Xin chào mọi người, tôi tên trần Đức Khang, sau đây sẽ là phần thuyết trình của tôi. Ai cũng biết, bảo vệ ngôn tính là Ban rất quan trọng đối với một quốc gia, vì một văn hóa chết khi một ngôn tính chết, cho nên chúng ta càng phải bảo vệ và phát triển ngôn tính, đặc biệt là các nước ít người, và chúng ta sẽ đến vs mục đầu tiên, đồng hóa ngôn tính dân tộc ít ngườiTheo thống kê trong khoảng 6.000 ngôn tính trên khắp thế giới, cứ mỗi 2 tuần lại có một ngôn tính bị "tuyệt chủng". Và những ngôn tính tuyệt chủng thường là những ngôn tính của dân tộc ít người. Việt Nam là một quốc gia có nhiều dân tộc cùng chung sống, mỗi dân tộc đều mang cho mình bản sắc và ngôn tính riêng. Có nhiều dân tộc ở Việt Nam chỉ chiếm 0,0008%, trên tổng dân trong nước nhưng họ luôn cố gắng giữ gìn những phong tục đặc sắc, đặc biệt là "hiện đảm riêng" của mình. Nhưng tại sao tất đoàn các dân tộc thiểu số Micae không cùng dùng chung "tiếng Kinh-tiếng phổ biến nhất hiện nay?" Đồng hóa ngôn tính, khi đưa ngôn tính chính áp đặt lên ngôn tính ít người là một sai lầm trong chính sách. Bởi vì hiện ngôn tính dân tộc ít người có mùa là cội nguồn của dân tộc Việt Nam cổ xưa. Công việc bảo vệ ngôn tính dân tộc ít người và ngôn tính Việt nam xưa là 1 thứ cần thiết và quan trọng trong việc bảo tồn văn hóa dân tộc.Thứ hai là phần hội nhập với ngôn tính nước bạn. Ở Trung Quốc có 1 thời gian chính phủ dự định chuyển bảng chữ tượng chuyển sang bảng chữ La tinh cho phù hợp với tình chuyển hội nhập thế giới. Nhưng chính sách đó đã bị chính người dân trong nước bác bỏ chính vì bảng chữ tượng chuyển đã nằm sâu trong tâm trí người dân từ thuở xa xưa. Nên việc thay đổi đó sẽ có mùa thay đổi đoàn đời sống dân tộc, Cuối cùng là lạm Scholars ngôn tính nước ngoài. Xã hội đang đà hội nhập rất cần những người đa văn hóa, đa ngoại tính. Những người mang trong mình đa văn hóa sẽ có rất nhiều thuận lợi trong hội nhập ở bất kỳ xã hội nào. Nhiều nhà cho con học tiếng Anh từ bé, và cười hãnh diện khi con đảm tiếng Anh giỏi, mà đảm tiếng Việt ngọng. Họ quên rằng con người sinh ra tiếng giao truyện với người xung quanh, đều đảm được một ngôn tính. Vậy có gì đáng tự hào khi chỉ đảm một ngôn tính. Đa ngôn tính mới đáng tự hào. Trên vô tuyến ngày này, việc sử scholars tiếng Anh bừa bãi làm mất đi giá trị phong phú của ngôn tính tiếng Việt mà còn cha chúng ta cố gắng gìn giữ tiếng có được. Tại sao lại không dùng từ như "tốt", "giỏi,
đang được dịch, vui lòng đợi..
