trung Quốc sẽ có thể đến ga lên đến ba mươi máy bay chiến đấu và một phi đội tàu chiến tại Fiery Cross Reef. Biển Nam Trung Quốc sẽ nhận được nhiều hơn tranh chấp trong lĩnh vực quân sự Trung Quốc phát triển căn cứ hải quân trên đảo Hải Nam và hoàn thành xây dựng căn cứ điều hành về phía trước trên được xây dựng một cách giả tạo "hòn đảo" ở Biển Đông. Nhiều hơn những gì cần phải được nói?





































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: