The night seemed cool to Petunia Dursley, unusually cool for late July dịch - The night seemed cool to Petunia Dursley, unusually cool for late July Việt làm thế nào để nói

The night seemed cool to Petunia Du

The night seemed cool to Petunia Dursley, unusually cool for late July. She thought it was the chill that had woken her but as she made her way back from the bathroom she heard a soft muffled sort of moan from the smallest bedroom and made her way there.

Petunia was frightened of her nephew, she truly was. He had powers that she would never know, and though her head knew that she should have been kind to him all these years and earned herself an ally; fear and resentment and jealousy never allowed it. The door creaking open slowly and the shaft of street light that eerily crossed the room only added to her fright and she could barely make herself shuffle across the room to her nephew's bed.

Tears were streaming down his face and he had the blanket twisted up and clamped between his teeth, his hands were white knuckled as they pulled on the raggedy ends. It was a heartbreaking sight, to see a boy young man child in such distress and so unearthly quiet about it. "Harry?" she whispered.

His eyes shot open, big and watery and the exact shade of his mother's. Petunia startled at the intensity and pain in his eyes but she swallowed and crept a little closer, crouched a little lower, "Harry, do you need help?" It was a stupid question she realized but she was one of the ones who had trained him to never ever ask.

He nodded and groaned a tiny bit. "Do you need hospital or, or a healer?" She could barely even whisper healer, it was just a breath of air. His eyes widened in surprise, he took a shuddering breath and centered himself a little, the gag was pulled out just enough for him to whisper, "healer, call F-figg." And then the gag was back and his eyes closed and his forehead creased as he curled in on himself.

Petunia was surprised that her nephew had asked for Mrs. Figg, but then again she was completely barmy and had all those cats. She was so busy running through all of her interactions with Arabella Figg over the years that she didn't even notice she was straightening out the blankets and tucking her nephew in a little better as she rose and left the smallest bedroom.

The kitchen phone was the most discrete, Arabella answered on the second ring and sounded almost competent and not the slightest bit shocked when Petunia informed her that Harry was unwell and needed a healer. She said it out loud that time, just threw it out there. And then the conversation was over and she thought about going back to the smallest bedroom but decided to put the kettle on instead so she could open the door quickly and quietly when they came.

Hopefully they would come and wave their little sticks over the boy and Vernon would never know, or maybe they would just take him away again. How would she explain that? Maybe she could pretend she didn't know, on the one hand Vernon wouldn't be happy to know that they had been in the house while he slept, but on the other hand, the freak gone a month early would be a good thing. The kettle whistled and she jumped ten feet.

Arabella Figg had not been shocked to hear her phone ring in the middle of the night, this was what she trained for after all. She was a little shocked to hear her neighbor Petunia ask for a healer for Harry though, shocked and deeply concerned. She knew how Petunia treated her nephew and could only assume that Harry had decapitated himself or something for Petunia to actually seek out help for him. Or possibly got blood on the new living room carpet, but really wouldn't Vernon consider more blood the fix for that?

Hilarity started to creep up on her at the image and she wondered if she was getting shocky at the excitement, but she was still moving towards her fireplace. The gas logs sprang to life as she slammed her palm on the button, for years she had kept real wood and tinder laid out ready to be lit at a moment's notice -except for when the cats knocked it all to hell and dragged branches into the dining room. Finally she had seen an ad on the telly for the gas logs and when she asked Minerva if she thought that would work. Minerva who was so reliably no-nonsense had just shrugged and said, "it is magic after all."

Let's hope, she thought grimly as she tossed down the floo powder and stuck her head in the flames, "Albus!"

Albus Dumbledore had been deeply asleep before the floo network woke him up. His mind wanted to snap to full alert but this was one of those nights where he actually felt as old as he was. Fawkes burbled a few notes that helped put him to rights and he was able to drag himself up and pull on a robe before he shook the sleep from his head and made his way to the fireplace.

"Arabella! what's the matter?"

"It's Harry, Petunia phoned me asking for a healer for him. He must be very bad indeed Albus for Petunia to call at such an hour." Arabella had a sudden urge to go check the boy herself, squib or not she could comfort him at least. Petunia was probably done with it now having made her big heroic phone call; she was probably making a cuppa and dreaming about how the boy would leave early due to this. Arabella's lips turned down and her eyes started squinting at the thought, when Albus glanced up at her he thought she was cross with him.

"I will have the guard investigate the situation, I believe it's Bill Weasley now, and see about sending some medical help post haste." He stood up to draw his wand and send the patronus, Arabella started to draw back herself. Both of them creaked a bit and cursed the floo network, if you put the grate at a comfortable height for talking it was no use at all for traveling, really there must be a better way.

As the silvery patronus phoenix streaked out the tower window and into the deep night a real phoenix warbled to itself. The trills and clicks sounded as if the bird was talking to himself, should I go too or will he be alright? Fawkes had a great fondness for the boy that he had saved from the basilisk bite. But now Albus was taking a deep breath and crouching before the fire again, another shower of green and he shouted, "Severus!"

Bill Weasley, like most Weasley men, knew how to cat nap. He wasn't literally a cat of course (it's worth checking in the wizarding world) but he was curled up in his cloak, drowsing against a friendly tree trunk when the patronus found him. It was embarrassing to wipe his chin even in front of Dumbledore's patronus, the eyes seemed to notice and twinkle. Surreptitiously rolling his shoulders back, Bill stepped from the shadows and up to the back door of 4 Privet Drive where he could see the kitchen light was on.

Petunia was peeved of course to see that his hair was too long and he had an earring with a bone or fang or something, but she knew in her heart that it could have been a far more unnatural looking person at her door so she let him in. Bill opened his mouth and then realized he wasn't sure what the hell was going on, the patronus had just asked him to check on Harry.

"He's upstairs, the door is open." She gestured vaguely towards the stairs and then turned back to her tea. Bill gave her a strange look and then headed for the stairs, respecting her apparent wish to not hear his voice.

The antiseptic house felt extremely unnatural to him as he took the stairs two at a time. Everything was sharp and square until he reached the dingy ajar door with six locks on it. He pushed it open and then rushed across in a heartbeat to fall to his knees next to the suffering boy. His arms automatically wrapped gently around the shuddering shape and he leaned his head close to whisper, "Harry, what's the matter?"

Bill noticed the hands twisting the blanket and gently disentangled one so that it was squeezing his own big warm hand. Harry seemed to clutch it gratefully, "it hurts," he managed to say.

Bill brushed his sweaty bangs back a bit, "I know, Harry, I know, but what hurts?"

"Everything" was the unhelpful response so Bill just kept holding his hand and waiting with Harry, hoping that someone would come soon.

Severus Snape was at his home, Spinner's End, and awake when the headmaster shouted for him. He wished that he wasn't, he wished that he might have been curled up snug in his bed on the fifth moon of Jupiter where there was no atmosphere, and thus no blasted floo and thus no headmasters summoning him in the middle of the night for whatever catastrophe he had chosen to stick his lemony fingers in. But alas, he was awake so he responded, but not pleasantly.

The headmaster had told Arabella that he would get Harry 'medical help', he never promised a healer, even Madam Pomfrey a basic mediwitch was out of the country and he certainly wasn't going to call St. Mungo's without a very good reason. "Severus, I was wondering if you could pull together some basic healing potions and go check on Mr. Potter? Arabella Figg just called and said he requires a healer."

"As my employer Albus, perhaps you have noticed I am not a healer?"

"Of course, but look you're already dressed. It's probably just a summer cold with this bizarre weather we've been having."

"As you wish Albus. I will gather a kit and apparate there directly..."

Dumbledore withdrew his head just slow enough to hear Snape finish his sentence under his breath, "- after I finish writing my acceptance speech for the Witch Weekly Most Charming Smile award." The headmaster regretted his sloth when an uncontrollable snort of laughter caused a plume of ashes to go right up his nose.

But Snape did summon a small carry-all and dutifully began stuffing fever reducers and pepper-ups in to it. His own competence worked against him though and in no time at all he was departing for Privet Drive. Like Bill he quickly saw the kitchen light on and approached the back door.

"Severus!" Petunia was shocked to see her sister's childhood playmate at her kitchen door. She took in his dark clothes and sallow skin, his thin angular body so reminiscent of her own and realized she was looking at something of a kindred spirit. Maybe this
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Đêm có vẻ mát mẻ để Petunia Dursley, bất thường mát mẻ cho cuối tháng bảy. Cô nghĩ rằng nó là lạnh đã đánh thức cô ấy nhưng khi cô thực hiện theo cách của mình trở lại từ phòng tắm một mềm nghe không rỏ loại nghe bà kêu van từ phòng ngủ nhỏ nhất và thực hiện theo cách của mình có.Petunia sợ hãi của cháu trai của cô, cô thực sự là. Ông có quyền hạn mà cô ấy sẽ không bao giờ biết, và mặc dù đầu cô biết rằng cô nên có được loại cho anh ta tất cả những năm này và kiếm được cho mình một đồng minh; sợ hãi và oán hận và ghen tị không bao giờ cho phép nó. Cửa lạnh mở chậm và trục của ánh sáng đường phố eerily vượt qua phòng chỉ thêm vào sợ của cô và cô barely có thể làm cho mình shuffle qua phòng của cháu trai của cô ngủ.Nước mắt đã streaming xuống khuôn mặt của mình và ông đã có chăn xoắn lên và kẹp giữa răng của mình, bàn tay của ông đã được trắng knuckled như họ kéo trên đầu raggedy. Đó là một cảnh heartbreaking để xem một cậu bé người đàn ông trẻ con trong những đau khổ và yên tĩnh như vậy unearthly về nó. "Harry?" cô thì thầm.Đôi mắt của ông bắn mở, lớn và chảy nước và bóng chính xác của mẹ ông. Petunia giật mình tại cường độ và đau trong mắt của mình nhưng cô nuốt và crept một chút gần gũi hơn, cúi một chút thấp hơn, "Harry, bạn có cần trợ giúp?" Đó là một câu hỏi stupid, cô nhận ra, nhưng nó là một trong những người đã huấn luyện Anh ta không bao giờ hỏi.Ông gật đầu và groaned một nhỏ chút. "Bạn có cần bệnh viện hoặc, hoặc một healer?" Cô có thể barely ngay cả tiếng thì thầm healer, nó đã là chỉ là một hơi thở của không khí. Đôi mắt của mình mở rộng ra trong sự ngạc nhiên, ông lấy một hơi thở shuddering và Trung tâm mình một chút, gag đã được rút ra chỉ đủ cho anh ta để thì thầm, "healer, gọi F-figg." Và sau đó gag đã trở lại và đôi mắt của mình đóng cửa và lằn nhăn trán của mình như ông cong ở trên mình.Petunia đã ngạc nhiên rằng cháu trai của cô đã yêu cầu cho bà Figg, nhưng sau đó một lần nữa cô ấy là hoàn toàn barmy và có tất cả những con mèo. Cô đã rất bận rộn chạy qua tất cả các tương tác của cô với Arabella Figg trong những năm qua cô thậm chí không nhận thấy nó đã thẳng ra các chăn và nhét cháu trai của cô trong một chút tốt hơn khi cô và rời phòng ngủ nhỏ nhất.Điện thoại nhà bếp là rời rạc đặt, Arabella trả lời trong vòng thứ hai và có vẻ gần như có thẩm quyền và không chút chút sốc khi Petunia thông báo cô ấy rằng Harry khỏe và cần một healer. Cô nói nó ra lớn thời gian đó, chỉ ném nó ra khỏi đó. Và sau đó cuộc trò chuyện đã kết thúc và cô nghĩ về sẽ trở lại vào phòng ngủ nhỏ nhất, nhưng đã quyết định đặt kettle thay vì để nó có thể mở cửa một cách nhanh chóng và lặng lẽ khi họ đến.Hy vọng rằng họ sẽ đến và làn sóng của ít gậy trên cậu bé và Vernon sẽ không bao giờ biết, hoặc có lẽ họ sẽ chỉ cần đưa anh ta đi nữa. Làm thế nào bà sẽ giải thích điều đó? Có lẽ cô có thể giả vờ nó không biết, một mặt Vernon sẽ không được hạnh phúc để biết rằng họ đã ở nhà trong khi ông ngủ, nhưng mặt khác, các freak đi một tháng đầu sẽ là một điều tốt. Kettle whistled và cô nhảy lên mười chân.Arabella Figg không có đã bị sốc khi biết cô vòng điện thoại ở giữa đêm, đây là những gì cô đào tạo sau khi tất cả. Cô là một chút bị sốc khi biết cô hàng xóm Petunia yêu cầu cho một chữa bệnh cho Harry mặc dù, bị sốc và sâu sắc có liên quan nhất. Cô biết làm thế nào Petunia coi cháu trai và chỉ có thể giả định rằng Harry đã chặt đầu mình hoặc một cái gì đó cho Petunia để thực sự tìm kiếm trong trợ giúp cho anh ta. Hoặc có thể có máu trên thảm phòng mới, nhưng thực sự sẽ không Vernon xem xét thêm máu sửa chữa cho điều đó?Vui nhộn bắt đầu leo lên ngày của cô lúc hình ảnh và cô tự hỏi nếu cô ấy đã nhận được shocky lúc sự phấn khích, nhưng cô ấy đã được vẫn còn di chuyển đối với lò sưởi của cô. Các bản ghi khí xuất hiện với cuộc sống như cô nhảy palm của mình vào nút, cho năm cô ấy đã giữ thật gỗ và tiêm của quẹt máy đặt ra đã sẵn sàng để được thắp sáng tại một thời điểm của thông báo - ngoại trừ khi những con mèo gõ nó địa ngục và kéo chi nhánh vào phòng ăn. Cuối cùng cô đã nhìn thấy một quảng cáo trên telly cho các bản ghi khí và khi cô hỏi Minerva nếu cô nghĩ rằng sẽ làm việc. Minerva đã rất đáng tin cậy không có chỉ shrugged và nói, "nó là kỳ diệu sau khi tất cả."Hãy hy vọng, cô nghĩ grimly như cô ném xuống floo bột và mắc kẹt đầu trong ngọn lửa, "Albus!"Albus Dumbledore đã sâu sắc ngủ trước khi mạng floo tỉnh giấc anh ta. Tâm trí của mình muốn chụp để cảnh báo đầy đủ nhưng đây là một trong những đêm, nơi ông thực sự cảm thấy như cũ như ông. Fawkes burbled một vài ghi chú đã giúp đưa anh ta đến quyền và ông đã có thể kéo mình và kéo trên một chiếc áo choàng trước khi ông bắt giấc ngủ từ đầu và thực hiện theo cách của mình vào lò sưởi."Arabella! những gì là vấn đề?""It's Harry, Petunia gọi điện cho tôi yêu cầu cho một chữa bệnh cho anh ta. Ông phải rất xấu thực sự Albus cho Petunia gọi lúc một giờ." Arabella có một bất ngờ Đôn đốc để đi kiểm tra thằng bé mình, squib hay không cô ấy có thể an ủi anh ta ít. Petunia có thể được thực hiện với nó bây giờ có được cô ấy gọi điện thoại lớn Anh hùng; cô có thể được thực hiện một cuppa và mơ ước về làm thế nào các cậu bé sẽ để lại sớm do đó. Arabella của môi đã từ chối và đôi mắt của cô bắt đầu squinting lúc lòng, khi Albus liếc nhìn lên lúc ông của cô nghĩ rằng cô là chéo với anh ta."Tôi sẽ có bảo vệ điều tra tình hình, tôi tin rằng đó là Bill Weasley bây giờ, và xem về việc gửi một số trợ giúp y tế, sự vội vàng của bài viết." Ông đứng dậy để vẽ cây đũa phép của mình và gửi các patronus, Arabella bắt đầu vẽ lại mình. Cả hai của họ phục một chút và nguyền rủa floo mạng, nếu bạn đặt grate ở độ cao thoải mái để nói chuyện đó là không có sử dụng ở tất cả cho đi du lịch, thực sự không phải là một cách tốt hơn.Như bạc patronus phoenix streaked ra cửa sổ tháp và vào ban đêm sâu một phoenix thực warbled chính nó. Trills và nhấp chuột có vẻ như nếu những con chim đã nói chuyện với mình, nên tôi đi quá hoặc sẽ ông chứ? Fawkes có một hiếu tuyệt vời cho cậu bé mà ông đã lưu từ cắn basilisk. Nhưng bây giờ Albus lấy một hơi thở sâu và crouching trước khi đám cháy một lần nữa, một vòi sen của màu xanh lá cây và ông hét lên, "Severus!"Bill Weasley, giống như hầu hết người đàn ông Weasley, biết làm thế nào để mèo ngủ trưa. Ông không phải là nghĩa đen là một con mèo của khóa học (nó là giá trị kiểm tra trên thế giới dành) nhưng ông cong lên trong áo choàng của mình, drowsing chống lại một thân cây thân thiện khi các patronus tìm thấy anh ta. Nó là đáng xấu hổ để lau cằm của ông thậm chí ở phía trước của Dumbledore patronus, mắt dường như để thông báo và lấp lánh. Bí mật cán vai của mình trở lại, Bill bước từ bóng tối và lên đến cửa trở lại của 4 Privet Drive nơi ông có thể nhìn thấy nhà bếp ánh sáng đã trên.Petunia peeved tất nhiên để thấy rằng tóc của ông đã quá dài và ông đã có một bông tai với một xương hoặc phương hoặc một cái gì đó, nhưng cô biết trong trái tim của mình rằng nó có thể đã là một người tìm kiếm không tự nhiên hơn tại cửa của cô vì vậy cô cho anh ta vào. Bill mở miệng của mình và sau đó nhận ra ông đã không chắc chắn những gì các địa ngục đã xảy ra, các patronus có chỉ cần hỏi anh ta để kiểm tra về Harry."Ông là trên lầu, cửa đang mở." Cô gestured mơ hồ đối với cầu thang và sau đó quay trở lại của cô trà. Bill đã cho cô một cái nhìn lạ và sau đó đứng đầu cho cầu thang, tôn trọng mong muốn của mình rõ ràng không nghe tiếng nói của mình.Chất khử trùng nhà cảm thấy rất tự nhiên với anh ta như ông đã cầu thang hai tại một thời điểm. Tất cả mọi thứ được sắc nét và vuông cho đến khi ông đạt đến cửa ajar dingy với các ổ khóa sáu trên nó. Ông ấy đã đẩy nó mở cửa và sau đó đổ xô qua trong một nhịp tim rơi xuống đầu gối của mình bên cạnh cậu bé đau khổ. Cánh tay của mình tự động bọc nhẹ nhàng xung quanh hình dạng shuddering và ông cúi đầu gần thì thầm, "Harry, vấn đề là gì?"Bill nhận thấy tay xoắn chăn và nhẹ nhàng disentangled một vì vậy mà nó ép bàn tay ấm áp của mình lớn. Harry dường như ly hợp gratefully, "nó đau," ông quản lý để nói.Bill chải tóc mái sweaty của ông trở lại một chút, "tôi biết, Harry, tôi biết, nhưng những gì đau?""Everything" là các phản ứng vô ích để Bill chỉ giữ giữ bàn tay của mình và chờ đợi với Harry, Hy vọng rằng ai đó sẽ đến sớm.Severus Snape tại nhà của ông, kết thúc của Spinner, và tỉnh táo khi hiệu trưởng hét lên cho anh ta. Ông muốn rằng ông đã không là, ông muốn rằng ông có thể đã bị cong lên snug trong giường của mình trên mặt trăng thứ năm của sao Mộc nơi có không có bầu không khí, và do đó không có floo thổi và do đó không có headmasters triệu tập anh ta ở giữa đêm cho thảm họa bất cứ điều gì ông đã chọn để dính ngón tay của mình lemony trong. Nhưng alas, ông được tỉnh táo do đó, ông trả lời, nhưng không ngạc.Hiệu trưởng đã nói với Arabella mà ông sẽ nhận được Harry 'trợ giúp y tế', ông không bao giờ hứa hẹn một healer, thậm chí bà Pomfrey một mediwitch cơ bản đã ra khỏi đất nước và ông chắc chắn không phải gọi St. Mungo mà không có một lý do rất tốt. "Severus, tôi đã tự hỏi nếu bạn có thể kéo cùng một số cơ bản chữa bệnh potions và đi kiểm tra xem ngày ông Potter? Arabella Figg chỉ gọi là và nói rằng ông yêu cầu một healer.""Khi Albus chủ nhân của tôi, có lẽ bạn có thể thấy tôi không phải là một người chữa lành?""Của khóa học, nhưng nhìn anh đã mặc quần áo. Nó có thể là chỉ là một mùa hè lạnh với thời tiết kỳ lạ này chúng tôi đã có.""Do you wish Albus. Tôi sẽ thu thập một kit và apparate có trực tiếp..."Giáo sư Dumbledore rút đầu chỉ làm chậm, đủ để nghe Snape kết thúc án theo hơi thở của mình, "- sau khi tôi kết thúc viết bài phát biểu chấp nhận của tôi cho các phù thủy tuần hầu hết nụ cười quyến rũ giải." Hiệu trưởng hối tiếc của mình lười khi một snort không kiểm soát của cười gây ra một chùm tro đi ngay lên mũi của mình.Nhưng Snape đã triệu tập một nhỏ thực hiện tất cả và bắt đầu dutifully nhồi Van giảm sốt và hạt tiêu-up trong nó. Thẩm quyền của mình làm việc chống lại ông mặc dù và trong thời gian không ở tất cả, ông khởi hành cho Privet ổ đĩa. Như Bill ông nhanh chóng thấy ánh sáng nhà bếp trên và tiếp cận các cửa trở lại."Severus!" Petunia đã bị sốc để xem chị của thời thơ ấu playmate tại cửa nhà bếp của cô. Nó tham tối quần áo của mình và kết da, mỏng cơ thể góc rất gợi nhớ của cô sở hữu và nhận ra nó đã xem xét một cái gì đó của một tinh thần kindred. Có lẽ điều này
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Đêm vẻ mát mẻ để Petunia Dursley, bất thường mát mẻ cho cuối tháng bảy. Cô nghĩ đó là sự lạnh lẽo đó đã đánh thức cô, nhưng khi cô đã tự mình trở lại từ phòng tắm cô nghe thấy một loại bị bóp nghẹt mềm của tiếng rên từ phòng ngủ nhỏ và làm theo cách của mình ở đó. Petunia đã sợ hãi của cháu trai của cô, cô thật sự là. Ông có sức mạnh rằng cô sẽ không bao giờ biết, và mặc dù đầu cô biết rằng cô phải đối xử tốt với anh tất cả những năm này và kiếm được bản thân mình là một đồng minh; sợ hãi và oán giận và ghen tuông không bao giờ cho phép điều đó. Cánh cửa cọt kẹt mở từ từ và các tia sáng đường phố mà kỳ quái ngang qua phòng chỉ thêm sợ hãi của cô và cô khó có thể làm cho mình xào qua phòng ngủ cháu trai của cô. Nước mắt chảy dài trên gương mặt của ông và ông đã chăn xoắn lên và kẹp giữa hai hàm răng, hai tay cầm màu trắng knuckled khi họ kéo vào đầu raggedy. Đó là cảnh tượng đau lòng, để thấy một cậu thanh niên trẻ bị nạn như vậy và như vậy hoàng yên tĩnh về nó. "Harry?" Cô thì thầm. Đôi mắt anh bắn mở, lớn và chảy nước và bóng râm chính xác của mẹ mình. Petunia giật mình ở cường độ và nỗi đau trong đôi mắt của mình nhưng cô nuốt và rón rén bước gần hơn một chút, cúi thấp hơn một chút, "Harry, bạn có cần giúp đỡ?" Đó là một câu hỏi ngu ngốc nhưng cô nhận ra cô là một trong những người đã được đào tạo anh ta không bao giờ hỏi. Anh gật đầu và rên rỉ một chút nhỏ bé. "Bạn có cần nhập viện hoặc, hoặc một người chữa bệnh?" Cô thậm chí còn không thể thì thầm healer, nó chỉ là một hơi thở của không khí. Đôi mắt anh mở to ngạc nhiên, ông hít một hơi rùng mình và tập trung chính mình một chút, các gag đã được lôi ra chỉ đủ cho anh ta thì thầm, "người chữa lành, gọi F-Figg." Và sau đó các gag đã trở lại và nhắm mắt và trán nhăn như ông cứa lòng tuyệt đẹp vào chính mình. Petunia đã ngạc nhiên rằng cháu trai của bà đã yêu cầu cho bà Figg, nhưng sau đó một lần nữa cô đã hoàn toàn có men và đã có tất cả những con mèo. Cô ấy rất bận rộn chạy qua tất cả các tương tác của cô với Arabella Figg trong những năm qua mà cô thậm chí không nhận thấy cô đã thẳng ra chăn và nhét cháu trai của cô trong một chút tốt hơn khi cô đứng lên và rời phòng ngủ nhỏ nhất. Các điện thoại bếp là rời rạc nhất, Arabella đã trả lời vào vòng thứ hai và có vẻ gần như có thẩm quyền và không phải là chút chút sốc khi Petunia nói với cô rằng Harry không được khỏe và cần một người chữa lành. Cô nói to lên thời điểm đó, chỉ ném nó ra khỏi đó. Và sau đó các cuộc trò chuyện đã qua và cô nghĩ về việc đi trở lại phòng ngủ nhỏ nhất nhưng đã quyết định đặt ấm nước thay vì để cô có thể mở cửa một cách nhanh chóng và nhẹ nhàng khi họ đến. Hy vọng rằng họ sẽ đến và vẫy gậy của họ ít hơn các cậu bé và Vernon sẽ không bao giờ biết, hoặc có thể họ sẽ chỉ đưa anh ta đi một lần nữa. Làm sao cô có thể giải thích điều đó không? Có lẽ cô ấy có thể giả vờ cô không biết, trên một mặt Vernon sẽ không được hạnh phúc để biết rằng họ đã ở trong nhà trong khi ông ngủ, nhưng mặt khác, các quái vật đi một tháng đầu sẽ là một điều tốt . Ấm nước huýt sáo và cô ta nhảy mười feet. Arabella Figg đã không bị sốc khi nghe tiếng chuông điện thoại của mình ở giữa đêm, đây là điều mà cô được đào tạo để sau khi tất cả. Cô ấy là một chút sốc khi nghe hàng xóm của bà Petunia hỏi cho một người chữa lành cho Harry, mặc dù bị sốc và quan ngại sâu sắc. Cô biết cách điều trị Petunia cháu trai của mình và chỉ có thể giả định rằng Harry đã chặt đầu mình hoặc một cái gì đó cho Petunia để thực sự tìm kiếm sự giúp đỡ cho anh ta. Hoặc có thể có máu trên tấm thảm mới phòng khách, nhưng thực sự sẽ không xem xét Vernon máu hơn việc sửa chữa cho rằng? vui nhộn bắt đầu leo lên trên mình vào hình ảnh và cô tự hỏi nếu cô ấy đã nhận được shocky tại sự hưng phấn, nhưng cô ấy vẫn di chuyển về phía lò sưởi của cô. Các bản ghi gas mọc để cuộc sống khi cô đóng sầm lòng bàn tay cô vào nút này, trong nhiều năm qua cô đã giữ gỗ thật và bùi nhùi đặt ra đã sẵn sàng để được thắp sáng tại thông báo -except của một thời điểm khi những con mèo gõ nó vào tất cả địa ngục và kéo chi nhánh vào phòng ăn. Cuối cùng cô đã nhìn thấy một quảng cáo trên ti vi cho các bản ghi khí và khi cô hỏi Minerva nếu cô nghĩ rằng sẽ làm việc. Minerva là người rất đáng tin cậy không vô nghĩa vừa nhún vai và nói, "nó là phép thuật sau khi tất cả." Chúng ta hãy hy vọng, cô nghĩ một cách dứt khoát như cô ném xuống bột floo và thò đầu trong ngọn lửa, "Albus!" Albus Dumbledore có được ngủ sâu trước khi mạng floo đánh thức ông dậy. Tâm trí anh muốn chụp để đề cao cảnh giác, nhưng đây là một trong những đêm nơi anh thực sự cảm thấy như cũ như ông. Fawkes burbled một vài ghi chú đã giúp đưa anh ta đến quyền, ông đã có thể kéo mình lên và kéo vào một chiếc áo choàng trước khi ông lắc giấc ngủ từ đầu và thực hiện theo cách của mình để cạnh lò sưởi. "Arabella! Có chuyện gì?" "Đó là Harry, Petunia gọi điện cho tôi hỏi cho một người chữa lành cho anh ấy. Anh ấy phải rất xấu thực sự Albus cho Petunia để gọi tại như một giờ ". Arabella đã có một sự thôi thúc đột ngột để đi kiểm tra các boy mình, pháo thăng thiên hay không cô có thể an ủi anh ta ít nhất. Petunia có lẽ đã được thực hiện với nó bây giờ đã thực hiện cuộc gọi điện thoại lớn anh hùng của mình; cô ấy có lẽ đã làm cho một tách trà và mơ ước về cách cậu bé sẽ về sớm do này. Môi Arabella quay xuống và đôi mắt cô bắt đầu nheo mắt khi nghĩ đến, khi Albus ngước lên nhìn cô, anh đã nghĩ rằng cô ấy chéo với anh ta. "Tôi sẽ phải bảo vệ điều tra tình hình, tôi tin rằng đó là Bill Weasley bây giờ, và xem về việc gửi một số y tế giúp bài vội vàng. " Anh đứng lên để vẽ cây đũa phép của mình và gửi các thần hộ mệnh, Arabella bắt đầu vẽ lại bản thân mình. Cả hai người họ kêu cọt kẹt một chút và nguyền rủa mạng floo, nếu bạn đặt vỉ lò ở một độ cao thuận tiện để nói chuyện đó là không sử dụng ở tất cả cho đi du lịch, thực sự thì phải có một cách tốt hơn. Khi Thần Hộ Mệnh phượng bạc sọc ra ngoài cửa sổ tháp và vào đêm sâu một phượng thật warbled cho chính nó. Các trills và nhấp chuột có vẻ như thể con chim đang nói chuyện với chính mình, tôi nên đi quá hoặc anh ta sẽ không sao chứ? Fawkes đã có một hiếu tuyệt vời cho những cậu bé mà ông đã cứu khỏi cắn xà. Nhưng bây giờ Albus đã hít một hơi thật sâu và cúi mình trước khi ngọn lửa một lần nữa, một cơn mưa màu xanh lá cây và anh hét lên, "Severus!" Bill Weasley, giống như hầu hết những người đàn ông Weasley, biết làm thế nào để mèo ngủ trưa. Ông không phải là nghĩa đen là một con mèo của khóa học (đó là giá trị kiểm tra trong thế giới phù thủy) nhưng ông đã được cuộn tròn trong chiếc áo choàng của mình, drowsing chống lại một thân cây thân thiện khi các thần hộ mệnh tìm thấy anh ta. Nó đã lúng túng để lau cằm của mình ngay cả ở phía trước của Thần Hộ Mệnh của cụ Dumbledore, đôi mắt dường như để thông báo và lấp lánh. Lén lút cán vai về phía sau, Bill bước ra khỏi bóng tối và lên đến cửa sau của 4 đường Privet Drive, nơi ông có thể nhìn thấy ánh sáng nhà bếp đã được trên. Petunia đã peeved của khóa học để thấy rằng mái tóc của mình quá lâu và ông đã có một chiếc khuyên tai với một xương hoặc fang hoặc một cái gì đó, nhưng cô biết rằng trong trái tim cô ấy rằng nó có thể là một người xa trái tự nhiên khác nhìn vào cửa nhà cô nên cô để cho anh ta vào. Bill mở miệng và sau đó nhận ra rằng ông không chắc chắn những gì địa ngục đã được đi trên, các hộ mệnh vừa hỏi anh ta để kiểm tra về Harry. "Anh ấy lên lầu, cánh cửa được mở ra." Cô ra hiệu một cách mơ hồ về phía cầu thang và sau đó quay lại với tách trà của mình. Bill đã cho cô một cái nhìn kỳ lạ và sau đó đi về phía cầu thang, tôn trọng mong muốn rõ ràng cô không nghe thấy giọng nói của mình. Các nhà sát trùng cảm thấy vô cùng thiếu tự nhiên khi hai cha cầu thang hai bậc một. Tất cả mọi thứ đã được sắc nét và vuông cho đến khi ông tới cửa khép hờ tồi tàn với sáu ổ khóa trên đó. Anh đẩy nó mở ra và sau đó vội vã qua trong một nhịp tim để rơi xuống đầu gối của mình bên cạnh cậu bé đau khổ. Cánh tay của mình tự động quấn nhẹ nhàng xung quanh hình dạng run rẩy và ông nghiêng đầu gần như thì thầm, "Harry, có chuyện gì vậy?" Bill nhận thấy bàn tay xoắn chăn và nhẹ nhàng gỡ một vì vậy mà nó được ép bàn tay ấm áp lớn của riêng mình. Harry dường như ly hợp nó với lòng biết ơn, "nó đau," anh nói. Bill chải tóc mái ướt đẫm mồ hôi của mình trở lại một chút, "Tôi biết, Harry, tôi biết, nhưng những gì đau?" "Tất cả mọi thứ" là câu trả lời vô ích như vậy Bill chỉ giữ nắm tay của mình và chờ đợi với Harry, hy vọng rằng ai đó sẽ đến sớm. Severus Snape đã ở nhà của mình, kết thúc Spinner, và tỉnh táo khi hiệu trưởng hét lên cho anh ta. Anh ước rằng anh không, anh ước rằng mình có thể đã bị cuộn tròn trên giường ấm cúng của ông trên mặt trăng thứ năm của Jupiter nơi không có không khí, và do đó không có floo thổi và do đó không có hiệu trưởng triệu tập anh vào giữa đêm đối với bất cứ thảm họa mà anh đã chọn để dính ngón tay chanh của mình vào. Nhưng than ôi, ông đã tỉnh táo, do anh trả lời, nhưng không ngạc. Các hiệu trưởng đã nói với Arabella rằng ông sẽ nhận được 'trợ giúp y tế' Harry, ông không bao giờ hứa hẹn một người chữa lành, thậm chí Madam Pomfrey một mediwitch cơ bản đã được ra khỏi đất nước và ông chắc chắn sẽ không gọi St. Mungo của mà không có một lý do rất tốt. "Severus, tôi đã tự hỏi nếu bạn có thể kéo lại với nhau một số potions chữa bệnh cơ bản và đi kiểm tra ông Potter Arabella Figg chỉ gọi là? Và cho biết ông yêu cầu một người chữa lành." "Là chủ nhân của tôi Albus, có lẽ bạn đã nhận thấy tôi không phải là một người chữa bệnh ? " "Tất nhiên, nhưng nhìn bạn đã mặc quần áo. Đây có thể chỉ là cảm lạnh mùa hè với thời tiết kỳ lạ này, chúng tôi đã gặp." "Khi bạn muốn Albus. Tôi sẽ tập hợp một kit và Độn có trực tiếp ..." Dumbledore rút đầu mình chỉ làm chậm đủ để nghe Snape hết câu dưới hơi thở của mình, "-. sau khi tôi kết thúc bài phát biểu bằng văn bản chấp thuận của tôi cho giải thưởng Nụ cười Witch Weekly Hầu hết Charming" Hiệu trưởng lấy làm tiếc lười của mình khi một snort không kiểm soát được tiếng cười gây ra một làn tro để đi ngay vào mũi. Nhưng Snape đã triệu tập một carry-tất cả nhỏ và nghiêm túc bắt đầu nhồi hạ sốt và tiêu-up vào nó. Thẩm quyền của mình làm việc chống lại ông và mặc dù trong thời gian không ở tất cả các ông ta xuất hành cho Privet Drive. Giống như Bill ông đã nhanh chóng nhìn thấy ánh sáng nhà bếp trên và tiến lại gần cửa sau. "Severus!" Petunia đã bị sốc khi nhìn thấy bạn chơi thời thơ ấu của cô em gái ở cửa nhà bếp. Cô lấy trong bộ quần áo đen tối của mình và da tái xám, cơ thể có góc cạnh mỏng của mình để gợi nhớ của riêng mình và nhận ra cô ấy đang nhìn cái gì đó của một người đồng cảm. Có lẽ điều này



























































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: