statistical expertise then unusual for a psychiatrist and psychoanalys dịch - statistical expertise then unusual for a psychiatrist and psychoanalys Việt làm thế nào để nói

statistical expertise then unusual

statistical expertise then unusual for a psychiatrist and psychoanalyst. This training is obvious in the revision of his paper, “Forty-Four Juvenile Thieves: Their Characters and Home Lives”(Bowlby, 1944), which includes statistical tests as well as detailed case histories.
At the end of World War II, Bowlby was invited to become head of the Children’s Department at the Tavistock Clinic. In line with his earlier ideas on the importance of family relationships in child therapy, he promptly renamed it the Department for Children and Parents.
Indeed, in what is credited as the first published paper in family therapy, Bowlby (1949) describes how he was often able to achieve clinical breakthroughs by interviewing parents about their childhood experiences in the presence of their troubled children.
To Bowlby’s chagrin, however, much of the clinical work in the department was done by people with a Kleinian orientation, who, he says, regarded his emphasis on actual family interaction patterns as not particularly relevant. He therefore decided to found his own research unit whose efforts were focused on mother-child separation. Because separation is a clear-cut and undeniable event, its effects on the child and the parent- child relationship were easier to document than more subtle influences of parental and familial interaction.
Mary Ainsworth
Mary Ainsworth (nee Salter), 6 years younger than Bowlby, finished graduate study at the University of Toronto just before World War II. courses with William Blatz had introduced her to security theory (Blatz, 1940), which both reformulated and challenged Freudian ideas, though Blatz chose not to recognize his debt to Freud because of the anti-Freudian climate that pervaded the University of Toronto at that time (Ainsworth, 1983; Blatz, 1966).
One of the major tenets of security theory is that infants and young children need to develop a secure dependence on parents before launching out into unfamiliar situations. In her disserta-tion, entitled “An Evaluation of Adjustment Based Upon the Concept of Security,” Mary Salter (1940) states it this way:
Familial security in the early stages is of a dependent type and forms a basis from which the individual can work out gradually, forming new skills and interests in other fields. Where familial security is lacking, the individual is handicapped by the lack o~ what might be called a secure base italics added from which to work. (p. 45)
Interestingly, Mary Salter’s dissertation research included an analysis of students’ autobiographi-cal narratives in support of the validity of her paper-and-pencil self-report scales of familial and extrafamilial security, foreshadowing her later penchant for narrative methods of data collection. Indeed, few researchers realize the enormous experience in instrument development and diagnos-tics she brought to attachment research. Like Bowlby’s, Mary Salter’s professional career was shaped by her duties as a military officer during World War 11 (in the Canadian Women’s Army corps). After the war, as a faculty member at the University of Toronto, she set out to deepen her clinical skills in response to the request to teach courses in personality assessment. To prepare herself for this task, she signed up for workshops by Bruno Klopfer, a noted expert in the interpretation of the Rorschach test. This experience led to a coauthored book on the Rorschach technique (Klopfer, Ainsworth, Klopfer,& Holt, 1954), which is still in print.
In 1950, Mary Salter married Leonard Ainsworth and accompanied him to London, where he completed his doctoral studies. Someone there drew her attention to a job advertisement in the London Times that happened to involve research, under the direction of John Bowlby, into theeffect on personality development of separation from the mother in early childhood. As Mary Ainsworth acknowledges, joining Bowlby’s research unit reset the whole direction of herprofessional career, though neither Bowlby nor Ainsworth realized this at the time.
THE EMERGENCE OF ATTACHMENT THEORY
In 1948, 2 years before Ainsworth’s arrival, Bowlby had hired James Robertson to help him observe hospitalized and institutionalized children who were separated from their parents. Robertson had had impeccable training in naturalistic observation, obtained as a conscientious objector during World War II, when he was employed as a boilerman in Anna Freud’s Hampstead residential nursery for homeless children. Anna Freud required that all members of the staff, no matter what their training or background, write notes on cards about the children’s behavior (Senn, l977a), which were then used as a basis for weekly group discussions. The thorough training in child observation that Robertson thus obtained at the Hampstead residential nursery is Anna Freud’s lasting personal contribution to the development of attachment theory.
After 2 years of collecting data on hospitalized children for Bowlby’s research projects,
Robertson protested that he could not continue as an uninvolved research worker, but felt com-pelled to do something for the children he had been observing. On a shoestring budget, with min-imal training, a hand-held cinecamera, and no artificial lighting, he made the deeply moving film, A Two-Year-Old Goes to Hospital (Robertson, 1 953a, 1953b; Robertson & Bowlby, 1952).
Foreseeing the potential impact of this film, Bowlby insisted that it be carefully planned to ensure that no one would later he able to accuse Robertson of biased recording. The target child was randomly selected, and the hospital clock on the wall served as proof that time sampling took place at regular periods of the day. Together with Spitz’s (1947) film, Grief: A Peril in Infancy, Robertson’s first film helped improve the fate of hospitalized children all over the Western world, even though it was initially highly controversial among the medical establishment.
When Mary Ainsworth arrived at Bowlby’s research unit late in 1950, others working there(besides James Robertson) were Mary Boston and Dina Rosenbluth. Rudolph Schaffer, whosesubsequent attachment research is well known (Schaffer & Emerson, 1964), joined the groupsomewhat later, as did Christoph Heinicke (1956; Heinicke & Westheimer, 1966), who under-took additional separation and reunion studies, and Tony Ambrose (1961), who was interested in early social behavior. Mary Ainsworth, who was charged with analyzing James Robertson’s data,was tremendously impressed with his records of children’s behavior and decided that she would emulate his methods of naturalistic observation were she ever to undertake a study of her own(Ainsworth, 1983).
At this time, Bowlby’s earlier writings about the familial experiences of affectionless children had led Ronald Hargreaves of the World Health Organization (WHO) to commission him to write a report on the mental health of homeless children in postwar Europe. Preparation of the WHO report gave Bowlby an opportunity to pick the brains of many practitioners and researchers across Europe and the United States who were concerned with the effects of maternal separation and deprivation on young children, including Spitz (1946) and Goldfarb (1943, 1945). The report was written in 6 months and translated into 14 languages, with sales of 400,000 copies in the English paperback edition; it was published in 1951 as Maternal Care and Mental Health by the WHO. A second edition, entitled Child Care and the Growth of Love, with review chapters by Mary Ainsworth, was published by Penguin Books in 1965.
It is interesting to examine the 1951 report from today’s perspective. At that time Bowlby still used the terminology of traditional psychoanalysis (love object, libidinal ties, ego, and superego), hut his ideas were little short of heretical, Perhaps following Spitz, he used embryol-ogy as a metaphor to portray the maternal role in child development:
If growth is to proceed smoothly, the tissues must he exposed to the influence of the appropriate organizer at certain critical periods. In the same way, ~f mental development is to proceed smoothly, it would appear to he necessary for the undifferentiated psyche to be exposed during certain critical periods to the influence of the psychic organizer- the mother. (Bowlby, 1951, p. 53)
Then, seemingly doing away with the idea that the superego has its origin in the resolution of the Oedipus complex, Bowlby claims that during the early years, while the child acquires the capacity for self-regulation, the mother is a child’s ego and superego:
It is not surprising that during infancy and early childhood these functions are either not operating at all or are doing so most imperfectly. During this phase of life, the child is therefore dependent on his mother performing them for him. She orients him in space and time, provides his environment, permits the satisfaction of some impulses, restricts others. She is his ego and his super-ego. Gradually he learns these arts himself, and as he does, the skilled parent transfers the roles to him. This is a slow, subtle and continuous process, beginning when he first learns to walk and feed himself, and not ending completely until maturity is reached. . . . Ego and super-ego development are thus inextricably hound up with the child’s primary human relationships. (Bowlby, 1951, p. 53)
This sounds more Vygotskian than Freudian. Moreover, despite his disagreements with Kleinian therapy, I detect remnants of Kleinian ideas in Bowlby’s discussions of children’s violent fantasies on returning to parents after a prolonged separation and “the intense depression that humans experience as a result of hating the person they most dearly love and need” (Bowlby, 1951, p.57).
Bowlby’s major conclusion, grounded in the available empirical evidence, was that to grow up mentally healthy, “the infant and young child should experience a warm, intimate, and continuous relationship with
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
thống kê chuyên môn sau đó không bình thường cho một bác sĩ tâm thần và tâm lý. Đào tạo này là hiển nhiên trong các phiên bản của bài báo của ông, "bốn mươi - bốn vị thành niên kẻ trộm: các ký tự và trang chủ sống" (Bowlby, năm 1944), bao gồm thống kê kiểm tra trường hợp cũng như chi tiết lịch sử.Vào cuối chiến tranh thế giới thứ hai, Bowlby đã được mời để trở thành trưởng khoa của trẻ em tại Phòng khám Tavistock. Phù hợp với ý tưởng của mình trước đó vào tầm quan trọng của mối quan hệ gia đình ở con điều trị, ông nhanh chóng đổi tên thành nó bộ phận cho trẻ em và phụ huynh.Thật vậy, trong những gì được xem như bài báo xuất bản đầu tiên trong điều trị gia đình, Bowlby (1949) Mô tả làm thế nào ông đã thường xuyên có thể đạt được những bước đột phá lâm sàng của phỏng vấn các phụ huynh về kinh nghiệm thời thơ ấu của họ sự hiện diện của con cái của họ gặp rắc rối.Bowlby của thất vọng, Tuy nhiên, nhiều công việc lâm sàng của tỉnh đã được thực hiện bởi những người có một định hướng Kleinian, những người, ông nói, coi ông nhấn mạnh vào sự tương tác gia đình thực tế mô hình như không đặc biệt là có liên quan. Do đó ông quyết định tìm thấy mình đơn vị nghiên cứu mà những nỗ lực đã được tập trung vào con mẹ ly thân. Vì ly thân là một sự kiện rõ ràng và không thể phủ nhận, hiệu ứng của nó trên trẻ em và mối quan hệ cha-con dễ dàng hơn để tài liệu hơn thêm tinh tế ảnh hưởng của sự tương tác của cha mẹ và gia đình.Mary AinsworthMary Ainsworth (nee Salter), 6 years younger than Bowlby, finished graduate study at the University of Toronto just before World War II. courses with William Blatz had introduced her to security theory (Blatz, 1940), which both reformulated and challenged Freudian ideas, though Blatz chose not to recognize his debt to Freud because of the anti-Freudian climate that pervaded the University of Toronto at that time (Ainsworth, 1983; Blatz, 1966).One of the major tenets of security theory is that infants and young children need to develop a secure dependence on parents before launching out into unfamiliar situations. In her disserta-tion, entitled “An Evaluation of Adjustment Based Upon the Concept of Security,” Mary Salter (1940) states it this way:Familial security in the early stages is of a dependent type and forms a basis from which the individual can work out gradually, forming new skills and interests in other fields. Where familial security is lacking, the individual is handicapped by the lack o~ what might be called a secure base italics added from which to work. (p. 45)Interestingly, Mary Salter’s dissertation research included an analysis of students’ autobiographi-cal narratives in support of the validity of her paper-and-pencil self-report scales of familial and extrafamilial security, foreshadowing her later penchant for narrative methods of data collection. Indeed, few researchers realize the enormous experience in instrument development and diagnos-tics she brought to attachment research. Like Bowlby’s, Mary Salter’s professional career was shaped by her duties as a military officer during World War 11 (in the Canadian Women’s Army corps). After the war, as a faculty member at the University of Toronto, she set out to deepen her clinical skills in response to the request to teach courses in personality assessment. To prepare herself for this task, she signed up for workshops by Bruno Klopfer, a noted expert in the interpretation of the Rorschach test. This experience led to a coauthored book on the Rorschach technique (Klopfer, Ainsworth, Klopfer,& Holt, 1954), which is still in print.In 1950, Mary Salter married Leonard Ainsworth and accompanied him to London, where he completed his doctoral studies. Someone there drew her attention to a job advertisement in the London Times that happened to involve research, under the direction of John Bowlby, into theeffect on personality development of separation from the mother in early childhood. As Mary Ainsworth acknowledges, joining Bowlby’s research unit reset the whole direction of herprofessional career, though neither Bowlby nor Ainsworth realized this at the time.THE EMERGENCE OF ATTACHMENT THEORY
In 1948, 2 years before Ainsworth’s arrival, Bowlby had hired James Robertson to help him observe hospitalized and institutionalized children who were separated from their parents. Robertson had had impeccable training in naturalistic observation, obtained as a conscientious objector during World War II, when he was employed as a boilerman in Anna Freud’s Hampstead residential nursery for homeless children. Anna Freud required that all members of the staff, no matter what their training or background, write notes on cards about the children’s behavior (Senn, l977a), which were then used as a basis for weekly group discussions. The thorough training in child observation that Robertson thus obtained at the Hampstead residential nursery is Anna Freud’s lasting personal contribution to the development of attachment theory.
After 2 years of collecting data on hospitalized children for Bowlby’s research projects,
Robertson protested that he could not continue as an uninvolved research worker, but felt com-pelled to do something for the children he had been observing. On a shoestring budget, with min-imal training, a hand-held cinecamera, and no artificial lighting, he made the deeply moving film, A Two-Year-Old Goes to Hospital (Robertson, 1 953a, 1953b; Robertson & Bowlby, 1952).
Foreseeing the potential impact of this film, Bowlby insisted that it be carefully planned to ensure that no one would later he able to accuse Robertson of biased recording. The target child was randomly selected, and the hospital clock on the wall served as proof that time sampling took place at regular periods of the day. Together with Spitz’s (1947) film, Grief: A Peril in Infancy, Robertson’s first film helped improve the fate of hospitalized children all over the Western world, even though it was initially highly controversial among the medical establishment.
When Mary Ainsworth arrived at Bowlby’s research unit late in 1950, others working there(besides James Robertson) were Mary Boston and Dina Rosenbluth. Rudolph Schaffer, whosesubsequent attachment research is well known (Schaffer & Emerson, 1964), joined the groupsomewhat later, as did Christoph Heinicke (1956; Heinicke & Westheimer, 1966), who under-took additional separation and reunion studies, and Tony Ambrose (1961), who was interested in early social behavior. Mary Ainsworth, who was charged with analyzing James Robertson’s data,was tremendously impressed with his records of children’s behavior and decided that she would emulate his methods of naturalistic observation were she ever to undertake a study of her own(Ainsworth, 1983).
At this time, Bowlby’s earlier writings about the familial experiences of affectionless children had led Ronald Hargreaves of the World Health Organization (WHO) to commission him to write a report on the mental health of homeless children in postwar Europe. Preparation of the WHO report gave Bowlby an opportunity to pick the brains of many practitioners and researchers across Europe and the United States who were concerned with the effects of maternal separation and deprivation on young children, including Spitz (1946) and Goldfarb (1943, 1945). The report was written in 6 months and translated into 14 languages, with sales of 400,000 copies in the English paperback edition; it was published in 1951 as Maternal Care and Mental Health by the WHO. A second edition, entitled Child Care and the Growth of Love, with review chapters by Mary Ainsworth, was published by Penguin Books in 1965.
It is interesting to examine the 1951 report from today’s perspective. At that time Bowlby still used the terminology of traditional psychoanalysis (love object, libidinal ties, ego, and superego), hut his ideas were little short of heretical, Perhaps following Spitz, he used embryol-ogy as a metaphor to portray the maternal role in child development:
If growth is to proceed smoothly, the tissues must he exposed to the influence of the appropriate organizer at certain critical periods. In the same way, ~f mental development is to proceed smoothly, it would appear to he necessary for the undifferentiated psyche to be exposed during certain critical periods to the influence of the psychic organizer- the mother. (Bowlby, 1951, p. 53)
Then, seemingly doing away with the idea that the superego has its origin in the resolution of the Oedipus complex, Bowlby claims that during the early years, while the child acquires the capacity for self-regulation, the mother is a child’s ego and superego:
It is not surprising that during infancy and early childhood these functions are either not operating at all or are doing so most imperfectly. During this phase of life, the child is therefore dependent on his mother performing them for him. She orients him in space and time, provides his environment, permits the satisfaction of some impulses, restricts others. She is his ego and his super-ego. Gradually he learns these arts himself, and as he does, the skilled parent transfers the roles to him. This is a slow, subtle and continuous process, beginning when he first learns to walk and feed himself, and not ending completely until maturity is reached. . . . Ego and super-ego development are thus inextricably hound up with the child’s primary human relationships. (Bowlby, 1951, p. 53)
This sounds more Vygotskian than Freudian. Moreover, despite his disagreements with Kleinian therapy, I detect remnants of Kleinian ideas in Bowlby’s discussions of children’s violent fantasies on returning to parents after a prolonged separation and “the intense depression that humans experience as a result of hating the person they most dearly love and need” (Bowlby, 1951, p.57).
Bowlby’s major conclusion, grounded in the available empirical evidence, was that to grow up mentally healthy, “the infant and young child should experience a warm, intimate, and continuous relationship with
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
chuyên môn thống kê sau đó bất thường đối với một bác sĩ tâm thần và tâm lý. Đào tạo này là hiển nhiên trong các phiên bản của bài báo của mình, "Bốn mươi Bốn Thieves Juvenile: Nhân vật của họ và Home Lives". (Bowlby, 1944), trong đó bao gồm kiểm tra thống kê cũng như lịch sử trường hợp chi tiết
Vào cuối Thế chiến II, Bowlby đã được mời trở thành người đứng đầu cục của trẻ em tại Tavistock Clinic. Cùng với những ý tưởng trước đó của ông về tầm quan trọng của các mối quan hệ gia đình trong điều trị trẻ, ông đã kịp thời đổi tên thành Vụ Trẻ em và phụ huynh.
Thật vậy, trong những gì được ghi nhận là bài ​​báo đầu tiên được xuất bản trong trị liệu gia đình, Bowlby (1949) mô tả cách ông thường có khả năng đạt được đột phá lâm sàng bằng cách phỏng vấn cha mẹ về những trải nghiệm thời thơ ấu của mình trong sự hiện diện của trẻ em gặp khó khăn của họ.
Để thất vọng Bowlby, tuy nhiên, phần lớn các công việc lâm sàng trong bộ phận đã được thực hiện bởi những người có một định hướng Kleinian, người, ông nói, coi nhấn mạnh vào các mô hình tương tác thực tế gia đình như không đặc biệt có liên quan. Vì thế, ông đã quyết định thành đơn vị nghiên cứu riêng của mình mà nỗ lực đã được tập trung vào tách mẹ con. Bởi vì chia ly là một sự kiện rõ ràng và không thể phủ nhận, ảnh hưởng của nó trên các con và các mối quan hệ cha mẹ-con là dễ dàng hơn để tài liệu hơn ảnh hưởng tinh tế hơn về sự tương tác của cha mẹ và gia đình.
Mary Ainsworth
Mary Ainsworth (nee Salter), trẻ hơn Bowlby 6 năm , đã hoàn thành nghiên cứu sau đại học tại Đại học Toronto ngay trước khi chiến tranh thế giới II. các khóa học với William Blatz đã giới thiệu cô với lý thuyết an ninh (Blatz, 1940), mà cả những ý tưởng của Freud dựng lại và thách thức, mặc dù Blatz chọn không công nhận nợ của mình để Freud vì khí hậu chống Freud tràn ngập Đại học Toronto tại thời điểm đó (Ainsworth, 1983; Blatz, 1966).
Một trong những nguyên lý quan trọng của lý thuyết an ninh là trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ cần phải phát triển một sự phụ thuộc vào cha mẹ an toàn trước khi tung ra vào những tình huống quen thuộc. Trong disserta-tion của mình, mang tên "Một đánh giá về điều chỉnh dựa trên khái niệm về an ninh," Mary Salter (1940) khẳng định nó theo cách này:
bảo mật về gia đình trong giai đoạn đầu là của một loại phụ thuộc và tạo thành một cơ sở mà từ đó các cá nhân có thể làm việc ra dần dần, hình thành kỹ năng và lợi ích mới trong các lĩnh vực khác. Nơi an ninh gia đình đang thiếu, các cá nhân có khuyết tật do thiếu o ~ những gì có thể được gọi là một căn cứ an toàn nghiêng thêm từ đó để làm việc. (p. 45)
Điều thú vị là, nghiên cứu luận án Mary Salter của bao gồm một phân tích về bài tường thuật autobiographi-cal của học sinh trong hỗ trợ của tính hợp lệ của giấy và bút chì mình tự báo cáo quy mô của an ninh gia đình và extrafamilial, báo hiệu một thiên hướng sau này cô cho phương pháp kể chuyện thu thập dữ liệu. Thật vậy, các nhà nghiên cứu nhận ra vài kinh nghiệm to lớn trong việc phát triển thiết bị và diagnos-tics cô đã mang đến nghiên cứu tập tin đính kèm. Giống như Bowlby của, sự nghiệp chuyên nghiệp của Mary Salter đã được định hình bởi nhiệm vụ của mình như là một sĩ quan quân đội trong Thế chiến thứ 11 (trong Phụ nữ Canada Quân đoàn). Sau chiến tranh, là một giảng viên tại trường Đại học Toronto, cô đặt ra để làm sâu sắc thêm các kỹ năng lâm sàng của mình để đáp ứng yêu cầu giảng dạy các khóa học trong đánh giá nhân cách. Để chuẩn bị cho công việc này, cô đã đăng ký cho hội thảo do Bruno Klopfer, một chuyên gia lưu ý trong việc giải thích các thử nghiệm Rorschach. Kinh nghiệm này đã dẫn đến một cuốn sách đồng tác giả trên các kỹ thuật Rorschach (Klopfer, Ainsworth, Klopfer, & Holt, 1954), mà vẫn là trong in ấn.
Năm 1950, Mary Salter cưới Leonard Ainsworth và đi cùng anh đến London, nơi ông hoàn thành nghiên cứu tiến sĩ của mình . Một người nào đó có thu hút sự chú ý của mình vào một quảng cáo việc làm tại London Times đã xảy ra liên quan đến nghiên cứu, dưới sự chỉ đạo của John Bowlby, vào theeffect về phát triển nhân cách tách ra khỏi người mẹ trong thời thơ ấu. Khi Mary Ainsworth thừa nhận, gia nhập đơn vị nghiên cứu Bowlby của thiết lập lại toàn bộ hướng nghiệp herprofessional, mặc dù không phải Bowlby cũng không Ainsworth nhận ra điều này vào thời điểm đó.
SỰ XUẤT HIỆN CỦA PHỤ LỤC LÝ THUYẾT
Năm 1948, 2 năm trước khi đến Ainsworth của, Bowlby đã thuê James Robertson để giúp anh ta quan sát trẻ em nhập viện và thể chế hóa những người bị cách ly khỏi cha mẹ của họ. Robertson đã được đào tạo hoàn hảo trong việc quan sát tự nhiên, thu được như một người phản đối có lương tâm trong Thế chiến II, khi ông được làm việc như một boilerman ở Hampstead vườn ươm ở Anna Freud cho trẻ em vô gia cư. Anna Freud yêu cầu tất cả các thành viên của đội ngũ nhân viên, không có vấn đề gì đào tạo hoặc nền tảng của họ, viết ghi chú trên thẻ về hành vi của trẻ em (Senn, l977a), sau đó được sử dụng như một cơ sở cho các cuộc thảo luận nhóm hàng tuần. Việc đào tạo kỹ lưỡng trong quan sát con rằng Robertson do đó thu được tại vườn ươm ở Hampstead là kéo dài sự đóng góp cá nhân của Anna Freud cho sự phát triển của lý thuyết tập tin đính kèm.
Sau 2 năm thu thập dữ liệu về trẻ em nhập viện cho các dự án nghiên cứu Bowlby của,
Robertson đã phản đối rằng ông không thể tiếp tục như một nhân viên nghiên cứu không liên quan, nhưng cảm thấy com-bó buộc phải làm điều gì đó cho những đứa con mà ông đã quan sát. Trên một ngân sách eo hẹp, với min-imal đào tạo, một máy quay phim cầm tay, và không có ánh sáng nhân tạo, ông thực hiện bộ phim cảm động sâu xa, A Two-Year-Old Goes Bệnh viện (Robertson, 1 953a, 1953b; Robertson & Bowlby, 1952).
Nắm bắt được các tác động tiềm năng của bộ phim này, Bowlby khẳng định rằng nó được lên kế hoạch cẩn thận để đảm bảo rằng không ai có thể sau này anh có thể để buộc tội Robertson ghi thành kiến. Các con mục tiêu đã được lựa chọn ngẫu nhiên, và đồng hồ trên tường bệnh viện phục vụ như là bằng chứng cho thấy thời gian lấy mẫu đã diễn ra ở các giai đoạn thường xuyên trong ngày. Cùng với (năm 1947) bộ phim Spitz của, đau buồn: Một Peril trong Sơ sinh, bộ phim đầu tiên của Robertson đã giúp cải thiện số phận của trẻ em nhập viện trên khắp thế giới phương Tây, mặc dù nó đã được ban đầu rất nhiều tranh cãi giữa các cơ sở y tế.
Khi Mary Ainsworth đến nghiên cứu Bowlby của đơn vị vào cuối năm 1950, những người khác làm việc đó (bên cạnh James Robertson) là Mary Boston và Dina Rosenbluth. Rudolph Schaffer, nghiên cứu gắn whosesubsequent là cũng được biết đến (Schaffer & Emerson, 1964), gia nhập groupsomewhat sau, khi đã làm Christoph Heinicke (1956; Heinicke & Westheimer, 1966), người dưới đã nghiên cứu tách và tái hợp bổ sung, và Tony Ambrose ( 1961), người đã quan tâm đến hành vi xã hội sớm. Mary Ainsworth, người bị buộc tội phân tích dữ liệu James Robertson, đã rất ấn tượng với những ghi chép của ông về hành vi của trẻ và quyết định rằng cô sẽ thi đua phương pháp của ông quan sát tự nhiên là cô ấy đã từng thực hiện một nghiên cứu của chính mình (Ainsworth, 1983).
Tại đây thời gian, những tác phẩm trước đó của Bowlby về những kinh nghiệm gia đình của trẻ em affectionless đã dẫn Ronald Hargreaves của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) để ăn hoa hồng anh viết một bản báo cáo về sức khỏe tâm thần của trẻ em vô gia cư trong thời hậu chiến châu Âu. Chuẩn bị các báo cáo của WHO cho Bowlby một cơ hội để chọn những bộ não của nhiều học viên và các nhà nghiên cứu trên khắp châu Âu và Mỹ, những người đã quan tâm đến ảnh hưởng của ly thân và thiếu thốn của bà mẹ về trẻ em, bao gồm Spitz (1946) và Goldfarb (1943, 1945 ). Báo cáo này được viết bằng 6 tháng và được dịch sang 14 ngôn ngữ, với doanh số 400.000 bản trong ấn bản bìa mềm tiếng Anh; nó được xuất bản vào năm 1951 khi bà mẹ và chăm sóc sức khỏe tâm thần của WHO. Một ấn bản thứ hai, được chăm sóc trẻ em và sự phát triển của tình yêu, với tổng chương của Mary Ainsworth, được xuất bản bởi Penguin Books vào năm 1965.
Nó là thú vị để xem xét các báo cáo năm 1951 từ góc nhìn của ngày hôm nay. Vào thời điểm đó Bowlby vẫn sử dụng thuật ngữ của phân tâm học cổ truyền (tình yêu đối tượng, quan hệ libidinal, bản ngã, và superego), hut ý tưởng của mình là hơi ngắn của lạc giáo, Có lẽ sau Spitz, ông đã sử dụng embryol-ogy như một phép ẩn dụ để miêu tả vai trò của mẹ trong phát triển của trẻ:
Nếu tăng trưởng để tiến hành thuận lợi, các mô phải ông tiếp xúc với ảnh hưởng của các tổ chức thích hợp ở những giai đoạn quan trọng nhất định. Trong cùng một cách, phát triển tâm thần ~ f là để tiến hành thuận lợi, nó sẽ xuất hiện để anh cần thiết cho tinh thần không phân biệt được tiếp xúc trong thời kỳ quan trọng nhất định ảnh hưởng của các nhà ngoại cảm organizer- mẹ. (Bowlby, 1951, p. 53)
Sau đó, dường như với việc từ bỏ ý tưởng rằng superego có nguồn gốc của nó trong việc giải quyết các phức tạp Oedipus, Bowlby tuyên bố trong những năm đầu, trong khi con mua lại các năng lực tự điều chỉnh, mẹ là cái tôi và superego của một đứa trẻ:
Nó không phải là đáng ngạc nhiên rằng trong giai đoạn phôi thai kỳ và giai đoạn các chức năng này, hoặc không hoạt động tại tất cả hoặc đang làm như vậy không hoàn hảo nhất. Trong giai đoạn này của cuộc đời, các con là do phụ thuộc vào mẹ mình thực hiện chúng cho anh ta. Cô định hướng anh ta trong không gian và thời gian, cung cấp môi trường của mình, cho phép sự hài lòng của một số xung, hạn chế những người khác. Cô là bản ngã của mình và siêu bản ngã của mình. Dần dần anh biết được những nghệ thuật của mình, và như anh ta, phụ huynh có kỹ năng chuyển giao các vai trò với ông. Đây là một quá trình chậm, tinh tế và liên tục, bắt đầu từ khi ông lần đầu tiên học cách đi bộ và tự nuôi thân, và không kết thúc hoàn toàn cho đến khi trưởng là đạt. . . . Ego và phát triển siêu ngã là như vậy, không thể tách rời lộng lên với mối quan hệ của con người chính của trẻ. (Bowlby, 1951, p. 53)
Điều này nghe có vẻ nhiều hơn phái Vygotsky hơn Freud. Hơn nữa, bất chấp những bất đồng của mình với liệu pháp Kleinian, tôi phát hiện ra tàn tích của những ý tưởng Kleinian trong các cuộc thảo luận Bowlby của những điều tưởng tượng bạo lực của trẻ em về trả lại cho cha mẹ sau khi ly thân kéo dài và "trầm cảm mãnh liệt mà con người kinh nghiệm như là một kết quả của việc ghét người mà họ phải trả giá đắt nhất yêu thương và cần "(Bowlby, 1951, p.57).
kết luận chính của Bowlby, căn cứ vào các bằng chứng thực nghiệm có sẵn, là để lớn lên tinh thần khỏe mạnh," các trẻ sơ sinh và trẻ con nên kinh nghiệm một mối quan hệ ấm áp, thân mật, và liên tục với
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: