FanFictionJust InCommunityForumMoreStronger Than You Think by Delmire  dịch - FanFictionJust InCommunityForumMoreStronger Than You Think by Delmire  Việt làm thế nào để nói

FanFictionJust InCommunityForumMore

FanFiction
Just In
Community
Forum

More
Stronger Than You Think by Delmire
Anime » Finder Series Rated: T, English, Words: 2k+, Favs: 29, Follows: 31, Published: May 3 Updated: May 8
13 Chapter 1
Akihito grinned. The photo shoot was all wrapped up with a number of excellent shots, leaving his client happy and the promise of more money in his bank account. He tugged his camera bag over his shoulder and waved to his guard, Teiji, who had been quietly observing the shoot during the afternoon gesturing that he was all ready to go. Teiji pushed himself off the wall he had been casually leaning against and fell in step with Akihito as they made their way out of the building. Neither spoke as they pushed outside and started mingling with the crowded streets. Akihito hummed happily under his breath as he went over the day in his head. He had come to an understanding early on with Teiji that he wasn't going to try and run away or hinder him in any way, his job was protecting him if something happens after all, but he still appreciated being able to do his own thing without question or need for talk sometimes.

Akihito had been rather put out about the idea of a guard in the beginning but Asami had assured him it was only for a short time. Some upstart was apparently making threats against Asami and the crime lord wasn't about to risk the chance that they might not know about Akihito. The small crease of worry that showed briefly on his lovers face before becoming the smooth poker face Akihito was so acquainted with was the only reason he had accepted so easily. Asami rarely showed concern over such things and Teiji had been very discrete and unobtrusive so far so the photographer found he didn't mind so much. The guard had even proven to be fun to chat with in between photo shoots and good company for if Akihito felt like walking back to the penthouse. The agency he was currently shooting for was in Shinjuku and really only a few blocks from home.

Akihito stretched his arms out and ruffled his blond hair, he found he enjoyed being able to walk back and work some of the stiffness of the day out. As much as he missed his treks by foot all over Tokyo and the shear thrill of the chase to get a scoop, he did not miss the long trudges home in the rain or covered in dirt or the chances for injury. Or you know, chance of kidnapping.

They had gone two blocks in companionable silence, the throng of people thinning out and the sky just starting to darken when Teiji spoke quietly;

"Takaba-kun, please just carry on like normal and don't look around but we appear to be being followed."

Akihito nearly missed a step and just barely caught himself from faltering. He took a deep breath and tried to fight the tension that was immediately threatening to take over his body.

"What do we do? I get the feeling we can't just take off running." Akihito tried to keep his tone light and unconcerned but some of the tension must have come through as Teiji's eyes flicked over to him briefly before they went back to scanning their surroundings.

"As fast as you are Takaba-kun," Akihito gave a small snort at that, "I won't risk the chance of one of them taking a shot at you. We need to give them the slip and get in contact with Asami-sama. I've only counted the one so far but there could be more of them around." Teiji caught Akihito's eye and gave a barely perceptible nod towards an alley up ahead between two tall buildings. "We need to act as natural as possible right up until we come abreast of that alley and then make a break for it and take cover as soon as possible." Teiji spoke with quiet assurance, no doubt trying to keep Akihito from panicking. "As soon as we start to run they will realise that they have been spotted and may open fire." Akihito took a deep breath and focused on making sure he was putting one foot in front of the other with as close to his usual bouncy gait as he could manage.

"We need to contact Asami-sama as soon as possible. Sion isn't far from here, back up should be able to arrive quickly." Akihito could feel his heart pounding in his chest faster and faster as they approached the alley. As much as his friends called him an adrenalin junkie, this was a bit too much. He choked back the beginnings of a hysterical laugh and gave himself a mental shake. Now is not the time to lose his cool. He has been through worse situations. Yeah, this would be fine. At least this time he wasn't alone. He glanced at Teiji who seemed to be watching him out of the corner of his eye with a small concerned frown. Akihito threw him a weak smile and forced himself into a jaunty stroll.

"Ready when you are."

"Make sure you stay in front of me, okay?" Akihito gave one small nod and then they were off, darting around the corner of the first building and into the alleyway. A shout echoed out behind them and Akihito could hear the pounding of footsteps as their pursuers gave chase.

Cursing the bulky weight of his camera case and willing his legs to go faster, the photographer pulled out in front of his guard and sped towards the end of the dark alley and prospect of freedom on the other side. A large figure stepped out in front of him at the other end of the alleyway and Akihito skidded to a stop with a curse. The figure, hooded and silhouetted against the dying light of the sunset moved his arm up and Akihito caught the dull glint of metal seconds before the shot rang out.

Akihito didn't even realise he had been knocked to the ground until after he had gone down, the wind knocked out of him and a heavy weight on his back. He moved stiffly, wincing at the sharp pain in his wrist and struggled to pull himself out from under the limp weight draped over his back. He pushed his camera bag off his shoulder and off to the side, hearing the faint clink of what must be broken lenses. Turning around, Akihito came face to face with Teiji, his eyes fluttering and breathing labored, one hand pressed underneath him against his abdomen. Teiji rolled over with a groan, one hand still clutching his side and one hand loosely wrapped around a small gun.

Akihito's heart was pounding, body frozen in shock and the sound of blood pounding in his ears. His eyes were riveted on the dark blood seeping rapidly through Teiji's fingers. Akihito suddenly registered the sound of footfalls growing steadily closer and felt himself start to shake. The rage that welled up in him at these people trying to attack him, trying to cause him harm just to try and hurt Asami combined with the sight of his guard in pain and bleeding caused something to snap inside the photographer. Gritting his teeth, Akihito launched himself forward and scooped up the gun Teiji held limply in his other hand.

With hazel eyes flashing the photographer rose unsteadily to his feet and brought the gun up in front of him held fast in both hands and levelled it directly at the chest of a hooded figure that was approaching cautiously.

Akihito was briefly aware that his hands had steadied, the shaking stopped before it had barely begun in light of the anger and adrenalin cursing through his body, before he narrowed his eyes and snarled, fingers squeezing the trigger. The shot rang out through the alley and the sudden silence that followed was startling.

Ch 1 of 2 Next »

Review
Share: Email . Facebook . Twitter
Story: Follow Favorite
Author: Follow Favorite

Contrast: Dark . Light
Font: Small . Medium . Large . XL
Desktop/Tablet Mode . Blog . Twitter . Help . Sign Up
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
FanFictionChỉ trongCộng đồngDiễn đànHơnMạnh hơn bạn nghĩ rằng bởi Delmire Anime» Finder loạt đánh giá cao: T, tiếng Anh, từ: 2 k +, yêu thích: 29, sau: 31, xuất bản: Cập Nhật ngày 3: ngày 08 tháng 5 13 chương 1Akihito grinned. Chụp ảnh tất cả các gói lên với một số mũi chích ngừa tuyệt vời, để lại khách hàng của mình hạnh phúc và những lời hứa của nhiều tiền hơn trong tài khoản ngân hàng của mình. Ông tugged túi máy ảnh của mình qua vai của mình và vẫy với guard của mình, Teiji, những người có âm thầm quan sát shoot trong buổi chiều gesturing rằng ông là tất cả đã sẵn sàng để đi. Teiji đẩy mình ra thành ông đã được tình cờ nghiêng chống lại và giảm trong bước với Akihito như họ thực hiện theo cách của họ ra khỏi tòa nhà. Không nói khi họ bị đẩy ra ngoài và bắt đầu mingling với các đường phố đông đúc. Akihito hummed hạnh phúc theo hơi thở của mình như ông đã đi qua ngày trong đầu của mình. Ông đã đi đến một sự hiểu biết sớm với Teiji rằng ông không phải cố gắng và tránh né hoặc cản trở anh ta trong bất kỳ cách nào, công việc của mình bảo vệ anh ta nếu một cái gì đó sẽ xảy ra sau khi tất cả, nhưng ông vẫn đánh giá cao việc có thể để làm điều của riêng của mình mà không có câu hỏi hoặc cần để nói đôi khi.Akihito đã được thay vào đó đặt về ý tưởng của một người bảo vệ ở đầu nhưng Asami đã đảm bảo với ông nó đã chỉ cho một thời gian ngắn. Một số upstart dường như đã làm cho mối đe dọa đối với Asami và tội phạm Chúa đã không về để nguy cơ hội mà họ có thể không biết về Akihito. Nếp gấp nhỏ của lo lắng đã cho thấy một thời gian ngắn trên khuôn mặt những người yêu thích của mình trước khi trở thành khuôn mặt poker mịn Akihito đã được như vậy làm quen với là lý do duy nhất ông có chấp nhận một cách dễ dàng. Asami hiếm khi cho thấy mối quan tâm về những điều như vậy và Teiji đã rất rời rạc và không phô trương cho đến nay do đó, các nhiếp ảnh gia tìm thấy ông đã không nhớ rất nhiều. Bảo vệ thậm chí đã chứng minh là vui vẻ để trò chuyện với ở giữa hình ảnh bắn và các công ty tốt nhất nếu Akihito cảm thấy như đi bộ trở về penthouse. Cơ quan ông hiện nay chụp cho trong Shinjuku và thực sự chỉ một vài khối từ nhà.Akihito kéo dài cánh tay của mình và xù của ông tóc vàng, ông tìm thấy ông rất thích có thể đi bộ trở lại và làm việc một số độ cứng trong ngày ra. Càng nhiều càng tốt, ông mất của mình treks bởi chân trên khắp Tokyo và thrill cắt đuổi theo để có được một muỗng, ông đã không bỏ lỡ trudges dài nhà trong mưa hoặc được bảo hiểm trong bụi bẩn hoặc cơ hội cho chấn thương. Hoặc bạn đã biết, có thể có của vụ bắt cóc.Họ đã đi hai khối trong companionable im lặng, throng của người mỏng và bầu trời chỉ mới bắt đầu tối khi Teiji nói lặng lẽ;"Takaba-kun, xin vui lòng chỉ cần thực hiện ngày như bình thường và không nhìn xung quanh thành phố nhưng chúng tôi dường như được bị theo dõi."Akihito gần như bị mất một bước và chỉ vừa đủ bắt mình từ sút kém. Ông lấy một hơi thở sâu và cố gắng để chống lại sự căng thẳng ngay lập tức đe dọa để tiếp nhận các cơ thể của mình."Chúng tôi làm gì? Tôi có cảm giác chúng tôi chỉ không thể cất cánh chạy." Akihito đã cố gắng để giữ cho giai điệu của ông nhẹ và không lo âu, nhưng một số trong những căng thẳng phải đã đi qua như Teiji của mắt flicked qua để anh ta một thời gian ngắn trước khi họ trở về quét của môi trường xung quanh."Như nhanh như bạn có Takaba-kun," Akihito đã cung cấp một snort nhỏ ở đó, "tôi sẽ không có nguy cơ hội của một trong số họ thực hiện một bắn lúc bạn. Chúng ta cần phải cung cấp cho họ trượt và nhận được tiếp xúc với Asami-sama. Tôi đã chỉ tính người cho đến nay nhưng có thể có nhiều hơn nữa của họ xung quanh." Teiji đánh bắt mắt của Akihito và đã cho một gật đầu hầu như không thể nhận đối với một con hẻm trước giữa hai tòa nhà cao tầng. "Chúng tôi cần phải hành động như tự nhiên như thể phải lên cho đến khi chúng tôi đi ngang nhau của hẻm đó và sau đó thực hiện một break cho nó và mang bao gồm càng sớm càng tốt." Teiji nói với đảm bảo yên tĩnh, không có nghi ngờ cố gắng giữ cho Akihito từ panicking. "Ngay sau khi chúng tôi bắt đầu chạy họ sẽ nhận ra rằng họ đã được phát hiện và có thể bắn." Akihito lấy một hơi thở sâu và tập trung vào làm cho chắc chắn rằng ông đã đưa một chân ở phía trước của khác với như là gần gũi với dáng đi bouncy thông thường của mình như ông có thể quản lý."Chúng tôi cần phải liên hệ với Asami-sama càng sớm càng tốt. Sion không xa đây, sao lưu có thể đến một cách nhanh chóng." Akihito có thể cảm thấy trái tim của mình đập trong ngực của mình nhanh hơn và nhanh hơn khi họ tiếp cận hẻm. Càng nhiều càng tốt, bạn bè của mình gọi là cho anh ta một adrenalin junkie, đây là một chút quá nhiều. Ông nghẹn ngào lại sự khởi đầu của một cười hysterical và đã cho mình một lắc tâm thần. Bây giờ không phải là thời gian để mất mát của mình. Ông đã thông qua các tình huống tồi tệ hơn. có, điều này sẽ là tốt. Ít nhất này thời gian ông đã không một mình. Ông glanced tại Teiji người dường như xem anh ta trên góc của mắt với một nhăn nhỏ có liên quan. Akihito đã ném anh ta một nụ cười yếu và buộc mình vào một dạo vui nhộn."Sẵn sàng khi bạn.""Hãy chắc chắn rằng bạn ở lại ở phía trước của tôi, được chứ?" Akihito đã đưa ra một gật nhỏ và sau đó họ đã giảm, xuôi xung quanh góc của tòa nhà đầu tiên và vào các ngõ hẻm. Một shout lặp lại ra phía sau họ và Akihito có thể nghe thấy pounding bước chân như đuổi của họ đã cho chase.Nguyền rủa cồng kềnh trọng lượng của trường hợp máy ảnh của mình và sẵn sàng chân của mình để đi nhanh hơn, các nhiếp ảnh gia kéo ra ở phía trước của guard của mình và tăng tốc đến cuối hẻm tối và khách hàng tiềm năng của tự do phía bên kia. Một nhân vật lớn bước ra ở phía trước của anh ta vào các ngõ hẻm và Akihito trượt dừng lại với một lời nguyền. Các con số, trùm đầu và Soi chống lại sự chết ánh sáng của mặt trời lặn di chuyển cánh tay của mình và Akihito bắt glint ngu si đần độn của kim loại giây trước khi bắn rang.Akihito didn't even realise he had been knocked to the ground until after he had gone down, the wind knocked out of him and a heavy weight on his back. He moved stiffly, wincing at the sharp pain in his wrist and struggled to pull himself out from under the limp weight draped over his back. He pushed his camera bag off his shoulder and off to the side, hearing the faint clink of what must be broken lenses. Turning around, Akihito came face to face with Teiji, his eyes fluttering and breathing labored, one hand pressed underneath him against his abdomen. Teiji rolled over with a groan, one hand still clutching his side and one hand loosely wrapped around a small gun.Akihito's heart was pounding, body frozen in shock and the sound of blood pounding in his ears. His eyes were riveted on the dark blood seeping rapidly through Teiji's fingers. Akihito suddenly registered the sound of footfalls growing steadily closer and felt himself start to shake. The rage that welled up in him at these people trying to attack him, trying to cause him harm just to try and hurt Asami combined with the sight of his guard in pain and bleeding caused something to snap inside the photographer. Gritting his teeth, Akihito launched himself forward and scooped up the gun Teiji held limply in his other hand.With hazel eyes flashing the photographer rose unsteadily to his feet and brought the gun up in front of him held fast in both hands and levelled it directly at the chest of a hooded figure that was approaching cautiously.
Akihito was briefly aware that his hands had steadied, the shaking stopped before it had barely begun in light of the anger and adrenalin cursing through his body, before he narrowed his eyes and snarled, fingers squeezing the trigger. The shot rang out through the alley and the sudden silence that followed was startling.

Ch 1 of 2 Next »

Review
Share: Email . Facebook . Twitter
Story: Follow Favorite
Author: Follow Favorite

Contrast: Dark . Light
Font: Small . Medium . Large . XL
Desktop/Tablet Mode . Blog . Twitter . Help . Sign Up
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
FanFiction
Just In
Community
Forum More Stronger Than You Think bởi Delmire Anime »Finder Dòng Rated: T, tiếng Anh, từ: 2k +, favs: 29, Như Sau: 31, Xuất bản: 03 tháng năm Cập nhật: 08 tháng 5 13 Chương 1 Akihito cười toe toét. Buổi chụp ảnh đã được tất cả các gói với một số bức ảnh tuyệt vời, để lại khách hàng của mình hạnh phúc và hứa hẹn nhiều tiền trong tài khoản ngân hàng của mình. Anh kéo túi đựng máy ảnh qua vai của mình và vẫy tay ​​để bảo vệ mình, Teiji, người đã lặng lẽ quan sát buổi chụp trong buổi chiều ra hiệu rằng anh là tất cả đã sẵn sàng để đi. Teiji đẩy mình ra khỏi tường, ông đã tình cờ tựa lưng và ngã trong bước với Akihito khi họ thực hiện theo cách của họ ra khỏi tòa nhà. Không nói chuyện khi họ bị đẩy ra ngoài và bắt đầu hòa lẫn với những con phố đông đúc. Akihito ngân nga hạnh phúc dưới hơi thở của mình như ông đã đi qua những ngày đầu. Ông đã đi đến một sự hiểu biết sớm với Teiji rằng anh sẽ không để thử và chạy trốn hoặc cản trở ông trong bất kỳ cách nào, công việc của mình đã được bảo vệ anh ta nếu có điều gì xảy ra sau khi tất cả, nhưng anh vẫn đánh giá cao khả năng làm việc của riêng mình mà không có câu hỏi hoặc cần nói chuyện đôi khi. Akihito đã được thay vì đặt ra về ý tưởng của một người bảo vệ trong đầu nhưng Asami đã đảm bảo với ông ta, đó chỉ là trong một thời gian ngắn. Một số mới nổi dường như đã làm cho các mối đe dọa đối với Asami và chúa tội phạm đã không được về nguy cơ các cơ hội mà họ có thể không biết về Akihito. Các nếp gấp nhỏ lo lắng cho thấy một thời gian ngắn trên những người yêu của mình phải đối mặt trước khi trở thành gương mặt xi mịn Akihito đã quá quen với là lý do duy nhất mà anh đã được chấp nhận một cách dễ dàng. Asami hiếm khi tỏ ra lo lắng về những điều như vậy và Teiji đã rất rời rạc và không phô trương đến nay như vậy các nhiếp ảnh gia tìm thấy ông không quan tâm quá nhiều. Người bảo vệ thậm chí đã được chứng minh để được vui vẻ trò chuyện với ở giữa chụp ảnh và công ty tốt cho nếu Akihito cảm thấy như đi bộ trở về căn hộ penthouse. Các cơ quan ông hiện đang quay cho là ở Shinjuku và thực sự chỉ có một vài dãy nhà. Akihito duỗi tay ra và vuốt mái tóc vàng của mình, ông đã tìm thấy ông rất thích được có thể đi lại và làm việc một số độ cứng của các ngày khác. Như nhiều như anh đã bỏ lỡ những chuyến đi của mình bằng cách đi bộ khắp Tokyo và sự hồi hộp cắt của đuổi theo để có được một tin sốt dẻo, anh đã không bỏ lỡ những bước khó nhọc dài nhà trong mưa hoặc phủ trong bụi bẩn hoặc các cơ hội cho thương tích. Hoặc bạn đã biết, cơ hội bắt cóc. Họ đã đi hai khối trong im lặng thân mật, đám đông người loãng ra và bầu trời chỉ mới bắt đầu để làm tối khi Teiji nói lặng lẽ, "Takaba-kun, xin vui lòng chỉ mang về như bình thường và không nhìn xung quanh nhưng chúng xuất hiện để được bị theo dõi. " Akihito gần mất một bước và chỉ chộp được chính từ sút kém. Anh hít một hơi thật sâu và cố gắng để chống lại sự căng thẳng đó đã ngay lập tức đe dọa để tiếp nhận cơ thể của mình. "Chúng ta phải làm gì? Tôi có cảm giác chúng ta không thể cất cánh chạy." Akihito đã cố gắng để giữ cho ánh sáng giọng và không quan tâm nhưng một số căng thẳng phải có đi qua là mắt Teiji của búng qua anh ấy một thời gian ngắn trước khi họ quay trở lại để quét môi trường xung quanh. "Nhanh như bạn là Takaba-kun," Akihito đã đưa ra một nhỏ snort ở đó, "Tôi sẽ không mạo hiểm cơ hội của một trong số họ tham gia một shot tại bạn. Chúng tôi cần phải cung cấp cho họ các phiếu và nhận được liên lạc với Asami-sama. Tôi đã chỉ đếm một cho đến nay nhưng có thể được nhiều hơn chúng xung quanh. " Teiji bắt mắt Akihito và gật đầu gần như không thể đối với một con hẻm phía trước giữa hai tòa nhà cao tầng. "Chúng ta cần hành động như tự nhiên càng tốt cho tới khi chúng tôi đi ngang nhau của hẻm đó và sau đó thực hiện một bước đột phá và có thể chụp bìa càng sớm càng tốt." Teiji nói với sự im lặng, không có nghi ngờ cố gắng giữ Akihito từ hoảng loạn. "Ngay khi chúng tôi bắt đầu chạy họ sẽ nhận ra rằng họ đã được phát hiện và có thể nổ súng." Akihito hít một hơi thật sâu và tập trung vào việc đảm bảo anh đã đặt một chân vào phía trước kia với gần như là dáng đi bouncy bình thường của mình như ông có thể quản lý. "Chúng tôi cần phải liên hệ với Asami-sama càng sớm càng tốt. Sion không phải là xa đây, trở lên sẽ có thể đến một cách nhanh chóng. " Akihito có thể cảm thấy tim mình đập thình thịch trong lồng ngực của mình nhanh hơn và nhanh hơn khi họ tiếp cận hẻm. Như nhiều như bạn bè gọi cậu là một người nghiện adrenalin, đây là một chút quá nhiều. Ông nghẹn lại sự khởi đầu của một tiếng cười cuồng loạn và cho mình một rung tâm thần. Bây giờ không phải là thời gian để mất mát của mình. Ông đã trải qua những tình huống tồi tệ hơn. Vâng, điều này sẽ được sử dụng tốt. Ít nhất thời gian này ông đã không đơn độc. Anh liếc nhìn Teiji người dường như được xem anh ta ra khỏi khóe mắt của mình với một cái cau mày quan tâm nhỏ. Akihito ném cho anh một nụ cười yếu ớt và buộc mình vào một dạo vui vẻ. "Sẵn sàng khi bạn đang có." "Hãy chắc chắn rằng bạn ở lại trước mặt tôi, được không?" Akihito đã cho một cái gật đầu nhỏ và sau đó họ đã đi, nhanh như tên bắn xung quanh các góc của tòa nhà đầu tiên và vào trong hẻm. Một tiếng hét vang vọng ra phía sau họ và Akihito có thể nghe thấy tiếng đập thình thịch của bước chân như đeo bám họ đã đuổi theo. nguyền rủa trọng lượng đồ sộ các trường hợp máy ảnh của mình và sẵn sàng đôi chân của mình để đi nhanh hơn, các nhiếp ảnh gia kéo ra trước mặt bảo vệ và phóng về phía cuối của con hẻm tối tăm và triển vọng của tự do ở phía bên kia. Một con số lớn bước ra trước mặt anh ở đầu kia của con hẻm và Akihito trượt để dừng lại với một lời nguyền. Các con số, đội mũ trùm đầu và in bóng lên ánh sáng chết của hoàng hôn di chuyển cánh tay của mình lên và Akihito bắt được ánh mắt buồn tẻ của kim giây trước khi bắn vang lên. Akihito thậm chí không nhận ra rằng anh đã bị đánh xuống đất cho đến khi sau khi anh ta ra đi xuống, gió đánh bật ra khỏi anh ta và một trọng lượng nặng trên lưng. Anh di chuyển khó nhọc, nhăn mặt tại các cơn đau nhói ở cổ tay của mình và đấu tranh để kéo mình ra từ dưới sức nặng nhao treo trên lưng. Anh đẩy túi máy ảnh của mình ra khỏi vai anh và cho bên ngoài, nghe tiếng leng keng mờ nhạt của những gì phải được chia ống kính. Xoay quanh, Akihito đến mặt đối mặt với Teiji, đôi mắt rung và thở nặng nhọc, một tay ép bên dưới anh chống lại bụng của ông. Teiji cán qua với một tiếng rên rỉ, một tay vẫn giữ chặt bên mình và một tay lỏng lẻo quấn quanh một khẩu súng nhỏ. tim Akihito đập thình thịch, cơ thể đông lạnh bị sốc và âm thanh của máu đập vào tai mình. Đôi mắt cậu dán vào máu tối rỉ nhanh chóng thông qua các ngón tay của Teiji. Akihito đột nhiên thành âm thanh của tiếng bước chân phát triển đều đặn gần hơn và cảm thấy mình bắt đầu rung chuyển. Cơn thịnh nộ dâng lên trong anh ở những người đang cố gắng để tấn công anh ta, cố gắng để làm cho anh ta làm hại chỉ để thử và làm tổn thương Asami kết hợp với tầm nhìn của bảo vệ mình trong đau đớn và chảy máu gây ra một cái gì đó để chụp trong nhiếp ảnh. Nghiến răng, Akihito lao người về phía trước và mang vác súng Teiji tổ chức ẻo lả trong tay khác của ông. Với đôi mắt nâu nhấp nháy các nhiếp ảnh gia tăng không vững để chân của mình và mang súng lên trước mặt anh tổ chức nhanh chóng trong cả hai bàn tay và san bằng nó trực tiếp ở ngực của một con trùm đầu đã được tiếp cận một cách thận trọng. Akihito đã nhanh chóng nhận thức được rằng bàn tay của ông đã ổn, các lắc dừng lại trước khi nó còn chưa kịp bắt đầu trong ánh sáng của sự giận dữ và nguyền rủa adrenalin trong cơ thể anh, trước khi anh nheo mắt lại và gầm gừ, ngón tay bóp cò. Việc bắn vang lên qua các con hẻm và sự im lặng đột ngột mà theo sau là đáng ngạc nhiên. Ch 1 của 2 Tiếp theo » Đánh giá Chia sẻ: Email. Facebook. Twitter Story: Thực hiện theo yêu thích Tác giả: Thực hiện theo yêu thích Contrast: Dark. Ánh sáng Font: Nhỏ. Trung bình. Lớn. XL Desktop / Tablet Mode. Blog. Twitter. Trợ giúp. Đăng Ký














































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: