If you are not over 17 please turn right around and go home this fic i dịch - If you are not over 17 please turn right around and go home this fic i Việt làm thế nào để nói

If you are not over 17 please turn

If you are not over 17 please turn right around and go home this fic is not for you.

Disclaimer: I do not own nor am I making any money off of this story or characters. The characters belong to it’s creators, producers, etc.

Maeve sat topside watching the stars twinkle in the black velvet sky. She was alone for the moment, because Dermott had gone off looking for food, Sinbad, Firouz, and Doubar were down in the galley passing the time with a card game. Rongar, the forever vigilant, was at the tiller, and Maeve, who was supposed to be studying her magic books, just couldn’t concentrate. All she kept thinking about was Sinbad, how his body moved on deck today. He had his shirt off, and he was working the rigging. His bronze shoulders were glistening with sweat and she couldn’t keep her eyes off of him. And everyone seemed to notice her staring, all except Sinbad. The jibes from Doubar and Firouz had embarrassed her to the point that she had to go below to her small, stuffy cabin and practically hide from the knowing eyes of her friends. She just didn’t know how much longer she could keep her yearning for Sinbad to herself.

She was so deep in thought that she didn’t hear the footsteps behind her. She didn’t hear her name as the masculine voice floated in the air. The touch on her shoulder made her jump to her feet.

" Maeve, is everything all right?"

Sinbad asked concern etched on his beautiful face. Maeve just stared at him for a moment lost in his beauty. He was so beautiful that even in the moonlight she was mesmerized. She stood giving her head a quick shake back and forth as if it would clear all thought from her head before she answered,

" Yes, Sinbad. Why would you think anything was wrong?" she asked nonchalantly, flipping her vibrant red hair over her shoulder hoping that he wouldn’t catch her staring at him.

" No reason really. It’s just that you were so deep in thought that you didn’t hear me calling you, which for you is out of the norm, so to speak. You’re always on guard, and this is the first time I’ve caught you by surprise."

" You didn’t catch me by surprise, Sinbad. I just chose to ignore you." She playfully hit his chest to let him know that she was joking and not at all serious about what she had said.

" Oh really, okay," he chuckled.

"So I guess you wouldn’t want to come down to the galley and play a game of cards with me, Dubar, and Firouz then? We need a fourth and you’re an excellent card player."

He hoped that she would say yes because lately he hadn’t spent any time with her. And he missed spending time with her. He would much rather spend time alone with her, but he was willing to share her attention with his brother and friend.

" You know, I really don’t feel like playing cards tonight, I have a lot of spells to mesmerize," giving her head a quick shake. She continued, " I mean memorize." She pressed her lips together in a tight line biting down on her top lip, hoping beyond hope that he didn’t catch the slip of her tongue. Because he was truly mesmerizing in the moonlight. The light seemed to dance in his light brown hair, and his blue eyes sparkled brilliantly in the sliver glow.

Sinbad tried not to show his disappointment.

" Okay, maybe next time." He turned to walk away.

" No wait," she said hurriedly.

" You know what? Maybe a break is what I need. Some fun before I have to go back to studying these troublesome spells that don’t seem to want to stay in my head." She gave Sinbad a coy smile.

Sinbad, happy to see that she changed her mind jokingly, shook his head and said, " Women! Always changing their minds. Can’t you ever stick to a decision, woman?"

A smile lit his face, because he knew he just got her with a jab. He was waiting for a retort but all he got was a smirk and a ‘ if you only knew look’. With that, they headed down stairs.

Maeve was the first to enter the galley, hesitantly, because she hadn’t seen Doubar and Firouz since she left their smirking faces this afternoon on the deck. When she entered and looked at them, she knew that she had made a mistake going in there to play a game because she knew that if they hadn’t told Sinbad that she couldn’t keep her eyes off him earlier, then they were definitely going to do it there with her present. Turning and about to walk out, Maeve had forgotten for a moment that Sinbad had been right behind her; she walked in to him full steam, almost knocking them both over. Sinbad put his arms around her to steady both of them. She looked over her shoulder at the two laughing at the table; she knew that she had to leave before anything more embarrassing happened.

" Whoa, Maeve! Where are you heading in such a hurry? The game’s in here." Sinbad pointed to the table with both Firouz and Doubar about to fall laughing to the floor.

" Yeah, Meave. What’s the hurry? Don’t you want to play with us?" Firouz tried to look hurt all the while wiping the tears from his eyes that had formed from laughing at their little ‘secret’.

" Am I missing something?" Sinbad asked quizzically, first looking down at the now red Maeve, then over to his brother, and finally Firouz, who had just erupted again in laughter at his comment.

" Well, I... uhh... I just forgot...that I have to go find Dermott." Maeve stuttered as she tried to get past Sinbad who blocked the doorway. She could feel her temperature rising by the second, not only from embarrassment but also from the close proximity of the one she had love and hungered for, for so long. She felt if she didn’t get out of there soon something was going to happen that she wasn’t looking forward to.

" Please, Sinbad, let me pass," she looked up at him pleadingly.

" Of course, Maeve. Is something bothering you? Is Dermott all right?"

" Dermott?" she asked, not remembering that Dermott was the reason she gave him for her abrupt departure.

" Yes, Dermott. Isn’t that why you’re leaving in such a hurry?"

" Oh yes, Dermott. He’s fine. Nothing to worry about. But I don’t think I am going to play tonight. Sorry, fellas," she threw over her shoulder to Doubar and Firouz.

" Can I pass now?" she asked Sinbad, who just stood there not knowing what had just happened.

" Sure. If there is anything you need to talk about Maeve, you can talk to me, you know."

" Uh, thanks, but right now I need to leave this galley."

" Okay," he stepped aside and watched her practically run above to the top deck.

" What just happened here?" Sinbad asked, a little angry because he had just lost precious time with Maeve over something that he didn’t know anything about.

" What have you two done to Maeve? She ran out of here like a bat out of the underworld."

" It’s nothing, little brother, just a little joke between friends, is all." said Doubar trying to catch his breath.

" That wasn’t nothing, Doubar. I have never seen Maeve like that. By Allah, her face was as red as her hair!"

Saying that had been a mistake, for combined with Sinbad’s curious look, Doubar and Firouz to exploded in laughter again.

" Maybe you should go ask Maeve, little brother."Doubar said in between gasps.

" Fine. I will."

He stomped out of the galley looking for Maeve. He had seen her head up to the deck so he went looking for her.

" Those two, Firouz! Will they never admit their feelings to one another?" Doubar asked, wiping the tears that freely fell down his cheeks.

" I’ll tell you what. I have a plan," he said totally serious now.

" Okay, let’s have it."

" Lets give them a day or two and if they haven’t confessed their undying love for each other, then I say we lock them in Sinbad’s cabin for a couple of hours and see what happens," he said smiling at his friend and fellow conspirator.

" That’s a good idea, Firouz. Why in Allah’s name have we not done that before? But I say why wait? Let’s do it tomorrow."

" Okay, then it’s set. You better let the crew in on it so that none of them let them out."

" Okay, so until tomorrow. We better get some sleep because we will need it. They will not be too happy with us tomorrow."

It was at least two hours before dawn. Sinbad had just finished his shift at the tiller and had headed for his cabin. The moment his cabin door closed three doors opened and three figures poked their heads out into the hallway to make sure the coast was clear. Then two figures snuck into the hall and headed for the third open door.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Nếu bạn không hơn 17 xin vui lòng quay lại ngay và về nhà fic này là không cho bạn.Disclaimer: tôi không sở hữu cũng không phải tôi đang làm cho bất kỳ tiền giảm giá của câu chuyện này hoặc các ký tự. Các nhân vật thuộc về người sáng tạo của nó, nhà sản xuất, vv.Maeve ngồi xem những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời nhung đen cấu trúc thượng tầng. Cô là một mình cho thời điểm này, bởi vì Dermott đã đi tìm kiếm thực phẩm, Sinbad, Firouz, và Doubar đã xuống ở galley qua thời gian với một trò chơi thẻ. Rongar, mãi mãi thận trọng, là lúc tiller, và Maeve, những người đã yêu cầu để nghiên cứu cuốn sách ma thuật của cô, chỉ cần không thể tập trung. Tất cả cô giữ suy nghĩ về là Sinbad, làm thế nào cơ thể của mình di chuyển trên sàn tàu vào ngày hôm nay. Ông đã có áo của mình, và ông đã làm việc gian lận. Vai đồng đã glistening mồ hôi và cô không thể giữ cho đôi mắt của cô tắt của anh ta. Và tất cả mọi người dường như thông báo của mình nhìn chằm chằm, tất cả ngoại trừ Sinbad. Jibes từ Doubar và Firouz có xấu hổ của mình đến mức mà cô đã phải đi bên dưới của cô cabin nhỏ, nghẹt và thực tế ẩn từ mắt bạn bè của cô, hiểu biết. Cô ấy chỉ không biết bao nhiêu lâu hơn cô có thể giữ cô mong muốn cho Sinbad cho mình.Cô ấy thật sâu trong suy nghĩ rằng cô ấy đã không nghe bước chân phía sau của cô. Cô không nghe thấy tên của cô là tiếng nói nam tính lưu hành trong không khí. Liên lạc trên vai của mình làm cho cô ấy nhảy cho đôi chân của mình."Maeve, là tất cả mọi thứ chứ?"Sinbad hỏi mối quan tâm khắc trên khuôn mặt xinh đẹp của mình. Maeve chỉ stared lúc anh ta cho một thời điểm bị mất trong vẻ đẹp của mình. Ông là rất đẹp rằng ngay cả trong ánh trăng cô đã mesmerized. Nó lại cho đầu một lắc nhanh chóng trở lại và ra như thể nó sẽ rõ ràng tất cả nghĩ rằng từ đầu của cô trước khi cô ấy trả lời,"Vâng, Sinbad. Tại sao bạn nghĩ rằng bất cứ điều gì là sai?"cô hỏi thản, flipping tóc đỏ rực rỡ của cô trên vai của cô hy vọng rằng ông sẽ không nắm bắt của cô nhìn chằm chằm vào anh ta."Không có lý do thực sự. Nó chỉ là bạn đã dấn sâu trong suy nghĩ rằng bạn đã không nghe thấy tôi kêu gọi bạn, mà cho bạn là ra khỏi các chỉ tiêu, vì vậy để nói chuyện. Bạn đang luôn luôn trên guard, và đây là lần đầu tiên tôi đã bắt gặp bạn ngạc nhiên.""Bạn không bắt tôi bằng cách bất ngờ, Sinbad. Tôi chỉ đã chọn để bỏ qua bạn." Cô playfully nhấn ngực của mình để cho anh ta biết rằng cô đã nói đùa và không phải ở tất cả nghiêm trọng về những gì cô đã nói."Oh thực sự, chấp nhận được," ông chuckled."Vì vậy, tôi đoán bạn không muốn để đi xuống galley và chơi một trò chơi thẻ với tôi, Dubar, và Firouz sau đó? Chúng ta cần 1/4 và bạn là một cầu thủ thẻ tuyệt vời."Ông hy vọng rằng cô sẽ nói có bởi vì gần đây ông đã không chi tiêu bất cứ lúc nào với cô ấy. Và ông đã bỏ lỡ dành thời gian với cô ấy. Ông nào nhiều thay vì dành thời gian một mình với cô ấy, nhưng ông đã sẵn sàng để chia sẻ sự chú ý của cô với anh trai và bạn bè của mình."Bạn biết, tôi thực sự không cảm thấy như chơi thẻ đêm nay, tôi có rất nhiều phép thuật để thôi miên," cho đầu một lắc nhanh chóng. Nó tiếp tục, "Tôi có nghĩa là ghi nhớ." Cô ép đôi môi của mình với nhau trong một dòng chặt chẽ cắn xuống trên môi hàng đầu của cô, Hy vọng ngoài hope rằng ông đã không nắm bắt trượt lưỡi của mình. Bởi vì ông đã thực sự quyến rũ trong ánh trăng. Ánh sáng dường như khiêu vũ trong mái tóc màu nâu ánh sáng của mình, và đôi mắt màu xanh sparkled rực rỡ trong sáng mảnh.Sinbad đã cố gắng không để hiển thị sự thất vọng của mình."Okay, có lẽ sau thời gian." Ông đã chuyển sang đi."Không có chờ đợi," cô nói nhanh chóng."Bạn biết những gì? Có thể phá vỡ một là những gì tôi cần. Một số thú vị trước khi tôi phải quay trở lại để nghiên cứu những phép thuật phiền hà mà dường như không muốn ở trong đầu của tôi." Cô cho Sinbad một nụ cười coy.Sinbad, vui mừng khi thấy rằng cô đã thay đổi tâm trí của cô đùa, lắc đầu và nói, "phụ nữ! Luôn luôn thay đổi tâm trí của họ. Không thể bạn đã bao giờ dính vào một quyết định, người phụ nữ?"Một nụ cười sáng khuôn mặt của mình, bởi vì ông biết ông chỉ có cô ấy với một cái đâm. Ông đã chờ đợi cho một retort nhưng tất cả các ông đã nhận là nhếch mép và một ' nếu bạn chỉ biết nhìn '. Với điều đó, họ đứng đầu xuống cầu thang.Maeve là người đầu tiên để nhập galley, hesitantly, bởi vì cô đã không nhìn thấy Doubar và Firouz kể từ khi cô còn lại của khuôn mặt smirking buổi chiều này trên boong. Khi cô bước vào và nhìn vào họ, cô ấy biết rằng cô ấy đã làm một sai lầm đi trong đó để chơi một trò chơi bởi vì cô biết rằng nếu họ đã không nói với Sinbad rằng cô không thể giữ cho đôi mắt của mình ra trước đó, sau đó họ chắc chắn sẽ làm điều đó có với hiện tại của mình. Biến và về để đi, Maeve đã quên cho một thời điểm mà Sinbad đã ngay phía sau của cô; cô đi ở với anh ta hơi nước đầy đủ, gần như gõ cả hai trên. Sinbad đặt cánh tay của mình xung quanh cô ổn định cả hai người trong số họ. Cô nhìn qua vai của mình tại hai cười tại bảng; cô ấy biết rằng cô ấy có để lại trước khi bất cứ điều gì nhiều lúng túng đã xảy ra."Whoa, Maeve! Nơi mà bạn nhóm trong một vội vàng? Của trò chơi ở đây." Sinbad chỉ để bàn với cả hai Firouz và Doubar về để rơi cười xuống sàn nhà."Vâng, Meave. Vội vàng là gì? Không bạn muốn chơi với chúng tôi?" Firouz đã cố gắng để nhìn bị thương trong khi lau nước mắt từ đôi mắt của ông đã thành lập từ cười bí mật nhỏ' của họ'."Tôi mất một cái gì đó?" Sinbad hỏi quizzically, lần đầu tiên nhìn Maeve bây giờ màu đỏ, sau đó để anh trai của mình, và cuối cùng Firouz, người đã chỉ nổ ra một lần nữa trong cười lúc bình luận của ông."Vâng, tôi... uhh... Tôi chỉ quên... rằng tôi phải đi tìm Dermott." Maeve stuttered như cô đã cố gắng để vượt qua Sinbad người chặn cửa vào. Cô ấy có thể cảm thấy cô nhiệt độ tăng do thứ hai, không chỉ từ bối rối nhưng cũng từ gần gần nhau của một cô ấy đã có tình yêu và hungered cho, cho nên dài. Cô cảm thấy nếu cô đã không nhận được ra khỏi đó sớm một cái gì đó sẽ xảy ra rằng cô đã không nhìn về phía trước để."Xin vui lòng, Sinbad, cho tôi qua," cô ấy nhìn lên lúc ông pleadingly."Tất nhiên, Maeve. Là một cái gì đó làm phiền bạn? Sao đâu Dermott?""Dermott?" cô yêu cầu, không phải ghi nhớ rằng Dermott là lý do cô cho ông vì sự ra đi đột ngột của cô."Vâng, Dermott. Mà không phải là lý do tại sao bạn đang để lại trong vội vàng như vậy?""Oh có, Dermott. Anh ấy ổn. Không có gì phải lo lắng về. Nhưng tôi không nghĩ rằng tôi sẽ chơi đêm nay. Xin lỗi, anh bạn, "cô đã ném qua vai của mình để Doubar và Firouz."Có thể tôi vượt qua bây giờ?", cô đã hỏi Sinbad, những người chỉ đứng đó không biết những gì đã xảy ra."Chắc chắn. Nếu có bất cứ điều gì bạn muốn nói chuyện về Maeve, bạn có thể nói chuyện với tôi, bạn biết.""Uh, cảm ơn, nhưng ngay bây giờ tôi cần phải để lại này galley.""Được rồi," ông bước sang một bên và theo dõi cô thực tế chạy trên sàn tàu hàng đầu."Những gì chỉ xảy ra ở đây?" Sinbad hỏi, một chút giận dữ vì ông đã mất thời gian quý báu với Maeve trên một cái gì đó mà ông không biết gì về."Những gì có bạn hai thực hiện để Maeve? Cô chạy ra khỏi đây như một con dơi ra khỏi địa ngục.""Nó là gì, em trai, chỉ cần một ít đùa giữa bạn bè, là tất cả.", ông Doubar cố gắng để bắt hơi thở của mình."Đó là không có gì, Doubar. Tôi chưa bao giờ thấy Maeve như thế. Bởi Allah, khuôn mặt của cô là màu đỏ như mái tóc của mình!"Nói điều đó đã là một sai lầm, cho kết hợp với cái nhìn tò mò của Sinbad, Doubar và Firouz để phát nổ trong cười một lần nữa."Có lẽ bạn nên đi hỏi Maeve, em trai."Doubar nói ở giữa gasps."Tốt. Tôi sẽ."Ông giò ra khỏi bếp tìm kiếm Maeve. Ông đã nhìn thấy đầu lên đến tầng do đó, ông đã đi tìm cho cô ấy."Những người hai, Firouz! Sẽ họ không bao giờ thừa nhận cảm xúc của mình với nhau?" Doubar hỏi, lau những giọt nước mắt một cách tự do đã giảm xuống má của mình."Tôi sẽ cho bạn biết những gì. Tôi có một kế hoạch,"ông nói hoàn toàn nghiêm trọng bây giờ."Rồi, chúng ta có nó.""Cho phép cung cấp cho họ một hoặc hai ngày và nếu họ đã không thú nhận tình yêu của họ không chết cho nhau, sau đó tôi nói chúng tôi khóa chúng trong Sinbad của cabin cho một vài giờ và xem những gì sẽ xảy ra," ông nói cười của mình âm mưu người bạn và đồng."Đó là một ý tưởng tốt, Firouz. Tại sao trong tên của Allah chúng ta đã không làm rằng trước khi? Nhưng tôi nói tại sao chờ đợi? Chúng ta hãy làm điều đó vào ngày mai.""Chấp nhận được, sau đó nó được thiết lập. Bạn tốt hơn cho phi đội ở trên nó để không ai trong số họ để cho họ ra.""Được rồi, vì vậy cho đến ngày mai. Chúng tôi tốt hơn nhận được một số giấc ngủ bởi vì chúng tôi sẽ cần nó. Họ sẽ không được quá hạnh phúc với chúng tôi vào ngày mai."Nó đã là ít nhất hai giờ trước khi bình minh. Sinbad vừa kết thúc sự thay đổi của mình tại tiller và đã đứng đầu cho cabin của mình. Thời điểm này đóng cửa cửa cabin của mình ba cửa mở và ba con số poked đầu ra vào hành lang để đảm bảo rằng bờ biển là rõ ràng. Sau đó, hai con số snuck vào hội trường và hướng về mở cửa thứ ba.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Nếu bạn không phải là hơn 17 xin vui lòng chuyển quyền xung quanh và về nhà fic này không phải dành cho bạn. Disclaimer: Tôi không sở hữu cũng không phải tôi đang thực hiện bất kỳ tiền từ câu chuyện này hoặc ký tự. Các nhân vật thuộc về nó của người sáng tạo, nhà sản xuất, vv Maeve Topside ngồi ngắm sao lấp lánh trong bầu trời nhung đen. Cô ấy chỉ có một mình trong thời điểm này, bởi vì Dermott đã đi ra tìm kiếm thức ăn, Sinbad, Firouz, và Doubar giảm trong bếp đi qua thời gian với một trò chơi. Rongar, sự thận trọng mãi mãi, là tại xới, và Maeve, người được cho là được nghiên cứu các sách phép thuật của mình, chỉ cần không thể tập trung. Tất cả các cô cứ nghĩ đến là Sinbad, làm thế nào cơ thể của mình di chuyển trên boong ngày hôm nay. Ông đã có áo sơ mi của mình ra, và ông đã làm việc các gian lận. Vai đồng của ông đã sáng lấp lánh với mồ hôi và cô không thể giữ cho mắt khỏi anh ta. Và tất cả mọi người dường như nhận thấy nhìn chằm chằm cô, tất cả ngoại trừ Sinbad. Các jibes từ Doubar và Firouz có xấu hổ của mình đến mức cô đã phải đi dưới đây để nhỏ, cabin ngột ngạt của mình và thực tế ẩn từ đôi mắt biết người bạn của cô. Cô chỉ không biết bao lâu nữa cô có thể giữ cho khao khát của mình cho Sinbad với chính mình. Cô ấy rất sâu trong suy nghĩ rằng cô không nghe thấy tiếng bước chân phía sau. Cô không nghe thấy tên cô là giọng nói nam tính nổi trong không khí. Các liên lạc trên vai cô nhảy làm cô đứng dậy. "Maeve, là tất cả mọi thứ phải không?" Sinbad nhắc khắc trên khuôn mặt xinh đẹp của mình. Maeve chỉ nhìn chằm chằm vào anh trong chốc lát đã mất trong vẻ đẹp của mình. Anh ấy rất đẹp mà ngay cả dưới ánh trăng cô bị thôi miên. Cô đứng đầu cho một lắc nhanh chóng trở lại và ra như thể nó sẽ xóa tất cả suy nghĩ từ đầu cô trước khi cô trả lời, "Vâng, Sinbad. Tại sao bạn nghĩ rằng bất cứ điều gì đã sai?" Cô hỏi một cách thờ ơ, hất tóc màu đỏ rực rỡ của cô qua vai cô hy vọng rằng ông sẽ không bắt cô nhìn chằm chằm vào anh ta. "Không có lý do thực sự. Nó chỉ là bạn quá sâu trong suy nghĩ mà bạn không nghe thấy anh gọi em, mà cho bạn là trong số các tiêu chuẩn, có thể nói. Bạn luôn luôn cảnh giác, và đây là lần đầu tiên tôi bắt gặp bạn bất ngờ. " "Bạn đã không bắt tôi ngạc nhiên, Sinbad. tôi chỉ cần lựa bỏ qua bạn. " Cô tinh nghịch đánh vào ngực mình để cho anh ta biết rằng cô ấy đã nói đùa và không phải ở tất cả nghiêm túc về những gì cô đã nói. "Oh thực sự, được chứ", ông cười khúc khích. "Vì vậy, tôi đoán bạn sẽ không muốn đi xuống bếp và chơi một trò chơi thẻ với tôi, gạo Dubar, và sau đó Firouz? Chúng ta cần một thứ tư và bạn là một máy nghe nhạc thẻ tuyệt vời. " Ông hy vọng rằng cô sẽ nói có vì gần đây ông đã không dành thời gian với cô ấy. Và anh nhớ dành thời gian với cô ấy. Ông thà dành thời gian một mình với cô ấy, nhưng ông sẵn sàng chia sẻ sự quan tâm của mình với anh trai và người bạn của mình. "Bạn biết đấy, tôi thực sự không cảm thấy như chơi bài tối nay, tôi có rất nhiều phép thuật thôi miên", cho cô lắc đầu nhanh chóng. Cô tiếp tục: "Tôi có nghĩa là ghi nhớ." Cô ép môi vào nhau trong một đường dây chặt chẽ cắn xuống môi trên của mình, hy vọng sẽ không còn hy vọng rằng ông không bắt trượt lưỡi của cô. Bởi vì anh ấy đã thực sự quyến rũ trong ánh trăng. Ánh sáng dường như nhảy múa trong mái tóc màu nâu ánh sáng của mình, và đôi mắt xanh lấp lánh rực rỡ trong ánh sáng bạc. Sinbad cố gắng không thể hiện sự thất vọng của mình. "Được rồi, có lẽ thời gian tới." Anh quay đi. "Không chờ đợi," cô nói vội vã. "Bạn biết những gì? Có lẽ nghỉ ngơi là những gì tôi cần. Một số vui vẻ trước khi tôi phải quay trở lại để nghiên cứu các phép thuật rắc rối mà dường như không muốn ở lại trong đầu tôi. " Cô ấy đã cho Sinbad một nụ cười rụt rè. Sinbad, hạnh phúc để thấy rằng cô đã thay đổi suy nghĩ của mình đùa, lắc đầu và nói: "Phụ nữ! Luôn luôn thay đổi tâm trí của họ. có thể không bao giờ dính vào một quyết định, người phụ nữ?" Một nụ cười sáng của mình khuôn mặt, bởi vì anh biết anh chỉ có mình với một mũi tiêm. Ông đã chờ đợi một vặn lại nhưng tất cả các ông đã nhận được một nụ cười và một 'nếu bạn chỉ biết trông. Cùng với đó, họ đi xuống cầu thang. Maeve là người đầu tiên bước vào bếp, ngập ngừng, bởi vì cô đã không nhìn thấy Doubar và Firouz kể từ khi cô còn nhếch mép cười của họ phải đối mặt chiều nay trên boong. Khi cô bước vào và nhìn họ, cô biết rằng cô đã phạm sai lầm sẽ ở đó để chơi một trò chơi bởi vì cô biết rằng nếu họ không nói với Sinbad rằng cô không thể giữ cho mắt khỏi anh trước đó, sau đó họ đã chắc chắn sẽ làm nó ở đó với hiện nay. Chuyển và sắp đi ra ngoài, Maeve đã quên cho một thời điểm mà Sinbad đã đúng phía sau; cô bước vào cùng người ấy hơi nước đầy đủ, gần như gõ cả hai hơn. Sinbad vòng tay quanh cô để ổn định cả hai. Cô nhìn qua vai của mình tại hai cười vào bàn; cô biết rằng cô đã phải rời đi trước khi bất cứ điều gì đáng xấu hổ hơn đã xảy ra. "Whoa, Maeve! đâu bạn nhóm vội vàng như vậy? trong trò chơi ở đây." Sinbad chỉ vào bảng với cả hai Firouz và Doubar sắp rơi cười sàn. "Ừ, Meave. vội vàng là gì? Anh không muốn chơi với chúng ta?" Firouz cố gắng để tìm tất cả các tổn thương trong khi lau những giọt nước mắt từ đôi mắt của ông đã hình thành từ cười chút "bí mật" của họ. "Tôi có thiếu gì không?" Sinbad hỏi giễu cợt, lần đầu tiên nhìn xuống Maeve giờ màu đỏ, sau đó giao cho anh trai của mình, và cuối cùng Firouz, người vừa nổ ra một lần nữa trong tiếng cười trước lời nhận xét ​​của mình. "Vâng, tôi ... À ... Tôi chỉ quên .. Vững đó tôi phải đi tìm Dermott. " Maeve lắp bắp khi cô đã cố gắng để vượt qua Sinbad người chặn cửa ra vào. Cô có thể cảm thấy thân nhiệt tăng thứ hai, không chỉ bối rối mà còn từ sự gần gũi của một cô đã có tình yêu và khao khát, quá lâu. Cô cảm thấy nếu cô ấy đã không nhận được ra khỏi đó ngay một cái gì đó sẽ xảy ra mà cô không mong muốn. "Xin vui lòng, Sinbad, hãy để tôi vượt qua", cô nhìn anh tha. "Tất nhiên, Maeve. là một cái gì đó làm phiền bạn? Dermott là tất cả phải không? " "Dermott?" cô hỏi, không nhớ rằng Dermott là lý do cô ấy đã cho anh ta đi đột ngột của cô. "Vâng, Dermott. Đó không phải là lý do tại sao bạn lại vội vàng như vậy?" "Ồ vâng, Dermott. Anh ấy ổn Không có gì. phải lo lắng về. Nhưng tôi không nghĩ rằng tôi sẽ chơi tối nay. Xin lỗi, fellas ", cô đã ném qua vai cô Doubar và Firouz. "Tôi có thể vượt qua bây giờ?" Cô hỏi Sinbad, người chỉ đứng đó không biết chuyện gì vừa xảy ra. "Chắc chắn. Nếu có bất cứ điều gì bạn cần phải nói về Maeve, bạn có thể nói chuyện với tôi, bạn biết." "Uh, cảm ơn, nhưng ngay bây giờ tôi cần phải rời khỏi bếp này. " "Được rồi," ông bước sang một bên và nhìn cô thực tế chạy trên các tầng trên. "Chuyện gì vừa xảy ra ở đây?" Sinbad hỏi, một chút tức giận vì anh ta vừa mất thời gian quý báu với Maeve trên một cái gì đó mà ông không biết gì về. "hai người đã làm gì để Maeve? Cô chạy ra khỏi đây như một cây gậy ra khỏi thế giới bên kia." " Không có gì đâu, em trai, chỉ là một trò đùa nhỏ giữa bạn bè, là tất cả. " nói Doubar cố gắng để thở. "Đó không phải là không có gì, Doubar. Tôi chưa bao giờ thấy Maeve như thế. By Allah, khuôn mặt cô đỏ như mái tóc của mình!" Nói rằng đã là một sai lầm, để kết hợp với tò mò của Sinbad nhìn, Doubar và Firouz để bùng nổ trong tiếng cười một lần nữa. "Có lẽ bạn nên đi hỏi Maeve, em trai." Doubar nói giữa hổn hển. "Tốt thôi. tôi sẽ." Ông dẫm ra khỏi bếp tìm kiếm Maeve. Ông đã nhìn thấy đầu lên đến tầng do đó, ông đã đi tìm cô ấy. "Hai, Firouz! Sẽ họ không bao giờ thổ lộ tình cảm của họ với nhau?" Doubar hỏi, lau những giọt nước mắt tự do rơi xuống má. "Tôi sẽ nói cho bạn biết. Tôi có một kế hoạch", ông nói hoàn toàn nghiêm trọng bây giờ. "Được rồi, chúng ta hãy có nó." "Cho phép cung cấp cho họ một hoặc hai ngày và nếu họ không thú nhận tình yêu bất diệt của họ dành cho nhau, sau đó tôi nói rằng chúng ta nhốt chúng trong cabin Sinbad cho một vài giờ và xem những gì sẽ xảy ra ", ông cho biết mỉm cười với người bạn của mình và âm mưu đồng. "Đó là một ý tưởng tốt, Firouz . Tại sao trong tên của Allah chúng ta không làm điều đó trước? Nhưng tôi nói tại sao phải chờ đợi? Hãy làm điều đó vào ngày mai. " "Được rồi, sau đó nó được đặt. Bạn tốt hơn cho phi hành đoàn trên đó để không ai trong số họ để cho họ ra." " Được rồi, để đến ngày mai. Chúng ta nên đi ngủ bởi vì chúng ta sẽ cần đến nó. Họ sẽ không quá hạnh phúc với chúng tôi vào ngày mai. " Đó là ít nhất hai giờ trước khi bình minh. Sinbad vừa hoàn thành chuyển đổi của mình tại cày và đã đi về phòng mình. Giây phút cánh cửa cabin của ông đóng cửa ba cánh cửa mở ra và ba con thò đầu ra hành lang để đảm bảo bờ biển rõ ràng. Sau đó, hai nhân vật lẻn vào phòng và đi về phía cánh cửa thứ ba.































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: