Well, the merchant went on his journey and did his business and bought dịch - Well, the merchant went on his journey and did his business and bought Việt làm thế nào để nói

Well, the merchant went on his jour

Well, the merchant went on his journey and did his business and bought a pearl necklace for his eldest daughter, and a gold chain for his second daughter; but he knew it was no use getting a rose for the youngest while he was so far away because it would fade before he got home. So he made up his mind he would get a rose for her the day he got near his house.

When all his merchanting was done he rode off home and forgot all about the rose till he was near his house; then he suddenly remembered what he had promised his youngest daughter, and looked about to see if he could find a rose. Near where he had stopped he saw a great garden, and getting off his horse he wandered about in it till he found a lovely rosebush; and he plucked the most beautiful rose he could see on it. At that moment he heard a crash like thunder, and looking around he saw a huge monster -- two tusks in his mouth and fiery eyes surrounded by bristles, and horns coming out of its head and spreading over its back.

"Mortal," said the beast, "who told you you might pluck my roses?"

"Please, sir," said the merchant in fear and terror for his life, "I promised my daughter to bring her home a rose and forgot about it till the last moment, and then I saw your beautiful garden and thought you would not miss a single rose, or else I would have asked your permission."

"Thieving is thieving," said the beast, "whether it be a rose or a diamond; your life is forfeit."

The merchant fell on his knees and begged for his life for the sake of his three daughters who had none but him to support them.

"Well, mortal, well," said the beast, "I grant your life on one condition: Seven days from now you must bring this youngest daughter of yours, for whose sake you have broken into my garden, and leave her here in your stead. Otherwise swear that you will return and place yourself at my disposal."

So the merchant swore, and taking his rose mounted his horse and rode home.

As soon as he got into his house his daughters came rushing round him, clapping their hands and showing their joy in every way, and soon he gave the necklace to his eldest daughter, the chain to his second daughter, and then he gave the rose to his youngest, and as he gave it he sighed.

"Oh, thank you, father," they all cried.

But the youngest said, "Why did you sigh so deeply when you gave me my rose?"

"Later on I will tell you," said the merchant.

So for several days they lived happily together, though the merchant wandered about gloomy and sad, and nothing his daughters could do would cheer him up till at last he took his youngest daughter aside and said to her, "Bella, do you love your father?"

"Of course I do, father, of course I do."

"Well, now you have a chance of showing it"; and then he told her of all that had occurred with the beast when he got the rose for her. Bella was very sad, as you can well think, and then she said, "Oh, father, it was all on account of me that you fell into the power of this beast; so I will go with you to him; perhaps he will do me no harm; but even if he does -- better harm to me than evil to my dear father."

So next day the merchant took Bella behind him on his horse, as was the custom in those days, and rode off to the dwelling of the beast. And when he got there and they alighted from his horse the doors of the house opened, and what do you think they saw there! Nothing. So they went up the steps and went through the hall, and went into the dining room, and there they saw a table spread with all manner of beautiful glasses and plates and dishes and napery, with plenty to eat upon it. So they waited and they waited, thinking that the owner of the house would appear, till at last the merchant said, "Let's sit down and see what will happen then." And when they sat down invisible hands passed them things to eat and to drink, and they ate and drank to their heart's content. And when they arose from the table it arose too and disappeared through the door as if it were being carried by invisible servants.

Suddenly there appeared before them the beast who said to the merchant, "Is this your youngest daughter?"

And when he had said that it was, he said, "Is she willing to stop here with me?"

And then he looked at Bella who said, in a trembling voice, "Yes, sir."

"Well, no harm shall befall you." With that he led the merchant down to his horse and told him he might come that day each week to visit his daughter. Then the beast returned to Bella and said to her, "This house with all that therein is is yours; if you desire aught, clap your hands and say the word and it shall be brought unto you." And with that he made a sort of bow and went away.

So Bella lived on in the home with the beast and was waited on by invisible servants and had whatever she liked to eat and to drink; but she soon got tired of the solitude and, next day, when the beast came to her, though he looked so terrible, she had been so well treated that she had lost a great deal of her terror of him. So they spoke together about the garden and about the house and about her father's business and about all manner of things, so that Bella lost altogether her fear of the beast. Shortly afterwards her father came to see her and found her quite happy, and he felt much less dread of her fate at the hands of the beast.

So it went on for many days, Bella seeing and talking to the beast every day, till she got quite to like him, until one day the beast did not come at his usual time, just after the midday meal, and Bella quite missed him. So she wandered about the garden trying to find him, calling out his name, but received no reply. At last she came to the rosebush from which her father had plucked the rose, and there, under it, what do you think she saw! There was the beast lying huddled up without any life or motion. Then Bella was sorry indeed and remembered all the kindness that the beast had shown her; and she threw herself down by it and said, "Oh, Beast, Beast, why did you die? I was getting to love you so much."

No sooner had she said this than the hide of the beast split in two and out came the most handsome young prince who told her that he had been enchanted by a magician and that he could not recover his natural form unless a maiden should, of her own accord, declare that she loved him.

Thereupon the prince sent for the merchant and his daughters, and he was married to Bella, and they all lived happy together ever afterwards.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Vâng, các thương gia tiếp tục cuộc hành trình của mình và đã làm kinh doanh của mình và mua một chiếc vòng cổ ngọc trai cho con gái của mình, và một chuỗi vàng cho con gái thứ hai của mình; nhưng ông biết nó đã là sử dụng không nhận được một hoa hồng cho các trẻ nhất trong khi ông đã cho đến nay đi bởi vì nó sẽ phai trước khi ông đã về nhà. Do đó, ông thực hiện lên tâm trí của mình ông sẽ có được một hoa hồng cho cô ấy khi ông nhận gần nhà ông.Khi tất cả các merchanting của ông đã được thực hiện ông cưỡi ra khỏi nhà và quên tất cả về Hoa hồng cho đến khi ông gần nhà ông; sau đó ông đột nhiên nhớ đến những gì ông đã hứa với con gái út của ông, và nhìn về để xem nếu ông có thể tìm thấy một bông hồng. Gần nơi ông đã dừng lại, ông thấy một khu vườn tuyệt vời, và nhận được off ngựa ông lang thang về trong nó cho đến khi ông tìm thấy một rosebush đáng yêu; và ông ngắt hoa hồng đẹp nhất ông có thể thấy trên nó. Tại thời điểm đó, ông nghe một vụ tai nạn như sấm sét, và tìm kiếm xung quanh anh ta thấy một con quái vật khổng lồ--hai ngà trong miệng của mình và mắt fiery bao quanh bằng lông, và sừng sắp ra khỏi đầu của nó và lây lan trong trở lại của nó."Chết," cho biết các con thú, "người đã nói với bạn bạn có thể nhổ lông hoa hồng của tôi?""Xin ngài," cho biết các thương gia trong sợ hãi và khủng bố cho cuộc sống của mình, "tôi đã hứa với con gái của tôi để mang lại cho cô ấy về nhà một hoa hồng và quên mất nó cho đến thời điểm cuối, và sau đó tôi thấy khu vườn xinh đẹp của bạn và nghĩ rằng bạn sẽ không bỏ lỡ một bông hồng đơn, hoặc khác tôi sẽ đã yêu cầu sự cho phép của bạn.""Ăn trộm thieving," cho biết các con thú, "cho dù đó là một hoa hồng hoặc một viên kim cương; cuộc sống của bạn là mất."Các thương gia rơi trên đầu gối của mình và begged cho cuộc sống của mình vì lợi ích của con gái của ông ba đã không nhưng anh ta để hỗ trợ họ."Vâng, sinh tử, tốt," cho biết các con thú, "tôi cho cuộc sống của bạn một điều kiện: 7 ngày, kể từ bây giờ bạn phải mang lại cho này con gái út của bạn, vì lợi ích mà bạn đã phá vỡ vào khu vườn của tôi, và để lại cô ấy ở đây trong sự ổn của bạn. Nếu không thề rằng bạn sẽ trở lại và đặt mình tại xử lý của tôi."Vì vậy các thương gia đã thề, và tham gia Hoa hồng của mình gắn ngựa và cưỡi gia đình.Ngay sau khi ông nhận vào nhà của ông, con gái của ông đã đổ xô vòng anh ta, vỗ tay của họ và cho thấy niềm vui của họ trong mọi cách, và nhanh chóng ông chuyển necklace để con gái của mình, Chuỗi con gái thứ hai của mình, và sau đó ông đã cung cấp hoa hồng cho trẻ nhất của mình và như ông đã cho nó ông thở dài."Oh, cảm ơn bạn, cha," tất cả chúng đều khóc.Nhưng con út nói, "tại sao đã làm bạn sigh sâu sắc vì vậy khi bạn đã cho tôi Hoa hồng của tôi?""Sau đó tôi sẽ cho bạn biết," nói rằng các thương gia.Vì vậy, trong vài ngày họ sống hạnh phúc với nhau, mặc dù các thương gia lang thang về ảm đạm và buồn, và con gái của ông có thể làm gì nào vui anh ta lên cho đến khi cuối cùng ông đã lấy con gái út của mình sang một bên và nói với cô ấy, "Bella, Anh có yêu cha của bạn?""Tất nhiên tôi, thưa cha, tất nhiên tôi làm.""Well, now you have a chance of showing it"; and then he told her of all that had occurred with the beast when he got the rose for her. Bella was very sad, as you can well think, and then she said, "Oh, father, it was all on account of me that you fell into the power of this beast; so I will go with you to him; perhaps he will do me no harm; but even if he does -- better harm to me than evil to my dear father."So next day the merchant took Bella behind him on his horse, as was the custom in those days, and rode off to the dwelling of the beast. And when he got there and they alighted from his horse the doors of the house opened, and what do you think they saw there! Nothing. So they went up the steps and went through the hall, and went into the dining room, and there they saw a table spread with all manner of beautiful glasses and plates and dishes and napery, with plenty to eat upon it. So they waited and they waited, thinking that the owner of the house would appear, till at last the merchant said, "Let's sit down and see what will happen then." And when they sat down invisible hands passed them things to eat and to drink, and they ate and drank to their heart's content. And when they arose from the table it arose too and disappeared through the door as if it were being carried by invisible servants.Suddenly there appeared before them the beast who said to the merchant, "Is this your youngest daughter?"And when he had said that it was, he said, "Is she willing to stop here with me?"And then he looked at Bella who said, in a trembling voice, "Yes, sir.""Well, no harm shall befall you." With that he led the merchant down to his horse and told him he might come that day each week to visit his daughter. Then the beast returned to Bella and said to her, "This house with all that therein is is yours; if you desire aught, clap your hands and say the word and it shall be brought unto you." And with that he made a sort of bow and went away.So Bella lived on in the home with the beast and was waited on by invisible servants and had whatever she liked to eat and to drink; but she soon got tired of the solitude and, next day, when the beast came to her, though he looked so terrible, she had been so well treated that she had lost a great deal of her terror of him. So they spoke together about the garden and about the house and about her father's business and about all manner of things, so that Bella lost altogether her fear of the beast. Shortly afterwards her father came to see her and found her quite happy, and he felt much less dread of her fate at the hands of the beast.So it went on for many days, Bella seeing and talking to the beast every day, till she got quite to like him, until one day the beast did not come at his usual time, just after the midday meal, and Bella quite missed him. So she wandered about the garden trying to find him, calling out his name, but received no reply. At last she came to the rosebush from which her father had plucked the rose, and there, under it, what do you think she saw! There was the beast lying huddled up without any life or motion. Then Bella was sorry indeed and remembered all the kindness that the beast had shown her; and she threw herself down by it and said, "Oh, Beast, Beast, why did you die? I was getting to love you so much."No sooner had she said this than the hide of the beast split in two and out came the most handsome young prince who told her that he had been enchanted by a magician and that he could not recover his natural form unless a maiden should, of her own accord, declare that she loved him.Thereupon the prince sent for the merchant and his daughters, and he was married to Bella, and they all lived happy together ever afterwards.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Vâng, các thương gia đã đi vào cuộc hành trình của mình và đã làm kinh doanh của mình và mua một chiếc vòng cổ ngọc trai cho con gái lớn của ông, và một dây chuyền vàng cho con gái thứ hai của ông; nhưng ông biết đó là không sử dụng nhận được một bông hồng cho người trẻ nhất trong khi ông đang ở rất xa vì nó sẽ mờ dần trước khi anh về nhà. . Vì vậy, anh quyết tâm của mình, ông sẽ nhận được một bông hồng cho cô ấy cái ngày anh đến gần nhà mình Khi tất cả Merchanting của ông đã được thực hiện, ông cưỡi trở về nhà và quên tất cả về hoa hồng cho đến khi ông đã gần nhà mình; sau đó anh đột nhiên nhớ lại những gì ông đã hứa với con gái út của ông, và nhìn về để xem nếu anh ta có thể tìm thấy một bông hồng. Gần nơi ông đã dừng lại, ông nhìn thấy một khu vườn tuyệt vời, và xuống ngựa, ông lang thang ở đó cho đến khi anh tìm thấy một Rosebush đáng yêu; và ông hái hoa hồng đẹp nhất anh có thể nhìn vào nó. Tại thời điểm đó ông nghe một tai nạn như sấm sét, và nhìn xung quanh ông đã nhìn thấy một con quái vật khổng lồ -. Hai răng nanh trong miệng và đôi mắt rực lửa bao quanh bởi lông, và sừng ra khỏi đầu và lan rộng trên lưng nó "Mortal," nói các con thú ", người đã nói với bạn, bạn có thể nhổ hoa hồng của tôi?" "Làm ơn, thưa ngài," cho biết các thương gia trong sợ hãi và kinh hoàng cho cuộc sống của mình, "Tôi đã hứa với con gái tôi mang về nhà cô một bông hồng và quên nó cho đến giây phút cuối cùng , và sau đó tôi thấy khu vườn xinh đẹp của bạn và nghĩ rằng bạn sẽ không bỏ lỡ một bông hồng duy nhất, nếu không tôi sẽ yêu cầu sự cho phép của bạn "." trộm cắp là ăn trộm, "cho biết các con thú", cho dù đó là một bông hồng hay một viên kim cương, cuộc sống của bạn là fạt. "Người thương gia đã giảm trên đầu gối của mình và cầu xin cho cuộc sống của mình vì lợi ích của ba cô con gái kẻ không có gì nhưng anh ta để hỗ trợ họ." Vâng, chết, cũng, "cho biết các con thú," Tôi ban cho cuộc sống của bạn trên một điều kiện: Bảy ngày từ bây giờ bạn phải mang theo cô con gái út này của anh, cho có vì lợi ích bạn đã chia thành các khu vườn của tôi, và để cô ấy ở đây thay cho bạn. Nếu không thề rằng bạn sẽ quay trở lại và đặt mình sắp xếp của tôi. "Vì vậy, các thương gia đã thề, và lấy hoa hồng của mình lên ngựa của mình và lái về nhà. Ngay khi bước vào ngôi nhà của mình con gái của mình lại ùa quanh anh, vỗ tay và hiển thị niềm vui của họ bằng mọi cách, và chẳng bao lâu ông đã cho vòng cổ để con gái lớn của ông, các chuỗi để con gái thứ hai của ông, và sau đó ông đã cho bông hồng cho út của ông, và khi ông nó, ông thở dài. "Oh, cảm ơn bạn, cha, "tất cả họ đều đã khóc. Nhưng nói là người trẻ nhất," Tại sao anh lại thở dài nặng nề khi bạn đã cho tôi hoa hồng của tôi? "" Sau đó tôi sẽ cho bạn biết, "các thương gia cho biết. Vì vậy, trong vài ngày họ sống hạnh phúc với nhau, mặc dù các thương gia đi lang thang về ảm đạm và buồn, và không có gì con gái mình có thể làm sẽ vui lên cho đến khi cuối cùng anh ta đưa con gái út của ông sang một bên và nói với cô ấy, "Bella, em yêu cha của bạn?" "Dĩ nhiên rồi, cha, tất nhiên tôi làm "." Vâng, bây giờ bạn có cơ hội thể hiện nó ", và sau đó ông nói với cô ấy tất cả những gì đã xảy ra với các con thú khi ông nhận được hoa hồng cho cô ấy. Bella đã rất buồn, như bạn cũng có thể suy nghĩ, và sau đó cô nói, "Oh, cha, đó là tất cả về tài khoản của tôi rằng bạn rơi vào sức mạnh của con quái vật này, vì vậy tôi sẽ đi với bạn anh, có lẽ anh sẽ làm cho tôi không có hại;. nhưng ngay cả nếu anh ta làm - hại tốt hơn với tôi hơn ác với cha thân yêu của tôi "ngày Vì vậy, bên cạnh các thương mất Bella sau lưng con ngựa của mình, vì theo tục trong những ngày đó, và đã đi tắt đến ở của các con thú. Và khi cậu đứng đó và họ bước xuống từ con ngựa của mình những cánh cửa của ngôi nhà mở ra, và làm những gì bạn nghĩ rằng họ đã nhìn thấy ở đó! K có gì. Vì vậy, họ đã đi lên những bậc thang và đi qua hành lang, và đã đi vào phòng ăn, và ở đó họ thấy một bảng lây lan với tất cả các cách thức của kính đẹp và tấm và các món ăn và napery, với nhiều chuyện để ăn khi nó. Vì vậy, họ chờ đợi và họ chờ đợi, nghĩ rằng chủ nhân của ngôi nhà sẽ xuất hiện, cho đến khi cuối cùng các thương gia cho biết, "Hãy ngồi xuống và xem những gì sẽ xảy ra sau đó." Và khi họ ngồi xuống bàn tay vô hình truyền cho họ những điều để ăn và uống, và họ ăn và uống cạn nội dung trái tim của họ. Và khi chúng xuất hiện từ bảng nó nảy sinh quá và biến mất qua cánh cửa như thể nó đã được thực hiện bởi công vô hình. Đột nhiên có xuất hiện trước mặt chúng con thú người biết đến các thương gia, "Đây có phải là con gái út của mình?" Và khi ông đã có nói rằng đó là, ông nói, "Cô ấy sẵn sàng dừng lại ở đây với tôi?" Và sau đó anh nhìn Bella người nói, bằng một giọng run run: "Vâng, thưa ngài." "Vâng, không có hại sẽ xảy đến với bạn". Cùng với đó, ông đã dẫn các thương gia xuống ngựa và nói với ông rằng ông có thể đến ngày hôm đó mỗi tuần để thăm con gái của mình. Sau đó, các con thú trở về Bella và nói với cô ấy, "Ngôi nhà này với tất cả những gì trong đó đang là của bạn;. Nếu bạn mong muốn việc gì, hãy vỗ tay và nói từ đó và nó sẽ được đưa cho các ngươi" Và với điều đó, ông đã thực hiện một loại cây cung và đi đi. Vì vậy, Bella sống trên trong nhà với các con thú và được chờ đợi trên tôi tớ vô hình và có bất cứ điều gì cô ấy thích ăn và uống; nhưng cô sớm đã mệt mỏi của sự cô đơn, và ngày hôm sau, khi con thú đã đến với cô, mặc dù anh trông rất khủng khiếp, cô đã bị đối xử rất tốt mà cô đã mất rất nhiều khủng bố của ông bà. Vì vậy, họ đã nói chuyện với nhau về vườn và về nhà và về kinh doanh của cha mình và về tất cả các cách thức của sự vật, vì vậy mà Bella bị mất hoàn toàn sự sợ hãi của con thú của mình. Một thời gian ngắn sau đó cha cô đã nhìn thấy cô ấy và thấy mình khá hạnh phúc, và anh cảm thấy ít nhiều nỗi sợ hãi của số phận của mình dưới bàn tay của con thú. Vì vậy, nó tiếp tục trong nhiều ngày, Bella nhìn thấy và nói chuyện với các con thú mỗi ngày, cho đến khi cô nhận khá thích anh ấy, cho đến một ngày các con thú đã không đến vào thời điểm bình thường của mình, ngay sau bữa ăn trưa, và Bella khá nhớ anh. Vì vậy, cô lang thang trong vườn cố gắng để tìm thấy anh ta, gọi tên anh, nhưng không nhận được trả lời. Cuối cùng, cô đã đến Rosebush từ mà cha cô đã hái hoa hồng, và ở đó, dưới nó, những gì bạn nghĩ rằng cô nhìn thấy! Có những con thú nằm dài rúc lên mà không có bất cứ sự sống hay chuyển động. Sau đó, Bella đã xin lỗi thực sự và nhớ lại tất cả sự tử tế rằng con thú đã chỉ cho cô; và cô ném mình xuống bởi nó và nói, "Oh, Beast, Beast, tại sao bạn chết? Tôi đã nhận được tình yêu bạn rất nhiều." Ngay khi cô nói này hơn so với da của sự phân chia con thú trong hai và ra đến hoàng tử trẻ tuổi đẹp trai nhất đã nói với cô rằng anh đã bị mê hoặc bởi một nhà ảo thuật và rằng ông không thể phục hồi hình thức tự nhiên của mình, trừ khi một người con gái nên, theo cách riêng của mình, tuyên bố rằng cô yêu anh. Khi nghe các hoàng tử gửi cho các thương gia và của mình con gái, và anh đã kết hôn với Bella, và tất cả họ sống hạnh phúc bên nhau bao giờ sau đó.













































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: