the fine artof small talkHow to Start a Conversation, KeepIt Going, Bu dịch - the fine artof small talkHow to Start a Conversation, KeepIt Going, Bu Việt làm thế nào để nói

the fine artof small talkHow to Sta


the fine art
of small talk
How to Start a Conversation, Keep
It Going, Build Networking Skills—
and Leave a Positive Impression!
 
new york
To Jared Fine Holst and Sarah Fine Holst, my inspiration and
motivation. And the gentle wind beneath my wings, Steve Tilliss.
Contents
Preface ix
chapter 1
What’s the Big Deal About Small Talk? 1
chapter 2
Get Over Your Mom’s Good Intentions 12
chapter 3
Take the Plunge: Start a Conversation! 27
chapter 4
Keep the Conversation Going! 37
chapter 5
Let’s Give ’Em Something to Talk About 49
chapter 6
Hearing Aids and Listening Devices 66
chapter 7
Prevent Pregnant Pauses with Preparation 84
chapter 8
Conversational Clout 108
chapter 9
Crimes and Misdemeanors 114
chapter 10
The Graceful Exit 139
chapter 11
The Conversational Ball Is in Your Court! 154
chapter 12
Make the Most of Networking Events! 159
chapter 13
Surviving the Singles Scene 165
chapter 14
Feel-Good Factor 185
chapter 15
Holiday Party Savvy 192
chapter 16
Carpe Diem 195
Acknowledgments 201
viii . contents
When I first got into the business of helping people cultivate conversation skills, I ran into a lot of
skepticism. Invariably, executives would scoff at the idea
of a housewife’s trivial initiative to overcome boredom.
Then I would get clandestine calls for assistance from
folks with prestigious titles. People would construct
elaborate covert operations to seek advice without actually asking for it, because they were embarrassed. I can
appreciate that. In a previous life as a nerdy engineer, I
was burdened with poor social skills and embarrassed by
my own conversational ineptitude. Before I gave myself a
remedial education in the Fine Art of Small Talk, I had
been a poor communicator and a timid person for as long
as I could recall.
Preface
As a girl I had been an overweight, reticent kid who
sat invisible in the back of the class, often excluded because of my size. One of my most vivid memories of
childhood is that of a birthday party for my third-grade
classmate Rita. Every girl in my class was invited except
for one other very overweight girl and me. That experience was so hurtful that I withdrew into a world of
books. I had no idea how to make a friend or have a
friend. Consequently, I never learned how to talk to my
peers.
Naturally, when I got older, I selected a career without a high demand for conversation. I became an
engineer—a perfect choice, since engineering tends to be
highly technical and requires little chatting. I routinely
made technical presentations or answered complex engineering questions without any trouble. All that was required was competence in my field. However, when I was
sent to conferences or industry meetings, I was expected
to mingle with colleagues. Network. Meet clients. I was
filled with panic. I only knew one way to start a conversation. Without fail, I would ask every person I met,
What do you do? After we exchanged career notes, the
conversation invariably sputtered to an agonizing halt. I
x . preface
didn’t know how to keep it going. I skipped every social
function I could. The ones I couldn’t, I’d arrive late, leave
early, and, in between, pray that some other person with
better skills and a kind heart would rescue me by initiating a conversation.
I struggled with the art of conversation throughout
my tenure as an engineer. Then I took a break from my
career to have my two children. In that interlude, I decided that I was weary of being overweight and selfconscious. I lost sixty-five pounds. My self-image
improved. I wanted to have friends and to have fun. To
do so, I knew that I would have to acquire better social
skills. I took note of those who were successful at cultivating friendships and mingling in a crowd. I watched
their techniques and timidly began to imitate them.
My motivation went into overdrive after my husband
and I divorced. I realized that I’d have to start socializing
if I wanted to meet anyone. Here I was approaching forty
years of age, having been out of my field for a number of
years, and needing to meet people. It was a daunting
prospect, to say the least. But I realized that acquiring
conversation skills wasn’t rocket science. I convinced myself it couldn’t be that tough or I wouldn’t see so many
preface . xi
people doing it so well. I made it my goal to figure out
how to keep a conversation going for longer than five
minutes.
One of my first experiments with small talk was a
life-changing success. I went to happy hour at a local
nightspot with a girlfriend. A man across the room began making eye contact with me. All night we kept exchanging glances, never speaking. My girlfriend prodded
me. “Debra,” she said, “just go over there and say something to him.”
I replied, “Oh, I don’t know. I don’t have anything to
say. Besides, if he wanted to meet me, he’d have come
over by now.”
But my girlfriend would not relent. She was so
adamant that her challenge finally inspired me to go over
and introduce myself to him. As I walked across the
room, my heart pounded so loudly, I could hardly hear
myself say hello to the man I now know as Rex. He
pulled out a chair and said he was delighted to meet me.
From that inauspicious beginning we began to date each
other. A friendship developed, and I learned a lot about
Rex. The most important thing I came to learn, though,
was why Rex hadn’t approached me first at the happy
hour. I was certain that his reluctance was an unspoken
xii . preface
commentary on some fault of mine. It had to be that
I was too tall, that I still weighed too much, or that I just
wasn’t his type. I could not have been more wrong. It
wasn’t about me at all. It was about him. He was too shy
to approach me.
I couldn’t believe it. It really turned my thinking
around. For the first time I understood that there were
lots of talented, educated, wonderful people in the world
who are incredibly shy. I realized that if my girlfriend
hadn’t insisted, and if I hadn’t found my courage, I never
would have met a man who became an integral part of
my life. No, I didn’t marry him, but he did become one
of my closest friends.
That experience made me a convert to small talk. I
finally understood what a great tool it could be for building rapport with people. I devoted myself to learning
about it, practicing it, and helping others become good
at it. I started my business, The Fine Art of Small Talk,
and have been small talking my way around the country
ever since. I have met countless fascinating people and
made many friends. My life is now richly populated with
a diversity of individuals who bring added meaning and
depth to each of my days.
My goal in writing this book is to offer what I’ve
preface . xiii
learned so that you, too, can reap the rewards that come
from having a repertoire of conversation skills. The techniques, tips, and skills in this book are for everyone—not
just nerds. I know salespeople who are wonderful at making formal presentations but who enter a networking
event in a cold sweat. I’ve met teachers who can chat
with students and colleagues but have no idea what to
say to parents at school functions. Harried, yet happy,
stay-at-home moms are a bundle of entertainment at a
play group but walk away from a Junior League meeting
or church event feeling isolated and disconnected. I
know one physician who closed his practice and joined an
HMO because, despite his gift as a healer, he lacked the
conversation skills and confidence to garner new referrals. The list goes on. Competent people from all walks
of life need assistance to develop conversation skills.
This book will provide you those small talk skills.
Enhancing your conversational skills will no doubt improve your quality of life. I think you’ll be surprised at
the potency of small talk. It has an amazing ripple effect.
Becoming a good conversationalist will bring new people
into your network of friends and colleagues. You will
find joy in the social events you used to dread, and you
will create pathways and channels for new opportunities
xiv . preface
to present themselves. My dear friend Rex met an early
death a couple of years ago in a car accident in Mexico. It
is a reminder to me that the risk of engaging someone
new in conversation pales in comparison to the risk of
driving a car. Rex lived a lot in his forty-plus years. I am
grateful that I ventured across the room to become a part
of that short life.
Take a moment. Spend some time filling out the following “Winning at Small Talk” worksheet. If you answer yes to most, you are certainly on the right track. If
you find yourself responding no to more than a few, it’s
time to get to work.
preface . xv
WINNING AT SMALL TALK
Please answer “yes” or “no” to the following questions:
1. I have joined or participated in at least one club or
group activity in order to develop new business
friendships or to meet new people this year.
□ Yes □ No
2. I’m conscious of “taking turns” in most conversations
so that I can learn more about others and help them
get to know me.
□ Yes □ No
3. In the past year, I have used my contacts to help at
least two people find a new job, get a date, hook up
with potential customers and clients, or I have
provided information for other networking purposes.
□ Yes □ No
xvi . preface
4. I go to at least two functions a month where I can
meet people in my profession/industry or who are
potential decision-makers.
□ Yes □ No
5. If someone is friendly toward me, it is easy to be
friendly back. However, I don’t wait to make sure
someone is friendly before I am friendly toward him
or her.
□ Yes □ No
6. When someone asks me, “What’s new?” instead of
saying “Not much,” I often talk about something
exciting in my life.
□ Yes □ No
7. At meetings, parties, job fairs, and such, I introduce
myself to people I don’t know and come away
knowing the names of at least three new people.
□ Yes □ No
preface . xvii
Well, how did you do? Once you master Small Ta
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Mỹ thuậtcủa cuộc nói chuyện nhỏLàm thế nào để bắt đầu một cuộc trò chuyện, hãyNó đi, xây dựng kỹ năng mạng —và để lại một ấn tượng tích cực! New yorkJared tốt Holst và Sarah tốt Holst, cảm hứng của tôi vàđộng lực. Và gió nhẹ nhàng dưới cánh của tôi, Steve Tilliss.Nội dungLời nói đầu ixChương 1Vấn đề lớn về cuộc nói chuyện nhỏ là gì? 1Chương 2Lại mẹ của bạn ý tưởng tốt 12Chương 3Đi Plunge: bắt đầu một cuộc trò chuyện! 27Chương 4Giữ cho cuộc đàm thoại đi! 37Chương 5Hãy cho họ một cái gì đó để nói chuyện khoảng 49Chương 6Máy trợ thính và thiết bị nghe 66Chương 7Ngăn chặn các tạm dừng mang thai với chuẩn bị 84Chương 8Đàm thoại khăn 108Chương 9Tội phạm và khinh toäi 114Chương 10Thoát khỏi duyên dáng 139Chương 11Đàm thoại bóng là tại tòa án của bạn! 154chương 12Tận dụng tối đa của sự kiện mạng! 159Chương 13Còn sống sót Single cảnh 165Chương 14Yếu tố cảm giác tốt 185chương 15Kỳ nghỉ bên hiểu biết 192Chương 16Carpe Diem 195Acknowledgments 201VIII. nội dungKhi tôi lần đầu tiên đã vào kinh doanh của việc giúp người dân trau dồi kỹ năng hội thoại, tôi chạy vào rất nhiềuchủ nghĩa hoài nghi. Không thay đổi, giám đốc điều hành sẽ scoff lúc ý tưởngmột bà nội trợ tầm thường sáng kiến để vượt qua chán nản.Sau đó tôi sẽ nhận được cuộc gọi bí mật để được trợ giúp từfolks với tiêu đề có uy tín. Người nào xây dựngelaborate covert operations to seek advice without actually asking for it, because they were embarrassed. I canappreciate that. In a previous life as a nerdy engineer, Iwas burdened with poor social skills and embarrassed bymy own conversational ineptitude. Before I gave myself aremedial education in the Fine Art of Small Talk, I hadbeen a poor communicator and a timid person for as longas I could recall.PrefaceAs a girl I had been an overweight, reticent kid whosat invisible in the back of the class, often excluded because of my size. One of my most vivid memories ofchildhood is that of a birthday party for my third-gradeclassmate Rita. Every girl in my class was invited exceptfor one other very overweight girl and me. That experience was so hurtful that I withdrew into a world ofbooks. I had no idea how to make a friend or have afriend. Consequently, I never learned how to talk to mypeers.Naturally, when I got older, I selected a career without a high demand for conversation. I became anengineer—a perfect choice, since engineering tends to behighly technical and requires little chatting. I routinelymade technical presentations or answered complex engineering questions without any trouble. All that was required was competence in my field. However, when I wassent to conferences or industry meetings, I was expectedto mingle with colleagues. Network. Meet clients. I wasfilled with panic. I only knew one way to start a conversation. Without fail, I would ask every person I met,What do you do? After we exchanged career notes, theconversation invariably sputtered to an agonizing halt. Ix . prefacedidn’t know how to keep it going. I skipped every socialfunction I could. The ones I couldn’t, I’d arrive late, leaveearly, and, in between, pray that some other person withbetter skills and a kind heart would rescue me by initiating a conversation.I struggled with the art of conversation throughoutmy tenure as an engineer. Then I took a break from mycareer to have my two children. In that interlude, I decided that I was weary of being overweight and selfconscious. I lost sixty-five pounds. My self-imageimproved. I wanted to have friends and to have fun. Todo so, I knew that I would have to acquire better socialskills. I took note of those who were successful at cultivating friendships and mingling in a crowd. I watchedtheir techniques and timidly began to imitate them.My motivation went into overdrive after my husbandand I divorced. I realized that I’d have to start socializingif I wanted to meet anyone. Here I was approaching fortyyears of age, having been out of my field for a number ofyears, and needing to meet people. It was a dauntingprospect, to say the least. But I realized that acquiringconversation skills wasn’t rocket science. I convinced myself it couldn’t be that tough or I wouldn’t see so manypreface . xipeople doing it so well. I made it my goal to figure outhow to keep a conversation going for longer than fiveminutes.One of my first experiments with small talk was alife-changing success. I went to happy hour at a localnightspot with a girlfriend. A man across the room began making eye contact with me. All night we kept exchanging glances, never speaking. My girlfriend proddedme. “Debra,” she said, “just go over there and say something to him.”I replied, “Oh, I don’t know. I don’t have anything tosay. Besides, if he wanted to meet me, he’d have comeover by now.”But my girlfriend would not relent. She was soadamant that her challenge finally inspired me to go overand introduce myself to him. As I walked across theroom, my heart pounded so loudly, I could hardly hearmyself say hello to the man I now know as Rex. Hepulled out a chair and said he was delighted to meet me.From that inauspicious beginning we began to date eachother. A friendship developed, and I learned a lot aboutRex. The most important thing I came to learn, though,was why Rex hadn’t approached me first at the happyhour. I was certain that his reluctance was an unspokenxii . prefacecommentary on some fault of mine. It had to be thatI was too tall, that I still weighed too much, or that I justwasn’t his type. I could not have been more wrong. Itwasn’t about me at all. It was about him. He was too shyto approach me.I couldn’t believe it. It really turned my thinkingaround. For the first time I understood that there werelots of talented, educated, wonderful people in the worldwho are incredibly shy. I realized that if my girlfriendhadn’t insisted, and if I hadn’t found my courage, I neverwould have met a man who became an integral part ofmy life. No, I didn’t marry him, but he did become oneof my closest friends.That experience made me a convert to small talk. Ifinally understood what a great tool it could be for building rapport with people. I devoted myself to learningabout it, practicing it, and helping others become goodat it. I started my business, The Fine Art of Small Talk,and have been small talking my way around the countryever since. I have met countless fascinating people andmade many friends. My life is now richly populated witha diversity of individuals who bring added meaning anddepth to each of my days.My goal in writing this book is to offer what I’vepreface . xiiilearned so that you, too, can reap the rewards that comefrom having a repertoire of conversation skills. The techniques, tips, and skills in this book are for everyone—notjust nerds. I know salespeople who are wonderful at making formal presentations but who enter a networkingevent in a cold sweat. I’ve met teachers who can chatwith students and colleagues but have no idea what tosay to parents at school functions. Harried, yet happy,stay-at-home moms are a bundle of entertainment at aplay group but walk away from a Junior League meeting
or church event feeling isolated and disconnected. I
know one physician who closed his practice and joined an
HMO because, despite his gift as a healer, he lacked the
conversation skills and confidence to garner new referrals. The list goes on. Competent people from all walks
of life need assistance to develop conversation skills.
This book will provide you those small talk skills.
Enhancing your conversational skills will no doubt improve your quality of life. I think you’ll be surprised at
the potency of small talk. It has an amazing ripple effect.
Becoming a good conversationalist will bring new people
into your network of friends and colleagues. You will
find joy in the social events you used to dread, and you
will create pathways and channels for new opportunities
xiv . preface
to present themselves. My dear friend Rex met an early
death a couple of years ago in a car accident in Mexico. It
is a reminder to me that the risk of engaging someone
new in conversation pales in comparison to the risk of
driving a car. Rex lived a lot in his forty-plus years. I am
grateful that I ventured across the room to become a part
of that short life.
Take a moment. Spend some time filling out the following “Winning at Small Talk” worksheet. If you answer yes to most, you are certainly on the right track. If
you find yourself responding no to more than a few, it’s
time to get to work.
preface . xv
WINNING AT SMALL TALK
Please answer “yes” or “no” to the following questions:
1. I have joined or participated in at least one club or
group activity in order to develop new business
friendships or to meet new people this year.
□ Yes □ No
2. I’m conscious of “taking turns” in most conversations
so that I can learn more about others and help them
get to know me.
□ Yes □ No
3. In the past year, I have used my contacts to help at
least two people find a new job, get a date, hook up
with potential customers and clients, or I have
provided information for other networking purposes.
□ Yes □ No
xvi . preface
4. I go to at least two functions a month where I can
meet people in my profession/industry or who are
potential decision-makers.
□ Yes □ No
5. If someone is friendly toward me, it is easy to be
friendly back. However, I don’t wait to make sure
someone is friendly before I am friendly toward him
or her.
□ Yes □ No
6. When someone asks me, “What’s new?” instead of
saying “Not much,” I often talk about something
exciting in my life.
□ Yes □ No
7. At meetings, parties, job fairs, and such, I introduce
myself to people I don’t know and come away
knowing the names of at least three new people.
□ Yes □ No
preface . xvii
Well, how did you do? Once you master Small Ta
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

mỹ thuật
nói chuyện nhỏ
Làm thế nào để bắt đầu một chuyện, Giữ
Nó Đi, Xây dựng Mạng Skills-
và để lại một ấn tượng tích cực!
 
york mới
Để Jared Fine Holst và Sarah Fine Holst, nguồn cảm hứng của tôi và
động lực . Và gió nhẹ nhàng bên dưới đôi cánh của tôi, Steve Tilliss.
Nội dung
Lời nói đầu ix
Chương 1
Deal Big Về Small Talk là gì? 1
chương 2
Get Over ý định tốt của mẹ của bạn 12
chương 3
Đi Plunge: hội thoại bắt đầu! 27
Chương 4
Giữ thoại Going! 37
Chương 5
Hãy Tặng Em Something to Talk About 49
chương 6
thính và thiết bị nghe 66
chương 7
Ngăn chặn tạm dừng có thai với Chuẩn bị 84
chương 8
Conversational sức mạnh 108
chương 9
Crimes và Tội Nhẹ 114
chương 10
The Exit Graceful 139
chương 11
The Ball Conversational là ở Tòa án của bạn! 154
Chương 12
Thực hiện nhất của Mạng sự kiện! 159
Chương 13
Sống sót Singles Scene 165
chương 14
Feel Good Factor-185
Chương 15
Tốt Đảng Savvy 192
chương 16
Carpe Diem 195
Lời cảm ơn 201
viii. Nội dung
Khi tôi lần đầu tiên bước vào ngành giúp đỡ mọi người trau dồi kỹ năng đàm thoại, tôi chạy vào rất nhiều
hoài nghi. Lúc nào cũng vậy, giám đốc điều hành sẽ chế giễu ý tưởng
của sáng kiến tầm thường của một bà nội trợ để khắc phục sự nhàm chán.
Sau đó, tôi sẽ nhận được cuộc gọi bí mật hỗ trợ từ
folks với danh hiệu có uy tín. Mọi người sẽ xây dựng
hoạt động bí mật công phu để tìm lời khuyên mà không thực sự yêu cầu cho nó, vì họ xấu hổ. Tôi có thể
đánh giá cao điều đó. Trong một cuộc sống trước đây như là một kỹ sư Nerdy, tôi
đã được gánh nặng với các kỹ năng xã hội kém và xấu hổ bởi
sự thiếu khả năng đàm thoại của riêng tôi. Trước khi tôi cho bản thân mình một
nền giáo dục khắc phục hậu quả trong nghệ thuật Fine of Small Talk, tôi đã
được một người giao tiếp kém và một người nhút nhát cho miễn
là tôi có thể nhớ lại.
Lời nói đầu
Là một cô gái tôi đã từng là một thừa cân, bé trầm lặng người
ngồi vô hình trong trở lại của lớp, thường bị loại trừ bởi vì kích thước của tôi. Một trong những kỷ niệm sống động nhất của tôi về
thời thơ ấu là một bữa tiệc sinh nhật cho tôi học lớp ba
bạn cùng lớp Rita. Mỗi cô gái trong lớp học của tôi đã được mời trừ
cho một cô gái rất thừa cân khác và tôi. Kinh nghiệm đó đã rất đau lòng mà tôi đã rút lui vào một thế giới của
cuốn sách. Tôi không có ý tưởng làm thế nào để làm cho một người bạn hoặc có một
người bạn. Do đó, tôi không bao giờ học được cách nói chuyện với tôi
bạn bè.
Đương nhiên, khi tôi lớn lên, tôi đã chọn một sự nghiệp mà không có nhu cầu cao về cuộc trò chuyện. Tôi đã trở thành một
kỹ sư-một sự lựa chọn hoàn hảo, vì kỹ thuật có xu hướng
kỹ thuật cao và đòi hỏi ít trò chuyện. Tôi thường xuyên
thực hiện các bài thuyết trình kỹ thuật hoặc trả lời câu hỏi kỹ thuật phức tạp mà không có bất kỳ rắc rối. Tất cả những gì được yêu cầu là thẩm quyền trong lĩnh vực của tôi. Tuy nhiên, khi tôi đã
gửi đến hội nghị, cuộc họp chuyên ngành, tôi đã được dự kiến
để hòa nhập với các đồng nghiệp. Mạng lưới. Gặp gỡ khách hàng. Tôi đã được
lấp đầy với hoảng loạn. Tôi chỉ biết một cách để bắt đầu một cuộc trò chuyện. Nếu không có thất bại, tôi sẽ yêu cầu tất cả mọi người tôi đã gặp,
bạn sẽ làm gì? Sau khi chúng tôi trao đổi ghi chú sự nghiệp, các
cuộc trò chuyện luôn phún xạ đến việc dừng đau đớn. Tôi
x. lời nói đầu
không biết làm thế nào để giữ cho nó đi. Tôi bỏ qua mọi xã hội
chức năng tôi có thể. Những cái tôi không thể, tôi muốn đến trễ, bỏ
đầu, và, ở giữa, cầu nguyện rằng một số người khác có
kỹ năng tốt hơn và một trái tim nhân hậu sẽ cứu tôi bằng cách bắt đầu một cuộc trò chuyện.
Tôi vật lộn với nghệ thuật đàm thoại trong suốt
của tôi nhiệm kỳ là một kỹ sư. Sau đó, tôi mất một break từ tôi
sự nghiệp có hai con của tôi. Trong Interlude đó, tôi quyết định rằng tôi đã mệt mỏi của thừa cân và selfconscious. Tôi bị mất £ 65. Tôi tự hình ảnh
được cải thiện. Tôi muốn có bạn bè và để vui chơi. Để
làm như vậy, tôi biết rằng tôi sẽ phải có được xã hội tốt hơn
kỹ năng. Tôi ghi nhận những người thành công tại tu luyện tình bạn và hòa lẫn trong đám đông. Tôi đã xem
kỹ thuật của họ và rụt rè bắt đầu bắt chước họ.
Động lực của tôi đã đi vào trục sau khi chồng tôi
và tôi ly dị. Tôi nhận ra rằng tôi sẽ phải bắt đầu xã hội hoá
nếu tôi muốn gặp bất cứ ai. Ở đây tôi đã đến gần bốn mươi
tuổi, đã được ra khỏi lĩnh vực của tôi cho một số
năm, và cần phải gặp gỡ mọi người. Đó là một làm nản lòng
khách hàng tiềm năng, để nói rằng ít nhất. Nhưng tôi nhận ra rằng có được
kỹ năng đàm thoại không phải là khoa học tên lửa. Tôi thuyết phục bản thân nó không thể là khó khăn hoặc tôi sẽ không nhìn thấy rất nhiều
lời nói đầu. xi
người làm việc đó rất tốt. Tôi đặt mục tiêu của tôi để tìm ra
làm thế nào để giữ cho một cuộc nói chuyện lâu hơn năm
phút.
Một trong những thí nghiệm đầu tiên của tôi với cuộc nói chuyện nhỏ đã là một
thành công thay đổi cuộc sống. Tôi đã đi đến hạnh phúc giờ tại một địa phương
nightspot với một người bạn gái. Một người đàn ông bên kia căn phòng bắt đầu giao tiếp bằng mắt với tôi. Tất cả các đêm chúng tôi giữ ánh mắt giao nhau, không bao giờ nói. Bạn gái tôi thúc giục
tôi. "Debra," cô nói, "chỉ cần đi qua đó và nói điều gì đó với anh ta."
Tôi trả lời, "Ồ, tôi không biết. Tôi không có gì để
nói. Bên cạnh đó, nếu ông muốn gặp tôi, anh ấy đã đi
qua rồi.
"Nhưng bạn gái của tôi sẽ không trở nên dịu dàng. Cô ấy rất
kiên quyết rằng thách thức của cô cuối cùng tôi cảm hứng để đi qua
và giới thiệu bản thân mình để anh ta. Khi tôi đi ngang qua
phòng, tim tôi đập lớn tiếng như vậy, tôi có thể khó nghe
mình nói xin chào với những người đàn ông bây giờ tôi biết như Rex. Ông
lấy ra một chiếc ghế và nói rằng ông rất vui mừng gặp tôi.
Từ đó bắt đầu bất hạnh chúng tôi bắt đầu hẹn hò với nhau
khác. Một tình bạn phát triển, và tôi đã học được rất nhiều về
Rex. Điều quan trọng nhất mà tôi đã đến tìm hiểu, mặc dù,
là lý do tại sao Rex đã không đến gặp tôi lần đầu tiên tại hạnh phúc
giờ. Tôi chắc chắn rằng sự miễn cưỡng của ông là một bất thành văn
xii. lời nói đầu
bình luận về một số lỗi của tôi. Nó đã được rằng
tôi đã quá cao, mà tôi vẫn nặng quá nhiều, hoặc là tôi chỉ
không phải là loại hình của mình. Tôi không thể có được nhiều sai lầm. Nó
không phải về tôi cả. Nó nói về mình. Ông đã quá nhút nhát
để tiếp cận tôi.
Tôi không thể tin được. Nó thực sự biến suy nghĩ của tôi
xung quanh. Lần đầu tiên tôi hiểu rằng có
rất nhiều tài năng, học vấn, những người tuyệt vời trong thế giới
những người đang vô cùng nhút nhát. Tôi nhận ra rằng nếu bạn gái của tôi
đã không nhấn mạnh, và nếu tôi đã không tìm thấy sự can đảm của tôi, tôi không bao giờ
có thể đã gặp một người đàn ông đã trở thành một phần không thể thiếu trong
cuộc sống của tôi. Không, tôi không lấy anh ta, nhưng ông đã trở thành một trong
những người bạn thân nhất của tôi.
Đó là kinh nghiệm làm cho tôi một chuyển đổi để nói chuyện nhỏ. Tôi
cuối cùng đã hiểu những gì một công cụ tuyệt vời nó có thể để xây dựng mối quan hệ tốt với mọi người. Tôi dành bản thân mình để học hỏi
về nó, thực hành nó, và giúp đỡ những người khác trở nên tốt
vào nó. Tôi bắt đầu kinh doanh của tôi, The Fine Art of Small Talk,
và đã nói chuyện nhỏ cách của tôi trên đất nước
từ bao giờ. Tôi đã gặp vô số những người hấp dẫn và
có nhiều bạn bè. Cuộc sống của tôi bây giờ là đa dạng về dân cư với
một sự đa dạng của các cá nhân mang lại thêm ý nghĩa và
chiều sâu cho mỗi ngày của tôi.
Mục tiêu của tôi viết cuốn sách này là để cung cấp những gì tôi đã
lời nói đầu. xiii
học được rằng bạn cũng có thể gặt hái những phần thưởng mà đến
từ việc có một tiết mục của kỹ năng đàm thoại. Các kỹ thuật, thủ thuật, và kỹ năng trong cuốn sách này là dành cho tất cả mọi người-không
chỉ nerds. Tôi biết người bán hàng là tuyệt vời lúc làm cho bài thuyết trình chính thức nhưng người nhập một mạng
sự kiện trong một mồ hôi lạnh. Tôi đã gặp những giáo viên có thể trò chuyện
với các sinh viên và đồng nghiệp nhưng không có ý tưởng gì để
nói với bố mẹ tại chức năng trường. Harried, nhưng hạnh phúc,
ở lại nhà bà mẹ là một gói giải trí tại một
nhóm chơi nhưng đi bộ từ một cuộc họp Junior League
hay nhà thờ sự kiện cảm thấy bị cô lập và bị ngắt kết nối. Tôi
biết một bác sĩ người đóng thực tế của mình và tham gia vào một
chương trình HMO bởi vì, mặc dù món quà của mình như là một người chữa lành, ông thiếu các
kỹ năng đàm thoại và sự tự tin để thu hút sự giới thiệu mới. Danh sách đi về. Người có thẩm quyền từ tất cả các tầng lớp xã hội
của cuộc sống cần hỗ trợ để phát triển các kỹ năng đàm thoại.
Cuốn sách này sẽ cung cấp cho bạn những kỹ năng nói chuyện nhỏ.
Nâng cao kỹ năng giao tiếp của bạn sẽ không nghi ngờ gì cải thiện chất lượng cuộc sống của bạn. Tôi nghĩ rằng bạn sẽ phải ngạc nhiên về
hiệu lực của các cuộc nói chuyện nhỏ. Nó có một hiệu ứng gợn sóng tuyệt vời.
Trở thành một người nói chuyện tốt sẽ mang lại cho những người mới
vào mạng của bạn bè và đồng nghiệp. Bạn sẽ
tìm thấy niềm vui trong các sự kiện xã hội bạn dùng để khiếp sợ, và bạn
sẽ tạo ra những con đường và kênh cho các cơ hội mới
xiv. lời nói đầu
để thể hiện mình. Bạn thân của tôi Rex gặp một đầu
chết một vài năm trước đây trong một tai nạn xe hơi ở Mexico. Đó
là một lời nhắc nhở cho tôi rằng các nguy cơ của việc tham gia một người
mới trong cuộc trò chuyện lu mờ so với nguy cơ của
lái xe. Rex đã sống rất nhiều trong những năm bốn mươi cộng với mình. Tôi
biết ơn rằng tôi đã mạo hiểm băng qua căn phòng trở thành một phần
của cuộc sống ngắn.
Đi một lúc. Hãy dành một chút thời gian điền vào sau "Chiến thắng tại Small Talk" worksheet. Nếu bạn trả lời có cho hầu hết, bạn có chắc chắn đi đúng hướng. Nếu
bạn thấy mình trả lời không có đến hơn một ít, đó là
thời gian để có được để làm việc.
Lời nói đầu. xv
TRÚNG AT TALK NHỎ
Hãy trả lời "có" hoặc "không" với các câu hỏi sau đây:
1. Tôi đã tham gia hoặc tham gia ít nhất một câu lạc bộ hoặc
các hoạt động nhóm để phát triển kinh doanh mới
tình bạn hay gặp gỡ những người mới trong năm nay.
□ Có □ Không
2. Tôi ý thức được "thay phiên" trong hầu hết các cuộc trò chuyện
như vậy mà tôi có thể tìm hiểu thêm về những người khác và giúp họ
có được để biết tôi.
□ Có □ Không
3. Trong năm qua, tôi đã sử dụng địa chỉ liên lạc của tôi để giúp ít
nhất hai người tìm một công việc mới, có được một ngày, treo lên
với các khách hàng tiềm năng và khách hàng, hoặc tôi đã
cung cấp thông tin cho các mục đích mạng khác.
□ Có □ Không
xvi. lời nói đầu
4. Tôi đi đến ít nhất hai chức năng một tháng mà tôi có thể
gặp gỡ những người trong nghề nghiệp của tôi / công nghiệp hoặc những người có
tiềm năng ra quyết định.
□ Có □ Không
5. Nếu một người nào đó là thân thiện đối với tôi, nó rất dễ dàng để có
thân thiện trở lại. Tuy nhiên, tôi không chờ đợi để chắc chắn rằng
một người nào đó là thân thiện trước khi tôi thân thiện đối với anh ta
hoặc cô ấy.
□ Có □ Không
6. Khi ai đó hỏi tôi, "Có gì mới?" Thay vì
nói "Không nhiều," Tôi thường nói về một cái gì đó
thú vị trong cuộc sống của tôi.
□ Có □ Không
7. Tại cuộc họp, tiệc tùng, hội chợ việc làm, và như vậy, tôi giới thiệu
bản thân mình để những người tôi không biết và đi xa
biết tên của ít nhất ba người mới.
□ Có □ Không có
lời nói đầu. xvii
Vâng, làm thế nào bạn làm gì? Một khi bạn nắm vững Nhỏ Ta
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: