I enter'd upon the execution of this plan for self-examination, and co dịch - I enter'd upon the execution of this plan for self-examination, and co Việt làm thế nào để nói

I enter'd upon the execution of thi


I enter'd upon the execution of this plan for self-examination, and continu'd it with occasional intermissions for some time. I was surpris'd to find myself so much fuller of faults than I had imagined; but I had the satisfaction of seeing them diminish. To avoid the trouble of renewing now and then my little book, which, by scraping out the marks on the paper of old faults to make room for new ones in a new course, became full of holes, I transferr'd my tables and precepts to the ivory leaves of a memorandum book, on which the lines were drawn with red ink, that made a durable stain, and on those lines I mark'd my faults with a black-lead pencil, which marks I could easily wipe out with a wet sponge. After a while I went thro' one course only in a year, and afterward only one in several years, till at length I omitted them entirely, being employ'd in voyages and business abroad, with a multiplicity of affairs that interfered; but I always carried my little book with me.

My scheme of Order gave me the most trouble; and I found that, tho' it might be practicable where a man's business was such as to leave him the disposition of his time, that of a journeyman printer, for instance, it was not possible to be exactly observed by a master, who must mix with the world, and often receive people of business at their own hours. Order, too, with regard to places for things, papers, etc., I found extreamly difficult to acquire. I had not been early accustomed to it, and, having an exceeding good memory, I was not so sensible of the inconvenience attending want of method. This article, therefore, cost me so much painful attention, and my faults in it vexed me so much, and I made so little progress in amendment, and had such frequent relapses, that I was almost ready to give up the attempt, and content myself with a faulty character in that respect, like the man who, in buying an ax of a smith, my neighbour, desired to have the whole of its surface as bright as the edge. The smith consented to grind it bright for him if he would turn the wheel; he turn'd, while the smith press'd the broad face of the ax hard and heavily on the stone, which made the turning of it very fatiguing. The man came every now and then from the wheel to see how the work went on, and at length would take his ax as it was, without farther grinding. "No," said the smith, "turn on, turn on; we shall have it bright by-and-by; as yet, it is only speckled." "Yes," said the man, "but I think I like a speckled ax best." And I believe this may have been the case with many, who, having, for want of some such means as I employ'd, found the difficulty of obtaining good and breaking bad habits in other points of vice and virtue, have given up the struggle, and concluded that "a speckled ax was best"; for something, that pretended to be reason, was every now and then suggesting to me that such extream nicety as I exacted of myself might be a kind of foppery in morals, which, if it were known, would make me ridiculous; that a perfect character might be attended with the inconvenience of being envied and hated; and that a benevolent man should allow a few faults in himself, to keep his friends in countenance.

In truth, I found myself incorrigible with respect to Order; and now I am grown old, and my memory bad, I feel very sensibly the want of it. But, on the whole, tho' I never arrived at the perfection I had been so ambitious of obtaining, but fell far short of it, yet I was, by the endeavour, a better and a happier man than I otherwise should have been if I had not attempted it; as those who aim at perfect writing by imitating the engraved copies, tho' they never reach the wish'd-for excellence of those copies, their hand is mended by the endeavor, and is tolerable while it continues fair and legible.

It may be well my posterity should be informed that to this little artifice, with the blessing of God, their ancestor ow'd the constant felicity of his life, down to his 79th year, in which this is written. What reverses may attend the remainder is in the hand of Providence; but, if they arrive, the reflection on past happiness enjoy'd ought to help his bearing them with more resignation. To Temperance he ascribes his long-continued health, and what is still left to him of a good constitution; to Industry and Frugality, the early easiness of his circumstances and acquisition of his fortune, with all that knowledge that enabled him to be a useful citizen, and obtained for him some degree of reputation among the learned; to Sincerity and Justice, the confidence of his country, and the honorable employs it conferred upon him; and to the joint influence of the whole mass of the virtues, even in the imperfect state he was able to acquire them, all that evenness of temper, and that cheerfulness in conversation, which makes his company still sought for, and agreeable even to his younger acquaintance. I hope, therefore, that some of my descendants may follow the example and reap the benefit.

It will be remark'd that, tho' my scheme was not wholly without religion, there was in it no mark of any of the distingishing tenets of any particular sect. I had purposely avoided them; for, being fully persuaded of the utility and excellency of my method, and that it might be serviceable to people in all religions, and intending some time or other to publish it, I would not have any thing in it that should prejudice any one, of any sect, against it. I purposed writing a little comment on each virtue, in which I would have shown the advantages of possessing it, and the mischiefs attending its opposite vice; and I should have called my book The Art of Virtue, because it would have shown the means and manner of obtaining virtue, which would have distinguished it from the mere exhortation to be good, that does not instruct and indicate the means, but is like the apostle's man of verbal charity, who only without showing to the naked and hungry how or where they might get clothes or victuals, exhorted them to be fed and clothed.�James II: 15, 16.

But it so happened that my intention of writing and publishing this comment was never fulfilled. I did, indeed, from time to time, put down short hints of the sentiments, reasonings, etc., to be made use of in it, some of which I have still by me; but the necessary close attention to private business in the earlier part of thy life, and public business since, have occasioned my postponing it; for, it being connected in my mind with a great and extensive project, that required the whole man to execute, and which an unforeseen succession of employs prevented my attending to, it has hitherto remain'd unfinish'd.

In this piece it was my design to explain and enforce this doctrine, that vicious actions are not hurtful because they are forbidden, but forbidden because they are hurtful, the nature of man alone considered; that it was, therefore, every one's interest to be virtuous who wish'd to be happy even in this world; and I should, from this circumstance (there being always in the world a number of rich merchants, nobility, states, and princes, who have need of honest instruments for the management of their affairs, and such being so rare), have endeavored to convince young persons that no qualities were so likely to make a poor man's fortune as those of probity and integrity.

My list of virtues contain'd at first but twelve; but a Quaker friend having kindly informed me that I was generally thought proud; that my pride show'd itself frequently in conversation; that I was not content with being in the right when discussing any point, but was overbearing, and rather insolent, of which he convinc'd me by mentioning several instances; I determined endeavouring to cure myself, if I could, of this vice or folly among the rest, and I added Humility to my list giving an extensive meaning to the word.

I cannot boast of much success in acquiring the reality of this virtue, but I had a good deal with regard to the appearance of it. I made it a rule to forbear all direct contradiction to the sentiments of others, and all positive assertion of my own. I even forbid myself, agreeably to the old laws of our Junto, the use of every word or expression in the language that imported a fix'd opinion, such as certainly, undoubtedly, etc., and I adopted, instead of them, I conceive, I apprehend, or I imagine a thing to be so or so; or it so appears to me at present. When another asserted something that I thought an error, I deny'd myself the pleasure of contradicting him abruptly, and of showing immediately some absurdity in his proposition; and in answering I began by observing that in certain cases or circumstances his opinion would be right, but in the present case there appear'd or seem'd to me some difference, etc. I soon found the advantage of this change in my manner; the conversations I engag'd in went on more pleasantly. The modest way in which I propos'd my opinions procur'd them a readier reception and less contradiction; I had less mortification when I was found to be in the wrong, and I more easily prevail'd with others to give up their mistakes and join with me when I happened to be in the right.

And this mode, which I at first put on with some violence to natural inclination, became at length so easy, and so habitual to me, that perhaps for these fifty years past no one has ever heard a dogmatical expression escape me. And to this habit (after my character of integrity) I think it principally owing that I had early so much weight with my fellow-citizens when I proposed new institutions, or alterations in the old, and so much influence in public councils when I became a member; for I was but a bad speaker, never eloquent, subject to much hesitation in my choice of words, hardly correct in language, and yet I generally carried my points.

In reality, there is, perhaps, no one of our natural passions so hard to subdue as pride. Disg
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
I enter'd upon the execution of this plan for self-examination, and continu'd it with occasional intermissions for some time. I was surpris'd to find myself so much fuller of faults than I had imagined; but I had the satisfaction of seeing them diminish. To avoid the trouble of renewing now and then my little book, which, by scraping out the marks on the paper of old faults to make room for new ones in a new course, became full of holes, I transferr'd my tables and precepts to the ivory leaves of a memorandum book, on which the lines were drawn with red ink, that made a durable stain, and on those lines I mark'd my faults with a black-lead pencil, which marks I could easily wipe out with a wet sponge. After a while I went thro' one course only in a year, and afterward only one in several years, till at length I omitted them entirely, being employ'd in voyages and business abroad, with a multiplicity of affairs that interfered; but I always carried my little book with me.My scheme of Order gave me the most trouble; and I found that, tho' it might be practicable where a man's business was such as to leave him the disposition of his time, that of a journeyman printer, for instance, it was not possible to be exactly observed by a master, who must mix with the world, and often receive people of business at their own hours. Order, too, with regard to places for things, papers, etc., I found extreamly difficult to acquire. I had not been early accustomed to it, and, having an exceeding good memory, I was not so sensible of the inconvenience attending want of method. This article, therefore, cost me so much painful attention, and my faults in it vexed me so much, and I made so little progress in amendment, and had such frequent relapses, that I was almost ready to give up the attempt, and content myself with a faulty character in that respect, like the man who, in buying an ax of a smith, my neighbour, desired to have the whole of its surface as bright as the edge. The smith consented to grind it bright for him if he would turn the wheel; he turn'd, while the smith press'd the broad face of the ax hard and heavily on the stone, which made the turning of it very fatiguing. The man came every now and then from the wheel to see how the work went on, and at length would take his ax as it was, without farther grinding. "No," said the smith, "turn on, turn on; we shall have it bright by-and-by; as yet, it is only speckled." "Yes," said the man, "but I think I like a speckled ax best." And I believe this may have been the case with many, who, having, for want of some such means as I employ'd, found the difficulty of obtaining good and breaking bad habits in other points of vice and virtue, have given up the struggle, and concluded that "a speckled ax was best"; for something, that pretended to be reason, was every now and then suggesting to me that such extream nicety as I exacted of myself might be a kind of foppery in morals, which, if it were known, would make me ridiculous; that a perfect character might be attended with the inconvenience of being envied and hated; and that a benevolent man should allow a few faults in himself, to keep his friends in countenance.In truth, I found myself incorrigible with respect to Order; and now I am grown old, and my memory bad, I feel very sensibly the want of it. But, on the whole, tho' I never arrived at the perfection I had been so ambitious of obtaining, but fell far short of it, yet I was, by the endeavour, a better and a happier man than I otherwise should have been if I had not attempted it; as those who aim at perfect writing by imitating the engraved copies, tho' they never reach the wish'd-for excellence of those copies, their hand is mended by the endeavor, and is tolerable while it continues fair and legible.It may be well my posterity should be informed that to this little artifice, with the blessing of God, their ancestor ow'd the constant felicity of his life, down to his 79th year, in which this is written. What reverses may attend the remainder is in the hand of Providence; but, if they arrive, the reflection on past happiness enjoy'd ought to help his bearing them with more resignation. To Temperance he ascribes his long-continued health, and what is still left to him of a good constitution; to Industry and Frugality, the early easiness of his circumstances and acquisition of his fortune, with all that knowledge that enabled him to be a useful citizen, and obtained for him some degree of reputation among the learned; to Sincerity and Justice, the confidence of his country, and the honorable employs it conferred upon him; and to the joint influence of the whole mass of the virtues, even in the imperfect state he was able to acquire them, all that evenness of temper, and that cheerfulness in conversation, which makes his company still sought for, and agreeable even to his younger acquaintance. I hope, therefore, that some of my descendants may follow the example and reap the benefit.
It will be remark'd that, tho' my scheme was not wholly without religion, there was in it no mark of any of the distingishing tenets of any particular sect. I had purposely avoided them; for, being fully persuaded of the utility and excellency of my method, and that it might be serviceable to people in all religions, and intending some time or other to publish it, I would not have any thing in it that should prejudice any one, of any sect, against it. I purposed writing a little comment on each virtue, in which I would have shown the advantages of possessing it, and the mischiefs attending its opposite vice; and I should have called my book The Art of Virtue, because it would have shown the means and manner of obtaining virtue, which would have distinguished it from the mere exhortation to be good, that does not instruct and indicate the means, but is like the apostle's man of verbal charity, who only without showing to the naked and hungry how or where they might get clothes or victuals, exhorted them to be fed and clothed.�James II: 15, 16.

But it so happened that my intention of writing and publishing this comment was never fulfilled. I did, indeed, from time to time, put down short hints of the sentiments, reasonings, etc., to be made use of in it, some of which I have still by me; but the necessary close attention to private business in the earlier part of thy life, and public business since, have occasioned my postponing it; for, it being connected in my mind with a great and extensive project, that required the whole man to execute, and which an unforeseen succession of employs prevented my attending to, it has hitherto remain'd unfinish'd.

In this piece it was my design to explain and enforce this doctrine, that vicious actions are not hurtful because they are forbidden, but forbidden because they are hurtful, the nature of man alone considered; that it was, therefore, every one's interest to be virtuous who wish'd to be happy even in this world; and I should, from this circumstance (there being always in the world a number of rich merchants, nobility, states, and princes, who have need of honest instruments for the management of their affairs, and such being so rare), have endeavored to convince young persons that no qualities were so likely to make a poor man's fortune as those of probity and integrity.

My list of virtues contain'd at first but twelve; but a Quaker friend having kindly informed me that I was generally thought proud; that my pride show'd itself frequently in conversation; that I was not content with being in the right when discussing any point, but was overbearing, and rather insolent, of which he convinc'd me by mentioning several instances; I determined endeavouring to cure myself, if I could, of this vice or folly among the rest, and I added Humility to my list giving an extensive meaning to the word.

I cannot boast of much success in acquiring the reality of this virtue, but I had a good deal with regard to the appearance of it. I made it a rule to forbear all direct contradiction to the sentiments of others, and all positive assertion of my own. I even forbid myself, agreeably to the old laws of our Junto, the use of every word or expression in the language that imported a fix'd opinion, such as certainly, undoubtedly, etc., and I adopted, instead of them, I conceive, I apprehend, or I imagine a thing to be so or so; or it so appears to me at present. When another asserted something that I thought an error, I deny'd myself the pleasure of contradicting him abruptly, and of showing immediately some absurdity in his proposition; and in answering I began by observing that in certain cases or circumstances his opinion would be right, but in the present case there appear'd or seem'd to me some difference, etc. I soon found the advantage of this change in my manner; the conversations I engag'd in went on more pleasantly. The modest way in which I propos'd my opinions procur'd them a readier reception and less contradiction; I had less mortification when I was found to be in the wrong, and I more easily prevail'd with others to give up their mistakes and join with me when I happened to be in the right.

And this mode, which I at first put on with some violence to natural inclination, became at length so easy, and so habitual to me, that perhaps for these fifty years past no one has ever heard a dogmatical expression escape me. And to this habit (after my character of integrity) I think it principally owing that I had early so much weight with my fellow-citizens when I proposed new institutions, or alterations in the old, and so much influence in public councils when I became a member; for I was but a bad speaker, never eloquent, subject to much hesitation in my choice of words, hardly correct in language, and yet I generally carried my points.

In reality, there is, perhaps, no one of our natural passions so hard to subdue as pride. Disg
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Tôi enter'd khi thực hiện kế hoạch này để tự kiểm tra, và continu'd nó với intermissions thường xuyên trong một thời gian. Tôi đã surpris'd để thấy mình đầy đủ hơn rất nhiều lỗi hơn tôi tưởng; nhưng tôi đã toại nguyện nhìn thấy họ giảm đi. Để tránh những rắc rối của việc đổi mới bây giờ và sau đó cuốn sách nhỏ của tôi, trong đó, bằng cách cạo ra các dấu vết trên giấy của các đứt gãy cũ để nhường chỗ cho những cái mới trong một khóa học mới, trở thành đầy đủ các lỗ, tôi transferr'd bảng và giới răn của tôi với những chiếc lá màu ngà của một cuốn sách biên bản ghi nhớ, mà trên đó các đường được vẽ bằng mực đỏ, đã làm cho một vết bền, và trên những dòng tôi mark'd lỗi lầm của tôi với một cây bút chì màu đen chì, đánh dấu tôi có thể dễ dàng quét sạch với một miếng bọt biển ẩm ướt. Sau một thời gian tôi đã đi xuyên qua một khóa học chỉ trong một năm, và sau đó chỉ có một trong một vài năm, cho đến lúc chiều dài Tôi bỏ qua chúng hoàn toàn, được employ'd trong chuyến đi kinh doanh ở nước ngoài, với một đa dạng của công việc mà can thiệp; nhưng tôi luôn mang theo cuốn sách nhỏ của tôi với tôi. Đề án của tôi về thứ tự đã cho tôi những khó khăn nhất; và tôi thấy rằng, tho nó 'có thể thực hiện được nơi kinh doanh của một người đàn ông là như rời bỏ anh ta bố trí thời gian của mình, đó là một máy in đi làm thuê, ví dụ, đó là không thể được quan sát một cách chính xác bởi một bậc thầy, những người phải trộn với thế giới, và thường nhận được những người kinh doanh tại giờ của riêng họ. Order, quá, đối với những nơi cho mọi thứ, giấy tờ, vv với, tôi thấy cực kì khó khăn để có được. Tôi đã không được đầu quen với nó, và, có một bộ nhớ quá tốt, tôi đã không thật thích của sự bất tiện tham muốn của phương pháp. Bài viết này, do đó, chi phí cho tôi rất nhiều sự chú ý đau đớn, và lỗi lầm của tôi ở trong đó làm phật lòng tôi rất nhiều, và tôi tiến bộ rất ít trong việc sửa đổi, và có tái phát thường xuyên như vậy, mà tôi đã gần như sẵn sàng từ bỏ những nỗ lực, và nội dung bản thân mình với một nhân vật bị lỗi trong đó tôn trọng, giống như những người đàn ông, việc mua một chiếc rìu của thợ rèn, hàng xóm của tôi, mong muốn có toàn bộ bề mặt của nó sáng như cạnh. Các smith đồng ý để xay thật sáng cho anh ta nếu anh ta sẽ quay bánh xe; ông turn'd, trong khi smith press'd mặt rộng lớn của rìu cứng và nặng nề trên đá, mà thực hiện các bước ngoặt của nó rất mệt nhọc. Người đàn ông đến tất cả bây giờ và sau đó từ các bánh xe để xem làm thế nào công việc đã đi vào, và ở chiều dài sẽ mất rìu của mình như là nó được, mà không cần mài xa hơn. "Không," Smith nói, "bật, bật, chúng ta sẽ có nó sáng by-và-by;. Như nào, nó chỉ là lốm đốm" "Vâng," người đàn ông nói, "nhưng tôi nghĩ rằng tôi thích một cái rìu rằn tốt nhất." Và tôi tin rằng điều này có thể là trường hợp với nhiều người, có, cho muốn của một số phương tiện như tôi employ'd, thấy khó khăn trong việc có được tốt và phá vỡ những thói quen xấu trong các điểm khác của phó và đức hạnh, đã từ bỏ đấu tranh, và kết luận rằng "một cái rìu lốm đốm là tốt nhất"; cho một cái gì đó, giả vờ là lý do, là tất cả bây giờ và sau đó gợi ý với tôi rằng tính tinh vi extream như tôi đã đòi hỏi của bản thân mình có thể là một loại công tử bột trong đạo đức, trong đó, nếu nó đã được biết đến, sẽ làm cho tôi vô lý; rằng một nhân vật hoàn hảo có thể được tham dự với sự bất tiện này bị ghen tị và ghét; và rằng một người đàn ông tốt bụng nên cho phép một vài lỗi trong chính mình, để giữ cho bạn bè của mình trong sắc diện. Thật ra, tôi thấy mình không thể sửa được tôn trọng để đặt hàng với; và bây giờ là ta đã già, và bộ nhớ xấu của tôi, tôi cảm thấy rất hợp lý các muốn của nó. Nhưng, trên toàn bộ, tho 'Tôi không bao giờ đến sự hoàn hảo tôi đã quá tham vọng có được, nhưng đã giảm đến nay ngắn của nó, nhưng tôi đã được, bởi những nỗ lực, một tốt hơn và một người đàn ông hạnh phúc hơn tôi nếu không cần phải có được nếu Tôi đã không cố gắng nó; như những người nhắm vào văn bản hoàn hảo bằng cách bắt chước các bản khắc, tho 'họ không bao giờ đạt được wish'd-cho sự xuất sắc của những bản sao, bàn tay của họ được vá bởi những nỗ lực, và là chấp nhận được trong khi nó vẫn tiếp tục công bằng và dễ đọc. Nó có thể là cũng hậu thế của tôi nên được thông báo rằng để mưu này rất ít, với sự chúc lành của Thiên Chúa, tổ tiên của họ ow'd sự hạnh phúc không đổi của cuộc đời mình, xuống đến năm thứ 79 của mình, mà điều này là bằng văn bản. Có gì đảo ngược có thể tham dự phần còn lại đang nằm trong tay của Providence; nhưng, nếu họ đến nơi, suy tư về enjoy'd hạnh phúc quá khứ nên giúp đỡ của ông mang chúng với chức hơn. Để Temperance ông gán cho sức khỏe lâu dài của ông vẫn tiếp tục, và những gì vẫn còn để lại cho anh một hiến pháp tốt; để Công nghiệp và thanh đạm, sự yên thân đầu của hoàn cảnh và mua lại tài sản của mình của mình, với tất cả những kiến thức đó cho phép ông trở thành công dân hữu ích, và thu được cho anh ta một số mức độ uy tín của các học kinh nghiệm; để chân thành và công lý, sự tự tin của đất nước mình, và đáng kính sử dụng nó ban cho anh ta; và ảnh hưởng chung của toàn bộ khối lượng của các nhân đức, ngay cả trong tình trạng không hoàn hảo, ông đã có thể có được chúng, tất cả những sự phân bổ đều bình tĩnh, và rằng sự vui vẻ trong cuộc trò chuyện, mà làm cho công ty của ông vẫn tìm cách cho, và dễ chịu ngay cả với mình người quen trẻ. Tôi hy vọng, do đó, rằng một số con cháu của tôi có thể làm theo các ví dụ và gặt hái những lợi ích. Nó sẽ được remark'd rằng, tho 'chương trình của tôi không phải là hoàn toàn không có tôn giáo, đã có trong nó không có dấu hiệu của bất kỳ của những giáo lý của distingishing bất kỳ phái cụ thể. Tôi đã cố tránh cho họ; cho, bị thuyết phục hoàn toàn các tiện ích và vinh hiển của phương pháp của tôi, và rằng nó có thể là ích cho người dân ở tất cả các tôn giáo, và có ý định một số thời gian hay khác để xuất bản nó, tôi sẽ không có bất kỳ điều ở trong đó mà nên làm ảnh hưởng đến bất kỳ một, của bất kỳ giáo phái, chống lại nó. Tôi có mục tiêu viết một chút nhận xét ​​về từng nhân đức, trong đó tôi sẽ chỉ ra những ưu điểm của sở hữu nó, và mischiefs tham dự phó đối lập của nó; và tôi nên đã gọi cuốn sách của tôi The Art of Virtue, bởi vì nó sẽ cho thấy các phương tiện và cách thức đạt được đức hạnh, trong đó sẽ có phân biệt nó từ chỉ những lời khích lệ để được tốt, mà không hướng dẫn và chỉ ra các phương tiện, nhưng cũng giống như người đàn ông của vị tông đồ của tổ chức từ thiện bằng lời nói, người duy nhất không hiển thị cho trần truồng và đói như thế nào hoặc nơi họ có thể nhận được quần áo hoặc đồ ăn, khuyến khích họ được cho ăn và clothed.James II: 15, 16. Nhưng để xảy ra rằng ý định của tôi viết và xuất bản nhận xét ​​này không bao giờ được hoàn thành. Tôi đã làm, thực sự, theo thời gian, đặt xuống gợi ý ngắn của những tình cảm, những luận điệu, vv, để được sử dụng ở trong đó, một số trong đó có tôi vẫn do tôi; nhưng sự chú ý gần gũi cần thiết để doanh nghiệp tư nhân trong những năm đầu của cuộc sống của ngươi, và sự nghiệp công lập kể từ đó, đã xảy ra nhân tôi trì hoãn nó; cho, nó đang được kết nối trong tâm trí của tôi với một dự án lớn và sâu rộng, đòi hỏi con người toàn diện để thực hiện, và đó là một kế không lường trước được của dụng ngăn cản tham dự của tôi với, nó cho đến giờ remain'd unfinish'd. Trong phần này, nó đã được thiết kế của tôi để giải thích và thực thi các học thuyết này, rằng những hành động xấu xa là không gây tổn thương, vì họ bị cấm, nhưng cấm, vì họ là gây tổn thương, bản chất của người đàn ông một mình coi; mà nó được, do đó, sự quan tâm của mỗi một người có đạo đức wish'd để được hạnh phúc ngay cả trong thế giới này; và tôi nên, từ hoàn cảnh này (có sự đối mặt với thế giới một số thương nhân giàu có, quý tộc, các quốc gia, và các hoàng tử, ai cần các công cụ trung thực cho việc quản lý các vấn đề của họ, và như vậy là rất hiếm), đã cố gắng để thuyết phục người trẻ mà không có phẩm chất này rất có khả năng để làm cho tài sản của người nghèo là những người liêm khiết và chính trực. danh sách của tôi về đức contain'd lúc đầu tiên nhưng mười hai; nhưng một người bạn Quaker có vui lòng thông báo với tôi rằng tôi đã thường nghĩ tự hào; niềm tự hào của tôi show'd bản thân thường xuyên trong cuộc trò chuyện; rằng tôi đã không bằng lòng với việc ở bên phải khi thảo luận bất kỳ điểm nào, nhưng là độc đoán, và thay xấc láo, trong đó ông convinc'd tôi bằng cách nhắc đến một số trường hợp; Tôi quyết tâm nỗ lực để chữa trị bản thân mình, nếu tôi có thể, các tật xấu này hay sự điên rồ trong phần còn lại, và tôi thêm khiêm tốn vào danh sách của tôi đưa ra một ý nghĩa rộng lớn để từ đó. Tôi không thể tự hào về nhiều thành công trong việc mua thực tế của đức hạnh này, nhưng Tôi đã có một thỏa thuận tốt đối với sự xuất hiện của nó với. Tôi đã làm cho nó một quy tắc để chịu đựng tất cả các mâu thuẫn trực tiếp với tình cảm của người khác, và tất cả sự khẳng định tích cực của riêng tôi. Tôi thậm chí còn cấm bản thân mình, vừa ý với luật cũ của phe đảng của chúng tôi, việc sử dụng của mỗi từ hoặc biểu hiện bằng ngôn ngữ mà nhập khẩu một ý kiến fix'd, chẳng hạn như chắc chắn, chắc chắn, vv, và tôi chấp nhận, thay vì họ, tôi thụ thai, tôi bắt được, hay tôi tưởng tượng một điều để được như vậy hoặc hơn; hoặc nó nên xuất hiện với tôi hiện nay. Khi khác khẳng định một cái gì đó mà tôi nghĩ rằng một lỗi, tôi deny'd bản thân mình những niềm vui của mâu thuẫn với anh đột ngột, và hiển thị ngay lập tức một số phi lý trong đề xuất của mình; và trong việc trả lời tôi bắt đầu bằng cách quan sát trong một số trường hợp hoặc các trường hợp ý kiến của mình sẽ là đúng, nhưng trong trường hợp hiện có appear'd hoặc seem'd cho tôi một số khác biệt, vv Tôi sớm nhận ra lợi thế của sự thay đổi này theo cách của tôi ; các cuộc trò chuyện, engag'd tại đã đi vào dễ chịu hơn. Cách khiêm tốn, trong đó tôi propos'd ý kiến của tôi procur'd họ một người sẵn sàng tiếp nhận và ít mâu thuẫn; Tôi đã có ít hành xác khi tôi đã được tìm thấy là trong những sai lầm, và tôi dễ dàng hơn prevail'd với những người khác để cung cấp cho những sai lầm của họ và tham gia với tôi khi tôi tình cờ ở bên phải. Và chế độ này, mà tôi lúc đầu đặt trên với một số bạo lực để khuynh hướng tự nhiên, trở nên dài dòng dễ dàng như vậy, và do thói quen với tôi, mà có lẽ cho những năm mươi năm qua không có ai đã từng được nghe một biểu dogmatical thoát khỏi tôi. Và thói quen này (sau khi nhân vật của tôi về tính toàn vẹn) Tôi nghĩ rằng nó chủ yếu do mà tôi đã có đầu quá nhiều trọng lượng với tôi đồng bào khi tôi đề nghị các tổ chức mới, hoặc thay đổi trong các ảnh hưởng cũ, và rất nhiều trong hội đồng nào khi tôi đã trở thành một thành viên; cho tôi nhưng một người nói xấu, không bao giờ hùng hồn, chịu nhiều do dự trong sự lựa chọn của tôi về lời nói, hầu như không chính xác trong ngôn ngữ, nhưng tôi thường được thực điểm của tôi. Trong thực tế, có, có lẽ, không có một trong những niềm đam mê thiên nhiên của chúng tôi khó khăn như vậy để khuất phục như niềm tự hào. Disg



















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: