PAT BODNAR: Now, the VOA Special English program AMERICAN STORIES.I'm  dịch - PAT BODNAR: Now, the VOA Special English program AMERICAN STORIES.I'm  Việt làm thế nào để nói

PAT BODNAR: Now, the VOA Special En

PAT BODNAR: Now, the VOA Special English program AMERICAN STORIES.

I'm Pat Bodnar. October thirty-first is Halloween. In the spirit of this ancient holiday, we present a story written by Special English reporter and producer Caty Weaver. It's called "The Boy on Graves-End Road.

NARRATOR: Kelly Ryan was making dinner. Her ten-year-old son Benjamin was watching television in the living room. Or at least she thought he was.

KELLY: "Benny-boy, do you want black beans or red beans?"

BEN: "Red beans, Mama."

Kelly: "Don't do that, Ben. You scared me half to death! You're going to get it now ... "

NARRATOR: Ben had come up quietly right behind her.

(SOUND)

KELLY: "I'll get back to you, stinker!"

NARRATOR: Kelly goes to the phone, but as soon as she lays her hand on it, the ringing stops.

KELLY: "How strange. Oh, the beans!"

NARRATOR: Kelly turns her attention back to cooking. As soon as she does, the phone rings again.

KELLY: "Honey, can you get that?"

BEN: "Hello? Oh, hi. Yes, I remember. Sure, it sounds fun. Let me ask my mom. Can you hold? She might wanna talk to your mom. Oh, um, OK. See you tomorrow."

KELLY: "Ben, your rice and beans are on the table. Let's eat."

(SOUND)

KELLY: "So, what was that call about?"

BEN: "That was Wallace Gray. You know him, from class. He wants to play tomorrow. Can I go home with him after school? Please, Mom? I get bored around here waiting for you after work."

KELLY: "But, Ben, I don't even know his parents. Maybe I should talk to them."

BEN: "You can't, Mom. He was with his babysitter. He said his parents wouldn't be home until late tonight and they would leave before he went to school in the morning. Please Mom, Wallace lives right over on Graves-End Road. It's a five-minute walk from here. PLEASE,?"

KELLY: "Well, OK. What's so great about this guy, anyway? You've got a ton of friends to play with."

BEN: "I know. But Wallace is just different. He's got a lot of imagination."

NARRATOR: The school week passes, and Ben starts to go home almost every day with Wallace. Kelly notices a change in her son. He seems tired and withdrawn. His eyes do not seem to really look at her. They seem ... lifeless. On Friday night she decides they need to have a talk.

KELLY: "Sweetie, what's going on with you? You seem so tired and far away. Is something wrong? Did you and your new friend have a fight?"

BEN:"No, Mom. We've been having a great time. There's nothing wrong with us. Why don't you like Wallace? You don't even know him, but you don't trust him."

KELLY: "Benjamin, what are you talking about? I don't dislike Wallace. You're right, I don't know him. You just don't seem like yourself. You've been very quiet the past few nights."

BEN: "I'm sorry, Mom. I guess I'm just tired. I have a great time with Wallace. We play games like cops and robbers, but they seem so real that half of the time I feel like I'm in another world. It's hard to explain. It's like, it's like ... "

KELLY: "I think the word you're looking for is intense."

BEN: "Yeah, that's it -- it's intense."

KELLY: "Well, tell me about today. What kind of game did you play?"

(SOUND)

BEN: "We were train robbers. Or Wallace was. I was a station manager. Wallace was running through a long train, from car to car. He had stolen a lot of money and gold from the passengers. I was chasing right behind him, moving as fast as I could. Finally he jumps out of the train into the station to make his escape. But I block his path. He grabs a woman on the station platform. She screams 'No, no!' But he yells 'Let me through, or she dies.' So I let him go."

KELLY: "What happened then?"

BEN: "Well, that's what was weird and, like you said, intense. Wallace threw the lady onto the tracks. And laughed. He said that's what evil characters do in games. They always do the worst."

NARRATOR: Later, after Ben went to bed, Kelly turned on the eleven o'clock news. She was only half-listening as she prepared a list of things to do the next day, on Halloween.

KELLY: "Let's see, grocery shopping, Halloween decorating, dog to the groomer, hardware store, clean up the garden ...

(SOUND)

NEWS ANNOUNCER: "... the victim, who has not been identified, was killed instantly. Reports say it appears she was pushed off the station platform into the path of the oncoming train. It happened during rush hour today. Some witnesses reported seeing two boys running and playing near the woman. But police say they did not see any images like that on security cameras at the station. In other news, there was more trouble today as workers protested outside the Hammond ... "

KELLY: "No! It can't be. The station is an hour away. They couldn't have gotten there. How could they? It's just a coincidence."

NARRATOR: The wind blew low and lonely that night. Kelly slept little. She dreamed she was waiting for Ben at a train station. Then, she saw him on the other side, running with another little boy.

It must be Wallace she thought. The little boy went in and out of view. Then, all of a sudden, he stopped and looked across the tracks -- directly at her.

He had no face.

NARRATOR: Saturday morning was bright and sunny, a cool October day. Kelly made Ben eggs and toast and watched him eat happily.

KELLY: "You know, Benny-boy, a woman DID get hurt at the train station yesterday. She actually got hit by a train. Isn't that strange?"

NARRATOR: She looked at Ben.

BEN: "What do you mean, Mom?"

KELLY: "Well, you and Wallace were playing that game yesterday. About being at a train station. You said he threw a woman off the platform, and she was killed by a train."

NARRATOR: Kelly felt like a fool even saying the words. She was speaking to a ten-year-old who had been playing an imaginary game with another ten-year-old. What was she thinking?

BEN: "I said we played that yesterday? I did? Hmmm. No, we played that a few days ago, I think. It was just a really good game, really intense. Yesterday we played pirates. I got to be Captain Frank on the pirate ship, the Argh.

"Wallace was Davey, the first mate. But he tried to rebel and take over the ship so I made him walk the plank. Davey walked off into the sea and drowned. Wallace told me I had to order him to walk the plank. He said that's what evil pirates do."

KELLY: "I guess he's right. I don't know any pirates, but I do hear they're pretty evil!"

BEN: "So can I play with Wallace today when you are doing your errands? Please, Mom? I don't want to go shopping and putting up Halloween decorations."

KELLY: "Oh, whatever. I guess so. I'll pick you up at Wallace's house at about five-thirty, so you can get ready for trick or treating. Where does he live again?

BEN: "Graves-End Road. I don't know the street number but there are only two houses on each side. His is the second one on the left."

KELLY: "OK. I can find that easy enough. Do you still want me to pick up a ghost costume for you?"

BEN: "Yep. Oh, and guess what, Mom: Wallace says he's a ghost, too! I suppose we'll haunt the neighborhood together."

NARRATOR: Everywhere Kelly went that day was crowded. She spent an hour and a half just at the market. When she got home, decorating the house for Halloween was difficult.

But finally she had it all up the way she wanted.

KELLY: "Oh, gosh, five already. I don't even have Ben's costume."

NARRATOR: She jumped into her car and drove to Wilson Boulevard. The party store was just a few blocks away.

Kelly finally found a space for her car. The store was crowded with excited kids and hurried parents. But Kelly soon found the ghost costume that Ben wanted. She bought it and walked out of the store.

EILEEN: "Hey, Kelly! Long time no see. How's Benjamin doing?"

KELLY: "Eileen! Wow, it's great to see you. How's Matt? We've been so busy since the school year started, we haven't seen anyone!"

EILEEN: "Matt's good. Well, he broke his arm last month so no sports for him. It is driving him crazy, but at least he's got a lot of time for school now!"

EILEEN: "Anyway, Matt was wondering why Benny-boy never comes by anymore. We saw him running around the neighborhood after school last week. It looks like he's having fun, but he's always alone. We don't need to set up a play date. Ben should know that. You just tell him to come by anytime -- "

KELLY: "Wait, wait a minute. Alone? What do mean alone? He started playing with a new friend, Wallace somebody, after school, like everyday this past week. Ben hasn't been alone. Wallace Gray, that's it. Do you know him? Does Matt?"

EILEEN: "Oh, Kell. Kelly, I'm sure he's a fine kid. I don't know him but don't worry, Ben's got great taste in friends, we know that! I'm sure he wasn't really alone, he was probably just playing hide and seek or something. I didn't mean to worry you. I guess everybody's on edge because of what happened to the Godwin boy this morning."

NARRATOR: Kelly suddenly felt cold and scared. What Godwin boy? And what happened to him? She was not sure she wanted to know, but she had to ask.

EILEEN: "Frank Godwin's youngest boy, Davey, the five-year-old. You know Frank, we call him Captain. He used to be a ship captain. Well, this morning the rescue squad found Davey in Blackhart Lake. They also found a little toy boat that his dad made for him. Davey and his dad named it the Argh. Davey must have been trying to sail it. It's so sad."

KELLY: "Wait, he's dead?

EILEEN: "Yes. Davey drowned."

KELLY: "Where's Blackhart Lake?"

EILEEN: "It's right off Graves-End Road, right behind that little cemetery. That's why they call it Graves-End. Kelly, where are you going?"

Kelly: "I've got to get Benjamin."

(MUSIC)

NARRATOR: Kelly raced down Main Street. She had no idea who Wallace Gray was or how he was involved in any of this. But she did not trust him and she knew her child was in danger.

Finally she was at Graves-End Road.

BEN: "Only two houses on each side."

NARRATOR: She remembered what Ben had told her.

EILEEN: "Right behind that little cemetery."

NARRATOR: An
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
PAT BODNAR: Bây giờ, tiếng Anh đặc biệt VOA chương trình người Mỹ STORIES.

tôi Pat Bodnar. Ngày ba mươi-lần đầu tiên là Halloween. Trong tinh thần kỳ nghỉ cổ này, chúng tôi trình bày một câu chuyện viết bởi phóng viên đặc biệt của Anh và nhà sản xuất Caty Weaver. Nó được gọi là "Boy trên Graves-End Road.

người kể chuyện: Kelly Ryan đã làm cho bữa ăn tối. Con trai mười tuổi của bà Benjamin đã xem truyền hình trong phòng. Hoặc ít nhất cô ấy nghĩ rằng ông là.

KELLY: "Benny-cậu bé, làm bạn muốn màu đen đậu hoặc đậu đỏ?"

BEN: "Màu đỏ đậu, Mama."

Kelly: "Đừng làm thế, Ben. Anh làm tôi sợ gần chết! Bạn sẽ nhận được nó bây giờ... "

Người kể chuyện: Ben đã đi lên lặng lẽ ngay phía sau cô

(âm thanh)

KELLY:" tôi sẽ lấy lại cho bạn, stinker! "

Người kể chuyện: Kelly đi vào điện thoại, nhưng ngay sau khi cô đưa tay vào nó, Các điểm dừng chuông.

KELLY: "làm thế nào kỳ lạ. Oh, hạt cà phê! "

Người kể chuyện: Kelly chuyển sự chú ý của mình trở lại để nấu ăn. Ngay sau khi cô ấy, điện thoại nhẫn nữa.

KELLY: "Mật ong, bạn có thể nhận được rằng?"

BEN: "Xin chào? Oh, chào. Phải, tao nhớ. Chắc chắn, nó âm thanh vui vẻ. Để tôi hỏi mẹ tôi. Có thể bạn giữ? Cô có thể nói chuyện với mẹ của bạn. Oh, um, OK. Xem bạn vào ngày mai."

KELLY: "Ben, gạo và đậu của bạn là trên bàn. Chúng ta hãy ăn."

(Âm thanh)

KELLY: "Vì vậy, những gì đã là rằng cuộc gọi về?"

BEN: "đó là Wallace Gray. Bạn biết anh ta, từ lớp. Ông muốn chơi vào ngày mai. Có thể tôi về nhà với anh ta sau giờ học? Làm ơn đi mẹ? Tôi nhận được chán xung quanh ở đây chờ đợi cho bạn sau khi làm việc."

KELLY: "nhưng Ben, tôi thậm chí không biết cha mẹ. Có lẽ tôi nên nói chuyện với họ."

BEN: "bạn không, mẹ. Ông là với người giữ trẻ của mình. Ông nói rằng cha mẹ sẽ không là nhà cho đến cuối đêm nay và họ sẽ để lại trước khi ông đến trường vào buổi sáng. Xin vui lòng mẹ, Wallace cuộc sống ngay trên Graves-End Road. Nó là một 5-phút đi từ đây. XIN VUI LÒNG,?"

KELLY: "Vâng, được rồi. Những gì là tuyệt vời như vậy về gã này, dù sao? Bạn đã có một tấn của bạn bè để chơi với."

BEN: "tôi biết. Nhưng Wallace là chỉ khác nhau. Hắn có rất nhiều trí tưởng tượng."

Người kể chuyện: tuần học Pass, và Ben bắt đầu để về nhà hầu như mỗi ngày với Wallace. Kelly thông báo một sự thay đổi trong con trai của cô. Ông có vẻ mệt mỏi và bị thu hồi. Đôi mắt của ông dường như không thực sự nhìn vào cô ấy. Họ có vẻ... không hoạt động. Vào đêm thứ sáu, cô quyết định họ cần phải có một talk.

KELLY: "em yêu, những gì đang xảy ra với bạn? Bạn có vẻ như vậy mệt mỏi và xa. Một cái gì đó là sai? Bạn và người bạn mới của bạn đã có một cuộc chiến?"

BEN: "không, mẹ. Chúng tôi đã có một thời gian tuyệt vời. Không có gì sai với chúng tôi. Tại sao bạn không thích Wallace? Bạn thậm chí không biết anh ta, nhưng bạn không tin tưởng anh ta."

KELLY: "Benjamin, bạn nói gì vậy? Tôi không không thích Wallace. Anh nói đúng, tôi không biết anh ta. Bạn chỉ cần không có vẻ như chính mình. Bạn đã rất yên tĩnh vài đêm qua."

BEN: "tôi xin lỗi, mẹ. Tôi đoán tôi chỉ mệt mỏi. Tôi có một thời gian tuyệt vời với Wallace. Chúng tôi chơi trò chơi như cảnh sát và cướp, nhưng họ có vẻ thật trung thực rằng một nửa thời gian, tôi cảm thấy như tôi là trong thế giới khác. Thật khó để giải thích. Nó là giống như, giống như... "

KELLY:"Tôi nghĩ rằng từ mà bạn đang tìm kiếm là cường độ cao."

BEN: "Vâng, đó là nó - đó là cường độ cao."

KELLY: "Vâng, nói với tôi về ngày hôm nay. Những loại trò chơi đã làm bạn chơi?"

(Âm thanh)

BEN: "chúng tôi đã đào tạo cướp. Hoặc Wallace. Tôi là một người quản lý trạm. Wallace đã chạy qua một chuyến tàu dài, từ xe để xe. Ông đã đánh cắp một nhiều tiền và vàng từ hành khách. Tôi đuổi ngay phía sau anh ta, di chuyển nhanh như tôi có thể. Cuối cùng ông nhảy ra khỏi xe lửa vào nhà ga để làm cho thoát của mình. Nhưng tôi ngăn chặn con đường của mình. Ông lấy một phụ nữ trên nền tảng trạm. Cô hét lên 'Không có, không có!' Nhưng ông yells 'Hãy để tôi thông qua, hoặc cô ta sẽ chết.' Vì vậy tôi cho anh ta đi."

KELLY: "Những gì xảy ra sau đó?"

BEN: "Vâng, đó là những gì là lạ, và như bạn nói, cường độ cao. Wallace đã ném người phụ nữ vào các bài hát. Và cười. Ông nói đó là điều ác nhân vật làm trong trò chơi. Họ luôn luôn làm tồi tệ nhất."

Người kể chuyện: sau đó, sau khi Ben đi ngủ, Kelly bật tin tức mười một giờ. Cô đã chỉ một nửa-nghe là cô chuẩn bị một danh sách những điều cần làm ngày hôm sau, ngày Halloween.

KELLY: "Hãy xem, hàng tạp hóa mua sắm, Halloween trang trí, chó để groomer, Cửa hàng phần cứng, dọn dẹp khu vườn...

(âm thanh)

tin tức ANNOUNCER:"... các nạn nhân, những người chưa được xác định, đã bị giết ngay lập tức. Báo cáo nói rằng dường như cô đã được đẩy ra nền tảng station vào con đường tàu đang tới. Nó đã xảy ra trong giờ cao điểm vào ngày hôm nay. Một số nhân chứng báo cáo nhìn thấy hai chàng trai chạy và chơi gần người phụ nữ. Nhưng cảnh sát nói rằng họ không thấy bất kỳ hình ảnh nào như thế trên camera an ninh tại nhà. Trong tin tức khác, đã có sự cố khi thêm vào ngày hôm nay làm công nhân phản đối bên ngoài Hammond... "

KELLY: "không! Nó không thể. Nhà ga là một giờ đi. Họ không thể có nhận được có. Làm thế nào có thể họ? Nó là chỉ là một trùng hợp ngẫu nhiên."

Người kể chuyện: gió thổi thấp và cô đơn đêm đó. Kelly ngủ ít. Cô mơ ước cô đã chờ đợi cho Ben tại một trạm xe lửa. Sau đó, cô thấy anh ta trên phía bên kia, chạy với một cậu bé nhỏ.

nó phải là Wallace cô nghĩ. Cậu bé đã đi vào và ra khỏi xem. Sau đó, tất cả một đột ngột, ông dừng lại và nhìn qua các bài hát--trực tiếp lúc cô

ông đã không có mặt.

người kể chuyện: sáng thứ bảy là tươi sáng và đầy nắng, một ngày ngày mát mẻ. Kelly tạo Ben trứng và bánh mì nướng và theo dõi anh ta ăn hạnh phúc.

KELLY: "bạn đã biết, Benny-boy, một người phụ nữ đã bị tổn thương tại nhà ga vào ngày hôm nay. Cô thực sự đã trúng một chuyến tàu. Không kỳ lạ đó?"

Người kể chuyện: cô nhìn Ben.

Bến: "những gì làm bạn có nghĩa là, mẹ?"

KELLY: "Vâng, bạn và Wallace đã chơi trò chơi đó vào ngày hôm nay. Về đang tại một trạm xe lửa. Bạn nói rằng ông đã ném một người phụ nữ Platform, và cô ấy đã bị giết bởi một con tàu."

Người kể chuyện: Kelly cảm thấy giống như một kẻ ngốc thậm chí nói rằng các từ. Cô đã nói chuyện với một mười tuổi những người đã chơi một trò chơi tưởng tượng với một mười tuổi. Những gì cô đã suy nghĩ?

BEN: "Tôi nói chúng tôi chơi mà vào ngày hôm nay? Tôi đã làm? Hmmm. Không, chúng tôi chơi mà một vài ngày trước, tôi nghĩ. Nó đã là chỉ cần một thực sự tốt trò chơi, thực sự mạnh mẽ. Hôm qua chúng tôi chơi cướp biển. Tôi có phải đại úy Frank trên các tàu cướp biển, Argh.

"Wallace là Davey, người bạn đời đầu tiên. Nhưng ông đã cố gắng để nổi loạn và chiếm tàu để tôi làm cho anh ta đi bộ tấm ván. Davey đi vào biển và chết đuối. Wallace nói với tôi tôi đã phải đặt anh ta để đi bộ các tấm ván. Ông nói đó là điều ác cướp biển làm."

KELLY: "tôi đoán ông là đúng. Tôi không biết bất kỳ cướp biển, nhưng tôi nghe họ đang khá ác!"

Bến: "vì vậy tôi có thể chơi với Wallace vào ngày hôm qua khi bạn đang làm công việc nhỏ của bạn? Làm ơn đi mẹ? Tôi không muốn để đi mua sắm và việc xây dựng Halloween trang trí."

KELLY: "Oh, bất cứ điều gì. Tôi đoán vậy. Tôi sẽ đón bạn tại Wallace của nhà vào khoảng năm-30, vì vậy bạn có thể sẵn sàng cho lừa hoặc điều trị. Nơi nào ông sống một lần nữa?

BEN: "Graves-End Road. Tôi không biết số đường nhưng có những chỉ có hai nhà trên mỗi bên. Ông là người thứ hai bên trái."

KELLY: "OK. Tôi có thể tìm thấy dễ dàng đủ. Bạn vẫn muốn tôi để nhấc một trang phục ma cho bạn?"

BEN: "Vâng. Oh, và đoán những gì, Mẹ: Wallace nói rằng ông là một con ma, quá! Tôi cho rằng chúng tôi sẽ ám ảnh các khu phố với nhau."

Người kể chuyện: ở khắp mọi nơi Kelly đã đi ngày hôm đó đã được đông đúc. Nó trải qua một giờ và một nửa chỉ ở trên thị trường. Khi cô ấy đã về nhà, trang trí nhà cho Halloween là khó khăn.

nhưng cuối cùng cô đã có nó tất cả lên một cách cô ấy muốn.

KELLY: "Oh, Chúa ơi, năm đã. Tôi thậm chí không có trang phục của Ben."

NGƯỜI KỂ CHUYỆN: Cô đã nhảy vào chiếc xe của mình và đã lái xe đến Wilson Boulevard. Cửa hàng bên là chỉ là một vài khối đi.

Kelly cuối cùng tìm thấy một không gian cho chiếc xe của mình. Các cửa hàng đã được đông đúc với vui mừng các trẻ em và cha mẹ hurried. Tuy nhiên, Kelly sớm tìm thấy trang phục ma Ben muốn. Cô đã mua nó và đi ra khỏi cửa hàng.

EILEEN: "Hey, Kelly! Lâu lắm Không gặp. Benjamin thế nào?"

KELLY: "Eileen! Wow, It's tuyệt vời để xem bạn. Làm thế nào là Matt? Chúng tôi đã rất bận rộn kể từ khi bắt đầu năm học, chúng tôi đã không nhìn thấy bất cứ ai!"

EILEEN: "Matt là tốt. Vâng, ông đã phá vỡ của mình chuẩn bị cuối tháng vì vậy không thể thao cho anh ta. Nó lái xe anh ta điên, nhưng ít hắn có rất nhiều thời gian cho các trường học bây giờ!"

EILEEN: "dù sao, Matt đã tự hỏi tại sao Benny-cậu bé không bao giờ đi kèm theo nữa. Chúng tôi thấy anh ta chạy xung quanh các khu phố sau giờ học cuối tuần. Chỗ ở này có vẻ như ông có vui vẻ, nhưng ông luôn luôn là một mình. Chúng tôi không cần phải thiết lập một ngày chơi. Ben nên biết rằng. Bạn chỉ cần nói cho anh ta đi theo bất cứ lúc nào - "

KELLY:" chờ đợi, chờ đợi một phút. Một mình? Ý là một mình? Anh bắt đầu chơi với một người bạn mới, Wallace ai đó, sau giờ học, như mỗi ngày trong tuần vừa qua. Bến đã không được một mình. Wallace Gray, đó là nó. Bạn có biết anh ta? Để Matt?"

EILEEN: "Ôi, Kell. Kelly, tôi chắc rằng ông là một đứa trẻ tốt. Tôi không biết anh ta nhưng đừng lo lắng, Ben có hương vị tuyệt vời trong bạn bè, chúng ta biết rằng! Tôi chắc rằng ông đã không được thực sự một mình, ông đã có lẽ chỉ chơi giấu và tìm kiếm hoặc một cái gì đó. Tôi không có nghĩa là phải lo lắng bạn. Tôi đoán tất cả mọi người của rìa vì những gì đã xảy ra với cậu bé Godwin sáng nay."

Người kể chuyện: Kelly đột nhiên cảm thấy lạnh và sợ hãi. Những gì cậu bé Godwin? Và những gì đã xảy ra với anh ta? Cô đã không chắc chắn cô muốn biết, nhưng cô đã phải hỏi.

EILEEN: "Frank Godwin trẻ nhất cậu bé, Davey, năm năm tuổi. Bạn biết Frank, chúng tôi gọi anh ta là thuyền trưởng. Ông từng là một thuyền trưởng tàu. Vâng, sáng nay đội cứu hộ tìm thấy Davey ở Blackhart Lake. Họ cũng tìm thấy một ít đồ chơi thuyền của ông cha làm cho anh ta. Davey và cha của mình đặt tên nó là Argh. Davey phải đã cố gắng để đi thuyền nó. Nó là buồn vì vậy."

KELLY: "chờ đợi, ông là chết?

EILEEN:"có. Davey chết đuối."

KELLY: "Ở đâu là Blackhart Lake?"

EILEEN: "nó là phải tắt Graves-End Road, ngay phía sau nghĩa trang ít. Đó là lý do tại sao họ gọi nó là Graves-End. Kelly, cậu đi đâu?"

Kelly: "Tôi đã có để có được Benjamin."

(Âm nhạc)

người kể chuyện: Kelly đua xuống đường phố chính. Cô đã không biết ai Wallace Gray hoặc làm thế nào ông đã tham gia vào bất kỳ những điều này. Nhưng cô đã không tin tưởng anh ta và cô biết con đã gặp nguy hiểm.

cuối cùng cô đã tại Graves-End Road.

BEN: "chỉ có hai nhà ở mỗi bên."

NGƯỜI KỂ CHUYỆN: Cô ấy nhớ những gì Ben đã nói với cô

EILEEN: "ngay phía sau nghĩa trang ít."

Người kể chuyện: một
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
PAT Bodnar. Bây giờ, chương trình tiếng Anh đặc biệt VOA American Stories Tôi Pat Bodnar. Tháng Mười 31 là Halloween. Trong tinh thần của ngày lễ cổ xưa này, chúng tôi trình bày một câu chuyện được viết bởi phóng viên tiếng Anh đặc biệt và sản xuất Caty Weaver. Nó được gọi là "The Boy trên Graves-End Road. Người kể chuyện: Kelly Ryan đã làm bữa ăn tối con trai mười tuổi của cô Benjamin đang xem tivi trong phòng khách Hoặc ít nhất cô từng nghĩ... KELLY: "Benny-boy, Bạn muốn đậu đen hoặc đậu đỏ "? BEN: "Đậu đỏ, Mama". Kelly: "Đừng làm điều đó, Ben. Bạn làm tôi sợ một nửa cho đến chết! Bạn sẽ nhận được nó bây giờ ... " Người kể chuyện: Ben đã đưa ra lặng lẽ ngay sau lưng. (SOUND) KELLY: "Tôi sẽ lấy lại cho bạn, người đáng khinh bỉ"! kể chuyện: Kelly đi vào điện thoại, nhưng như Ngay khi cô đặt tay lên nó, chuông dừng lại. KELLY: "Làm thế nào kỳ lạ. Oh, hạt cà phê " kể chuyện: Kelly chuyển sự chú ý của mình trở lại nấu ăn Ngay khi cô ấy, điện thoại đổ chuông lần nữa.. KELLY: "Em yêu, bạn có thể nhận được rằng"? BEN: "Xin chào? Oh, hi. Vâng, tôi nhớ. Chắc chắn, nó âm thanh vui nhộn. Hãy để tôi hỏi mẹ tôi. Bạn có thể giữ? Cô ấy có thể muốn nói chuyện với mẹ của bạn. Oh, um, OK. Hẹn gặp lại vào ngày mai. " KELLY: "Ben, gạo và đậu của bạn là trên bàn. Chúng ta hãy ăn ". (SOUND) KELLY: "Vì vậy, những gì mà gọi về?" BEN: "Đó là Wallace Gray. Bạn biết anh ta, từ một lớp. Ông muốn chơi vào ngày mai. Tôi có thể về nhà với anh ta sau khi học? Xin vui lòng, mẹ? Tôi nhận được chán ở đây chờ đợi cho bạn sau khi làm việc ". KELLY: "Nhưng, Ben, tôi thậm chí không biết cha mẹ mình. Có lẽ tôi nên nói chuyện với họ ". BEN: "Bạn có thể không mẹ. Ông là với người giữ trẻ của mình. Ông cho biết cha mẹ của ông sẽ không được về nhà cho đến cuối đêm nay và họ sẽ để lại trước khi đi học vào buổi sáng. Xin Mẹ, Wallace sống ngay trên trên Graves-End Road. Đó là một từ đây năm phút đi bộ. XIN "? KELLY: "Vâng, OK. Những gì tuyệt vời như vậy về anh chàng này, dù sao? Bạn đã có một tấn của bạn bè để chơi với. " BEN: "Tôi biết. Nhưng Wallace chỉ là khác nhau. Anh ấy có rất nhiều trí tưởng tượng ". Người kể chuyện: Tuần học trôi qua, Ben bắt đầu về nhà hầu như mỗi ngày với Wallace Kelly thông báo một sự thay đổi trong con trai Ông có vẻ mệt mỏi và rút Đôi mắt anh dường như không thực sự nhìn vào... . cô Họ dường như không còn sự sống ... Vào tối thứ Sáu cô quyết định họ cần phải có một cuộc nói chuyện.. KELLY: "Anh yêu, những gì đang xảy ra với bạn? Bạn có vẻ rất mệt mỏi và xa. Là một cái gì đó sai? Bạn và người bạn mới của bạn đã có một cuộc chiến "? BEN: "Không, mẹ ạ. Chúng tôi đã có một thời gian tuyệt vời. Không có gì sai với chúng tôi là. Tại sao bạn không thích Wallace? Bạn thậm chí không biết anh ta, nhưng bạn không tin tưởng anh ta ". KELLY: "Benjamin, anh đang nói gì vậy? Tôi không thích Wallace. Bạn nói đúng, tôi không biết anh ta. Bạn chỉ cần không có vẻ như chính mình. Bạn đã rất yên tĩnh vài đêm qua ". BEN: "Tôi xin lỗi mẹ. Tôi đoán tôi chỉ cảm thấy mệt mỏi. Tôi có một thời gian tuyệt vời với Wallace. Chúng tôi chơi các trò chơi như cảnh sát và cướp, nhưng họ dường như rất thật rằng một nửa thời gian tôi cảm thấy như tôi đang ở trong một thế giới khác. Thật khó để giải thích. Nó giống như, nó giống như ... " KELLY: "Tôi nghĩ rằng từ bạn đang tìm kiếm với cường độ cao". BEN: "Vâng, đó là nó - đó là dữ dội". KELLY: "Vâng, cho tôi biết về ngày hôm nay. ? Loại trò chơi đã chơi " (SOUND) BEN: "Chúng tôi đã cướp tàu. Hoặc Wallace. Tôi là một người quản lý trạm. Wallace đã được chạy qua một đoàn tàu dài, từ xe hơi cho xe hơi. Ông đã bị đánh cắp rất nhiều tiền và vàng từ các hành khách. Tôi đã đuổi theo ngay phía sau, di chuyển nhanh như tôi có thể. Cuối cùng anh nhảy ra khỏi tàu vào nhà ga để làm cho thoát của mình. Nhưng tôi chặn con đường của mình. Anh ấy đã chụp một người phụ nữ trên sân ga. Cô hét lên 'Không, không! " Tuy nhiên, ông hét lên 'Hãy để tôi thông qua, hoặc cô ta sẽ chết. " Vì vậy, tôi để cho anh ta đi ". KELLY: "Những gì xảy ra sau đó"? BEN: "Vâng, đó là những gì đã được kỳ lạ và, như bạn nói, mãnh liệt. Wallace đã ném người phụ nữ vào các bài hát. Và cười. Ông cho biết đó là những gì nhân vật ác làm trong các trò chơi. Họ luôn luôn làm điều tồi tệ nhất ". Người kể chuyện: Sau đó, sau khi Ben đi ngủ, Kelly bật những tin tức 11:00 Cô chỉ nửa nghe như cô đã chuẩn bị một danh sách những việc cần làm vào ngày hôm sau, vào đêm Halloween.. KELLY : "Hãy xem, mua sắm thực phẩm, trang trí Halloween, con chó để các groomer, cửa hàng phần cứng, dọn dẹp sân vườn ... (SOUND) TIN TỨC truyện: "... các nạn nhân, những người đã không được xác định, đã bị giết chết ngay lập tức báo cáo. nói nó xuất hiện cô đã bị đẩy ra khỏi sân ga vào đường đi của tàu đang tới. Nó đã xảy ra trong giờ cao điểm ngày hôm nay. Một số nhân chứng báo cáo nhìn thấy hai đứa con trai chạy và chơi gần người phụ nữ. Nhưng cảnh sát nói rằng họ không thấy bất kỳ hình ảnh như thế trên . camera an ninh tại các trạm Trong một tin khác, đã có ngày hôm nay khó khăn hơn khi công nhân phản đối bên ngoài Hammond ... " KELLY: ". Không Nó không thể được Trạm là một giờ đi Họ không có thể đã nhận đó. . Làm thế nào có thể họ Nó chỉ là một trùng hợp ngẫu nhiên "?. Người kể chuyện: Gió thổi thấp và cô đơn trong đêm đó. Kelly ngủ rất ít. Cô mơ thấy mình đang chờ đợi Ben tại một nhà ga xe lửa. Sau đó, cô nhìn thấy anh ta ở phía bên kia, chạy với một cậu bé. Nó phải là Wallace cô nghĩ. Cậu bé đi vào và ra khỏi xem. Sau đó, đột nhiên, anh dừng lại và nhìn qua các bài hát - trực tiếp với cô. Ông không có mặt. Người kể chuyện: sáng thứ bảy là tươi sáng và đầy nắng, một tháng mười ngày mát mẻ. Kelly đã Bến trứng và bánh mì nướng và nhìn anh ăn vui vẻ. KELLY: ".. Bạn biết đấy, Benny-boy, một phụ nữ DID bị tổn thương tại nhà ga xe lửa hôm qua Cô thực sự đã trúng một tàu Mà không phải là lạ?" Người kể chuyện: Cô nhìn Ben. BEN: "Ý anh là gì, mẹ?" KELLY:.. "Vâng, bạn và Wallace đã chơi trò chơi mà ngày hôm qua Về việc tại một nhà ga xe lửa Bạn nói rằng ông đã ném một người phụ nữ ra khỏi nền tảng này, và cô ấy . bị giết bởi một con tàu " Người kể chuyện: Kelly cảm thấy như một kẻ ngốc thậm chí còn nói những lời. Cô đã nói chuyện với một mười tuổi đã được chơi một trò chơi tưởng tượng với một mười tuổi. Cô ấy đang nghĩ gì? BEN: Tôi "tôi nói chúng tôi chơi mà hôm qua tôi đã làm Hmmm Không, chúng tôi đã chơi một vài ngày trước đây, tôi nghĩ rằng nó chỉ là một trò chơi thực sự tốt, thực sự mãnh liệt Hôm qua chúng tôi đã chơi cướp biển?.... đã nhận được thuyền trưởng Frank trên con tàu cướp biển, các Argh. "Wallace là Davey, người bạn đời đầu tiên. Nhưng ông đã cố gắng để nổi loạn và đi trên chiếc tàu vì vậy tôi làm cho anh đi bộ ván. Davey bỏ đi xuống biển và bị chết đuối. Wallace nói với tôi tôi phải đặt anh ta đi bộ ván. Ông cho biết đó là những gì cướp biển xấu xa làm ". KELLY: "Tôi đoán ông ấy đúng. Tôi không biết bất kỳ tên cướp biển, nhưng tôi nghe thấy họ đang khá ác "! BEN: "Vì vậy, tôi có thể chơi với Wallace hôm nay khi bạn đang làm việc lặt vặt của bạn? Xin vui lòng, mẹ? Tôi không muốn đi mua sắm và đưa lên trang trí Halloween ". KELLY: "Ồ, bất cứ điều gì. Tôi đoán vậy. Tôi sẽ đón quý khách tại nhà của Wallace vào khoảng năm giờ ba mươi, vì vậy bạn có thể sẵn sàng cho lừa hoặc điều trị. Trường hợp không sống lại chăng? BEN: "Graves-End Road Tôi không biết số đường phố nhưng chỉ có hai ngôi nhà trên mỗi bên của ông là một trong những thứ hai bên trái..." KELLY:. "OK tôi có thể tìm thấy . rằng dễ dàng, đủ Bạn vẫn muốn tôi để nhận một bộ trang phục ma cho bạn "? BEN: "Đúng Oh, và đoán những gì, Mẹ:. Wallace nói rằng ông là một con ma, quá Tôi cho rằng chúng tôi sẽ ám ảnh khu phố với nhau!. " Người kể chuyện: Ở khắp mọi nơi Kelly đã đi ngày hôm đó đã được đông đúc. Cô đã dành một giờ rưỡi chỉ tại chợ. Khi cô về đến nhà, trang trí nhà cho Halloween là khó khăn. Nhưng cuối cùng cô đã có tất cả các cách mà cô ấy muốn. KELLY: ". Oh, chúa ơi, năm đã được tôi thậm chí không có trang phục của Ben." Người kể chuyện: Cô nhảy vào xe và lái tới Wilson Boulevard. Các cửa hàng bên chỉ là một vài khối đi. Kelly cuối cùng tìm thấy một không gian cho chiếc xe của mình. Các cửa hàng đã được đông đúc với trẻ em vui mừng và cha mẹ vội vã. Nhưng Kelly sớm tìm thấy các trang phục ma mà Ben muốn. Cô đã mua nó và đi ra khỏi cửa hàng. EILEEN: ". Này, Kelly thời gian dài không thấy thế nào Benjamin làm gì?" KELLY:.? "Eileen Wow, thật tuyệt khi nhìn thấy bạn như thế nào là Matt Chúng tôi đã rất bận rộn kể từ năm học bắt đầu, chúng tôi đã không nhìn thấy bất cứ ai "! EILEEN: "Matt tốt Vâng, ông đã phá vỡ cánh tay của mình vào tháng trước vì vậy không thể thao cho anh ta lái xe anh ta điên, nhưng ít nhất anh ta có rất nhiều thời gian cho các trường học.. bây giờ "! EILEEN: "... Dù sao, Matt đã tự hỏi tại sao Benny-boy không bao giờ đi kèm theo nữa Chúng tôi nhìn thấy anh ấy chạy xung quanh khu phố sau giờ học tuần trước Có vẻ như anh ấy có vui vẻ, nhưng anh ta luôn luôn một mình Chúng tôi không cần phải thiết lập một ngày chơi Ben nên biết rằng Bạn chỉ cần nói cho anh ta để đi qua bất cứ lúc nào - ".. KELLY: "Chờ, chờ một phút một mình làm có ý nghĩa gì một mình Ông bắt đầu chơi với một người bạn mới, Wallace ai đó, sau khi.? . trường, như hàng ngày trong tuần qua Ben đã không được một mình Wallace Gray, đó là nó Bạn có biết anh không Matt "..? EILEEN: "Ồ, Kell Kelly, tôi chắc chắn rằng anh ấy là một đứa trẻ tốt tôi don.. 't biết anh ta nhưng đừng lo lắng, Ben đã bị hương vị tuyệt vời trong bạn bè, chúng tôi biết điều đó! Tôi chắc chắn anh ấy không thực sự một mình, anh có lẽ chỉ chơi trốn tìm hoặc một cái gì đó. Tôi không có ý lo lắng bạn. Tôi đoán tất cả mọi người là trên bờ vì những gì đã xảy ra với cậu bé Godwin sáng nay ". Người kể chuyện: Kelly đột nhiên cảm thấy lạnh và sợ hãi gì Godwin cậu bé và những gì xảy ra với anh Cô không chắc cô muốn biết, nhưng cô phải hỏi.? . EILEEN: "cậu bé trẻ nhất Frank Godwin, Davey, năm tuổi. Bạn biết Frank, chúng tôi gọi ông thuyền trưởng. Ông từng là một thuyền trưởng. Vâng, sáng nay đội cứu hộ tìm thấy Davey trong Blackhart Lake. Họ cũng tìm thấy một chiếc thuyền đồ chơi nhỏ mà cha của ông đã làm cho anh ta. Davey và cha của ông đặt tên nó là Argh. Davey phải đã cố gắng để đi thuyền nó. Nó rất buồn ". KELLY: "Chờ đã, anh ấy đã chết EILEEN: ". Có Davey bị chết đuối." KELLY: "đâu Blackhart Hồ?" EILEEN:. "Đó là phải ra khỏi Graves-End Road, ngay sau đó nghĩa trang nhỏ Đó là lý do tại sao họ gọi nó là Graves-End Kelly, anh đi đâu ".? Kelly: ". Tôi đã có để có được Benjamin" (MUSIC) kể chuyện: Kelly chạy xuống Main Street. Cô không có ý tưởng những người Wallace Gray là hoặc làm thế nào ông đã tham gia vào bất kỳ này. Nhưng cô không tin tưởng anh ta và cô biết con mình gặp nguy hiểm. Cuối cùng cô đã ở Graves-End Road. BEN: "Chỉ có hai ngôi nhà ở mỗi bên." Người kể chuyện: Cô nhớ những gì Ben đã nói với cô. EILEEN: "Ngay sau rằng nghĩa trang nhỏ ". Người kể chuyện: Một































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: