CHAPTER 2: LITERATURE REVIEW2.1. Definition of vocabulary:The words of dịch - CHAPTER 2: LITERATURE REVIEW2.1. Definition of vocabulary:The words of Việt làm thế nào để nói

CHAPTER 2: LITERATURE REVIEW2.1. De

CHAPTER 2: LITERATURE REVIEW
2.1. Definition of vocabulary:
The words of a language, which is perhaps how most people think of vocabulary, and that is correct because vocabulary does deal with words. Yet vocabulary is much more than just single words, as this book will demonstrate. Recent vocabulary studies draw on an understanding of Lexis, the Greek for the word, which in English “refers to all the words in a language, the entire vocabulary of a language” (Barcroft, Sunderman, & Schmitt, 2011, p. 571). So it will probably not surprise you to learn that vocabulary also includes lexical chunks, phrases of two or more words, such as “Good morning” and “Nice to meet you”, which research suggests children and adults learn as single lexical units. Phrases like these involve more than one word, but have a clear, formulaic usage and make up a significant portion of spoken or written English language usage. Also called formulaic sequences (Alali & Schmitt, 2012), they are central to English vocabulary learning and therefore worth teachers’ attention as they teach vocabulary (Lewis, 1993). So vocabulary can be defined as the words of a language, including single items and phrases or chunks of several words which convey a particular meaning, the way individual words do. Vocabulary addresses single lexical items—words with specific meaning(s)—but it also includes lexical phrases or chunks.
Vocabulary refers to the collection of words a particular person, group of people, socioeconomic group, profession, and so on, knows and uses. The technical term for vocabulary is Lexis. The active vocabulary is all the words used expressively (in writing, speaking or signing) and the passive vocabulary is all the words recognized and understood, although not necessarily used expressively. An adult’s passive vocabulary is about one third larger than their active vocabulary (Crystal, 2006).
Vocabulary is the collection of words that an individual knows (Linse, 2005:121). There are some experts who give definitions of vocabulary. Hatch and Brown (1995:1) define that vocabulary as a list of words for a particular language or a list or set of individual word that speakers of a language might use. Furthermore, in Webster Dictionary (1985:1073), vocabulary is defined as a list or collection of words usually alphabetically arranged and explained or lexicon, stock of words use in language or by class, individual, etc. While according to Roget (1980:1036), vocabulary is: a list of words often defined or translated, all the words of language, and specialized expression which are indigenous to a particular field, subject, trade or subculture.
Laufer (1997:54) states that vocabulary learning is at the heart of language learning and language use. In fact, it is what makes the essence of a language. Without vocabularies, speakers cannot convey the meaning and communicate with each other in a particular language.
Vocabulary is central to English language teaching because without sufficient vocabulary students cannot understand others or express their own ideas. Wilkins (1972, page 111-112) wrote that “. . . While without grammar very little can be conveyed, without vocabulary nothing can be conveyed”. This point reflects my experience with different languages; even without grammar, with some useful words and expressions, we can often manage to communicate.
2.2. The arbitrariness of vocabulary:
Why the same concept is reflected, but people said Vietnam is "sách", the Chinese say "Shu", the Japanese say "Hon", and the British say "book"? Obviously, there is no logical relationship between sound obvious "books" with the notion expressed at all. That is the arbitrariness of vocabulary. In short, the arbitrariness of vocabulary is only one expression and what is expressed without any necessary relation, but merely as a conventional group together, when the convention is widely accepted wide, it will be fixed. According to Sáuure (2010), arbitrariness is the most important characteristic of language.
2.3. Lexical categories of vocabulary:
We provide descriptions of the main lexical categories: Noun, Verb, Adjective, Adverb, and Preposition. These categories are called lexical because they carry meaning (have synonyms and antonyms) and, as we'll see in the next chapter, they are the heads of phrases. There are also functional or grammatical categories: Determiner, Auxiliary, Coordinator, and Complementizer. These categories are called grammatical or functional categories since they do not contribute to the meaning of a sentence but determine the syntax of it. They do not function as heads of phrases, but merely as parts or as connectors. I'll refer to them as grammatical categories. Prepositions are a little of both as will be explained in section 1.3, as are pronouns, e.g. it, she, there, which is discussed in section 3.
When languages borrow new words, these will mainly be nouns, verbs, adverbs, and adjectives, i.e. lexical categories. Therefore, the difference between lexical and grammatical is often put in terms of open as opposed to closed categories, the lexical categories being open (new words can be added) and the grammatical ones being closed (new words are not easily added). Section 4 will examine that in a limited way.
2.3.1. What is a lexical category?
A lexical category is a syntactic category of elements that are part of the lexicon of a language. These elements are at the word level. Also known as: part of speech, word class, grammatical category, grammatical class. Lexical categories may be defined in terms of core notions or 'prototypes'. Given forms may or may not fit neatly into one of the categories (see Analyzing lexical categories). The category membership of a form can vary according to how that form is used in discourse (Payne, T. 1997a 32).
2.3.2. Types of lexical:
The five lexical categories are: Noun, Verb, Adjective, Adverb, and Preposition. They carry meaning, and often words with a similar (synonym) or opposite meaning (antonym) can be found. Frequently, the noun is said to be a person, place, or thing and the verb are said to be an event or act. These are semantic definitions. In this chapter, it is shown that semantic definitions are not completely sufficient and that we need to define categories syntactical (according to what they combine with) and morphologically (according to how the words are formed). For example, syntactically speaking, the chair is a noun because it combines with the article (or determiner) the; morphologically speaking, the chair is a noun because it takes a plural ending as in chairs.
2.3.2.1 Nouns (N) and Verbs (V):
A noun, generally indicates a person, place or thing (i.e. This is its meaning). For instance, chair, table, and book are nouns since they refer to things. However, if the distinction between a noun as person, place or thing and a verb as an event or action were the only distinction, certain nouns such as action and destruction would be verbs, since they imply action. These elements are nevertheless seen as nouns. Thus, in (1) and (2), actions and destruction are preceded by the article the, are followed by a phrase starting with a preposition, can be pluralized with an -s, and occur in sentences with verbs (came and caused). As will be shown in chapter 4, their functions in the sentence are also typical for nouns rather than verbs: in (1), actions is part of the subject, and in (2), destruction is part of the object:
Examples:
1. The actions by the government came too late.
2. The hurricane caused the destruction of the villages.
Apart from plural -s, other morphological characteristics of nouns are shown in (3) and (4). Possessives (or genitive case) appears only on nouns, e.g. Jenny in (3), and affixes such as -er and -ism, e.g. writer and postmodernism in (4), are also typical for nouns:
3. Jenny's neighbor always knows the answer.
4. That writer has modernized postmodernism.
Syntactic reasons for calling nouns are that nouns are often preceded by the, as in (1), (2), and (3), or that, as in (4); and that if followed by another noun, there has to be a preposition, such as by in (1) and of in (2), connecting them.
The nouns action and destruction have verbal counterparts, namely act and destroy, and (1) and (2) can be paraphrased as (5) and (6) respectively:
5. The government acted too late.
6. The hurricane destroyed the villages.
Just as nouns cannot always be defined as people or things, verbs are not always acts, even though acted and destroyed are. For instance, the verb be in (7) does not express an action. Hence, we need to add state to the semantic definition of verb, as well as emotion to account for sentences such as (8):
7. The book is red and blue.
8. The book seemed nice (to me).
Some of the morphological characteristics of verbs are that they can express tense, e.g. past in (5), (6), and (8) and present in (7); that the verb ends in -s when it has a third person singular subject (see chapter 4) and is present tense; and that it may have an affix typical for verbs, namely -ize, e.g. in modernized in (4) (note that it is -ise in British English). Syntactically, they can be preceded by an auxiliary and followed by a noun, as in (6), rather than by a preposition and a noun, as in (2). Some of the major differences between nouns and verbs are summarized in table 2.1 below.
In English, nouns can easily be used as verbs and verbs as nouns. Therefore, it is necessary to look at the context in which a word occurs, as in (9), for example, where Shakespeare uses vnckle, i.e. `uncle', as a verb as well as a noun:
9. Shakespeare, Richard II, II, 3, 96 (First Folio edition)
York: Grace me no Grace, nor Vnckle me, I am no Traytors Vnckle; and that word Grace. In a ungracious mouth, is but prophase.
Thus, using the criteria discussed above, the first instance of `uncle' would be a verb since the noun following it do
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
CHƯƠNG 2: VĂN HỌC REVIEW2.1. định nghĩa của từ vựng:Những lời của một ngôn ngữ, có lẽ là cách hầu hết mọi người nghĩ về từ vựng, và đó là chính xác bởi vì từ vựng đối phó với các từ ngữ. Tuy nhiên từ vựng là nhiều hơn chỉ duy nhất từ, như cuốn sách này sẽ chứng minh. Nghiên cứu gần đây từ vựng vẽ trên một sự hiểu biết của Lexis, tiếng Hy Lạp cho word, mà trong tiếng Anh "đề cập đến tất cả các từ trong một ngôn ngữ, từ vựng toàn bộ của một ngôn ngữ" (Barcroft, Sunderman, & Schmitt, 2011, p. 571). Do đó, nó sẽ có lẽ không làm bạn ngạc nhiên để tìm hiểu rằng từ vựng cũng bao gồm các khối từ vựng, các cụm từ của hai hoặc nhiều từ, chẳng hạn như "Good morning" và "Đẹp để đáp ứng bạn", mà nghiên cứu cho thấy trẻ em và người lớn tìm hiểu như là đơn vị duy nhất từ vựng. Các cụm từ như thế này liên quan đến nhiều hơn một từ, nhưng có một cách sử dụng rõ ràng, công thức và tạo nên một phần quan trọng của việc sử dụng ngôn ngữ tiếng Anh nói hoặc viết. Họ cũng được gọi là công thức chuỗi (Alali & Schmitt, 2012), là trung tâm của học tập từ vựng tiếng Anh và do đó giá trị của giáo viên chú ý khi họ dạy cho vốn từ vựng (Lewis, 1993). Do đó, từ vựng có thể được định nghĩa là những lời của một ngôn ngữ, bao gồm cả mục duy nhất và cụm từ hoặc khối vài từ mà truyền đạt một ý nghĩa đặc biệt, cách cá nhân từ làm. Từ vựng địa chỉ duy nhất các mục từ vựng — từ với cụ thể meaning(s)- nhưng nó cũng bao gồm các từ vựng cụm từ hoặc khối.Từ vựng đề cập đến việc thu thập từ một người cụ thể, nhóm người, nhóm kinh tế xã hội, nghề nghiệp, và như vậy, hiểu biết và sử dụng. Thuật ngữ kỹ thuật cho từ vựng là Lexis. Từ vựng hoạt động là tất cả các từ được sử dụng nhiệm (bằng văn bản, nói hoặc đăng) và từ vựng thụ động là tất cả các từ được công nhận và hiểu rõ, mặc dù không nhất thiết phải sử dụng nhiệm. Một người lớn từ vựng thụ động là khoảng một phần ba lớn hơn của từ vựng hoạt động (tinh thể, 2006).Từ vựng là bộ sưu tập từ một cá nhân biết (Linse, 2005:121). Có là một số chuyên gia người cung cấp cho định nghĩa của từ vựng. Hatch và Brown (1995:1) định nghĩa từ vựng mà là một danh sách các từ cho một ngôn ngữ cụ thể hoặc một danh sách, hoặc các thiết lập của cá nhân từ người nói một ngôn ngữ có thể sử dụng. Hơn nữa, trong từ điển Webster (1985:1073), từ vựng được định nghĩa là một danh sách hoặc bộ sưu tập các từ thông thường theo thứ tự ABC sắp xếp và giải thích hoặc lexicon, cổ phiếu của từ sử dụng trong ngôn ngữ hoặc bằng lớp, cá nhân, vv. Trong khi theo Roget (1980:1036), từ vựng là: một danh sách các từ thường được xác định hoặc dịch, tất cả các từ của ngôn ngữ, và biểu hiện chuyên ngành có bản địa để một lĩnh vực cụ thể, chủ đề, thương mại hoặc subculture. Laufer (1997:54) nói rằng từ vựng học tập tại Trung tâm của ngôn ngữ học và ngôn ngữ sử dụng. Trong thực tế, đó là những gì làm cho những tinh túy của một ngôn ngữ. Mà không từ vựng, loa không thể truyền đạt ý nghĩa và giao tiếp với nhau bằng một ngôn ngữ cụ thể. Từ vựng là trung tâm Anh ngữ giảng dạy bởi vì không có đủ vốn từ vựng học sinh không thể hiểu người khác hoặc nhận ý tưởng riêng của họ. Wilkins (1972, trang 111-112) đã viết rằng "... Trong khi không có ngữ pháp rất ít có thể được chuyển tải, mà không có không có gì có thể được chuyển tải từ vựng". Thời điểm này phản ánh kinh nghiệm của tôi với ngôn ngữ khác nhau; mặc dù không có ngữ pháp, với một số hữu ích từ và ngữ, chúng tôi thường có thể quản lý để giao tiếp.2.2. arbitrariness từ vựng: Lý do tại sao khái niệm tương tự được phản ánh, nhưng người ta nói Việt Nam là "sách", người Trung Quốc nói rằng "Thục", người Nhật nói rằng "Hon", và anh nói "cuốn sách"? Rõ ràng, có là không có mối quan hệ hợp lý giữa âm thanh rõ ràng "cuốn sách" với khái niệm thể hiện ở tất cả. Đó là arbitrariness vốn từ vựng. Trong ngắn hạn, arbitrariness từ vựng là chỉ có một biểu hiện và những gì được thể hiện mà không có bất kỳ mối quan hệ cần thiết, nhưng chỉ đơn thuần là một nhóm thông thường với nhau, khi công ước được chấp nhận rộng rãi rộng, nó sẽ được cố định. Theo Sáuure (2010), arbitrariness là đặc tính quan trọng nhất của ngôn ngữ.2.3. từ vựng thể loại của từ vựng: Chúng tôi cung cấp mô tả về các loại từ vựng chính: danh từ, động từ, tính từ, danh từ và giới từ. Các loại này được gọi là từ vựng vì họ mang ý nghĩa (có từ đồng nghĩa và thành ngữ) và, như chúng ta sẽ thấy trong chương kế tiếp, họ là người đứng đầu của cụm từ. Có ở này cũng có chức năng hoặc ngữ pháp chuyên mục: nghĩa, liên minh, điều phối viên, và Complementizer. Các loại này được gọi là ngữ pháp hoặc chức năng thể loại kể từ khi họ không tham gia vào với ý nghĩa của một câu nhưng xác định cú pháp của nó. Họ không hoạt động như là người đứng đầu của cụm từ, nhưng chỉ đơn thuần là bộ phận hoặc là kết nối. Tôi sẽ đề cập đến chúng như ngữ pháp loại. Giới từ là một chút của cả hai như sẽ được diễn tả trong phần 1.3, như là từ, ví dụ như có nó, cô, có, mà được thảo luận trong phần 3.Khi ngôn ngữ mượn từ mới, các chủ yếu sẽ là danh từ, động từ, trạng từ và tính từ, tức là từ vựng thể loại. Do đó, sự khác biệt giữa từ vựng và ngữ pháp thường được đặt trong điều khoản của mở như trái ngược với thể loại đóng cửa, các danh mục từ vựng được mở (từ mới có thể được thêm vào), và những cái ngữ pháp bị đóng cửa (từ mới không dễ dàng bổ sung). Phần 4 sẽ kiểm tra mà theo cách giới hạn.2.3.1. điều gì sẽ là một thể loại từ vựng? Danh mục từ vựng là một thể loại cú pháp của yếu tố là một phần của lexicon một ngôn ngữ. Những yếu tố này là ở cấp độ từ. Cũng được gọi là: một phần của bài phát biểu, từ lớp, thể loại ngữ pháp, ngữ pháp lớp. Thể loại từ vựng có thể được định nghĩa trong điều khoản của khái niệm cốt lõi hoặc 'mẫu'. Cho các hình thức có thể hoặc có thể không phù hợp gọn gàng vào một trong các loại (xem phân tích từ vựng thể loại). Các thành viên thể loại của một hình thức có thể khác nhau tùy theo cách mà hình thức được sử dụng trong discourse (Payne, T. 1997a 32).2.3.2. loại của từ vựng:Năm loại từ vựng: danh từ, động từ, tính từ, danh từ và giới từ. Họ mang theo ý nghĩa, và thường xuyên từ với một tương tự (đồng nghĩa) hoặc đối diện có nghĩa là (từ trái nghĩa) có thể được tìm thấy. Thường xuyên, danh từ được gọi là một người, địa điểm hoặc điều và động từ được gọi là một sự kiện hoặc hành động. Đây là định nghĩa ngữ nghĩa. Trong chương này, nó hiển thị rằng định nghĩa ngữ nghĩa là không hoàn toàn đủ và rằng chúng ta cần phải xác định thể loại syntactical (theo những gì họ kết hợp với) và về mặt hình Thái (theo như thế nào các từ được tạo ra). Ví dụ, cú pháp nói, các ghế là một danh từ bởi vì nó kết hợp với các bài viết (hoặc hạn) các; về mặt hình thái phát biểu, các ghế là một danh từ bởi vì nó có một kết thúc số nhiều như trong ghế.2.3.2.1 mục từ tiếng (N) và động từ (V):Một danh từ, thường chỉ ra một người, địa điểm hoặc điều (tức là đây là ý nghĩa của nó). Ví dụ, ghế, bảng, và cuốn sách là từ tiếng kể từ khi họ là những điều. Tuy nhiên, nếu sự khác biệt giữa một danh từ là người, địa điểm hoặc điều và một động từ là một sự kiện hoặc hành động đã là sự khác biệt duy nhất, một số từ tiếng chẳng hạn như hành động và tiêu hủy sẽ là động từ, kể từ khi họ ngụ ý hành động. Những yếu tố này tuy nhiên được coi là từ tiếng Anh. Vì vậy, hành động tại (1) và (2), và phá hủy được trước bởi bài viết, được theo sau bởi một cụm từ bắt đầu với một giới từ, có thể được pluralized với một -s, và xảy ra trong câu với động từ (đến và gây ra). Như sẽ được hiển thị trong chương 4, các chức năng trong câu được cũng tiêu biểu cho danh từ chứ không phải là động từ: trong (1), hành động là một phần của chủ đề, và trong (2), tàn phá là một phần của các đối tượng: Ví dụ: 1. các hành động của chính phủ xuất hiện quá muộn.2. cơn bão gây ra sự tàn phá của các làng. Ngoài số nhiều -s, các đặc điểm hình thái của danh từ được hiển thị ở (3) và (4). Possessives (hoặc trường hợp cách sở hữu) xuất hiện chỉ trên danh từ, ví dụ như Jenny ở (3), và affixes như - er và - ism, ví dụ như nhà văn và hậu trong (4), cũng là điển hình cho danh từ:3. Jenny của hàng xóm luôn luôn biết câu trả lời.4. mà nhà văn đã hiện đại hóa hậu. Các lý do cú pháp cho gọi điện thoại từ tiếng Anh là từ thường được dẫn trước bởi, như trong (1), (2), và (3), hoặc là, như trong (4); và rằng nếu theo sau là một danh từ, có phải là một giới từ, chẳng hạn như bằng ở (1) và của trong (2), kết nối chúng. Từ hành động và tiêu hủy có đối tác bằng lời nói, cụ thể là hành động và tiêu diệt, và (1) và (2) có thể được diễn giải như là (5) và (6) tương ứng:5. chính phủ hoạt động quá trễ. 6. chiếc hurricane đã tiêu diệt các làng.Cũng giống như danh từ không thể luôn luôn được định nghĩa là người dân hoặc những thứ, động từ là không luôn luôn là hành vi, ngay cả khi hoạt động và bị phá hủy. Ví dụ, động từ trong (7) không thể hiện một hành động. Do đó, chúng ta cần phải thêm nước để định nghĩa ngữ nghĩa của động từ, cũng như cảm xúc vào tài khoản cho câu như (8):7. cuốn sách là màu đỏ và màu xanh. 8. cuốn sách có vẻ đẹp (với tôi). Một số các đặc điểm hình thái của động từ là rằng họ có thể thể hiện căng thẳng, ví dụ như trong quá khứ trong (5), (6), và (8) và hiện tại trong (7); động từ kết thúc bằng -s khi nó có một chủ đề từ người thứ ba (xem chương 4) và là căng thẳng hiện nay; và rằng nó có thể có một phụ tố điển hình cho động từ, cụ thể là - anh, ví dụ như trong hiện đại hóa trong (4) (lưu ý rằng nó là - ise trong tiếng Anh). Cú pháp, họ có thể được trước bởi một liên minh và theo sau bởi một danh từ, như trong (6), chứ không phải bởi một giới từ và một danh từ, như trong (2). Một số khác biệt chính giữa từ và động từ được tóm tắt trong bảng 2.1 dưới đây. Trong tiếng Anh, từ tiếng Anh dễ dàng có thể được sử dụng như động từ và động từ như danh từ. Vì vậy, nó là cần thiết để xem xét bối cảnh trong đó một từ xảy ra, như trong (9), ví dụ, nơi Shakespeare sử dụng vnckle, tức là 'bác', như là một động từ cũng như một danh từ:9. Shakespeare, Richard II, II, 3, 96 (Folio đầu tiên Phiên bản) York: Grace tôi không Grace Vnckle tôi, tôi không có Traytors Vnckle; và từ đó Grace. Trong một miệng xí, là nhưng prophase.Vì vậy, bằng cách sử dụng các tiêu chí thảo luận ở trên, phần đầu tiên của 'bác' sẽ là một động từ kể từ sau danh từ nó làm
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
CHƯƠNG 2: ĐÁNH GIÁ TÀI LIỆU
2.1. Định nghĩa của từ vựng:
Các từ ngữ của một ngôn ngữ, mà có lẽ là cách mà hầu hết mọi người nghĩ về từ vựng, và đó là chính xác bởi vì vốn từ vựng không đối phó với các từ. Tuy nhiên, từ vựng là nhiều hơn chỉ là những từ đơn lẻ, như cuốn sách này sẽ chứng minh. Nghiên cứu từ vựng gần đây vẽ trên sự hiểu biết của Lexis, tiếng Hy Lạp có các từ, mà trong tiếng Anh "đề cập đến tất cả các từ trong một ngôn ngữ, toàn bộ từ vựng của một ngôn ngữ" (Barcroft, Sunderman, & Schmitt, 2011, p. 571) . Vì vậy, nó có thể sẽ không làm bạn ngạc nhiên để học từ vựng mà còn bao gồm những phần từ vựng, cụm từ của hai hoặc nhiều từ, chẳng hạn như "Chào buổi sáng" và "Nice to meet you", trong đó nghiên cứu cho thấy trẻ em và người lớn học đơn vị từ vựng như là duy nhất. Các cụm từ như những liên quan đến nhiều hơn một từ, nhưng có một, sử dụng công thức rõ ràng và tạo nên một phần quan trọng của nói hay viết sử dụng ngôn ngữ tiếng Anh. Cũng được gọi là chuỗi công thức (Alali & Schmitt, 2012), họ là trung tâm của việc học từ vựng tiếng Anh và do đó sự chú ý giá trị của giáo viên khi họ dạy từ vựng (Lewis, 1993). Vì vậy, từ vựng có thể được định nghĩa là những lời của một ngôn ngữ, bao gồm cả các đơn và cụm từ hoặc những phần của một số từ mà có thể mang một ý nghĩa đặc biệt, cách làm từ cá nhân. Địa chỉ vốn từ vựng đơn mục-từ vựng với ý nghĩa cụ thể (s), nhưng nó cũng bao gồm cụm từ vựng hoặc khối.
Vựng chỉ đến một tập các từ một người cụ thể, nhóm người, nhóm kinh tế xã hội, nghề nghiệp, và như vậy, biết và cách sử dụng . Thuật ngữ kỹ thuật cho từ vựng là Lexis. Các từ vựng hoạt động là tất cả các từ được sử dụng expressively (bằng văn bản, nói chuyện hay ký) và từ vựng thụ động là tất cả các từ được công nhận và hiểu rõ, mặc dù không nhất thiết phải sử dụng expressively. Từ vựng thụ động của người lớn là khoảng một phần ba lớn hơn vốn từ vựng tích cực của họ (Crystal, 2006).
Từ vựng là tập hợp các từ mà một cá nhân biết (Linse, 2005: 121). Có một số chuyên gia đã cung cấp cho các định nghĩa của từ vựng. Hatch và Brown (1995: 1) định nghĩa từ vựng đó như là một danh sách các từ trong một ngôn ngữ cụ thể hoặc một danh sách hoặc thiết lập các từ riêng lẻ mà người nói một ngôn ngữ có thể sử dụng. Hơn nữa, trong từ điển Webster (1985: 1073), từ vựng được định nghĩa như là một danh sách hoặc bộ sưu tập các từ thường theo bảng chữ cái được sắp xếp và giải thích hoặc lexicon, cổ phiếu của các từ sử dụng trong ngôn ngữ hoặc bởi lớp, cá nhân, vv Trong khi theo Roget (1980: 1036), từ vựng là:. một danh sách các từ thường được định nghĩa hoặc dịch, tất cả những lời của ngôn ngữ, và biểu chuyên ngành mà bản địa đến một lĩnh vực cụ thể, chủ đề, thương mại hoặc subculture
Laufer (1997: 54) cho rằng việc học từ vựng là tại trung tâm của việc học ngôn ngữ và sử dụng ngôn ngữ. Trong thực tế, đó là những gì làm cho bản chất của một ngôn ngữ. Nếu không có từ vựng, loa không thể chuyển tải được ý nghĩa và giao tiếp với nhau bằng một ngôn ngữ cụ thể.
Từ vựng là trung tâm giảng dạy tiếng Anh bởi vì không có đủ sinh viên vốn từ vựng không thể hiểu người khác hoặc thể hiện ý tưởng của mình. Wilkins (1972, trang 111-112) đã viết rằng ". . . Trong khi không có ngữ pháp rất ít có thể được chuyển tải, mà không có từ vựng không có gì có thể được chuyển tải ". Điểm này phản ánh kinh nghiệm của tôi với ngôn ngữ khác nhau; thậm chí không có ngữ pháp, với một số từ và biểu thức hữu ích, chúng ta có thể thường xuyên quản lý để giao tiếp.
2.2. Các tùy tiện của từ vựng:
Tại sao cùng một khái niệm được phản ánh, nhưng mọi người nói rằng Việt Nam là "sách", người Trung Quốc nói "Shu", người Nhật nói "Hon", và người Anh nói "cuốn sách"? Rõ ràng, không có mối quan hệ hợp lý giữa các âm thanh rõ ràng "sách" với khái niệm thể hiện ở tất cả. Đó là sự tùy tiện của từ vựng. Trong ngắn hạn, tùy tiện của từ vựng chỉ là một biểu hiện và những gì được thể hiện mà không cần bất kỳ mối quan hệ cần thiết, mà chỉ là một nhóm thông thường với nhau, khi ước được chấp nhận rộng rãi rộng, nó sẽ được cố định. Theo Sáuure (2010), tùy tiện là đặc tính quan trọng nhất của ngôn ngữ.
2.3. Danh mục từ vựng của từ vựng:
Chúng tôi cung cấp các mô tả của các loại từ vựng chính: Danh từ, động từ, tính từ, trạng, và Preposition. Các loại này được gọi là từ vựng bởi vì chúng mang ý nghĩa (có từ đồng nghĩa và trái nghĩa) và, như chúng ta sẽ thấy trong các chương tiếp theo, họ là những người đứng đầu của các cụm từ. Ngoài ra còn có loại chức năng hoặc ngữ pháp: determiner, phụ trợ, điều phối viên, và Complementizer. Các loại này được gọi là loại ngữ pháp chức năng kể từ khi họ không đóng góp cho ý nghĩa của một câu nhưng xác định cú pháp của nó. Họ không có chức năng như đầu của cụm từ, mà chỉ đơn thuần là các bộ phận hoặc như kết nối. Tôi sẽ gọi chúng là loại ngữ pháp. Giới từ là một chút của cả hai sẽ được giải thích trong phần 1.3, như là đại từ, ví dụ như nó, cô ấy, có, được thảo luận trong phần 3.
Khi ngôn ngữ vay mượn từ vựng mới, những chủ yếu sẽ được các danh từ, động từ, trạng từ, tính từ , tức là loại từ vựng. Vì vậy, sự khác biệt giữa các từ vựng và ngữ pháp thường được đặt trong điều khoản mở như trái ngược với loại đóng cửa, các loại từ vựng đang được mở (từ mới có thể được thêm vào) và những cái ngữ pháp bị đóng cửa (từ mới không dễ dàng thêm vào). Phần 4 sẽ xem xét rằng trong một cách hạn chế.
2.3.1. Một thể loại từ vựng là gì?
Một loại từ vựng là một phạm trù ngữ nghĩa của các yếu tố đó là một phần của từ vựng của một ngôn ngữ. Những yếu tố này đang ở mức từ. Còn được gọi là: một phần của bài phát biểu, lớp học chữ, loại ngữ pháp, lớp học ngữ pháp. Danh mục từ vựng có thể được định nghĩa theo quan niệm cốt lõi hoặc 'mẫu'. Hình thức nhất định có thể hoặc không thể được sắp xếp vào một trong các loại (xem Phân tích danh mục từ vựng). Các thể loại thành viên của một hình thức có thể thay đổi tùy theo cách thức được sử dụng trong ngôn (Payne, T. 1997a 32).
2.3.2. Các loại từ vựng:
Các năm loại từ vựng: Danh từ, động từ, tính từ, trạng, và Preposition. Họ mang ý nghĩa, và thường từ với một tương tự (từ đồng nghĩa) hay ý nghĩa đối diện (trái nghĩa) có thể được tìm thấy. Thường xuyên, danh từ được cho là một người, địa điểm, hoặc điều và động từ được cho là một sự kiện hoặc hành động. Đây là những định nghĩa ngữ nghĩa. Trong chương này, nó cho thấy rằng định nghĩa ngữ nghĩa không hoàn toàn đầy đủ và rằng chúng ta cần phải xác định loại cú pháp (theo những gì mà họ kết hợp với) và hình thái (theo cách các từ được hình thành). Ví dụ, cú pháp nói, chủ trì là một danh từ vì nó kết hợp với các bài báo (hoặc determiner) các; hình thái nói, chủ trì là một danh từ vì nó có một kết thúc có số nhiều như trong ghế.
2.3.2.1 Những danh từ (N) và động từ (V):
Một danh từ, thường chỉ một người, nơi chốn hay đồ vật (ví dụ Đây là ý nghĩa của nó). Ví dụ, ghế, bảng, và cuốn sách là danh từ kể từ khi họ đề cập đến điều này. Tuy nhiên, nếu sự phân biệt giữa một danh từ như người, địa điểm hoặc điều và một động từ như một sự kiện hoặc hành động là sự khác biệt duy nhất, danh từ nào đó chẳng hạn như hành động hủy diệt và sẽ là động từ, kể từ khi chúng ám chỉ hành động. Những yếu tố này vẫn được coi là danh từ. Như vậy, trong (1) và (2), hành động và sự hủy diệt trước bởi bài viết này, được theo sau bởi một cụm từ bắt đầu bằng một giới từ, có thể được số nhiều với một -s, và xảy ra trong câu với động từ (đến và gây ra) . Như sẽ được trình bày trong chương 4, chức năng của mình trong câu cũng là tiêu biểu cho danh từ chứ không phải là động từ: trong (1), hành động này là một phần của đối tượng, và trong (2), phá là một phần của các đối tượng:
Ví dụ:
1 . Những hành động của chính phủ đã quá muộn.
2. Các cơn bão gây ra sự phá hủy của các thôn.
Ngoài -s số nhiều, đặc điểm về hình thái khác của danh từ được thể hiện trong (3) và (4). Từ sở hữu (hoặc trường hợp sở hữu cách) chỉ xuất hiện trên danh từ, ví dụ như Jenny trong (3), và affixes như -er và -ism, ví dụ như nhà văn và nghĩa hậu hiện đại trong (4), cũng là tiêu biểu cho danh từ:
3. Hàng xóm của Jenny luôn biết câu trả lời.
4. . Nhà văn đó đã hiện đại hóa hậu hiện đại
lý do cú pháp để gọi là danh từ mà danh từ thường được đặt sau, như trong (1), (2), và (3), hoặc, như trong (4); và rằng nếu theo sau bởi danh từ khác, đó có phải là một giới từ, chẳng hạn như bằng trong (1) và trong (2), kết nối chúng.
Các danh từ hành động và sự hủy diệt có các đối tác bằng lời nói, cụ thể là hành động và tiêu diệt, và (1) và (2) có thể được diễn giải như (5) và (6) lần lượt là:
5. Các chính phủ hành động quá muộn.
6. Cơn bão đã phá hủy ngôi làng.
Chỉ cần như danh từ không thể luôn luôn được xác định là người hay sự vật, động từ thì không luôn luôn hoạt động, mặc dù đã hành động và phá hủy được. Ví dụ, động từ được (7) không thể hiện một hành động. Do đó, chúng ta cần thêm nhà nước để định nghĩa ngữ nghĩa của động từ, cũng như cảm xúc vào tài khoản cho các câu như (8):
7. Cuốn sách này là màu đỏ và màu xanh.
8. . Cuốn sách này có vẻ tốt đẹp (với tôi)
Một số đặc điểm hình thái của động từ được rằng họ có thể thể hiện căng thẳng, ví dụ như trong quá khứ (5), (6) và (8) và hiện tại (7); rằng các động từ kết thúc bằng -s khi nó có một người thứ ba số ít đối tượng (xem chương 4) và có mặt căng thẳng; và rằng nó có thể có một đóng điển hình cho động từ, cụ thể là -ize, ví dụ như trong hiện đại hóa trong (4) (lưu ý rằng nó là -ise trong British English). Cú pháp, họ có thể được bắt đầu bằng một phụ trợ và theo sau bởi một danh từ, như trong (6), chứ không phải bằng một giới từ và một danh từ, như trong (2). Một số khác biệt lớn giữa danh từ và động từ được tóm tắt trong bảng 2.1 dưới đây.
Trong tiếng Anh, danh từ có thể dễ dàng được sử dụng như là các động từ và động từ loại như danh từ. Vì vậy, nó là cần thiết để nhìn vào bối cảnh mà trong đó một từ xảy ra, như trong (9), ví dụ, nơi Shakespeare sử dụng vnckle, tức là 'chú', như một động từ cũng như một danh từ:
9. Shakespeare, Richard II, II, 3, 96 (First Folio edition)
York: Grace tôi không Grace, cũng không Vnckle tôi, tôi không có Traytors Vnckle; và từ đó Grace. Trong một miệng không nhã nhặn, nhưng là prophase.
Như vậy, bằng cách sử dụng các tiêu chí đã thảo luận ở trên, trường hợp đầu tiên của `chú 'sẽ là một động từ vì danh từ theo sau nó làm
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: