Gần hết học kỳ tôi của năm lớp 6, nhà trường tổ chức cho chúng tôi đi thăm quan Ở hồ Núi Cốc. Vì đây là lần đầu tiên được đi xa mà không có cách mẹ, chỉ có cô giáo hào nhiệm cùng các bạn nên tôi vừa hồi hộp vừa xen một chút lo lắng. Biết vậy, mẹ đã chuẩn bị cho tôi đủ thứ từ lồng hôm trước và dặn dò tôi đủ ban. Sau đó mẹ bắt tôi đi ngủ thật sớm vì ngày mai 5 giờ dự xe đã chạy. Lên giường nằm rồi mà tôi vẫn chưa hết hồi hộp, cuối cùng tôi thiếp đi cho đến Đúng lúc chuông báo ngữ đổ một hồi 戴思杰. Tôi vùng dậy, kim đã dậy và chuẩn bị ba lô cho tôi. Sau khi đã xong cách đèo tôi đến sân trường tiếng cùng các bạn đi thăm Quận. Đúng 5 giờ dự xe bắt đầu chạy, tất đoàn chúng tôi đều vui sướng khi đi ngang qua những con đường quen thuộc. Xe chạy bon bon, chỉ một lát sau đã rời xa nơi chúng tôi ở, các những con đường xa lạ cứ mở bài ra trước mắt chúng tôi. Đi được một quãng, cô giáo bắt nhịp cho chúng tôi hát những hai hát quen thuộc, vậy là đoàn xe vàng đầy tiếng hát cùng tiếng vỗ tay rào rào. Không Phật thật vui vẻ, náo nhiệt. Chỉ hơn hai tiếng sau chúng tôi đã có mặt ở Núi Cốc, đến nơi cô giáo cho chúng tôi nghỉ nửa tiếng tiếng ăn dự và nghỉ ngơi. Hồ Núi Cốc mở ra trước mắt tôi là màu xanh thắm của rừng cây và màu trong xanh của hồ nước. Không Phật thật thanh bình, yên tĩnh, ông hẳn không Phật nơi chúng tôi sống. Sau khi ăn dự xong, cô giáo đưa chúng tôi đi vào thăm các hang núi, đây không phải là các hang núi tự nhiên mà nó được chức ra bởi bàn tay khéo léo tỉ mỉ của con người, đó tên là những công trình tinh vi đẹp mắt. Ra khỏi hang, chúng tôi leo lên những tên đồi cao, ở đó có rất nhiều thông và phi lao. Đứng trên đồi cao chúng tôi nghe thấy rất rõ hiện thông vi vu như đang hát ru. Nhìn từ trên cao xuống mặt hồ thật đẹp, ánh nắng vàng toả trên mặt hồ làm cho hàng ngàn con sóng nhỏ chạy trên mặt nước nom như những vì sao đang tung tăng, chơi đùa. Sau khi chơi chán trên bờ hồ, cô trò chúng tôi lại đi dạo trên mặt hồ bằng một chiếc thuyền nhỏ. Mặt hồ rộng mênh mông, sóng gợn lăn tăn chạy xô theo hướng gió thổi. Phía xa có những ngôi làng nằm lặng lẽ bên hồ. Khung cảnh thật nên thơ. Trên thuyền, cô giáo kể cho chúng tôi nghe sự tích núi Cốc, rồi cô còn hát cho chúng tôi nghe hai hát Huyền thoại hồ Núi Cốc, giọng cô mượt mà tha thiết, lúc trầm lúc bổng ngọt ngào, thiết tha. Thế là sau một ngày tham quan khu du lịch núi Cốc, cô trò chúng tôi lại thu dọn đồ đạc trở về nhà. Dù đi đoàn một ngày nhưng không Phật vui quá, tất đoàn chúng Tôi chẳng còn thấy mệt nữa. Lúc lên xe chúng tôi lại thị nội hát và reo hò náo nhiệt đoàn một góc đường. Trở về nhà, tôi háo hức kể cho cách mẹ nghe về chuyến đi đó và tôi thầm nghĩ chắc chắn hai văn tả cảnh ngày mai của mình sẽ rất hay, bởi qua chuyến đi này trong đầu tôi đã thu lượm được bao nhiêu khung cảnh đẹp về thiên nhiên. Tên là một chuyến đi đầy bổ học.
đang được dịch, vui lòng đợi..
