Awww man.

Awww man."Harry walked with his fri

Awww man."

Harry walked with his friends silently for a moment, content to just observe the interesting field of tents laid out before him. There were three African wizards sat in serious conversation, all of them wearing long white robes and roasting what looked like a rabbit on a bright purple fire, while a group of middle-aged American witches sat gossiping happily beneath a spangled banner stretched between their tents that read: THE SALEM WITCHES' INSTITUTE. It was only just dawning on Harry how many witches and wizards there must be in the world; he had never really thought much about those in other countries.

"I'm glad you guys were able to find me," Harry spoke first. "It's a zoo out here."

"Look, mate," Ron said, shifting his weight from foot to foot. "I'm sorry about not inviting you."

"Yeah. We thought you were stuck at the Dursleys," Hermione added.

Harry felt a spark of irritation. That sounded like such a weak excuse. The least they could have done was ask. But he didn't want this to ruin his day. "It's alright," Harry replied. "I thought I was stuck there too until the Professor sprung me."

This allowed his friends to relax. "So Professor Snape is staying with you, then?" Hermione asked.

"I don't know how you do it, mate," Ron added in blatant admiration of Harry's ability to live in close quarters with the most feared and hated teacher of Hogwarts.

Harry merely shrugged. Compared to the Dursleys, Severus was a saint. "I told you, he's not so bad. Come on, I got a couple hours before I have to go back and I remember seeing some stands nearby."

Ron went a little crazy with the Ireland curios and ended up not having enough money for the omnioculars. So Harry ended up purchasing 5 pairs, figuring Severus and Sirius would appreciate them too. Meanwhile, Hermione got them the programs and the map of the stadium.

"Hey mate, where are you sitting?" Ron asked interested. "Maybe if we're close enough we could switch some seats around and sit together."

Harry hesitated, already knowing how Ron would react. "Ummm, Sirius managed to get seats in the VIP Box."

Ron's face scrunched up, a mix between surprise and poorly hidden envy. "Oh, you lucky dog! That's where we're supposed to go too, but some snobby rich folks kicked 5 of us out just a couple weeks ago. Now half of us are sitting all the way near Ireland's goal posts. We'll be lucky if we can see any action at all."

Harry's swallowed thickly. He had a horrible suspicion that his, Severus and Sirius made up for three of those 5 seats, but wondered who the other two belonged to. "So ummm, who are the lucky ones?"

Ron's face darkened even more, and Harry regretted having asked. "Dad, of course, and then there's Percy," Ron grumbled. "Claims that sitting in the VIP box will help him kiss up to all the higher ups in the Ministry."

"Well I think it's admirable," Hermione sniffed. "If Percy wants a job in the Ministry he has to start getting to know them. It's all part of the networking process."

Clearly Ron didn't care about that. "Well, then there's the Twins. Apparently they have some hush, hush business with Mr. Bagman," he continued. "It's so obvious that it's just an excuse, something the Twins made up to get into the VIP box too. But Dad fell for it."

Harry nodded along, trying to look sympathetic to his friend's plight, until he heard a familiar name. "Mr. Bagman?" he repeated. "Isn't he's the head of the Department of Gaming and Sports."

Here, Ron brightened up a little. "Yeah, he and my dad are old buddies. It's because of him that we are even here at all."

Harry did a mental count and realized that Bill, Charlie, Ron, Hermione, and Ginny were relegated to the public stands. "Well, that's the important thing right? That you're here?" Harry said, pushing away his irritation again. If it weren't for Sirius, Harry wouldn't have even gotten a chance to see the game at all because his so called friends had completely forgot about him.

Suddenly, he didn't feel too guilty about taking Ron's ticket from the VIP box.

After that, and with souvenirs in hand, they decided to go back to the Weasley's tents so Harry could see everyone. When they arrived, the entire bunch of red heads, all 7 of them (minus Molly), stopped what they were doing and waved at him.

"You've been ages," said George, and grinned when he spotted Harry.

"Hey, Harry, glad you could make it!"

Each of them waved, smiled, or nodded to him in greeting. It looked like Mr. Weasley was crouched over a pile of twigs, struggling with something in his hands.

"Dad's having fun with the matches, again," said Fred, seeing Harry stare.

Ron, Harry, and Hermione stepped closer to see that Mr. Weasley was having no success at all in lighting the fire, but it wasn't for lack of trying. Splintered matches littered the ground around him, but he looked as though he was having the time of his life. "Oops!" he said as he managed to light a match and promptly dropped it in surprise.

"Come here, Mr. Weasley," Hermione said kindly, taking the box from him. Ron gave a shout of excitement when she got the fire going, and Mr. Weasley looked at her in wonder.

Harry sat between Charlie and Hermione near the campfire and took a moment to finally look around. It looked like this was the designated area for many of the Ministry members. Some of them greeted the Weasley family cordially as they passed. Eventually, Bagman himself spotted them. "Ahoy there!" he called happily. "Arthur, old man!" he puffed as he practically skipped over to the campfire.

"Pull up some dirt," Arthur said invitingly, moving the clutter around to make a spot for him.

"Don't mind if I do," Ludo said, plopping himself down. "What a day, eh? What a day! Could we have asked for more perfect weather? A cloudless night coming… and hardly a hiccough in the arrangements… Not much for me to do!"

Arthur chuckled at him. Behind them, a group of haggard-looking Ministry wizards rushed past, pointing at the distant evidence of some sort of a magical fire that was sending violet sparks twenty feet into the air. "Everyone," Arthur began. "This is Ludo Bagman, it's thanks to him that we've got these tickets -"

"No thanks necessary, Arthur." Bagman nodded in general to the enormous brook of red heads, missing Harry and Hermione, who were tucked Bill and Charlie's larger forms. Not that Harry wanted to be noticed or anything, but if Bagman had seen him, Harry was sure he wouldn't have started on the next line of conversation. "It was a shame though that you had to lose those VIP seats."

"It's alright," Arthur replied easily. "Besides, it's not like I can complain. We don't know who those tickets went to and beggars can't be choosers."

"You mean Cornelius didn't even tell you?" Ludo asked, looking far too eager to share some gossip, and Harry suddenly wished he could find a way to sneak away without being impolite. He just knew where this was going, but couldn't do anything about it without making the situation worse.

"No. It seems Fudge forgot," Arthur answered, leaning forward curiously.

"It happened about a month ago," Bagman began. "Black strode into Cornelius' office, asked for tickets to the World Cup and suddenly I'm called to the Minister's office to hand over three prime VIP tickets, just like that!" Bagman shook his head, completely unaware of the trouble he was causing.

Arthur darted a half panicky glance at Harry, looking like he also wanted to stop Bagman from talking, but had no idea how. Hermione, Bill, Charlie, and Ginny shifted uncomfortably. Even Fred and George shot an uneasy glance at Harry.

Ron...Ron just glowered darkly at his plate, muttering under his breath.

And Bagman continued on like a train wreck. "I tried to tell him that this late in the season, all the tickets were sold out, but that's Minister Fudge for you. Ever since Black was released, the whole Ministry's bending over backwards to make it up to him. Not that I'm not sympathetic…the poor man, Azkaban for 12 years and innocent all along." Then he began chuckling. "And then two weeks later, I'm called to give up two more tickets to these lady friendsof Cornelius, if you get my meaning…"

Harry had stopped listening after that and wished he had taken that moment to escape. All the red heads were staring at him, with varying ranges of expressions. Ron's though was the worse. His whole face had darkened, fists clenched at his sides, and shot Harry a nasty glare before he jumped to his feet, knocking his plate over, and stomped angrily away from the camp.

"Umm…" Harry rose to follow after, but a hand held him back.

It was Bill, one of the Weasleys who were pushed to the public stands. "Give Ron some time," he said calmly. "None of us really care where we sit."

"That's right, Harry," Charlie confirmed, trying to help smooth things over.

Behind them, Bagman was sputtering, finally realizing that Harry Potter had been there all along.

Harry nodded, though still uneasy. A glance at Ginny told him that not all of them were so forgiving. As for Hermione, who didn't really care for Quidditch in the first place, shared his unease. "It's probably time I get back anyway," Harry said. "Or Professor Snape will use me for spare potion parts." He tried to sound casual, but his joke fell flat.

A few of the red heads protested, but they all knew if Harry stayed, everyone was going to be awkward. Hermione followed him a little ways. "I'll talk to Ron," she said.

Harry shook his head, looking in the direction that Ron stomped off in. "Don't bother," he said, feeling tired of dealing with the other's moods and jealousy.


A/N: And that's the beginning of the end of the Golden Trio. Thank goodness, because I am starting to hate writing Ron. Every time his character comes up, my typing speed drops to a crawl, so you can blame him if my updates are slowing down...LOL.

I had a lot fun writing tag-teaming Sev and Sirius though, which brings up something inter
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
aw người đàn ông."Harry đi với bạn bè của mình âm thầm cho một thời điểm, nội dung để chỉ quan sát lĩnh vực thú vị lều đặt ra trước khi anh ta. Có ba phù thủy Châu Phi, ngồi trong cuộc thảo luận nghiêm trọng, tất cả họ mặc áo dài trắng và rang những gì trông giống như một con thỏ trên một ngọn lửa màu tím tươi sáng, trong khi một nhóm các phù thủy người Mỹ trung niên ngồi gossiping hạnh phúc bên dưới một biểu ngữ spangled kéo dài giữa của lều mà đọc: THE SALEM WITCHES' viện. Nó chỉ dawning trên Harry bao nhiêu phù thủy và phù thủy có phải trên thế giới; ông đã không bao giờ thực sự nghĩ nhiều về những người ở các nước khác."Tôi vui mừng bạn guys đã có thể để tìm tôi," Harry nói đầu tiên. "Đó là một sở thú ở đây.""Nhìn, mate," Ron nói, chuyển trọng lượng của mình từ chân chân. "Tôi xin lỗi về không mời bạn.""có. Chúng tôi nghĩ bạn đã bị mắc kẹt tại các Dursleys,"Hermione thêm.Harry cảm thấy một tia lửa của kích thích. Có vẻ như một lý do gì yếu. Ít nhất họ có thể đã làm là yêu cầu. Nhưng ông không muốn điều này sẽ hủy hoại ngày của mình. "Nó là alright," Harry trả lời. "Tôi nghĩ rằng tôi đã bị mắc kẹt có quá cho đến khi các giáo sư bung lên tôi."Điều này cho phép bạn bè của mình để thư giãn. "Vì vậy giáo sư Snape ở lại với bạn, sau đó?" Hermione yêu cầu."Tôi không biết làm thế nào bạn làm điều đó, anh bạn," Ron thêm vào trong các ngưỡng mộ blatant của Harry's khả năng để sinh sống trong khu gần gũi với nhất đáng sợ và ghét giáo viên của trường Hogwarts.Harry chỉ shrugged. So với các Dursleys, Severus là một vị thánh. "Tôi đã nói với bạn, ông không phải là xấu như vậy. Đến, tôi có một vài giờ trước khi tôi phải quay trở lại và tôi nhớ thấy một số đứng gần đó. "Ron đã đi một chút điên với curios Ai Len và kết thúc lên không có đủ tiền cho các omnioculars. Vì vậy, Harry đã kết thúc lên mua 5 cặp, figuring Severus và Sirius sẽ đánh giá cao họ quá. Trong khi đó, Hermione có chúng các chương trình và bản đồ của sân vận động."Hey mate, đó bạn ngồi?" Ron hỏi quan tâm đến. "Có lẽ nếu chúng tôi đang đóng đủ, chúng tôi có thể chuyển đổi một số chỗ ngồi xung quanh và ngồi lại với nhau."Harry lưỡng lự, đã biết làm thế nào Ron sẽ phản ứng. "um, Sirius quản lý để có được chỗ ngồi trong hộp VIP."Khuôn mặt của Ron scrunched, sự kết hợp giữa bất ngờ và ghen tị kém ẩn. "Ồ, bạn may mắn chó! Đó là nơi chúng ta nên đi quá, nhưng một số folks giàu snobby đá 5 của chúng tôi ra chỉ là một vài tuần trước. Bây giờ một nửa trong số chúng ta đang ngồi tất cả các cách gần bài viết mục tiêu của Ai-Len. Chúng tôi sẽ được may mắn nếu chúng ta có thể thấy bất kỳ hành động ở tất cả."Harry's nuốt quả. Ông đã có một sự nghi ngờ khủng khiếp của mình, Severus và Sirius làm cho ba trong số những 5 ghế, nhưng tự hỏi người hai thuộc. "Vì vậy à, Ai là người may mắn?"Ron của mặt tối hơn, và Harry tiếc có yêu cầu. "Cha, tất nhiên, và sau đó có của Percy," Ron grumbled. "Tuyên bố rằng ngồi trong hộp VIP sẽ giúp anh ta hôn lên đến tất cả các up cao trong bộ.""Tốt tôi nghĩ rằng nó là đáng ngưỡng mộ," Hermione sniffed. "Nếu Percy muốn một công việc ở bộ ông đã bắt đầu nhận được để hiểu biết nó. Đó là tất cả một phần của quá trình mạng."Rõ ràng, Ron đã không quan tâm về điều đó. "Vâng, sau đó có là các em sinh đôi. Dường như họ không có một số hush, hush kinh doanh với ông Bagman,"ông tiếp tục. "Nó là như vậy rõ ràng rằng nó là chỉ là một lý do gì, một cái gì đó cả hai đều tạo ra để có được vào hộp VIP quá. "Nhưng Dad giảm cho nó."Harry gật đầu, cố gắng để tìm thông cảm với hoàn cảnh của bạn mình, cho đến khi ông nghe một tên quen thuộc. "Ông Bagman?" ông nhắc lại. "Không phải là ông là người đứng đầu của vùng chơi game và thể thao."Ở đây, Ron sáng lên một chút. "có, ông và cha của tôi là bạn bè cũ. Đó là bởi vì anh ta rằng chúng tôi là ngay cả ở đây ở tất cả."Harry đã làm một số tinh thần và nhận ra rằng Bill, Charlie, Ron, Hermione và Ginny bị xuống hạng để là viết tắt của khu vực. "Vâng, đó là điều quan trọng phải? Rằng bạn đang ở đây?" Harry nói, đẩy đi kích thích của mình một lần nữa. Nếu nó không cho Sirius, Harry sẽ không có thậm chí nhận được một cơ hội để xem các trò chơi ở tất cả vì bạn bè như vậy gọi là của mình đã hoàn toàn quên về anh ta.Đột nhiên, ông không cảm thấy quá tội lỗi về việc tham gia của Ron vé từ hộp VIP.Sau đó, và với đồ lưu niệm trong tay, họ quyết định trở lại của Weasley lều để Harry có thể nhìn thấy tất cả mọi người. Khi họ đến, toàn bộ bó màu đỏ đứng đầu, tất cả 7 của họ (trừ Molly), dừng lại những gì họ đã làm và vẫy vào anh ta."Bạn đã là lứa tuổi," nói George, và grinned khi ông phát hiện Harry."Hey, Harry, vui mừng bạn có thể làm cho nó!"Mỗi người trong số họ vẫy, cười, hay gật đầu với anh ta trong lời chào. Nó trông giống như ông Weasley crouched trên một đống cành, đấu tranh với cái gì trong tay của mình.Một lần nữa, "Cha của có vui vẻ với các trận đấu," nói Fred, nhìn thấy Harry nhìn chằm chằm.Ron, Harry và Hermione bước gần hơn để thấy rằng ông Weasley đã có thành công không có ở tất cả trong ánh sáng ngọn lửa, nhưng nó không phải cho thiếu cố gắng. Trận đấu gãy rải rác mặt đất xung quanh anh ta, nhưng ông nhìn như thể ông đã có thời gian của cuộc sống của mình. "Oops!" ông nói như ông quản lý để ánh sáng một trận đấu và nhanh chóng bị bỏ nó trong bất ngờ."Lại đây, ông Weasley," Hermione nói vui lòng, dùng hộp từ anh ta. Ron đã đưa ra một shout hứng thú khi cô đã cháy đi, và ông Weasley nhìn vào cô ấy trong tự hỏi.Harry ngồi giữa Charlie và Hermione gần campfire và lấy một chút thời gian để cuối cùng nhìn xung quanh. Nó trông giống như đây là khu vực đối với nhiều người của các thành viên bộ. Một số người trong số họ chào đón gia đình Weasley thân ái như họ đã thông qua. Cuối cùng, Bagman tự phát hiện chúng. "Ahoy có!" ông gọi là hạnh phúc. "Arthur, lão già!" ông Phùng ra như ông thực tế bỏ qua lên đến campfire."Kéo lên một số bụi bẩn," Arthur nói invitingly, di chuyển sự hỗn loạn xung quanh để làm cho một chỗ cho anh ta."Không nhớ nếu tôi làm," cho biết Ludo, plopping mình xuống. "Những gì một ngày, eh? Những gì một ngày! Chúng tôi có thể đã yêu cầu thêm thời tiết hoàn hảo? Một đêm cloudless đến... và hầu như không một hiccough trong sắp xếp... Không nhiều cho tôi để làm!"Arthur chuckled lúc anh ta. Phía sau họ, một nhóm haggard, tìm kiếm bộ phù thủy đổ xô qua, chỉ xa bằng chứng của một số loại của một đám cháy huyền diệu đã gửi tím tia lửa hai mươi feet vào trong không khí. "Mọi người," Arthur bắt đầu. "Đây là Ludo Bagman, đó là nhờ ông mà chúng tôi đã có những vé-""Không có cảm ơn cần thiết, Arthur." Bagman gật đầu nói chung để brook rất lớn của thủ trưởng đỏ, thiếu Harry và Hermione, đã giấu các hình thức lớn hơn Bill và Charlie's. Không rằng Harry muốn được nhận thấy hoặc bất cứ điều gì, nhưng nếu Bagman đã gặp ông ta, Harry đã chắc chắn ông sẽ không có bắt đầu trên dòng tiếp theo của cuộc trò chuyện. "Đó là một sự xấu hổ mặc dù rằng bạn phải mất những chỗ ngồi VIP.""Nó là alright," Arthur trả lời một cách dễ dàng. "Bên cạnh đó, nó là không giống như tôi có thể khiếu nại. Chúng tôi không biết những người vé đến và ăn xin không thể là tính.""Bạn có nghĩa là Cornelius thậm chí không nói cho bạn?" Ludo hỏi, tìm kiếm quá mong muốn chia sẻ một số tin đồn, và Harry đột nhiên muốn ông có thể tìm thấy một cách để lẻn đi mà không bị vô phép. Ông chỉ biết nơi này đi, nhưng không thể làm bất cứ điều gì về nó mà không làm cho tình hình tồi tệ hơn."Số Nó có vẻ tin giờ chót quên,"Arthur trả lời, nghiêng về phía trước cách lạ kỳ."Nó đã xảy ra khoảng một tháng trước," Bagman bắt đầu. "Black strode vào văn phòng Cornelius', yêu cầu vé cho World Cup và đột nhiên tôi gọi là văn phòng của bộ trưởng đến tay trên ba nguyên tố vé VIP, chỉ như thế!" Bagman lắc đầu, hoàn toàn không biết gì về các vấn đề ông đã gây ra.Arthur darted nửa hoảng trong nháy mắt tại Harry, trông giống như ông cũng muốn để ngăn chặn Bagman từ nói chuyện, nhưng không có ý tưởng làm thế nào. Hermione, Bill, Charlie và Ginny chuyển hẹp không tiện nghi. Ngay cả Fred và George bắn một nháy mắt thoải mái tại Harry.Ron...Ron chỉ glowered người da đen tại tấm của mình, muttering theo hơi thở của mình.Và Bagman tiếp tục như một wreck đào tạo. "Tôi đã cố gắng để nói với ông rằng vào này cuối mùa giải, tất cả các vé đã được bán, nhưng đó là bộ trưởng Fudge cho bạn. Kể từ khi đen đã được phát hành, bộ toàn bộ uốn cong hơn ngược để làm điều đó cho anh ta. Không rằng tôi không phải thông cảm... người nghèo người đàn ông, Azkaban cho 12 tuổi và vô tội tất cả cùng. " Sau đó ông bắt đầu chuckling. "Và sau đó hai tuần sau đó, tôi gọi là để cung cấp cho lên hai vé thêm cho phụ nữ friendsof Cornelius, nếu bạn nhận được có nghĩa là của tôi..."Harry đã dừng lại nghe sau đó và chúc ông đã lấy đó để thoát khỏi. Tất cả những người đứng đầu đỏ nhìn chằm chằm vào anh ta, với các phạm vi khác nhau của biểu thức. Của Ron mặc dù là tồi tệ hơn. Toàn bộ khuôn mặt của mình có tối, fists clenched ở bên mình, và bắn Harry chói khó chịu một trước khi ông đã nhảy vào bàn chân của mình, gõ tấm của mình trên, và giò giận dữ đi từ trại."um..." Harry đã tăng lên theo sau khi, nhưng một bàn tay giữ anh ta lại.Nó là hóa đơn, một trong Weasleys người bị đẩy đến là viết tắt của khu vực. "Cho Ron một thời gian," ông nói một cách bình tĩnh. "Không ai trong chúng ta thực sự quan tâm nơi chúng tôi ngồi.""That's right, Harry," Charlie xác nhận, cố gắng để giúp mịn những điều trên.Sau đó, Bagman đã tạo, cuối cùng nhận ra rằng Harry Potter đã có tất cả cùng.Harry gật đầu, mặc dù vẫn còn khó chịu. Một glance tại Ginny nói với ông rằng không phải tất cả trong số họ đã khoan dung như vậy. Đối với Hermione, những người không thực sự chăm sóc cho Quidditch tại địa điểm đầu tiên, chia sẻ unease của mình. "Nó có thể là thời gian tôi nhận được trở lại anyway," Harry nói. "Hoặc giáo sư Snape sẽ sử dụng tôi cho các bộ phận phụ tùng potion." Ông đã cố gắng để âm thanh bình thường, nhưng trò đùa của mình rơi phẳng.Một vài trong số những người đứng đầu đỏ phản đối, nhưng tất cả đều biết nếu Harry ở lại, tất cả mọi người đã có được khó khăn. Hermione theo sau ông một cách rất ít. "Tôi sẽ nói chuyện với Ron," cô nói.Harry bắt đầu, tìm kiếm theo hướng Ron giò ra in "không bận tâm", ông cho biết, cảm thấy mệt mỏi của đối phó với tâm trạng và ghen tuông của nhau.A / N: và đó là sự khởi đầu của sự kết thúc của bộ ba vàng. Cảm ơn lòng tốt, bởi vì tôi bắt đầu ghét viết Ron. Mỗi khi nhân vật của ông đi lên, tốc độ đánh máy của tôi xuống đến một thu thập dữ liệu, do đó, bạn có thể đổ lỗi cho anh ta nếu Cập Nhật của tôi làm chậm...Cười to.Tôi đã có một niềm vui nhiều viết thẻ teaming Sev và Sirius mặc dù, mà sẽ đưa lên một cái gì đó inter
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: