modern world. The old trading corporation was a dinosaur with a small  dịch - modern world. The old trading corporation was a dinosaur with a small  Việt làm thế nào để nói

modern world. The old trading corpo

modern world. The old trading corporation was a dinosaur with a small head and a huge body in the sense that actual control over subsidiaries in far-flung lands could not in practice be exercised by the parent company due to inadequate communication facilities. The control exercised by the parent company over its subsidiaries in the case of a modern multinational corporation is far more effective due to speedier methods of communications and the transferring of assets and personnel. The influence that the multinational corporation can exert on states and on the international community is commensurate with the increase in this power. Many multinational corporations command capital assets far in excess of the states in which they operate. It is not difficult to understand how they can affect trends in both international and domestic politics. The need for regulation of this private power through the instrumentality of international law is a necessary fact which has not been adequately addressed, largely because the existence of such power itself ensures that no control is brought about. 15 The curtain of positivism provides obvious advantages.
At one stage, developing countries saw the need to control the power of multinational
corporations. They sought to influence the United Nations bodies which they controlled to formulate rules of conduct for multinational corporations. These efforts were part of the package to bring about the New International Economic Order. These efforts began at a time when the developing states had sufficient cohesion and sufficient confidence in being able to achieve new rules through their unity. The general belief that multinational corporations were undermining the sovereignty of states also had a hold in Europe at the same time. The dependency theory – that multinational corporations were instrumental in keeping the economies of peripheral states in a state of perpetual dependence – still had hold in Latin America. In that context, it was possible to talk of bringing about binding codes of conduct to
regulate the activities of multinational corporations. The circulation of petro-dollars ensured that there was sufficient money available for developing countries. It is in that context that the effort was made by the UNCTC16 to draft a Code of Conduct on Transnational Corporations. But, the fervour for the New International Economic Order was to diminish. With aid drying up and a loan crisis emerging due to a failure to meet payments on petro-dollar loans, foreign investment capital became the only available capital for economic development. All developing countries began to compete with each other for the limited foreign investment that was available. Hostility to multinational corporations ended, and they began to be heavily courted. Changes in ideology also occurred with the fall of communism. With the new states resulting from the break-up of the Soviet Union embracing free market notions,
the competition for foreign investment among developing countries increased. The ascendancy of neo-liberalism speeded the process of the liberalisation of trade regimes, resulting in the formation of the WTO. Though, in 1992, the World Bank judged rightly that the world

15 Through the employment of devices such as soft, non-binding codes and heavy advertising campaigns, attention is deflected
from the need for control. The very institutions like the OECD, which want strong, binding measures on foreign investment
protection, argue for soft codes for the regulation of the conduct of multinational corporations.
16 The UNCTC was established in pursuance of a study of the problem of multinational corporations. A group of eminent persons
was appointed by ECOSOC Res. 1721 (LIII) to study the problem. The group recommended the setting up of the UNCTC, which was established in 1974. The group justified its continued interest in the issue on the ground that ‘certain practices and effects of transnational corporations had given rise to widespread concern and anxiety in many quarters and a strong feeling has emerged
that the present modus vivendi should be reviewed at the international level’.

Investment was still not ripe for a binding code on forei gn inves tment and brought out a set of guidel inesinstead, the OECD , just a few years later, embarked upon the fram ing of a bindi ng
Multil ateral Agreemen t o n Invest ment (MAI). 1992 was also the year in whi ch the UN effort to draft a code of conduct for multination al corpor ations was shelved.
17 The picture was to change again. The MAI soon became the focus of protests. They were
generated largely by human rights and environmental groups which claimed that the instrument focused entirely on the protection of multinational corporations without addressing the
fact that they were also responsible for much of the human rights abuses and environmental
degradation that takes place around the world. Around that time, there was also growing
disenchantment with globalisation, which had been trumpeted as a force that integrated the
world and ensured human progress.18 Suddenly, there was discontent with the process. It
was seen as driving a wedge between the rich and the poor not only on a global scale but also
within the developed states themselves. As one commentator put it, the process of globalisation had so divided society on an economic basis that the Third World had moved into the
First World.19 The battles that ensued on the streets of Western capitals whenever the
economic organisations connected with neo-liberalism met signalled the growing opposition to the idea of bringing about regimes on foreign investment that gave protection to
multinational corporations without controlling their faults. The protesters had organised
themselves so effectively that they were able to exert sufficient pressure on their governments to pull out of the negotiations of the MAI.
But, the issue of investments then moved into the WTO. It was tasked with the formulation of an instrument on investment which would then be fitted into the existing structure of the WTO with its dispute-settlement mechanism. The assurance to the developing world and to the discontented was that the issue of investment would be considered in the context
of economic development. The text of the Doha Ministerial Meeting of the WTO assures
that this would be done in formulating an instrument. Though work on the process of
considering an instrument had begun, some states had already come out strongly against the
making of such an instrument. Finally, a coalition of developing states drafted an instrument
on investments, very reminiscent of the UNCTC Code, which linked the protection of
foreign investment and the liability of multinational corporations for environmental, human rights and other misconduct. With that, the developed states thought it prudent to discontinue the efforts at pursuing a multilateral instrument on investment through the WTO. Some
would see in this episode a return to Third World cohesion in matters of investment. The
coalition was led by China, India and Brazil, three emerging industrialising powers. But, the
question whether it was the return to Third World cohesion or a practical means of avoiding
the imposition offirm norms that would reduce regulatory control at a time when developing
states were industrialising should be considered more carefully.

17 The UN Centre for Transnational Corporations thereafter was absorbed into UNCTAD, and UNCTAD itself was to undergo
transformation from being an active sponsor of Third World viewpoints to performing mundane functions like commissioning
studies on investment. The reduction of the UNCTC and the transformation of UNCTAD are themselves visible evidence of the
transformation of power equations in the field.
18 J. Stiglitz, Globalization and Its Discontents (2002). 19 Caroline Thomas, Globalization and the South (1997).

The international norms on multinational corporations 241
The four principal instruments that have been attempted, all of which resulted in failure, tell
the tale of these movements. The first is the OECD’s draft code of conduct on multinational
corporations. The second is the World Bank Group’s non-binding guidelines on foreign investment. The third is the OECD’s MAI. The fourth effort was to move the issue into the WTO. The following sections describe the principal features of some of these efforts. In the course of doing so, all four efforts are captured. The efforts at drafting an instrument demonstrate the constantly shifting ebb and flow of attitudes to foreign investment. The OECD code was attempted at a time when developing countries were weak. The UNCTC code was attempted during the highpoint of Third World cohesion, as part of the NIEO package. During the period of neo-liberalism, the World Bank drafted its Guidelines on Foreign Investment in 1992 and the OECD attempted the
MAI in 1995. The WTO discussed its instrument at a time when fervour for neo-liberalism was
ending. It is clear that the text of a code will depend very much on the dominant views of the
time. With the ending of the neo-liberal period and the economic crisis of 2008 requiring new
regulatory controls, states are unlikely to agree a multilateral code that restricts their control over
economic sectors. As a result, further attempts at such codes may not be made for a long time to
come. The effort will likely shift towards cobbling together principles extracted from bilateral
investment treaties and elevating them into multilateral principles either on the basis that they are customary law or on the basis of the most-favoured-nation clauses in the treaties.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
thế giới hiện đại. Công ty cổ phần thương mại cũ là một con khủng long với đầu nhỏ và một cơ thể rất lớn trong ý nghĩa rằng thực tế quyền kiểm soát công ty con tại vùng đất xa có thể không phải trong thực tế được thực hiện bởi công ty mẹ do giao tiếp không đầy đủ tiện nghi. Kiểm soát thực hiện bởi công ty trong các công ty con trong trường hợp của một công ty đa quốc gia hiện đại có thêm rất nhiều hiệu quả do Enterprise phương pháp truyền thông và chuyển giao tài sản và nhân sự. Ảnh hưởng mà các công ty đa quốc gia có thể phát huy kỳ và cộng đồng quốc tế là phù hợp với sự gia tăng trong khả năng này. Nhiều công ty đa quốc gia chỉ huy tài sản vốn đến nay vượt quá các tiểu bang trong đó họ hoạt động. Nó không phải là khó khăn để hiểu làm thế nào họ có thể ảnh hưởng đến các xu hướng chính trị trong nước và quốc tế. Sự cần thiết cho các quy định này quyền lực riêng thông qua instrumentality của luật pháp quốc tế là một thực tế cần thiết mà đã không được đầy đủ địa chỉ, chủ yếu là do sự tồn tại của sức mạnh như vậy chính nó đảm bảo rằng không kiểm soát được đưa về. 15 bức màn positivism cung cấp lợi thế rõ ràng.Ở giai đoạn một, nước đang phát triển đã thấy sự cần thiết để kiểm soát sức mạnh của đa quốc giatập đoàn. Họ tìm cách gây ảnh hưởng tới các cơ quan Liên Hiệp Quốc mà họ quản lý để xây dựng quy định cho các tập đoàn đa quốc gia. Những nỗ lực này là một phần của gói để mang lại trật tự kinh tế quốc tế mới. Những nỗ lực bắt đầu tại một thời điểm khi các tiểu bang đang phát triển có gắn kết đầy đủ và đủ tự tin trong việc có thể để đạt được các quy định mới thông qua sự thống nhất của họ. Niềm tin chung rằng các tập đoàn đa quốc gia đã phá hoại chủ quyền quốc gia cũng có một tổ chức ở châu Âu cùng một lúc. Lý thuyết phụ thuộc-rằng các tập đoàn đa quốc gia đã được cụ trong việc giữ các nền kinh tế quốc gia ngoại vi trong trạng thái vĩnh viễn sự phụ thuộc-vẫn có tổ chức ở châu Mỹ Latin. Trong bối cảnh đó, nó đã có thể nói chuyện đưa về mã của đạo đức để ràng buộcđiều chỉnh các hoạt động của tập đoàn đa quốc gia. Sự lưu thông của đô la petro đảm bảo rằng có được đủ tiền có sẵn cho các nước đang phát triển. Đó là trong bối cảnh đó rằng những nỗ lực đã được thực hiện bởi UNCTC16 để dự thảo một mã thực hiện trên các tập đoàn xuyên quốc gia. Tuy nhiên, cậu cho trật tự kinh tế quốc tế mới là để làm giảm. Với viện trợ làm khô và một cuộc khủng hoảng cho vay xuất hiện do một sự thất bại để đáp ứng các khoản thanh toán cho các khoản vay đô la petro, vốn đầu tư nước ngoài đã trở thành thủ chỉ có sẵn cho phát triển kinh tế. Tất cả các nước đang phát triển đã bắt đầu để cạnh tranh với nhau cho đầu tư nước ngoài hạn chế đã có sẵn. Các thù nghịch để đa quốc gia tập đoàn kết thúc, và họ bắt đầu được courted rất nhiều. Những thay đổi trong tư tưởng cũng xảy ra với sự sụp đổ của chủ nghĩa cộng sản. Với các tiểu bang mới là hệ quả từ sự tan rã của khái niệm embracing thị trường tự do của Liên Xô các,sự cạnh tranh cho đầu tư nước ngoài trong số các nước đang phát triển tăng. Sự thăng tiến của neo-chủ nghĩa tự do tốc quá trình tự do hóa thương mại chế độ, dẫn đến sự hình thành của WTO. Tuy nhiên, vào năm 1992, ngân hàng thế giới đánh giá đúng mà thế giới15 thông qua việc làm thiết bị như mềm, không ràng buộc mã và chiến dịch quảng cáo nặng, sự chú ý chệch hướngtừ sự cần thiết để kiểm soát. Các tổ chức rất giống như OECD, mà muốn mạnh mẽ, ràng buộc các biện pháp đầu tư nước ngoàibảo vệ, tranh luận cho mềm mã cho các quy định của việc tiến hành các tập đoàn đa quốc gia.16 the UNCTC được thành lập tại cứ một nghiên cứu về vấn đề của các tập đoàn đa quốc gia. Một nhóm người nổi tiếngđược bổ nhiệm bởi ECOSOC Res. 1721 (LIII) để nghiên cứu vấn đề. Nhóm đề nghị thiết lập lên của UNCTC, được thành lập vào năm 1974. Nhóm biện minh của nó quan tâm tiếp tục trong vấn đề trên mặt đất mà ' một số thực hành và các hiệu ứng của tập đoàn xuyên quốc gia đã được tăng lên mối quan tâm phổ biến rộng rãi và lo âu trong nhiều khu và một cảm giác mạnh đã nổi lênmà hiện nay modus vivendi nên được xem xét ở cấp độ quốc tế '.Đầu tư là vẫn không chín muồi cho một ràng buộc mã trên củ gn inves tment và đưa ra một tập các guidel inesinstead, OECD, chỉ là một vài năm sau đó, bắt tay khi ing fram ng AnhMultil ateral Agreemen t o n đầu tư ment (MAI). 1992 cũng là năm whi ch UN nhằm dự thảo quy tắc đạo đức cho multination al corpor ations được xếp vào tủ.17 hình ảnh là để thay đổi một lần nữa. MAI nhanh chóng trở thành tâm điểm của cuộc biểu tình. Họ đãđược tạo ra chủ yếu bởi quyền con người và môi trường nhóm tuyên bố rằng công cụ tập trung hoàn toàn vào sự bảo vệ của các tập đoàn đa quốc gia mà không có địa chỉ cácthực tế là họ cũng chịu trách nhiệm về phần lớn các vi phạm quyền con người và môi trườngsuy thoái diễn ra trên khắp thế giới. Khoảng thời gian đó, đã có cũng phát triểnchỉ với toàn cầu hóa, đã được trumpeted là một lực lượng tích hợp cácthế giới và chặt progress.18 con người đột nhiên, có bất mãn với quá trình. Nóđược xem là lái xe một nêm giữa người giàu và người nghèo không chỉ trên quy mô toàn cầu nhưng cũngtrong các quốc gia phát triển bản thân. Như một bình luận đặt nó, quá trình toàn cầu hóa như vậy đã chia xã hội trên cơ sở kinh tế thế giới thứ ba đã chuyển vào cácĐầu tiên World.19 trận đánh diễn ra trên các đường phố của thủ đô phía tây bất cứ khi nào cáctổ chức kinh tế kết nối với neo-chủ nghĩa tự do đã gặp báo hiệu đối lập đang phát triển ý tưởng đưa về chế độ đầu tư nước ngoài đã bảo vệ choTổng công ty đa quốc gia mà không có kiểm soát lỗi của họ. Những người biểu tình đã tổ chứcmình để có hiệu quả mà họ đã có thể gây áp lực đầy đủ trên chính phủ của họ để kéo ra khỏi các cuộc đàm phán của MAI.Tuy nhiên, vấn đề đầu tư sau đó chuyển vào WTO. Nó được giao nhiệm vụ với việc xây dựng một công cụ đầu tư mà sau đó được trang bị vào cấu trúc hiện có của WTO với cơ chế giải quyết tranh chấp. Đảm bảo với thế giới đang phát triển và để các discontented là vấn đề đầu tư sẽ được coi là trong bối cảnhphát triển kinh tế. Đảm bảo các văn bản của Hội đồng bộ trưởng Doha của WTOrằng điều này sẽ được thực hiện trong xây dựng một công cụ. Mặc dù làm việc trên quá trìnhxem xét một công cụ đã bắt đầu, một số tiểu bang đã đã đi ra mạnh mẽ chống lại cácthực hiện của một công cụ. Cuối cùng, một liên minh phát triển kỳ soạn thảo một công cụvề đầu tư, rất gợi nhớ của UNCTC mã, mà liên kết bảo vệđầu tư nước ngoài và trách nhiệm của các tập đoàn đa quốc gia cho môi trường, nhân quyền và các hành vi sai trái khác. Với đó, các quốc gia phát triển nghĩ rằng thận trọng để chấm dứt các nỗ lực theo đuổi một dụng cụ đa phương về đầu tư thông qua WTO. Một sốsẽ thấy trong tập này một trở về thế giới thứ ba gắn kết trong các vấn đề đầu tư. CácLiên minh đã được lãnh đạo bởi Trung Quốc, Ấn Độ và Brazil, ba quyền hạn mới nổi thì. Tuy nhiên, cáccâu hỏi cho dù đó là sự quay trở lại để gắn kết thế giới thứ ba hoặc một phương tiện thực tế để tránhCác chỉ tiêu offirm áp dụng sẽ làm giảm quy định kiểm soát tại một thời điểm khi phát triểnkỳ industrialising nên được xem xét kỹ lưỡng hơn.17 giữa UN cho các tập đoàn xuyên quốc gia sau đó được hấp thụ vào UNCTAD, và UNCTAD chính nó là phải trải quachuyển đổi từ một nhà tài trợ hoạt động của thế giới thứ ba quan điểm để thực hiện các chức năng nhàm chán như đưa vào hoạt độngnghiên cứu về đầu tư. Việc giảm UNCTC và chuyển đổi của UNCTAD là mình có thể nhìn thấy bằng chứng về cácchuyển đổi quyền lực phương trình trong lĩnh vực.18 J. Stiglitz, toàn cầu hóa và của nó Discontents (2002). 19 Caroline Thomas, toàn cầu hóa và phía nam (1997).Các chỉ tiêu quốc tế trên đa quốc gia tập đoàn 241Các bốn chính công cụ mà đã được cố gắng, tất cả đều dẫn đến thất bại, cho biếtcâu chuyện của các phong trào. Đầu tiên là của OECD dự thảo quy tắc ứng xử trên đa quốc giatập đoàn. Thứ hai là nhóm ngân hàng thế giới không ràng buộc hướng dẫn đầu tư nước ngoài. Thứ ba là của OECD MAI. Nỗ lực thứ tư là để di chuyển số thành WTO. Phần sau đây mô tả các tính năng chính của một số những nỗ lực này. Trong quá trình làm như vậy, tất cả những nỗ lực bốn đang bị bắt. Những nỗ lực tại soạn thảo một dụng cụ chứng minh liên tục chuyển dịch suy tàn và dòng chảy của Thái độ đối với đầu tư nước ngoài. Mã OECD đã được cố gắng tại một thời điểm khi nước đang phát triển đã yếu. Mã UNCTC đã được cố gắng trong highpoint gắn kết thế giới thứ ba, như một phần của gói NIEO. Trong giai đoạn neo-chủ nghĩa tự do, ngân hàng thế giới soạn thảo của nó hướng dẫn đầu tư nước ngoài vào năm 1992 và OECD cố cácMAI năm 1995. WTO thảo luận công cụ của nó tại một thời gian khi cậu cho neo-chủ nghĩa tự dokết thúc. Nó là rõ ràng rằng các văn bản của một mã sẽ phụ thuộc rất nhiều vào quan điểm thống trị của cácthời gian. Với kết thúc của thời kỳ tân tự do và khủng hoảng kinh tế năm 2008 yêu cầu mớiquy định kiểm soát, tiểu bang là dường như không đồng ý một mã đa phương hạn chế kiểm soát của họ quacác khu vực kinh tế. Kết quả là, các nỗ lực hơn nữa lúc mã như vậy có thể không được thực hiện trong một thời gian dài đểlại đây nào. Sự thay đổi có khả năng sẽ nỗ lực hướng tới cobbling với nhau nguyên tắc chiết xuất từ song phươngHiệp ước đầu tư và Thang máy chúng vào nguyên tắc đa phương trên cơ sở rằng họ là luật phong tục hoặc trên cơ sở các mệnh đề hầu hết-ưa thích-quốc gia trong các hiệp ước.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
thế giới hiện đại. Các công ty kinh doanh cũ là một con khủng long với một đầu nhỏ và một cơ thể rất lớn trong ý nghĩa rằng kiểm soát thực tế qua các công ty con trong những vùng đất xa xôi có thể không phải trong thực tế được thực hiện bởi các công ty mẹ do phương tiện thông tin không đầy đủ. Việc kiểm soát do các công ty mẹ công ty con trên trong trường hợp của một tập đoàn đa quốc gia hiện đại là xa hiệu quả hơn nhờ phương pháp nhanh hơn của truyền thông và chuyển giao tài sản và nhân sự. Sự ảnh hưởng mà các tập đoàn đa quốc gia có thể phát huy trên các quốc gia và cộng đồng quốc tế là tương xứng với sự gia tăng quyền lực này. Nhiều tập đoàn đa quốc gia chỉ huy tài sản vốn vượt xa các quốc gia mà họ hoạt động. Nó không phải là khó khăn để hiểu làm thế nào họ có thể ảnh hưởng đến xu hướng trong cả chính trị quốc tế và trong nước. Sự cần thiết phải quy định quyền lực tin này thông qua tính công cụ của luật pháp quốc tế là một thực tế cần thiết mà chưa được giải quyết đầy đủ, chủ yếu là do sự tồn tại của sức mạnh như vậy tự nó đảm bảo rằng không điều khiển được mang về. 15 Các bức màn của positivism cung cấp lợi thế rõ ràng.
Tại một giai đoạn, các nước đang phát triển đã thấy sự cần thiết để kiểm soát quyền lực của đa quốc gia
tập đoàn. Họ đã tìm cách gây ảnh hưởng đến các cơ quan của Liên Hợp Quốc mà họ kiểm soát để xây dựng quy tắc ứng xử cho các tập đoàn đa quốc gia. Những nỗ lực này là một phần của gói để mang lại trật tự kinh tế quốc tế mới. Những nỗ lực này đã bắt đầu tại một thời điểm khi các quốc gia đang phát triển đã có đủ sự gắn kết và đủ tự tin trong việc có thể đạt được thông qua các quy định mới nhất của họ. Niềm tin chung rằng các tập đoàn đa quốc gia đang phá hoại chủ quyền của các quốc gia cũng đã có một tổ chức ở châu Âu cùng một lúc. Các lý thuyết phụ thuộc - các tập đoàn đa quốc gia đã được cụ trong việc giữ cho nền kinh tế của các quốc gia ngoại vi trong tình trạng lệ thuộc vĩnh viễn - vẫn còn giữ ở Mỹ Latin. Trong bối cảnh đó, nó đã có thể nói chuyện mang tính ràng buộc về quy tắc ứng xử để
điều chỉnh hoạt động của các tập đoàn đa quốc gia. Các lưu thông dầu USD đảm bảo rằng có đủ tiền cho các nước đang phát triển. Đó là trong bối cảnh đó là những nỗ lực đã được thực hiện bởi các UNCTC16 soạn thảo Bộ Quy tắc ứng xử trên xuyên quốc gia Tổng công ty. Nhưng, sự nhiệt tình đối với trật tự kinh tế quốc tế mới đã giảm đi. Với sấy viện trợ và một cuộc khủng hoảng cho vay mới nổi do một sự thất bại để chi trả cho các khoản vay petro USD, vốn đầu tư nước ngoài đã trở thành chỉ là thủ đô sẵn sàng cho phát triển kinh tế. Tất cả các nước phát triển đã bắt đầu cạnh tranh với nhau để hạn chế đầu tư nước ngoài đã có sẵn. Sự thù địch với các tập đoàn đa quốc gia đã kết thúc, và chúng bắt đầu được ve vãn nặng nề. Những thay đổi trong tư tưởng cũng xảy ra với sự sụp đổ của chủ nghĩa cộng sản. Với các nước mới phát sinh từ sự tan rã của Liên Xô gồm khái niệm thị trường tự do,
sự cạnh tranh đối với đầu tư nước ngoài trong các nước đang phát triển tăng. Uy của nghĩa tân tự do đẩy nhanh quá trình tự do hóa chế độ thương mại, dẫn đến sự hình thành của WTO. Mặc dù, trong năm 1992, Ngân hàng Thế giới đánh giá một cách đúng đắn rằng thế giới 15 Thông qua việc sử dụng các thiết bị như mềm mại, mã không ràng buộc và các chiến dịch quảng cáo rầm rộ, chú ý là chệch hướng từ nhu cầu kiểm soát. Các tổ chức rất giống như OECD, mà muốn mạnh mẽ, các biện pháp bắt buộc đối với đầu tư nước ngoài bảo vệ, lập luận cho mã mềm cho các quy định về hành vi của các tập đoàn đa quốc gia. 16 UNCTC được thành lập theo điểm một nghiên cứu về các vấn đề của các tập đoàn đa quốc gia. Một nhóm các nhân vật kiệt xuất được bổ nhiệm bởi ECOSOC Res. 1721 (LIII) để nghiên cứu vấn đề. Nhóm đề nghị thành lập các UNCTC, được thành lập vào năm 1974. Nhóm này biện minh tiếp tục sở thích của mình trong vấn đề này trên mặt đất mà 'thực hành và tác động của các tập đoàn xuyên quốc gia nhất định đã làm tăng mối quan tâm rộng rãi và lo lắng trong nhiều quý và một cảm giác mạnh mẽ đã nổi lên rằng các modus vivendi hiện nay nên được xem xét ở cấp độ quốc tế. Đầu tư vẫn chưa chín muồi cho một mã số ràng buộc về forei gn nhà đầu tment và đưa ra một tập hợp các Guidel inesinstead, OECD, chỉ một vài năm sau đó, bắt tay vào ing fram của bindi ng phát multil ateral Agreemen tấn Đầu tư (MAI). 1992 cũng là năm ch whi các nỗ lực của Liên Hợp Quốc soạn thảo một quy tắc ứng xử đa quốc gia al corpor ations bị xếp xó. 17 Những hình ảnh đã thay đổi một lần nữa. Các MAI sớm trở thành tâm điểm của cuộc biểu tình. Họ đã tạo ra phần lớn là do nhân quyền và các nhóm môi trường mà tuyên bố rằng công cụ tập trung hoàn toàn vào sự bảo vệ của các tập đoàn đa quốc gia mà không đề cập đến thực tế là họ cũng phải chịu trách nhiệm cho phần lớn các vụ vi phạm nhân quyền và môi trường suy thoái diễn ra trên toàn thế giới. Khoảng thời gian đó, cũng có ngày càng vỡ mộng với toàn cầu, vốn đã được loan báo như một lực tích hợp các thế giới và đảm bảo progress.18 nhân Đột nhiên, có bất mãn với quá trình này. Nó được xem như là lái xe một khoảng cách giữa người giàu và người nghèo không chỉ ở quy mô toàn cầu mà còn trong phát triển các tiểu bang mình. Như một nhà bình luận nói, quá trình toàn cầu hóa đã để chia xã hội trên cơ sở kinh tế thế giới thứ ba đã chuyển vào World.19 First Các trận chiến xảy ra sau đó trên các đường phố của thủ đô Tây bất cứ khi nào các tổ chức kinh tế kết nối với nghĩa tân tự do gặp báo hiệu sự phản đối ngày càng tăng đến ý tưởng đưa về chế độ về đầu tư nước ngoài đã bảo vệ cho các tập đoàn đa quốc gia mà không kiểm soát lỗi của mình. Những người biểu tình đã tổ chức mình một cách hiệu quả mà họ đã có thể gây đủ áp lực lên chính phủ của họ phải rút khỏi các cuộc đàm phán của MAI. Nhưng, vấn đề đầu tư sau đó di chuyển vào WTO. Nó được giao nhiệm vụ xây dựng một công cụ đầu tư mà sau đó sẽ được gắn vào cấu trúc hiện có của WTO với cơ chế giải quyết tranh chấp của mình. Việc bảo đảm để các nước đang phát triển và những bất mãn là vấn đề đầu tư sẽ được xem xét trong bối cảnh phát triển kinh tế. Các văn bản của Hội nghị Bộ trưởng Doha của WTO đảm bảo rằng điều này sẽ được thực hiện trong việc xây dựng một công cụ. Mặc dù công việc về quá trình xem xét một công cụ đã bắt đầu, một số quốc gia đã đi ra mạnh mẽ chống lại việc tạo ra một công cụ như vậy. Cuối cùng, một liên minh của các quốc gia đang phát triển một công cụ soạn thảo về đầu tư, rất gợi nhớ của Mã UNCTC, mà liên kết bảo vệ các đầu tư nước ngoài và các trách nhiệm pháp lý của các tập đoàn đa quốc gia về môi trường, nhân quyền và vi sai trái khác. Cùng với đó, các quốc gia phát triển nghĩ nó thận trọng để không tiếp tục các nỗ lực theo đuổi một công cụ đa phương về đầu tư thông qua WTO. Một số sẽ thấy trong tập phim này quay trở lại với thế giới thứ ba gắn kết trong vấn đề đầu tư. Các liên minh đã được dẫn đầu bởi Trung Quốc, Ấn Độ và Brazil, ba cường quốc công nghiệp hóa đang nổi lên. Tuy nhiên, câu hỏi liệu nó là sự trở lại với thế giới thứ ba gắn kết hay một phương tiện thiết thực để tránh việc áp đặt các chỉ tiêu offirm rằng sẽ làm giảm kiểm soát quy định tại một thời điểm khi phát triển các quốc gia công nghiệp hóa được cần được xem xét kỹ lưỡng hơn. 17 Trung tâm Liên hợp quốc cho Tổng công ty xuyên quốc gia sau đó được hấp thu vào UNCTAD, UNCTAD và chính nó đã phải trải qua sự biến đổi từ là một nhà tài trợ tích cực của quan điểm thế giới thứ ba để thực hiện chức năng trần tục như vận hành các nghiên cứu về đầu tư. Việc giảm UNCTC và sự chuyển đổi của UNCTAD là bản thân bằng chứng hữu hình của sự biến đổi của các phương trình điện trong các lĩnh vực. 18 J. Stiglitz, Toàn cầu hóa và sự bất mãn của nó (2002). 19 Caroline Thomas, Toàn cầu hóa và miền Nam (1997). Các chuẩn mực quốc tế về các tập đoàn đa quốc gia 241 Bốn công cụ chính đã được cố gắng, tất cả đều dẫn đến thất bại, kể về câu chuyện của những chuyển động. Đầu tiên là dự thảo mã của OECD về hành vi trên đa quốc gia tập đoàn. Thứ hai là các nguyên tắc không ràng buộc của Nhóm Ngân hàng Thế giới về đầu tư nước ngoài. Thứ ba là MAI của OECD. Nỗ lực thứ tư là chuyển vấn đề gia nhập WTO. Các phần sau đây mô tả các tính năng chính của một số trong những nỗ lực này. Trong quá trình làm như vậy, tất cả bốn nỗ lực đều bị bắt. Các nỗ lực soạn thảo một văn kiện chứng minh sự lên xuống liên tục thay đổi và dòng chảy của thái độ đối với đầu tư nước ngoài. Mã OECD đã cố tại một thời điểm khi các nước đang phát triển đã yếu. Mã UNCTC đã cố gắng trong highpoint của thế giới thứ ba gắn kết, như là một phần của gói NIEO. Trong thời gian nghĩa tân tự do, Ngân hàng Thế giới dự thảo Hướng dẫn của đầu tư nước ngoài trong năm 1992 và những cố gắng của OECD MAI vào năm 1995. WTO thảo luận văn kiện của mình tại một thời điểm khi sự nhiệt tình cho nghĩa tân tự do đã kết thúc. Rõ ràng là các văn bản của một mã sẽ phụ thuộc rất nhiều vào các quan điểm chủ đạo của thời gian. Với sự kết thúc của thời kỳ tân tự do và cuộc khủng hoảng kinh tế năm 2008 đòi hỏi mới kiểm soát quy định, các quốc gia không có khả năng đồng ý một mã đa phương hạn chế quyền kiểm soát thành phần kinh tế. Kết quả là, các nỗ lực thêm vào mã số này có thể không được thực hiện trong một thời gian dài để đi. Các nỗ lực sẽ có khả năng chuyển dịch theo hướng chuẩn bị cùng nguyên tắc chiết xuất từ các nguồn song hiệp định đầu tư và nâng cao chúng thành nguyên tắc đa phương, hoặc trên cơ sở đó họ là luật tục hoặc trên cơ sở các điều khoản tối huệ quốc trong các điều ước.




















































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: