DivorceDivorce from Manus Marriage[edit]Divorce, like marriage, change dịch - DivorceDivorce from Manus Marriage[edit]Divorce, like marriage, change Việt làm thế nào để nói

DivorceDivorce from Manus Marriage[

Divorce
Divorce from Manus Marriage[edit]
Divorce, like marriage, changed and evolved throughout Roman history. As the centuries passed and ancient Rome became more diversified, the laws and customs of divorce also changed and became more diversified to include the customs and beliefs of all the different people. Divorce had always been a common occurrence in Rome and from the beginning of ancient law in Rome men had the possibility of divorcing their wives.[35] Although this custom was usually reserved for serious marital faults, such as adultery, making copies of the household keys, consuming wine, or infertility, it could be employed by a husband at any time.[36] For many centuries only husbands had this privilege but wives were finally included in this process and given permission to divorce their husbands as Rome entered into the classical age.[35]

Since marriage was often used as a political tool in ancient Rome, especially in the upper classes, divorces were common when new political opportunities presented themselves. When a new opportunity arose, a man or woman might divorce their current spouse and marry a new one. A man or woman could form valuable family ties through their various marriages and divorces to different families.[36] A motivated man or woman might marry and divorce a couple times in their lifetime if they thought it to their advantage.[36]

One of the main reasons for divorce, besides serious marital fault, was a desire to no longer remain married to a spouse.[35] Since one of the defining characteristics of marriage was a will to be married and an attitude of regarding one another as husband or wife, the marriage ended when the will or attitude ended.[35] A husband or wife would notify their spouse that they no longer desired to be married and the marriage would end. It is interesting to note that only one spouse’s will was required for a divorce and that a divorce was still final even if the other spouse did not receive the notice of divorce.[35] All that mattered was that one spouse wanted it to end, and it ended.

Divorce in ancient Rome was usually a private affair and only the parties involved were notified of it. A divorce did not have to be recognized or ratified by the church or state and no public record was kept of a divorce.[35] The lack of divorce records often led to some confusion with the numerous marriages and divorces going on.[35]

One of the main components of a marriage was the exchange of the dowry between the husband and the wife or the wife’s guardian. This would sometimes lead to disputes when the marriage ended because both parties wanted to claim the dowry. It became an established custom that if the wife were not at fault for the ending of the marriage, then she was able to reclaim her dowry.[35] This would often happen if the husband had committed offenses during the marriage, such as adultery. Since either a husband or a wife could initiate a divorce, it became understood that if the wife wanted the divorce and there were children involved, then a husband could have some claim on the dowry based on the children.[35]

Divorce from Free Marriage[edit]
The Manus Marriage custom ended in the 1st century BCE and the Free Marriage divorce emerged. With this, the reasons for any divorce became irrelevant. Either spouse could leave a marriage at any point. Property during a marriage was kept separate under Roman Law, and this left only the dowry in common. In cases of adultery, husbands got to keep a portion of the dowry, but without the involvement of adultery women would take most if not all of their dowry with them, as well as their personal property. However, the woman had to get permission from the government to have a divorce, while the man did not.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
DivorceDivorce from Manus Marriage[edit]Divorce, like marriage, changed and evolved throughout Roman history. As the centuries passed and ancient Rome became more diversified, the laws and customs of divorce also changed and became more diversified to include the customs and beliefs of all the different people. Divorce had always been a common occurrence in Rome and from the beginning of ancient law in Rome men had the possibility of divorcing their wives.[35] Although this custom was usually reserved for serious marital faults, such as adultery, making copies of the household keys, consuming wine, or infertility, it could be employed by a husband at any time.[36] For many centuries only husbands had this privilege but wives were finally included in this process and given permission to divorce their husbands as Rome entered into the classical age.[35]Since marriage was often used as a political tool in ancient Rome, especially in the upper classes, divorces were common when new political opportunities presented themselves. When a new opportunity arose, a man or woman might divorce their current spouse and marry a new one. A man or woman could form valuable family ties through their various marriages and divorces to different families.[36] A motivated man or woman might marry and divorce a couple times in their lifetime if they thought it to their advantage.[36]One of the main reasons for divorce, besides serious marital fault, was a desire to no longer remain married to a spouse.[35] Since one of the defining characteristics of marriage was a will to be married and an attitude of regarding one another as husband or wife, the marriage ended when the will or attitude ended.[35] A husband or wife would notify their spouse that they no longer desired to be married and the marriage would end. It is interesting to note that only one spouse’s will was required for a divorce and that a divorce was still final even if the other spouse did not receive the notice of divorce.[35] All that mattered was that one spouse wanted it to end, and it ended.Divorce in ancient Rome was usually a private affair and only the parties involved were notified of it. A divorce did not have to be recognized or ratified by the church or state and no public record was kept of a divorce.[35] The lack of divorce records often led to some confusion with the numerous marriages and divorces going on.[35]One of the main components of a marriage was the exchange of the dowry between the husband and the wife or the wife’s guardian. This would sometimes lead to disputes when the marriage ended because both parties wanted to claim the dowry. It became an established custom that if the wife were not at fault for the ending of the marriage, then she was able to reclaim her dowry.[35] This would often happen if the husband had committed offenses during the marriage, such as adultery. Since either a husband or a wife could initiate a divorce, it became understood that if the wife wanted the divorce and there were children involved, then a husband could have some claim on the dowry based on the children.[35]Divorce from Free Marriage[edit]The Manus Marriage custom ended in the 1st century BCE and the Free Marriage divorce emerged. With this, the reasons for any divorce became irrelevant. Either spouse could leave a marriage at any point. Property during a marriage was kept separate under Roman Law, and this left only the dowry in common. In cases of adultery, husbands got to keep a portion of the dowry, but without the involvement of adultery women would take most if not all of their dowry with them, as well as their personal property. However, the woman had to get permission from the government to have a divorce, while the man did not.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Ly hôn
ly dị từ Manus Hôn nhân [sửa]
ly dị, giống như hôn nhân, thay đổi và phát triển trong suốt lịch sử La Mã. Khi các thế kỷ trôi qua và La Mã cổ đại đã trở thành đa dạng hơn, pháp luật và phong tục ly hôn cũng thay đổi và trở nên đa dạng hơn để bao gồm các phong tục và tín ngưỡng của tất cả những người khác nhau. Ly hôn luôn là một sự xuất hiện phổ biến ở Rome và từ đầu của luật cổ ở Rome người đàn ông có khả năng ly dị vợ của họ. [35] Mặc dù phong tục này thường được dành cho những lỗi lầm trong hôn nhân nghiêm trọng, chẳng hạn như ngoại tình, làm cho các bản sao của các hộ gia đình phím, tiêu thụ rượu vang, hoặc vô sinh, nó có thể được sử dụng bởi một người chồng bất cứ lúc nào. [36] Trong nhiều thế kỷ chỉ chồng có đặc quyền này nhưng người vợ cuối cùng cũng đã được bao gồm trong quá trình này và cho phép ly dị chồng mình như Rome nhập vào tuổi cổ điển. [35] Kể từ khi kết hôn thường được sử dụng như một công cụ chính trị ở Rome cổ đại, đặc biệt là trong tầng lớp thượng lưu, ly hôn đã được phổ biến khi cơ hội chính trị mới thể hiện bản thân. Khi một cơ hội mới nảy sinh, một người đàn ông hay phụ nữ có thể ly dị vợ, chồng hiện tại của họ và kết hôn với một cái mới. Một người đàn ông hoặc phụ nữ có thể hình thành các mối quan hệ gia đình có giá trị thông qua các cuộc hôn nhân khác nhau của họ và ly hôn để gia đình khác nhau. [36] Một người đàn ông có động cơ hoặc người phụ nữ có thể kết hôn và ly hôn một vài lần trong cuộc đời của họ nếu họ nghĩ rằng nó có lợi cho họ. [36] Một trong những lý do chính cho ly hôn, bên cạnh đó là lỗi hôn nhân nghiêm trọng, là một mong muốn không còn duy trì kết hôn với một người khác. [35] Vì một trong những đặc điểm xác định của hôn nhân là một ý chí để được kết hôn và có một thái độ của liên quan đến nhau như chồng hoặc vợ, cuộc hôn nhân đã chấm dứt khi chúc hoặc thái độ kết thúc. [35] Một người chồng hoặc vợ sẽ thông báo cho người phối ngẫu của họ rằng họ không còn mong muốn được kết hôn và hôn nhân sẽ kết thúc. Nó là thú vị để lưu ý rằng sẽ chỉ có một người phối ngẫu đã được yêu cầu xin ly hôn và ly hôn vẫn còn thức ngay cả khi người kia đã không nhận được thông báo ly hôn. [35] Tất cả những gì quan trọng ấy là một người phối ngẫu muốn nó kết thúc, và nó đã kết thúc. Ly hôn trong Rome cổ đại thường là một chuyện riêng tư và chỉ có các bên liên quan đã được thông báo của nó. Việc ly hôn không có được công nhận hoặc phê chuẩn bởi các nhà thờ hay nhà nước và không có hồ sơ nào được lưu giữ trong một vụ ly dị. [35] Việc thiếu các hồ sơ ly dị thường dẫn đến một số nhầm lẫn với vô số các cuộc hôn nhân và ly dị xảy ra. [35] Một trong những thành phần chính của một cuộc hôn nhân là sự trao đổi của hồi môn giữa người chồng và người vợ hoặc người giám hộ của người vợ. Điều này đôi khi sẽ dẫn đến tranh chấp khi các cuộc hôn nhân kết thúc vì cả hai bên đều muốn đòi của hồi môn. Nó đã trở thành một phong tục thành lập rằng nếu người vợ không có lỗi cho sự kết thúc của cuộc hôn nhân, sau đó cô đã có thể đòi lại của hồi môn của mình. [35] Điều này thường sẽ xảy ra nếu người chồng có hành vi phạm tội đã cam kết trong hôn nhân, chẳng hạn như ngoại tình. Kể từ khi một trong hai người chồng hay người vợ có thể khởi xướng một cuộc ly dị, nó trở nên hiểu rằng nếu người vợ muốn ly hôn và có được trẻ em tham gia, sau đó một người chồng có thể có một số yêu cầu về của hồi môn dựa trên trẻ em. [35] ly hôn từ Free Hôn nhân [sửa] Các Manus Hôn nhân tùy chỉnh đã kết thúc trong thế kỷ 1 trước Công nguyên và ly hôn miễn phí Hôn nhân nổi lên. Với điều này, lý do cho bất kỳ ly hôn đã trở thành không liên quan. Vợ hoặc chồng có thể để lại một cuộc hôn nhân bất cứ lúc nào. Tài sản trong một cuộc hôn nhân được lưu giữ riêng biệt theo Luật La Mã, và điều này chỉ còn lại của hồi môn chung. Trong trường hợp ngoại tình, người chồng phải giữ một phần của hồi môn, nhưng mà không có sự tham gia của phụ nữ ngoại tình sẽ mất hầu hết nếu không phải tất cả của hồi môn của mình với họ, cũng như tài sản cá nhân của họ. Tuy nhiên, người phụ nữ đã phải nhận được sự cho phép của chính phủ để có một ly hôn, trong khi người đàn ông đã làm không.










đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: