Bà kể, ngày xưa bà làm giao liên, phụ việc theo giỏi và liên  dịch - Bà kể, ngày xưa bà làm giao liên, phụ việc theo giỏi và liên  Việt làm thế nào để nói

Bà kể, ngày xưa bà làm giao li

Bà kể, ngày xưa bà làm giao liên, phụ việc theo giỏi và liên lạc, ngoại giao trên đồn bốt ở Hoóc-môn và một số khu vực lân cận, Bà theo xe của các thanh niên bộ đội, vận chuyển lương thực, đạn dược đến chiến khu. Song, trên chặn đường đi không lúc nào là yên ổn bởi tiếng súng nổ gần xa, tiếng bom mìn cứ liên tục dập vào xe, đường đi bị bom phá tạo thành những lỗ hỏng cực lớn. Lắm lúc rơi vào tay giặc, bà luôn nghĩ chắc chắn rằng mình sẽ chết, sẽ không còn tiếp tục cùng các chiến sĩ tham gia chiến đấu; đối với bà, cái chết chẳng có gì đáng sợ bởi lẽ lí do bà tham gia chiến đấu là để hy sinh vì nghĩa lớn, bà luôn cầu mong những anh em chiến sĩ hy sinh phù hộ cho bà vượt qua những tai kiếp, tránh những điềm rủi và trong những lần bị bắt, giam cầm, bà đều an toàn thoát nạn. Trong hoàn cảnh đất nước đối diện với muôn ngàn hiểm nguy, đời sống vật chất nơi chiến khu phải gọi là rất khó khăn và cơ cực: bữa đói, bữa no, đối với những chiến sĩ cũng như những người làm trong công tác kháng chiến, một củ khoai cũng đủ cho họ ấm lòng; theo lời kể của bà, gia đình bà cũng vô cùng khó khăn, thiếu thốn, có khi không có đủ quần áo cho mọi người trong gia đình, chỉ những ai đi công tác hay làm nhiệm vụ mới mặc đồ lành, chứ như thường lệ vẫn mặc rách cả. Nghe đến đây, ai nấy cũng đều xúc động, nước mắt chảy ngược vào trong, không ai dám khóc trước mặt bà, không phải vì chúng tôi sợ bà cười mà vì chúng tôi sợ những kỉ niệm không đẹp cũng sẽ tràn về trong tâm thức của bà, những kỉ niệm cũng đã dùng nước mắt mới có thể quên được…
Sao một hồi lâu kể chuyện về những kỉ niệm của bà ở chiến khu, tham gia chiến đấu cùng anh em bộ đội, bà lại gợi nhắc về hiện tại : “Bà bây giờ mong mỏi các con, hiện nay, đất nước mình đã ổn định, nhưng chưa thực sự hoàn thành tất cả những gì mà Bác muốn. Thế hệ tre già măng mọc, bà luôn quan niệm thế hệ đời sau sẽ nói tiếp thế hệ trước, bà nay cũng gần đất xa trời, đã chín mươi mấy tuổi rồi nhưng lòng bà lúc nào cũng hướng về đất nước, mong muốn một ngày nào đó đất nước ta cũng sẽ phát triển như những nước bạn, con người ta cũng biết sống sao cho phải đạo làm người.”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Bà kể, ngày xưa bà làm giao liên, phụ việc theo giỏi và liên lạc, ngoại giao trên đồn bốt ở Hoóc-môn và một số khu vực lân cận, Bà theo xe của các thanh niên bộ huấn, vận chuyển lương thực, đạn dược đến chiến khu. Bài hát, trên chặn đường đi không lúc nào là yên ổn bởi tiếng súng nổ gần xa, hiện bom mìn cứ liên tục dập vào xe, đường đi bị bom phá chức thành những lỗ hỏng cực lớn. Lắm lúc rơi vào tay giặc, bà luôn nghĩ chắc chắn rằng mình sẽ chết, sẽ không còn truyện tục cùng các chiến người tham gia chiến tác; Đối với bà, các cái chết chẳng có gì đáng sợ bởi lẽ lí làm bà tham gia chiến tác là tiếng hy sinh vì nghĩa lớn, bà luôn cầu mong những anh em chiến người hy sinh phù hộ cho bà vượt qua những tai kiếp, tránh những điềm rủi và trong những lần bị bắt, giám cầm, bà đều một toàn thoát nạn. Trong hoàn cảnh đất nước đối diện với muôn ngàn hiểm nguy, đời sống vật chất nơi chiến khu phải gọi là rất khó khăn và cơ cực: bữa đói, bữa không có, đối với những chiến người cũng như những người làm trọng công NXB kháng chiến, một củ khoái cũng đủ cho họ ấm lòng; theo hào kể của bà, gia đình bà cũng vô cùng khó khăn, thiếu thốn, có khi không có đủ quần áo cho mọi người trong gia đình, chỉ những ai đi công NXB hay làm nhiệm vụ mới mặc đồ lành, chứ như thường lệ vẫn mặc rách đoàn. Nghe đến đây, ai nấy cũng đều xúc động, nước mắt chảy ngược vào trong, không ai dám khóc trước mặt bà, không phải vì chúng tôi sợ bà cười mà vì chúng tôi sợ những kỉ niệm không đẹp cũng sẽ tràn về trọng tâm ngữ của bà, những kỉ niệm cũng đã dùng nước mắt mới có Bulgaria quên được...Sao một hồi lâu kể chuyện về những kỉ niệm của bà ở chiến khu, tham gia chiến tác cùng anh em bộ huấn, bà lại gợi nhắc về hiện tại: "Bà bây giờ mong mỏi các con, hiện nay, đất nước mình đã ổn định, nhưng chưa thực sự hoàn thành tất đoàn những gì mà Bác muốn. Thế hay tre già măng mọc, bà luôn quan niệm thế hay đời sau sẽ đảm truyện thế hay trước, bà nay cũng gần đất xa gọi, đã chín mươi mấy tuổi rồi nhưng lòng bà lúc nào cũng hướng về đất nước, mong muốn một ngày nào đó đất nước ta cũng sẽ phát triển như những nước bạn, con người ta cũng biết sống sao cho phải đạo làm người. "
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Bà Kế, ngày xưa bà làm giao liên, phụ việc theo giỏi and Communication, ngoại giao trên đồn bốt out Hoóc-môn and some of khu vực lân cận, bà theo xe of the thanh niên bộ đội, vận chuyển lương thực, đạn dược to chiến khu. Song, trên chặn đường đi no lúc nào là yên ổn bởi tiếng súng nổ Recent xa, tiếng bom mìn cứ liên tục dập vào xe, đường đi bị bom phá tạo thành those lỗ hỏng cực lớn. Lắm lúc rơi vào tay giấc, bà luôn nghĩ chắc chắn mình sẽ chết that will not còn tiếp tục cùng its chiến sĩ tham gia chiến đấu; against bà, cái chết chẳng có gì đáng sợ bởi might lí làm bà tham gia chiến đấu is for hy sinh vì nghĩa lớn, bà luôn cầu mong những anh em chiến sĩ hy sinh phù hộ cho bà beyond qua those tai kiếp, avoid those Điềm rủi and in the lần bị bắt, giam cầm, bà will một toàn thoát nạn. Trọng hoàn cảnh đất nước đối diện for muôn ngàn hiểm nguy, đời sống vật chất nơi chiến khu must be called is much khó khăn and cơ cực: bữa đói, bữa no, against those chiến sĩ as well as the following người làm in công tác kháng chiến, one củ khoai that they đủ cho ấm lòng; theo lời Kể of bà, gia đình bà are also vô cùng khó khăn, thiếu thốn, when not have quần áo cho mọi người in gia đình, only ai đi công tác hay làm nhiệm vụ mới mặc đồ lành, chứ as thường Lê Văn mặc rách cả. Nghe to đây, ai nấy that will xúc động, nước mắt chảy ngược vào trong, can ai dám khóc trước mặt bà, not because we sợ bà cười mà vì we sợ those kỉ niệm không đẹp that would tràn về in tâm thức của bà, the kỉ niệm are used nước mắt mới possible quên được ...
Sao one hồi lâu kể chuyện về those kỉ niệm of bà out chiến khu, tham gia chiến đấu cùng anh em bộ đội, bà lại gợi nhắc về hiện tại: "Bà bây giờ mong mỏi the con, hiện nay, đất nước mình was ổn định, but chưa thực sự hoàn thành tất cả those gì mà Bác want. Thế hệ tre già măng mọc, bà luôn quan niệm thế hệ đời sau sẽ nói tiếp thế hệ trước, bà nay that Recent đất xa trời, đã chín mươi mấy tuổi rồi but lòng bà lúc nào cũng hướng về đất nước, expected one ngày nào which đất nước ta that would phát triển such as the following nước bạn, con người ta are also known sống sao cho be đạo làm người. "
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: