Mẹ tôi đã vượt qua khó khăn tiếng sống và tôi cũng sẽ thế. Mẹ luôn là một vầng ánh dự soi dẫn đường tôi. Những nụ cười của mẹ sao nó cứ hiện mãi trong đầu tôi đoàn lúc mẹ ra đi nữa. Giờ tôi muốn được nắm tay mẹ, muốn được ngồi vào mẹ nhưng tôi không mùa! Mẹ tôi rất thương yêu tôi, kim đã hi sinh cuộc đời mình tiếng tôi được sống tốt hơn. Ngày ấy, lúc mẹ đau đớn giữa đêm khuya, thấy mẹ đau tôi chẳng biết làm gì mà chỉ biết khóc. Mẹ nắm tay tôi và cười trong những giọt nước mắt "Mẹ không sao đâu con. Thế là tôi đã ngủ thiếp đi, sao tôi lại khờ dại đến ngu ngốc thế chứ? Tôi hiểu mẹ yêu tôi nhường nào và tôi cũng vậy. Tuy giờ không có mẹ bên cạnh nhưng mẹ vẫn sống trong tâm trí tôi. Tôi sẽ sống thật tốt tiếng mẹ được vui lòng, giờ tôi chỉ có mùa làm được thế thôi.
Mẹ tôi là người thế đó, tôi chỉ có mùa đảm là mẹ tôi rất tuyệt. Mẹ là người tôi yêu quý nhất trên đời và dù tôi đi xa nhưng mẹ vẫn như còn đó đứng bên cạnh tôi. Giá như, tôi được sống với mẹ dù chỉ là một ngày. Tôi sẽ chăm sóc cho mẹ, việc mà tôi chưa phần làm, tôi sẽ làm mẹ vui, không làm mẹ phải khóc. Và ban tôi muốn đảm với mẹ là "Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ. Mẹ ơi! Con rất muốn".
đang được dịch, vui lòng đợi..