Acidification as an environmental problem was first given serious atte dịch - Acidification as an environmental problem was first given serious atte Việt làm thế nào để nói

Acidification as an environmental p

Acidification as an environmental problem was first given serious attention in the late 1960s. However, its effects began to appear long before that, and we now know that emissions of acidifying substances cause serious damage to nature, to ourselves and to our built environment.

This chapter explains the chemical changes that take place in soil and water when they are acidified, the various causes, why some areas are affected while others are not, how much emissions must be reduced, and whether the affected areas can recover.The effects of acidification on nature and people are described in chapters 2 and 3 respectively.

Back to top

Which areas are affected?
There are two main factors that determine which areas are affected by acidification:

1. The amount of acid deposition.
2. The resistance of the soil.

When soil has a high content of easily weathered minerals it can absorb a relatively large amount of acid deposition without becoming acidic. But if the minerals in the soil do not weather easily, as is the case in large parts of the Scandinavia peninsular for example, there is little natural resistance. If the resistance of the soil is low then lakes are also sensitive to acid deposition.

Figure 5.1 is a preliminary survey of the sensitivity of ecosystems on a worldwide scale. In those cases where high sensitivity is combined with a high level of acid deposition – as in parts of Europe, North America, east Asia, West Africa and northern parts of South America – acidification profblems occur sooner or later.

Figure 5.2 shows the places in the world where the critical loads for acid deposition are exceeded. We will come back to the situation in Europe later in this chapter.



FIGURE 5.1. Sensitivity to acid deposition around the world. The darker the shade on the map, the greater the sensitivity to acid deposition. (Global assessment of acidification and eutrophication of natural ecosystems. Report UNEP/DEIA&EW/TR.99-6 and RIVM 402001012. AF Bouwman and DP van Vuuren, 1999.)



FIGURE 5.2. Areas where the critical loads for acid deposition on land-based ecosystems is exceeded. Where the ratio is higher than 1, the deposition of acid pollutants is greater than the soil can tolerate in the long term, i.e. the critical limit is exceeded. Deposition data from 1992. (Global assessment of acidification and eutrophication of natural ecosystems. Report UNEP/DEIA&EW/TR.99-6 and RIVM 402001012. AF Bouwman and DP van Vuuren, 1999.)

Back to top


Soil acidification
pH and buffering - see factfile 5.1.

Soil is acidified slowly as a result of natural processes. This has been going on since the end of the last ice age, but has been greatly accelerated by forestry and acid deposition. The most serious consequences can be summarized in three points:

1. Plant nutrients are leached out. Nutrients that are important to plants, particularly base cations (mainly magnesium, potassium and calcium), are leached out by the added acid. This, combined with lower pH levels, can lead to the displacement of sensitive species of plants. Growth in the forest can be affected by the reduction in the availability of nutrients, although it does seem that coniferous trees in symbiosis with mycorrhizal fungi and bacteria can speed up weathering to some extent themselves if needed. Several studies have shown that, over the last 50 years, forest land in southern Sweden has lost around half its reserves of base cations that are available to plants.

2. Toxic metals are freed. When soil is acidified it increases the concentration of free aluminium ions in the water that is in the soil, and these are potentially toxic to the root systems of plants. The mobility of many heavy metals also increases when soil becomes more acidic (see figure 5.3). Perhaps the most serious consequence of the higher metal concentrations is their negative effect on many of the decomposers that live in the soil.

3. Phosphates become bound. Increasing levels of dissolved aluminium also affect plants indirectly. The "released" aluminium ions are able to bind the vital nutrient phosphorus (in the form of aluminium phosphate) and make it less accessible to plants. The shortage of phosphate is aggravated by the fact that decomposition in the soil slows down under acid conditions. In addition to phosphate, certain important micro nutrients – such as molybdenum, boron and selenium – also become less accessible to plants when soil is acidified.

Until the 1980s most soil researchers believed that the soil could hardly be affected by acid deposition. Later studies show a different picture however. When earlier soil sampling trials were repeated in southern Sweden it was found that the pH level had fallen by between 0.3 and 1.0 pH units in just a few decades. Similar results have been obtained in Austria and Germany, as well as other places. This reduction has not just taken place in the upper layers of the soil, but deep down in the mineral soil, which indicates that the main cause is acid deposition.



FIGURE 5.3. Release of metals from mineral soil at different pH levels.

Liming as a countermeasure
The acidification process can be countered by liming. This raises the pH level and tops up reserves of exchangeable cations (increases the base saturation), while also reducing the concentration of free aluminium ions. Lime acts like a filter in the upper layer of the forest soil, where it can capture and neutralize future acid deposition before it has time to leach out base cations and/or dissolve toxic aluminium.

The effect of the added lime penetrates slowly into the soil, at roughly one centimetre per year, but on the other hand persists for a long time in the future. The liming of soil can therefore help counter the acidification of surface water in the long term. A dosage of 3–5 tonnes of lime per hectare is estimated to protect soil from acidification for 20–30 years with current levels of acid deposition in southern Sweden.

Back to top

Acdification of surface water
pH and buffering - see factfile 5.1.

A small proportion, perhaps one tenth, of the water in lakes reaches them in the form of precipitation directly on the water surface. The rest comes via the land. The quality of surface water therefore depends to a large extent on the characteristics of the surrounding land.

The natural buffering system in lakes and waterways is provided by bicarbonate (HCO3-), that reaches the water from the surrounding land. Bicarbonate is released by the weathering of minerals on land and during the decomposition of organic matter. Lakes and waterways that are surrounded by easily weathered types of soil or cultivated land are constantly fed with significant amounts of bicarbonate and therefore generally have good resistance to acidification. However, water that is surrounded by soil that does not weather easily usually has limited buffering capacity, and acidification can occur if acid is added.

The chemical limits that are commonly used to classify water as acidic are a pH value below 6.2 and an alkalinity (buffering capacity) of less than 0.05–0.10 milli-equivalents of HCO3- per litre. Acidified surface water is water in which the pH and/or alkalinity have fallen significantly below pre-industrial levels. Lakes that have pH levels lower than 5.6, and zero or insignificant alkalinity (less than 0.02 meq/l) are classified as very acidic.

One change that occurs in acidified lakes that is important for biological life is that the concentration of inorganic aluminium rises. In non-acidified water the levels of inorganic aluminium are generally very low, but when the pH drops below 5.5 the level increases sharply. The aluminium ions come mainly from the surrounding soil, where they are released when the soil is acidified. The damage to fish stocks that occurs in acidic water is largely due to elevated levels of toxic aluminium compounds.

It is not just chemical measurements that demonstrate the presence of acidification. One visible sign is that the water becomes clearer. This is mainly because the humic substances that normally colour the water precipitate out and fall to the bottom when the water becomes acidic. Decomposition slows down, which means that leaves and other organic matter often collect on the lake beds. As already mentioned, a number of biological changes also take place, see chapter 2.

Many acidic lakes
At present, acidification damage to flora and fauna in lakes and waterways has mainly been reported in Norway, Sweden, Finland and Scotland, and in parts of eastern North America. A survey in 1990 estimated that around 14,000 Swedish lakes out of the 85,000 that are larger than one hectare were acidified. Without liming, this number would have been 17,000. In the worst affected regions in southern and south-west Sweden over half the lakes had suffered damage through acidification. At the same time it was estimated that around one third of the country’s 300,000 kilometres of waterways were markedly acidified.

A co-ordinated study of the lakes in several north European countries was carried out in 1995, but since new methods were used it is not possible to compare this data with the figures for 1990. The 1995 study does however indicate that the average resistance of the lakes to acid deposition (alkalinity) is slowly improving – which means that a slow process of recovery has begun. This is presumably a result of the halving of sulphur deposition since the early 1980s.

Acid shock
If the flow of water is rapid it minimises the contact between water and soil. This means that the minerals in the soil do not have time to neutralize the acidic substances in the water, with the result that the pH can drop rapidly over a short period. This can even happen in areas with limestone bedrock, which would normally be considered to give protection against acidification problems.

These so-called acid shocks happen when snow thaws in spring and occasionally when the
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Quá trình axit hóa là một vấn đề môi trường đầu tiên đã được đưa ra sự quan tâm nghiêm trọng trong cuối thập niên 1960. Tuy nhiên, tác dụng của nó bắt đầu xuất hiện lâu trước đó, và bây giờ chúng ta biết rằng acidifying chất lượng khí thải gây ra thiệt hại nghiêm trọng với thiên nhiên, để bản thân và môi trường xây dựng của chúng tôi.Chương này giải thích những thay đổi hóa học diễn ra trong đất và nước khi họ được acidified, các nguyên nhân khác nhau, tại sao một số khu vực bị ảnh hưởng trong khi những người khác là không, bao nhiêu phát thải phải được giảm, và cho dù các khu vực bị ảnh hưởng có thể phục hồi.Những ảnh hưởng của quá trình axit hóa thiên nhiên và những người được mô tả trong chương 2 và 3.Quay lại đầu trangNhững khu vực bị ảnh hưởng?Không có hai yếu tố chính xác định khu vực mà bị ảnh hưởng bởi quá trình axit hóa:1. số lượng axit lắng đọng.2. sức đề kháng của đất.Khi đất có một nội dung cao khoáng vật dễ dàng phong nó có thể hấp thụ một số lượng tương đối lớn của lắng đọng axit mà không trở thành có tính axit. Nhưng nếu các khoáng vật trong đất thời tiết không dễ dàng, như là trường hợp trong phần lớn của bán đảo Scandinavia ví dụ, có ít sự kháng cự tự nhiên. Nếu cuộc kháng cự của đất thấp sau đó hồ là cũng nhạy cảm với lắng đọng axit.Con số 5.1 là một cuộc khảo sát sơ bộ của sự nhạy cảm của hệ sinh thái trên quy mô toàn cầu. Trong những trường hợp nơi độ nhạy cao kết hợp với một mức độ cao của lắng đọng axit-như trong các phần của châu Âu, Bắc Mỹ, đông á, Tây Phi và các khu vực phía Bắc Nam Mỹ-quá trình axit hóa profblems xảy ra sớm hay muộn.Con số 5,2 cho thấy những nơi trên thế giới nơi tải quan trọng cho lắng đọng axit được vượt quá. Chúng tôi sẽ trở lại với tình hình ở châu Âu sau đó trong chương này.CON SỐ 5.1. Nhạy cảm với acid lắng đọng trên toàn thế giới. Các tối hơn bóng râm trên bản đồ, lớn hơn sự nhạy cảm để làm bay hơi axit. (Đánh giá toàn cầu của quá trình axit hóa và eutrophication của hệ sinh thái tự nhiên. Báo cáo UNEP/DEIA & EW/TR.99-6 và RIVM 402001012. AF Bouwman và DP van Vuuren, 1999.)CON SỐ 5,2. Khu vực nơi tải quan trọng cho axit lắng đọng trên hệ sinh thái trên đất liền vượt quá. Trường hợp tỷ lệ cao hơn 1, sự lắng đọng các chất ô nhiễm axit là lớn hơn đất có thể chịu đựng được trong dài hạn, tức là vượt quá giới hạn quan trọng. Lắng đọng các dữ liệu từ năm 1992. (Đánh giá toàn cầu của quá trình axit hóa và eutrophication của hệ sinh thái tự nhiên. Báo cáo UNEP/DEIA & EW/TR.99-6 và RIVM 402001012. AF Bouwman và DP van Vuuren, 1999.)Quay lại đầu trangQuá trình axit hóa đấtpH và đệm - xem factfile 5.1.Đất acidified chậm là kết quả của quá trình tự nhiên. Điều này đã xảy ra kể từ cuối kỷ băng hà cuối cùng, nhưng đã được rất nhiều tăng tốc bằng cách lắng đọng axit và lâm nghiệp. Những hậu quả nghiêm trọng nhất có thể được tóm tắt trong ba điểm:1. thực vật chất dinh dưỡng leached. Chất dinh dưỡng rất quan trọng cho các thiết bị, đặc biệt là cơ sở cation (chủ yếu là magiê, kali và canxi), được leached bởi axit thêm. Điều này, kết hợp với độ pH thấp, có thể dẫn đến trọng lượng rẽ nước của nhạy cảm loài thực vật. Tăng trưởng trong rừng có thể bị ảnh hưởng bởi việc giảm trong sự sẵn có của chất dinh dưỡng, mặc dù nó có vẻ rằng các cây gỗ cây lá kim ở cộng sinh với nấm cộng và vi khuẩn có thể tăng tốc độ thời tiết để một số phạm vi mình nếu cần thiết. Một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng, trong 50 năm qua, đất lâm ở phía nam Thụy Điển đã mất khoảng một nửa của nó dự trữ của cation cơ sở mà có sẵn cho các thiết bị.2. độc hại kim loại được giải phóng. Khi đất acidified nó làm tăng nồng độ của các ion nhôm miễn phí trong nước là trong đất, và đây là những khả năng độc hại đối với các hệ thống gốc của nhà máy. Di động của nhiều kim loại nặng cũng làm tăng khi đất trở nên nhiều axit (xem hình 5,3). Có lẽ những hậu quả nghiêm trọng nhất của nồng độ kim loại cao hơn là hiệu quả tiêu cực của họ trên nhiều decomposers sống trong đất.3. phốt phát trở thành ràng buộc. Các mức độ ngày càng tăng của hòa tan nhôm cũng ảnh hưởng đến cây gián tiếp. Các ion nhôm "phát hành" có thể ràng buộc phốt pho chất dinh dưỡng quan trọng (trong các hình thức của nhôm phosphate) và làm cho nó ít có thể truy cập cho các thiết bị. Sự thiếu hụt của phốt phát là trầm trọng hơn bởi thực tế rằng phân hủy trong đất chậm xuống dưới axit điều kiện. Ngoài các phốt phát, một số chất dinh dưỡng vi quan trọng-chẳng hạn như molypden, Bo và selen-cũng trở nên ít có thể truy cập cho các thiết bị khi đất acidified.Cho đến thập niên 1980 đất hầu hết các nhà nghiên cứu tin rằng đất có thể khó bị ảnh hưởng bởi acid lắng đọng. Sau đó nghiên cứu cho thấy một hình ảnh khác nhau Tuy nhiên. Khi trước đó đất lấy mẫu thử nghiệm đã được lặp lại ở phía nam Thụy Điển nó được tìm thấy rằng mức độ pH đã rơi bởi giữa 0,3 và đơn vị độ pH 1.0 trong chỉ là một vài thập kỷ. Đã thu được kết quả tương tự ở Áo và Đức, cũng như các nơi khác. Sự sụt giảm này đã không chỉ diễn ra trong các lớp trên của đất, nhưng sâu trong đất khoáng sản, chỉ ra rằng nguyên nhân chính là axit lắng đọng.CON SỐ 5.3. Phát hành của kim loại từ khoáng sản đất ở các cấp độ pH khác nhau.Bón vôi là một countermeasureQuá trình axit hóa có thể được ngược bằng cách bón vôi. Điều này làm tăng mức độ pH và tops lên trữ lượng trao đổi cation (tăng độ bão hòa cơ sở), trong khi cũng làm giảm nồng độ của các ion nhôm miễn phí. Vôi hoạt động như một bộ lọc trong lớp trên của đất rừng, nơi nó có thể nắm bắt và trung hòa lắng đọng axit trong tương lai trước khi nó có thời gian để leach ra cơ sở cation và/hoặc giải thể độc hại nhôm.Tác dụng của bổ sung vôi thâm nhập vào từ từ vào đất, lúc khoảng một khối mỗi năm, nhưng mặt khác vẫn tồn tại trong một thời gian dài trong tương lai. Bón vôi đất do đó có thể giúp truy cập quá trình axit hóa của bề mặt nước trong dài hạn. Một liều lượng của 3-5 tấn vôi / ha được ước tính để bảo vệ đất từ quá trình axit hóa cho 20-30 năm với mức hiện tại của axit lắng đọng ở phía nam Thụy Điển.Quay lại đầu trangAcdification bề mặt nướcpH và đệm - xem factfile 5.1.Một tỷ lệ nhỏ, có lẽ một phần mười, nước trong hồ đạt chúng ở dạng mưa trực tiếp trên mặt nước. Phần còn lại đi kèm thông qua đất. Chất lượng nước bề mặt do đó phụ thuộc đến một mức độ lớn vào các đặc tính của đất xung quanh.The natural buffering system in lakes and waterways is provided by bicarbonate (HCO3-), that reaches the water from the surrounding land. Bicarbonate is released by the weathering of minerals on land and during the decomposition of organic matter. Lakes and waterways that are surrounded by easily weathered types of soil or cultivated land are constantly fed with significant amounts of bicarbonate and therefore generally have good resistance to acidification. However, water that is surrounded by soil that does not weather easily usually has limited buffering capacity, and acidification can occur if acid is added.The chemical limits that are commonly used to classify water as acidic are a pH value below 6.2 and an alkalinity (buffering capacity) of less than 0.05–0.10 milli-equivalents of HCO3- per litre. Acidified surface water is water in which the pH and/or alkalinity have fallen significantly below pre-industrial levels. Lakes that have pH levels lower than 5.6, and zero or insignificant alkalinity (less than 0.02 meq/l) are classified as very acidic.One change that occurs in acidified lakes that is important for biological life is that the concentration of inorganic aluminium rises. In non-acidified water the levels of inorganic aluminium are generally very low, but when the pH drops below 5.5 the level increases sharply. The aluminium ions come mainly from the surrounding soil, where they are released when the soil is acidified. The damage to fish stocks that occurs in acidic water is largely due to elevated levels of toxic aluminium compounds.It is not just chemical measurements that demonstrate the presence of acidification. One visible sign is that the water becomes clearer. This is mainly because the humic substances that normally colour the water precipitate out and fall to the bottom when the water becomes acidic. Decomposition slows down, which means that leaves and other organic matter often collect on the lake beds. As already mentioned, a number of biological changes also take place, see chapter 2.Many acidic lakesAt present, acidification damage to flora and fauna in lakes and waterways has mainly been reported in Norway, Sweden, Finland and Scotland, and in parts of eastern North America. A survey in 1990 estimated that around 14,000 Swedish lakes out of the 85,000 that are larger than one hectare were acidified. Without liming, this number would have been 17,000. In the worst affected regions in southern and south-west Sweden over half the lakes had suffered damage through acidification. At the same time it was estimated that around one third of the country’s 300,000 kilometres of waterways were markedly acidified.A co-ordinated study of the lakes in several north European countries was carried out in 1995, but since new methods were used it is not possible to compare this data with the figures for 1990. The 1995 study does however indicate that the average resistance of the lakes to acid deposition (alkalinity) is slowly improving – which means that a slow process of recovery has begun. This is presumably a result of the halving of sulphur deposition since the early 1980s.Acid shockIf the flow of water is rapid it minimises the contact between water and soil. This means that the minerals in the soil do not have time to neutralize the acidic substances in the water, with the result that the pH can drop rapidly over a short period. This can even happen in areas with limestone bedrock, which would normally be considered to give protection against acidification problems.These so-called acid shocks happen when snow thaws in spring and occasionally when the
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Axit hóa là một vấn đề môi trường lần đầu tiên được quan tâm nghiêm trọng vào cuối năm 1960. Tuy nhiên, ảnh hưởng của nó bắt đầu xuất hiện trước đó rất lâu, và bây giờ chúng ta biết rằng lượng khí thải của axit hóa chất gây ra thiệt hại nghiêm trọng đối với thiên nhiên, cho mình và cho môi trường xây dựng của chúng tôi. Chương này giải thích những thay đổi hóa học xảy ra trong đất và nước khi họ bị chua, các nguyên nhân khác nhau, lý do tại sao một số khu vực bị ảnh hưởng trong khi những người khác không, có bao nhiêu lượng khí thải phải được giảm bớt, và liệu các khu vực bị ảnh hưởng có thể recover.The hiệu ứng của sự axit hóa về bản chất và con người được mô tả trong chương 2 và 3 tương ứng. Trở về hàng đầu khu vực nào bị ảnh hưởng? Có hai yếu tố chính mà xác định khu vực bị ảnh hưởng bởi quá trình axit hóa: 1. Lượng lắng đọng acid. 2. Cuộc kháng chiến của đất. Khi đất có hàm lượng khoáng chất phong cách dễ dàng nó có thể hấp thụ một số lượng tương đối lớn các lắng đọng axit mà không trở nên có tính axit. Nhưng nếu các khoáng chất trong đất không thời tiết một cách dễ dàng, như là trường hợp trong phần lớn bán đảo Scandinavia ví dụ, có sức đề kháng tự nhiên rất ít. Nếu kháng của đất là thấp sau đó hồ cũng rất nhạy cảm với sự lắng đọng acid. Hình 5.1 là một cuộc điều tra sơ bộ về mức độ nhạy cảm của hệ sinh thái trên một quy mô trên toàn thế giới. Trong những trường hợp nhạy cao được kết hợp với một mức độ cao của sự lắng đọng acid - như trong các bộ phận của châu Âu, Bắc Mỹ, Đông Nam Á, Tây Phi và một phần phía bắc của Nam Mỹ -. Axit hóa profblems xảy ra sớm hay muộn Hình 5.2 cho thấy các nơi trong thế giới, nơi các tải quan trọng cho sự lắng đọng axit được vượt quá. Chúng tôi sẽ trở lại với tình hình ở châu Âu sau trong chương này. HÌNH 5.1. Nhạy cảm với sự lắng đọng axit khắp thế giới. Càng sẫm màu trên bản đồ, càng nhạy cảm với sự lắng đọng acid. (Đánh giá toàn cầu của quá trình axit hóa và hiện tượng phú dưỡng của hệ sinh thái tự nhiên. Báo cáo của UNEP / Deia & EW / TR.99-6 và RIVM 402001012. AF Bouwman và DP van Vuuren, 1999.) Hình 5.2. Khu vực nơi các tải quan trọng cho sự lắng đọng axit trên các hệ sinh thái trên đất liền được vượt quá. Nơi tỷ lệ này là cao hơn 1, sự lắng đọng của các chất ô nhiễm axit lớn hơn đất có thể chịu đựng được trong dài hạn, tức là các giới hạn tới hạn bị vượt qua. Dữ liệu lắng đọng từ năm 1992. (đánh giá toàn cầu của quá trình axit hóa và hiện tượng phú dưỡng của hệ sinh thái tự nhiên Báo cáo của UNEP / Deia & EW / TR.99-6 và RIVM 402001012. AF Bouwman và DP van Vuuren, 1999.). Back to top axit hóa đất pH và đệm - xem factfile 5.1. Đất được axit hóa chậm là kết quả của quá trình tự nhiên. Điều này đã diễn ra từ cuối thời kỳ băng hà cuối cùng, nhưng đã được tăng tốc đáng kể bởi lâm nghiệp và lắng đọng acid. Hậu quả nghiêm trọng nhất có thể được tóm tắt trong ba điểm: 1. Các chất dinh dưỡng được lọc ra. Các chất dinh dưỡng quan trọng đối với các nhà máy, đặc biệt là các cation cơ sở (chủ yếu là magiê, kali và canxi), được lọc ra bởi axit thêm. Điều này, kết hợp với mức độ pH thấp hơn, có thể dẫn đến sự dịch chuyển của các loài nhạy cảm của các nhà máy. Tăng trưởng trong rừng có thể bị ảnh hưởng bởi việc giảm sự sẵn có của các chất dinh dưỡng, mặc dù nó có vẻ rằng cây lá kim trong cộng sinh với nấm rễ và vi khuẩn có thể tăng tốc độ thời tiết cho một số mức độ tự nếu cần thiết. Một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng, trong vòng 50 năm qua, đất rừng ở miền nam Thụy Điển đã bị mất khoảng một nửa dự trữ của các cation cơ sở có sẵn cho các nhà máy. 2. Các kim loại độc hại được giải thoát. Khi đất được axit hóa nó làm tăng nồng độ của các ion nhôm tự do trong nước mà là ở trong đất, và đây là những khả năng gây độc cho hệ thống rễ của cây. Sự di chuyển của nhiều kim loại nặng cũng tăng lên khi đất trở nên acid hơn (xem hình 5.3). Có lẽ các hậu quả nghiêm trọng nhất của các hàm lượng kim loại cao hơn là tác động tiêu cực của họ trên nhiều phân hủy mà sống trong đất. 3. Phốt phát trở nên ràng buộc. Tăng mức độ của nhôm hòa tan cũng ảnh hưởng đến các nhà máy gián tiếp. Các ion nhôm "phát hành" có thể để ràng buộc các chất dinh dưỡng quan trọng phốt pho (trong biểu mẫu của nhôm phosphate) và làm cho nó khó tiếp cận với các nhà máy. Sự thiếu hụt của phosphate là trầm trọng hơn bởi thực tế là phân hủy trong đất chậm lại trong điều kiện acid. Ngoài phosphate, một số chất dinh dưỡng vi quan trọng - như molypden, boron và selen - cũng trở nên ít tiếp cận với cây trồng khi đất được axit hóa. Cho đến những năm 1980 các nhà nghiên cứu tin rằng đất nhất đất khó có thể bị ảnh hưởng bởi sự lắng đọng acid. Các nghiên cứu sau này cho thấy một hình ảnh khác nhau tuy nhiên. Khi thử nghiệm lấy mẫu đất trước đó đã được lặp đi lặp lại ở miền nam Thụy Điển nó đã được tìm thấy rằng mức độ pH đã giảm từ 0,3 đến 1,0 đơn vị pH chỉ trong một vài thập kỷ. Kết quả tương tự cũng thu được ở Áo và Đức, cũng như những nơi khác. Mức giảm này đã không chỉ diễn ra ở các tầng trên của đất, nhưng sâu thẳm trong đất cát, trong đó chỉ ra rằng nguyên nhân chính là sự lắng đọng acid. HÌNH 5.3. Phát hành của các kim loại từ đất cát ở các cấp độ pH khác nhau. Liming như một biện pháp đối phó Quá trình axit hóa có thể phản đối bằng cách bón vôi. Điều này làm tăng độ pH, ngọn dự trữ của các cation trao đổi (tăng độ bão hòa cơ sở), trong khi cũng làm giảm nồng độ của các ion nhôm miễn phí. Hành vi vôi giống như một bộ lọc trong các lớp trên của đất rừng, nơi nó có thể nắm bắt và trung hòa axit lắng đọng trong tương lai trước khi nó có thời gian để ngấm ra cation gốc và / hoặc giải độc nhôm. Các tác dụng của vôi được thẩm thấu từ từ vào đất , ở khoảng một cm mỗi năm, nhưng mặt khác vẫn tồn tại trong một thời gian dài trong tương lai. Việc bón vôi cho đất do đó có thể giúp chống lại hiện tượng axit hóa nước mặt trong dài hạn. Một liều lượng 3-5 tấn vôi bột mỗi ha được ước tính để bảo vệ đất khỏi axit hóa trong 20-30 năm với mức hiện nay của sự lắng đọng axit ở miền Nam Thụy Điển. Về Đầu Trang Acdification nước mặt và đệm pH -. factfile 5.1 thấy A nhỏ tỷ lệ, có lẽ một phần mười, của nước trong hồ đạt đến chúng trong các hình thức kết tủa trực tiếp trên bề mặt nước. Phần còn lại đến qua đất. Chất lượng nước bề mặt do đó phụ thuộc phần lớn vào các đặc tính của đất xung quanh. Các hệ thống điều hòa tự nhiên trong các hồ và sông ngòi được cung cấp bởi bicarbonate (HCO3-), mà đạt đến các nước từ các vùng đất xung quanh. Bicarbonate được phát hành bởi sự phong hóa của khoáng sản trên đất và trong thời gian phân hủy các chất hữu cơ. Lakes và đường thủy được bao quanh bởi phong cách dễ dàng loại đất hoặc đất canh tác được liên tục cho ăn với số lượng đáng kể của bicarbonate và do đó thường có sức đề kháng tốt để quá trình axit hóa. Tuy nhiên, nước được bao quanh bởi đất mà không vượt qua một cách dễ dàng thường có khả năng đệm hạn chế, và axit hóa có thể xảy ra nếu axit được bổ sung. Các giới hạn hóa chất thường được sử dụng để phân loại nước có tính axit như là một giá trị pH dưới 6.2 và độ kiềm ( khả năng đệm) nhỏ hơn 0,05-0,10 milli-tương đương của HCO3- mỗi lít. Axit hóa nước mặt là nước, trong đó pH và / hoặc độ kiềm đã giảm đáng kể so với mức tiền công nghiệp. Hồ nước có độ pH thấp hơn 5.6, và không có hoặc không đáng kể độ kiềm (ít hơn 0,02 meq / l) được phân loại là rất có tính axit. Một thay đổi xảy ra trong hồ axit hóa đó là quan trọng đối với đời sống sinh học là nồng độ nhôm vô cơ tăng lên. Trong nước không axit hóa các cấp độ của nhôm vô cơ nói chung là rất thấp, nhưng khi pH giảm xuống dưới 5,5 tăng mức độ mạnh. Các ion nhôm chủ yếu đến từ các đất xung quanh, nơi chúng được phát hành khi đất bị axit hóa. Thiệt hại đối với nguồn cá xảy ra trong nước có tính axit là chủ yếu do mức độ cao của các hợp chất nhôm độc hại. Nó không phải là chỉ số đo chất hóa học chứng minh sự hiện diện của sự axit hóa. Một dấu hiệu có thể nhìn thấy là các nước trở nên rõ ràng hơn. Điều này chủ yếu là do các chất humic mà bình thường màu nước kết tủa và rơi xuống phía dưới khi các nước trở nên có tính axit. Phân hủy chậm lại, có nghĩa là lá và chất hữu cơ khác thường thu thập trên lòng hồ. Như đã đề cập, một số thay đổi sinh học cũng diễn ra, xem chương 2. Nhiều hồ axit Hiện nay, quá trình axit hóa thiệt hại cho hệ thực vật và động vật ở hồ và đường thủy chủ yếu được báo cáo ở Na Uy, Thụy Điển, Phần Lan và Scotland, và trong các bộ phận của Đông Bắc Mỹ. Một cuộc khảo sát vào năm 1990 ước tính có khoảng 14.000 hồ Thụy Điển ra của 85.000 mà rộng hơn một hecta đã được axit hóa. Nếu không có vôi, con số này sẽ là 17.000. Trong các khu vực bị ảnh hưởng tồi tệ nhất ở miền nam và tây nam Thụy Điển hơn một nửa các hồ đã bị thiệt hại thông qua quá trình axit hóa. Đồng thời người ta ước tính rằng khoảng một phần ba của 300.000 km của đất nước của dòng nước đã axit hóa rõ rệt. Một nghiên cứu phối hợp của các hồ ở một số nước Bắc Âu đã được thực hiện vào năm 1995, nhưng kể từ khi phương pháp mới đã được sử dụng nó không phải là Có thể so sánh dữ liệu này với các con số của năm 1990. Các nghiên cứu năm 1995 này tuy nhiên chỉ ra rằng kháng trung bình của hồ để lắng đọng axit (kiềm) đang dần cải thiện - có nghĩa là một quá trình chậm phục hồi đã bắt đầu. Đó có thể là một kết quả của việc giảm một nửa của lưu huỳnh lắng đọng từ những năm đầu thập niên 1980. sốc Acid Nếu dòng chảy của nước là nhanh chóng giảm thiểu tối đa sự tiếp xúc giữa nước và đất. Điều này có nghĩa rằng các khoáng chất trong đất không có thời gian để trung hòa các chất có tính axit trong nước, với kết quả là độ pH có thể giảm nhanh chóng trong một thời gian ngắn. Điều này thậm chí có thể xảy ra ở những vùng có nền đá vôi, mà thông thường sẽ được xem xét để bảo vệ chống lại các vấn đề axit hóa. Những cái gọi là cú sốc axit xảy ra khi tuyết tan ra trong mùa xuân và đôi khi









































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: