His stoic guard did not even offer any reaction. He merely bowed.

His stoic guard did not even offer


His stoic guard did not even offer any reaction. He merely bowed. "I look forward to seeing the pictures, Takaba sama."

Infuriated, Akihito jabbed a finger at Toru's chest. "You are seriously a pain in the ass sometimes," he said and walked out when the elevator doors slid open again.

Akihito entered the BMW, requested Ando to drive him to the hotel Haruhito was in. Out of habit, he took his phone out, unlocked the screen to check for incoming mails and messages. And he found himself staring at the home screen in horror as the word August 2nd in bold lettering stared right back at him.

"SHIT!" he cursed loudly, causing both Ando and Toru to look at him.

"Takaba sama, is there anything wrong?" Ando asked.

It took a moment for Akihito to answer. He dumped the phone on the seat, staring at his guards in horror.

"Takaba sama?" Toru asked, concerned.

"No – nothing," Akihito answered.

He seriously had to think of something fast. Something cost effective and useful. Unless the receiver liked it, Akihito was never fond of buying decorative items as presents. He preferred something usable rather than what he labeled as a piece of junk hogging up space in the apartment.

Akihito was forced to push his thoughts on hold when Ando announced that they had reached the hotel. His brother was already waiting for him at the entrance and at Akihito's suggestion; they went to a family restaurant for lunch.

The siblings exchanged a couple of small talks about work and their parents before Haruhito became quiet.

"Haru-nii?"

Haruhito pushed the plate away. "Akihito, you sure you won't regret being with Asami?"

"Why the sudden question, Haru-nii?"

"I just wanted you to know that it's not easy becoming a yakuza's lover," Haruhito looked away, uncomfortable.

Akihito swallowed the last mouthful of his curry rice and sipped his water. He glanced at his guards, seated a few tables away before looking at his brother again. "Haru-nii, I know the consequences," he murmured.

Haruhito leaned back and sighed. "I won't say anything else, Akihito. But if he ever lay his hands on you –," his brother's eyes became fierce, " – I'm taking you away and I don't give a damn whether he threatens me or not."

"He threatened you?" Akihito gripped his spoon.

Realizing that he had blurted out the wrong word, Haruhito averted his eyes. "No, of course not! Did you think he can threaten your nii-san?"

It was painfully obvious that his brother was lying. Haruhito was nervous, fidgety and he wouldn't look at Akihito when he mentioned Asami.

A few months ago, when his parents came to Tokyo for a visit, he remembered Haruhito looking uncomfortable on day they were scheduled to return to Fukouka. Akihito was naïve to think that his brother and Asami merely chatted when he visited the yakuza at Sion.

It was pointless trying to weed out anything from Haruhito so Akihito didn't even bother trying. Obstinacy was something both brothers unconsciously share. He played the perfect host until it was time for his brother to board the flight.

As Akihito waved at Haruhito, his expression turned grim. Coolly, he slipped into the backseat of the car before ordering Ando to take him home. He'd have a long chat with Asami when he returned from his office.

Xx Business as Usual xX

Toru had never seen Akihito so angry. His master had both fists clenched by his sides as he stared outside the window of the BMW. His face muscles tightened, most probably trying to control his raging anger.

Beside him, Ando kept glancing at the rear mirror, checking Akihito every five seconds or so.

"Takaba sama?" Toru questioned carefully. "Are you all right?"

No reply.

This is getting bad, Toru decided. Akihito had never ignored him before no matter how angry he was. He regretted not eavesdropping on the brothers' conversation earlier at the family restaurant. That was a mistake on his part. He thought after last night, everything should be all right since Akihito seemed to be in high spirits that morning.

As they reached the penthouse, Akihito stormed inside without a backward glance. Toru followed Akihito to the penthouse, watched the photographer fumbled with the keys angrily before slamming the door behind him.

He stood there, staring at the closed door.

"Toru san," Ando called as he stepped out of the elevator. "Is Takaba sama all right?"

Toru leaned against the wall. "No."

"I wonder what Haruhito san said to Takaba sama. I've never seen him so angry," the younger guard said worriedly.

"I think I better inform Kirishima san about this," Toru said, reaching for his phone when he heard Akihito yelled.

"TORU!"

Xx Business as Usual xX

A few minutes earlier

Akihito stormed into the penthouse, furious. He toed off his shoes at the genkan, slamming the keys on the shoe cabinet with such a force that they fell behind the shoe cabinet.

Already in a foul mood, Akihito pushed the shoe cabinet away roughly to retrieve the bunch of keys- and found himself staring at a switch.

Weird, Akihito thought as he stared at the odd-looking switch. Why would Asami install a switch in such a place? Unless it was used to activate something in the penthouse, Akihito couldn't think of a reason why it was there.

He switched it on and waited. There was nothing. He walked into the living room, scanned around. Nothing aroused his suspicions but Akihito wasn't about to give up.

It couldn't be there for no apparent reason.

It was by pure chance that Akihito noticed a tiny red dot from a strange device next to the television. He crouched, examining the round object. Slightly smaller than a 500 yen coin, the device was attached to the small vase of similar color.

Akihito wasn't stupid. As a photographer, he tinkered with many devices before; and the small round device he was currently looking at told him that it was a high-tech security device.

Curling his fingers into fists, Akihito stood up. "TORU!"

Xx Business as Usual xX

"Takaba sama, are you all right?" Toru barged into the living room with a gun in his hands. Ando followed behind his senior and he too, held a gun.

"Did you know about this?" Akihito asked, pointing his finger at the small camera.

The slightly surprised look from Toru answered Akihito's question. "When did you find out?"

For the first time in Toru's position as a guard, he didn't dare to answer his master. He remained silent, infuriating the younger man even more.

"Was the camera switched on when Haru-nii and I were here yesterday?" Akihito raised his voice.

Again, there was silence. Squeezing his eyes in helpless anger, Akihito commanded his guard. "Call Asami and tell your boss that if he doesn't get here in thirty minutes, I'm leaving."

"Takaba sama, please calm down. Don't –," Ando began but he was sternly interrupted by Akihito.

"Shut up, Ando," Akihito commanded and looked at the lanky guard in front of him. "Call the bastard."

Nodding his head, Toru kept his gun, dragging Ando out of the penthouse.

"Toru san, what are we supposed to do now?" Ando asked, his eyes darted at the penthouse door.

"I'll call Asami sama directly," Toru answered, his fingers already fishing for his phone. It rang even before Toru managed to unlock the screen.

"Kirishima san –,"

"Asami sama is on his way. Both of you stand guard at the door," the secretary ordered.

"Understood," he replied before ending the call. He relayed the instructions to Ando.

"Does Asami sama know what happened?"

Toru nodded. "Takaba sama activated the camera just now. Most likely Asami sama had witnessed everything in his office."

Ando gulped. At that moment, he didn't want to think what would happen if his employer and Akihito quarreled.

Xx Business as Usual xX

The wait for his boss to return felt like hours. Toru and Ando did as they were told; both stood in front of the penthouse as they waited for Asami to return from his office at Sion.

Toru checked his wrist watch. Seventeen minutes had passed since Akihito's instructed him to call Asami. Thirteen minutes left before Takaba sama leaves, he thought.

"Toru san," Ando began worriedly. "What if Asami sama cannot make it at the stipulated time?"

"If Asami sama hasn't returned by then, I will go with Takaba sama. You stay back and report –,"

Toru could hardly finish his sentence when the doors of the elevator slid open. Flanked by Suoh and Kirishima, Asami strode out of the car, displeased.

"Asami sama," Toru and Ando greeted simultaneously.

"Toru, how did Akihito find out about the switch?" Asami's voice was icy cool.

The lanky guard bowed before his employer. "My apologies Asami sama, I am unaware how he found out. The shoe cabinet was already pushed aside when I barged in with Ando just now.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Bảo vệ stoic của ông đã không thậm chí cung cấp bất kỳ phản ứng. Ông chỉ đơn thuần là cúi. "Tôi mong muốn được nhìn thấy hình ảnh, Takaba sama."Tức giận, Akihito jabbed một ngón tay của Toru ngực. "Bạn là nghiêm túc một cơn đau ở ass đôi khi," ông nói và đi ra khi cửa ra vào Thang máy trượt mở một lần nữa.Akihito nhập BMW, yêu cầu ông lái xe anh ta để khách sạn Haruhito là trong. Ra khỏi thói quen, ông lấy điện thoại của mình ra, mở khóa màn hình để kiểm tra cho thư đến và tin nhắn. Và ông thấy mình nhìn chằm chằm vào màn hình kinh dị như từ ngày 2 tại đậm lettering stared quay lại ngay lúc anh ta."Thật!" nguyền rủa lớn tiếng, gây ra cả Ando và Toru để nhìn vào anh ta."Takaba sama, là có bất cứ điều gì sai?" Ông yêu cầu.Phải mất một chút thời gian cho Akihito để trả lời. Ông đổ điện thoại trên ghế, nhìn chằm chằm vệ sĩ của mình trong kinh dị vào."Takaba sama?" Toru hỏi, có liên quan."Không-không có gì," Akihito trả lời.Ông nghiêm túc đã phải suy nghĩ của một cái gì đó nhanh. Một cái gì đó chi phí hiệu quả và hữu ích. Trừ khi người nhận thích nó, Akihito đã không bao giờ thích mua các mặt hàng trang trí làm quà. Ông ưa thích một cái gì đó có thể sử dụng chứ không phải là những gì ông có nhãn như là một phần của hogging rác không gian trong nhà.Akihito đã buộc phải đẩy suy nghĩ của mình duy trì khi ông thông báo rằng họ đã đạt đến khách sạn. Anh trai của ông đã chờ đợi cho anh ta ở lối vào và theo đề nghị của Akihito; họ đã đi đến một nhà hàng gia đình để ăn trưa.Các anh chị em trao đổi một số nhỏ nói về công việc và cha mẹ của họ trước khi Haruhito trở nên yên tĩnh."Haru-nii?"Haruhito đẩy các tấm đi. "Akihito, bạn chắc chắn rằng bạn sẽ không hối tiếc với Asami?""Tại sao câu hỏi bất ngờ, Haru-nii?""Tôi chỉ muốn bạn biết rằng nó là không dễ dàng trở thành người yêu của một yakuza," Haruhito nhìn đi, khó chịu.Akihito nuốt miếng cơm cà ri của mình, cuối cùng và sipped nước của ông. Ông glanced tại vệ sĩ của ông, ngồi một vài bảng đi trước khi nhìn anh trai của ông một lần nữa. "Haru-nii, tôi biết những hậu quả," ông murmured.Haruhito cúi trở lại và thở dài. "Tôi sẽ không nói bất cứ điều gì khác, Akihito. Nhưng nếu ông bao giờ đặt tay của mình trên bạn-, "đôi mắt anh trai của ông đã trở thành ác liệt,"-tôi sẽ đưa bạn đi và tôi không cung cấp cho một damn cho dù ông đe dọa tôi hay không.""Ông đe doạ bạn?" Akihito gripped muỗng của mình.Nhận ra rằng ông có blurted ra sai lầm từ, Haruhito ngăn chặn các đôi mắt của mình. "Không, tất nhiên là không! Đã làm bạn nghĩ rằng ông có thể đe dọa của bạn nii-san?"Đó là đau đớn rõ ràng rằng anh trai của ông nói dối. Haruhito là thần kinh, lo ngại và ông sẽ không xem xét Akihito khi ông đề cập đến Asami.Một vài tháng trước đây, khi cha mẹ của ông đã đến Tokyo cho một chuyến thăm, ông nhớ Haruhito tìm kiếm khó chịu trên ngày họ đã được lên kế hoạch để trở về Fukouka. Akihito là ngây thơ để nghĩ rằng anh trai của ông và Asami chỉ đơn thuần là chatted khi ông viếng thăm yakuza tại Sion.Nó là vô nghĩa cố gắng để loại bỏ bất cứ điều gì từ Haruhito để Akihito thậm chí không bận tâm cố gắng. Obstinacy là một cái gì đó cả hai anh em vô thức chia sẻ. Ông chơi máy chủ lưu trữ hoàn hảo cho đến khi nó đã là thời gian cho anh trai của ông để lên chuyến bay.Khi Akihito vẫy tại Haruhito, biểu hiện của mình bật nghiệt ngã. Coolly, ông rơi vào backseat xe trước khi đặt hàng Ando đưa anh ta về nhà. Ông sẽ có một trò chuyện dài với Asami khi ông trở lại từ văn phòng của ông.XX kinh doanh như bình thường xXToru chưa bao giờ thấy Akihito rất tức giận. Thạc sĩ của mình đã có cả hai fists clenched bởi bên của mình như ông stared bên ngoài cửa sổ của BMW. Cơ bắp của mình mặt thắt chặt, hầu hết có thể cố gắng để kiểm soát sự tức giận của mình hoành hành.Bên cạnh anh ta, ông giữ glancing tại phía sau gương, kiểm tra Akihito mỗi 5 giây hoặc lâu hơn."Takaba sama?" Toru đặt câu hỏi một cách cẩn thận. "Chứ?"Không có trả lời.Điều này là nhận được xấu, Toru quyết định. Akihito đã không bao giờ bỏ qua anh ta trước khi không có vấn đề như thế nào tức giận, ông. Ông hối tiếc không nghe trộm cuộc trò chuyện anh em trước đó tại nhà hàng gia đình. Đó là một sai lầm về phía mình. Ông nghĩ rằng sau khi đêm qua, tất cả mọi thứ nên rồi kể từ khi Akihito dường như là trong tinh thần cao rằng buổi sáng.Khi họ đạt đến penthouse, Akihito khi bên trong mà không cần một nháy mắt lạc hậu. Toru theo Akihito để penthouse, theo dõi các nhiếp ảnh gia fumbled với các phím giận dữ trước khi dập cửa phía sau anh ta.Ông đứng đó, nhìn chằm chằm đóng cửa vào."Toru san," ông gọi là khi ông bước ra khỏi Thang máy. "Là Takaba sama chứ?"Toru cúi vào tường. "Số""Tôi tự hỏi những gì Haruhito san nói với Takaba sama. Tôi đã không bao giờ nhìn thấy anh ta rất tức giận,"bảo vệ trẻ nói worriedly."Tôi nghĩ rằng tôi tốt hơn thông báo cho Kirishima san về điều này," Toru nói, đạt cho điện thoại của mình khi ông nghe Akihito hét."TORU!"XX kinh doanh như bình thường xXMột vài phút trước đóAkihito xông vào căn hộ penthouse, tức giận. Ông bộ cánh giày của mình tại genkan, dập các phím trên tủ giày với một lực lượng như vậy rằng họ rơi vào phía sau tủ giày.Đã ở trong một tâm trạng hôi, Akihito đẩy tủ giày đi khoảng để lấy những bó của phím và thấy mình nhìn chằm chằm một chuyển đổi vào.Lạ, Akihito nghĩ như ông stared lúc việc chuyển đổi lẻ. Tại sao nào Asami cài đặt một bộ chuyển mạch ở một nơi như vậy? Trừ khi nó đã được sử dụng để kích hoạt một cái gì đó trong penthouse, Akihito không thể nghĩ ra một lý do tại sao nó đã có.Ông chuyển nó vào và đợi. Có là không có gì. Ông đi vào phòng khách, quét xung quanh. Không có gì đã làm dấy lên mối nghi ngờ của mình nhưng Akihito đã không là về để cho lên.Nó không thể có không có lý do rõ ràng.Nó đã có thể có tinh khiết Akihito nhận thấy một dấu chấm màu đỏ nhỏ từ một thiết bị lạ bên cạnh chương trình truyền hình. Ông cúi, kiểm tra các đối tượng tròn. Hơi nhỏ hơn một đồng xu 500 yên, thiết bị được gắn liền với chiếc bình nhỏ của màu sắc tương tự.Akihito không phải là ngu ngốc. Như là một nhiếp ảnh gia, ông tinkered với nhiều thiết bị trước; và thiết bị nhỏ, tròn, ông hiện nay đã xem xét nói với ông rằng đó là một thiết bị an ninh công nghệ cao.Quăn ngón tay của mình vào nắm tay, Akihito đứng dậy. "TORU!"XX kinh doanh như bình thường xX"Takaba sama, Anh có sao không?" Toru barged vào phòng với một khẩu súng trong tay của mình. Andō theo đằng sau cao cấp của ông và ông cũng giữ một khẩu súng."Bạn có biết về điều này?" Akihito hỏi, trỏ ngón tay của mình vào máy ảnh nhỏ.Hơi ngạc nhiên khi nhìn từ Toru trả lời câu hỏi của Akihito. "Khi bạn đã tìm hiểu?"Lần đầu tiên ở vị trí của Toru là một người bảo vệ, ông đã không dám trả lời chủ của mình. Ông vẫn im lặng, trò người đàn ông trẻ hơn."Được camera bật lên khi Haru-nii và tôi đã ở đây vào ngày hôm nay?" Akihito nâng lên tiếng nói của mình.Một lần nữa, có là sự im lặng. Ép đôi mắt của mình trong sự tức giận vô vọng, Akihito chỉ huy guard của mình. "Gọi Asami và nói với ông chủ của bạn rằng nếu ông không nhận được ở đây trong ba mươi phút, tôi sẽ đi.""Takaba sama, xin vui lòng bình tĩnh. Không-, "Andō bắt đầu nhưng ông sternly bị gián đoạn bởi Akihito."Shut up, Ando," Akihito chỉ huy và xem xét bảo vệ lanky ở phía trước của anh ta. "Gọi tên khốn đó."Nodding đầu của mình, Toru giữ súng của ông, kéo ông ra khỏi căn hộ penthouse."Toru san, những gì là chúng tôi phải làm gì bây giờ?" Ông hỏi, đôi mắt darted cửa căn hộ penthouse."Tôi sẽ gọi cho Asami sama trực tiếp," Toru trả lời, ngón tay của mình đã đánh bắt cá cho điện thoại của mình. Khách sạn rang thậm chí trước khi Toru quản lý để mở khóa màn hình."Kirishima san-,""Asami sama là trên con đường của mình. Cả hai của bạn đứng bảo vệ tại cửa, "bộ trưởng đã ra lệnh."Hiểu," ông trả lời trước khi kết thúc cuộc gọi. Ông chuyển tiếp các hướng dẫn để Ando."Có Asami sama biết những gì đã xảy ra?"Toru gật đầu. "Takaba sama kích hoạt camera chỉ bây giờ. Có khả năng đặt Asami sama đã chứng kiến tất cả mọi thứ trong văn phòng của ông."Andō gulped. Tại thời điểm đó, ông không muốn để suy nghĩ những gì sẽ xảy ra nếu chủ nhân của mình và Akihito cãi.XX kinh doanh như bình thường xXSự chờ đợi cho ông chủ của mình trở lại cảm thấy như giờ. Toru và ông đã làm như họ được cho biết; cả hai đã đứng ở phía trước của penthouse khi họ chờ cho Asami trở về từ văn phòng của ông tại Sion.Toru kiểm tra chiếc đồng hồ cổ tay. Mười bảy tháng đã trôi qua kể từ Akihito của hướng dẫn ông để gọi Asami. Mười ba phút còn lại trước khi Takaba sama lá, ông nghĩ."Toru san," ông bắt đầu worriedly. "Nếu Asami sama không thể làm cho nó vào lúc đó quy định?""Nếu Asami sama đã không quay trở lại sau đó, tôi sẽ đi với Takaba sama. Đừng lưng và báo cáo-, "Toru hầu như không thể kết thúc câu của mình khi cửa Thang máy trượt mở. Hai bên Nanano và Kirishima, Asami strode ra khỏi xe, khó chịu."Asami sama," Toru và ông chào đón cùng một lúc."Toru, làm thế nào đã làm Akihito tìm hiểu về việc chuyển đổi?" Giọng nói của Asami là mát băng giá.Bảo vệ lanky cúi trước khi chủ nhân của mình. "Xin lỗi Asami sama, tôi không biết làm thế nào ông phát hiện ra. Tủ giày đã đẩy sang một bên khi tôi barged với ông chỉ là bây giờ.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Bảo vệ khắc kỷ của ông thậm chí còn không cung cấp bất kỳ phản ứng. Ông chỉ cúi đầu. "Tôi mong muốn được nhìn thấy những hình ảnh, Takaba sama." tức điên lên, Akihito jabbed một ngón tay vào ngực của Toru. "Bạn đang nghiêm túc một cơn đau ở ass đôi khi," ông nói và bước ra khi cửa thang máy trượt mở ra một lần nữa. Akihito vào BMW, yêu cầu Ando để lái xe đưa ông đến khách sạn Haruhito là trong. Trong số thói quen, anh lấy điện thoại của mình ra, mở khóa màn hình để kiểm tra các thư đến và tin nhắn. Và anh thấy mình nhìn chằm chằm vào màn hình chủ trong kinh dị như từ ngày 02 tháng 8 bằng những chữ in đậm nhìn chằm chằm vào anh ta quay lại ngay. "SHIT!" ông ta nguyền rủa ầm ĩ, làm cả hai Ando và Toru nhìn anh. "Takaba sama, có gì sai?" Ando hỏi. Phải mất một chút thời gian cho Akihito để trả lời. Ông đổ điện thoại trên ghế, nhìn chằm chằm vào đội của mình trong nỗi kinh hoàng. "Takaba sama?" Toru hỏi, quan tâm. "Không - không có gì," Akihito trả lời. Ông nghiêm túc đã phải nghĩ ra một cái gì đó nhanh chóng. Một cái gì đó chi phí hiệu quả và hữu ích. Trừ khi người nhận thích nó, Akihito đã không bao giờ thích mua các mặt hàng trang trí làm quà tặng. Ông thích một cái gì đó có thể sử dụng chứ không phải là những gì ông được dán nhãn là một mảnh rác hogging lên không gian trong căn hộ. Akihito đã buộc phải đẩy suy nghĩ của mình về một bên khi Ando thông báo rằng họ đã đạt đến khách sạn. Anh trai của ông đã chờ đợi anh ở lối vào và theo gợi ý của Akihito; họ đã đi đến một nhà hàng gia đình để ăn trưa. Các anh chị em đã trao đổi một vài cuộc đàm phán về công việc nhỏ và cha mẹ của họ trước khi Haruhito trở nên yên tĩnh. "Haru-nii?" Haruhito đẩy tấm đi. "Akihito, bạn chắc chắn rằng bạn sẽ không hối tiếc vì với Asami?" "Tại sao những câu hỏi bất ngờ, Haru-nii?" "Tôi chỉ muốn bạn biết rằng nó không phải dễ dàng trở thành người yêu của một yakuza" Haruhito nhìn đi chỗ khác, không thoải mái. Akihito nuốt miếng cuối cùng của gạo cà ri của mình và nhấm nháp nước của mình. Anh liếc nhìn vệ sĩ của mình, ngồi một vài bảng đi trước khi nhìn vào anh trai của mình một lần nữa. "Haru-nii, tôi biết những hậu quả," anh thì thầm. Haruhito ngả người và thở dài. "Tôi sẽ không nói bất cứ điều gì khác, Akihito Nhưng nếu anh ta đặt tay của mình về bạn -.", Đôi mắt của anh trai mình trở thành gay gắt, "- Tôi sẽ đưa em đi và tôi không thèm cho dù ông đang đe dọa tôi hay không. " "Ông ta đe dọa bạn?" Akihito nắm chặt cái thìa. Nhận ra rằng ông đã thốt ra từ sai, Haruhito ngoảnh mắt. "Không, tất nhiên là không! Anh có nghĩ rằng ông có thể đe dọa nii-san của bạn?" Đó là đau đớn rõ ràng rằng anh trai của ông đang nằm. Haruhito rất lo lắng, bồn chồn và ông sẽ không nhìn Akihito khi ông đề cập Asami. Một vài tháng trước, khi cha mẹ của ông đã đến Tokyo cho một chuyến thăm, ông nhớ Haruhito nhìn khó chịu về ngày họ đã lên kế hoạch để trở lại Fukouka. Akihito là ngây thơ khi nghĩ rằng anh trai và Asami mình chỉ nói chuyện khi ông đến thăm yakuza ở Sion. Nó là vô nghĩa cố gắng để loại bỏ bất cứ điều gì từ Haruhito vậy Akihito thậm chí không bận tâm cố gắng. Sự bướng bỉnh là một cái gì đó cả hai anh em vô thức chia sẻ. Ông chơi máy chủ hoàn hảo cho đến khi nó đã được thời gian cho em trai của mình lên máy bay. Khi Akihito vẫy Haruhito, biểu hiện của anh đã biến ảm đạm. Lạnh lùng, anh trượt vào ghế sau của chiếc xe trước khi đặt hàng Ando để đưa anh ta về nhà. Ông muốn có một cuộc trò chuyện dài với Asami khi ông trở về từ văn phòng của ông. Xx kinh doanh như thông thường xx Toru chưa bao giờ thấy Akihito rất tức giận. Chủ của mình đã có cả hai nắm đấm nắm chặt bởi bên anh khi anh nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ của BMW. Cơ mặt của anh siết chặt, có lẽ hầu hết cố gắng để kiểm soát cơn giận dữ dội của mình. Bên cạnh anh, Ando giữ liếc nhìn gương chiếu hậu, kiểm tra Akihito mỗi năm giây hoặc lâu hơn. "Takaba sama?" Toru đặt câu hỏi một cách cẩn thận. "Có phải tất cả các bạn phải không?" Không có trả lời. Đây là nhận định xấu, Toru quyết định. Akihito đã không bao giờ bỏ qua anh ta trước khi không có vấn đề như thế nào tức giận ông. Ông hối hận vì không nghe trộm vào cuộc trò chuyện của hai anh em trước đó tại nhà hàng gia đình. Đó là một sai lầm về phía mình. Ông nghĩ rằng sau khi đêm qua, tất cả mọi thứ phải được tất cả ngay từ khi Akihito dường như là trong tinh thần cao buổi sáng hôm đó. Khi họ đến những penthouse, Akihito đã xông vào bên trong mà không nhìn lại. Toru tiếp Akihito đến penthouse, xem các nhiếp ảnh gia dò dẫm với các phím một cách giận dữ trước khi đóng sầm cửa lại. Anh đứng đó, nhìn chằm chằm vào cánh cửa đóng kín. "Toru san," Ando gọi khi bước ra khỏi thang máy. "Là Takaba sama tất cả phải không?" Toru dựa vào tường. "Không" "Tôi tự hỏi những gì Haruhito san nói với Takaba sama. Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy rất tức giận," bảo vệ trẻ nói một cách lo lắng. "Tôi nghĩ tôi tốt hơn thông Kirishima san về điều này," Toru nói, với lấy điện thoại của mình khi anh nghe thấy Akihito hét lên. "Toru!" Xx kinh doanh như thông thường xx Một vài phút trước đó Akihito xông vào căn hộ penthouse, tức giận. Ông ngón cởi giày của mình tại genkan, đóng sầm phím trên tủ giày với một lực lượng như vậy mà họ rơi đằng sau tủ giày. Đã có trong một tâm trạng hôi, Akihito đẩy tủ giày đi khoảng để lấy bó keys- và thấy mình nhìn chằm chằm vào một switch. Weird, Akihito nghĩ khi anh nhìn chằm chằm vào các switch lẻ tìm kiếm. Tại sao Asami sẽ cài đặt một chuyển đổi trong một nơi như vậy? Trừ khi nó được sử dụng để kích hoạt một cái gì đó trong căn hộ penthouse, Akihito không thể nghĩ ra một lý do tại sao nó có ở đó. Ông bật nó lên và chờ đợi. Không có gì. Anh bước vào phòng khách, quét xung quanh. Không có gì làm dấy lên những nghi ngờ của mình nhưng Akihito đã không muốn bỏ cuộc. Nó không thể có mặt không có lý do rõ ràng. Đó là bởi cơ hội tinh khiết mà Akihito nhận thấy một chấm đỏ nhỏ xíu từ một thiết bị lạ bên cạnh TV. Anh cúi, kiểm tra các đối tượng tròn. Hơi nhỏ hơn một đồng xu ¥ 500, các thiết bị được gắn vào chiếc bình nhỏ của màu sắc tương tự. Akihito không ngu ngốc. Là một nhiếp ảnh gia, anh bổng chốc với nhiều thiết bị trước; và các thiết bị tròn nhỏ hiện anh đang nhìn nói với anh rằng nó là một thiết bị an ninh công nghệ cao. cong ngón tay lại thành nắm đấm, Akihito đứng lên. "Toru!" Xx Business as Usual XX "Takaba sama, anh có sao không?" Toru đột nhập vào phòng khách với một khẩu súng trong tay. Ando theo sau đàn anh và anh cũng vậy, đã tổ chức một khẩu súng. "Bạn có biết về điều này?" Akihito hỏi, chỉ tay vào máy ảnh nhỏ. Những cái nhìn hơi ngạc nhiên từ Toru đã trả lời câu hỏi của Akihito. "Khi bạn đã tìm ra?" Lần đầu tiên ở vị trí Toru như một người bảo vệ, anh không dám trả lời chủ của mình. Anh vẫn im lặng, phẩn nộ người đàn ông trẻ tuổi hơn. "Có phải camera bật lên khi Haru-nii và tôi có mặt ở đây ngày hôm qua?" Akihito lên giọng. Một lần nữa, đã có sự im lặng. Nặn mắt trong sự tức giận bất lực, Akihito chỉ huy bảo vệ mình. "Gọi Asami và nói với sếp rằng nếu anh ta không có được ở đây trong ba mươi phút, tôi đi đây." "Takaba sama, xin hãy bình tĩnh Không -.," Ando bắt đầu nhưng anh đã lạnh lùng ngắt lời bởi Akihito. " Shut up, Ando, ​​"Akihito chỉ huy và nhìn vào bảo vệ cao lêu nghêu ở phía trước của anh ta. "Gọi tên khốn." Gật đầu, Toru giữ khẩu súng của mình, kéo Ando ra khỏi căn hộ penthouse. "Toru san, những gì chúng ta phải làm gì bây giờ?" Ando hỏi, đôi mắt phóng tại cửa penthouse. "Tôi sẽ gọi Asami sama trực tiếp", Toru trả lời, những ngón tay của ông đã đánh bắt cá cho điện thoại của mình. Nó reo ngay cả trước khi Toru quản lý để mở khóa màn hình. "Kirishima san -" . "Asami sama đang trên đường Cả hai bạn đứng gác ở cửa,". Bộ trưởng đã ra lệnh "Hiểu," ông trả lời trước khi kết thúc cuộc gọi. Ông chuyển tiếp hướng dẫn để Ando. "Có Asami sama biết những gì đã xảy ra?" Toru gật đầu. "Takaba sama kích hoạt máy ảnh chỉ là bây giờ. Nhiều khả năng Asami sama đã chứng kiến tất cả mọi thứ trong văn phòng của ông." Ando nuốt nước bọt. Tại thời điểm đó, ông không muốn nghĩ điều gì sẽ xảy ra nếu sử dụng lao động và Akihito mình cãi nhau. Xx Business as Usual XX Sự chờ đợi cho ông chủ của mình để trả lại cảm thấy như giờ. Toru và Ando đã làm như họ đã nói; cả hai đứng ở phía trước của penthouse khi họ chờ đợi Asami để trở về từ văn phòng của ông tại Sion. Toru kiểm tra đồng hồ đeo tay của mình. Seventeen phút đã trôi qua kể từ khi Akihito lệnh cho ông phải gọi Asami. Mười ba phút còn lại trước khi lá Takaba sama, anh nghĩ. "Toru san," Ando bắt đầu lo lắng. "Nếu Asami sama không thể làm cho nó ở thời gian quy định?" "Nếu Asami sama đã không quay trở lại bởi sau đó, tôi sẽ đi với Takaba sama Bạn ở lại và báo cáo -." Toru khó có thể hoàn thành câu nói của mình khi cánh cửa thang máy trượt mở. Hai bên là Suoh và Kirishima, Asami sải bước ra khỏi xe, không hài lòng. "Asami sama", Toru và Ando chào đón cùng một lúc. "Toru, làm thế nào Akihito tìm hiểu về chuyển đổi không?" Giọng Asami là băng giá lạnh. Người bảo vệ cao lêu nghêu cúi đầu trước khi chủ nhân của mình. "Tôi xin lỗi vì Asami sama, tôi không biết làm thế nào ông phát hiện ra. Các tủ giày đã được đẩy sang một bên khi tôi xông vào với Ando chỉ bây giờ.















































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: