For a moment Gon sat across Yeo-wool. He browsed through the report in dịch - For a moment Gon sat across Yeo-wool. He browsed through the report in Việt làm thế nào để nói

For a moment Gon sat across Yeo-woo

For a moment Gon sat across Yeo-wool. He browsed through the report in front of him as he found himself taking a peak on Yeo-wool, whose eyes were focusing intently on the laptop. He pursed his lips – which was an unsuccessful attempt of him from smirking. He looked at her as he smiled worriedly then suddenly, a plump, good-natured man tapped Gon’s shoulder.

“Hey, it’s almost time… Shouldn’t you go and escort Chief already?”

Gon turned to look at his watch. He’s right. It is time.

“Oh. Yes. I’ll go fetch him. ”

Gon stood up and bowed to the man. He looked to his left and caught a glimpse of Yeo-wool as he gave curt nod and slightly raised his eyebrows. Yeo-wool nodded in return as she smiled softly and with that he left the room.





Yeo-wool scanned the report in front of her table. Jo Gwan Woong. Yeo-wool typed his name as she stared intently into the laptop screen. That name. She bit her lip – that name makes her shiver in anger.

Gon nodded at her. Yeo-wool silently exhaled as she forced out a small smile. When Gon had left, she sighed as she leaned back into her chair. She needed to brace herself. This day will definitely be a long and frustrating one. She could feel it.





Chief Dam, along with Gon and Soo Ryun had entered the room. He stood at the end of the table with Soo Ryun at his right side and Gon to his left and everyone stood up and bowed. He bowed in return and motioned for everyone to sit down.
“Is everyone here?” Chief Dam raised his eyebrows – his face was stern. He cleared his throat before he continued to speak. “Everyone in this room knows that this case is top secret. All the things said here will be left remained inside the 4 corners of this room. Am I making myself clear?

Everyone nodded.

“You all know that this case is about Jo Gwan-Woong.” A picture of him suddenly appeared on the screen projector. “According to some sources he was a secret sponsor to major companies all of which have undergone into sudden bankruptcies. It is believed that he is behind all of these.”

The slide then changed into different newspaper headlines.

“He is also suspected to be involved in the Black Market, distributing and dealing with drugs and most of all –.” He clenched his fist secretly before continuing his statement. “He also was a suspect into different rape and murder cases – which were all dismissed, due to lack of evidence.”


Yeo-wool looked away from her dad. She quietly bit her lip and clenched her fist under the table. No she can’t explode. Not now. Not in front of them.

The slide changed into a picture of the 100 Year Suites. Soo Ryun, then, began to speak.

“Based on my source, it is said that Jo Gwan Woong is currently residing in the 100 Year Suites. We believe that this hotel is his next target. ”

Yeo-wool’s eyes widened… Hold on… If the 100 Year Suites is their next target that means… Before Yeo-wool could finish her rail of thoughts, a picture of a man together with a woman then appeared on the screen as the murmurs echoed through the room.

“This is Park Tae-Seo and Cha Sae-yeon – the 100 Year’s CEO and COO. They are currently known for being one of the country’s youngest and respectable people in the business industry. Of course, we have to inform them and ask for their cooperation with this situation. Also, there are rumors circulating that this company has a young Chairman, but he was never seen in public.”

Yeo-wool’s ears rang. “He’s my boss” She remembered Sae-yeon telling her… Boss?Chairman? Does that mean… The man she met yesterday… Choi Kang Chi…

Soo Ryun bowed as she took her seat. A picture of an abandoned warehouse appeared on the projector. Chief Dam Pyung Joon spoke once more.

“This is one of the suspicious locations of where the underground transactions were held. According to the intelligence team, crates of heroin and cocaine were expected to be delivered tonight and it is our job to prevent them from being transacted and dispatched to the public.”

“…Agents on the field will be separated into teams, and it is expected from you to be attentive and alert at all times is that clear?” Everyone nodded in agreement. For the tactics and the plan Gon and Soo Ryun will explain to you later in the briefing.” He glanced to the both of them, his tone was stern. “You both already know what to do.”

They both nodded.

“That’s it. Be prepared by 7! Everyone but Agent Dam is dismissed!” Everyone stood up, bowed at Dam Pyung Joon and left the room. Yeo-wool froze as she was left all alone. What is her father up to this time?

“Agent Dam – you won’t be involved in this operation.”

Yeo-wool gaped at his father, taken aback.

“You… You don’t want me to get involved in this case?”
“It’s because you still lack experience and besides–”
“How can I gain experience if you’re preventing me from going on my first operation?” She rolled her eyes. She definitely won’t take his excuses.
“My decision is final.”
“BUT – ”
“I said my decision is FINAL!”
There was a moment of dead silence, finally Yeo-wool blurted out.
“Is it because you’re scared, Dad? You’re scared that I would end up the same way like Mom?”
“Yeo-wool-ah” He managed to whisper, sadness was visible into his eyes.
“You’re not the only one who lost someone because of Jo Gwan Woong! I lost my mother too! You, of all people, know how much I want to bring justice on Mom’s death! Don’t…. Don’t put me out on this case just because you’re scared! Please… I beg you.”

She exhaled. She knows that Mom’s death has always been a sensitive issue for his father. But what about her? She, who has lost those what-could-have-been memories with her mother because of Jo Gwan Woon – who used her for his pleasure then brutally, killed her.

“Please… I beg you to trust me. You know that I won’t sit still either way.”
Dam Pyung Joon closed his eyes for a moment and when he opened his eyes – his face became stern. He motioned her to sit on the chair beside him. Yeo-wool complied. Pyung Joon stiffened as he began to explain.
“Agent Dam… I want you to listen carefully to what I have to say. I didn’t pull you out of the operation because of my personal reasons. I have to give you assign you to a special job.”

Yeo-wool’s eyes widened. What did he just say? A SPECIAL JOB?

“The 100 Year Suites has been very quiet and secretive in their activites, thus making Jo Gwan Woon covet it. One thing is for sure, Jo Gwan Woon is capable of killing anyone in order to get what he wants. Keep an eye on Tae-seo, Sae-yeon and especially the Chairman who’s identity is still unsure – their lives may be in danger… We need you as a link between the security and the company, to serve as an informant and ensure their safety. This is a much dangerous task, Yeo-wool-ah but I trust you that you can take responsibility of it.”

“D-dad…” Yeo-wool managed to muster. She smiled at his father. Thank God, she wasn’t underestimated for her skills. She didn’t become one of the top agents here for nothing.

“Address me properly when you’re at work! You’ll be reporting on duty in the hotel by tomorrow… Am I making myself clear, Agent Dam?”

“Yes, Chief. Thank you.” She bowed once more and with that Chief Dam Pyung Joon left the room.

Yeo-wool smiled. She never felt so motivated in her life.





“Sae-yeon-ah! It’s me. Can we meet tonight? Remember I owe you a drink? What? Sure. 9 o’ clock, same place? Alright… I’ll see you later.

Yeo-wool hung up the phone. But within seconds her phone rang, she looked at her phone – the number was unknown. Who is this anyway? She answered the phone.
“Hello?”
“Hello, I’m speaking to Dam Yeo-wool, right?”
“Yes, who is this?”
“It’s me Kang-chi… Choi Kang-chi.”

Yeo-wool mouth opened, completely flabbergasted. Did he seriously call? Unbelievable. He really called.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Cho một thời điểm Gòn ngồi trên Yeo-Len. Ông duyệt thông qua báo cáo ở phía trước của ông khi ông thấy mình tham gia một đỉnh cao vào Yeo-len, mắt mà đã tập trung chăm chú vào máy tính xách tay. Ông pursed đôi môi của mình-đó là một nỗ lực không thành công của anh ta từ smirking. Ông nhìn vào cô ấy như ông cười worriedly sau đó đột nhiên, một người đàn ông đầy đặn, theo khai thác của Gòn vai."Hey, it's hầu như thời gian... Không nên bạn đi và hộ tống trưởng đã?"Gòn quay sang nhìn vào chiếc đồng hồ. Anh ấy nói đúng. Đó là thời gian."Oh. Có. Tôi sẽ đi lấy anh ta. ” Gòn đứng dậy và cúi để người đàn ông. Ông nhìn bên trái của mình và đánh bắt nhoáng thấy của Yeo-len như ông đã cho curt gật đầu và hơi lớn lên lông mày của mình. Yeo-len gật đầu trong trở lại như cô cười nhẹ nhàng và với rằng ông rời khỏi phòng.… Yeo-len quét báo cáo ở phía trước của bảng của mình. Jo Gwan Woong. Yeo-len gõ tên của mình như cô stared chăm chú vào màn hình máy tính xách tay. Tên đó. Cô chút môi của cô-tên đó làm cho cô ấy shiver trong sự tức giận. Gòn gật đầu vào cô ấy. Yeo-len âm thầm exhaled khi cô buộc ra một nụ cười nhỏ. Khi Gòn đã rời, bà thở dài như cô cúi trở lại vào ghế của mình. Cô cần thiết để đôi mình. Ngày này chắc chắn sẽ là một dài và bực bội một. Cô ấy có thể cảm thấy nó. … Trưởng Dam, cùng với Gòn và rất Ryun đã bước vào phòng. Ông đứng ở cuối bảng với rất Ryun ở bên phải của mình và Gòn bên trái của mình và tất cả mọi người đứng dậy và cúi. Ông cúi trong trở lại và motioned cho tất cả mọi người ngồi. "Là tất cả mọi người ở đây?" Trưởng Dam lớn lên lông mày của mình-khuôn mặt của mình là nghiêm khắc. Ông rời cổ họng của ông trước khi ông tiếp tục nói chuyện. "Tất cả mọi người trong căn phòng này biết rằng trường hợp này là tối mật. Tất cả những điều nói ở đây sẽ còn lại được ở lại bên trong 4 góc của căn phòng này. Tôi đang làm cho bản thân mình rõ ràng? Tất cả mọi người gật đầu."Tất cả các bạn biết rằng trường hợp này là về Jo Gwan-Woong." Một hình ảnh của anh ta bất ngờ xuất hiện trên màn hình chiếu. "Theo một số nguồn tin, ông là một nhà tài trợ bí mật cho các công ty lớn, tất cả đều đã trải qua vào tình trạng phá sản bất ngờ. Người ta tin rằng ông là đằng sau tất cả những."Trình bày sau đó đổi thành khác nhau báo tiêu đề. "Ông cũng bị nghi ngờ được tham gia vào thị trường chợ đen, phân phối và đối phó với ma túy và hầu hết tất cả-." Ông clenched nắm tay của mình bí mật trước khi tiếp tục tuyên bố của ông. "Ông cũng là một kẻ tình nghi thành khác nhau hãm hiếp và giết người trường hợp-đó tất cả bị cách chức, do thiếu chứng cứ." Yeo-len nhìn đi từ cha của cô. Cô âm thầm cắn môi của cô và clenched nắm tay của mình dưới bảng. Không, cô không thể phát nổ. Không phải bây giờ. Không phải ở phía trước của họ. Nắp trượt thay đổi thành một bức tranh của 100 năm Suites. do đó, Ryun, sau đó, bắt đầu nói chuyện."Dựa trên mã nguồn của tôi, người ta nói rằng Jo Gwan Woong hiện đang cư trú trong các Suite năm 100. Chúng tôi tin rằng khách sạn này là mục tiêu tiếp theo của mình. ” Yeo-len mắt mở rộng... Chờ đã... Nếu 100 năm Suites là mục tiêu tiếp theo của họ mà có nghĩa là... Trước khi Yeo-len có thể kết thúc của đường sắt của những suy nghĩ, một hình ảnh của một người đàn ông cùng với một người phụ nữ sau đó xuất hiện trên màn hình như các murmurs lặp lại qua phòng. "Đây là Park Tae-Seo và Cha Sae-yeon-100 năm của Tổng Giám đốc và COO. Họ hiện nay được biết đến là một trong những người trẻ nhất và đáng kính của đất nước trong ngành công nghiệp kinh doanh. Tất nhiên, chúng tôi phải thông báo cho họ và yêu cầu cho hợp tác với tình trạng này. Ngoài ra, có những tin đồn lưu hành rằng công ty này có một chủ tịch trẻ, nhưng ông không bao giờ được nhìn thấy trong công chúng."Yeo-len tai rang. "Ông là ông chủ của tôi" cô nhớ Sae-yeon nói với cô... Ông chủ?Chủ tịch? Điều đó có nghĩa là... Người đàn ông cô gặp vào ngày hôm nay... Choi Kang chí...do đó, Ryun cúi khi cô lấy chỗ ngồi của mình. Một hình ảnh của một nhà kho bị bỏ rơi đã xuất hiện trên máy chiếu. Trưởng Dam Pyung Joon nói một lần nữa."Đây là một trong những địa điểm đáng ngờ của nơi giao dịch ngầm được tổ chức. Theo nhóm tình báo, thùng của heroin và cocain đã được dự kiến sẽ được gửi tối nay và nó là công việc của chúng tôi để ngăn chặn chúng từ đang được giao dịch và cử đến công chúng."“…Các đại lý trên các lĩnh vực sẽ được tách ra thành các đội, và dự kiến từ bạn để được chú ý và cảnh báo tại tất cả các lần là rõ ràng?" Tất cả mọi người gật đầu trong thỏa thuận. Cho các chiến thuật và kế hoạch Gòn và Ryun như vậy sẽ giải thích cho bạn sau này trong cuộc họp. " Ông liếc nhìn cho cả hai của họ, giai điệu của ông đã được nghiêm khắc. "Cả hai đã biết phải làm gì."Cả hai đều gật đầu. "Đó là nó. Được điều chế bằng 7! Tất cả mọi người nhưng đại lý đập là miễn nhiệm!" Tất cả mọi người đứng, cúi tại Dam Pyung Joon và rời khỏi phòng. Yeo-len đông cứng như cô đã để lại tất cả một mình. Cha cô đến thời điểm này là gì?"Đại lý Dam-bạn sẽ không được tham gia vào chiến dịch này." Yeo-len gaped lúc cha ông, lấy aback. "Bạn... Bạn không muốn tôi để có được tham gia trong trường hợp này?""Đó là bởi vì bạn vẫn còn thiếu kinh nghiệm và bên cạnh –""Làm thế nào có thể tôi đạt được kinh nghiệm nếu bạn đang ngăn chặn tôi từ đi vào hoạt động đầu tiên của tôi?" Cô cán đôi mắt của cô. Cô ấy chắc chắn sẽ không có bào chữa của mình. "Quyết định của tôi là cuối cùng." "NHƯNG" "Tôi nói rằng quyết định của tôi là cuối cùng!" Đó là một khoảnh khắc của sự im lặng chết, cuối cùng Yeo-len blurted ra. "Có phải vì cậu sợ, bố? Bạn đang sợ rằng tôi sẽ kết thúc cùng một cách như mẹ?" "Yeo-len-ah" ông quản lý để thì thầm, nỗi buồn là có thể nhìn thấy vào mắt của ông. "Anh không là người duy nhất mất một người nào đó vì Jo Gwan Woong! Tôi mất mẹ tôi quá! Bạn, của tất cả mọi người, biết bao nhiêu tôi muốn mang lại công lý về cái chết của mẹ! Không... Đừng để tôi ra trên trường hợp này chỉ vì bạn đang sợ hãi! Vui lòng... Anh xin em."Cô exhaled. Cô ấy biết rằng cái chết của mẹ luôn luôn là một vấn đề nhạy cảm cho cha ông. Nhưng những gì về cô ấy? Cô, người đã mất đi những gì-có-có-kỷ niệm với mẹ vì Jo Gwan Woon-người sử dụng của mình cho niềm vui của mình sau đó dã man, đã giết cô ấy. "Làm ơn... Tôi cầu xin bạn tin tưởng tôi. Bạn biết rằng tôi sẽ không ngồi vẫn là một trong hai cách." Dam Pyung Joon nhắm mắt cho một thời điểm và khi ông mở mắt-khuôn mặt của mình trở thành nghiêm khắc. Ông motioned cô ngồi trên ghế bên cạnh anh ta. Yeo-len tuân thủ. Pyung Joon stiffened khi ông bắt đầu để giải thích. "Đại lý đập... Tôi muốn bạn lắng nghe cẩn thận những gì tôi có thể nói. Tôi đã không kéo bạn ra khỏi các hoạt động vì lý do cá nhân của tôi. Tôi có thể cung cấp cho bạn chỉ định cho bạn để một công việc đặc biệt. "Yeo-len mắt mở rộng. Ông vừa nói gì? MỘT CÔNG VIỆC ĐẶC BIỆT? "100 năm Suites đã rất yên tĩnh và bí mật trong hoạt động của họ, do đó làm cho Jo Gwan Woon thèm muốn nó. Một điều là chắc chắn, Jo Gwan Woon có khả năng giết bất cứ ai để có được những gì ông muốn. Giữ một mắt trên Tae-seo, Sae-yeon và đặc biệt là chủ tịch người đã nhận dạng là vẫn không chắc chắn-cuộc sống của họ có thể gặp nguy hiểm... Chúng tôi cần bạn như là một liên kết giữa an ninh và công ty, để phục vụ như là một cung cấp thông tin và đảm bảo an toàn của họ. Đây là một nhiều nguy hiểm nhiệm vụ, Yeo-len-ah nhưng tôi tin tưởng bạn rằng bạn có thể chịu trách nhiệm về nó.""D-cha..." Yeo-len quản lý để tập hợp. Cô cười lúc cha ông. Cảm ơn Chúa, cô đã không được đánh giá thấp cho kỹ năng của mình. Cô đã không trở thành một trong những đại lý hàng đầu cho không có gì."Địa chỉ tôi đúng khi bạn đang ở nơi làm việc! Bạn sẽ báo cáo về các nhiệm vụ ở khách sạn của ngày mai... Tôi làm rõ, đại lý Dam?" "Vâng, sếp. Cảm ơn bạn." Cô cúi một lần nữa và với đó trưởng Dam Pyung Joon trái phòng.Yeo-len cười. Cô ấy không bao giờ cảm thấy như vậy động lực trong cuộc sống của cô. … "Sae-yeon-ah! Nó là tôi. Chúng ta có thể gặp đêm nay? Hãy nhớ tôi nợ bạn một thức uống? Cái gì? Chắc chắn. 9 o ' đồng hồ, cùng một vị trí? Được rồi... Tôi sẽ nhìn thấy bạn sau đó.Yeo-len hung lên điện thoại. Nhưng trong vòng vài giây điện thoại của cô rang, cô nhìn vào điện thoại của mình-số chưa được biết. Dù sao đây là ai? Cô trả lời điện thoại. "Hello?" "Xin chào, tôi đang nói đến Dam Yeo-len, phải không?" "Có, những người là điều này?" "Đó là tôi Kang-chí... Choi Kang-chí. " Yeo-len miệng mở, hoàn toàn flabbergasted. Đã làm ông nghiêm túc gọi? Không thể tin được. Ông thực sự gọi là.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Trong một khoảnh khắc Gòn ngồi trên Yeo-len. Ông xem qua bản báo cáo trước mặt anh là anh thấy mình tham gia một cao điểm trên Yeo-len, với ánh mắt đang tập trung chăm chú vào máy tính xách tay. Ông mím môi - đó là một nỗ lực không thành công của anh ta từ nhếch mép cười. Anh nhìn cô và mỉm cười một cách lo lắng sau đó đột nhiên, một người đàn ông tốt bụng đầy đặn vỗ Gòn vai. "Hey, khi gần tới lúc ... Nếu không bạn đi hộ tống đã trưởng?" Gòn quay lại nhìn đồng hồ. Anh ấy đúng. Đó là thời gian. "Oh. Vâng. Tôi sẽ đi lấy anh. " Gòn đứng lên và cúi chào người đàn ông. Ông nhìn sang bên trái của mình và bắt được một cái nhìn thoáng qua của Yeo-len khi ông gật đầu cộc lốc và hơi nhướn mày. Yeo-len gật đầu đáp lại khi cô mỉm cười nhẹ nhàng và với điều đó, ông rời khỏi phòng. ... Yeo-len quét các báo cáo trước bàn cô. Jo Gwan Woong. Yeo-len đã gõ tên anh khi cô nhìn chăm chú vào màn hình máy tính xách tay. Cái tên đó. Cô cắn môi -. Mà tên làm cho cô rùng mình trong sự tức giận Gòn gật đầu với cô. Yeo-len âm thầm thở ra khi cô bị buộc phải ra một nụ cười nhỏ. Khi Gòn đã để lại, cô ấy thở dài khi cô dựa lưng vào chiếc ghế của mình. Cô cần nỗ lực hơn mình. Ngày này chắc chắn sẽ là một con đường dài và bực bội. Cô có thể cảm thấy nó. ... Trưởng Dam, cùng với Gòn và Soo Ryun đã bước vào phòng. Anh đứng ở cuối bảng với Soo Ryun ở phía bên phải của mình và Gon để trái của mình và mọi người đều đứng lên và cúi chào. Ông cúi đầu trở lại và ra hiệu cho mọi người ngồi xuống. "Có phải tất cả mọi người ở đây?", Giám đốc Đàm nhướng mày - gương mặt ông nghiêm khắc. Anh hắng giọng trước khi ông tiếp tục nói chuyện. "Mọi người trong phòng này biết rằng trường hợp này là bí mật hàng đầu. Tất cả những điều nói ở đây sẽ bị bỏ lại vẫn ở bên trong 4 góc của căn phòng này. Tôi làm cho bản thân mình rõ ràng? Mọi người đều gật đầu. "Tất cả các bạn biết rằng trường hợp này là về Jo Gwan-Woong." Một bức ảnh của anh đột nhiên xuất hiện trên màn hình máy chiếu. "Theo một số nguồn tin, ông là một nhà tài trợ bí mật cho các công ty lớn tất cả đều đã trải qua vào phá sản đột ngột. Người ta tin rằng ông là đằng sau tất cả những ". Các slide sau đó đổi thành tờ báo khác nhau. "Ông cũng bị nghi có tham gia vào các thị trường đen, phân phối và đối phó với các loại thuốc và hầu hết tất cả -." Ông nắm chặt tay bí mật trước khi tiếp tục tuyên bố của ông. "Ông cũng là một kẻ tình nghi vào hiếp dâm và giết người khác nhau trường hợp -. Mà tất cả đều miễn nhiệm, do thiếu bằng chứng" Yeo-len nhìn xa cha mình. Cô lặng lẽ cắn môi và nắm chặt tay dưới gầm bàn. Không có cô ấy không thể phát nổ. Không phải bây giờ. Không ở phía trước của họ. Các slide thay đổi thành một hình ảnh của 100 năm Suites. Soo Ryun, sau đó, bắt đầu nói. "Dựa trên mã nguồn của tôi, người ta nói rằng Jo Gwan Woong hiện đang cư trú tại 100 năm Suites. Chúng tôi tin rằng khách sạn này là mục tiêu tiếp theo của mình. " mắt Yeo-len mở to ... Khoan ... Nếu 100 năm Suites là mục tiêu tiếp theo của họ có nghĩa là ... Trước khi Yeo-len có thể hoàn thành đường sắt của mình suy nghĩ, một hình ảnh của một người đàn ông cùng với một người phụ nữ sau đó đã xuất hiện trên màn hình như thì thầm . vang vọng khắp căn phòng "này là Park Tae-Seo và Cha Sae-yeon - Giám đốc điều hành 100 năm và COO. Hiện nay họ được biết đến là một trong những người trẻ nhất và đáng kính của đất nước trong các ngành công nghiệp kinh doanh. Tất nhiên, chúng ta phải thông báo cho họ và yêu cầu hợp tác của họ với tình hình này. Ngoài ra, có tin đồn rằng công ty này có một chủ tịch trẻ tuổi, nhưng ông chưa bao giờ nhìn thấy ở nơi công cộng. " tai Yeo-len reo lên. "Anh ấy là ông chủ của tôi" Cô nhớ Sae-yeon nói với cô ... Chủ tịch Boss? Điều đó có nghĩa là ... Người đàn ông cô đã gặp hôm qua ... Choi Kang Chi ... Soo Ryun cúi đầu khi cô mất ghế của cô ấy. Một bức ảnh của một nhà kho bỏ hoang xuất hiện trên máy chiếu. Trưởng Dam Pyung Joon nói một lần nữa. "Đây là một trong những địa điểm đáng ngờ về nơi mà các giao dịch ngầm đã được tổ chức. Theo nhóm nghiên cứu trí thông minh, thùng heroin và cocaine đã được dự kiến sẽ được chuyển giao tối nay và đó là công việc của chúng tôi để ngăn cản họ đang được giao dịch và gửi đến công chúng. " "... Đại lý trên lĩnh vực này sẽ được tách ra thành các đội, và nó là dự kiến từ bạn phải chú ý và cảnh báo ở tất cả các lần là rõ ràng? "Mọi người đều gật đầu đồng ý. Đối với các chiến thuật và kế hoạch Gòn và Soo Ryun sẽ giải thích cho bạn sau này trong cuộc họp báo. "Ông liếc nhìn vào cả hai người, giọng anh nghiêm khắc. "Cả hai người đã biết phải làm gì." Cả hai đều gật đầu. "Vậy đó. Hãy chuẩn bị 7! Tất cả mọi người nhưng Agent Dam được bỏ! "Mọi người đều đứng dậy, cúi chào Dam Pyung Joon và rời khỏi phòng. Yeo-len đóng băng như cô đã bỏ lại một mình. Những gì là cha của cô cho đến thời điểm này? "Agent Dam -. bạn sẽ không được tham gia vào hoạt động này" . Yeo-len há hốc mồm nhìn cha mình, sửng sốt "Bạn ... Bạn không muốn tôi tham gia trong trường hợp này ? " "Đó là bởi vì bạn vẫn còn thiếu kinh nghiệm và besides-" "Làm thế nào tôi có thể có được kinh nghiệm nếu bạn đang ngăn chặn tôi từ đi vào hoạt động đầu tiên của tôi?" Cô trợn mắt. Cô ấy chắc chắn sẽ không có lời xin lỗi của anh. "Quyết định của tôi là cuối cùng." "NHƯNG -" "Tôi biết quyết định của tôi là CUỐI CÙNG!" Có một khoảnh khắc của sự im lặng chết, cuối cùng Yeo-len buột miệng nói ra. "Có phải vì bạn ' lại sợ hãi, cha? Bạn đang lo sợ rằng tôi sẽ kết thúc theo cách tương tự như mẹ? " "Yeo-len-ah" Ông quản lý để thì thầm, nỗi buồn đã nhìn thấy được vào mắt mình. "Bạn không phải là người duy nhất bị mất một người nào đó vì Jo Gwan Woong! Tôi mất mẹ của tôi quá! Bạn, của tất cả mọi người, biết bao nhiêu tôi muốn mang lại công lý về cái chết của mẹ! Đừng .... Đừng để tôi ra về trường hợp này chỉ vì bạn đang sợ hãi! Xin vui lòng ... Tôi cầu xin bạn. " Cô thở ra. Cô biết rằng cái chết của mẹ luôn luôn là một vấn đề nhạy cảm đối với cha mình. Nhưng những gì về cô ấy? Cô, người đã mất những gì-thể-đã-được những kỷ niệm với mẹ vì Jo Gwan Woon cô - những người sử dụng của mình cho niềm vui của mình sau đó tàn nhẫn, giết chết cô. "Làm ơn ... Tôi cầu xin bạn tin tưởng tôi. . Bạn biết rằng tôi sẽ không chịu ngồi yên một trong hai cách " Dam Pyung Joon nhắm mắt lại một lúc và khi anh mở mắt ra - khuôn mặt của mình trở nên nghiêm nghị. Ông ra hiệu cho cô ngồi trên chiếc ghế bên cạnh anh. Yeo-len tuân thủ. Pyung Joon cứng người như ông bắt đầu để giải thích. "Agent Dam ... Tôi muốn bạn lắng nghe một cách cẩn thận với những gì tôi có thể nói. Tôi đã không kéo bạn ra khỏi các hoạt động vì lý do cá nhân của tôi. Tôi có để cung cấp cho bạn chỉ định một công việc đặc biệt. " mắt Yeo-len mở to. Anh ấy chỉ nói những gì? A JOB ĐẶC BIỆT? "100 Năm Suites đã rất yên tĩnh và kín đáo trong hoạt động của họ, do đó làm cho Jo Gwan Woon thèm muốn nó. Một điều chắc chắn là, Jo Gwan Woon là có thể giết chết bất cứ ai để có được những gì mình muốn. Giữ một mắt trên Tae-seo, Sae-yeon và đặc biệt là Chủ tịch của những người sắc vẫn còn không chắc chắn - cuộc sống của họ có thể bị nguy hiểm ... Chúng tôi cần bạn như là một liên kết giữa bảo mật và các công ty, để phục vụ như là một cung cấp thông tin và đảm bảo an toàn . Đây là một nhiệm vụ nguy hiểm hơn nhiều, Yeo-len-ah, nhưng tôi tin tưởng rằng bạn có thể chịu trách nhiệm về nó. " "D-cha ..." Yeo-len quản lý để tập hợp được. Cô mỉm cười với cha mình. Cảm ơn Chúa, cô không được đánh giá thấp đối với các kỹ năng của mình. Cô đã không trở thành một trong những đại lý hàng đầu ở đây không có gì. "Địa chỉ cho tôi đúng khi bạn đang làm việc! Bạn sẽ được báo cáo về nhiệm vụ trong khách sạn vào sáng mai ... Tôi có làm bản thân mình rõ ràng, chất Dam? " "Vâng, trưởng. Cảm ơn bạn. "Cô cúi chào một lần nữa và với Giám Dam Pyung Joon rời khỏi phòng. Yeo-len mỉm cười. Cô chưa bao giờ cảm thấy có động lực trong cuộc sống của cô. ... "Sae-yeon-ah! Đó là tôi. Chúng tôi có thể đáp ứng tối nay? Ghi Tôi nợ bạn một thức uống? Những gì? Chắc chắn. 9 o 'clock, cùng một chỗ? Được rồi ... tôi sẽ gặp anh sau. Yeo-len treo lên điện thoại. Nhưng trong vòng vài giây điện thoại reo, cô nhìn vào chiếc điện thoại của mình - con số này là không rõ. Dù sao đây là ai? Cô trả lời điện thoại. "Xin chào?" "Xin chào, tôi đang nói chuyện với Dam Yeo-len, phải không?" "Vâng, đây là ai?" "Đó là tôi Kang-chi ... Choi Kang-chi." Yeo-len miệng mở, hoàn toàn sửng sốt. Ông ấy có nghiêm túc gọi? Unbelievable. Anh ấy thực sự được gọi là.




































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: