Far out in the ocean, where the water is as blue as the prettiest corn dịch - Far out in the ocean, where the water is as blue as the prettiest corn Việt làm thế nào để nói

Far out in the ocean, where the wat

Far out in the ocean, where the water is as blue as the prettiest cornflower, and as clear as crystal, it is very, very deep; so deep, indeed, that no cable could fathom it: many church steeples, piled one upon another, would not reach from the ground beneath to the surface of the water above. There dwell the Sea King and his subjects.

We must not imagine that there is nothing at the bottom of the sea but bare yellow sand. No, indeed; the most singular flowers and plants grow there; the leaves and stems of which are so pliant, that the slightest agitation of the water causes them to stir as if they had life. Fishes, both large and small, glide between the branches, as birds fly among the trees here upon land. In the deepest spot of all, stands the castle of the Sea King. Its walls are built of coral, and the long, gothic windows are of the clearest amber. The roof is formed of shells, that open and close as the water flows over them. Their appearance is very beautiful, for in each lies a glittering pearl, which would be fit for the diadem of a queen.

The Sea King had been a widower for many years, and his aged mother kept house for him. She was a very wise woman, and exceedingly proud of her high birth; on that account she wore twelve oysters on her tail; while others, also of high rank, were only allowed to wear six. She was, however, deserving of very great praise, especially for her care of the little sea-princesses, her grand-daughters. They were six beautiful children; but the youngest was the prettiest of them all; her skin was as clear and delicate as a rose-leaf, and her eyes as blue as the deepest sea; but, like all the others, she had no feet, and her body ended in a fish's tail.

All day long they played in the great halls of the castle, or among the living flowers that grew out of the walls. The large amber windows were open, and the fish swam in, just as the swallows fly into our houses when we open the windows, excepting that the fishes swam up to the princesses, ate out of their hands, and allowed themselves to be stroked.

< 2 >
Outside the castle there was a beautiful garden, in which grew bright red and dark blue flowers, and blossoms like flames of fire; the fruit glittered like gold, and the leaves and stems waved to and fro continually. The earth itself was the finest sand, but blue as the flame of burning sulphur. Over everything lay a peculiar blue radiance, as if it were surrounded by the air from above, through which the blue sky shone, instead of the dark depths of the sea. In calm weather the sun could be seen, looking like a purple flower, with the light streaming from the calyx. Each of the young princesses had a little plot of ground in the garden, where she might dig and plant as she pleased. One arranged her flower-bed into the form of a whale; another thought it better to make hers like the figure of a little mermaid; but that of the youngest was round like the sun, and contained flowers as red as his rays at sunset.

She was a strange child, quiet and thoughtful; and while her sisters would be delighted with the wonderful things which they obtained from the wrecks of vessels, she cared for nothing but her pretty red flowers, like the sun, excepting a beautiful marble statue. It was the representation of a handsome boy, carved out of pure white stone, which had fallen to the bottom of the sea from a wreck. She planted by the statue a rose-colored weeping willow. It grew splendidly, and very soon hung its fresh branches over the statue, almost down to the blue sands. The shadow had a violet tint, and waved to and fro like the branches; it seemed as if the crown of the tree and the root were at play, and trying to kiss each other.

Nothing gave her so much pleasure as to hear about the world above the sea. She made her old grandmother tell her all she knew of the ships and of the towns, the people and the animals. To her it seemed most wonderful and beautiful to hear that the flowers of the land should have fragrance, and not those below the sea; that the trees of the forest should be green; and that the fishes among the trees could sing so sweetly, that it was quite a pleasure to hear them. Her grandmother called the little birds fishes, or she would not have understood her; for she had never seen birds.

< 3 >
"When you have reached your fifteenth year," said the grand-mother, "you will have permission to rise up out of the sea, to sit on the rocks in the moonlight, while the great ships are sailing by; and then you will see both forests and towns."

In the following year, one of the sisters would be fifteen: but as each was a year younger than the other, the youngest would have to wait five years before her turn came to rise up from the bottom of the ocean, and see the earth as we do. However, each promised to tell the others what she saw on her first visit, and what she thought the most beautiful; for their grandmother could not tell them enough; there were so many things on which they wanted information. None of them longed so much for her turn to come as the youngest, she who had the longest time to wait, and who was so quiet and thoughtful.

Many nights she stood by the open window, looking up through the dark blue water, and watching the fish as they splashed about with their fins and tails. She could see the moon and stars shining faintly; but through the water they looked larger than they do to our eyes. When something like a black cloud passed between her and them, she knew that it was either a whale swimming over her head, or a ship full of human beings, who never imagined that a pretty little mermaid was standing beneath them, holding out her white hands towards the keel of their ship.

As soon as the eldest was fifteen, she was allowed to rise to the surface of the ocean. When she came back, she had hundreds of things to talk about; but the most beautiful, she said, was to lie in the moonlight, on a sandbank, in the quiet sea, near the coast, and to gaze on a large town nearby, where the lights were twinkling like hundreds of stars; to listen to the sounds of the music, the noise of carriages, and the voices of human beings, and then to hear the merry bells peal out from the church steeples; and because she could not go near to all those wonderful things, she longed for them more than ever. Oh, did not the youngest sister listen eagerly to all these descriptions? and afterwards, when she stood at the open window looking up through the dark blue water, she thought of the great city, with all its bustle and noise, and even fancied she could hear the sound of the church bells, down in the depths of the sea.

< 4 >
In another year the second sister received permission to rise to the surface of the water, and to swim about where she pleased. She rose just as the sun was setting, and this, she said, was the most beautiful sight of all. The whole sky looked like gold, while violet and rose-colored clouds, which she could not describe, floated over her; and, still more rapidly than the clouds, flew a large flock of wild swans towards the setting sun, looking like a long white veil across the sea. She also swam towards the sun; but it sunk into the waves, and the rosy tints faded from the clouds and from the sea.

The third sister's turn followed; she was the boldest of them all, and she swam up a broad river that emptied itself into the sea. On the banks she saw green hills covered with beautiful vines; palaces and castles peeped out from amid the proud trees of the forest; she heard the birds singing, and the rays of the sun were so powerful that she was obliged often to dive down under the water to cool her burning face. In a narrow creek she found a whole troop of little human children, quite naked, and sporting about in the water; she wanted to play with them, but they fled in a great fright; and then a little black animal came to the water; it was a dog, but she did not know that, for she had never before seen one. This animal barked at her so terribly that she became frightened, and rushed back to the open sea. But she said she should never forget the beautiful forest, the green hills, and the pretty little children who could swim in the water, although they had not fish's tails.

The fourth sister was more timid; she remained in the midst of the sea, but she said it was quite as beautiful there as nearer the land. She could see for so many miles around her, and the sky above looked like a bell of glass. She had seen the ships, but at such a great distance that they looked like sea-gulls. The dolphins sported in the waves, and the great whales spouted water from their nostrils till it seemed as if a hundred fountains were playing in every direction.

< 5 >
The fifth sister's birthday occurred in the winter; so when her turn came, she saw what the others had not seen the first time they went up. The sea looked quite green, and large icebergs were floating about, each like a pearl, she said, but larger and loftier than the churches built by men. They were of the most singular shapes, and glittered like diamonds. She had seated herself upon one of the largest, and let the wind play with her long hair, and she remarked that all the ships sailed by rapidly, and steered as far away as they could from the iceberg, as if they were afraid of it. Towards evening, as the sun went down, dark clouds covered the sky, the thunder rolled and the lightning flashed, and the red light glowed on the icebergs as they rocked and tossed on the heaving sea. On all the ships the sails were reefed with fear and trembling, while she sat calmly on the floating iceberg, watching the blue lightning, as it darted its forked flashes into the sea.

When first the sisters had permission to rise to the surface, they were each delighted with the new and beautiful sights they saw; but now, as grown-up girls, they could
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Xa ra trong đại dương, nơi nước như màu xanh như bông bắp đẹp, và rõ ràng tinh thể, nó là rất, rất sâu sắc; do đó, sâu, thực sự, không có cáp có thể hiểu được nó: nhiều nhà thờ steeples, chồng chất một sau khi khác, sẽ không đạt được từ mặt đất bên dưới bề mặt của nước ở trên. Có ở nhà vua biển và đối tượng của mình. Chúng ta không phải tưởng tượng rằng không có gì ở dưới cùng của biển nhưng trần cát vàng. Không, thực sự; Đặt số ít hoa và cây phát triển có; lá và thân cây trong đó là như vậy pliant, rằng kích động nhỏ nhất của nước gây ra cho họ để khuấy như nếu họ đã có cuộc sống. Cá, cả lớn và nhỏ, Lướt giữa các ngành, như chim bay trong số cây ở đây khi đất. Ở vị trí sâu nhất của tất cả, là viết tắt của lâu đài của nhà vua biển. Các bức tường được xây dựng của San hô, và các cửa sổ dài, kiến trúc gothic hổ phách rõ ràng nhất. Mái nhà được hình thành trong vỏ, mở cửa và gần như nước chảy qua chúng. Xuất hiện của họ là rất đẹp, cho trong mỗi nằm một Trân Châu lấp lánh, mà sẽ được phù hợp cho Vương miện của một nữ hoàng. Vua biển đã góa vợ trong nhiều năm, và mẹ tuổi giữ nhà cho anh ta. Bà là một phụ nữ rất khôn ngoan, và vượt tự hào của cô sinh cao; trên tài khoản đó cô mặc 12 hàu trên đuôi của mình; trong khi những người khác, cũng của đánh giá cao, đã chỉ được phép đeo sáu. Cô được, Tuy nhiên, xứng đáng ngợi khen rất lớn, đặc biệt là cho cô ấy chăm sóc các biển nhỏ-Chúa, grand-con gái của bà. Họ có sáu người con đẹp; nhưng con út là đẹp nhất của tất cả; làn da của mình như là rõ ràng và tinh tế như rose lá, và đôi mắt của cô như màu xanh như biển sâu nhất; Tuy nhiên, giống như tất cả những người khác, cô đã có chân không, và cơ thể của mình đã kết thúc trong một cá đuôi. Tất cả các ngày dài họ chơi trong các hội trường lớn của lâu đài, hoặc một trong những bông hoa sống đã tăng trưởng trên các bức tường. Các cửa sổ lớn màu hổ phách được mở, và cá bơi trong, cũng giống như nuốt các bay vào nhà của chúng tôi khi chúng tôi mở các cửa sổ, trừ những con cá bơi lên đến các nàng công chúa, ăn ra khỏi bàn tay của họ, và cho phép mình được vuốt ve.< 2 > Bên ngoài lâu đài có là một đẹp vườn, trong đó trở nên tươi sáng màu đỏ và tối tăm bông hoa màu xanh, và hoa như ngọn lửa cháy; quả glittered như vàng, và các lá và thân cây vẫy đến và fro liên tục. Trái đất là cát tốt nhất, nhưng màu xanh như ngọn lửa đốt lưu huỳnh. Trên tất cả mọi thứ để một rực rỡ màu xanh đặc biệt, như nếu nó được bao quanh bởi không khí từ phía trên, qua đó bầu trời xanh chiếu, thay vì tối sâu của biển. Trong thời tiết bình tĩnh mặt trời có thể được nhìn thấy, trông như một bông hoa màu tím, với ánh sáng trực tuyến từ đài hoa. Mỗi của các nàng công chúa nhỏ này có một cốt truyện nhỏ của đất trong vườn, nơi cô có thể khai thác và thực vật cô thích. Một sắp xếp hoa-giường của cô vào hình thức của một cá voi; khác nghĩ rằng nó tốt hơn để làm cho cô ấy giống như các con số của một nàng tiên cá; nhưng là người trẻ nhất tròn như mặt trời, và có hoa màu đỏ như tia của mình lúc hoàng hôn. Cô là một đứa trẻ kỳ lạ, yên tĩnh và chu đáo; và trong khi chị sẽ được vui mừng với những điều tuyệt vời mà họ thu được từ wrecks tàu, cô quan tâm cho không có gì nhưng Hoa đẹp màu đỏ của mình, như mặt trời, trừ một bức tượng bằng đá cẩm thạch tuyệt đẹp. Nó đã là các đại diện của một cậu bé đẹp trai, chạm khắc trên đá màu trắng tinh khiết, rơi xuống đáy biển từ một wreck. Cô ấy trồng bởi bức tượng willow khóc dãi. Nó phát triển splendidly, và rất nhanh chóng treo các chi nhánh tươi theo bức tượng, hầu như xuống những bãi cát màu xanh. Bóng có màu tím, và vẫy đến và fro như các ngành; nó có vẻ như thể Vương miện của cây và gốc là lúc chơi, và cố gắng để hôn nhau. Không có gì cho cô rất nhiều niềm vui để nghe về thế giới trên biển. Nó thực hiện bà cũ cho biết tất cả của mình cô biết các con tàu và các thị xã, những người và các loài động vật. Cho cô ấy, nó có vẻ nhất tuyệt vời và xinh đẹp để nghe thấy rằng Hoa của đất cần phải có mùi thơm, và không phải là những người dưới biển; rằng cây rừng nên được màu xanh lá cây; và các loài cá trong số các loại cây có thể hát rất ngọt ngào, rằng nó là khá một niềm vui để nghe họ. Bà gọi là các loài chim nhỏ cá, hoặc cô sẽ không hiểu rõ cô ấy; cho cô ấy chưa bao giờ thấy chim.< 3 > "Khi bạn đã đạt đến mười lăm năm của bạn," nói grand-mẹ, "bạn sẽ có quyền tăng lên trên biển, ngồi trên những tảng đá trong ánh trăng, trong khi các tàu chiến lớn chèo thuyền bằng; "và sau đó bạn sẽ thấy rừng và thành phố." Năm sau đó, một trong các chị em sẽ là mười lăm: nhưng như mỗi là một năm trẻ hơn khác, là con út sẽ phải chờ đợi 5 năm trước khi đến lượt của mình để tăng lên từ đáy đại dương, và nhìn thấy trái đất như chúng tôi làm. Tuy nhiên, mỗi người đã hứa cho những người khác những gì cô đã thấy trên chuyến thăm đầu tiên của bà, và những gì cô nghĩ đẹp nhất; cho bà ngoại của họ có thể không cho biết họ đủ; đã có rất nhiều điều mà họ muốn có thông tin. Không ai trong số họ đã rất nhiều cho cô lần lượt để đến như là con út, cô đã có thời gian dài để chờ đợi, và những người đã rất yên tĩnh và chu đáo. Nhiều đêm nó lại cửa sổ mở, nhìn lên trong bóng tối màu xanh nước, và xem cá khi họ bắn rơi về với các vây và đuôi. Cô có thể nhìn thấy mặt trăng và các ngôi sao sáng nhạt; nhưng trong nước họ trông lớn hơn so với họ làm cho mắt của chúng tôi. Khi một cái gì đó giống như một đám mây đen thông qua giữa cô và họ, cô biết rằng nó đã là hoặc là một cá voi bơi trên đầu, hoặc một tàu đầy đủ của con người, những người không bao giờ tưởng tượng rằng khá nàng đã đứng bên dưới họ, đang nắm giữ trong tay trắng đối với lườn tàu của họ. Ngay sau khi con cả lúc 15 tuổi, cô đã được cho phép để nổi lên trên mặt biển. Khi cô trở lại, cô đã có hàng trăm những điều để nói về; nhưng đẹp nhất, cô nói, là nằm trong ánh trăng, trên một sandbank, trong vùng biển yên tĩnh, gần bờ biển, và chiêm ngưỡng trên thị trấn lớn gần đó, nơi ánh sáng twinkling như hàng trăm ngôi sao; để nghe các âm thanh của âm nhạc, tiếng ồn của toa xe, và tiếng nói của con người, và sau đó nghe thấy chuông vui vẻ peal từ nhà thờ steeples; và bởi vì cô không thể đi gần với tất cả những điều tuyệt vời, cô mong cho họ hơn bao giờ hết. Oh, đã không có em gái trẻ nhất nghe háo hức với tất cả các mô tả? và sau đó, khi nó lại lúc mở cửa sổ nhìn lên trong bóng tối màu xanh nước, cô nghĩ là thành phố lớn, với tất cả các nhộn nhịp và tiếng ồn, và thậm chí thông thạo cô ấy có thể nghe thấy những âm thanh của chuông nhà thờ, xuống ở độ sâu của biển.< 4 > Trong một năm em gái thứ hai nhận được sự cho phép để nổi lên trên mặt nước, và bơi về nơi cô hài lòng. Cô tăng cũng giống như mặt trời đã thiết lập, và điều này, cô nói, là cảnh đẹp nhất của tất cả. Toàn bộ bầu trời trông giống như vàng, trong khi màu tím và những đám mây, mà nó không thể mô tả, lưu hành theo cô ấy; và, vẫn còn nhanh hơn những đám mây, bay một đàn lớn của hoang dã Thiên Nga về phía mặt trời thiết lập, nhìn giống như một tấm màn che dài màu trắng trên biển. Cô cũng đã bơi về phía mặt trời; nhưng nó đánh chìm vào những con sóng, và tints hồng nhạt dần từ những đám mây và từ biển. Em gái thứ ba chuyển tiếp; cô ấy đã là các táo bạo nhất của tất cả, và cô đã bơi lên một con sông rộng làm trống chính nó xuống biển. Bờ phía cô thấy màu xanh lá cây ngọn đồi bao phủ với cây nho đẹp; cung điện và lâu đài peeped ra từ giữa những cây tự hào của rừng; cô nghe chim ca hát, và các tia của mặt trời đã mạnh mẽ như vậy rằng cô ấy đã được nghĩa vụ thường xuyên để bổ nhào dưới nước làm mát khuôn mặt cháy của cô. Trong một lạch hẹp cô tìm thấy một liên đoàn toàn bộ con người nhỏ, khá nude, và thể thao về trong nước; cô muốn chơi với họ, nhưng họ bỏ chạy trong một sợ great; và sau đó một chút màu đen động vật đến nước; nó là một con chó, nhưng cô không biết rằng, cho cô ấy đã không bao giờ trước khi nhìn thấy một. Con vật này barked vào cô ấy như vậy terribly rằng cô đã trở thành sợ hãi, và đổ xô về biển mở. Nhưng cô ấy nói cô ấy sẽ không bao giờ quên rừng xinh đẹp, những ngọn đồi xanh, và khá nhỏ con người có thể bơi trong nước, mặc dù họ đã không của cá đuôi. Em gái thứ tư là hơn nhút nhát; nó ở lại ở giữa biển, nhưng cô nói nó là khá đẹp đó là càng gần đất. Cô có thể nhìn thấy rất nhiều dặm xung quanh cô, và bầu trời ở trên trông giống như một quả chuông của thủy tinh. Cô đã nhìn thấy các con tàu, nhưng tại một tuyệt vời như vậy khoảng cách mà họ trông giống như biển mòng biển. Cá heo sported trong sóng, và đại cá voi spouted nước từ lỗ mũi của họ cho đến khi nó có vẻ như nếu một trăm đài phun nước đang chơi ở mọi hướng.< 5 > Sinh nhật em gái thứ năm diễn ra trong mùa đông; Vì vậy, khi đến lượt của cô, cô đã thấy những gì người khác đã không nhìn thấy lần đầu tiên họ đi lên. Biển trông khá màu xanh lá cây, và núi băng lớn đã nổi về, mỗi giống như một Trân Châu, cô nói, nhưng lớn hơn và loftier hơn các nhà thờ được xây dựng bởi người đàn ông. Họ đã các hình dạng số ít nhất, và glittered như kim cương. Cô ấy đã ngồi mình sau khi một trong những lớn nhất, và để cho gió chơi với mái tóc dài của mình, và cô nhận xét rằng tất cả các tàu khởi hành đi bằng cách nhanh chóng, và chỉ đạo như xa như họ có thể từ tảng băng trôi, như thể họ là sợ nó. Hướng tới buổi tối, khi mặt trời đã đi xuống, đám mây đen che phủ bầu trời, thunder cán và chiếc lightning nhảy, và ánh sáng màu đỏ glowed trên các tảng băng trôi như họ rung chuyển và tossed trên biển rút. Trên tất cả các tàu buồm đã được reefed với nỗi sợ hãi và rung, trong khi cô ngồi một cách bình tĩnh trên tảng băng trôi nổi, xem sét màu xanh, như nó darted nhấp nháy xẻ thùy của nó xuống biển. Khi lần đầu tiên các chị em đã có sự cho phép để nổi lên trên mặt, họ đã từng rất vui mừng với các điểm tham quan mới và đẹp mà họ thấy; nhưng bây giờ, như cô gái trưởng thành, họ có thể
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Xa ngoài đại dương, nơi các nước xanh như những bông bắp đẹp nhất, và rõ ràng như pha lê, nó là rất, rất sâu sắc; quá sâu, thực sự, mà không có cáp ai có thể hiểu nó: tháp chuông nhà thờ nhiều, chất đống một khi khác, sẽ không đến từ mặt đất bên dưới cho bề mặt của nước ở trên. Có ngự Vua Biển và đối tượng của mình. Chúng tôi không phải tưởng tượng rằng không có gì ở dưới cùng của biển nhưng cát vàng trần là. Không, thực sự; những bông hoa đặc biệt nhất và thực vật mọc ở đó; lá và thân của chúng quá mềm dẻo, mà kích động nhỏ nhất của các nước gây ra cho họ để khuấy động như thể họ đã có cuộc sống. Cá, cả lớn và nhỏ, lượn giữa các ngành, như chim bay giữa rừng nơi đây trên đất. Trong chỗ sâu nhất, đứng lâu đài của vua biển. Bức tường của nó được xây dựng san hô, và, windows gothic dài là của hổ phách rõ ràng nhất. Mái nhà được hình thành vỏ, mở và đóng như chảy nước qua chúng. Sự xuất hiện của họ rất đẹp, vì trong mỗi một viên ngọc trai lấp lánh nằm, đó sẽ là phù hợp cho chiếc vương miện của nữ hoàng. The Sea King đã từng là một người góa vợ trong nhiều năm, và mẹ già của ông giữ nhà cho anh ta. Cô là một phụ nữ rất khôn ngoan, và cực kỳ tự hào về cô sinh cao; trên tài khoản mà cô mặc mười hai hàu trên cái đuôi của cô; trong khi những người khác, cũng có cấp bậc cao, chỉ được phép mặc sáu. Cô được, tuy nhiên, xứng đáng với lời khen ngợi rất tuyệt vời, đặc biệt là chăm sóc cô trong những ít biển công chúa, grand-con gái của cô. Họ có sáu đứa con xinh đẹp; nhưng trẻ nhất là xinh đẹp nhất của tất cả chúng; làn da của mình đã là rõ ràng và tinh tế như một bông hồng lá, và đôi mắt xanh như biển sâu nhất; nhưng, giống như tất cả những người khác, cô đã không có chân, và cơ thể cô đã kết thúc trong một cái đuôi cá. Suốt ngày họ chơi trong hội trường lớn của lâu đài, hoặc giữa những bông hoa sống mọc ra khỏi các bức tường. Các cửa sổ hổ phách lớn đã được mở, và những con cá bơi trong, giống như chim nhạn bay vào nhà của chúng tôi khi chúng tôi mở cửa sổ, ngoại trừ những cá bơi lên để các nàng công chúa, ăn ra khỏi bàn tay của họ, và tự cho phép mình được vuốt ve. <2> Bên ngoài lâu đài có một khu vườn xinh đẹp, trong đó lớn hoa màu xanh và màu đỏ đậm tươi sáng, và hoa như ngọn lửa; trái cây lấp lánh như vàng, lá và thân cây vẫy tay ​​qua lại liên tục. Các thân trái đất là cát tốt nhất, nhưng màu xanh như ngọn lửa diêm sinh. Hơn tất cả mọi thứ nằm một rạng rỡ màu xanh kỳ lạ, như thể nó được bao quanh bởi không khí từ trên cao, qua đó bầu trời xanh tỏa sáng, thay vì vực thẳm đen tối của biển. Trong thời tiết bình tĩnh mặt trời có thể được nhìn thấy, trông như một bông hoa màu tím, với sự phân luồng ánh sáng từ những đài hoa. Mỗi phòng trong số các công chúa trẻ đã có một âm mưu rất ít đất trong vườn, nơi cô có thể đào và cây trồng như cô ấy muốn. Một sắp xếp hoa giường của cô vào hình thức của một con cá voi; khác nghĩ rằng nó tốt hơn để làm cho cô ấy giống như hình ảnh của một nàng tiên cá nhỏ; nhưng mà những người trẻ nhất là tròn như mặt trời, và chứa hoa đỏ như tia của mình vào lúc hoàng hôn. Cô ấy là một đứa trẻ kỳ lạ, yên tĩnh và chu đáo; và trong khi chị em của cô sẽ được vui mừng với những điều tuyệt vời mà họ thu được từ các xác tàu đắm của tàu, cô chăm sóc cho không có gì nhưng hoa đẹp, màu đỏ của cô, giống như mặt trời, ngoại trừ một bức tượng bằng đá cẩm thạch đẹp. Đó là đại diện của một cậu bé đẹp trai, được chạm khắc từ đá trắng tinh khiết, mà đã rơi xuống đáy biển từ một tàu bị chìm. Cô được trồng bởi các bức tượng một cây liễu khóc lóc bông hồng màu. Nó lớn lên sắc, và rất sớm treo chi nhánh của nó tươi trên bức tượng, gần như xuống tới những bãi cát màu xanh. Cái bóng có các đường màu tím, và vẫy tay ​​chào và fro như các chi nhánh; nó có vẻ như vương miện của cây và gốc là chơi đùa, và cố gắng để hôn nhau. Không có gì cho cô ấy rất nhiều niềm vui khi được nghe về thế giới trên biển. Cô làm bà già cô nói với cô ấy tất cả các cô biết của tàu và các thị trấn, con người và các loài động vật. Để cô có vẻ tuyệt vời và xinh đẹp nhất khi biết rằng những bông hoa của đất nên có mùi thơm, và không phải những người dưới biển; rằng cây cối trong rừng phải có màu xanh; và rằng các loài cá trong những cây có thể hát rất ngọt ngào, mà nó đã được khá một niềm vui để nghe họ. Bà ngoại gọi là những con chim con cá nhỏ, hoặc cô ấy sẽ không hiểu nàng; vì bà đã không bao giờ nhìn thấy con chim. <3> "Khi bạn đã đạt đến năm mười lăm bạn," cho biết grand-mẹ ", bạn sẽ có quyền cất lên khỏi biển, ngồi trên những tảng đá dưới ánh trăng, trong khi tàu lớn đang chèo thuyền bằng; và sau đó bạn sẽ thấy cả rừng và thị trấn ". Trong năm sau, một trong số các chị em sẽ là mười lăm: nhưng như từng là một năm trẻ hơn người khác, người trẻ sẽ phải đợi năm năm trước đến lượt cô đã tăng lên từ đáy đại dương, và nhìn thấy trái đất như chúng ta làm. Tuy nhiên, mỗi hứa sẽ nói với những người khác những gì cô nhìn thấy trên chuyến thăm đầu tiên của cô, và cô nghĩ gì đẹp nhất; cho bà ngoại của họ không thể bảo họ đủ; có quá nhiều điều mà họ muốn thông tin. Không ai trong số họ mong mỏi rất nhiều cho lượt của mình để đến như là người trẻ nhất, cô đã có thời gian dài nhất để chờ đợi, và người đó yên tĩnh và chu đáo. Nhiều đêm cô đứng bên cửa sổ mở, nhìn qua làn nước xanh sẫm, và xem cá như họ văng về với vây và đuôi. Cô có thể nhìn thấy mặt trăng và các ngôi sao sáng yếu ớt; nhưng qua nước họ nhìn lớn hơn so với họ làm gì để đôi mắt của chúng tôi. Khi một cái gì đó giống như một đám mây đen trôi qua giữa cô và họ, cô biết rằng nó đã được hoặc là bơi cá voi trên đầu, hoặc một con tàu đầy những con người, những người không bao giờ tưởng tượng rằng một khá ít nàng tiên cá đang đứng dưới chân họ, nắm giữ ra màu trắng của mình tay về phía keel của tàu của họ. Ngay sau khi cả mười lăm tuổi, cô được phép tăng lên bề mặt của đại dương. Khi trở lại, cô đã có hàng trăm thứ để nói về; nhưng đẹp nhất, cô nói, là nói dối trong ánh trăng, trên một bãi cát, ở vùng biển yên tĩnh, gần biển, và nhìn chằm chằm vào một thị trấn lớn gần đó, nơi những ánh đèn lấp lánh được như hàng trăm ngôi sao; để lắng nghe những âm thanh của âm nhạc, tiếng ồn của xe, và tiếng nói của con người, và sau đó nghe tiếng chuông vui vẻ vang dậy ra từ tháp chuông nhà thờ; và bởi vì cô không thể đến gần với tất cả những điều tuyệt vời, cô mong mỏi cho họ hơn bao giờ hết. Oh, không em út nghe háo hức cho tất cả những mô tả? và sau đó, khi cô đứng bên cửa sổ mở nhìn qua làn nước trong xanh tối, cô nghĩ về các thành phố lớn, với tất cả nhộn nhịp và tiếng ồn của nó, và thậm chí tưởng tượng cô ấy có thể nghe thấy âm thanh của tiếng chuông nhà thờ, xuống ở độ sâu của biển. <4> Trong một năm nữa em gái thứ hai được phép tăng lên bề mặt của nước, và bơi về nơi cô ấy muốn. Cô chỉ tăng khi mặt trời đã lặn, và điều này, cô cho biết, là cảnh đẹp nhất của tất cả. Toàn bộ bầu trời trông giống như vàng, trong khi màu tím và hồng màu mây, mà cô không thể diễn tả, trôi trên của cô; và, vẫn còn nhanh hơn so với những đám mây, bay một đàn lớn của thiên nga hoang dã về phía mặt trời lặn, trông như một bức màn trắng dài trên biển. Cô cũng bơi về phía mặt trời; . nhưng nó chìm vào những con sóng, và các sắc thái màu hồng nhạt dần từ những đám mây và từ biển lần lượt Các em gái thứ ba của tiếp; cô là táo bạo nhất của tất cả, và cô đã bơi lên một con sông rộng mà làm trống mình thành biển. Trên bờ cô nhìn thấy những ngọn đồi xanh phủ đầy dây leo đẹp; cung điện và lâu đài peeped ra từ giữa những cây tự hào của rừng; cô nghe thấy tiếng chim hót, và những tia sáng của mặt trời là mạnh mẽ như vậy mà cô buộc phải thường lặn xuống dưới nước để làm mát khuôn mặt cháy bỏng. Trong một lạch hẹp, cô tìm thấy một đội quân toàn bộ con người ít, khá trần trụi, và thể thao về trong nước; cô muốn chơi với họ, nhưng họ đã bỏ chạy trong hoảng sợ tuyệt vời; và sau đó một con vật nhỏ màu đen đã đến nước; nó là một con chó, nhưng cô không biết rằng, vì cô đã không bao giờ trước khi nhìn thấy một. Loài động vật này sủa cô khủng khiếp mà cô trở nên sợ hãi, và vội vã trở lại biển khơi. Nhưng cô cho biết cô không bao giờ được quên đi rừng xinh đẹp, những ngọn đồi xanh, và những đứa trẻ khá ít người có thể bơi trong nước, mặc dù họ đã không đuôi cá. Các em gái thứ tư là nhút nhát hơn; bà vẫn ở giữa biển, nhưng cô nói đó là khá đẹp có khi gần đất. Cô có thể thấy trong nhiều dặm xung quanh mình, và bầu trời phía trên trông giống như một chiếc chuông thủy tinh. Cô đã nhìn thấy những con tàu, nhưng ở một khoảng cách rất lớn như vậy mà họ trông giống như biển mòng biển. Những con cá heo chưng diện trong những con sóng, và những con cá voi lớn nói hùng hồn nước từ lỗ mũi của họ cho đến khi nó có vẻ như thể một trăm đài phun nước đã được chơi ở mọi hướng. <5> sinh nhật các em gái thứ năm của xảy ra vào mùa đông; do đó, khi đến lượt cô đến, cô đã nhìn thấy những gì người khác đã không được thấy lần đầu tiên họ đã đi lên. Các biển trông khá xanh, và những tảng băng lớn trôi nổi về, mỗi giống như một viên ngọc, cô nói, nhưng lớn hơn và loftier hơn các nhà thờ được xây dựng bởi những người đàn ông. Họ là những hình dạng đặc biệt nhất, và lấp lánh như kim cương. Cô đã ngồi xuống trên một trong những lớn nhất, và để cho các vở kịch gió với mái tóc dài của cô, và cô nhận xét ​​rằng tất cả các tàu thuyền bằng cách nhanh chóng, đưa bóng như xa như họ có thể khỏi tảng băng, như thể họ sợ nó . Hướng tới buổi tối, khi mặt trời đi xuống, đám mây đen bao phủ bầu trời, sấm sét cuộn và tia chớp lóe lên, và ánh sáng đỏ rực trên những tảng băng trôi như họ đã làm rung chuyển và ném trên biển lô nhô. Trên tất cả các tàu buồm được reefed run sợ, trong khi cô ngồi bình thản trên tảng băng trôi nổi, xem sét màu xanh, vì nó phóng nhấp nháy forked nó xuống biển. Khi lần đầu tiên các chị em đã có sự cho phép để tăng lên bề mặt, họ đã từng rất vui mừng với các điểm tham quan mới và đẹp họ nhìn thấy; nhưng bây giờ, khi cô gái trưởng thành, họ có thể

































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: