Thor had never been particularly skilled in dealing with matters of th dịch - Thor had never been particularly skilled in dealing with matters of th Việt làm thế nào để nói

Thor had never been particularly sk

Thor had never been particularly skilled in dealing with matters of the heart and head.

Usually, he ignored them until they either resolved themselves or were fixed by parties far wiser than himself. Occasionally a problem could be resolved through physical intimidation, or by cracking a few skulls, and Thor was quick to do so if an opportunity for such action presented itself.

But he didn’t think that Asgard would take kindly to fratricide, no matter how unpopular Loki was.

And so, Thor had decided to seek out the advice of his father on how best to approach Loki. He would be deliberately vague in describing the argument if asked, but what Thor was seeking was counsel on how to approach Loki. Perhaps a minor apology would be necessary for his prolonged shunning of Loki, but Thor knew that he wouldn’t have to make true amends. The moment he set foot in Loki’s room and paid his brother any mind, Loki would instantly forgive him and wipe away all memory of Thor’s wrongs against him.

It had always been that way. Loki instantly absolved Thor of any grievances at the first sign on contrition, eager to simply forget them and move forward. He was not this way with any others. Loki nursed grudges over minor slights, and Thor always found it odd, and a little weak, that he should be the sole exception.

Thor took a deep breath and rolled his shoulders back as he rounded the last corner to his father’s bedchamber. The door was open a crack, and although the interior was dim, nearly dark, Thor could hear voices from within.

His father was with someone. Thor froze like a rabbit, just beyond the doorway, and strained to listen. The voices slowly became clearer, and Thor now tried to match the sounds to a familiar face.

“Yes?” Odin said, impatient.

“I’m sorry, Father, I didn’t want to come.” Thor recognized the voice at once. But why was Loki here, speaking to Odin? Had their father summoned him? Or had he gone of his own volition?

Loki coughed, small and weak. “But I…I need….” His speech trailed off, and Thor heard only the frenetic, dampened tattoo of his heartbeat.

His father gave a quick, “Hmm?” and then Thor heard the sounds of shuffling, of clothes rustling, and he wondered what was happening inside the dark room.

At last, Loki breathed, “This,” and his voice was high, breathy and eager.

More shuffling ensued, beginning with a muted thud, the sound of flesh striking flesh, followed by the sound of footsteps (presumably Loki’s) scuffling irregularly on the floor. There was a shocked gasp from one of the parties, and Thor assumed it was his brother due to the pitch.

“Father, please,” Loki begged. He was panting between words, frantic and hopelessly desperate, nearing the edge of sobbing. “I need this, you don’t understand—”

“Silence, Loki,” his father responded calmly. The chaotic sound of boots scrabbling on marble floor followed, and Thor peeked around the corner. Loki was now draped before his father, resting in a small heap, his head placed on his father’s knee like a loyal hound. Loki’s hands sought one of Odin’s, stroking it tenderly while he looked up at him with pleading eyes.

“Please,” Loki whispered. “Take me into your bed, like you did when I was a child.”

Thor felt a pang of guilt stab at him. Perhaps his brother was more innocent than Thor had colored him. He remembered being a small boy and clambering into their parent’s bed after a string of bad dreams, and now that Loki was effectively living a waking nightmare, perhaps he needed the same childish comfort.

“No, Loki.”

Loki’s face twisted in anger for a fleeting moment, before shifting once more into distress. “Use me, then. Take your pleasure with me, I don’t care, but please—”

Thor could scarcely believe what he’d just heard. He hadn’t been wrong to paint Loki as deranged, for that was what his brother truly was.

“Silence!”

Odin’s words were punctuated by a thick, hard slap delivered squarely to Loki’s face, the sound of which alone was enough to make Thor flinch. His brother reeled, but did not fall, making a choked, awful noise from the shock.

“I do not want you, Loki,” Odin spat.

Loki’s panting turned into heavy, tortured sobs, each more wretched than the last, and he put his arms out to steady himself as his body gave way. “No,” he whispered, his voice bewildered and anguished. “Please, Father, you can’t mean that.”

Odin stared at him, unmoved.

“I was yours for years,” Loki said, empty and broken, his words more question than statement. “I still am, Father, please….”

Thor held his breath, trying to fit Loki’s last sentence, this latest morsel of information, into the morbid puzzle his brother had become. It didn’t seem to fit, no matter what angle Thor looked at it from.

“You shame yourself, Loki.”

Loki’s cry thereafter was so anguished Thor thought he had been struck again. His first primal instinct was to rush in and comfort his brother, but the abhorrence he now regarded him with instantly outweighed any compassion he might have possessed for Loki.

His brother was a letch and a pervert. He was sick; he needed help. Thor knew that, and he supposed his father now did, too. First Loki had bedded Thor, betraying his brother’s trust and seducing him when Thor was too inebriated to comprehend the situation, and now Loki was propositioning their father.

Thor’s stomach felt tight and nauseous as he watched his brother turn to Odin once more in a mock display of intimacy, his hand running along the inside of his father’s leg for a second before Odin slapped it away.

"Leave, Loki,” he ordered coldly, and Loki rose to his feet and fled, his footsteps light and quick.

Thor was still dazed. He wanted to wake up, to find that this whole, awful scenario his life had become was just a nightmare, just a dream that had taken a bad, dark turn. He would wake up, and find Loki, and Loki would be normal, not this…this sexual deviant. He would find Loki, and they would be brothers again, like they had beebefore, brothers who cared for one another, protected one another, trusted one another.

But the sinking feeling in his chest told him that this was not so.

Suddenly anger filled the void that confusion, that revulsion, had left in Thor’s soul. He hated Loki. He hated his brother, he hated everything that he was, that he stood for, that he had become. He hated everything he had caused, everything he had done.

Thor would have struck the wall, right then and there, but his father was in the next room, and to do so would have surely given away his presence and the fact that he had been witness to Loki’s warped requests. After taking a long minute to hold onto his anger, to solidify it and secure its permanent existence, Thor found the will to move.

With fury burning in his soul brighter than the sons of Muspell, Thor set off to find Loki.



---

Loki found the Vault deserted, as always.

He dismissed the two guards outside with as much authority as he could muster in his melancholy state, and they went, not exactly keen on the prospect, but unwilling to defy the express order of a prince, even if Loki was the unpopular one. Once they had disappeared from sight, Loki slipped into the Vault, pushing the door nearly shut behind him.

It was bright inside, brighter than the other rooms of the palace, and the sterile, white light was a welcome change from the soft gold glow elsewhere. He took the steps slowly, as if scaling a mountain and not a simple staircase, each footstep carefully and deliberately placed as he made his way to the bottom.

Once on the marble floor of the Vault, he stood for a long moment before moving forward, eying treasures left and right as he moved. They were testaments to Odin’s rule, some given as gifts to the wise, respected ruler, others taken as trophies from a vanquished foe.

Loki was such a trophy.

He sniffed, pausing for a long second to fight off the crippling depression that had come to rule him, before he took a few more steps toward the brightly lit back wall and what lay just before it.

Resting on its pedestal, the Casket was as beautiful as ever, translucent, glowing blue edged in black stone, housing swirls of power that Loki had never been able to fully comprehend. But he loved to watch them, animated and random, for there was something comforting about the sight.

He sat before it, a wide-eyed, winsome boy of years past perplexed by the artifact in front of him.

The pain is terrible and unfamiliar, and Loki cannot help but whimper despite his father’s orders to stop. He cries out toward the end, when his father’s thrusts become too much for his small body to handle, and the pain and humiliation force his eyes shut as he begins to cry.

He is still a boy, but his father commands him to be silent. Loki does his best, but it is not enough, and he finds his face pushed into the pillows to muffle him.

When his father is finished with him, Loki is too confused and hollow to cry, his soul drained from him, leaving him a vacant, unoccupied shell.

He rolls onto his side, gazing vacantly at his own hands while his father redresses. Eventually a bit of breath returns to him, and he whispers “Why?” His voice is small and betrayed.

Odin stares at him for a long second. “Because of what you are.”

Loki doesn’t understand. He doesn’t care, doesn’t give a damn about what he is. All he wants is to know why him and not Thor, and then to sleep and make all of this go away, return to the days when his life was perfect, before his father began this.

But he is dragged out of bed by a thick, scarred hand wrapped around his bony, delicate arm, forced to dress quickly, and then led down through the palace, to the Vault. As a child, he had played here with Thor under their father’s watchful, prideful eye, both children fascinated by the mystical, powerful objects around them.

Now Loki is afraid, afraid of what his father might do
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Thor chưa bao giờ đặc biệt là có tay nghề cao trong việc đối phó với các vấn đề tim và lãnh đạo.Thông thường, ông bỏ qua chúng cho đến khi họ được giải quyết chính mình hoặc đã được cố định bởi bên xa khôn ngoan hơn mình. Đôi khi một vấn đề có thể được giải quyết thông qua thể chất đe dọa, hoặc bởi nứt một vài hộp sọ, và Thor đã nhanh chóng để làm như vậy nếu một cơ hội cho những hành động đó trình bày chính nó.Nhưng ông đã không nghĩ rằng Asgard sẽ có vui lòng để sức, không có vấn đề như thế nào không được ưa chuộng Loki là.Và vì vậy, Thor đã quyết định để tìm ra những lời khuyên của cha mình về làm thế nào tốt nhất để tiếp cận Loki. Ông sẽ cố ý mơ hồ trong việc miêu tả các đối số nếu yêu cầu, nhưng những gì Thor tìm kiếm là tư vấn về cách tiếp cận Loki. Có lẽ một lời xin lỗi nhỏ sẽ là cần thiết cho mình shunning kéo dài của Loki, nhưng Thor biết rằng ông sẽ không phải làm cho sửa đổi đúng sự thật. Thời điểm này ông đặt chân vào phòng của Loki và trả tiền anh trai của ông tâm trí bất kỳ, Loki sẽ ngay lập tức tha thứ cho anh ta và lau đi tất cả bộ nhớ của những sai lầm của Thor chống lại ông.Nó đã luôn luôn là như vậy. Loki ngay lập tức absolved Thor của bất kỳ khiếu kiện tại dấu hiệu đầu tiên trên năn, mong muốn chỉ đơn giản quên chúng và di chuyển về phía trước. Ông là không theo cách này với bất kỳ những người khác. Loki nursed mối hận thù trong nhỏ slights, và Thor luôn luôn tìm thấy nó lẻ, và một chút yếu, rằng ông nên là trường hợp ngoại lệ duy nhất.Thor lấy một hơi thở sâu và cán vai của mình trở lại như ông làm tròn góc cuối để cha ông bedchamber. Cửa là mở một vết nứt, và mặc dù nội thất là mờ, gần tối, Thor có thể nghe thấy tiếng nói từ bên trong.Cha ông là với một ai đó. Thor đông cứng như một con thỏ, chỉ cần vượt ra ngoài cửa, và căng thẳng để lắng nghe. Tiếng nói từ từ trở nên rõ ràng hơn, và Thor bây giờ cố gắng để phù hợp với âm thanh với một khuôn mặt quen thuộc."Vâng?" Odin nói, thiếu kiên nhẫn."Tôi xin lỗi, cha, tôi không muốn đến." Thor công nhận tiếng nói cùng một lúc. Nhưng tại sao Loki ở đây, nói chuyện với Odin? Cha của họ đã gọi anh ta? Hoặc ông đã đi của tự nguyện riêng của mình?Loki ho, nhỏ và yếu. "Nhưng tôi... Tôi cần..." Bài phát biểu kéo, và Thor nghe chỉ là điên cuồng, miếng hình xăm của nhịp tim của ông.Cha ông đã cung cấp một cách nhanh chóng, "Hmm?" và sau đó Thor nghe âm thanh của shuffling, quần áo rustling, và ông tự hỏi những gì đã xảy ra bên trong căn phòng tối tăm.Cuối cùng, Loki hít, "Này," và tiếng nói của ông đã cao, breathy và mong.Thêm shuffling ensued, bắt đầu bằng một té nghe cái bịch tắt, những âm thanh của xác thịt nổi bật xác thịt, theo sau bởi những âm thanh của các bậc thang (có lẽ là Loki của) scuffling không đều trên sàn nhà. Có một gasp bị sốc từ một trong các bên, và Thor cho rằng đó là anh trai của ông do độ cao thấp."Cha, xin vui lòng," Loki begged. Ông thở hổn hển giữa các từ, điên cuồng và hopelessly tuyệt vọng, gần rìa của sobbing. "Tôi cần điều này, bạn không hiểu""Im lặng", Loki, cha ông đã trả lời một cách bình tĩnh. Theo sau những âm thanh hỗn loạn của khởi động scrabbling trên sàn lát đá cẩm thạch, và Thor peeked xung quanh góc. Loki bây giờ treo trước khi cha ông, nghỉ ngơi trong một đống nhỏ, đầu đặt trên đầu gối của cha mình như một chó săn trung thành. Loki của tay tìm kiếm một trong Odin, vuốt ve nó tenderly trong khi ông nhìn lên lúc anh ta với pleading mắt."Xin vui lòng," Loki thì thầm. "Đưa tôi vào giường của bạn, như bạn đã làm khi tôi đã là một đứa trẻ."Thor cảm thấy một vê của tội lỗi đâm vào anh ta. Có lẽ anh trai của ông là vô tội hơn Thor có màu anh ta. Anh nhớ là một cậu bé nhỏ và clambering lên giường cha mẹ của họ sau khi một chuỗi của những giấc mơ xấu, và bây giờ rằng Loki có hiệu quả sống một cơn ác mộng thức dậy, có lẽ ông cần sự thoải mái cùng trẻ con."No, Loki."Khuôn mặt của Loki xoắn trong sự tức giận cho một thời điểm Thái, trước khi chuyển một lần nữa vào đau khổ. "Sử dụng tôi, sau đó. Có niềm vui của bạn với tôi, tôi không quan tâm, nhưng xin vui lòng — "Thor hiếm có thể tin rằng những gì ông đã chỉ nghe. Ông đã không được sai để vẽ Loki như hư hỏng, cho đó là những gì thật sự là anh trai của ông."Im lặng!"Của Odin từ được punctuated bởi một slap dày, khó giao trực tiếp cho khuôn mặt của Loki, những âm thanh trong đó một mình là đủ để làm cho Thor flinch. Anh trai của ông reeled, nhưng đã không rơi, làm cho tiếng ồn nghẹn ngào, khủng khiếp từ những cú sốc."Tôi không muốn bạn, Loki," Odin nhổ.Thở hổn hển của Loki biến thành sobs nặng, tra tấn, mỗi người không may hơn so với trước, và ông đặt cánh tay của mình để ổn định mình như cơ thể của ông đã cho cách. "Không," ông thì thầm, giọng nói của ông sự và anguished. "Xin vui lòng, cha, bạn không thể có nghĩa là."Odin stared lúc anh ta, không động đậy."Tôi là bạn trong nhiều năm qua," Loki nói, rỗng và bị hỏng, lời nói của ông nhiều câu hỏi hơn tuyên bố. "Tôi vẫn còn là cha, xin vui lòng..."Thor giữ hơi thở của mình, cố gắng để phù hợp với câu cuối của Loki, này miếng đặt thông tin, vào các câu đố morbid anh trai của ông đã trở thành. Nó không có vẻ để phù hợp, không có vấn đề gì góc Thor nhìn vào nó từ."Bạn xấu hổ chính mình, Loki."Của Loki khóc sau đó là vì vậy anguished Thor nghĩ rằng ông đã tấn công một lần nữa. Ông bản năng nguyên đầu tiên là vội vã trong và an ủi anh trai của ông, nhưng abhorrence ông bây giờ coi anh ta với ngay lập tức nặng hơn bất kỳ lòng từ bi, ông có thể có sở hữu cho Loki.Anh trai của ông là một letch và một pervert. Ông đã bị bệnh; ông cần giúp đỡ. Thor biết rằng, và ông yêu cầu cha bây giờ đã làm, quá. Đầu tiên Loki có giường Thor, phản bội sự tin tưởng của anh trai và seducing anh ta khi Thor là quá say rượu để thấu hiểu tình hình, và bây giờ Loki propositioning cha của họ.Dạ dày của Thor cảm thấy chặt chẽ và nauseous như ông dõi anh trai của ông chuyển sang Odin một lần nữa trong một màn hình giả của gần gũi, bàn tay của mình chạy dọc theo bên trong của cha mình chân một chút trước khi Odin tát nó đi."Để lại, Loki," ông ra lệnh coldly, và Loki lên đôi chân của mình và bỏ chạy, bước chân của mình, ánh sáng và nhanh chóng.Thor là vẫn còn choáng váng. Ông muốn thức dậy, để thấy rằng trường hợp này khủng khiếp, toàn bộ cuộc sống của mình đã trở thành chỉ là một cơn ác mộng, chỉ là một giấc mơ đó đã thực hiện một xấu, tối biến. Ông sẽ thức dậy và tìm Loki, và Loki sẽ là bình thường, không này... này kẻ tình dục. Ông sẽ tìm kiếm Loki, và họ sẽ có anh em một lần nữa, như họ đã có beebefore, anh em người chăm sóc cho nhau, bảo vệ nhau, tin tưởng nhau.Nhưng việc đánh chìm cảm giác ở ngực của mình nói với ông rằng điều này là không nên.Đột nhiên, sự tức giận đầy các void nhầm lẫn, revulsion đó, đã để lại trong tâm hồn của Thor. Ông ghét Loki. Ông ghét anh trai của ông, ông ghét tất cả mọi thứ mà ông là, ông đứng, rằng ông đã trở thành. Ông ghét tất cả những gì ông đã gây ra, tất cả những gì ông đã làm.Thor nào đã tấn công các bức tường, ngay sau đó và ở đó, nhưng cha ông là trong các phòng kế tiếp, và để làm như vậy sẽ có chắc chắn được đi sự hiện diện của mình và thực tế rằng ông đã là các nhân chứng của Loki bong yêu cầu. Sau khi uống vài phút dài để giữ chặt tức giận của ông, để củng cố nó và an toàn của nó tồn tại vĩnh viễn, Thor tìm thấy sẽ di chuyển.Với cơn giận dữ đốt cháy trong tâm hồn của ông sáng hơn các con trai của Muspell, Thor đặt ra để tìm Loki. ---Loki tìm thấy Vault bỏ hoang, như mọi khi.He dismissed the two guards outside with as much authority as he could muster in his melancholy state, and they went, not exactly keen on the prospect, but unwilling to defy the express order of a prince, even if Loki was the unpopular one. Once they had disappeared from sight, Loki slipped into the Vault, pushing the door nearly shut behind him.It was bright inside, brighter than the other rooms of the palace, and the sterile, white light was a welcome change from the soft gold glow elsewhere. He took the steps slowly, as if scaling a mountain and not a simple staircase, each footstep carefully and deliberately placed as he made his way to the bottom.Once on the marble floor of the Vault, he stood for a long moment before moving forward, eying treasures left and right as he moved. They were testaments to Odin’s rule, some given as gifts to the wise, respected ruler, others taken as trophies from a vanquished foe.Loki was such a trophy.He sniffed, pausing for a long second to fight off the crippling depression that had come to rule him, before he took a few more steps toward the brightly lit back wall and what lay just before it.Resting on its pedestal, the Casket was as beautiful as ever, translucent, glowing blue edged in black stone, housing swirls of power that Loki had never been able to fully comprehend. But he loved to watch them, animated and random, for there was something comforting about the sight.He sat before it, a wide-eyed, winsome boy of years past perplexed by the artifact in front of him.The pain is terrible and unfamiliar, and Loki cannot help but whimper despite his father’s orders to stop. He cries out toward the end, when his father’s thrusts become too much for his small body to handle, and the pain and humiliation force his eyes shut as he begins to cry.He is still a boy, but his father commands him to be silent. Loki does his best, but it is not enough, and he finds his face pushed into the pillows to muffle him.When his father is finished with him, Loki is too confused and hollow to cry, his soul drained from him, leaving him a vacant, unoccupied shell.He rolls onto his side, gazing vacantly at his own hands while his father redresses. Eventually a bit of breath returns to him, and he whispers “Why?” His voice is small and betrayed.Odin stares at him for a long second. “Because of what you are.”Loki doesn’t understand. He doesn’t care, doesn’t give a damn about what he is. All he wants is to know why him and not Thor, and then to sleep and make all of this go away, return to the days when his life was perfect, before his father began this.But he is dragged out of bed by a thick, scarred hand wrapped around his bony, delicate arm, forced to dress quickly, and then led down through the palace, to the Vault. As a child, he had played here with Thor under their father’s watchful, prideful eye, both children fascinated by the mystical, powerful objects around them.Now Loki is afraid, afraid of what his father might do
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Thor đã không bao giờ được đặc biệt có tay nghề cao trong việc đối phó với những vấn đề của trái tim và đầu. Thông thường, anh bỏ qua cho đến khi họ có thể giải quyết chính mình hoặc được cố định bởi các bên xa khôn ngoan hơn mình. Thỉnh thoảng một vấn đề có thể được giải quyết thông qua sự đe dọa về thể chất, hoặc do nứt một vài hộp sọ, và Thor đã nhanh chóng làm như vậy nếu một cơ hội cho những hành động đó được trình bày chính nó. Nhưng ông không nghĩ rằng Asgard sẽ tử tế với huynh đệ tương tàn, không có vấn đề như thế nào không được ưa chuộng là Loki. Và như vậy, Thor đã quyết định tìm ra những lời khuyên của cha mình về cách tốt nhất để tiếp cận Loki. Ông sẽ là cố ý mơ hồ trong việc mô tả các đối số nếu được hỏi, nhưng những gì Thor đã tìm được tư vấn về cách tiếp cận Loki. Có lẽ một lời xin lỗi nhỏ sẽ là cần thiết để xua đuổi kéo dài của mình của Loki, nhưng Thor biết rằng anh sẽ không phải đền bù đúng. Những khoảnh khắc ông đặt chân vào phòng của Loki và trả anh trai của mình bất kỳ tâm, Loki sẽ ngay lập tức tha thứ cho anh và xóa đi mọi kí ức của những sai lầm của Thor chống lại ông. Nó luôn luôn là như vậy. Loki ngay lập tức xá tội Thor của bất kỳ bất bình khi có dấu hiệu đầu tiên về sự ăn năn hối, mong muốn đơn giản là quên chúng và di chuyển về phía trước. Ông không phải theo cách này với bất kỳ những người khác. Loki nuôi dưỡng hận thù trên khinh suất nhỏ, và Thor luôn luôn tìm thấy nó kỳ lạ, và một chút yếu, mà lại là ngoại lệ duy nhất. Thor hít một hơi thật sâu và lăn vai về phía sau khi làm tròn góc cuối cùng để phòng ngủ của cha mình. Cánh cửa đã mở một vết nứt, và mặc dù nội thất đã mờ, gần tối, Thor có thể nghe thấy tiếng nói từ bên trong. Cha ông là với một người nào đó. Thor bị đóng băng giống như một con thỏ, vừa qua khỏi ngưỡng cửa, và căng thẳng để lắng nghe. Những tiếng nói từ từ trở nên rõ ràng hơn, và Thor bây giờ cố gắng để phù hợp với âm thanh đến một khuôn mặt quen thuộc. "Vâng?" Odin nói, thiếu kiên nhẫn. "Tôi xin lỗi, cha, con không muốn đi." Thor nhận ra giọng nói tại một lần. Nhưng tại sao là Loki ở đây, nói chuyện với Odin? Có cha họ triệu tập anh ta? Hay ông đã biến mất do sự tự nguyện của chính mình? Loki ho, nhỏ và yếu. "Nhưng tôi ... tôi cần ...." Bài phát biểu của ông dần, và Thor nghe nói chỉ có sự thật luôn làm nản xăm của nhịp tim của anh. Cha của ông đã đưa ra một cách nhanh chóng, "Hmm?" Và sau đó Thor nghe thấy tiếng bước chân, quần áo sột soạt, và anh tự hỏi chuyện gì đang xảy ra bên trong căn phòng tối. Cuối cùng, Loki thở ra, "Đây," và giọng nói của ông là cao, hơi thở hơn và háo hức. Nhiều xáo trộn xảy ra sau đó, bắt đầu với một tiếng uỵch câm lặng, âm thanh của thịt thịt nổi bật, tiếp theo tiếng bước chân (có lẽ là Loki) scuffling đột xuất trên sàn nhà. Có một hơi thở hổn hển sốc từ một trong các bên, và Thor cho rằng đó là anh trai của mình do sân. "Lạy Cha, xin vui lòng," Loki nài nỉ. Ông đã thở hổn hển giữa các từ, điên cuồng và vô vọng tuyệt vọng, gần mép thổn thức. "Tôi cần điều này, bạn không hiểu biết" "Im lặng, Loki," cha của ông trả lời một cách bình tĩnh. Những âm thanh hỗn độn của boots scrabbling trên sàn đá cẩm thạch theo sau, và Thor lén nhìn quanh góc. Loki bây giờ đã khoác áo trước khi cha của ông, nghỉ ngơi trong một đống nhỏ, đầu đặt trên đầu gối của cha mình như một con chó săn trung thành. Tay Loki đã tìm kiếm một trong Odin, vuốt ve nó nhẹ nhàng trong khi anh ngước lên nhìn anh với đôi mắt cầu xin. "Làm ơn," Loki thì thầm. "Hãy đưa tôi vào giường của bạn, giống như bạn đã làm khi tôi còn là một đứa trẻ." Thor cảm thấy nhói lên cảm giác tội lỗi đâm vào anh. Có lẽ anh trai của ông vô tội hơn Thor có màu anh. Ông nhớ lại là một cậu bé nhỏ và leo lên giường của bố mẹ sau một chuỗi của những giấc mơ xấu, và bây giờ mà Loki được hiệu quả sống một cơn ác mộng thức dậy, có lẽ anh cần sự thoải mái cùng trẻ con. "Không, Loki." Khuôn mặt của Loki xoắn trong sự tức giận cho một khoảnh khắc thoáng qua, trước khi chuyển một lần nữa vào đau khổ. "Sử dụng tôi, sau đó. Mang niềm vui của bạn với tôi, tôi không quan tâm, nhưng please- "Thor khó có thể tin những gì anh ta vừa nghe. Ông đã không sai lầm khi sơn Loki như loạn trí, cho đó là những gì anh trai của mình thực sự là ai. "Im lặng!" Lời của Odin bị ngắt quãng bởi một dày, slap cứng chuyển thẳng vào khuôn mặt của Loki, âm ​​thanh trong đó một mình là đủ để làm cho Thor nao núng. Anh trai của ông lảo đảo, nhưng đã không rơi, làm cho một nghẹn ngào, tiếng ồn khủng khiếp từ các cú sốc. "Tôi không muốn bạn, Loki," Odin tranh cãi. Thở hổn hển của Loki biến thành nặng, tra tấn những tiếng nức nở, từng hơn tồi tệ hơn so với trước, và ông đưa tay ra để giữ thăng bằng khi cơ thể của ông đã cách. "Không," anh thì thầm, giọng nói của anh hoang mang và đau khổ. "Làm ơn, Cha, bạn có thể không có ý đó." Odin nhìn anh chằm chằm, bất động. "Tôi là bạn trong nhiều năm," Loki nói, trống rỗng và bị hỏng, câu hỏi từ anh nhiều hơn tuyên bố. "Tôi vẫn còn, Cha, xin vui lòng ...." Thor nín thở, cố gắng để phù hợp với câu cuối cùng của Loki, miếng này mới nhất của thông tin, vào các câu đố morbid anh trai của ông đã trở thành. Nó dường như không phù hợp, không có vấn đề gì góc Thor nhìn nó từ. "Bạn xấu hổ cho mình, Loki." Tiếng kêu của Loki sau đó đã rất đau khổ Thor nghĩ rằng ông đã bị đánh một lần nữa. Bản năng nguyên thủy đầu tiên của ông là vội vàng trong và an ủi anh trai của ông, nhưng điều gớm bây giờ anh đã coi ông ngay lập tức với giá trị hơn bất kỳ bi ông có thể đã sở hữu cho Loki. Anh trai của ông là một letch và một kẻ hư hỏng. Ông bị bệnh; ông cần giúp đỡ. Thor biết điều đó, và anh cho rằng cha của mình bây giờ cũng vậy. Đầu tiên Loki đã phân lớp Thor, phản bội niềm tin của anh trai và quyến rũ anh ấy khi Thor đã quá say để hiểu tình hình, và bây giờ Loki đã propositioning cha của họ. Dạ dày của Thor cảm thấy chặt chẽ và buồn nôn khi thấy anh trai mình quay về với Odin lần nữa trong một mock màn hình hiển thị của sự thân mật, tay chạy dọc theo bên trong chân của cha mình trong một giây trước khi Odin tát nó đi. "Huỷ, Loki," anh ra lệnh một cách lạnh lùng, và Loki đứng dậy và bỏ chạy, ánh sáng bước chân của mình và nhanh chóng. Thor là vẫn còn choáng váng. Anh muốn thức dậy, để thấy rằng toàn bộ này, kịch bản khủng khiếp cuộc sống của ông đã trở thành chỉ là một cơn ác mộng, chỉ là một giấc mơ đã đưa một xấu, lần lượt tối. Anh sẽ thức dậy và thấy Loki, và Loki sẽ là bình thường, không phải này ... bệnh hoạn tình dục này. Ông sẽ tìm Loki, và họ sẽ là anh em một lần nữa, giống như họ đã beebefore, anh em ai quan tâm cho nhau, bảo vệ lẫn nhau, tin cậy lẫn nhau. Nhưng cảm giác chìm trong ngực anh nói ông rằng đây không phải như vậy. Đột nhiên cơn giận lấp vào chỗ trống mà sự nhầm lẫn, sự ghê tởm đó, đã để lại trong tâm hồn của Thor. Cậu ghét Loki. Cậu ghét anh trai, anh ghét tất cả mọi thứ mà ông, mà ông ấy làm được, khi đã trở thành. Anh căm ghét tất cả mọi thứ ông đã gây ra, tất cả mọi thứ mình đã làm. Thor sẽ đập vào tường, ngay lúc đó, nhưng cha của ông là ở phòng kế bên, và để làm như vậy sẽ chắc chắn đã cho đi sự hiện diện của mình và thực tế rằng ông đã có được chứng để yêu cầu biến dạng của Loki. Sau khi tham gia một phút dài để giữ lấy sự giận dữ của mình, để củng cố nó và đảm bảo sự tồn tại lâu dài của nó, Thor tìm thấy ý chí để di chuyển. Với giận dữ đốt cháy trong tâm hồn của mình sáng hơn các con trai của Muspell, Thor đặt ra để tìm Loki. --- Loki tìm thấy các Vault bỏ hoang, như mọi khi. Ông bác bỏ hai lính gác bên ngoài với nhiều cơ quan như ông có thể tập hợp trong trạng thái u sầu của mình, và họ đã đi, không chính xác quan tâm về triển vọng, nhưng không sẵn sàng để thách thức trật tự rõ ràng của một hoàng tử, thậm chí nếu Loki là người không được lòng dân. Một khi họ đã biến mất khỏi tầm mắt, Loki trượt vào Vault, đẩy cánh cửa gần đóng lại sau lưng anh ta. Đó là sáng bên trong, sáng hơn các phòng khác của cung điện, và các, ánh sáng trắng vô trùng là một sự thay đổi từ ánh sáng vàng mềm mại ở những nơi khác. Ông đã theo các bước chậm rãi, như thể nhân rộng một ngọn núi và không phải là một cầu thang đơn giản, mỗi bước chân một cách cẩn thận và cố tình đặt như ông đã làm theo cách của mình để phía dưới. Sau khi vào sàn đá cẩm thạch của Vault, ông đứng một lúc lâu trước khi di chuyển về phía trước , kho tàng eying trái và phải khi anh di chuyển. Họ là di chúc cho quy tắc của Odin, một số dùng làm quà tặng cho khôn ngoan, tôn trọng người cai trị, người khác lấy làm chiến lợi phẩm từ kẻ thù bại trận. Loki là một danh hiệu như vậy. Anh khịt mũi, tạm dừng cho một thứ hai dài để chống lại sự trầm cảm làm tê liệt rằng đã đến để loại trừ ông, trước khi ông mất một vài bước nữa về phía bức tường rực rỡ thắp sáng trở lại và những gì nằm ngay trước nó. Nghỉ ngơi trên bệ của nó, các Casket đẹp như bao giờ hết, trong mờ, phát sáng màu xanh lưỡi bằng đá đen, nhà ở xoáy của quyền lực rằng Loki đã bao giờ có thể hiểu trọn vẹn. Nhưng ông rất thích xem chúng, hoạt hình và ngẫu nhiên, để có được một cái gì đó an ủi về tầm nhìn. Anh ngồi trước nó, một đôi mắt mở to, cậu bé say mê của năm qua lúng túng bởi các vật ở phía trước của anh ta. Cơn đau khủng khiếp và không quen thuộc , và Loki không thể không rên rỉ bất chấp lệnh của cha mình để dừng lại. Ông khóc ra vào giai đoạn cuối, khi cú đẩy của cha mình trở nên quá nhiều cho cơ thể nhỏ bé của mình để xử lý, và sự đau đớn và nhục nhã lực lượng mắt lại khi ông bắt đầu khóc. Anh ấy vẫn là một cậu bé, nhưng cha ông ra lệnh ông phải im lặng . Loki làm tốt nhất của mình, nhưng nó không phải là đủ, và ông thấy khuôn mặt của mình bị đẩy vào những chiếc gối để bóp nghẹt người. Khi cha của ông được hoàn thành với ông, Loki là quá bối rối và rỗng để khóc, linh hồn của mình thoát khỏi anh ta, để lại cho ông một trống, vỏ trống. Ông cuộn lên bên cạnh anh, nhìn lơ đãng dưới tay của ông trong khi cha của ông redresses. Cuối cùng một chút hơi thở trở lại với anh ta, và anh thì thầm "Tại sao?" Giọng nói của ông là nhỏ và bị phản bội. Odin nhìn chằm chằm vào anh trong một giây dài. "Bởi vì những gì bạn đang có." Loki không hiểu. Anh không quan tâm, không thèm anh là gì. Tất cả anh muốn là phải biết lý do tại sao anh ta và không Thor, và sau đó ngủ và làm cho tất cả những điều này đi, trở lại những ngày khi cuộc sống của mình đã hoàn hảo, trước khi cha của ông bắt đầu này. Tuy nhiên, ông được kéo ra khỏi giường bởi một dày , Mặt sẹo bọc xung quanh xương xẩu của mình, cánh tay tinh tế, buộc phải ăn mặc một cách nhanh chóng, và sau đó dẫn xuống qua cung điện, đến Vault. Như một đứa trẻ, ông đã chơi ở đây với Thor dưới thận trọng, mắt kiêu ngạo của người cha, cả trẻ em bị cuốn hút bởi sự huyền bí, các đối tượng mạnh mẽ xung quanh họ. Bây giờ Loki là sợ, sợ những gì cha mình có thể làm











































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: