Chapter 32a Branch of PlumGenji was immersed in preparations for his d dịch - Chapter 32a Branch of PlumGenji was immersed in preparations for his d Việt làm thế nào để nói

Chapter 32a Branch of PlumGenji was

Chapter 32

a Branch of Plum

Genji was immersed in preparations for his daughter’s initiation ceremonies. Similar ceremonies were to be held for the crown prince in the Second Month. The girl was to go to court immediately afterwards.
It was now the end of the First Month. In his spare time Genji saw to blending the perfumes she would take with her. Dissatisfied with the new ones that had come from the assistant viceroy of Kyushu, he had old Chinese perfumes brought from the Nijō storehouses.
“It is with scents as with brocades: the old ones are more elegant and congenial.
Then there were cushions for his daughter’s trousseau, and covers and trimmings and the like. New fabrics did not compare with the damasks and red and gold brocades which an embassy had brought from Korea early in his father’s reign. He selected the choicest of them and gave the Kyushu silks and damasks to the serving women.
He laid out all the perfumes and divided them among his ladies. Each of them was to prepare two blends, he said. At Rokujō and elsewhere people were busy with gifts for the officiating priests and all the important guests. Every detail, said Genji, must be of the finest. The ladies were hard at work at their perfumes, and the clatter of pestles was very noisy indeed.
Setting up his headquarters in the main hall, apart from Murasaki, Genji turned with great concentration to blending two perfumes the formulas for which — how can they have come into his hands? — had been handed down in secret from the day of the emperor Nimmyō. In a deeply curtained room in the east wing Murasaki was at work on blends of her own, after the secret Hachijō tradition. The competition was intense and the security very strict.
“Let the depths and shallows be sounded,” said Genji solemnly, “before we reach our decisions.” His eagerness was so innocent and boyish that few would have taken him for the father of the initiate.
The ladies reduced their staffs to a minimum and let it be known that they were not limiting themselves to perfumes but were concerned with accessories too. They would be satisfied with nothing but the best and most original jars and boxes and censers.
They had exhausted all their devices and everything was ready. Genji would review the perfumes and seal the best of them in jars.
Prince Hotaru came calling on the tenth of the Second Month. A gentle rain was falling and the rose plum near the veranda was in full and fragant bloom. The ceremonies were to be the next day. Very close since boyhood, the brothers were admiring the blossoms when a note came attached to a plum branch from which most of the blossoms had fallen. It was from Princess Asagao, said the messenger. Prince Hotaru was very curious, having heard rumors.
“I made certain highly personal requests of her,” said Genji, smiling and putting the letter away. “I am sure that as always she has complied with earnest efficiency.”
The princess had sent perfumes kneaded into rather large balls in two jars, indigo and white, the former decorated with a pine branch and the latter a branch of plum. Though the cords and knots were conventional, one immediately detected the hand of a lady of taste. Inspecting the gifts and finding them admirable, the prince came upon a poem in faint ink which he softly read over to himself.
“Its blossoms fallen, the plum is of no further use.
Let its fragrance sink into the sleeves of another.”
Yūgiri had wine brought for the messenger and gave him a set of lady’s robes, among them a Chinese red lined with purple.
Genji’s reply, tied to a spray of rose plum, was on red paper.
“And what have you said to her?” asked the prince. “Must you be so
“I would not dream of having secrets from you.”
This, it would seem, is the poem which he jotted down and handed to his brother:
“The perfume must be hidden lest people talk,
But I cannot take my eye from so lovely a blossom.”
“This grand to-do may strike you as frivolous,” said Genji, “but a man does go to very great troubles when he has only one daughter. She is a homely little thing whom I would not wish strangers to see, and so I am keeping it in the family by asking the empress to officiate. The empress is a lady of very exacting standards, and even though I think of her as one of the family I would not want the smallest detail to be wrong.”
“What better model could a child have than an empress?”
The time had come to review the perfumes.
“It should be on a rainy evening,” said Genji. “And you shall judge them. Who if not you?”
He had censers brought in. A most marvelous display was ranged before the prince, for the ladies were determined that their manufactures be presented to the very best advantage.
“I am hardly the one who knows,” said the prince.
He went over them very carefully, finding this and that delicate flaw, for the finest perfumes are sometimes just a shade too insistent or too bland.
Genji sent for the two perfumes of his own compounding. It being in the old court tradition to bury perfumes beside the guardsmen’s stream, he had buried them near the stream that flowed between the main hall and the west wing. He dispatched Koremitsu’s son, now a councillor, to dig them up. Yūgiri brought them in.
“You have assigned me a most difficult task,” said the prince. “I fear that my judgment may be a bit smoky.”
The same tradition had in several fashions made its way down to the several contestants. Each had added ingeniously original touches. The prince was faced with many interesting and delicate problems.
Despite Asagao’s self-deprecatory poem, her “dark” winter incense was judged the best, somehow gentler and yet deeper than the others. The prince decided that among the autumn scents, the “chamberlain’s perfumes,” as they are called, Genji’s had an intimacy which however did not insist upon itself. Of Murasaki’s three, the plum or spring perfume was especially bright and original, with a tartness that was rather daring.
“Nothing goes better with a spring breeze than a plum blossom,” said the prince.
Observing the competition from her summer quarter, the lady of the orange blossoms was characteristically reticent, as inconspicuous as a wisp of smoke from a censer. She finally submitted a single perfume, a summer lotus-leaf blend with a pungency that was gentle but firm. In the winter quarter the Akashi lady had as little confidence that she could hold her own in such competition. She finally submitted a “hundred pace” sachet from an adaptation of Minamoto Kintada’s formula by the earlier Suzaku emperor, of very great delicacy and refinement.
The prince announced that each of the perfumes was obviously the result of careful thought and that each had much to recommend it.
“A harmless sort of conclusion,” said Genji.
The moon rose, there was wine, the talk was of old times. The mist-enshrouded moon was weirdly beautiful, and the breeze following gently upon the rain brought a soft perfume of plum blossoms. The mixture of scents inside the hall was magical.
It was the eve of the ceremony. The stewards’ offices had brought musical instruments for a rehearsal. Guests had gathered in large numbers and flute and koto echoed through all the galleries. Kashiwagi, Kōbai, and Tō no Chūjō‘s other sons stopped by with formal greetings. Genji insisted that they join the concert. For Prince Hotaru there was a lute, for Genji a thirteen-stringed koto, for Kashiwagi, who had a quick, lively touch, a Japanese koto. Yūgiri took up a flute, and the high, clear strains, appropriate to the season, could scarcely have been improved upon. Beating time with a fan, Kōbai was in magnificent voice as he sang “A Branch of Plum.” Genji and Prince Hotaru joined him at the climax. It was Kōbai who, still a court page, had sung “Takasago” at the rhyme-guessing contest so many years before. Everyone agreed that though informal it was an excellent concert.
Prince Hotaru intoned a poem as wine was brought in:
“The voice of the warbler lays a deeper spell
Over one already enchanted by the blossoms.
“For a thousand years, if they do not fall?”
Genji replied:
“Honor us by sharing our blossoms this spring
Until you have taken on their hue and fragrance.”
Kashiwagi recited this poem as he poured for Yūgiri:
“Sound your bamboo flute all through the night
And shake the plum branch where the warbler sleeps.”
Yūgiri replied:
“I thought we wished to protect them from the winds,
The blossoms you would have me blow upon madly.
“Most unthinking of you, sir.” There was laughter.
This was Kōbai’s poem:
“Did not the mists intercede to dim the moonlight
The birds on these branches might burst into joyous blossom.”
And indeed music did sound all through the night, and it was dawn when Prince Hotaru made ready to leave. Genji had a set of informal court robes and two sealed jars of perfume taken out to his carriage.
“If she catches a scent of blossoms upon these robes,
My lady will charge me with having misbehaved.”
“How very sad for you,” said Genji, coming out as the carriage was being readied.
“I should have thought your lady might be pleased
To have you come home all flowers and brocades.
“She can scarcely be witness to such a sight every day.”
The prince could not immediately think of an answer.
There were modest but tasteful gifts, ladies’ robes and the like, for all the other guests.
Genji went to the southwest quarter early that evening. A porch at the west wing, where Akikonomu was in residence, had been fitted out for the ceremony. The women whose duty it would be to bind up the initiate’s hair were already in attendance. Murasaki thought it a proper occasion to visit Akikonomu. Each of the two ladies had a large retinue with her. The ceremonies reached a climax at about midnight with the tying of the ceremonial train. Though the light was dim, Akikonomu could see that the girl was very pretty indeed.
“Still a gawky child,” said Genji. “I
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chương 32một chi nhánh của mậnGenji được đắm mình trong việc chuẩn bị cho con gái của ông bắt đầu nghi lễ. Tương tự buổi lễ đã được tổ chức cho Thái tử ở tháng thứ hai. Các cô gái đã đi đến tòa án ngay lập tức sau đó.Nó bây giờ là kết thúc của tháng đầu tiên. Trong thời gian rỗi Genji thấy để pha trộn nước hoa của cô sẽ có với cô ấy. Không hài lòng với những cái mới mà đã đi từ trợ lý phó vương của Kyushu, ông đã cũ nước hoa Trung Quốc đã mang từ kho Nijō."Đó là với mùi hương như với brocades: những cái cũ có nhiều thanh lịch và tính chất giống nhau.Sau đó đã có đệm cho con gái của ông trousseau, và bao gồm và trang trí và như thế. Loại vải mới đã không so sánh với các damasks và brocades màu đỏ và vàng mà đại sứ quán đã mang từ Triều tiên sớm trong triều đại của cha mình. Ông chọn kiềng của họ và trao Kyushu vải sợi và damasks cho phụ nữ phục vụ.Ông đặt ra tất cả các nước hoa và chia họ trong số các phụ nữ của mình. Mỗi người trong số họ đã chuẩn bị hai hỗn hợp, ông nói. Tại Rokujō và các nơi khác người đang bận rộn với quà tặng cho các linh mục officiating và tất cả các khách hàng quan trọng. Mọi chi tiết, cho biết Genji, phải tốt nhất. Phụ nữ đã được cứng tại nơi làm việc tại nước hoa của họ, và clatter pestles là thực sự rất ồn ào.Thiết lập các trụ sở của mình tại sảnh chính, ngoài Murasaki, Genji bật với nồng độ tuyệt vời để pha trộn nước hoa hai công thức mà-làm thế nào họ có thể đã đi vào bàn tay của mình? -đã được bàn giao trong bí mật từ ngày của Thiên hoàng Nimmyō. Trong một căn phòng sâu curtained trong cánh đông Murasaki là tại nơi làm việc trên các hỗn hợp của riêng, sau khi bí mật của cô truyền thống Hachijō. Cuộc thi được cường độ cao và an ninh rất nghiêm ngặt."Hãy để sâu và vùng nước nông được nghe," cho biết Genji đã long trọng, "trước khi chúng tôi đến quyết định của chúng tôi." Sự háo hức của ông là như vậy vô tội và nam tính rằng ít đã có thể đưa anh ta cho cha bắt.Phụ nữ giảm nhân viên của họ đến mức tối thiểu và để cho nó được biết rằng họ đã không hạn chế bản thân để nước hoa nhưng đã được quan tâm với các phụ kiện quá. Họ muốn được hài lòng với không có gì nhưng tốt nhất và độc đáo nhất lọ và hộp và censers.Họ đã cạn kiệt tất cả các thiết bị của họ và tất cả mọi thứ đã sẵn sàng. Genji sẽ xem lại các nước hoa và con dấu tốt nhất của họ trong lọ.Hoàng tử Hotaru đến gọi ngày thứ mười của tháng thứ hai. Một cơn mưa nhẹ nhàng rơi xuống và mận tăng gần veranda là đầy đủ và fragant nở. Các buổi lễ đã là ngày hôm sau. Rất gần kể từ tuổi thơ ấu, anh em khâm phục ngắm nhìn hoa khi một lưu ý đến gắn liền với một chi nhánh mận từ mà hầu hết các hoa đã giảm. Đó là từ công chúa Asagao, ông là người đưa tin. Hoàng tử Hotaru là rất tò mò, có nghe tin đồn."Tôi thực hiện một số yêu cầu rất cá nhân của cô," cho biết Genji, mỉm cười và đưa bức thư ra. "Tôi chắc chắn rằng như mọi khi cô đã tuân thủ một cách nghiêm túc hiệu quả."Công Chúa đã gửi nước hoa kneaded vào các quả bóng khá lớn trong hai bình, chàm và trắng, trước đây trang trí với một chi nhánh thông và sau đó một chi nhánh của mận. Dù dây và hải lý thông thường, một ngay lập tức phát hiện bàn tay của một người phụ nữ của hương vị. Kiểm tra những món quà và việc tìm kiếm chúng đáng ngưỡng mộ, Hoàng tử đến khi một bài thơ trong mờ nhạt mực mà ông nhẹ nhàng đọc cho chính mình."Hoa của nó giảm, mận là không tiếp tục sử dụng.Để hương thơm của nó chìm vào tay áo của người khác."Yūgiri có rượu mang lại cho messenger và cho ông một bộ áo choàng của phụ nữ, trong đó có một màu đỏ Trung Quốc lót bằng màu tím.Trả lời của Genji, gắn với một phun hoa hồng mận, là trên giấy màu đỏ."Và những gì bạn đã nói với cô ấy?" hỏi hoàng tử. "Bạn phải như vậy"Tôi sẽ không mơ có bí mật từ bạn."Điều này, nó sẽ có vẻ, là bài thơ mà ông jotted xuống và giao cho anh trai của ông:"Nước hoa phải được ẩn vì sợ mọi người nói,"Nhưng tôi không thể có con mắt của tôi từ rất đáng yêu một hoa."“This grand to-do may strike you as frivolous,” said Genji, “but a man does go to very great troubles when he has only one daughter. She is a homely little thing whom I would not wish strangers to see, and so I am keeping it in the family by asking the empress to officiate. The empress is a lady of very exacting standards, and even though I think of her as one of the family I would not want the smallest detail to be wrong.”“What better model could a child have than an empress?”The time had come to review the perfumes.“It should be on a rainy evening,” said Genji. “And you shall judge them. Who if not you?”He had censers brought in. A most marvelous display was ranged before the prince, for the ladies were determined that their manufactures be presented to the very best advantage.“I am hardly the one who knows,” said the prince.He went over them very carefully, finding this and that delicate flaw, for the finest perfumes are sometimes just a shade too insistent or too bland.Genji sent for the two perfumes of his own compounding. It being in the old court tradition to bury perfumes beside the guardsmen’s stream, he had buried them near the stream that flowed between the main hall and the west wing. He dispatched Koremitsu’s son, now a councillor, to dig them up. Yūgiri brought them in.“You have assigned me a most difficult task,” said the prince. “I fear that my judgment may be a bit smoky.”The same tradition had in several fashions made its way down to the several contestants. Each had added ingeniously original touches. The prince was faced with many interesting and delicate problems.Despite Asagao’s self-deprecatory poem, her “dark” winter incense was judged the best, somehow gentler and yet deeper than the others. The prince decided that among the autumn scents, the “chamberlain’s perfumes,” as they are called, Genji’s had an intimacy which however did not insist upon itself. Of Murasaki’s three, the plum or spring perfume was especially bright and original, with a tartness that was rather daring.“Nothing goes better with a spring breeze than a plum blossom,” said the prince.Observing the competition from her summer quarter, the lady of the orange blossoms was characteristically reticent, as inconspicuous as a wisp of smoke from a censer. She finally submitted a single perfume, a summer lotus-leaf blend with a pungency that was gentle but firm. In the winter quarter the Akashi lady had as little confidence that she could hold her own in such competition. She finally submitted a “hundred pace” sachet from an adaptation of Minamoto Kintada’s formula by the earlier Suzaku emperor, of very great delicacy and refinement.The prince announced that each of the perfumes was obviously the result of careful thought and that each had much to recommend it.“A harmless sort of conclusion,” said Genji.The moon rose, there was wine, the talk was of old times. The mist-enshrouded moon was weirdly beautiful, and the breeze following gently upon the rain brought a soft perfume of plum blossoms. The mixture of scents inside the hall was magical.It was the eve of the ceremony. The stewards’ offices had brought musical instruments for a rehearsal. Guests had gathered in large numbers and flute and koto echoed through all the galleries. Kashiwagi, Kōbai, and Tō no Chūjō‘s other sons stopped by with formal greetings. Genji insisted that they join the concert. For Prince Hotaru there was a lute, for Genji a thirteen-stringed koto, for Kashiwagi, who had a quick, lively touch, a Japanese koto. Yūgiri took up a flute, and the high, clear strains, appropriate to the season, could scarcely have been improved upon. Beating time with a fan, Kōbai was in magnificent voice as he sang “A Branch of Plum.” Genji and Prince Hotaru joined him at the climax. It was Kōbai who, still a court page, had sung “Takasago” at the rhyme-guessing contest so many years before. Everyone agreed that though informal it was an excellent concert.Prince Hotaru intoned a poem as wine was brought in:“The voice of the warbler lays a deeper spellOver one already enchanted by the blossoms.“For a thousand years, if they do not fall?”Genji replied:“Honor us by sharing our blossoms this springUntil you have taken on their hue and fragrance.”
Kashiwagi recited this poem as he poured for Yūgiri:
“Sound your bamboo flute all through the night
And shake the plum branch where the warbler sleeps.”
Yūgiri replied:
“I thought we wished to protect them from the winds,
The blossoms you would have me blow upon madly.
“Most unthinking of you, sir.” There was laughter.
This was Kōbai’s poem:
“Did not the mists intercede to dim the moonlight
The birds on these branches might burst into joyous blossom.”
And indeed music did sound all through the night, and it was dawn when Prince Hotaru made ready to leave. Genji had a set of informal court robes and two sealed jars of perfume taken out to his carriage.
“If she catches a scent of blossoms upon these robes,
My lady will charge me with having misbehaved.”
“How very sad for you,” said Genji, coming out as the carriage was being readied.
“I should have thought your lady might be pleased
To have you come home all flowers and brocades.
“She can scarcely be witness to such a sight every day.”
The prince could not immediately think of an answer.
There were modest but tasteful gifts, ladies’ robes and the like, for all the other guests.
Genji went to the southwest quarter early that evening. A porch at the west wing, where Akikonomu was in residence, had been fitted out for the ceremony. The women whose duty it would be to bind up the initiate’s hair were already in attendance. Murasaki thought it a proper occasion to visit Akikonomu. Each of the two ladies had a large retinue with her. The ceremonies reached a climax at about midnight with the tying of the ceremonial train. Though the light was dim, Akikonomu could see that the girl was very pretty indeed.
“Still a gawky child,” said Genji. “I
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chương 32 Chi nhánh của Plum Genji đã được đắm mình trong việc chuẩn bị cho lễ khởi của con gái. Nghi lễ tương tự đã được tổ chức cho các thái tử trong tháng thứ hai. Các cô gái đã đến tòa án ngay sau đó. Đó là bây giờ cuối cùng của tháng đầu tiên. Trong thời gian rảnh rỗi của mình Genji thấy để pha trộn các loại nước hoa cô sẽ đi với cô. Không hài lòng với những cái mới mà đến từ các trợ lý phó vương của Kyushu, ông đã có nước hoa cũ của Trung Quốc được đưa từ kho Nijo. "Đó là với mùi hương như với thổ cẩm:. Những cái cũ là thanh lịch và thích hợp hơn Sau đó, có đệm cho mình con gái của quần áo của cô dâu, và bìa và trang trí và các loại tương tự. Vải mới đã không so sánh với các damasks và thổ cẩm màu đỏ và vàng mà một đại sứ quán đã mang từ Hàn Quốc vào đầu triều đại của cha mình. Ông chọn xinh tốt của họ và cho lụa Kyushu và damasks để những người phụ nữ phục vụ. Ông đặt ra tất cả các loại nước hoa và chia chúng trong số phụ nữ của mình. Mỗi người trong số họ đã phải chuẩn bị hai pha trộn, ông nói. Tại Rokujō và các nơi khác người đang bận rộn với những món quà cho các linh mục cử hành và tất cả các vị khách quan trọng. Mỗi chi tiết, nói Genji, phải là những tốt nhất. . Các cô gái đã chăm chỉ làm việc tại nước hoa của họ, và kêu vang của pestles đã rất ồn ào thực sự lập trụ sở chính của mình trong hội trường chính, ngoài Murasaki, Genji biến với nồng độ lớn để trộn hai loại nước hoa các công thức mà - làm thế nào có thể họ đã đi vào bàn tay của mình? - Đã được lưu truyền trong bí mật từ những ngày của các hoàng đế Nimmyō. Trong một căn phòng sâu che màn ở cánh phía đông Murasaki đang làm việc trên các hỗn hợp của riêng mình, sau khi truyền thống bí mật Hachijo. Sự cạnh tranh dữ dội và an ninh rất nghiêm ngặt. "Hãy để cho sâu và vùng nước nông được vang lên," Genji long trọng nói, "trước khi chúng tôi đưa ra quyết định của chúng tôi." Sự háo hức của anh là rất ngây thơ và trẻ con mà ít người đã đưa ông cho cha của khởi. Các nữ nhân viên của họ giảm đến mức tối thiểu và để cho nó được biết là họ đã không hạn chế bản thân để nước hoa nhưng đã được quan tâm với các phụ kiện quá. Họ sẽ hài lòng với không có gì nhưng các lọ tốt nhất và độc đáo nhất và hộp và censers. Họ đã cạn kiệt tất cả các thiết bị của họ và tất cả mọi thứ đã sẵn sàng. Genji sẽ xem xét lại các loại nước hoa và con dấu tốt nhất của họ trong lọ. Hoàng tử Hotaru đã kêu gọi các phần mười của tháng thứ hai. Một cơn mưa nhẹ nhàng rơi và mận hồng gần hiên là đầy đủ và fragant nở. Buổi lễ đã được vào ngày hôm sau. Rất gần kể từ thời niên thiếu, anh em đã được chiêm ngưỡng những bông hoa khi một lưu ý đến gắn vào một nhánh mận từ đó hầu hết các hoa đã rơi. Đó là thư của công chúa Asagao, cho biết messenger. Hoàng tử Hotaru đã rất tò mò, có tin đồn nghe. "Tôi đã thực hiện một số yêu cầu cao cá nhân của mình," Genji nói, mỉm cười và đưa thư đi. "Tôi chắc chắn rằng như mọi khi cô đã tuân thủ hiệu quả một cách nghiêm túc." Công chúa đã gửi nước hoa nhào vào bóng khá lớn trong hai lọ, chàm và màu trắng, cựu được trang trí với một nhánh cây thông và sau này là một chi nhánh của mận. Mặc dù các dây và hải lý là thông thường, một ngay lập tức phát hiện bàn tay của một người phụ nữ của hương vị. Kiểm tra những món quà và việc tìm kiếm chúng ngưỡng mộ, hoàng tử đi đến một bài thơ bằng mực mờ nhạt mà anh khẽ đọc hơn với chính mình. "Hoa của nó sa ngã, mận là không sử dụng nữa. Hãy để tản mùi thơm của nó vào tay áo của người khác." Yugiri có rượu đưa cho sứ giả và đưa cho anh ta một bộ áo choàng của phụ nữ, trong đó có một Trung Quốc màu đỏ lót bằng màu tím. reply Genji của, gắn với một phun hoa hồng mận, là trên giấy đỏ. "Và có những gì bạn nói với cô ấy?" hỏi các hoàng tử. "Bạn phải được như vậy" Tôi sẽ không mơ ước có bí mật từ bạn ". Điều này, có vẻ như, là bài ​​thơ mà ông jotted xuống và giao cho anh trai của mình:" Các nước hoa phải được ẩn vì sợ mọi người nói chuyện, Nhưng tôi không thể mất mắt của tôi từ rất đáng yêu như một hoa. "" lớn này cần làm có thể tấn công bạn là phù phiếm, "Genji nói," nhưng một người đàn ông đi đến những rắc rối rất tuyệt vời khi ông chỉ có một cô con gái. Cô là một điều giản dị bé mà tôi sẽ không muốn người lạ nhìn thấy, và do đó, tôi giữ nó trong gia đình bằng cách yêu cầu các hoàng hậu để làm lễ. Các hoàng hậu là một phụ nữ của tiêu chuẩn rất chính xác, và mặc dù tôi nghĩ rằng cô ấy là một trong những gia đình mà tôi không muốn các chi tiết nhỏ nhất để thể sai. "" Những gì mô hình tốt hơn có thể là một đứa trẻ có hơn một hoàng hậu? "Hiện đã có đến để xem xét các loại nước hoa. "Nó sẽ được vào một buổi tối mưa," Genji nói. "Và bạn sẽ đánh giá họ. Ai nếu không bạn? "Ông đã censers đưa vào. Hiển thị A tuyệt vời nhất đã dao động trước các hoàng tử, cho những người phụ nữ đã được xác định rằng họ sản xuất được trình bày để các lợi thế rất tốt." Tôi hầu như không một ai biết được, "cho biết hoàng tử. Ông đã đi qua chúng rất cẩn thận, việc tìm kiếm này và rằng lỗ hổng tinh tế, cho các loại nước hoa tốt nhất đôi khi chỉ là một bóng mát quá lơn hoặc quá nhạt nhẽo. Genji gửi cho hai loại nước hoa của lãi kép của riêng mình. Nó được trong truyền thống tòa án cũ để chôn bên cạnh dòng nước hoa của binh sĩ, ông đã chôn họ gần các dòng suối chảy giữa sảnh chính và cánh phía Tây. Ông phái con trai của Koremitsu, bây giờ là một ủy viên hội đồng, để đào chúng lên. Yugiri đưa họ vào. "Bạn đã giao cho tôi một nhiệm vụ khó khăn nhất," hoàng tử nói. "Tôi sợ rằng sự phán đoán của tôi có thể là một chút khói." Truyền thống tương tự có trong một số thời trang làm theo cách của mình xuống một vài thí sinh. Mỗi đã thêm chạm khéo léo gốc. Các hoàng tử đã phải đối mặt với nhiều vấn đề thú vị và tinh tế. Mặc dù bài thơ tự phản kháng của Asagao, "đen tối" mùa đông hương của cô được đánh giá là tốt nhất, bằng cách nào đó nhẹ nhàng nhưng sâu sắc hơn so với những người khác. Các hoàng tử đã quyết định rằng trong số những mùi hương mùa thu, "nước hoa của quan thị vệ," như chúng được gọi, Genji của có một sự thân mật mà tuy nhiên đã không nhấn mạnh vào chính nó. Của Murasaki của ba, mận hay xuân nước hoa đặc biệt tươi sáng và ban đầu, với một tartness rằng khá táo bạo. "Không có gì đi tốt hơn với một làn gió mùa xuân hơn một hoa mận," cho biết hoàng tử. Quan sát sự cạnh tranh từ quý mùa hè của mình, lady của hoa cam là đặc trưng kín đáo, như không dễ như một wisp khói từ một lư hương. Cô cuối cùng nộp một loại nước hoa duy nhất, một mùa hè sen lá trộn với một cay đó là nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. Trong quý mùa đông người phụ nữ Akashi có ít sự tự tin rằng cô có thể giữ riêng của mình trong cuộc cạnh tranh đó. Cuối cùng, cô đã gửi một "trăm tốc độ" gói từ một sự thích nghi của công thức Minamoto Kintada của hoàng đế Suzaku trước đó, các món ăn rất tuyệt vời và tinh tế. Hoàng tử đã thông báo rằng mỗi người trong các loại nước hoa rõ ràng là kết quả của suy nghĩ cẩn thận và rằng mỗi người đều có nhiều để giới thiệu nó. "Một loại vô hại của kết luận," Genji nói. Mặt Trăng mọc, đã có rượu, cuộc nói chuyện của ngày xưa. Mặt trăng sương mù che phủ là kì lạ đẹp, và những làn gió nhẹ nhàng sau khi cơn mưa đã mang đến một hương thơm nhẹ nhàng của hoa mận. Các hỗn hợp của mùi hương bên trong hội trường là huyền diệu. Đó là đêm trước của buổi lễ. Văn phòng quản gia 'đã mang dụng cụ âm nhạc cho một buổi tập. Du khách đã tụ tập với số lượng lớn và sáo và koto lặp qua tất cả các phòng trưng bày. Kashiwagi, Kōbai, và để không có con trai khác Chūjō dừng lại bởi với lời chào chính thức. Genji nhấn mạnh rằng họ tham gia những buổi hòa nhạc. Đối với Hoàng tử Hotaru đã có một cây đàn lute, cho Genji một koto mười ba dây, cho Kashiwagi, người đã có một, cảm ứng sống động nhanh chóng, một koto Nhật Bản. Yugiri đã lên một tiếng sáo, và cao, chủng rõ ràng, thích hợp cho mùa giải, có thể hầu như đã được cải tiến. Thời gian đánh bại với một fan hâm mộ, Kōbai là trong giọng nói tuyệt vời như anh hát "Một chi nhánh của Mai." Genji và Prince Hotaru tham gia cùng anh ở đỉnh cao. Đó là Kōbai người, vẫn một trang tòa án, đã hát "Takasago" tại cuộc thi vần đoán rất nhiều năm trước. Mọi người đều đồng ý rằng mặc dù không chính thức đó là một buổi biểu diễn tuyệt vời. Hoàng tử Hotaru xướng một bài thơ như rượu vang đã được đưa vào: "Tiếng nói của loài chim chích đặt một câu thần chú sâu hơn Hơn một đã bị mê hoặc bởi những bông hoa." Đối với một ngàn năm, nếu họ không rơi "? Genji trả lời:" Hãy tôn kính chúng tôi bằng cách chia sẻ hoa của chúng tôi trong mùa xuân này. Cho đến khi bạn đã thực hiện trên màu sắc và mùi hương của họ "Kashiwagi đọc bài thơ này khi ông đổ cho Yugiri:" Âm thanh sáo trúc của bạn thông qua tất cả các đêm Và lắc nhánh mận . nơi loài chim chích ngủ "Yugiri trả lời:" Tôi nghĩ rằng chúng tôi muốn bảo vệ họ khỏi những cơn gió,. Các hoa bạn sẽ có tôi thổi khi điên cuồng. ". không suy nghĩ lớn các bạn, thưa ngài" Có tiếng cười Đây là bài ​​thơ Kōbai của: " không sương mù cầu bầu để mờ ánh trăng Những con chim trên những chi nhánh có thể xông vào hoa vui vẻ. "Và thực sự âm nhạc đã làm âm thanh suốt đêm, và nó đã được bình minh khi Hoàng tử Hotaru đã sẵn sàng để lại. Genji đã có một bộ áo choàng tòa án chính thức và hai chiếc bình nước hoa lấy ra để xe ngựa của mình. "Nếu cô bắt một mùi hương của hoa trên những bộ áo choàng, người phụ nữ của tôi sẽ tính phí cho tôi với đã phạm lỗi." "Làm thế nào rất buồn cho bạn," nói Genji, sắp ra như chiếc xe ngựa đã được chuẩn bị sẵn sàng. "Tôi phải nghĩ phụ nữ của bạn có thể được hài lòng để có bạn đến nhà tất cả hoa và thổ cẩm." Cô khó có thể được chứng kiến một cảnh tượng như vậy mỗi ngày. "Các hoàng tử có thể không ngay lập tức nghĩ đến một câu trả lời. Có những món quà khiêm tốn nhưng trang nhã, áo choàng phụ nữ 'và như thế, cho tất cả các khách hàng khác. Genji đến quý tây nam đầu vào tối hôm đó. Một mái hiên ở cánh phía Tây, nơi Akikonomu là tại nơi cư trú, đã được trang bị ra cho buổi lễ. Những người phụ nữ mà nhiệm vụ chính sẽ được gắn lên của đầu tóc đều đã tham dự. Murasaki nghĩ rằng nó là một dịp thích hợp để thăm Akikonomu. Mỗi phòng trong số hai phụ nữ đã có một đoàn tùy tùng đông với cô ấy. Các nghi lễ lên đến đỉnh điểm vào khoảng nửa đêm với cần buộc tàu nghi lễ. Mặc dù ánh sáng đã mờ, Akikonomu có thể thấy rằng các cô gái rất xinh đẹp. "Vẫn còn một đứa trẻ vụng về," Genji nói. "TÔI




































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: