FanFictionJust InCommunityForumMoreThe Runaway by Yamiga Anime » Finde dịch - FanFictionJust InCommunityForumMoreThe Runaway by Yamiga Anime » Finde Việt làm thế nào để nói

FanFictionJust InCommunityForumMore

FanFiction
Just In
Community
Forum

More
The Runaway by Yamiga
Anime » Finder Series Rated: T, English, Romance & Angst, Words: 2k+, Favs: 31, Follows: 22, Published: Dec 17, 2013
28
Summary: After figuring out of Asami's secret, Takaba braves his punishment and runs away. Yet, making his escape isn't so easy, as he finds temporary love and solace in someone else.

Author's Note: The idea of Asami cheating isn't very far fetched, I used that scenerio in my story "Die Young". However, the first time I've ever read a story where he cheats with a woman (not really), is in a wonderful story by romanceisdead69, called "The bitches keep coming." You should all read that! In addition, read Crimson spell, that's a good manga by Ayano sensei. Lastly, this story is again, inspired by the hit 90's song Slide, by Goo Goo dolls...I'm over obsessed with that band.

Warnings: Cheating/ engaged Asami. Runaway Takaba. Light Yaoi. Slight cursing...poor Takaba.

Pairings: AkixAsami, AkixKirishima, AsamixSome random whore.

Takaba thinks his ears are betraying him, but he knows this terrible nightmare is reality as he enters the flat and hears those sounds of pure pleasure emitting from the master bedroom. He tells himself to run, not to stand there paralyzed like an idiot, but he doesn't want to believe Asami is in that bedroom, pounding himself into some woman. But the high pitched screams and sound of lustful pleasure are too much for Takaba to ignore, so beckoning himself, he walks down the large corridor.

Silently, he makes his way to the door, where the rhythmic grunts and moans are more auidable than ever. Holding his breath, he peeks through the door of the master bed room which is open slightly. His ears don't decieve him, as he sees is Asami beautiful and nude, ontop of yet another. A woman, young and filled with youth, but at the same time already taken by the greed of blue bloods. She is positioned under Asami, her face red with glee and the result of her love making.

She is perhaps just as selfish and snobby as the rest of them. Takaba thinks this as he sees the two, feeling nothing but pure agony grow in his chest. A silent sob escapes his lips as all he can do is crumble to the ground by front of the door, weeping softly. It is dumb, it is stupid...he could be seen, but he doesn't care.

One by one, memories of he and Asami race through his mind, small conversations the two had, everything. Now, after Takaba was just gone for two weeks, Asami is willing to throw all of that away, as if it never happened.

Wiping his eyes, Takaba silently stands and without a word, makes his way back to the exit. He remains silent as he checks his back, and then, pulls his keys out of his pocket. It is a surprise that no one heard him enter, maybe Asami doesn't really care for him at all, so much that it didn't matter if he walked in on the two or not.

Takaba slowly places the key in the hole, and makes way to turn it. He knows for sure, that after this he will not be coming back. He has nothing planned out, but he doesn't give a damn, he was done with Asami, done with this whole crime business...

"Akihito." The voice from behind him is so soft and so delicate, yet it doesn't belong to Asami. Still, the troubled boy turns around, facing a familiar man wearing glasses, and a normal black suit. Kirishima.

"Kirishima-san...you're here, I'm just going out! Honest." The quiver is obvious in Takaba's voice.

"Akihito." Kirishima spoke. "I know you've already figured out."

It is dark, Takaba can't make out the expression on Kirishima's face. "Why would he..." He begins to tear up again. "Did I do something."

Kirishima makes his towards Takaba, who has his hand on the door. "Please Akihito, try to understand." He took hold of the smaller man's shoulder, but Takaba steps away.

"Akihito_"

"No...no NO!" He yells . "Why should I understand, it's not fair! Am I that unimportant, am I that useless_"

"Akihito, please." Kirishima's voice is soothing, as he reaches his hand towards Takaba's face. Takaba only closes his eyes, as he let the other man's hand caress his cheek, he melts into the palm, crying softly.

"Don't cry, Akihito, stay, we'll sort this out."

"No.." Akihito whispers, his hand twisting the door knob. "No."

Kirishima softly takes hold of Takaba's arm. "I can't let you go."

Akihito, looks at Kirishima with misty eyes, shaking his head. "No...no...no!" Gaining enough strength, he somehow manages to push Kirishima and with a burst of hope, opens the door and runs faster than he ever has before. He leaves the building, he runs through an alley way and making his way through sidewalks and empty roads, he finally finds solace in a lively park. The stars aren't the only thing that light this grass land. There are children playing, lovers sitting on benches, people tossing coins into a brightly illuminated fountain, music dancing all under the luminous night sky.

Takaba looks around, seeing no sign of Kirishima, he feels safe.

He crashes on nearby bench, placing his head in his hands, he drowns out everything. He begins to cry again, feeling lost and confused in side, tears stream down his cheeks as he finally opens his eyes, his fingers shake uncontrollably as he looks around, seeing children run and chasing each other, seeing couples kiss. Takaba can't be here, he feels like he doesn't belong.

He gets up again, and leaves the lively park. He wipes the remaining tears with his eyes, and continued on his sleepless journey.

Sitting quietly, watching him as he walks is no other than Kirishima. He decided not to tell Asami earlier, as he now sits in the car, keeping a close eye on Takaba. Perhaps his employer cared less about the boy to consider his feelings, but Kirishima knew not to take something, someone like Akihito for granted.

Takaba always liked diners, they were very homey, they remind him of the 60's.

That night, the diner is filled with a good amount of people, Takaba feels safe as he eats his food. He wonders where Kirishima is, and if Asami knows he's gone yet. He sips some soda and takes a bite out of a french fry. He is not hungry, he only stares at his troubled reflection in the napkin holder.

Much to his surprise, he sees another reflection making its way towards him, it is a man wearing a suit. He places the napkinholder down, and puts his hoodie over his head. He remains silent, his heart pumping faster as the man walks over and takes a seat next to him in the booth.

"Akihito, I know it's you." It's Kirishima's voice, so Takaba pulls his hoodie down.

"What do you want?" He knows his question is pointless, but he doesn't look into the man's eyes. "Is Asami behind you."

"He doesn't even know I've left." Kirishima replies, and finally Takaba looks at him. There are tear stains on his cheeks, and again, liquid threatens to spill from Takaba's eyes. Kirishima uses a hand to wipe those tears away.

"Why are you here then, I'm not going back." Takaba makes sure to make that clear, as he stares into Kirishima's eyes. The man, at that moment, removes his glasses and rubs the bridge of his nose. Takaba can tell he is stressed out, as he finally opens his eyes. He is a lot more attractive with his spectacles off, as he looks younger, yet still very serious. Takaba feels a strange heat rising in his chest, but turns away from him.

"Please tell me why he did it?"

"You need to understand Asami, Akihito. He has deals to seal, a business to run."

"So that involves treating me like shit, disregarding my feelings..." He looks at Kirishima again, who looks more compassionate.

"I'm sorry Takaba, I truly am. I realize how terrible it sounds, me standing up for Asami after what he has done to you. I wish I could tell you I had an explanation, but I don't. "

Takaba takes a deep breath, and closing his eyes, he leans his head on Kirishima's chest, listening to the man's heartbeat. He knows it is strange, the contact the two have, Asami would never permit it, but Asami isn't here.

Besides, Takaba needs this, this comfort, the console. Resting his head in Kirishima's chest does just that, and in doing so, he begins to think more about the man. It was obvious that Kirishima cares about Takaba, he made his way here for that. And the more Takaba thinks about it, the more he thinks Kirishima is more deserving.

Unknowingly, his hand trails up to the man's tie and he looks up at him.

His eyes are harsh yet, beautiful. They hold nothing but care, genuine care, something that Takaba had never truly seen in Asami. Placing his nose on Kirishima's chest, Takaba takes in the scent of cologne, it smells wonderful.

The music is playing in the diner, it is an American song, strange, but Takaba can understand English well. He grew up having to speak English.

Oh May, put your arms around me, what you feel is what you are and what you are is beautiful...

"Akihito..." Kirishima's voice is nothing but a murmur to Takaba as he scoots towards the man and without a second thought, brings his own trembling lips to Kirishima's still ones. After the first kiss, Kirishima remains silent, and still. Takaba only tugs his tie harder and again, kisses him.

He needs this, he wants this.

The love he feels now, the realization burns him from the inside. Asami wanted him only to use him, but it was Kirishima who followed him whenever he went astray, it was Kirishima who risked his life now. Someone like that, truly deserved Takaba's love.

And I'll do anything you ever dreamed to be complete, little pieces, of the nothing, that fall...

The lyrics sound in his head, as he strengthens the kiss, teasing Kirishima's lips. He knows Kirishima is a good man, not wanting to betray his boss, but hell...Asami betrayed Takaba.

"Akihito." Kirishima softly pushes him off. "Please stop, you don't want this...I'm not Asami."

Takaba's eyes open wide, as he feels nothing but anger radiating through him. Angrily, he stands up and heads towards the door, not ca
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
FanFictionChỉ trongCộng đồngDiễn đànNhiều hơnRunaway bởi Yamiga Anime» Finder Series xếp: T, tiếng Anh, lãng mạn và Angst, từ: 2 k +, yêu thích: 31, sau: 22, xuất bản: Tháng mười hai 17, 2013 28Tóm tắt: Sau khi tìm ra bí mật của Asami, Takaba braves trừng phạt của mình và chạy đi. Được nêu ra, làm cho thoát của mình không phải là dễ dàng như vậy, khi ông tìm thấy tình yêu tạm thời và an ủi ở người khác.Của tác giả lưu ý: ý tưởng của Asami gian lận không phải là rất xa lấy, tôi sử dụng scenerio rằng trong câu chuyện của tôi "Die Young". Tuy nhiên, lần đầu tiên tôi đã từng đọc một câu chuyện mà anh ta gian lận với một người phụ nữ (không), là một câu chuyện tuyệt vời của romanceisdead69, được gọi là "The bitches giữ tới." Bạn nên tất cả đọc mà! Ngoài ra, đọc chính tả Crimson, đó là một loạt manga tốt bởi Ayano sensei. Cuối cùng, câu chuyện này là một lần nữa, lấy cảm hứng từ bài hát hit 90 's Slide, bằng búp bê Goo Goo... Tôi đang trên bị ám ảnh với ban nhạc đó.Cảnh báo: Gian lận / tham gia Asami. Runaway Takaba. Yaoi ánh sáng. Nguyền rủa nhẹ... nghèo Takaba.Cặp: AkixAsami, AkixKirishima, AsamixSome con điếm ngẫu nhiên.Takaba nghĩ đôi tai của mình đang phản bội anh ta, nhưng ông biết cơn ác mộng khủng khiếp này là thực tế khi ông bước vào căn hộ và nghe thấy những âm thanh của niềm vui tinh khiết phát ra từ các phòng ngủ. Anh ta nói với chính mình để chạy, không đứng ở đó bị tê liệt như một idiot, nhưng ông không muốn tin Asami là trong phòng ngủ đó, đập mình thành một người phụ nữ. Nhưng cao pitched screams và âm thanh dâm dục niềm vui quá nhiều cho Takaba để bỏ qua, vì vậy vẫy tay gọi mình, ông đi bộ xuống hành lang lớn.Âm thầm, ông đã làm cho đường đến cửa, nơi grunts nhịp điệu và moans là hơn auidable hơn bao giờ hết. Giữ hơi thở của mình, ông peeks qua cánh cửa của căn phòng master bed là mở một chút. Đôi tai của mình không decieve anh ta, như ông thấy là Asami đẹp và khỏa thân, ontop của một. Một người phụ nữ, trẻ và đầy với thanh thiếu niên, nhưng đồng thời đã thực hiện bởi sự tham lam của blue máu. Cô là vị trí dưới Asami, mặt cô đỏ với glee và kết quả làm cho tình yêu của mình.Cô ấy có lẽ chỉ là ích kỷ và snobby như phần còn lại của họ. Takaba nghĩ rằng điều này là ông thấy hai, cảm thấy không có gì nhưng tinh khiết khổ lớn trong ngực của mình. Im lặng một sob thoát đôi môi của mình như là tất cả các ông có thể làm là sụp đổ xuống mặt đất bằng phía trước cửa, khóc nhẹ nhàng. Nó là câm, it's stupid... ông có thể được nhìn thấy, nhưng ông không quan tâm.Từng người một, những kỷ niệm của ông và Asami chủng tộc thông qua tâm trí của mình, cuộc hội thoại nhỏ cả hai đã có, tất cả mọi thứ. Bây giờ, sau khi Takaba đã biến mất chỉ trong hai tuần, Asami là sẵn sàng để ném tất cả mà đi, nếu như nó không bao giờ xảy ra.Lau mắt, Takaba âm thầm đứng và không có một từ, làm theo cách của mình trở lại để thoát khỏi. Ông vẫn im lặng như ông sẽ kiểm tra trở lại của mình, và sau đó, kéo các phím của mình ra khỏi túi của mình. Đó là một bất ngờ mà không ai nghe nói hắn nhập vào, có lẽ Asami không thực sự chăm sóc cho anh ta ở tất cả, rất nhiều mà nó không thành vấn đề nếu ông đã đi bộ trong hai hay không.Takaba chậm nơi quan trọng trong các lỗ, và làm cách nào để tắt nó. Ông biết chắc chắn, rằng sau đó ông sẽ không quay lại. Anh không có gì xác định sẵn, nhưng ông không cung cấp cho một damn, ông đã được thực hiện với Asami, được thực hiện với doanh nghiệp toàn bộ tội phạm này..."Akihito." Tiếng nói từ phía sau hắn là nên mềm mại và tinh tế như vậy, nhưng nó không thuộc vào Asami. Tuy nhiên, cậu bé gặp khó khăn quay xung quanh, phải đối mặt với một người đàn ông quen thuộc, đeo kính, và một bộ đồ màu đen bình thường. Kirishima."Kirishima-san... bạn đang ở đây, tôi chỉ cần đi ra ngoài! Trung thực." Run the là rõ ràng trong giọng nói của Takaba."Akihito." Kirishima nói. "Tôi biết bạn đã đã tìm ra".Trời tối, Takaba không thể tạo ra các biểu hiện trên khuôn mặt của Kirishima. "Tại sao nào ông..." Ông bắt đầu rách lên một lần nữa. "Tôi đã làm một cái gì đó."Kirishima làm cho mình hướng tới Takaba, những người có bàn tay của mình trên cánh cửa. "Làm ơn Akihito, cố gắng hiểu." Ông đã giữ của người đàn ông nhỏ vai, nhưng Takaba bước đi."Akihito_""No... không không!" Ông yells. "Tại sao tôi nên hiểu, nó là không công bằng! Tôi đang ở đó không quan trọng, tôi useless_ rằng""Akihito, xin vui lòng." Giọng nói của Kirishima là nhẹ nhàng, khi ông đạt đến bàn tay của mình về phía Takaba của khuôn mặt. Takaba chỉ đóng đôi mắt của mình, như ông đã cho phép người đàn ông khác tay vuốt ve má của mình, ông tan chảy vào lòng, khóc nhẹ nhàng."Đừng khóc, Akihito, lưu trú, chúng tôi sẽ sắp xếp này ra.""Số." Akihito đồn, tay xoắn nhô lên cửa. "No."Kirishima nhẹ nhàng mất giữ của cánh tay của Takaba. "Tôi không thể để anh đi."Akihito, nhìn vào Kirishima với sương mù mắt, lắc đầu. "No... Cười to.. không có!" Đạt được sức mạnh đủ, ông bằng cách nào đó quản lý để đẩy Kirishima và với một burst của hy vọng, mở cửa và chạy nhanh hơn, ông đã bao giờ có trước khi. Ông rời khỏi tòa nhà, ông chạy qua một con hẻm đường và làm theo cách của mình thông qua các vỉa hè và đường giao thông có sản phẩm nào, ông cuối cùng tìm thấy niềm an ủi trong một công viên sôi động. Các ngôi sao không phải là điều duy nhất mà ánh sáng vùng đất cỏ này. Có những trẻ em chơi, những người yêu thích ngồi trên băng ghế, người tung đồng xu vào một đài phun nước chiếu sáng rực rỡ, âm nhạc khiêu vũ tất cả dưới bầu trời sáng đêm.Takaba nhìn quanh, thấy không có dấu hiệu của Kirishima, ông cảm thấy an toàn.Ông treo trên băng ghế dự bị ở gần đó, cách đặt đầu của mình trong tay của mình, ông chết đuối trong tất cả mọi thứ. Ông bắt đầu khóc một lần nữa, cảm thấy bị mất và nhầm lẫn ở bên, nước mắt dòng xuống má của mình như ông cuối cùng đã mở mắt, ngón tay của mình lắc uncontrollably khi ông nhìn xung quanh, nhìn thấy con chạy và đuổi nhau, nhìn thấy cặp đôi hôn. Takaba không thể ở đây, ông cảm thấy như anh ta không thuộc về.Ông được lên một lần nữa, và rời khỏi công viên sôi động. Ông lau những giọt nước mắt còn lại với đôi mắt của mình, và tiếp tục cuộc hành trình không ngủ.Ngồi lặng lẽ, xem anh ta khi anh ta đi là không có khác so với Kirishima. Ông quyết định không nói với Asami trước đó, như ông bây giờ ngồi trong xe, Giữ một mắt đóng trên Takaba. Có lẽ chủ nhân của mình chăm sóc ít hơn về cậu bé để xem xét cảm xúc của mình, nhưng Kirishima biết không phải để có một cái gì đó, một người như Akihito cho cấp.Takaba luôn luôn thích diners, họ đã rất giản dị, họ nhắc nhở ông về 60 's.Đêm đó, quán ăn được làm đầy với một số lượng tốt của người dân, Takaba cảm thấy an toàn khi ăn thức ăn của ông. Ông thắc mắc Kirishima ở đâu, và nếu Asami biết ông đã đi được. Ông mấy hớp một số soda và mất một vết cắn trên chiên Pháp. Ông không phải là đói, ông chỉ nhìn vào mình phản ánh gặp khó khăn trong khăn ăn chủ.Nhiều đến ngạc nhiên của ông, ông thấy sự phản ánh một thực hiện theo cách của mình đối với ông, đó là một người đàn ông mặc một bộ đồ. Ông nơi napkinholder xuống và đặt qụa khoan của mình trên đầu của ông. Ông vẫn im lặng, trái tim bơm nhanh hơn như những người đàn ông đi qua và mất một chỗ ngồi bên cạnh anh ta trong gian hàng."Akihito, tôi biết là anh". Nó là tiếng nói của Kirishima, Takaba kéo qụa khoan của mình xuống."Những gì bạn muốn?" Ông biết câu hỏi của ông là vô nghĩa, nhưng ông không nhìn vào mắt người đàn ông. "Là Asami phía sau bạn.""Ông không biết tôi đã để lại." Kirishima trả lời, và cuối cùng là Takaba nhìn vào anh ta. Có những vết rách trên má của mình, và một lần nữa, chất lỏng đe dọa đến tràn từ đôi mắt của Takaba. Kirishima sử dụng một bàn tay lau những giọt nước mắt đi."Tại sao các bạn ở đây sau đó, tôi sẽ không trở lại." Takaba làm cho chắc chắn để làm điều đó rõ ràng, khi ông nhìn vào mắt của Kirishima. Người đàn ông, tại thời điểm đó, loại bỏ kính của mình và chà tay trên cầu mũi của mình. Takaba có thể nói ông căng thẳng, khi ông cuối cùng đã mở mắt. Ông là hấp dẫn hơn rất nhiều với ông kính ra, như ông có vẻ trẻ hơn, nhưng vẫn rất nghiêm trọng. Takaba cảm thấy một sức nóng lạ ở ngực, nhưng quay lưng lại với anh ta."Xin vui lòng cho tôi biết tại sao ông đã làm nó?""Bạn cần phải hiểu Asami, Akihito. Ông đã có thoả thuận để niêm phong, một doanh nghiệp để chạy.""Như vậy có liên quan đến điều trị cho tôi như shit, bỏ qua tình cảm của tôi..." Ông nhìn vào Kirishima một lần nữa, người trông thêm từ bi."I 'm Takaba xin lỗi, tôi thực sự là. Tôi nhận thấy làm thế nào khủng khiếp âm thanh, tôi đứng lên cho Asami sau những gì ông đã làm cho bạn. Tôi muốn tôi có thể cho bạn biết tôi đã có một lời giải thích, nhưng tôi không. "Takaba mất một hơi thở sâu, và đóng cửa đôi mắt của mình, ông leans đầu vào ngực của Kirishima, lắng nghe nhịp tim của con người. Ông biết đó là lạ, có liên hệ hai, Asami sẽ không bao giờ cho phép nó, nhưng Asami không có ở đây.Bên cạnh đó, Takaba nhu cầu này, này thoải mái, giao diện điều khiển. Nghỉ ngơi đầu của Kirishima ngực không chỉ đó, và làm như vậy, ông bắt đầu suy nghĩ thêm về những người đàn ông. Nó đã được rõ ràng rằng Kirishima các quan tâm đến Takaba, ông đã thực hiện theo cách của mình ở đây cho điều đó. Và càng Takaba nghĩ về nó, ông nghĩ Kirishima là xứng đáng hơn.Vô tình, bàn tay của mình con đường mòn đến người đàn ông hòa và ông nhìn lên lúc anh ta.Đôi mắt của ông là khắc nghiệt hơn, đẹp. Họ giữ không có gì nhưng sóc chính hãng, một cái gì đó Takaba đó đã không bao giờ thực sự nhìn thấy trong Asami. Cách đặt mũi của mình trên ngực của Kirishima, Takaba mất trong hương thơm của cologne, nó có mùi tuyệt vời.Âm nhạc đang chơi trong quán ăn, đó là một bài hát người Mỹ, lạ, nhưng Takaba có thể hiểu tiếng Anh tốt. Ông lớn lên có nói tiếng Anh.Oh May, put your arms around me, what you feel is what you are and what you are is beautiful..."Akihito..." Kirishima's voice is nothing but a murmur to Takaba as he scoots towards the man and without a second thought, brings his own trembling lips to Kirishima's still ones. After the first kiss, Kirishima remains silent, and still. Takaba only tugs his tie harder and again, kisses him.He needs this, he wants this.The love he feels now, the realization burns him from the inside. Asami wanted him only to use him, but it was Kirishima who followed him whenever he went astray, it was Kirishima who risked his life now. Someone like that, truly deserved Takaba's love.And I'll do anything you ever dreamed to be complete, little pieces, of the nothing, that fall...The lyrics sound in his head, as he strengthens the kiss, teasing Kirishima's lips. He knows Kirishima is a good man, not wanting to betray his boss, but hell...Asami betrayed Takaba."Akihito." Kirishima softly pushes him off. "Please stop, you don't want this...I'm not Asami."Takaba's eyes open wide, as he feels nothing but anger radiating through him. Angrily, he stands up and heads towards the door, not ca
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: