Mr. Know AllI was prepared to dislike Max Kelada even before I knew hi dịch - Mr. Know AllI was prepared to dislike Max Kelada even before I knew hi Việt làm thế nào để nói

Mr. Know AllI was prepared to disli

Mr. Know All

I was prepared to dislike Max Kelada even before I knew him. The war had just finished and the passenger traffic in the ocean-going liners was heavy. Accommodation was very hard to get and you had to put up with whatever the agents chose to offer you. You could not hope for a cabin to yourself and I was thankful to be given one in which there were only two berths. But when I was told the name of my companion my heart sank. It suggested closed portholes and the night air rigidly excluded. It was bad enough to share a cabin for fourteen days with anyone (I was going from San Francisco to Yokohama, but I should have looked upon it with less dismay if my fellow passenger`s name had been Smith or Brown.

When I went on board I found Mr Kelada`s luggage already below. I did not like the look of it; there were too many labels on the suit-cases, and the wardrobe trunk was too big. He had unpacked his toilet things, and I observed that he was a patron of the excellent Monsieur Coty; for I saw on the washing-stand his scent, his hair-wash and his brilliantine. Mr Kelada`s brushes, ebony with his monogram in gold, would have been all the better for a scrub. I did not at all like Mr Kelada. I made my way into the smoking-room. I called for a pack of cards and began to play patience. I had scarcely started before a man came up to me and asked me if he was right in thinking my name was so and so.

"I am Mr Kelada," he added, with a smile that showed a row of flashing teeth, and sat down.

"Oh, yes, we`re sharing a cabin, I think."

"Bit of luck, I call it. You never know who you`re going to be put in with. I was jolly glad when I heard you were English. I`m all for us English slicking together when we`re abroad, if you understand what I mean."

I blinked.

"Are you English?" I asked, perhaps tactlessly.

"Rather. You don`t think I look like an American, do you? British to the backbone, that`s what I am."

To prove it, Mr Kelada took out of his pocket a passport and airily waved it under my nose.

King George has many strange subjects. Mr Kelada was short and of a sturdy build, clean-shaven and dark-skinned, with a fleshy hooked nose and very large, lustrous and liquid eyes. His long black hair was sleek and curly. He spoke with a fluency in which there was nothing English and his gestures were exuberant. I fell pretty sure that a closer inspection of that British passport would have betrayed the fact that Mr Kelada was born under a bluer sky than is generally seen in England.

"What will you have?" he asked me.

I looked at him doubtfully. Prohibition was in force and to all appearance the ship was bone-dry. When I am not thirsty I do not know which I dislike more, ginger ale or lemon squash. But Mr Kelada flashed an oriental smile at me.

"Whisky and soda or a dry martini, you have only to say the word."

From each of his hip pockets he fished a flask and laid it on the table before me. I chose the martini, and calling the steward he ordered a tumbler of ice and a couple of glasses.

"A very good cocktail," I said.

"Well, there are plenty more where that came from, and if you`ve got any friends on board, you tell them you`ve got a pal who`s got all the liquor in the world."

Mr Kelada was chatty. He talked of New York and of San Francisco. He discussed plays, pictures, and politics. He was patriotic. The Union Jack is an impressive piece of drapery, but when it is nourished by a gentleman from Alexandria or Beirut, I cannot but feel that it loses somewhat in dignity. Mr Kelada was familiar." I do not wish to put on airs, but I cannot help feeling that it is seemly in a total stranger to put "mister" before my name when he addresses me. Mr Kelada, doubtless to set me at my case, used no such formality. I did not like Mr Kelada. I had put aside the cards when he sat down, but now, thinking that for this first occasion our conversation had lasted long enough, I went on with my game.

"The three on the four," said Mr Kelada.

There is nothing more exasperating when you are playing patience than to be told where to put the card you have turned up before you have had a chance to look for yourself.

"It`s coming out, it`s coming out," he cried. "The ten on the knave."

With rage and hatred in my heart I finished.

Then he seized the pack.

"Do you like card tricks?"

"No, I hate card tricks," I answered.

"Well, I`ll just show you this one."

He showed me three. Then I said I would go down to the dining-room and get my seat at table.

"Oh, that`s all right," he said. "I`ve already taken a seat for you. I thought that as we were in the same state-room we might just as well sit at the same table."

I did not like Mr Kelada.

I not only shared a cabin with him and ate three meals a day at the same table, but I could not walk round the deck without his joining me. It was impossible to snub him. It never occurred to him that he was not wanted. He was certain that you were as glad to see him as he was to see you. In your own house you might have kicked him downstairs and slammed the door in his face without the suspicion dawning on him that he was not a welcome visitor. He was a good mixer, and in three days knew everyone on board. He ran everything. He managed the sweeps, conducted the auctions, collected money for prizes at the sports, got up quoit and golf matches, organized the concert and arranged the fancy-dress ball. He was everywhere and always. He was certainly the best haled man in the ship. We called him Mr Know-All, even to his face. He took it as a compliment. But it was at mealtimes that he was most intolerable. For the better part of an hour then he had us at his mercy. He was hearty, jovial, loquacious and argumentative. He knew everything better than anybody else, and it was an affront to his overweening vanity that you should disagree with him. He would not drop a subject, however unimportant, till he had brought you round to his way of thinking. The possibility that he could be mistaken never occurred to him. He was the chap who knew. We sat at the doctor`s table. Mr Kelada would certainly have had it all his own way, for the doctor was lazy and I was frigidly indifferent, except for a man called Ramsay who sat there also. He was as dogmatic as Mr Kelada and resented bitterly the Levantine`s cocksureness. The discussions they had were acrimonious and interminable.

Ramsay was in the American Consular Service and was stationed at Kobe. He was a great heavy fellow from the Middle West, with loose fat under a tight skin, and he bulged out of this really-made clothes. He was on his way back to resume his post, having been on a flying visit to New York to retell his wife who had been spending a year at home. Mrs Ramsay was a very pretty little thing, with pleasant manners and a sense of humour. The Consular Service is ill-paid, and she was dressed always very simply; but she knew how to wear her clothes. She achieved an effect of quiet distinction. I should not have paid any particular attention to her but that she possessed a quality that may be common enough in women, but nowadays is not obvious in their demeanour. You could not look at her without being struck by her modesty. It shone in her like a flower on a coat.

One evening at dinner the conversation by chance drifted to the subject of pearls. There had been in the papers a good deal of talk about the culture pearls which the cunning Japanese were making, and the doctor remarked that they must inevitably diminish the value of real ones. They were very good already; they would soon be perfect. Mr Kelada, as was his habit, rushed the new topic. He told us all that was to be known about pearls. I do not believe Ramsay knew anything about them at all, but he could not resist the opportunity to have a fling at the Levantine, and in five minutes we were in the middle of a heated argument. I had seen Mr Kelada vehement and voluble before, but never so voluble and vehement as now. At last something that Ramsay said stung him, for he thumped the table and shouted:

"Well, I ought to know what I am talking about. I`m going to Japan just to look into this Japanese pearl business. I`m in the trade and there`s not a man in it who won`t tell you that what I say about pearls goes. I know all the best pearls in the world, and what I don`t know about pearls isn`t worth knowing."

Here was news for us, for Mr Kelada, with all his loquacity, had never told anyone what his business was. We only knew vaguely that he was going to Japan on some commercial errand. He looked round the table triumphantly.

"They`ll never be able to get a culture pearl that an expert like me can`t tell with half an eye." He pointed to a chain that Mrs Ramsay wore. "You take my word for it, Mrs Ramsay, that chain you`re wearing will never be worth a cent less than it is now."

Mrs Ramsay in her modest way flushed a little and slipped the chain inside her dress. Ramsay leaned forward. He gave us all a look and a smile flickered in his eyes.

"That`s a pretty chain of Mrs Ramsay`s, isn`t it?"

"I noticed it at once," answered Mr Kelada. "Gee, I said to myself, those are pearls all right."

"I didn`t buy it myself, of course. I`d be interested to know how much you think it cost."

"Oh, in the trade somewhere round fifteen thousand dollars. But if it was bought on Fifth Avenue shouldn`t be surprised to hear that anything up to thirty thousand was paid for it."

Ramsay smiled grimly.

"You`ll be surprised to hear that Mrs Ramsay bought that siring at a department store the day before we left New York, for eighteen dollars."

Mr Kelada flushed.

"Rot. It`s not only real, but it`s as fine a siring for its size as I`ve ever seen."

"Will you bet on it? I`ll bet you a hundred dollars it`s imitation."

"Done."

"Oh, Elmer, you can`t bet on a certainty," said Mrs Ramsay.

She had a little smile on her lips and her tone was gently deprecating.

"Can`t I? If I get a chance of easy money like that I shoul
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Ông biết tất cảTôi đã được chuẩn bị để không thích Max Kelada thậm chí trước khi tôi biết anh ta. Cuộc chiến tranh vừa hoàn thành và giao thông hành khách trong lót Dương sẽ rất mạnh. Chỗ ở là rất khó để có được và bạn phải đưa lên với bất cứ điều gì các đại lý đã chọn để cung cấp cho bạn. Bạn có thể không hy vọng cho một cabin cho chính mình và tôi đã được biết ơn đến được đưa ra một trong đó đã có chỉ có hai bến. Nhưng khi tôi đã nói với tên đồng hành của tôi trái tim tôi chìm. Nó đề nghị bị đóng cửa và không khí đêm cứng nhắc loại trừ. Nó là xấu, đủ để chia sẻ một cabin trong mười bốn ngày với bất cứ ai (tôi đã đi từ San Francisco đến Yokohama, nhưng tôi nên có nhìn theo nó với mất tinh thần ít nếu hành khách đồng bào của tôi tên là Smith hoặc nâu.Khi tôi đã đi trên tàu tôi tìm thấy ông Kelada Giữ hành dưới đây đã. Tôi không thích giao diện của nó; đã có quá nhiều nhãn vào các trường hợp phù hợp với, và thân cây tủ quần áo là quá lớn. Ông đã mở gói những thứ nhà vệ sinh của mình, và tôi quan sát thấy rằng ông là một người bảo trợ của Monsieur Coty tuyệt vời; cho tôi thấy trên trụ rửa mùi hương của mình, ông rửa tóc và brilliantine của ông. Ông Kelada của bàn chải, ebony với monogram của mình bằng vàng, sẽ có được tất cả tốt hơn cho một chà. Tôi không thích ông Kelada. Tôi làm theo cách của tôi vào các smoking-room. Tôi gọi là cho một gói thẻ và bắt đầu chơi kiên nhẫn. Tôi đã không bắt đầu trước khi một người đàn ông đi tới chỗ tôi và hỏi tôi nếu ông là đúng trong suy nghĩ của tôi tên là như vậy và như vậy."Tôi là ông Kelada," ông nói thêm, với một nụ cười mà đã cho thấy một hàng nhấp nháy răng, và ngồi xuống."Oh, có, chúng tôi đang chia sẻ một cabin, tôi nghĩ.""Chút may mắn, tôi gọi nó. Bạn không bao giờ biết những người bạn sẽ được đặt ở với. Tôi đã vui mừng khi tôi nghe bạn đã được anh. Tôi là tất cả cho chúng tôi anh slicking với nhau khi chúng tôi đang ở nước ngoài, nếu bạn hiểu những gì tôi có ý nghĩa. "Tôi blinked."Are you tiếng Anh?" Tôi hỏi, có lẽ tactlessly."Thay vào đó. Bạn không nghĩ rằng tôi trông giống như một người Mỹ, làm bạn? Anh để xương sống, đó là những gì tôi."Để chứng minh điều đó, ông Kelada đã ra khỏi túi của mình một hộ chiếu và airily vẫy dưới mũi của tôi.King George có nhiều đối tượng kỳ lạ. Ông Kelada là ngắn và một xây dựng vững chắc, clean-shaven và tối da, với một nhiều thịt nối mũi và mắt rất lớn, bóng và chất lỏng. Mái tóc đen dài của mình là kiểu dáng đẹp và nhọn. Ông đã nói chuyện với một trôi chảy trong đó có là không có gì anh và cử chỉ của ông được exuberant. Tôi đã khá chắc chắn rằng một kiểm tra gần hơn đó hộ chiếu Anh nào đã phản bội một thực tế là ông Kelada được sinh ra dưới một bầu trời bluer hơn nói chung được xem ở Anh.Ông "Bạn sẽ có những gì?" hỏi tôi.Tôi nhìn vào anh ta là. Cấm là hiệu lực và để xuất hiện tất cả tàu được bone-dry. Khi tôi không khát tôi không biết mà tôi không thích hơn, rượu bia gừng hoặc chanh bóng quần. Nhưng ông Kelada nhảy một nụ cười phương đông tại tôi."Whisky và soda hay một martini khô, bạn phải chỉ nói từ."Từ mỗi túi hông của mình, ông đánh bắt một flask và đặt nó trên bàn trước mặt tôi. Tôi đã chọn các martini, và kêu gọi quản lý ông ra lệnh cho một tumbler đá và một số kính."Một loại cocktail tốt," tôi nói."Vâng, có rất nhiều hơn nữa nơi mà đến từ, và nếu bạn có bất cứ bạn bè trên tàu, bạn nói với họ bạn đã có một anh bạn đã có tất cả rượu trong thế giới."Ông Kelada là hay nói. Ông nói chuyện của New York và San Francisco. Ông đã thảo luận các vở kịch, hình ảnh, và chính trị. Ông là yêu nước. Jack đoàn là một phần ấn tượng của tấp, nhưng khi nó là nourished của một quý ông từ Alexandria hoặc Beirut, tôi không thể không cảm thấy rằng nó sẽ mất một chút trong nhân phẩm. Ông Kelada đã quen thuộc." Tôi không muốn đưa vào phát sóng, nhưng tôi không thể không cảm thấy rằng nó là thích ở một số người lạ để đặt "mister" trước khi tên của tôi khi ông địa chỉ tôi. Ông Kelada, tin tưởng để đặt tôi ở trường hợp của tôi, sử dụng không có hình thức như vậy. Tôi không thích ông Kelada. Tôi đã đặt sang một bên các thẻ khi ông ngồi xuống, nhưng bây giờ, tôi nghĩ rằng đối với dịp đầu tiên này chuyện của chúng tôi đã kéo dài đủ lâu, đã đi vào với trò chơi của tôi."Ba ngày bốn," cho biết ông Kelada.Không có gì hơn exasperating khi bạn đang chơi kiên nhẫn hơn để được cho biết nơi để đặt thẻ bạn đã bật trước khi bạn đã có một cơ hội để xem cho chính mình."Nó sắp ra, nó sắp ra," ông khóc. "10 trên người gạt gâm."Với cơn giận dữ và hận thù trong trái tim của tôi tôi đã hoàn thành.Sau đó, ông tịch thu các gói."Bạn có thích thẻ thủ đoạn?""Không, tôi ghét thẻ thủ đoạn," tôi trả lời."Vâng, tôi sẽ chỉ cho bạn này."Ông đã cho thấy tôi ba. Sau đó tôi đã nói tôi sẽ đi xuống để ăn uống-phòng và có được chỗ ngồi tại bàn của tôi."Oh, đó là tất cả các quyền," ông nói. "Tôi đã đã thực hiện một chỗ cho bạn. Tôi nghĩ rằng khi chúng tôi đã ở cùng một nhà nước-phòng chúng tôi chỉ là tốt có thể ngồi tại bàn cùng."Tôi không thích ông Kelada.Tôi không chỉ chia sẻ một cabin với anh ta và ăn ba bữa một ngày tại cùng một bảng, nhưng tôi có thể không đi bộ vòng tầng mà không tham gia của ông tôi. Nó đã không thể tẹt anh ta. Nó không bao giờ xảy ra với anh ta rằng ông không muốn. Ông là chắc chắn rằng bạn vui để xem anh ta, như ông đã là để xem bạn. Trong nhà riêng của bạn bạn có thể có đã đá nó xuống cầu thang và nhảy cửa trong khuôn mặt của mình mà không có nghi ngờ dawning về anh ta, rằng ông đã không chào đón khách truy cập. Ông là một máy trộn tốt, và trong ba ngày biết tất cả mọi người trên tàu. Ông chạy tất cả mọi thứ. Ông quản lý các đợt càn quét, tiến hành các phiên đấu giá, thu thập tiền cho các giải thưởng tại các môn thể thao, đứng dậy trận đấu quoit và Sân Gôn, tổ chức các buổi hòa nhạc và sắp xếp bóng phục ưa thích. Ông là ở khắp mọi nơi và luôn luôn. Ông chắc chắn là người đàn ông tốt nhất haled trong con tàu. Chúng tôi gọi anh ta ông Know-All, thậm chí để khuôn mặt của mình. Ông lấy nó như một lời khen. Nhưng đó là tại bữa ăn mà ông đã đặt không chịu được. Phần tốt hơn một giờ sau đó ông đã cho chúng tôi tại lòng thương xót của. Ông là thịnh soạn, vui vẻ, loquacious và tranh cai. Ông biết tất cả mọi thứ tốt hơn so với bất kỳ người nào khác, và nó là một affront cho vanity của mình overweening bạn nên không đồng ý với anh ta. Ông không muốn thả một chủ đề, Tuy nhiên không quan trọng, cho đến khi ông đã mang bạn của mình cách suy nghĩ. Khả năng rằng ông có thể bị nhầm lẫn không bao giờ xảy ra với anh ta. Các chap người biết ông ấy Chúng tôi ngồi tại bàn của bác sĩ. Ông Kelada đã chắc chắn có thể có nó tất cả các con đường riêng của mình, cho các bác sĩ đã lười biếng và tôi đã frigidly vô tư, ngoại trừ một người đàn ông gọi là Ramsay người ngồi ở đó cũng. Ông dogmatic như ông Kelada và bất bình cay đắng của hết cocksureness. Các cuộc thảo luận họ có được acrimonious và dai dẳng.Ramsay vào dịch vụ lãnh sự Mỹ và được đặt căn cứ tại Kobe. Ông là một thành viên nặng tuyệt vời từ Tây Trung, với các chất béo lỏng lẻo dưới một làn da chặt chẽ, và ông phần ra khỏi quần áo này thực sự làm. Ông trên đường quay lại tiếp tục đăng bài của mình, đã bay một chuyến thăm New York để retell vợ người đã chi tiêu một năm ở nhà. Bà Ramsay là một điều rất khá nhỏ, với cách cư xử tốt và một cảm giác hài hước. Dịch vụ lãnh sự là bị bệnh, trả tiền, và cô được mặc quần áo luôn luôn rất đơn giản; nhưng cô biết làm thế nào để mặc quần áo của cô. Cô đạt được một hiệu ứng của sự phân biệt yên tĩnh. Tôi phải không có thanh toán bất kỳ sự chú ý đặc biệt cho cô ấy nhưng mà cô sở hữu một chất lượng mà có thể được phổ biến, đủ ở phụ nữ, nhưng hiện nay là không rõ ràng trong cách ăn ở của họ. Bạn có thể không nhìn vào cô ấy mà không bị đánh trúng khiêm tốn của mình. Nó chiếu trong cô giống như một bông hoa trên một áo.Một buổi tối tại bữa ăn tối hội thoại do tình cờ trôi dạt đến chủ đề của ngọc trai. Đã có trong các giấy tờ một thỏa thuận tốt thảo luận về những viên ngọc văn hóa Nhật bản khôn ngoan đã làm, và bác sĩ nhận xét rằng họ phải chắc chắn làm giảm giá trị của những người thực sự. Họ đã rất tốt; họ sẽ sớm được hoàn hảo. Ông Kelada, như là thói quen của mình, đổ xô chủ đề mới. Ông nói với chúng tôi tất cả những gì đã được biết đến về ngọc trai. Tôi không tin rằng Ramsay biết bất cứ điều gì về họ ở tất cả, nhưng ông không thể cưỡng lại cơ hội để có một fling lúc hết, và trong vòng năm phút, chúng tôi đã ở giữa một đối số nước nóng. Tôi chưa thấy ông Kelada hăng hái và voluble trước khi, nhưng không bao giờ như vậy voluble và hăng hái như bây giờ. Cuối cùng cái gì đó Ramsay nói cắn anh ta, cho ông thumped bảng và hét lên:"Vâng, tôi nên biết những gì tôi đang nói về. Anh đến Nhật bản chỉ để nhìn vào kinh doanh ngọc trai Nhật bản này. Tôi đang trong thương mại và không phải là một người đàn ông trong đó những người sẽ không cho bạn biết rằng những gì tôi nói về ngọc trai đi. Tôi biết tất cả các ngọc trai tốt nhất trên thế giới, và tôi không biết gì về ngọc trai không phải là giá trị biết."Đây là tin tức cho chúng ta, cho ông Kelada, với tất cả các loquacity của ông, đã không bao giờ nói với bất cứ ai những gì kinh doanh của mình. Chúng tôi chỉ biết vaguely rằng ông đã đi đến Nhật bản trên một số errand thương mại. Ông nhìn vòng bảng triumphantly."They`ll never be able to get a culture pearl that an expert like me can`t tell with half an eye." He pointed to a chain that Mrs Ramsay wore. "You take my word for it, Mrs Ramsay, that chain you`re wearing will never be worth a cent less than it is now."Mrs Ramsay in her modest way flushed a little and slipped the chain inside her dress. Ramsay leaned forward. He gave us all a look and a smile flickered in his eyes."That`s a pretty chain of Mrs Ramsay`s, isn`t it?""I noticed it at once," answered Mr Kelada. "Gee, I said to myself, those are pearls all right.""I didn`t buy it myself, of course. I`d be interested to know how much you think it cost.""Oh, in the trade somewhere round fifteen thousand dollars. But if it was bought on Fifth Avenue shouldn`t be surprised to hear that anything up to thirty thousand was paid for it."Ramsay smiled grimly."You`ll be surprised to hear that Mrs Ramsay bought that siring at a department store the day before we left New York, for eighteen dollars."Mr Kelada flushed."Rot. It`s not only real, but it`s as fine a siring for its size as I`ve ever seen.""Will you bet on it? I`ll bet you a hundred dollars it`s imitation.""Done.""Oh, Elmer, you can`t bet on a certainty," said Mrs Ramsay.She had a little smile on her lips and her tone was gently deprecating."Can`t I? If I get a chance of easy money like that I shoul
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Ông Know Tất cả tôi đã chuẩn bị để thích Max Kelada ngay cả trước khi tôi biết anh ấy. Các cuộc chiến tranh vừa kết thúc và lượng hành khách trên các tàu viễn dương đã nặng. Nhà trọ là rất khó để có được và bạn phải đưa lên với bất cứ điều gì các đại lý đã chọn để cung cấp cho bạn. Bạn không thể hy vọng cho một cabin cho chính mình, tôi may mắn được trao một trong đó chỉ có hai bến. Nhưng khi tôi đã nói tên của mình thì tôi chìm. Nó gợi ý ô cửa sổ khép kín và không khí đêm ngột ngạt kinh khủng. Nó đã đủ xấu để chia sẻ một cabin cho mười bốn ngày với bất cứ ai (Tôi đã đi từ San Francisco đến Yokohama, nhưng tôi phải nhìn vào với ít mất tinh thần nếu đồng bào của tôi passenger`s tên là Smith hay Brown. Khi tôi lên hội đồng quản trị tôi thấy ông Kelada`s hành lý đã được dưới đây, tôi không thích cái nhìn của nó;. có quá nhiều nhãn trên phù hợp với-ca, và các rương đựng lớn Ông đã giải nén điều nhà vệ sinh của mình, và tôi đã quan sát thấy. ông là một người bảo trợ của Monsieur tuyệt vời Coty, vì tôi thấy trên các ông Kelada`s cọ rửa đứng mùi hương của ông, tóc rửa mình và brilliantine mình, mun có chữ của mình trong vàng, sẽ có được tất cả các tốt hơn cho a. chà. Tôi không ưa cái Ông Kelada. Tôi làm theo cách của tôi vào việc hút thuốc lá phòng. Tôi gọi cho một gói thẻ và bắt đầu chơi một mình. Tôi đã hầu như không bắt đầu trước khi một người đàn ông đến gặp tôi và hỏi tôi, nếu ông là ngay trong suy nghĩ tên tôi như vậy và như vậy. "Tôi là Ông Kelada," ông nói thêm, với một nụ cười đó cho thấy một dãy hàm răng, và ngồi xuống. "Ồ, vâng, we`re chung một phòng, tôi nghĩ . "" May là tôi gọi nó. Bạn không bao giờ biết những người bạn lại sẽ được đưa vào với. Tôi rât mừng khi nghe nói ông là người Anh. I`m tất cả cho chúng ta slicking Anh chung we`re ở nước ngoài, nếu bạn hiểu những gì tôi có ý nghĩa. "Tôi chớp mắt." Bạn có tiếng Anh không? "Tôi hỏi, có lẽ tactlessly." Dĩ nhiên. Bạn don `t nghĩ rằng tôi trông giống như một người Mỹ, làm bạn? Anh vào xương sống, `s những gì tôi." Để chứng minh điều đó, Ông Kelada lấy ra từ trong túi ra một hộ chiếu và airily vẫy nó dưới mũi của tôi. Vua George có nhiều đối tượng lạ. Ông Kelada đã ngắn và một mạnh mẽ xây dựng , mày râu nhẵn nhụi và có màu da tối, với một thịt tạt mũi và rất lớn, sáng ngời ngời mắt. mái tóc đen dài của Ngài thì quăn và bóng lộn. Ông đã nói chuyện với một sự lưu loát trong đó có là gì tiếng Anh và cử chỉ của ông đã hồ hởi tôi. giảm khá chắc chắn rằng một thanh tra của hộ chiếu Anh sẽ phản bội một thực tế rằng ông Kelada được sinh ra dưới một bầu trời xanh hơn so với những gì thường thấy ở Anh. "Những gì bạn sẽ có?" anh hỏi tôi. Tôi nhìn anh nghi ngờ. Cấm đã có hiệu lực và trên tàu chỉ là xương khô. Khi không khát thì tôi không biết mà tôi không thích hơn, gừng hoặc nước chanh. Nhưng ông Kelada lóe lên một nụ cười phương Đông vào tôi. "Whisky và soda hoặc một martini khô, bạn chỉ cần nói từ đó. "Từ mỗi túi hông của mình, ông đánh bắt bình định và đặt nó trên bàn trước mặt tôi. Tôi chọn martini và bảo người phục vụ cho một côc nước đá và một vài ly. "Một loại cocktail rất tốt," tôi nói. "Vâng, có rất nhiều hơn là đến từ đâu, và nếu bạn ve có bất kỳ bạn bè trên tàu, bạn nói với họ bạn ve có một người bạn thân who`s nhận tất cả các loại rượu mạnh trên thế giới. "Ông Kelada rôi. Ông đã nói về New York và San Francisco. Ông đã thảo luận kịch, hình ảnh, và chính trị. Ông là người yêu nước. The Union Jack là một mảnh ấn tượng của màn treo, nhưng khi nó được nuôi dưỡng bởi một người đàn ông từ Alexandria hay Beirut, tôi không thể không cảm thấy rằng nó sẽ mất đi phần nào về nhân phẩm. Ông Kelada đã quen thuộc. "Tôi không muốn ra vẻ, nhưng tôi không thể không cảm thấy rằng nó là đoan trang trong toàn xa lạ để đưa" Ông "lên trước tên của tôi khi anh giải quyết cho tôi. Ông Kelada, không nghi ngờ gì để đặt cho tôi tại tôi trường hợp, sử dụng không có hình thức như vậy. Tôi không thích ông Kelada. Tôi đã đặt sang một bên những thẻ khi anh ngồi xuống, nhưng bây giờ, nghĩ cho dịp đầu tiên này, cuộc chuyện của chúng tôi đã kéo dài quá lâu, tôi tiếp tục với trò chơi của tôi. "Các ba trên bốn, "Ông Kelada nói. Không có gì bực tức hơn khi bạn đang chơi kiên nhẫn hơn để được nói với nơi để đặt các thẻ bạn đã bật lên trước khi bạn đã có một cơ hội để nhìn cho chính mình." It `s sắp ra , nó `s sắp ra," ông kêu lên. "Mười trên người ở đợ." Với sự giận dữ và thù hận trong lòng tôi đã hoàn thành. Sau đó, ông đã nắm giữ các gói. "Bạn có thích thủ đoạn thẻ?" "Không, tôi ghét thủ đoạn thẻ , "tôi trả lời." Well, I `ll chỉ cho bạn thấy thế này." Ông cho tôi ba. Sau đó, tôi nói tôi sẽ đi xuống phòng ăn và có được chỗ ngồi của tôi ở bàn ăn. "Oh,` s tất cả các quyền , "ông nói." `ve đã lấy một chỗ ngồi cho bạn. Tôi nghĩ rằng khi chúng ta ở cùng một nhà nước-phòng chúng tôi có thể cũng chỉ ngồi cùng bàn. "Tôi không thích ông Kelada. Không chỉ ở chung buồng với anh ta và ăn ba bữa một ngày tại cùng một bảng, nhưng tôi không thể đi bộ quanh boong tàu mà không có ông ta bám dính. Đó là không thể Voọc anh. Nó không bao giờ xảy ra với anh ấy rằng anh ấy không muốn. Mà cứ nghĩ là bạn vui mừng lắm vì thấy Ngài như đã được nhìn thấy bạn. Trong nhà riêng của bạn, bạn có thể đã đá anh xuống nhà và đóng sầm cửa trước mặt mình mà không có sự nghi ngờ sơ khai về ông rằng ông không phải là khách được đón chào. Ông quả là người giỏi, và trong ba ngày mà đã quen tất cả mọi người trên tàu. Anh ta chạy tất cả mọi thứ. Anh quản lý các cuộc càn quét, tiến hành các cuộc bán đấu giá, thu tiền cho các giải thưởng thể thao, đứng dậy cuộc chơi liệng dĩa và sân trận, tổ chức các buổi hòa nhạc và sắp xếp các quả bóng fancy-dress. Ông đã ở khắp mọi nơi và luôn luôn. Ông là chắc chắn người đàn ông haled tốt nhất trong con tàu . Chúng tôi gọi ông ta là Ông Know-All, thậm chí đến khuôn mặt của mình. Ông coi đó là một lời khen. Nhưng đó là vào giờ ăn mà ông không thể chấp nhận nhất. Đối với các phần tốt hơn một giờ sau đó ông đã cho chúng tôi tại lòng thương xót của mình. Ông là nồng nhiệt, vui vẻ, nói nhiều và thích tranh cãi. Ông biết tất cả mọi thứ tốt hơn so với bất cứ ai khác, và đó là một sự sỉ nhục đối với kiêu căng tự phụ của mình mà bạn nên không đồng ý với anh ta. Anh ta sẽ không bỏ qua một chủ, chẳng quan trọng gì, cho đến khi ông đã mang bạn theo suy nghĩ của mình. Cái khả năng ông có thể bị lầm không bao giờ xảy ra với anh ta. Ông là chap người biết. Chúng tôi ngồi ở bàn doctor`s. Ông Kelada thì dĩ nhiên có nó tất cả các cách riêng của mình, vì ông bác sĩ lười biếng và tôi dửng dưng lạnh nhạt, ngoại trừ một người đàn ông tên là Ramsay ngồi cũng có. Ông đã là giáo điều như ông Kelada và bực bội cay đắng của cocksureness Levantine`s. Họ tranh luận gay gắt đã và tận. Ông Ramsay công tác cho Lãnh sự quán Hoa Kỳ và đã được đóng tại Kobe. Ông là một anh chàng nặng lớn từ Trung Tây, mập chảy mỡ dưới da, chật tróc ra trong số này thực sự tạo ra quần áo. Anh đang trên đường trở lại bài của mình, đã được trên một lần bay đến New York để kể lại người vợ đã được chi tiêu một năm ở nhà. Bà Ramsay là một điều nhỏ rất đẹp, cư xử thân mật và một cảm giác hài hước. Lãnh sự quán là vô trả tiền, và cô thường ăn vận rất đơn giản; nhưng cô biết làm thế nào để mặc quần áo của cô. Cô đã đạt được một hiệu quả của phân biệt yên tĩnh. Tôi không cần phải trả bất kỳ sự chú ý đặc biệt đến cô, nhưng mà cô sở hữu một chất lượng mà có thể đủ phổ biến ở phụ nữ, nhưng ngày nay là không rõ ràng trong thái độ của họ. Bạn không thể nhìn bà ta mà không bị cái đức khiêm nhường của mình. Nó tỏa sáng trong cô như một bông hoa trên áo. Một buổi tối lúc ăn tối trò chuyện tình cờ trôi dạt đến chủ đề của ngọc trai. Đã từng có trong các giấy tờ một thỏa thuận tốt về nói chuyện về những viên ngọc trai nuôi do người Nhật khéo léo làm, và các bác sĩ bình luận rằng chắc hẳn họ sẽ làm giảm giá trị của những người thực sự. Họ đã rất tốt rồi; họ sẽ sớm được hoàn hảo. Ông Kelada, như thói quen của mình, lao ngay vào chủ đề mới. Ông nói với chúng tôi tất cả những gì được biết về ngọc trai. Tôi không tin rằng Ramsay biết gì về họ cả, nhưng ông không thể cưỡng lại cơ hội để có một quăng ra tại Levantine, và trong vòng năm phút, chúng tôi đang ở giữa một cuộc tranh luận sôi. Tôi đã nhìn thấy ông Kelada mãnh liệt và có tài ăn nói trước, nhưng chưa bao giờ ăn nói hoạt bát và mãnh liệt như bây giờ. Tại một cái gì đó trước rằng Ramsay nói cắn anh ta, cho anh ta đập bàn và hét lên:. "Vâng, tôi phải biết những gì tôi đang nói về I` m sẽ đến Nhật Bản chỉ để nhìn vào kinh doanh ngọc trai Nhật Bản I `m trong. thương mại và there`s không phải là một người đàn ông ở trong đó người won `t nói với bạn rằng những gì tôi nói về ngọc trai. Tôi biết tất cả những viên ngọc trai tốt nhất trên thế giới, và những gì tôi don` t biết về ngọc trai isn`t giá trị biết. " Đây là một tin cho tôi, vì ông Kelada, với tất cả sự nói nhiều của mình, chưa bao giờ nói với bất cứ ai kinh doanh cái gì. Chúng tôi chỉ biết một cách mơ hồ rằng anh ấy sẽ đến Nhật Bản vào một số quan đên thương mại. Ông ta nhìn quanh bàn vẻ đắc thắng. "They`ll không bao giờ có thể có được một viên ngọc trai nuôi mà một chuyên gia như tôi có thể t` nói với một nửa con mắt. " Anh chỉ vào một dây chuyền mà bà Ramsay mặc. "Bạn dùng từ ngữ của tôi cho nó, bà Ramsay, mà bạn lại chuỗi đeo sẽ không bao giờ có giá trị một trăm ít hơn bây giờ." Bà Ramsay trong phong thái giản dị đỏ mặt lên một chút và trượt chuỗi trong áo. Ramsay nghiêng người về phía trước. Ông đã cho chúng tôi tất cả một cái nhìn và một cái cười nhạt của mình. "That`sa chuỗi xinh đẹp của bà Ramsay`s, isn`t nó?" "Tôi nhận thấy nó cùng một lúc," Ông Kelada trả lời. "Gee, tôi nói với bản thân mình, những viên ngọc trai đúng." "Tôi didn`t tự mua nó, tất nhiên.` D được quan tâm để biết có bao nhiêu bạn nghĩ rằng nó có giá. "" Oh, ở đâu đó thì mười lăm ngàn đô la. Nhưng nếu mà mua ở Fifth Avenue shouldn`t thể ngạc nhiên khi nghe thấy bất cứ điều gì mà lên đến ba mươi ngàn người đã được trả tiền cho nó. "Ramsay mỉm cười một cách dứt khoát." You `ll thể ngạc nhiên khi nghe rằng bà Ramsay đã mua dòng khác nhau ở một bộ phận lưu trữ ngày trước khi chúng tôi rời New York, cho mười tám đô la. "Ông Kelada đỏ mặt." Rot. nó s không chỉ thực, nhưng nó `s tốt như một Siring cho kích thước của nó là` ve từng thấy. "" bạn sẽ đặt cược vào nó? I `ll đặt cược bạn một trăm đô la` s giả. "" Xong. "" Oh, Elmer, bạn không thể đặt cược vào một sự chắc chắn, "bà Ramsay nói. Cô ấy có một nụ cười nhỏ trên mình môi và giọng bà nài nỉ nhẹ nhàng. "` t tôi? Nếu tôi nhận được một cơ hội kiếm tiền dễ dàng như thế tôi shoul































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: