In classical antiquity, the earliest and most celebrated mysteries wer dịch - In classical antiquity, the earliest and most celebrated mysteries wer Việt làm thế nào để nói

In classical antiquity, the earlies

In classical antiquity, the earliest and most celebrated mysteries were the Eleusinian. At Eleusis, the worship of the agricultural deities Demeter and her daughter Persephone, also known as Kore, was based on the growth cycles of nature. Athenians believed they were the first to receive the gift of grain cultivation from Demeter (41.162.98). Extraordinarily, the goddess herself revealed to them the solemn rites in her honor, as we learn in the Homeric hymn to Demeter, which relates the foundation myth of the Eleusinian cult (14.130.9). Hades abducted Persephone while she was picking flowers with her companions in a meadow and carried her off to the Underworld (07.128.1). After wandering in vain looking for her daughter, Demeter arrived at Eleusis. There the wrath of the distressed mother caused a complete failure of the crops, prompting Zeus to order his brother Hades to return the girl. He cunningly tricked Persephone into eating some pomegranate seeds before leaving, thus condemning her to spend part of the year in the Underworld as his wife and the rest among the living with Demeter (24.97.110).

During the Great Eleusinia, the public aspect of which culminated in the grand procession from the center of Athens to Eleusis along the Sacred Way, the actions and experiences of the initiates mirrored those of the two goddesses in the sacred drama (drama mystikon). In the early sixth century B.C., the "Queen of the Underworld" persona of Kore was introduced and a nocturnal initiation rite called katabasis was added to the festival: a simulated descent to Hades and ritual search for Persephone. Before the entrance to the Telesterion, the central hall of the sanctuary where the secret rites were performed, priestly personnel holding torches met up with the initiates, who until then were wandering in the dark (28.57.23). At the Eleusinian mysteries, the tension between public and private, conspicuous and secret was inherent in the double nature of the cult. Unlike city-state (polis) religion, participation was restricted to individuals who chose to be initiated, to become mystai. At the same time, it was far more inclusive, being open not only to Athenian male citizens, but to non-Athenians, women, and slaves.

While at Eleusis and other sanctuary-based cults participation in the mysteries was a single transformative event, the initiates of the Bacchic mysteries met repeatedly. Bacchus was an epithet of the god Dionysos, possibly referring to the namesake branch carried by his initiates, who also wore headbands tied into a bow. In myth, Dionysos is followed by his thiasos, a retinue of satyrs and maenads who wear fawn skins, are crowned by wreaths of ivy or oak, and hold thyrsoi: giant fennel stalks covered with ivy and topped by pine cones, often wound with fillets (35.11.3). Bacchic thiasoi existed from at least the fifth century B.C. onward. They were small voluntary organizations of worshippers, sponsored in Roman times by wealthy patrons (26.60.70; 03.14.4). Secret activities, called teletai or orgia, took place in the mountains, where the Bacchoi engaged in ecstatic dancing, singing, revelry, and even eating raw meat (homophagia). The wine-induced Bacchic frenzy was seen as a temporary madness that transported them from civilization to wilderness, both literally and metaphorically (07.286.85).

The followers of Dionysos derived many of their eschatological beliefs and ritual prescriptions from Orphic literature, a corpus of theogonic poems and hymns. The mythical Thracian poet Orpheus, the archetypical musician, theologian, and mystagogue, was credited with the introduction of the mysteries into the Greek world. According to myth, Orpheus' reclusion that followed his unsuccessful attempt to bring back his wife Eurydice from the Underworld or, alternatively, his invention of homosexuality brought about the tragic, violent death he suffered at the hands of Thracian women (24.97.30).

References by Herodotus and Euripides attest to the existence of certain Bacchic-Orphic beliefs and practices: itinerant religion specialists and purveyors of secret knowledge, called Orpheotelestai, performed the teletai, private rites for the remission of sins. For the Orphics, Dionysos was a savior god with redeeming qualities. He was the son of Zeus and Persephone and successor to his throne (X.313.1). When the Titans attacked and dismembered the baby Dionysos, Zeus in retaliation blazed the perpetrators with his thunderbolt. From the Titans' ashes the human race was born, burdened by the horrific inheritance of an "original sin." Similarly to the Pythagoreans, the Orphics did not consume meat and were not to be buried in woolen garments. Archaeological finds from southern Italy, northern Greece, the Pontic area, and Crete provide important evidence for the Bacchic-Orphic mysteries: to ensure personal salvation and eternal bliss in the afterlife, objects such as the famed Derveni papyrus, inscribed bone plaques and gold leaves (lamellae), or gilded mouth-pieces were buried with the initiates (74.51.3004).

Most mysteries started as family or clan cults and were later taken over by the city-state, the polis, as in the case of the Theban Kabeiria. Kabeiros and his son Pais, collectively known as Kabeiroi, were patrons of herdsmen worshipped in Boeotia and Lemnos. In the absence of written sources, valuable information for their enigmatic cult comes primarily from excavations at their sanctuary in Thebes. The architectural remains of the Theban Kabeirion reveal a concern with controlling access and directing foot traffic. Most probably there were preliminary sacrifices, a procession, and, at least in Roman times, initiation in two stages (epopteia and myesis) performed inside the anaktoron, the main hall of the sanctuary.

Numerous votive figurines of bulls, often inscribed (20.210), have been retrieved from the site together with a very distinctive type of locally manufactured pottery, the so-called kabeirion ware. Beginning around 450 B.C., these are almost exclusively drinking cups, either black-glazed or decorated with black-figure vegetation motifs, and less often, Pygmy-like grotesque figures (1971.11.1). Understood in the context of the symposium, these vases were probably custom made according to the specifications of the cult participants.

Known among the Greeks as Kybele, or Great Mother of the Gods (Matar Kubileya, mother of mountains in Phrygia, or Kubaba in neo-Hittite), originated in Anatolia, where there was a long-standing tradition of worshipping mother figures. It was imagined that Kybele resided on inaccessible mountain tops where she ruled over wild animals. The goddess is represented wearing a long belted dress, a polos headdress, and a veil. She is seated on a throne flanked by two lions and holds a tympanon, a circular drum resembling a tambourine, and a libation bowl (22.139.24; 97.22.24). Ritual purity was a prerequisite of initiation into the ecstatic cult of the Mother. Her priests, the Korybantes, and followers worshipped her with wild, loud music produced by cymbals (13.225.5a,b) and frenzied dancing, which, like the revels in honor of Dionysos, carried the participants despite and beyond themselves. By the third century B.C., the Mother became important at Ilium and Pergamon and hence eventually Rome, where she was worshipped as Magna Mater.

Isis was another Eastern goddess whose cult spread all over the Mediterranean. Similar to Demeter, Isis was considered a law giver and protector of the crops, while ritual purification and secret rites were performed in her honor. In pharaonic Egypt, Isis was sister and wife of Osiris (god of the afterlife) and mother of Horus, whom she appears suckling (55.121.5). In the Greek world, the earliest temple dedicated to Isis was founded in Athens in the fourth century B.C. The cult spread rapidly during the third century B.C. and was linked closely to the political and military activities of the Ptolemies (89.2.652). By this time the consort of Isis was Sarapis or Serapis, a syncretic god created in Egypt, who represented the boundary between life and death and was identified with Hades and Asklepios (53.191.2; 1991.127). Harpokrates, their son, is often portrayed with his finger touching the lips in a gesture intended to ensure secrecy. Numerous miniature bronzes and terracotta statuettes of Harpokrates survive and they probably derive from a Hellenistic prototype made in Alexandria (18.145.20).

The cult of Isis arrived at Rome at the end of the second century B.C. and reached its height during the second century A.D. The two most informative texts are Plutarch's essay On Isis and Osiris and Apuleius' Metamorphoses, especially book eleven. Both works combine features of other mysteries and contain rather generic descriptions of initiation rites. Inscriptions, on the other hand, provide some evidence for the organization of the cult, which seems to have been modeled on the Egyptian priesthood. Initially, only males served as priests for both Isis and Sarapis. In time, as the cult of Isis predominated, women were allowed to become priestesses. There were two notable departures from earlier mystery cults: the term mystes does not appear in Isiac inscriptions and continued service to the goddess and close relationships with the sanctuary were required.

Not simply an end in itself, initiation belonged to a series of steps leading to higher service. Initiates of Isis shaved off their hair, wore linen garments (cf. Plutarch, Moralia, 352b–e; Apuleius, Metamorphoses, 9.10), and carried the sistrum, the characteristic percussion instrument for the cult, also of Egyptian origin (97.22.2). Like the cymbals of Kybele, the rattling noise it produced was imbued with magical and protective qualities. Over time, the hierarchy grew more complex, yet no central authority seems to have existed and the various temples were quite independent. Isis remained a distinctively Egyptia
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Trong thời cổ, những bí ẩn sớm nhất và nổi tiếng nhất là Eleusinian. Tại Eleusis, sự tôn thờ của các vị thần nông nghiệp Demeter và cô con gái Persephone, còn được gọi là Kore, được dựa trên các chu kỳ tăng trưởng của thiên nhiên. Athena tin rằng họ là người đầu tiên nhận được món quà của hạt trồng từ Demeter (41.162.98). Bất thường, nữ thần mình tiết lộ cho họ những nghi thức long trọng trong danh dự của cô, khi chúng tôi tìm hiểu trong bài thánh ca Homeric để Demeter, liên quan đến truyền thuyết nền tảng của các tôn giáo Eleusinian (14.130.9). Hades đã bắt cóc Persephone trong khi cô đã chọn hoa với companions của cô trong một đồng cỏ và mang cô đến địa ngục (07.128.1). Sau khi lang thang vô ích tìm kiếm cô con gái, Demeter đến Eleusis. Có cơn thịnh nộ của các bà mẹ đau khổ gây ra một thất bại hoàn toàn của các loại cây trồng, khiến Zeus để anh trai mình là Hades để trở về các cô gái. Ông cunningly lừa Persephone vào ăn một số hạt lựu trước khi rời khỏi, do đó lên án ở đây cô ấy để chi tiêu một phần của năm ở địa ngục như là vợ và phần còn lại trong số sống chung với Demeter (24.97.110).Trong Eleusinia lớn, các khía cạnh khu vực trong đó lên đến đỉnh điểm trong đám rước lớn từ Trung tâm Athens để Eleusis đường Sacred, các hành động và kinh nghiệm của các khởi nhân đôi những người nữ thần hai trong vở kịch thiêng liêng (phim truyền hình mystikon). Vào đầu thế kỷ thứ 6 TCN, "Nữ hoàng của Underworld" persona của Kore đã được giới thiệu và một nghi thức ăn đêm bắt đầu được gọi là katabasis đã được thêm vào các lễ hội: một gốc mô phỏng Hades và nghi thức tìm kiếm Persephone. Trước khi lối vào Telesterion, hội trường trung tâm của khu bảo tồn mà các nghi lễ bí mật đã được thực hiện, tư nhân sự đang nắm giữ ngọn đuốc đã gặp với khởi, những người cho đến lúc đó đã lang thang trong bóng tối (28.57.23). Những bí ẩn Eleusinian, sự căng thẳng giữa khu vực và tư nhân, dễ thấy và bí mật là vốn có trong tự nhiên tăng gấp đôi của các tôn giáo. Không giống như các thành bang (polis) tôn giáo, sự tham gia được giới hạn cho các cá nhân những người đã chọn để được bắt đầu, để trở thành mystai. Cùng lúc đó, nó đã thêm rất nhiều bao gồm, đang được mở không chỉ cho công dân Athen tỷ, nhưng -Athen, phụ nữ và nô lệ.Trong khi Eleusis và cults dựa trên nơi tôn nghiêm khác tham gia vào những bí ẩn là một sự kiện duy nhất biến đổi, khởi của những bí ẩn Bacchic đã gặp nhiều lần. Bacchus là một danh hiệu của Thiên Chúa Dionysos, có thể đề cập đến các chi nhánh tên gọi thực hiện bởi khởi của ông, người cũng mặc headbands gắn vào một cánh cung. Trong thần thoại, Dionysos tiếp theo của ông thiasos, một đoàn tùy tùng của satyrs và maenads những người mặc fawn da, được trao vương miện bởi vòng hoa của ivy hoặc oak, và giữ thyrsoi: thân cây khổng lồ thì là được bảo hiểm với ivy và đứng đầu bởi cây thông nón, vết thương thường với philê (35.11.3). Bacchic thiasoi tồn tại từ ít thứ năm thế kỷ TCN trở đi. Họ đã tổ chức tình nguyện nhỏ của sùng, được tài trợ trong La Mã thời gian bởi bảo trợ giàu có (26.60.70; 03.14.4). Hoạt động bí mật, được gọi là teletai hoặc orgia, đã diễn ra ở vùng núi, nơi Bacchoi tham gia vào nhảy múa ngây ngất, ca hát, sự vui chơi, và thậm chí ăn thịt sống (homophagia). Điên cuồng gây ra rượu Bacchic được coi là một điên rồ tạm thời chuyển chúng từ nền văn minh đến nơi hoang dã, cả nghĩa đen và metaphorically (07.286.85).Những người theo của Dionysos bắt nguồn nhiều eschatological niềm tin của họ và các quy định nghi lễ từ Orphic văn học, một corpus theogonic bài thơ và bài thánh ca. Nhà thơ người Thracian huyền thoại Orpheus, nguyên nhạc sĩ, nhà thần học và mystagogue, được ghi nhận với sự ra đời của những bí ẩn vào thế giới Hy Lạp. Theo truyền thuyết, reclusion Orpheus' theo sau nỗ lực không thành công của ông để mang lại vợ là Eurydice từ địa ngục, hoặc cách khác, ông phát minh ra đồng tính luyến ái đã mang về cái chết bi thảm, bạo lực ông bị tay của Thrace phụ nữ (24.97.30).Tài liệu tham khảo bởi Herodotus và Euripides chứng thực sự tồn tại của một số Bacchic Orphic tín ngưỡng và thực hành: lưu động tôn giáo chuyên gia và purveyors của kiến thức bí mật, được gọi là Orpheotelestai, thực hiện teletai, nghi thức riêng cho miễn tội lỗi. Đối với Orphics, Dionysos là một vị cứu tinh thần có phẩm chất cứu chuộc. Ông là con trai của Zeus và Persephone và người kế vị ngai vàng của ông (X.313.1). Khi các Titans tấn công và dismembered em bé Dionysos, Zeus để trả đũa blazed các thủ phạm với tiếng sét của mình. Từ đống tro tàn của Titans cuộc đua của con người được sinh ra, gánh nặng bởi thừa kế khủng khiếp của một "tội lỗi bản gốc". Tương tự với Pytago, các Orphics không tiêu thụ thịt và đã không được chôn cất tại len sản phẩm may mặc. Các phát hiện khảo cổ học từ miền Nam ý, Bắc Hy Lạp, Hắc Hải khu vực, và Crete cung cấp bằng chứng quan trọng cho những bí ẩn Bacchic Orphic: để đảm bảo cá nhân cứu rỗi và hạnh phúc đời đời trong thế giới bên kia, các đối tượng như Derveni giấy cói, ghi xương mảng và vàng lá (lamellae), hoặc miệng-miếng mạ vàng được chôn cất với khởi (74.51.3004).Hầu hết bí ẩn bắt đầu như là gia đình hoặc gia tộc cults và sau đó được thực hiện trên của thành bang, polis, như trong trường hợp của Theban bộ Kabeiria. Kabeiros và con trai ông Pais, được gọi là Kabeiroi, là bảo trợ của herdsmen thờ ở Boeotia và Lemnos. Nếu không có văn bản, các thông tin có giá trị nhất của giáo phái bí ẩn đến chủ yếu từ khai quật của khu bảo tồn ở Thebes. Di tích kiến trúc của Kabeirion Theban bộ cho thấy một mối quan tâm với việc kiểm soát truy cập và chỉ đạo giao thông chân. Có lẽ đã có hy sinh sơ bộ, một cuộc diễu hành, và, ít trong thời La Mã, bắt đầu trong hai giai đoạn (epopteia và myesis) thực hiện bên trong anaktoron, sảnh chính của các khu bảo tồn.Nhiều bức tượng nhỏ hàng mã của bò, thường ghi (20.210), đã được lấy từ các trang web cùng với một loại rất đặc biệt của đồ gốm được sản xuất tại địa phương, các sản phẩm cái gọi là kabeirion. Bắt đầu từ khoảng 450 TCN, đây là hầu như chỉ uống ly, hoặc đen bằng kính trang trí với thảm thực vật đen-hình motif, và ít thường xuyên hơn, giống như lùn nhân vật kỳ cục (1971.11.1). Hiểu trong bối cảnh hội nghị chuyên đề, các bình có thể tùy chỉnh được thực hiện theo các thông số kỹ thuật của những người tham gia tôn giáo.Được biết đến trong số những người Hy Lạp như Kybele, hoặc mẹ tuyệt vời của các vị thần (Matar Kubileya, mẹ của núi ở Phrygia, hoặc Kubaba trong neo-Hittite), có nguồn gốc ở tiểu á, nơi có một truyền thống lâu thờ mẹ con số. Nó tưởng tượng rằng Kybele cư trú trên đỉnh núi không thể tiếp cận nơi mà bà đã cai trị trên động vật hoang dã. Nữ thần được thể hiện mặc một chiếc váy dài belted, một headdress áo, và một tấm màn che. Cô ngồi trên một ngai vàng hai bên bởi hai con sư tử và giữ một tympanon, một cái trống tròn tương tự như một tambourine, và một bát libation (22.139.24; 97.22.24). Nghi lễ độ tinh khiết là một điều kiện tiên quyết của khởi xướng vào sự sùng bái ngây ngất của mẹ. Linh mục của cô, Korybantes, và những người theo tôn thờ cô với hoang dã, ồn ào âm nhạc được sản xuất bởi cymbals (13.225.5a,b) và phát điên lên nhảy múa, mà, như revels để vinh danh Dionysos, thực hiện những người tham gia mặc dù và ngoài chính mình. Bởi thế kỷ thứ ba trước công nguyên, người mẹ trở nên quan trọng tại Ilium và Pergamon và vì thế cuối cùng Rome, nơi cô được thờ cúng như Magna Mater.Isis là một nữ thần đông tôn giáo có lây lan khắp địa Trung Hải. Tương tự như Demeter, Isis được coi là một luật và bảo vệ của các loại cây trồng, trong khi thanh lọc nghi lễ và nghi lễ bí mật đã được thực hiện trong danh dự của cô. Trong các pharaon Ai Cập, Isis là chị em và vợ của Osiris (thần sau khi chết) và mẹ của Horus, người mà cô xuất hiện sữa (55.121.5). Trong thế giới Hy Lạp, đền sớm nhất cho Isis được thành lập ở Athens trong các thế kỷ thứ 4 trước công nguyên Các tôn giáo lan truyền nhanh chóng trong thế kỷ thứ ba TCN và được liên kết chặt chẽ với các hoạt động chính trị và quân sự của Ptolemies (89.2.652). Bởi thời gian này hậu của Isis là Sarapis hoặc Serapis, một Thiên Chúa hổ lốn tạo ra ở Ai Cập, người đại diện cho ranh giới giữa sự sống và cái chết và đã được xác định với Hades và Asklepios (53.191.2; 1991.127). Harpokrates, con trai của họ, thường được miêu tả với ngón tay của mình chạm vào đôi môi trong một cử chỉ nhằm mục đích đảm bảo bí mật. Nhiều huy chương đồng thu nhỏ và đất nung tượng nhỏ của Harpokrates tồn tại và họ có thể Lấy từ một nguyên mẫu Hy Lạp thực hiện tại Alexandria (18.145.20).Các tôn giáo của Isis đến Rome vào giữa thế kỷ thứ hai TCN và đã đạt được chiều cao của nó trong các thế kỷ thứ 2 sau công nguyên. Các văn bản thông tin đặt hai là của Plutarch bài luận trên Isis và Osiris và Apuleius' Metamorphoses, đặc biệt là cuốn sách mười một. Cả hai công trình kết hợp các tính năng của bí ẩn khác và chứa các mô tả khá chung của nghi lễ bắt đầu. Chữ khắc, mặt khác, cung cấp một số bằng chứng cho việc tổ chức tôn giáo, mà dường như đã được dựa vào chức linh mục Ai Cập. Ban đầu, chỉ nam giới phục vụ như là linh mục cho Isis lẫn Sarapis. Trong thời gian, như sự sùng bái của Isis predominated, phụ nữ đã được cho phép để trở thành nữ tu. Đã có hai đáng chú ý khởi hành từ trước đó bí ẩn cults: thuật ngữ mystes không xuất hiện trong Isiac ký tự và tiếp tục dịch vụ đối với nữ thần và mối quan hệ chặt chẽ với các khu bảo tồn đã được yêu cầu.Không chỉ đơn giản là một kết thúc trong chính nó, bắt đầu thuộc về một loạt các bước dẫn đến các dịch vụ cao hơn. Khởi của Isis cạo đi mái tóc của mình, mặc hàng may mặc đồ (x. Plutarch, Moralia, 352b-e; Apuleius, Metamorphoses, 9,10), và thực hiện sistrum, nhạc cụ gõ đặc trưng cho các tôn giáo, cũng của Ai Cập nguồn gốc (97.22.2). Như cymbals Kybele, tiếng ồn rattling nó sản xuất imbued với phẩm chất huyền diệu và bảo vệ. Theo thời gian, Hệ thống phân cấp đã tăng trưởng phức tạp hơn, nhưng không có cơ quan Trung ương dường như đã tồn tại và những ngôi đền khác nhau đã khá độc lập. Isis vẫn một distinctively Egyptia
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Trong thời cổ đại, những bí ẩn sớm nhất và nổi tiếng nhất là các Eleusinian. Tại Eleusis, việc thờ cúng các vị thần nông nghiệp Demeter và Persephone con gái, còn được gọi là Kore, được dựa trên chu kỳ sinh trưởng của thiên nhiên. Athens đã tin rằng họ là những người đầu tiên nhận được món quà của cây có hạt từ Demeter (41.162.98). Đột xuất, các nữ thần mình tiết lộ cho họ những nghi thức trang trọng trong danh dự của cô, như chúng ta tìm hiểu trong bài thánh ca Homer để Demeter, liên quan huyền thoại nền tảng của giáo phái Eleusinian (14.130.9). Hades bắt cóc Persephone trong khi cô đang hái hoa với đồng hành của cô trong một đồng cỏ và đưa cô ra khỏi Underworld (07.128.1). Sau khi lang thang trong vô vọng tìm kiếm con gái, Demeter đến Eleusis. Có những cơn thịnh nộ của người mẹ đau khổ gây ra một sự thất bại hoàn toàn của các loại cây trồng, khiến Zeus ra lệnh anh trai Hades để trả lại cô gái. Ông khéo léo lừa Persephone vào ăn một vài hạt lựu trước khi rời khỏi, do đó lên án của mình để dành một phần năm trong Underworld làm vợ và phần còn lại trong số người sống với Demeter (24.97.110). Trong Eleusinia Great, các khía cạnh nào của mà đỉnh cao là rước lớn từ trung tâm của Athens để Eleusis dọc theo Way Sacred, những hành động và kinh nghiệm của các đồng tu nhân đôi những người của hai nữ thần trong bộ phim truyền thiêng liêng (kịch mystikon). Trong BC đầu thế kỷ thứ sáu, "Queen of the Underworld" persona của Kore đã được giới thiệu và một nghi thức bắt đầu hoạt động về đêm gọi katabasis đã được thêm vào các lễ hội: một người gốc mô phỏng để Hades và tìm kiếm nghi lễ cho Persephone. Trước lối vào Telesterion, hội trường trung tâm của nơi thánh, nơi các nghi thức bí mật đã được thực hiện, nhân linh mục cầm ngọn đuốc đã gặp gỡ với các đồng tu, người cho đến sau đó đã lang thang trong bóng tối (28.57.23). Tại những bí ẩn Eleusinian, sự căng thẳng giữa công và tư nhân, dễ thấy và bí mật là vốn có trong bản chất kép của giáo phái. Không giống như các thành phố-nhà nước (polis) tôn giáo, tham gia được giới hạn cho các cá nhân những người đã chọn để được bắt đầu, để trở thành mystai. Đồng thời, nó còn quá xa toàn diện hơn, cởi mở không chỉ với nam công dân Athen, nhưng để không người dân Athens, phụ nữ và nô lệ. Trong khi tại Eleusis và các giáo phái tôn nghiêm khác dựa trên sự tham gia vào các mầu nhiệm là một sự kiện biến đổi duy nhất, các đồng tu trong những bí ẩn hay ăn trái có nạc đã gặp nhiều lần. Bacchus là một biệt danh của thần Dionysos, có thể đề cập đến các chi nhánh trùng tên thực của đồng tu của mình, ai cũng đeo băng buộc đầu gắn vào một cây cung. Trong thần thoại, Dionysos được theo sau bởi thiasos của mình, một đoàn tùy tùng của satyrs và maenads người mặc da nâu vàng, được trao vương miện bởi những vòng hoa của cây thường xuân hoặc gỗ sồi, và giữ thyrsoi: cọng thì là khổng lồ bao phủ bởi cây thường xuân và đứng đầu bởi nón thông, thường vết thương với philê (35.11.3). Thiasoi hay ăn trái có nạc tồn tại ít nhất từ thế kỷ thứ năm trước công nguyên trở đi. Họ là tổ chức tự nguyện nhỏ của các tín đồ, được tài trợ trong thời La Mã của các nhân vật giàu (26.60.70; 03.14.4). Hoạt động bí mật, gọi là teletai hoặc orgia, đã diễn ra ở vùng núi, nơi Bacchoi tham gia nhảy múa ngây ngất, ca hát, vui chơi, và thậm chí ăn thịt sống (homophagia). Frenzy hay ăn trái có nạc rượu gây ra đã được xem như là một sự điên rồ tạm thời mà đưa họ từ nền văn minh đến vùng hoang dã, theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng (07.286.85). Các tín đồ của Dionysos nguồn gốc của nhiều tín ngưỡng cánh chung của họ và các quy định nghi thức từ văn học Orphic, một corpus của bài thơ theogonic và thánh ca. Các nhà thơ huyền thoại Orpheus Thracian, các archetypical nhạc sĩ, nhà thần học, và mystagogue, đã được ghi với sự ra đời của những bí ẩn vào thế giới Hy Lạp. Theo truyền thuyết, reclusion Orpheus 'mà theo sau nỗ lực bất thành của mình để mang lại vợ Eurydice từ Underworld hoặc, cách khác, phát minh của ông đồng tính luyến ái đã mang về, cái chết bạo lực bi thảm ông phải chịu đựng dưới bàn tay của phụ nữ Thracian (24.97.30). Tài liệu tham khảo của Herodotus và Euripides chứng tỏ sự tồn tại của một số tín ngưỡng và tập hay ăn trái có nạc-Orphic: chuyên gia tôn giáo lưu động và người cung cấp kiến thức bí mật, gọi là Orpheotelestai, thực hiện các teletai, nghi lễ riêng tư cho người được tha tội. Đối với các Orphics, Dionysos là một vị thần cứu tinh với chất cứu chuộc. Ông là con trai của thần Zeus và Persephone và kế thừa ngai vàng của mình (X.313.1). Khi các Titans tấn công và bị chặt chân tay em bé Dionysos, Zeus trả thù cháy đỏ những thủ phạm có tiếng sét của mình. Từ đống tro tàn của Titans loài người được sinh ra, gánh nặng của các thừa kế khủng khiếp của một "tội nguyên tổ." Tương tự như trường phái Pytago, các Orphics không tiêu thụ thịt và không được chôn cất trong may len. Khảo cổ học tìm thấy ở miền nam Italy, phía bắc Hy Lạp, vùng Hắc Hải, và Crete cung cấp bằng chứng quan trọng cho những bí ẩn hay ăn trái có nạc-Orphic: để đảm bảo sự cứu rỗi cá nhân và hạnh phúc vĩnh cửu trong thế giới bên kia, đối tượng như giấy cói Derveni nổi tiếng, những mảng xương ghi và lá vàng (lá mỏng), hoặc mạ vàng miệng-mảnh này được chôn cùng với các đồng tu (74.51.3004). Hầu hết những bí ẩn bắt đầu như là gia đình hoặc dòng họ sùng bái và sau đó đã được thực hiện trên của các thành phố-nhà nước, các thành bang, như trong trường hợp của Theban Kabeiria . Kabeiros và con trai của ông Pais, được gọi chung là Kabeiroi, được bảo trợ của người chăn gia súc thờ trong Boeotia và Lemnos. Trong trường hợp không có các nguồn văn bản, thông tin giá trị cho giáo phái bí ẩn của họ chủ yếu từ cuộc khai quật tại khu bảo tồn của họ trong Thebes. Những di tích kiến trúc của Theban Kabeirion tiết lộ một mối quan tâm với việc kiểm soát truy cập và điều khiển giao thông chân. Hầu hết có thể có những hy sinh sơ bộ, một đám rước, và, ít nhất là trong thời La Mã, bắt đầu trong hai giai đoạn (epopteia và myesis) thực hiện bên trong anaktoron, sảnh chính của khu bảo tồn. Nhiều bức tượng vàng mã của bò đực, thường ghi (20,210) , đã được lấy ra từ các trang web cùng với một loại rất đặc biệt của đồ gốm được sản xuất tại địa phương, cái gọi là kabeirion ware. Bắt đầu từ khoảng năm 450 trước Công nguyên, những cái cốc hầu như chỉ uống, cả hai màu đen-men hoặc trang trí bằng các họa tiết đen-con số thảm thực vật, và ít thường xuyên hơn, lùn như con số kỳ cục (1971/11/01). Hiểu trong bối cảnh của các hội nghị chuyên đề, ​​những chiếc bình này có lẽ tùy chỉnh theo các thông số kỹ thuật của những người tham gia giáo phái. Được biết trong số những người Hy Lạp như Kybele, hoặc Great Mother of the Gods (Matar Kubileya, mẹ của ngọn núi ở Phrygia, hoặc Kubaba trong neo -Hittite), có nguồn gốc ở Anatolia, nơi có một truyền thống lâu đời của nhân vật thờ mẹ. Nó đã tưởng tượng rằng Kybele sống trên ngọn núi không thể tiếp cận nơi bà cai trị đối với động vật hoang dã. Các nữ thần được biểu diễn mặc một chiếc váy dài thắt, một cái mũ polos, và một bức màn. Cô ấy đang ngồi trên ngai vàng hai bên là hai con sư tử và giữ một tympanon, một cái trống tròn giống như một tambourine, và một bát rảy (22.139.24; 97.22.24). Độ tinh khiết Nghi lễ là điều kiện tiên quyết của bắt đầu vào việc thờ cúng ngây ngất của Mẹ. Các linh mục của mình, các Korybantes, và những người theo tôn thờ cô với hoang dã, âm nhạc lớn được sản xuất bởi chũm chọe (13.225.5a, b) và nhảy múa điên cuồng, mà giống như bản revels trong danh dự của Dionysos, những người tham gia thực hiện bất chấp và vượt trên bản thân. Vào thế kỷ thứ ba trước Công nguyên, Mẹ đã trở thành quan trọng ở xương hông và Pergamon và do đó cuối cùng Rome, nơi cô được tôn thờ như Magna Mater. Isis đã được một nữ thần Đông mà sự tôn thờ trên khắp Địa Trung Hải. Tương tự như Demeter, Isis đã được coi là một Đấng ban pháp luật và bảo vệ của các loại cây trồng, trong khi thanh lọc nghi lễ và nghi thức bí mật đã được thực hiện trong danh dự của cô. Trong Pharaonic Ai Cập, Isis là em gái và vợ của Osiris (thần của thế giới bên kia) và mẹ của Horus, người mà cô xuất hiện bú (55.121.5). Trong thế giới Hy Lạp, những đền thờ đầu tiên dành riêng cho Isis đã được thành lập tại Athens vào thế kỷ thứ tư trước Công nguyên Sự sùng bái lây lan nhanh chóng trong thế kỷ thứ ba trước Công nguyên và có mối liên hệ chặt chẽ với các hoạt động chính trị và quân sự của Ptolemies (89.2.652). Đến thời điểm này các vị phối ngẫu của Isis là Sarapis hoặc Serapis, một vị thần syncretic tạo ra ở Ai Cập, người đại diện cho ranh giới giữa sự sống và cái chết và đã được xác định với Hades và Asklepios (53.191.2; 1991,127). Harpokrates, con trai của họ, thường được miêu tả với các ngón tay của mình chạm vào đôi môi trong một cử chỉ nhằm bảo đảm bí mật. Nhiều huy chương đồng thu nhỏ và tượng nhỏ bằng đất nung của Harpokrates tồn tại và họ có thể xuất phát từ một nguyên mẫu Hellenistic xuất tại Alexandria (18.145.20). Sự sùng bái của Isis đến Rome vào cuối thế kỷ thứ hai trước Công nguyên và đạt tới chiều cao của nó trong thế kỷ thứ hai Hai văn bản thông tin nhất là bài ​​luận của Plutarch Trên Isis và Osiris và Metamorphoses Apuleius ', đặc biệt là đặt mười một. Cả hai tác phẩm kết hợp tính năng của các bí ẩn khác và có phần mô tả khá chung chung của nghi thức. Inscriptions, mặt khác, cung cấp một số bằng chứng cho các tổ chức của giáo phái, mà dường như đã được mô hình hóa về chức linh mục Ai Cập. Ban đầu, chỉ có nam giới từng là linh mục cho cả Isis và Sarapis. Trong thời gian, khi các giáo phái của Isis chiếm ưu thế, phụ nữ được phép trở thành nữ tu. Có hai khởi hành đáng chú ý từ các giáo phái bí ẩn trước đó: các mystes dài không xuất hiện trong Isiac khắc và tiếp tục phục vụ cho các nữ thần và các mối quan hệ chặt chẽ với các khu bảo tồn đã được yêu cầu. Không chỉ đơn giản là một kết thúc trong chính nó, bắt đầu áp đảo thuộc về một loạt các bước dẫn đến dịch vụ cao hơn. Tu của Isis cạo tóc, mặc áo trong (cf. Plutarch, Moralia, 352b-e; Apuleius, Metamorphoses, 9.10), và đã mang những chiếc trống, nhạc cụ bộ gõ đặc trưng cho sự sùng bái, cũng có nguồn gốc Ai Cập (97.22.2 ). Giống như chũm chọe của Kybele, tiếng ồn rattling nó sản xuất đã được thấm nhuần chất ma thuật và bảo vệ. Theo thời gian, các hệ thống phân cấp lớn phức tạp hơn, nhưng không có thẩm quyền trung ương dường như đã tồn tại và những ngôi đền khác nhau là khá độc lập. Isis vẫn là một đặc trưng của Egyptia



















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: