Can you try and tell me what happened that day, Camila?”Lauren and Cam dịch - Can you try and tell me what happened that day, Camila?”Lauren and Cam Việt làm thế nào để nói

Can you try and tell me what happen

Can you try and tell me what happened that day, Camila?”

Lauren and Camila sat on a less-than comfortable white couch in the doctor’s office. It had taken the older girl a while to convince Camila to leave the house. Camila had had a death grip on Lauren’s arm for the entire car ride.

Now, Camila squirmed under the doctor’s watchful eye. Lauren bit her lip and glanced back and forth from the doctor to her wife, wondering if she should interrupt.

“Talking about it will help, Camila,” the doctor glanced down at her file, tapping his pen against the desk. “Keeping it all to yourself is only going to make it harder on you.”

Camila hung her head, shuffling her feet against the floor nervously. The smaller girl kept her head down even when the doctor sighed and turned his attention back to her file.

“It’s really all up to time,” he said after a few moments of silence, now addressing the green eyed girl beside Camila. “It’s all up to her. When she feels ready to talk, she will. Otherwise we can’t really do anything besides bring her back to therapy each week.”

Lauren’s shoulders dropped slightly. She watched as Camila kept her head down, afraid of being ridiculed. The green eyed girl let out a soft sigh and turned back to the doctor, giving him a soft nod.

“Medicine is always an option,” he added. “But it says here you didn’t really have a good experience with that the last time you tried it?”

Lauren shook her head quickly. “Yeah… I mean, no. No medicine,” she bit her lip. She didn’t want to have a repeat of what had happened last time they put Camila on medicine.

“Alright,” the doctor wrote something down. “At the most, we can talk about giving her something to help her sleep if this continues. For now, we’ve just got to wait it out.”

“You okay?” Lauren whispered, reaching out and placing a hand on Camila’s shoulder. The smaller girl looked up uneasily.

“We get to go home now,” Lauren nodded towards the doctor. “He just wanted to check up on you.”

Relief washed over Camila and she stood up quickly, standing by the door and looking at Lauren expectantly. After thanking the doctor, the green eyed girl followed Camila back out to the car.

“Hey, hey, look at me,” Lauren reached over the center console and took Camila’s hand in hers. “You’re okay. Breathe,” she whispered softly, running her thumb over the back of Camila’s hand. The brown eyed girl met her eyes, giving her a slight nod.

They drove in silence for a while, which was only broken when Lauren took what Camila believed to be a wrong turn. The smaller girl sat up quickly, her eyes moving around the car frantically.

“Woah, woah, calm down,” Lauren laughed softly, pulling into a small parking lot. “You know where we are, goofball.”

Camila paused, peering out of the window and calming down slightly when she realized where they were. Lauren grew disappointed, though, when the smaller girl didn’t show much of a reaction.

“I figured we’d get froyo as a little distraction, yeah?” Lauren asked hopefully. Camila glanced over at her, giving her a hesitant nod. Realizing that was all she was going to get, Lauren slid out of the car. Camila immediately appeared at her side, holding onto her arm nervously.

Lauren couldn’t help the pang of guilt she felt when she saw how on edge the smaller girl was. She wasn’t sure how to fix this, though, so she settled on squeezing Camila’s hand and leading her into the small store.

Camila’s eyes widened when they stepped inside, suddenly surrounded by a crowd of people who had the same idea as them. She bit her lip, pausing and taking the time to survey her surroundings.

Lauren watched Camila for a few moments, noticing how she was intently scanning the people around them, as if she were making sure none of them posed a threat. The thought made Lauren feel sick to her stomach.

“Come on,” Lauren whispered, tugging Camila’s hand and forcing the smaller girl to follow her. Lauren grabbed two cups, offering one to the smaller girl. When Camila just gazed at her, Lauren sighed and resorted to sharing a cup with the smaller girl.

“Banana?” Lauren asked, pointing to the machine in front of them. She saw a glimmer of hopefulness in the smaller girl’s eyes, and took that as a yes.

Lauren moved towards the cash register, but grew confused when she felt small fingers curl around her wrist to stop her. When she turned back around, Camila bit her lip, nodding towards the toppings bar.

“Oh,” Lauren laughed softly, following Camila over to the bar. She set the cup down in front of Camila, silently urging her to get what she wanted.

Biting her lip, Camila looked around before plucking two gummy bears from the candy section. She bent down slightly to make sure she placed them perfectly on top of the ice cream.

Glancing around once more, the smaller girl quickly swiped a banana slice and popped it into her mouth, making Lauren laugh. Camila just gave her a soft shrug before following the older girl over to pay for their food.

0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Can you try and tell me what happened that day, Camila?”Lauren and Camila sat on a less-than comfortable white couch in the doctor’s office. It had taken the older girl a while to convince Camila to leave the house. Camila had had a death grip on Lauren’s arm for the entire car ride.Now, Camila squirmed under the doctor’s watchful eye. Lauren bit her lip and glanced back and forth from the doctor to her wife, wondering if she should interrupt.“Talking about it will help, Camila,” the doctor glanced down at her file, tapping his pen against the desk. “Keeping it all to yourself is only going to make it harder on you.”Camila hung her head, shuffling her feet against the floor nervously. The smaller girl kept her head down even when the doctor sighed and turned his attention back to her file.“It’s really all up to time,” he said after a few moments of silence, now addressing the green eyed girl beside Camila. “It’s all up to her. When she feels ready to talk, she will. Otherwise we can’t really do anything besides bring her back to therapy each week.”Lauren’s shoulders dropped slightly. She watched as Camila kept her head down, afraid of being ridiculed. The green eyed girl let out a soft sigh and turned back to the doctor, giving him a soft nod.“Medicine is always an option,” he added. “But it says here you didn’t really have a good experience with that the last time you tried it?”Lauren shook her head quickly. “Yeah… I mean, no. No medicine,” she bit her lip. She didn’t want to have a repeat of what had happened last time they put Camila on medicine.“Alright,” the doctor wrote something down. “At the most, we can talk about giving her something to help her sleep if this continues. For now, we’ve just got to wait it out.”“You okay?” Lauren whispered, reaching out and placing a hand on Camila’s shoulder. The smaller girl looked up uneasily.“We get to go home now,” Lauren nodded towards the doctor. “He just wanted to check up on you.”Relief washed over Camila and she stood up quickly, standing by the door and looking at Lauren expectantly. After thanking the doctor, the green eyed girl followed Camila back out to the car.“Hey, hey, look at me,” Lauren reached over the center console and took Camila’s hand in hers. “You’re okay. Breathe,” she whispered softly, running her thumb over the back of Camila’s hand. The brown eyed girl met her eyes, giving her a slight nod.They drove in silence for a while, which was only broken when Lauren took what Camila believed to be a wrong turn. The smaller girl sat up quickly, her eyes moving around the car frantically.“Woah, woah, calm down,” Lauren laughed softly, pulling into a small parking lot. “You know where we are, goofball.”Camila paused, peering out of the window and calming down slightly when she realized where they were. Lauren grew disappointed, though, when the smaller girl didn’t show much of a reaction.“I figured we’d get froyo as a little distraction, yeah?” Lauren asked hopefully. Camila glanced over at her, giving her a hesitant nod. Realizing that was all she was going to get, Lauren slid out of the car. Camila immediately appeared at her side, holding onto her arm nervously.Lauren couldn’t help the pang of guilt she felt when she saw how on edge the smaller girl was. She wasn’t sure how to fix this, though, so she settled on squeezing Camila’s hand and leading her into the small store.Camila’s eyes widened when they stepped inside, suddenly surrounded by a crowd of people who had the same idea as them. She bit her lip, pausing and taking the time to survey her surroundings.Lauren watched Camila for a few moments, noticing how she was intently scanning the people around them, as if she were making sure none of them posed a threat. The thought made Lauren feel sick to her stomach.“Come on,” Lauren whispered, tugging Camila’s hand and forcing the smaller girl to follow her. Lauren grabbed two cups, offering one to the smaller girl. When Camila just gazed at her, Lauren sighed and resorted to sharing a cup with the smaller girl.“Banana?” Lauren asked, pointing to the machine in front of them. She saw a glimmer of hopefulness in the smaller girl’s eyes, and took that as a yes.Lauren moved towards the cash register, but grew confused when she felt small fingers curl around her wrist to stop her. When she turned back around, Camila bit her lip, nodding towards the toppings bar.“Oh,” Lauren laughed softly, following Camila over to the bar. She set the cup down in front of Camila, silently urging her to get what she wanted.Biting her lip, Camila looked around before plucking two gummy bears from the candy section. She bent down slightly to make sure she placed them perfectly on top of the ice cream.Glancing around once more, the smaller girl quickly swiped a banana slice and popped it into her mouth, making Lauren laugh. Camila just gave her a soft shrug before following the older girl over to pay for their food.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Bạn có thể thử và cho tôi biết những gì đã xảy ra ngày hôm đó, Camila? "

Lauren và Camila ngồi trên một chiếc ghế dài màu trắng ít hơn thoải mái trong văn phòng của bác sĩ. Nó đã chụp được những cô gái lớn tuổi một thời gian để thuyết phục Camila rời khỏi nhà. Camila đã có một va li chết trên cánh tay của Lauren cho toàn bộ xe đi.

Bây giờ, Camila quằn quại dưới con mắt theo dõi của bác sĩ. Lauren cắn môi và liếc qua lại từ các bác sĩ cho vợ mình, tự hỏi nếu cô ấy nên gián đoạn.

"Nói về nó sẽ giúp đỡ, Camila," bác sĩ liếc xuống tập tin của mình, khai thác bút của mình chống lại bàn làm việc. "Giữ nó tất cả cho chính mình chỉ là sẽ làm cho nó khó khăn hơn về bạn."

Camila treo đầu cô, xáo trộn đôi chân của mình xuống sàn một cách lo lắng. Cô gái nhỏ hơn giữ đầu cô xuống ngay cả khi bác sĩ thở dài và quay sự chú ý của mình trở lại tập tin của mình.

"Đó thực sự là tất cả đến thời gian," ông cho biết sau một vài khoảnh khắc của sự im lặng, bây giờ giải quyết những cô gái có đôi mắt màu xanh lá cây bên cạnh Camila. "Đó là tất cả với cô ấy. Khi cô cảm thấy sẵn sàng để nói chuyện, cô ấy sẽ. Nếu không chúng ta có thể không thực sự làm bất cứ điều gì ngoài việc đưa cô ấy trở lại để điều trị mỗi tuần. "

Vai của Lauren lại giảm nhẹ. Cô nhìn như Camila giữ đầu nàng xuống, sợ bị chế giễu. Cô gái có đôi mắt màu xanh lá cây để cho ra một tiếng thở nhẹ và quay trở lại với các bác sĩ, cho anh ta một cái gật đầu nhẹ nhàng.

"Y luôn luôn là một lựa chọn", ông nói thêm. "Nhưng nó nói ở đây bạn không thực sự có một kinh nghiệm tốt với đó là lần cuối cùng bạn đã thử nó?"

Lauren lắc đầu một cách nhanh chóng. "Ừ ... Tôi có nghĩa là, không có. Không có thuốc ", cô cắn môi. Cô không muốn có một sự lặp lại những gì đã xảy ra lần cuối cùng họ đưa Camila về y học.

"Được rồi," bác sĩ đã viết một cái gì đó xuống. "Tại hầu hết, chúng ta có thể nói về một cái gì đó cho mình để giúp giấc ngủ của mình nếu điều này tiếp tục. Hiện tại, chúng tôi đã chỉ còn phải đợi nó ra. "

" Bạn không sao chứ? "Lauren thì thầm, vươn ra và đặt một tay lên vai Camila của. Cô gái nhỏ nhìn lên một cách khó khăn.

"Chúng tôi nhận được về nhà bây giờ," Lauren gật đầu về phía bác sĩ. "Anh chỉ muốn kiểm tra về bạn."

Relief rửa qua Camila và cô đứng lên một cách nhanh chóng, đứng ở cửa và nhìn Lauren chờ đợi. Sau khi cảm ơn các bác sĩ, các cô gái có đôi mắt màu xanh lá cây theo Camila trở ra xe.

"Hey, hey, nhìn tôi," Lauren đạt trên trung tâm điều khiển và nắm lấy tay Camila trong tay mình. "Cậu có ổn. Breathe ", cô thì thầm nhẹ nhàng, chạy ngón tay cái của mình lên mu bàn tay Camila của. Cô gái có đôi mắt nâu bắt gặp ánh mắt của cô, cho cô một cái gật đầu nhẹ.

Họ lái xe trong im lặng một lúc, mà chỉ bị phá vỡ khi Lauren lấy những gì Camila tin là đi sai. Cô gái nhỏ ngồi lên một cách nhanh chóng, đôi mắt cô di chuyển xung quanh chiếc xe điên cuồng.

"Woah, woah, bình tĩnh," Lauren cười khẽ, kéo vào một bãi đậu xe nhỏ. "Bạn biết chúng tôi là, goofball."

Camila dừng lại, nhìn ra ngoài cửa sổ và làm dịu xuống một chút khi cô nhận ra họ đang ở đâu. Lauren lớn thất vọng, tuy nhiên, khi các cô gái nhỏ đã không cho thấy nhiều sự phản ứng.

"Tôi đã tìm chúng tôi nhận được Froyo như một phân tâm ít, yeah?" Lauren hỏi đầy hy vọng. Camila liếc nhìn cô, cho cô một cái gật đầu do dự. Nhận thấy rằng tất cả các cô sẽ nhận được, Lauren trượt ra khỏi xe. Camila ngay lập tức xuất hiện bên cạnh cô, nắm lấy cánh tay cô lo lắng.

Lauren không thể giúp các nhói lên cảm giác tội lỗi, cô cảm thấy khi nhìn thấy như thế nào trên các cạnh cô gái nhỏ hơn được. Cô không chắc chắn làm thế nào để khắc phục điều này, mặc dù, vì vậy cô quyết định chọn ép tay Camila và dẫn cô vào cửa hàng nhỏ.

Mắt Camila mở to khi họ bước vào trong, đột nhiên bao quanh bởi một đám đông của những người đã có ý tưởng giống như họ. Cô cắn môi, dừng lại và dành thời gian để khảo sát môi trường xung quanh mình.

Lauren xem Camila cho một vài khoảnh khắc, nhận thấy rằng cô đã chăm chú quét những người xung quanh, như thể cô đã được đảm bảo không ai trong số họ đặt ra một mối đe dọa. Ý nghĩ đó làm Lauren cảm thấy khó chịu ở bụng cô.

"Thôi nào," Lauren thì thầm, kéo mạnh tay Camila và buộc các cô gái nhỏ để theo cô. Lauren nắm lấy hai ly, cung cấp một với cô gái nhỏ hơn. Khi Camila chỉ nhìn chằm chằm vào cô, Lauren thở dài và đành để chia sẻ một ly với cô gái nhỏ hơn.

"Banana?" Lauren hỏi, chỉ để máy ở phía trước của họ. Cô nhìn thấy một tia sáng le lói của niềm hy vọng trong mắt các cô gái nhỏ, và lấy đó như một yes.

Lauren di chuyển về phía tiền, nhưng lớn lẫn lộn khi cô cảm thấy những ngón tay nhỏ cuộn tròn quanh cổ tay của mình để ngăn chặn cô. Khi cô quay trở lại xung quanh, Camila cắn môi, gật đầu về phía thanh toppings.

"Oh," Lauren cười nhẹ nhàng, sau Camila hơn đến quầy bar. Cô đặt ly xuống trước Camila, âm thầm thúc giục cô có được những gì cô muốn.

Cắn môi, Camila nhìn xung quanh trước khi tuốt hai gấu gummy từ phần kẹo. Cô cúi xuống một chút để chắc chắn rằng cô đặt chúng một cách hoàn hảo trên đầu trang của kem.

Liếc nhìn xung quanh một lần nữa, cô gái nhỏ hơn một cách nhanh chóng quẹt một lát chuối và bật nó vào miệng cô, khiến Lauren cười. Camila chỉ đưa cho cô một cái nhún vai mềm mại trước khi làm theo các cô gái lớn tuổi hơn để trả tiền cho thực phẩm của họ.

đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: