Everyone smiled uneasily at this news.

Everyone smiled uneasily at this ne

Everyone smiled uneasily at this news. "Kids, if you could give us a moment?" Arthur asked, shooing out his crowd of curious teens. Knowing his children, he also erected privacy wards around them. "Was that Malfoy you were talking to?" Arthur asked, though he couldn't have missed Lucius' white robes or white hair.

Severus nodded anyway, but gave no further information. "Have you seen Albus anywhere?"

"He popped in for a few minutes to see for himself, but then he was called away again," Arthur answered, running his hands through his short ginger hair. "It's not just Britain. This has become an international incident. The ICW is meeting right now. To be sure, Ireland wasn't pleased to have their glory usurped by this mess." Then he turned curious eyes back at Severus. "Is there any news I can relay for you, if I see Albus again?"

Severus was glad to know Albus was called away. The ICW, just like any bureaucracy, was a slow moving machine, and would buy Severus a few days of peace before the Headmaster summoned him. "Nothing of great import," Severus answered distractedly, his tired mind trying to figure out Lucius' cryptic comment. If he didn't miss his mark, it almost sounded like Lucius wanted to be the next Dark Lord!

Just the thought of that made Severus' head pound.

Arthur was a little disappointed with the non-answer, but he was used to the Potion's Master keeping everything close to his chest. It wasn't his way to just give up information for free, unless it was for Dumbledore.

O o 0 O 0 o O o 0 O 0 o O o 0 O 0 o O

August 10, 1994

When Harry woke up, he was a little confused, finding himself back in Prince Hall, in his own bed. The last thing he remembered was… "Oh right," Harry muttered to himself and fell back on his pillow. He remembered the attack and he remembered how he demanded use of Severus' Dark Mark. That alone made Harry want to burrow back into his blanket and forget everything. And then he remembered how Severus had taken care of him, even after.

At the very least, he owed the man an explanation. So he slipped out of bed, pleased to see his limbs could support him again. A tempus charm told him it was almost noon the day after the attack. Harry quickly got ready and asked an elf where Severus was.

"Master is being in his lab," Knobby answered. "Master is telling Knobby to tell Little Master to have breakfast first."

Seeing the look of determination in the little elf's stance, Harry submitted. It was a light breakfast, just porridge and juice, but Harry used this time to consult with his friend.

"Are you okay, Marvolo?" Harry wrote in the diary.

In answer, Marvolo floated out from the pages and settled right next to Harry. "I have rested sufficiently," he replied and looked Harry up and down. "It was mostly your powers that I used this time. Have you recovered?"

Harry nodded, but chewed on his lip worriedly. "I had about a million potions, so I'm okay now. But Severus is going to want answers." He looked up at his friend inquisitively. "How do you want to do this?"

"I would prefer you explain the situation before I allow him to see me."

"In case he reacts badly?" Harry guessed, nodding in agreement. "That's probably for the best."

Marvolo followed Harry silently as they made their way through Prince Hall to the potion's lab. Harry wasn't surprised his teacher was working. Brewing potions seemed to calm the man just as flying or music did for Harry.

"Severus?" Harry knocked on the door to gain the man's attention. He was surprised by the dark rings under his teacher's eyes. "Have you slept at all, sir?"

Severus cast stasis charms on all three cauldrons he was working on. "I did not have the luxury, no," Severus answered and peered at the boy critically. He was pleased to see Harry's eyes shining clearly. "Have you had breakfast yet?"

In typical teenage fashion, Harry rolled his eyes. "What about you?"

"I will eat as we talk," Severus said, ushering the boy out of his lab. "There is a great deal you have to tell me."

Harry gulped a little. Neither said a word until they settled in the sitting room and food-snacks more like it-was delivered for Severus. Knowing his mentor was waiting for him, Harry wondered where he should start. He had been keeping this secret so close and for so long that he made him uncomfortable to speak of it out loud.

"Tell me who your Source is," Severus suggested, seeing how much trouble Harry was having.

That seemed to be as good a place to start as any. "Okay," Harry said, his voice sounding small and trembly in his own ears. "You know the Dark Lord experimented a lot with immortality, right?"

Severus nodded, not expecting Harry to start with that, but was outwardly calm. "There were a great many rumors, and as I understand it, he travelled the world in search for the answer to immortality."

"It wasn't just immortality he wanted though," Harry amended. "If that were it, he would've just struck a deal with the vampires." Harry shook his head. "No, he wanted more. What he wanted was to be invulnerable to Death itself. In other words, if you cut off his head, he can still come back to life."

Severus understood the distinction Harry was trying to make. "I assume he was successful, seeing as how he survived the Killing Curse rebounding on him?"

"He actually managed it in his 7th year." Harry shot his teacher an inquisitive look. "Have you ever heard of horcruxes?"

Severus choked a little on his biscuit. Had he heard of horcruxes? Yes, yes he had heard of the term, but only in the academic sense. It was such dark magic, that even among dark wizards, you don't hear it spoken aloud, much like the Dark Lord's name. After all, no one was crazy or brave enough to actually fracture their own soul and tear a splinter of it off from the rest.

"So he was able to create one then? In his 7th year?" As horrible as it was, attaining immortality and invulnerability to death before you even turned 20 was an impressive feat.

"Not only one," Harry said ominously.

Severus stiffened. Merlin! No one in the history of the wizarding world had ever made more than one. Severus shuddered. "How many?"

Harry shook his head. "Even I don't know that," he answered truthfully. "And I don't want to."

That was probably wise of the boy. Too much information could get you killed. Severus watched curiously when Harry reached into his robe and produced a very familiar looking diary. He recognized it as the one he temporarily confiscated last year when he had to take Harry in the infirmary. The dark magic coming off of it was also very familiar.

"This was the first horcrux," Harry said, sliding the book across the table.

Severus was hesitant to pick it up, but trusted that Harry wouldn't have handed it over if it was still dangerous. Still, he used his wand to flip open the pages just in case, and was slightly disappointed to find the pages were blank. "This is a horcrux?" It seemed so ordinary, so plain.

"Was a horcrux," Harry corrected. "I don't think it qualifies as one anymore. The Dark Lord also made another horcrux that I know of."

"What is it?" Severus was wondering how Harry came to possess not one, but two fragments of the Dark Lord's soul.

Harry took a deep breath and slowly raised his hand to push his bangs up, revealing his lightening bolt scar. "Me."

A stone seemed to drop into Severus' stomach. "No, it can't be," he denied fervently, queasy at the idea that this child was playing host to a piece of the Dark Lord's soul. "There's no such thing as a living horcrux." Not Lily's son…he was too pure and too innocent.

Harry shrugged. "Apparently, it's possible. Before the Dark Lord came to Godric's Hallow, he had already completed the ritual to making a horcrux. All he needed was the death of an innocent, and guess who he thought would have the honor?" Harry asked sardonically.

In light of this information, Severus tried to imagine how that night must have gone. The Dark Lord was arrogant and had a flare for the dramatics. It didn't surprise Severus that the Dark Lord would use the death of the Prophesized Child to make a horcrux and ensure his immortality. But when the killing curse rebounded on him, that sliver of soul must have completely broken off and went in search of a vessel. A warm, living, defenseless baby must have seemed like heaven to a desperate, parasitic soul fragment.

"Oh hell," Severus breathed, suddenly realizing all the implications and complications that could have happened. He looked at the child before him in wonder. "How have you not become crazy?" For that matter how did the boy even remain functional at all?

"I think it's because it happened when I was just a baby," Harry answered. "I was young enough that my body could adapt to the foreign soul, and my magic formed a wall around it to separate it from my own soul. I didn't even notice anything strange when growing up. Well, except I could talk to snakes."

Severus' mind was spinning. It was a one in a billion chance that Harry survived. If the circumstances weren't exactly what they were, or if Harry wasn't as powerful as he was, Severus was certain that he would have died long ago or the Dark Lord's soul fragment would have contaminated Harry's soul too. "So it is still inside you?" Severus asked, remembering how Harry held the one sided argument.

"Oh no," Harry said. "Remember in second year, how I found Ginny in the Chamber of Secrets?"

Severus nodded slowly, pulling everything he could remember from that year.

"Well, Ginny was the first owner of this diary," Harry said and briefly summarized how Ginny had fed the diary with her emotions and how she became possessed and let the basilisk upon the school. "By the time I found her body, she was nearly dead and the ghost of Tom Marvolo Riddle was hovering over her body." Harry noticed how Severus didn't react to the name at all. So he used his wand and wrote out name in the air, just as Tom had done for him two years ago. And t
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tất cả mọi người cười uneasily lúc tin tức này. "Con, nếu bạn có thể cung cấp cho chúng tôi một chút thời gian chứ?" Arthur yêu cầu, shooing trong đám đông của ông thiếu niên tò mò. Biết trẻ em của mình, ông cũng dựng lên bảo mật khu xung quanh họ. "Là mà Malfoy bạn đang nói chuyện với?" Arthur yêu cầu, mặc dù ông không thể đã bỏ lỡ Lucius' áo trắng hoặc ma.Severus gật đầu anyway, nhưng đã không có thông tin thêm. "Bạn đã thấy Albus ở bất cứ đâu?""Ông popped trong một vài phút để xem cho chính mình, nhưng sau đó ông được gọi là đi một lần nữa," Arthur trả lời, chạy bàn tay của mình thông qua mái tóc gừng ngắn của mình. "Nó không phải là chỉ cần anh. Điều này đã trở thành một sự cố quốc tế. ICW là cuộc họp ngay bây giờ. Để chắc chắn, Ai-Len đã không được vui mừng có vinh quang của họ chiếm bởi mess này." Sau đó ông quay mắt tò mò trở lại tại Severus. "Có bất kỳ tin tức tôi có thể tiếp sức cho bạn, nếu tôi thấy Albus một lần nữa?"Severus được vui mừng khi biết Albus được gọi là đi. ICW, giống như bất kỳ quan liêu, là một máy chuyển động chậm, và sẽ mua Severus một vài ngày kể từ ngày hòa bình trước khi hiệu trưởng triệu tập anh ta. "Không có gì của nhập khẩu lớn," Severus trả lời distractedly, tâm trí mệt mỏi của mình cố gắng tìm ra Lucius' bình luận khó hiểu. Nếu ông đã không bỏ lỡ đánh dấu của mình, nó hầu như nghe như Lucius muốn là Chúa tể bóng tối tiếp theo!Chỉ là suy nghĩ về điều đó làm cho Severus đầu pound.Arthur là một chút thất vọng với không-câu trả lời, nhưng ông đã sử dụng để làm chủ của Potion giữ tất cả mọi thứ gần với ngực của mình. Nó không phải là con đường của mình để chỉ cần bỏ thông tin miễn phí, trừ khi nó đã cho giáo sư Dumbledore.O o 0 O 0 o O o 0 O 0 o O o 0 O 0 o O10 tháng 8 năm 1994Khi Harry tỉnh dậy, ông là một chút bối rối, việc tìm kiếm mình trở lại trong Prince Hall, giường của mình. Điều cuối cùng anh nhớ là... "Ồ phải," Harry muttered cho mình và rơi trở lại trên gối của mình. Ông nhớ lại cuộc tấn công và ông nhớ làm thế nào ông yêu cầu sử dụng của Severus tối Mark. Điều đó một mình làm Harry muốn đào hang trở lại vào chăn của mình và quên hết mọi thứ. Và sau đó ông nhớ làm thế nào Severus đã chăm sóc của anh ta, ngay cả sau khi.Ít nhất, ông nợ người đàn ông một lời giải thích. Vì vậy, ông trượt ra khỏi giường, vui mừng thấy tay chân của mình có thể hỗ trợ anh ta một lần nữa. Một nét duyên dáng tempus nói với ông nó đã là hầu như giờ trưa ngày hôm sau cuộc tấn công. Harry một cách nhanh chóng đã sẵn sàng và yêu cầu một con gia tinh mà Severus."Sư phụ đang trong phòng thí nghiệm của ông," Knobby trả lời. "Tổng thể kể Knobby cho ít Master để có bữa ăn sáng đầu tiên."Nhìn thấy cái nhìn quyết tâm trong tinh ít lập trường, Harry gửi. Đó là một bữa ăn sáng ánh sáng, chỉ cháo và nước trái cây, nhưng Harry sử dụng thời gian này để tham khảo ý kiến với bạn bè của mình."Là chứ, Marvolo?" Harry đã viết trong Nhật ký.Trong câu trả lời, Marvolo lưu hành ra từ các trang và định cư ngay bên cạnh Harry. "Tôi đã nghỉ đủ," ông trả lời và trông Harry lên và xuống. "Đó là chủ yếu là quyền hạn của bạn mà tôi sử dụng thời gian này. Có bạn phục hồi?"Harry gật đầu, nhưng nhai trên môi của ông worriedly. "Tôi đã có về một triệu potions, do đó, tôi không sao bây giờ. "Nhưng Severus sẽ muốn câu trả lời." Ông nhìn lên lúc bạn bè của mình inquisitively. "Làm thế nào làm bạn muốn để làm điều này?""Tôi muốn bạn giải thích tình hình trước khi tôi cho phép anh ta để xem tôi.""Trong trường hợp ông phản ứng xấu?" Harry đoán, gật đầu trong thỏa thuận. "Đó có thể là tốt nhất."Marvolo theo sau Harry âm thầm như họ thực hiện theo cách của họ thông qua Prince Hall để phòng thí nghiệm của Pháp dược. Harry đã không ngạc nhiên giáo viên của ông đã làm việc. Dường như pha potions bình tĩnh người đàn ông cũng giống như bay hoặc âm nhạc đã làm cho Harry."Severus?" Harry gõ cửa để đạt được sự chú ý của người đàn ông. Ông đã ngạc nhiên bởi các vòng tối dưới mắt của cô giáo của mình. "Có bạn ngủ ở tất cả, sir?"Severus nghi ứ charms về tất cả các vạc ba, ông đã làm việc trên. "Tôi đã không có sự sang trọng, không," Severus trả lời và peered lúc cậu bé giới phê bình. Ông là hài lòng để nhìn thấy đôi mắt của Harry sáng rõ ràng. "Bạn đã có bữa ăn sáng chưa?"Trong thời trang điển hình thiếu niên, Harry cán mắt của ông. "Những gì về bạn?""Tôi sẽ ăn như chúng tôi nói chuyện," Severus nói, ushering cậu bé ra khỏi phòng thí nghiệm của mình. "Không có rất nhiều bạn có thể cho tôi biết."Harry gulped một chút. Không nói một từ cho đến khi họ định cư tại phòng và thực phẩm-đồ ăn nhẹ hơn như nó-đã được chuyển giao cho Severus. Biết người thầy của mình đã chờ đợi cho anh ta, Harry tự hỏi nơi ông nên bắt đầu. Ông đã được giữ bí mật nên gần gũi và cho lâu ông làm cho anh ta khó chịu để nói về nó thành tiếng."Nói cho tôi ai nguồn của bạn là," Severus gợi ý, nhìn thấy rắc rối bao nhiêu Harry đã có.Điều đó dường như là một nơi tốt để bắt đầu như bất kỳ. "Được rồi," Harry nói rằng, ông sounding tiếng nói nhỏ và trembly trong tai của mình. "Bạn biết Dark Lord thử nghiệm rất nhiều với sự bất tử, bên phải?"Severus gật đầu, không hy vọng Harry để bắt đầu với điều đó, nhưng được bề ngoài bình tĩnh. "Đã có một tuyệt vời nhiều tin đồn, và theo tôi biết, ông đi du lịch thế giới trong tìm kiếm câu trả lời cho sự bất tử.""Nó không phải chỉ bất tử ông muốn mặc dù," Harry sửa đổi. "Nếu đó là nó, ông nào đã chỉ đánh trúng một thỏa thuận với các vampires." Harry lắc đầu. "Không, ông muốn nhiều hơn. Những gì ông muốn là là bất khả xâm phạm để chết. Nói cách khác, nếu bạn cắt giảm đầu của mình, ông có thể vẫn còn trở lại với cuộc sống."Severus hiểu sự khác biệt Harry đã cố gắng để làm cho. "Tôi nghĩ ông đã thành công, thấy như thế nào ông sống sót lời nguyền Killing rebounding về anh ta chứ?""Ông thực sự quản lý nó trong 7 năm." Harry bắn giáo viên của mình một cái nhìn tò mò. "Có bạn đã bao giờ nghe nói về horcruxes?"Severus nghẹn ngào một chút trên biscuit của mình. Ông đã nghe nói về horcruxes? Có, có ông đã nghe thuật ngữ, nhưng chỉ trong ý nghĩa học tập. Nó đã là như vậy ma thuật tối, rằng ngay cả trong số tối phù thủy, bạn không nghe thấy nó nói aloud, nhiều như Chúa Dark tên. Sau khi tất cả, không ai bị điên hoặc đủ can đảm để thực sự gãy xương linh hồn mình và rách một mảnh của nó khỏi phần còn lại."Vì vậy, ông đã có thể tạo một sau đó? Trong 7 năm?" Như khủng khiếp như nó đã, đạt được sự bất tử và invulnerability đến chết trước khi bạn thậm chí sang 20 là một feat Ấn tượng."Không phải chỉ một," Harry nói ominously.Severus stiffened. Merlin! Không ai trong lịch sử thế giới tồn đã từng thực hiện nhiều hơn một. Severus rùng. "Làm thế nào nhiều?"Harry lắc đầu. "Thậm chí tôi không biết rằng," ông trả lời trung thực. "Và tôi không muốn."Đó là có thể khôn ngoan của cậu bé. Quá nhiều thông tin có thể có được bạn thiệt mạng. Severus đã xem tò mò khi Harry đạt vào chiếc áo choàng của mình và sản xuất một cuốn nhật ký tìm kiếm rất quen thuộc. Ông coi nó là một trong những ông tạm thời bị tịch thu cuối năm khi ông đã phải mất Harry trong trạm xá. Sự kỳ diệu tối tới tắt của nó cũng đã rất quen thuộc."Điều này là vì đầu tiên," Harry nói, Trượt cuốn sách trên bàn.Severus đã do dự để nhặt nó lên, nhưng đáng tin cậy rằng Harry sẽ không có bàn giao nó nếu nó đã được vẫn còn nguy hiểm. Tuy nhiên, ông sử dụng cây đũa phép của mình để lật mở các trang chỉ trong trường hợp, và đã hơi thất vọng để tìm các trang trống. "Điều này là vì một?" Nó có vẻ rất bình thường, vì vậy đơn giản.Harry "Là vì một" sửa chữa. "Tôi không nghĩ rằng nó đủ điều kiện là một nữa. Dark Lord cũng thực hiện vì một mà tôi biết.""Những gì là nó?" Severus đã tự hỏi làm thế nào Harry đã có không phải một, nhưng hai mảnh của linh hồn của Dark Lord.Harry lấy một hơi thở sâu và chậm lớn lên bàn tay của mình để đẩy tiếng nổ của mình lên, tiết lộ của ông sẹo tia sét. "Tôi."Một hòn đá dường như thả vào dạ dày Severus. "Không, nó không thể," ông từ chối fervently, queasy lúc ý tưởng rằng đứa trẻ này chơi chủ nhà để một mảnh linh hồn của Dark Lord. "Không có không có những điều như một vì sống." Không có của Lily sơn... ông là quá tinh khiết và vô tội quá.Harry shrugged. "Rõ ràng, nó có thể. Trước khi Dark Lord đến Godric của Hallow, ông đã có hoàn thành nghi lễ để làm vì một. Tất cả Anh cần là cái chết vô tội, và đoán những người ông nghĩ rằng sẽ có vinh dự?" Harry hỏi sardonically.Trong ánh sáng của thông tin này, Severus đã cố gắng để tưởng tượng như thế nào đêm đó phải có đi. Dark Lord là kiêu ngạo và có một flare để những bi kịch. Nó không ngạc nhiên Severus Dark Lord sẽ sử dụng cái chết của trẻ em Prophesized để thực hiện một vì và đảm bảo sự bất tử của mình. Nhưng khi lời nguyền giết rebounded về anh ta, rằng mảnh của linh hồn phải đã hoàn toàn phá vỡ và đi trong tìm kiếm của một tàu. Một em bé ấm áp, sống, tự vệ phải có có vẻ như thiên đường để một mảnh linh hồn tuyệt vọng, ký sinh trùng."Oh địa ngục," Severus hít, đột nhiên nhận ra tất cả các ý nghĩa và các biến chứng có thể xảy ra. Ông nhìn trẻ em trước khi anh ta trong tự hỏi. "Làm thế nào bạn không nên điên?" Cho rằng vấn đề như thế nào đã làm cậu bé thậm chí vẫn còn chức năng ở tất cả?"Tôi nghĩ rằng nó là bởi vì nó đã xảy ra khi tôi đã là chỉ là một em bé," Harry trả lời. "Tôi đã là trẻ đủ mà cơ thể của tôi có thể thích ứng với các linh hồn nước ngoài, và ma thuật của tôi hình thành một bức tường xung quanh nó để tách biệt nó khỏi linh hồn của riêng tôi. Tôi thậm chí không nhận thấy bất cứ điều gì lạ khi lớn lên. Vâng, ngoại trừ việc tôi có thể nói chuyện với rắn."Tâm trí Severus quay. Nó là một cơ hội một trong một tỷ Harry tồn tại. Nếu các trường hợp không chính xác những gì họ, hoặc nếu Harry đã không mạnh mẽ như ông là, Severus đã chắc chắn rằng ông sẽ qua đời lâu hoặc Dark Lord linh hồn đoạn nào có ô nhiễm của Harry linh hồn quá. "Vì vậy nó là vẫn còn bên trong bạn?" Severus yêu cầu, ghi nhớ như thế nào Harry đã tổ chức một mặt đối số."Oh không có," Harry nói. "Nhớ trong năm thứ hai, làm thế nào tôi tìm thấy Ginny trong Chamber of Secrets?"Severus gật đầu từ từ, kéo tất cả mọi thứ anh ta có thể nhớ từ năm đó."Vâng, Ginny là chủ sở hữu đầu tiên của Nhật ký này," Harry nói và một thời gian ngắn tóm tắt như thế nào Ginny có ăn Nhật ký với cảm xúc của mình và làm thế nào nó đã trở thành sở hữu và để cho basilisk khi trường. "Bởi thời gian tôi thấy cơ thể của mình, cô đã gần như chết và hồn ma của Tom Marvolo Riddle đã lơ lửng trên cơ thể của mình." Harry nhận thấy cách Severus đã không phản ứng với tên ở tất cả. Vì vậy, ông sử dụng cây đũa phép của mình và đã viết ra tên trong không khí, cũng giống như Tom đã làm cho anh ta hai năm trước đây. Và t
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: