heir rights. Again, the focus is entirely on the hazards of the title  dịch - heir rights. Again, the focus is entirely on the hazards of the title  Việt làm thế nào để nói

heir rights. Again, the focus is en

heir rights. Again, the focus is entirely on the hazards of the title owner, rather than on any merits of the user of the land:

. . . the owner may not even realise that a person is encroaching on his or her land. He or she may think that someone is there with permission and it may take an expensive journey to the Court of Appeal to discover whether or not this is so. (For a striking recent illustration, see J. A. Pye (Oxford) Ltd v. Graham [2001] EWCA Civ 117; [2001] 2 WLR 1293, below, paragraph 14.1, where the issue was whether what had initially been possession under licence (in that case a grazing licence) had ceased to be so.) In none of these examples is a person in any true sense sleeping on his or her rights. Furthermore, even if a landowner does realise that someone – typically a neighbour – is encroaching on his or her land, he or she may be reluctant to take issue over the incursion, particularly if it is comparatively slight. He or she may not wish to sour relations with the neighbour and is, perhaps, afraid of the consequences of so doing. It may not only affect relations with the neighbour but may also bring opprobrium upon him or her in the neighbourhood. In any event, even if the policy against allowing stale claims is sound, the consequences of it under the present law – the loss for ever of a person’s land – can be extremely harsh and have been judicially described as disproportionate.

It is difficult to see how the facts in the J. A. Pye (Oxford) case can be said to justify any of these observations, and again surprising to find the Court of Appeal’s conclusion, in the same case, that the operation of the law is not harsh and disproportionate, passed over in silence in favour of Neuberger J’s view that it is.

Stale claims in registered land

However, the kernel of the Law Commission and Land Registry necessary evil argument is that, even if – contrary to their apparent view – adverse possession is justifiable in relation to unregistered land because it furthers the policy of dis-allowing stale claims, the justification is removed in registered land. The implica-tion is that claims never stale in registered land because we always know who the landowner is.

This claim is frequently made9 but it is not immediately obvious why it should be true. In unregistered land, disputes about the identity of the paper title holder have not been particularly common, at least over the last century when unregistered conveyanc-ing has been relatively efficient, if not swift. It is not usual for adverse possessors to claim that title was in fact transferred to them by deeds now lost, or that for some other reason they actually do hold the paper title. In most reported adverse possession cases the identity of the paper owner is not in issue. Registration of title ensures that a person who relies on her paper title as entitling her to evict a possessor, can never be defeated by a claim that at some time in the past title was transferred to the possessor or a predecessor by deeds that are now lost. However, it settles no questions of significance


See, for example, Martin Dockray, ‘Why Do We Need Adverse Possession’? (1985) Conveyancer 272, where, however, the issue is fully explored.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
heir rights. Again, the focus is entirely on the hazards of the title owner, rather than on any merits of the user of the land:. . . the owner may not even realise that a person is encroaching on his or her land. He or she may think that someone is there with permission and it may take an expensive journey to the Court of Appeal to discover whether or not this is so. (For a striking recent illustration, see J. A. Pye (Oxford) Ltd v. Graham [2001] EWCA Civ 117; [2001] 2 WLR 1293, below, paragraph 14.1, where the issue was whether what had initially been possession under licence (in that case a grazing licence) had ceased to be so.) In none of these examples is a person in any true sense sleeping on his or her rights. Furthermore, even if a landowner does realise that someone – typically a neighbour – is encroaching on his or her land, he or she may be reluctant to take issue over the incursion, particularly if it is comparatively slight. He or she may not wish to sour relations with the neighbour and is, perhaps, afraid of the consequences of so doing. It may not only affect relations with the neighbour but may also bring opprobrium upon him or her in the neighbourhood. In any event, even if the policy against allowing stale claims is sound, the consequences of it under the present law – the loss for ever of a person’s land – can be extremely harsh and have been judicially described as disproportionate.It is difficult to see how the facts in the J. A. Pye (Oxford) case can be said to justify any of these observations, and again surprising to find the Court of Appeal’s conclusion, in the same case, that the operation of the law is not harsh and disproportionate, passed over in silence in favour of Neuberger J’s view that it is.Stale claims in registered landHowever, the kernel of the Law Commission and Land Registry necessary evil argument is that, even if – contrary to their apparent view – adverse possession is justifiable in relation to unregistered land because it furthers the policy of dis-allowing stale claims, the justification is removed in registered land. The implica-tion is that claims never stale in registered land because we always know who the landowner is.This claim is frequently made9 but it is not immediately obvious why it should be true. In unregistered land, disputes about the identity of the paper title holder have not been particularly common, at least over the last century when unregistered conveyanc-ing has been relatively efficient, if not swift. It is not usual for adverse possessors to claim that title was in fact transferred to them by deeds now lost, or that for some other reason they actually do hold the paper title. In most reported adverse possession cases the identity of the paper owner is not in issue. Registration of title ensures that a person who relies on her paper title as entitling her to evict a possessor, can never be defeated by a claim that at some time in the past title was transferred to the possessor or a predecessor by deeds that are now lost. However, it settles no questions of significance

See, for example, Martin Dockray, ‘Why Do We Need Adverse Possession’? (1985) Conveyancer 272, where, however, the issue is fully explored.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
quyền thừa kế. Một lần nữa, trọng tâm là hoàn toàn vào sự nguy hiểm của các chủ sở hữu danh hiệu, chứ không phải trên bất kỳ giá trị của người sử dụng đất:. . . chủ sở hữu có thể không nhận ra rằng một người đang xâm lấn vào đất của mình. Anh ta hoặc cô ta có thể nghĩ rằng một người nào đó là có được sự cho phép và có thể mất một hành trình tốn kém để Tòa án cấp phúc thẩm để khám phá hay không này là như vậy. (Đối với một minh họa nổi bật gần đây, xem JA Pye (Oxford) Ltd v Graham [2001] EWCA Civ 117;. [2001] 2 WLR 1293, dưới đây, đoạn 14.1, nơi mà vấn đề là liệu những gì ban đầu đã được sở hữu theo giấy phép (trong trường hợp đó một giấy phép chăn thả) đã không còn là như vậy.) Trong không ai trong số những ví dụ này là một người trong bất kỳ ngủ đúng nghĩa về quyền lợi của mình. Hơn nữa, ngay cả khi chủ đất không nhận ra rằng một người nào đó - thường là một người hàng xóm - đang xâm lấn vào đất của mình, anh ta hoặc cô ấy có thể không muốn đưa vấn đề trên chúng xâm nhập, đặc biệt là nếu nó là tương đối nhẹ. Anh ta hoặc cô ấy có thể không muốn quan hệ xấu đi với những người hàng xóm và là, có lẽ, sợ những hậu quả của việc làm đó. Nó có thể không chỉ ảnh ​​hưởng đến mối quan hệ với hàng xóm nhưng cũng có thể mang lại xỉ nhục khi anh ta hoặc cô trong khu phố. Trong mọi trường hợp, thậm chí nếu các chính sách chống phép và yêu cầu cũ là âm thanh, hậu quả của nó theo luật pháp hiện nay - những mất mát cho bao giờ đất của một người - có thể cực kỳ khắc nghiệt và đã được mô tả về mặt pháp lý là không cân xứng. Thật khó để xem làm thế nào các sự kiện trong trường hợp JA Pye (Oxford) có thể nói để biện minh cho bất kỳ của những quan sát, và một lần nữa ngạc nhiên khi thấy các Tòa án kết luận phúc thẩm, trong trường hợp tương tự, rằng các hoạt động của luật pháp là không khắc nghiệt và không cân xứng, thông qua . qua trong im lặng ủng hộ quan điểm Neuberger J của nó là yêu cũ trong đất được đăng ký Tuy nhiên, hạt nhân của Ủy Ban Luật và Registry Land lập luận ác cần thiết là, ngay cả khi - ngược lại với quan điểm rõ ràng của họ - sở hữu bất lợi là chính đáng liên quan để đất không đăng ký vì nó làm tăng thêm các chính sách của dis-cho phép và yêu cầu cũ, sự biện minh được loại bỏ trong đất được đăng ký. Các implica-tion là tuyên bố không bao giờ cũ trong đất được đăng ký bởi vì chúng tôi luôn biết những người chủ đất. Tuyên bố này là thường xuyên made9 nhưng nó không phải là ngay lập tức rõ ràng lý do tại sao nó phải là sự thật. Trong đất chưa đăng ký, tranh chấp về bản sắc của chủ Bằng giấy đã không được đặc biệt phổ biến, ít nhất là trong thế kỷ trước khi chưa đăng ký conveyanc-ing đã tương đối hiệu quả, nếu không nhanh chóng. Nó không phải là bình thường đối với người sở hữu bất lợi cho yêu cầu bồi thường danh hiệu đó đã được thực tế chuyển giao cho họ bằng những hành động bây giờ bị mất, hoặc vì một lý do khác mà họ thực sự làm chức danh giấy. Trong báo cáo nhiều trường hợp bất lợi sở hữu danh tính của người sở hữu giấy không phải là trong vấn đề. Đăng ký danh hiệu đảm bảo rằng một người dựa trên tiêu đề bài báo của mình như là doanh nghiệp được quyền của mình để đuổi một người chiếm hữu, không bao giờ có thể bị đánh bại bởi một tuyên bố rằng tại một số thời gian trong tiêu đề quá khứ đã được chuyển giao cho người sở hữu hoặc người tiền nhiệm của những hành động mà bây giờ bị mất . Tuy nhiên, nó giải quyết không có câu hỏi về ý nghĩa Xem, ví dụ, Martin Dockray, 'Tại sao Chúng tôi Cần Hiệp bất lợi'? (1985) 272 tờ chuyển nhượng, ở đâu, tuy nhiên, vấn đề này sẽ được tìm hiểu đầy đủ.













đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: