Ownership rights to Japan’s marine resources are vested with the natio dịch - Ownership rights to Japan’s marine resources are vested with the natio Việt làm thế nào để nói

Ownership rights to Japan’s marine

Ownership rights to Japan’s marine resources are vested with the nation, and the Fishery
Cooperative Law grants access rights and responsibilities directly to FCAs rather than individual
fishermen. FCAs are thus the institutions with legal and administrative authority to manage
Japan’s nearshore TURF system, a duty that is shared with prefecture-level governments that
provide scientific advice and oversight regulations.
There are currently approximately thirteen hundred FCAs in Japan. FCAs typically have
responsibility for a large number of species, from sedentary benthic organisms, to kelp, to
flatfish and rockfish, to mobile small pelagics, across a range of fixed and mobile gear types.
TURF boundaries are generally associated with historical boundaries or with the municipality
boundaries encompassing the associated fishing village, and they generally extend one to five
kilometers into the nearshore zone.
Each FCA has adopted individualized administrative structures and operational modes to
manage the fisheries within its zone. An FCA typically performs a number of traditional cooperative
functions, including purchasing inputs, providing credit to fishermen, marketing
harvests, operating landing and handling facilities, and operating aquaculture and other
stock enhancement facilities. FCAs are somewhat unique among cooperative structures because
they also manage the resources within the associated TURF zone. Actual operational management
of the fisheries within an FCA is carried out by Fishery Management Organizations
(FMOs), generally suborganizations within FCAs that have been created to devolve authority
to make micro-level management decisions. There are currently more than seventeen hundred
FMOs in the Japanese system (Uchida and Makino 2008). Some FMOs (about 25 percent)
manage all of the fisheries within a TURF associated with an FCA, but the majority (about 50
percent) are subsets of a given FCA, such as fishermen pursuing a particular species or using a
particular gear type. In a few other cases, new FMOs have been formed that are composed of
fishermen from different FCAs, for example, when a species’ range covers the coastal zones of
multiple FCAs.
FCAs make overarching decisions about the macro-allocation of the TURF space to different
types of activities by designating various exclusive use or compatible use zones. This spatial
management function is intensive in many TURFs, with specific subzones allocated to oyster,
clam, and mussel beds, other zones allocated to urchin and abalone diving, sandy substrates
allocated to flatfish fishing, areas devoted to small-scale set-net fishing, common areas open to
multiple gear types, artificial reef areas, and net pen aquaculture zones. Well-managed TURFs
look very much like intensive marine farming operations that arrange the use of the marine
space to account optimally for seabed characteristics, currents and nutrient flows, habitat, and
landscape features. This high level of control is a natural endpoint in the evolution of a mixed
natural/aquaculture system with high-quality property rights (Anderson 2002).
The operational management of the fisheries within Japan’s TURF system is a collaborative
effort between the FMOs and local prefecture governments. Prefecture-level fisheries
246 J. E. Wilen et al.
at Victoria University on August 25, 2015 http://reep.oxfordjournals.org/ Downloaded from
management agencies establish open and closed fishing seasons, support limits on total fishing
effort with limited entry programs, and provide scientific advice to FMOs about sustainable
TACs. This provides the overall framework for micro-level management by committees of
fishermen within the FMOs, which focuses mostly on decisions about controlling effort over
time and space.
Comparison with Species-Based Systems
How does Japan’s space-based system compare with what we might observe under a
species-based rights system? First, some potential conflicts over space have been resolved
under Japan’s TURF system by assigning particular activities to particular zones of the FCA.
Second, because use rights have not been allocated as shares of TACs, Japan’s TURF system
essentially operates under regulated restricted access conditions. Thus prefecture scientists set
TACs and the prefectures license participation as in a conventional limited entry system, and
then cooperative groups of fishermen (through their FMOs) determine the details of actual
management. Although incentives are misaligned in Japan’s space-based system because fishermen
are inclined to race for fish, these perverse incentives are countered and constrained by
the intensive management activities of the FMO committees of fishermen. Effort is generally
micromanaged on a day-to-day basis by committees that make decisions about whether the
fleet will fish or not, and if so, when and where it will deploy gear.
Innovations under Japan’s TURF System
Despite the inefficiencies that remain in a system with misaligned incentives, there are a number
of interesting innovations that have occurred under Japan’s TURF system that would not likely
have occurred under a system with multiple species-based ITQs. First is the system of zoning
and allocation of space among different harvester groups and among different users of a TURF’s
marine ecosystem. FCAs in the Japanese system have in many cases solved elaborate spatial
allocation problems in ways that separate conflicting gear types and conflicting uses. This is a
direct outcome of a system that allocates the basic use rights for a place rather than for individual
species.
A second innovation is the complex system of allocating fishing grounds that has emerged as
FMOs make micro-decisions about managing effort. Among the more interesting components
of this system are rotations that not only spread effort over space, but also ensure that each
fisherman has an equal chance at hotspots. A good example is reported by Uchida and
Watanobe (2008), who discuss the walleye pollock fishery, where a meta-FMO organization
manages fishermen from four FCAs in a longline fishery aimed at capturing fish with high roe
content and high-quality flesh. In this case, the rotation system is designed to keep longline gear
from entangling on the seafloor. The FMO approves the deployment of a limited number of
gear sets in each area, and then it rotates access to the areas of seabed in order to equalize access
to the best deployment areas.
A third innovation concerns fisheries in which the FMO limits harvest to take advantage of
market conditions and maximize price. For example, in the Sakuraebi shrimp fishery, the FMO
manages daily catches to avoid flooding the market and to take advantage of seasonal market
blips associated with holidays and gift giving (Uchida 2007).
The Economics of Territorial Use Rights Fisheries, or TURFs 247
at Victoria University on August 25, 2015 http://reep.oxfordjournals.org/ Downloaded from
Finally, a number of fisheries managed by FMOs have adopted harvest or revenue pooling
arrangements (Platteau and Seki 2000; Uchida 2007). Under intensive spatial effort management,
fishermen’s committees assign vessels over various areas of the FCA in order to homogenize
spatial fishing mortality. But this means that some vessels face the periodic risk of
receiving bad draws from the committee. To minimize conflict over this risk, some fisheries
have adopted pooling of harvests. Fishermen fish in assigned areas, return with catch that is
then pooled, and then net returns are redistributed to the group according to some prearranged
rules. The primary goal of this policy is to reduce the risk of being assigned a low-producing
area, but an important side effect is that it also reduces the race to fish. If harvest is pooled,
individual fishermen no longer have incentives to beat their competitors to the fishing grounds,
invest in more capacity, or engage in other wasteful competition. In fisheries where such
pooling has been adopted, the task of managing effort is reduced because race to fish conditions
are eliminated, making cooperation more feasible. This in turn has opened up new opportunities
for further gains from cooperation, such as group investment in branding, quality enhancement,
and stock enhancement.
Chile’s Nearshore TURFs
Chile has a coastline that is 3,000 miles long, with a nearshore coastal marine ecosystem home
to numerous benthic organisms, algae, finfish, and small-bodied pelagics. In 1991 Chile passed
the landmark Chilean Fishery and Aquaculture Law (CFAL), which divided the Chilean coast
into a nearshore zone out to 5 nautical miles and an offshore area covering the remainder of the
200-mile EEZ. The demarcation between offshore and onshore fisheries was intended to reduce
conflict between large and mobile offshore industrial fishermen and small- and medium-scale
nearshore local artisanal fishermen. The component of CFAL relevant to the discussion here is
the provision that creates TURFs, called management and exploitation areas (MEAs), to
manage nearshore benthic resources.
The Chilean TURF system operates in an ecosystem that encompasses dozens of different
species of invertebrates and algae. The most important species economically are loco (an
abalone-type gastropod), sea urchin, and limpets. Artisanal fishers harvest benthic organisms
using diving equipment deployed from small boats less than 10 meters in length or gathering by
hand in shallow areas.
Creation and Operation of MEAs
CFAL allows for the establishment of MEAs on a strictly voluntary basis. MEAs are granted only
to registered and recognized fisher associations, rather than to individual fishermen. After an
application to create an MEA is received, reviewed, and approved at the federal level, the fisher
association must conduct a baseline study and develop a management plan at its expense. Once
the MEA is approved to operate, the fisher cooperative must conduct yearly stock asses
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Quyền sở hữu tài nguyên biển của Nhật bản được giao cho với các quốc gia, và ngành thuỷ sảnPháp luật hợp tác xã cấp quyền truy cập và trách nhiệm trực tiếp cho FCAs hơn là cá nhânngư dân. FCAs là như vậy, các tổ chức có thẩm quyền pháp lý và hành chính để quản lýHệ thống TURF nearshore của Nhật bản, một nhiệm vụ được chia sẻ với các chính phủ cấp địa màcung cấp quy định tư vấn và giám sát khoa học.Hiện tại có khoảng mười ba trăm FCAs tại Nhật bản. FCAs thường cótrách nhiệm cho một số lớn các loài, từ định canh định cư benthic sinh vật, rong biển, đểcá bơn và rockfish, để điện thoại di động nhỏ pelagics, trên một loạt các loại thiết bị cố định và điện thoại di động.Ranh giới TURF là thường gắn liền với lịch sử biên giới hoặc với đô thịranh giới bao gồm làng chài liên kết, và họ thường mở rộng 1-5km vào khu vực nearshore.Mỗi FCA đã thông qua cấu trúc hành chính cá nhân và các chế độ hoạt động đểquản lý các thủy sản trong khu vực của nó. Một FCA thường thực hiện một số truyền thống hợp tác xãchức năng, bao gồm cả mua đầu vào, cung cấp tín dụng cho ngư dân, tiếp thịvụ thu hoạch, và các hoạt động đổ bộ và xử lý Tiện nghi và hoạt động nuôi trồng thủy sản kháccổ phiếu tăng cường Tiện nghi. FCAs là phần nào duy nhất trong số các công trình hợp tác vìhọ cũng quản lý các nguồn lực trong khu vực TURF liên quan. Quản lý hoạt động thực tếcủa các thủy sản trong vòng một FCA được thực hiện bởi ngư nghiệp quản lý tổ chức(FMOs), nói chung suborganizations trong FCAs đã được tạo ra để devolve thẩm quyềnđể đưa ra quyết định cấp vi quản lý. Hiện tại có hơn mười bảy trămFMOs trong chế độ Nhật bản (Uchida và Makino 2008). Một số FMOs (khoảng 25 phần trăm)quản lý tất cả các thủy sản trong vòng một TURF liên kết với một FCA, nhưng phần lớn (khoảng 50phần trăm) là tập hợp con của một FCA nhất định, chẳng hạn như ngư dân theo đuổi một loài đặc biệt hoặc bằng cách sử dụng mộtkiểu thiết bị cụ thể. Trong một vài trường hợp khác, FMOs mới đã được thành lập mà bao gồm cáccác ngư dân từ FCAs khác nhau, ví dụ, khi một loài phạm vi bao gồm các khu vực ven biển củanhiều FCAs.FCAs làm cho quyết định bao quát về vĩ mô phân bổ không gian TURF để khác nhauCác loại của các hoạt động bằng cách chỉ định độc quyền sử dụng hoặc tương thích sử dụng khu vực khác nhau. Không gian nàychức năng quản lý là chuyên sâu trong nhiều TURFs, với cụ thể subzones được giao cho oyster,Nghêu, và mussel giường, các khu được phân bổ để urchin và bào ngư lặn, chất đầy cátphân bổ cho các cá bơn câu cá, khu vực dành cho quy mô nhỏ thiết lập mạng lưới đánh cá, phổ biến các khu vực mở đểnhiều loại bánh, khu vực San hô nhân tạo, và bút net nuôi trồng thủy sản vùng. Được quản lý tốt TURFstrông rất giống như chuyên sâu thủy nông nghiệp hoạt động sắp xếp việc sử dụng các biểnkhông gian để tài khoản tối ưu cho đặc điểm đáy biển, dòng nước và dòng chảy dinh dưỡng, môi trường sống, vàtính năng cảnh quan. Cao mức độ kiểm soát là một điểm cuối tự nhiên trong sự tiến triển của một hỗn hợpThiên nhiên/nuôi trồng thủy sản các hệ thống với bất động sản cao cấp quyền (Anderson năm 2002).Quản lý hoạt động của các thủy sản trong của Nhật bản TURF hệ thống là một hợp tácnỗ lực giữa FMOs và địa phương địa chính phủ. Địa cấp thị thủy sản246 J. E. Wilen et al. tại trường đại học Victoria ngày 25 tháng 8 năm 2015 http://reep.oxfordjournals.org/ tải về từ cơ quan quản lý thiết lập câu cá mở và đóng cửa mùa, hỗ trợ giới hạn vào tất cả đánh bắt cánỗ lực với giới hạn chương trình mục nhập, và cung cấp tư vấn khoa học cho FMOs về bền vữngTACs. Điều này cung cấp khuôn khổ chung cho vi cấp quản lý bởi Ủy bancác ngư dân trong FMOs, tập trung chủ yếu vào các quyết định về việc kiểm soát nỗ lực hơnthời gian và không gian.So sánh với các loài dựa trên hệ thốngLàm thế nào để hệ thống dựa trên không gian của Nhật bản so sánh với những gì chúng tôi có thể quan sát theo mộtHệ thống loài dựa trên quyền? Trước tiên, một số cuộc xung đột tiềm năng trong không gian đã được giải quyếtTheo Nhật bản TURF hệ thống bằng cách gán các hoạt động cụ thể để các khu vực cụ thể của FCA.Thứ hai, bởi vì quyền sử dụng đã không được phân bổ như cổ phần của TACs, Nhật bản TURF hệ thốngvề cơ bản hoạt động trong các điều kiện quy định truy cập hạn chế. Do đó các nhà khoa học tỉnh thiết lậpTACs và các tỉnh giấy phép tham gia như trong một hệ thống thông thường giới hạn mục, vàsau đó nhóm hợp tác xã ngư dân (thông qua FMOs của họ) xác định các chi tiết của thực tếquản lý. Mặc dù ưu đãi thẳng trong hệ thống dựa trên không gian của Nhật bản vì ngư dânđược nghiêng để chủng tộc cho cá, những ưu đãi perverse ngược và hạn chế bởiCác hoạt động quản lý chuyên sâu của các Uỷ ban FMO của ngư dân. Nỗ lực nói chung làmicromanaged trên cơ sở hàng ngày của Uỷ ban mà làm cho các quyết định về việc liệu cácHạm đội sẽ cá hay không, và nếu như vậy, khi nào và ở đâu nó sẽ triển khai bánh.Đổi mới trong hệ thống TURF của Nhật bảnMặc dù các thiếu hiệu quả mà vẫn còn trong một hệ thống với các ưu đãi thẳng, có một sốsáng kiến thú vị mà đã xảy ra trong hệ thống TURF của Nhật bản sẽ không có khả năngđã xảy ra dưới một hệ thống với nhiều loài dựa trên ITQs. Đầu tiên là hệ thống quy hoạchvà phân bổ không gian giữa các nhóm khác nguyên và trong số các người dùng khác nhau của một TURFHệ sinh thái biển. FCAs trong chế độ Nhật bản có trong nhiều trường hợp được giải quyết xây dựng không gianvấn đề phân bổ trong cách riêng biệt có mâu thuẫn trong bánh loại và xung đột sử dụng. Đây là mộtCác kết quả trực tiếp của một hệ thống phân bổ quyền sử dụng cơ bản cho một nơi thay vì cho cá nhânloài.Một sự đổi mới thứ hai là hệ thống phức tạp riêng ngư đã nổi lên nhưFMOs đưa ra quyết định vi về quản lý nỗ lực. Trong số các thành phần chi tiết thú vịHệ thống này được phép quay mà không chỉ lây lan nỗ lực trong không gian, nhưng cũng đảm bảo rằng mỗingư dân có một cơ hội bình đẳng tại điểm nóng. Một ví dụ điển hình là báo cáo của Uchida vàWatanobe (2008), người thảo luận về thủy sản pollock walleye, nơi một tổ chức meta-FMOquản lý ngư dân từ bốn FCAs trong một ngư nghiệp longline nhằm mục đích chụp cá với cao trứngnội dung và chất lượng cao thịt. Trong trường hợp này, Hệ thống quay được thiết kế để giữ longline bánhtừ líu trên đáy biển. FMO chấp thuận việc triển khai của một số giới hạn củabánh trong từng khu vực, và sau đó nó quay quyền truy cập vào các khu vực của đáy biển để cân bằng truy cậpcác khu vực triển khai tốt nhất.Một sự đổi mới thứ ba liên quan đến thủy sản trong đó FMO giới hạn thu hoạch để tận dụng lợi thế củađiều kiện thị trường và tối đa hóa giá. Ví dụ, trong Sakuraebi thủy sản tôm, FMOquản lý hàng ngày bắt để tránh lũ lụt trên thị trường và để tận dụng lợi thế của thị trường theo mùablips liên quan đến ngày lễ và tặng quà ý (Uchida 2007).Kinh tế của lãnh thổ sử dụng quyền thủy sản, hoặc TURFs 247 tại trường đại học Victoria ngày 25 tháng 8 năm 2015 http://reep.oxfordjournals.org/ tải về từ Cuối cùng, một số thủy sản được quản lý bởi FMOs đã thông qua thu hoạch hoặc thu nhập tổng hợpsắp xếp (Platteau và Seki 2000; Uchida 2007). Dưới quản lý chuyên sâu nỗ lực không gian,ngư dân của Uỷ ban chỉ định tàu trên các lĩnh vực khác nhau của FCA để cùngtỷ lệ tử vong không gian câu cá. Nhưng điều này có nghĩa rằng một số tàu phải đối mặt với nguy cơ bị định kỳnhận được xấu rút ra khỏi Ủy ban. Để giảm thiểu xung đột trong nguy cơ này, một số thủy sảnđã thông qua tổng hợp của mùa thu hoạch. Ngư dân cá trong khu vực được chỉ định, trở về với nắm bắtsau đó tới, và sau đó net lợi nhuận được phân phối lại cho nhóm theo một số prearrangedquy tắc. Mục tiêu chính sách này là để giảm nguy cơ bị gán một thấp sản xuấtkhu vực, nhưng một tác dụng phụ quan trọng là nó cũng làm giảm các cuộc đua để cá. Nếu thu hoạch được gộp lại,cá nhân ngư dân không còn có các ưu đãi để đánh bại đối thủ cạnh tranh của họ để ngư,đầu tư vào năng lực thêm, hoặc tham gia vào cuộc thi lãng phí. Ở thủy sản nơi như vậyTổng hợp đã được áp dụng, việc quản lý các nỗ lực giảm bởi vì các chủng tộc để cá điều kiệnđược loại bỏ, làm cho hợp tác khả thi hơn. Điều này lần lượt đã mở ra những cơ hội mớicho thêm lợi nhuận từ sự hợp tác, chẳng hạn như nhóm đầu tư trong xây dựng thương hiệu, nâng cao chất lượng,và chứng khoán nâng cao.Chile của Nearshore TURFsChile có một bờ biển dài, với một nearshore duyên hải biển hệ sinh thái nhà đó là 3.000 dặmđể nhiều sinh vật benthic, tảo, finfish và thân hình nhỏ pelagics. Năm 1991 Chile thông qualandmark Chile ngư nghiệp và nuôi trồng thủy sản Luật (CFAL), chia ra bờ biển Chilevào một khu vực nearshore ra đến 5 Hải và một khu vực ngoài khơi bao gồm phần còn lại của các200 dặm EEZ. Phân giới cắm mốc giữa đánh bắt cá ngoài khơi và trên bờ được dự định để giảmxung đột giữa ngư dân ra nước ngoài lớn và điện thoại di động công nghiệp và quy mô nhỏ và vừanearshore ngư dân thủ công địa phương. Các thành phần của CFAL có liên quan đến các cuộc thảo luận ở đây làviệc cung cấp tạo ra TURFs, được gọi là khu vực quản lý và khai thác (MEAs), đểquản lý tài nguyên benthic nearshore.Hệ thống Chile TURF hoạt động trong một hệ sinh thái bao gồm hàng chục khác nhauloài xương sống và tảo. Các loài quan trọng nhất về kinh tế là loco (mộtbào ngư-loại gastropod), nhím biển, và limpets. Thu hoạch thủ công ngư dân sinh vật benthicsử dụng thiết bị lặn được triển khai từ tàu thuyền nhỏ ít hơn 10 mét chiều dài hoặc thu thập bởitay trong lĩnh vực nông.Tạo ra và hoạt động của MEAsCFAL cho phép cho việc thành lập MEAs trên cơ sở tự nguyện nghiêm. MEAs được cấp chỉđể đăng ký và được công nhận fisher Hiệp hội, thay vì để cá nhân ngư dân. Sau khi mộtCác ứng dụng để tạo ra một MEA nhận được, xem xét và phê duyệt ở cấp độ liên bang, fisherHiệp hội phải tiến hành một đường cơ sở nghiên cứu và phát triển một kế hoạch quản lý chi phí của nó. Một lầnMEA được chấp thuận để hoạt động, hợp tác xã fisher phải tiến hành hàng năm chứng khoán lừa
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Quyền sở hữu đối với tài nguyên biển của Nhật Bản đang được giao với các quốc gia, và các thủy sản
Luật Hợp tác xã cấp quyền truy cập và trách nhiệm trực tiếp đến FCAs hơn là cá nhân
các ngư dân. FCAs được như vậy, các cơ quan có thẩm quyền pháp lý và hành chính để quản lý
hệ thống Turf gần bờ của Nhật Bản, một nhiệm vụ mà được chia sẻ với các chính quyền cấp quận mà
cung cấp tư vấn và giám sát các quy định khoa học.
Hiện tại có khoảng 1300 FCAs tại Nhật Bản. FCAs thường có
trách nhiệm cho một số lượng lớn các loài, từ các sinh vật đáy ít vận động, để tảo bẹ, để
cá bẹt và rockfish, để pelagics nhỏ di động, qua một loạt các loại bánh răng cố định và di động.
Ranh giới Turf thường kết hợp với ranh giới lịch sử, với đô thị
ranh giới bao gồm các làng chài có liên quan, và họ thường kéo dài 1-5
km vào khu vực gần bờ.
Mỗi FCA đã thông qua các cấu trúc hành chính cá nhân và phương thức hoạt động để
quản lý nghề cá trong khu vực của mình. An FCA thường thực hiện một số hợp tác truyền thống
chức năng, bao gồm cả việc mua nguyên liệu đầu vào, cung cấp tín dụng cho các ngư dân, tiếp thị
thu hoạch, hành hạ cánh và các cơ sở xử lý, và hoạt động nuôi trồng thủy sản và các
cơ sở nâng cao cổ. FCAs được phần nào độc đáo giữa các cấu trúc hợp tác vì
họ cũng quản lý các nguồn tài nguyên trong vùng Turf liên quan. Quản lý hoạt động thực tế
của ngành thủy sản trong vòng một FCA được thực hiện bởi Tổ chức Quản lý nghề cá
(FMOs), thường suborganizations trong FCAs đã được tạo ra để phân cấp thẩm quyền
để thực hiện các quyết định quản lý vi mô. Hiện tại có hơn 1.700
FMOs trong hệ thống Nhật Bản (Uchida và Makino 2008). Một số FMOs (khoảng 25 phần trăm)
quản lý tất cả các ngư trường trong vòng một Turf liên kết với một FCA, nhưng phần lớn (khoảng 50
phần trăm) là tập hợp con của một FCA nhất định, chẳng hạn như ngư dân theo đuổi một loài cụ thể hoặc sử dụng một
loại bánh đặc biệt. Trong một vài trường hợp khác, FMOs mới đã được hình thành mà được cấu tạo của
ngư dân từ FCAs khác nhau, ví dụ, khi phạm vi của một loài được các vùng ven biển của
nhiều FCAs.
FCAs đưa ra quyết định bao quát về vĩ mô phân bổ không gian Turf để khác nhau
loại hoạt động bằng cách chỉ sử dụng độc quyền khác nhau hoặc khu sử dụng tương thích. Không gian này
chức năng quản lý là chuyên sâu trong nhiều turfs, với subzones cụ thể phân bổ cho hàu,
giường ngao, và hến, các vùng khác phân bổ cho nhím và bào ngư lặn, các chất nền cát
phân bổ cho cá bẹt, khu vực dành cho quy mô nhỏ đánh cá-net, khu vực chung mở cửa cho
nhiều loại thiết bị, khu vực rạn san hô nhân tạo, và nuôi trồng thủy sản khu bút net. Turfs được quản lý tốt
trông rất giống như các hoạt động nuôi biển sâu mà thu xếp sử dụng các biển
không gian để giải tối ưu cho các đặc điểm đáy biển, dòng chảy và dòng chảy chất dinh dưỡng, môi trường sống, và
các tính năng cảnh quan. Đây là cấp độ cao của điều khiển là một thiết bị đầu cuối tự nhiên trong quá trình tiến hóa của một hỗn hợp
tự nhiên hệ thống nuôi trồng thủy sản / với quyền sở hữu chất lượng cao (Anderson 2002).
Việc quản lý hoạt động của ngành thủy sản trong hệ thống Turf của Nhật Bản là một hợp tác
nỗ lực giữa các FMOs và quận địa phương các chính phủ. Thủy sản tỉnh cấp
246 JE Wilen et al.
Tại Đại học Victoria vào ngày 25 tháng 8 năm 2015 http://reep.oxfordjournals.org/ Tải về từ
cơ quan quản lý này thiết lập mở và đóng cửa mùa vụ khai thác, giới hạn hỗ trợ trên tổng số cá
nỗ lực với các chương trình mục hạn chế, và cung cấp các tư vấn khoa học để FMOs về bền vững
TACS. Điều này tạo khuôn khổ chung cho quản lý vi mô của các ủy ban của
ngư dân trong FMOs, trong đó tập trung chủ yếu vào các quyết định về việc kiểm soát nỗ lực trong
thời gian và không gian.
So sánh với hệ thống loài dựa trên
Làm thế nào để hệ thống không gian dựa trên của Nhật Bản so sánh với những gì chúng ta có thể quan sát dưới một
hệ thống quyền loài dựa trên? Đầu tiên, một số cuộc xung đột tiềm năng trong không gian đã được giải quyết
theo hệ thống Turf của Nhật Bản bằng cách gán các hoạt động đặc biệt đến khu đặc biệt của. FCA
Thứ hai, bởi vì quyền sử dụng chưa được phân bổ như cổ phiếu của TACS, hệ thống Turf của Nhật Bản
về cơ bản hoạt động theo quy định điều kiện truy cập bị hạn chế. Vì vậy các nhà khoa học tỉnh đặt
TACS và các tỉnh cấp phép tham gia như trong một hệ thống nhập giới hạn thông thường, và
các nhóm sau đó hợp tác xã ngư dân (thông qua FMOs của họ) xác định các chi tiết của thực tế
quản lý. Mặc dù được ưu đãi lệch trong hệ thống vũ trụ của Nhật Bản vì ngư dân
đang nghiêng để chạy đua cho cá, những ưu đãi ngoan cố được phản và bị hạn chế bởi
các hoạt động quản lý chuyên sâu của các cấp uỷ FMO của ngư dân. Nỗ lực thường được
micromanaged trên một cơ sở ngày-to-ngày của Uỷ ban mà quyết định về việc các
đội tàu sẽ đánh bắt hay không, và nếu như vậy, khi nào và nơi mà nó sẽ triển khai các bánh răng.
Innovations dưới System Turf của Nhật Bản
Mặc dù không hiệu quả mà còn trong một hệ thống với các ưu đãi lệch, có một số
sáng kiến thú vị đã xảy ra trong hệ thống Turf của Nhật Bản rằng sẽ không có khả năng
đã xảy ra theo một hệ thống với ITQs nhiều loài dựa trên. Đầu tiên là hệ thống quy hoạch
và phân bổ không gian giữa các nhóm khác nhau và gặt đập giữa các người dùng khác nhau của một nhân Turf
hệ sinh thái biển. FCAs trong hệ thống của Nhật Bản trong nhiều trường hợp giải quyết không gian phức tạp
vấn đề phân bổ theo những cách mà riêng các loại bánh trái ngược nhau và sử dụng trái ngược nhau. Đây là một
kết quả trực tiếp của một hệ thống phân bổ quyền sử dụng cơ bản cho một vị trí hơn là cho cá nhân
loài.
Một sự đổi mới thứ hai là hệ thống phức tạp của việc phân bổ ngư trường mà đã nổi lên như
FMOs làm vi các quyết định về quản lý nỗ lực. Trong số các thành phần hay hơn
của hệ thống này là phép quay đó không chỉ lây lan nỗ lực trong không gian, mà còn đảm bảo rằng mỗi
ngư dân đều có cơ hội tại các điểm nóng. Một ví dụ điển hình là báo cáo của Uchida và
Watanobe (2008), người đã thảo luận về các ngư Walleye cá minh thái, nơi mà một tổ chức meta-FMO
quản lý ngư dân từ bốn FCAs trong nghề câu vàng nhằm bắt cá với trứng cao
nội dung và chất lượng cao thịt. Trong trường hợp này, các hệ thống luân phiên được thiết kế để giữ bánh răng câu vàng
từ quấn trên đáy biển. Các FMO phê duyệt việc triển khai một số lượng hạn chế của
bộ bánh răng ở mỗi khu vực, và sau đó nó quay truy cập vào các khu vực đáy biển để cân bằng truy cập
đến các khu vực triển khai tốt nhất.
Một mối quan tâm đổi mới thứ ba thủy sản, trong đó giới hạn FMO thu hoạch để mất lợi thế của
điều kiện thị trường và tối đa hóa giá. Ví dụ, đối với nghề nuôi tôm Sakuraebi, các FMO
quản lý sản lượng đánh bắt hàng ngày để tránh tràn ngập thị trường và tận dụng lợi thế của thị trường mùa
blip liên quan với các ngày lễ và tặng quà (Uchida 2007).
Kinh tế học về lãnh thổ quyền sử dụng thủy sản, hoặc turfs 247
tại Đại học Victoria vào 25 Tháng 8 2015 http://reep.oxfordjournals.org/ Tải về từ
thu hoạch hoặc doanh thu tổng hợp Cuối cùng, một số thủy sản bằng FMOs quản lý đã thông qua
thỏa thuận (Platteau và Seki 2000; Uchida 2007). Dưới sự quản lý nỗ lực không gian chuyên sâu,
các ủy ban của ngư dân tàu gán trên các vùng khác nhau của FCA để đồng nhất
tỷ lệ tử vong cá không gian. Nhưng điều này có nghĩa rằng một số tàu phải đối mặt với nguy cơ định kỳ
nhận xấu rút ra từ các ủy ban. Để giảm thiểu xung đột về nguy cơ này, một số thủy sản
đã áp dụng tổng hợp các vụ thu hoạch. Cá ngư dân trong khu vực được giao, trở về với đánh bắt được
sau đó gộp lại, và sau đó lợi nhuận thuần được phân phối lại cho các nhóm theo một số chuẩn bị trước
các quy tắc. Mục tiêu chính của chính sách này là để làm giảm nguy cơ bị gán mức thấp sản xuất
khu vực, nhưng một tác dụng phụ quan trọng là nó cũng làm giảm cuộc đua cho cá. Nếu thu hoạch được gộp chung,
ngư dân cá nhân không còn có động lực để đánh bại đối thủ cạnh tranh của họ để các ngư trường,
đầu tư vào khả năng nhiều hơn, hoặc tham gia vào cạnh tranh lãng phí khác. Trong thủy sản, nơi đó
tổng hợp đã được thông qua, công tác quản lý các nỗ lực giảm vì chủng tộc với điều kiện cá
được loại bỏ, làm cho hợp tác khả thi hơn. Điều này sẽ mở ra cơ hội mới
cho tăng thêm từ việc hợp tác, chẳng hạn như đầu tư nhóm trong xây dựng thương hiệu, nâng cao chất lượng,
và tăng cường chứng khoán.
Chile gần bờ turfs
Chile có bờ biển đó là 3.000 dặm dài, với một bờ biển nhà hệ sinh thái biển gần bờ
để nhiều sinh vật đáy, tảo, cá, và pelagics nhỏ thân. Năm 1991 Chile thông qua
các mốc Chile Thủy sản và Luật Nuôi trồng thủy sản (CFAL), chia bờ biển Chile
vào một khu vực gần bờ ra đến 5 hải lý và một khu vực ngoài khơi bao gồm phần còn lại của
EEZ 200 dặm. Phân định ranh giới giữa nghề cá ngoài khơi và trên đất liền đã được dự định để làm giảm
xung đột giữa ngư nghiệp nước ngoài lớn và điện thoại di động và các doanh nghiệp nhỏ và vừa có quy mô
gần bờ ngư dân địa phương tận thu. Các thành phần của CFAL có liên quan đến các cuộc thảo luận ở đây là
các điều khoản đó tạo turfs, gọi là quản lý và các khu vực khai thác (MEAs), để
quản lý ven bờ nguồn tài nguyên sinh vật đáy.
Các hệ thống Turf Chile hoạt động trong một hệ sinh thái bao gồm hàng chục khác nhau
loài không xương sống và tảo. Các loài quan trọng nhất về kinh tế là loco (một
bào ngư-type ở), nhím biển, và limpets. Ngư dân tận thu thu hoạch sinh vật đáy
sử dụng thiết bị lặn triển khai từ thuyền nhỏ dưới 10 mét chiều dài hay thu thập bằng
tay tại các khu vực nông.
Sáng tạo và hoạt động của MEAs
CFAL cho phép thành lập các MEAs trên cơ sở hoàn toàn tự nguyện. MEAs chỉ được cấp
cho các hiệp hội ngư dân đã đăng ký và được công nhận, chứ không phải là để ngư dân cá thể. Sau khi một
ứng dụng để tạo ra một MEA được nhận, xem xét, phê duyệt ở cấp liên bang, các ngư
hội phải tiến hành một nghiên cứu cơ bản và phát triển một kế hoạch quản lý chi phí của nó. Một khi
các MEA được phê duyệt để hoạt động, hợp tác xã ngư dân phải tiến hành lừa cổ phiếu hàng năm
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: