Prologue: Part 2I remember that it was around seven twelve in the even dịch - Prologue: Part 2I remember that it was around seven twelve in the even Việt làm thế nào để nói

Prologue: Part 2I remember that it

Prologue: Part 2

I remember that it was around seven twelve in the evening.

That day, like always, I loitered around until the sun parted ways, and left the school through the gate come nightfall. You might ask why I had to wait until nightfall, but what other choice did I have? If I tried to walk outside in the sun, I would collapse.

After all, I may look like this, but I’m a zombie.

It took around five minutes to walk home from school. Of course, I didn’t have anyone I liked to walk home with, so I took this walk alone.

It should have only taken me five minutes to get home, but that day I felt like taking a detour.

There was a graveyard near my house. It was quite a big place, and naturally a very ordinary zombie like me loved hanging out there.

As if trying to oppose the heat that came in the last third of June, the wind that blew there was refreshing. There were no stars to be seen in the sky; only the moonlight shone down.

I shuffled comfortably into the center portion of the graveyard, and, perhaps disrespectfully, sat myself down on top of a tombstone. The coolness of the stone under me was irresistibly pleasant.

Feeling like gazing at the moon, I stuffed my cheeks with the onigiri (1) I had just bought. It was a moment of pure bliss. After I had become a zombie, I often found myself feeling awfully hungry.

I might appear lonely, but being able to survive by yourself is a sign of harmony, I think.

Wasting time alone. To me, this was the ideal way of living life.

Well, and in that moment of pure bliss…

My mood was improving greatly. With all my strength, I threw the now empty plastic bottle of green tea into the air. The plastic bottle went so high that it looked like a grain of flour.

Looking up into the night sky in anticipation of when the bottle would fall, I saw something else flash with a momentary burst of light.

A bird? No no, it was too big to be a bird. And there were two things. No matter how I looked at it, it was obviously not my plastic bottle.

I began to run from that place. It wasn’t because I was panicking or I was in a hurry. I had just calmly calculated the trajectory of the falling object, determined which areas would be safe, and was now moving over there.

BAAAAM!! I heard a huge commotion, and a hole formed in the place I had been just a few moments before.

The gravel ground rolled violently upwards, and a cloud of sand and pebbles rained down on the tombstone. I see, this is what they mean by “raining earth and sand” (2).

While I swore to God I would never litter again, against my better judgment I returned to the crater that had just formed. I mean, anybody would be curious, right? It had nothing to do with the fact that I was a zombie.

“Ow ow ow ow….”

A girl, in cosplay I had never seen other than at doujinshi markets, was there rubbing her back. From a quick estimate, her height seemed to be around 145 centimeters. (3)

Underneath the girl was a completely exhausted black bear wearing a Japanese school boy’s uniform. Also, for some strange reason, there was a chainsaw on the ground next to me.

When I picked up the chainsaw, it was lighter than I would have expected. It might be because I was a zombie that it felt so light… eh, this wasn’t the time to be thinking about that.

“Hey.” I spoke up to the girl who was rubbing her back. Her chestnut colored hair looked like it would be pleasant to touch and hung down to her shoulders. She messed with her hair a bit and glared at me.

Her eyes left quite an impression, as they were as big as a cat’s. I probably wouldn’t mind being looked at affectionately by those adorable eyes, but my attention was diverted to the area above them.

If you ask why, it’s because out of the top of her head sprung a tuft of hair that is commonly called an “ahoge.”

“You alright?”

“Ah!!”

For some reason, the girl opened her mouth wide and pointed in my direction. Did she find something strange? Could she have realized that I was a zombie?

“My masou renki! (4) Give it back! Quickly! Hurry! Now, quickly, immediately, without delay, without a moment’s hesitation, right away, right now, in a flash, straight away, right this minute, give it back!”

Her footsteps thumping strongly on the gravel ground beneath us, she rapidly approached me.

“Wait. Wait wait. What’s a masou renki?”

Every time her feet thumped on the gravel in an incredibly menacing fashion, the ahoge sticking out of her head swayed from side to side. At any rate, what was with her getup? Her embarrassing cosplay outfit suddenly vanished, and before my eyes her white skin was exposed… s-she was naked?

“It’s what you’re holding! If I don’t have that, I can’t use attack magic!”

She seemed to be too angry to even notice that her clothing had vanished.

At any rate, what cute smallish breasts she had. This was great. Mother, I really feel alive at this moment… even though I’m dead.

“This?”

I pointed to the chainsaw in my hand, and she tried to snatch it away.

The minute her pale hands came in contact with the chainsaw, static electricity-like sparks flared up and she wasn’t able to touch it.

“Ow! W-What?!”

No matter how many times she tried, she couldn’t touch the chainsaw. Every time, sparks flew off the chainsaw. When she tried to grip it forcefully, the sparks changed to a strong electric shock.

“Hey, but leaving that aside, do you have a change of clothes?”

“Hueh?”

My words seemed to take a bit of time to register. After around two seconds, far from only her ears and cheeks, but her entire face and then her entire body flushed a brilliant red.

“Don’t look at me! You hentai! This ero special…!”

“Ero special… don’t make it sound like Warsman’s special attack.” (5)

“Shut up!”

She forcefully sent a kick into my face, and ran off to hide in the shadow of a nearby tombstone.

But I didn’t even have enough time to think about whether I should follow her.

The three meter tall bear wearing a school boy’s uniform bent his knees and jumped into the air, kicking up a cloud of gravel. It was the bear that had fallen down together with the girl. And even though I’m a zombie, I was freaked out, you know? It was so sudden after all.

I recall that in less than a second, that bear came down from high in the sky and leap kicked me. He was incredibly swift.

But this isn’t the time or place to be sitting here in admiration. The bear kicked me hard in the cheek with his padded foot and sent me flying headfirst into a tombstone.

… Oh God, I’m glad I’m a zombie. It doesn’t hurt at all. For example, it wouldn’t hurt no matter what angle you bent my little toe to. After all, I’m dead.

I stood up and faced the bear. The chainsaw had flown out of my hand from that one attack and had landed a close by. When the naked girl timidly tried to touch the chainsaw, as expected it sent off sparks and rejected her.

“Let me just ask you one thing. What exactly is this bear thing?”

Looking at the girl out of the corner of my eye, my gaze then returned to the bear. I don’t know where the bear had learned it, but the bear took up a Chinese martial arts stance.

“That’s the evil high school girl Kumacchi! Run away! If you don’t, you’re going to get killed!”

Well that was surprising. Somehow, this bear was… a high school girl? He’s wearing a boy’s uniform though… well also, he’s a student? Alright, let’s say I believe that for a second…

“It doesn’t look evil though.”

The bear in front of me had big round eyes like a stuffed animal. His fur was also very pretty, so I thought he was pretty cute. If he couldn’t move, I wouldn’t be able to tell the difference between him and a high-quality stuffed animal.

“Idiot! You’re really an idiot! Can’t you see how strong he is?! This is why this world’s humans are so… ugh!”

The girl continued talking in a shocked fashion. You’re the one who can’t see how strong I am, you know.

The weak-looking stuffed animal-like cute bear opened his mouth. Baring his fangs, he faced the moon and howled. It was the cry of a beast.

In the face of that earth-shattering howl, both I and the girl stiffened. The bear let out a breath of what looked like purple, noxious smoke. Well, it was rude of me to call you cute, then.

I thinned my eyes and tightened my hands lightly into fists.

The bear took a deep breath and crouched. Blowing out the same kind of purple smoke he had before, he kicked the ground and quickly closed the distance between us.

Backhand chop. I caught it with a backhand attack of my own. It was a splendid attack with a lot of weight behind it. Next, a roundhouse kick, followed by a triple kick that rose from below, and a body blow with his shoulder. These attacks came swiftly and flowed one into the other… how the hell am I supposed to avoid that? This is impossible.

Quickly blown away by these attacks, I slammed into the tombstone the girl was hiding under, smashing it into pieces.

“Uwaah!” went the girl. It wasn’t me; I don’t feel pain after all.

“Why are you coming over here?! Don’t look, I said! You Eroro Gunsou! (6) Go die!”

Her red face became even redder and she began to beat on me. What a fresh attitude.

“Would a schoolboy’s uniform work?”

“As if I know! Huh? What are you talking about?”

She inclined her neck. Her huge round eyes blinked twice.

“For you to change into.”

Saying that, I stood up and kicked off of the gravel floor.

I extended a hand, aiming for his neck. The minute I reached my target, his furry padded hand twined around mine.

In the next moment, my legs were swept out from under me and my back hit the gravel.

This bear didn’t have any fingers but still could throw me, couldn’t he? Also, he elbowed me in the face while I lay there collapsed. This attack was once again with an amazing amount of force, and made a loud sound as if he had just struck me with an iron ball. I was sure that there was now a head-sha
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Prologue: Phần 2Tôi nhớ rằng nó đã khoảng bảy mười hai vào buổi tối.Ngày hôm đó, như mọi khi, tôi loitered xung quanh cho đến khi sun chia tay cách, và rời trường học thông qua các cửa khẩu đến trời tối. Bạn có thể hỏi tại sao tôi phải đợi cho đến khi trời tối, nhưng những gì có lựa chọn nào khác tôi đã có? Nếu tôi đã cố gắng để đi bộ bên ngoài trong ánh mặt trời, tôi sẽ sụp đổ.Sau khi tất cả, tôi có thể nhìn như thế này, nhưng tôi là một zombie.Phải mất khoảng 5 phút để đi bộ về nhà từ trường học. Tất nhiên, tôi không có bất cứ ai tôi thích để đi bộ về nhà với, vì vậy tôi đã đi bộ này một mình.Nó nên đã chỉ đưa cho tôi năm phút để có được nhà, nhưng ngày hôm đó tôi cảm thấy giống như lấy một đường vòng.Có là một nghĩa địa gần nhà tôi. Nó đã là khá là một địa điểm lớn, và tự nhiên là một zombie rất bình thường như tôi yêu treo ra khỏi đó.Như thể cố gắng để chống lại nhiệt mà đến trong thứ ba cuối tháng sáu, gió có thổi có đã được làm mới. Đã có không có ngôi sao để được nhìn thấy trong bầu trời; chỉ ánh trăng chiếu xuống.Tôi xáo trộn thoải mái thành phần trung tâm của nghĩa trang, và, có lẽ disrespectfully, ngồi bản thân mình xuống trên đầu trang của một tombstone. Mát đá theo tôi là irresistibly dễ chịu.Tôi cảm thấy giống như nhìn lúc mặt trăng, nhồi má của tôi với onigiri (1) tôi chỉ cần mua. Đó là một khoảnh khắc của hạnh phúc tinh khiết. Sau khi tôi đã trở thành một zombie, tôi thường tìm thấy bản thân mình cảm thấy hết sức đói.Tôi có thể xuất hiện cô đơn, nhưng có thể tồn tại của chính mình là một dấu hiệu của sự hài hòa, tôi nghĩ.Lãng phí thời gian một mình. Với tôi, đây là cách lý tưởng để sống cuộc sống.Vâng, và trong thời điểm đó của hạnh phúc tinh khiết...Tâm trạng của tôi cải thiện rất nhiều. Với tất cả sức mạnh của tôi, tôi đã ném chai nhựa có sản phẩm nào bây giờ của trà xanh vào không khí. Chai nhựa đã đi quá cao rằng nó trông giống như một hạt bột.Nhìn lên vào bầu trời đêm với dự đoán của khi chai sẽ rơi, tôi thấy các đèn flash một cái gì đó khác với một burst tạm thời của ánh sáng.Một con chim? Không, nó là quá lớn để là một con chim. Và đã có hai điều. Không có vấn đề làm thế nào tôi nhìn vào nó, nó đã rõ ràng là không chai nhựa của tôi.Tôi bắt đầu chạy khỏi nơi đó. Nó không phải là vì tôi panicking hoặc tôi đã ở vội vàng. Tôi chỉ cần bình tĩnh đã tính toán quỹ đạo của các đối tượng rơi xuống, xác định khu vực mà sẽ được an toàn, và bây giờ đã di chuyển đó.BAAAAM!! Tôi nghe nói một hôn rất lớn, và một lỗ hình thành ở nơi tôi đã là chỉ là một vài phút trước khi.Mặt đất sỏi cán dữ dội lên trên, và một đám mây của cát và sỏi trời mưa xuống tombstone. Tôi thấy, đây là những gì họ có nghĩa là bởi "mưa trái đất và cát" (2).Trong khi tôi đã thề với Đức Chúa trời tôi sẽ không bao giờ xả rác một lần nữa, đối với bản án của tôi tốt hơn tôi quay trở lại miệng núi lửa đã chỉ thành lập. Tôi có nghĩa là, Ai sẽ là tò mò, đúng không? Nó không có gì để làm với một thực tế rằng tôi là một zombie."Ow ow ow ow..."Một cô gái, trong cosplay tôi chưa bao giờ thấy khác hơn tại thị trường doujinshi, đã có cọ xát cô ấy trở lại. Từ một dân số ước tính nhanh chóng, chiều cao của cô dường như là khoảng 145 cm. (3)Bên dưới các cô gái là một con gấu đen hoàn toàn kiệt sức, mặc một cậu bé học Nhật bản của đồng phục. Ngoài ra, đối với một số lý do kỳ lạ, có là một chainsaw trên mặt đất bên cạnh tôi.Khi tôi chọn chainsaw, đó là nhẹ hơn tôi sẽ có thể mong đợi. Nó có thể là bởi vì tôi là một zombie rằng nó cảm thấy như vậy ánh sáng... eh, đây không phải là thời gian để suy nghĩ về điều đó."Hey." Tôi nói chuyện với cô gái đã cọ xát cô ấy trở lại. Tóc màu hạt dẻ của cô trông giống như nó sẽ là tốt để liên lạc và treo xuống vai của cô. Cô sai lầm với mái tóc của mình một chút và glared vào tôi.Đôi mắt của cô để lại ấn tượng khá một, như chúng đã lớn như một con mèo Tôi có lẽ sẽ không nhớ được xem xét tại trìu mến bởi những đôi mắt đáng yêu, nhưng sự chú ý của tôi được chuyển hướng đến khu vực trên chúng.Nếu bạn hỏi tại sao, đó là vì ra khỏi đỉnh đầu của cô của bung một chỏm tóc đó thường được gọi là một "ahoge.""Bạn không sao chứ?""Ah!!"Đối với một số lý do, các cô gái đã mở miệng rộng và nhọn trong chỉ đạo của tôi. Cô đã tìm thấy cái gì lạ? Có thể cô đã nhận ra rằng tôi là một zombie?"Của tôi masou Lễ! (4) trả lại đây! Một cách nhanh chóng! Nhanh lên! Bây giờ, một cách nhanh chóng, ngay lập tức, không chậm trễ, mà không do dự của một thời điểm, ngay lập tức, ngay bây giờ, trong nháy mắt, ngay lập tức, ngay phút này, cho nó trở lại!"To lớn mạnh mẽ trên mặt đất sỏi bên dưới chúng tôi bước chân của cô, cô nhanh chóng tiếp cận tôi."Chờ đợi. Chờ đợi chờ đợi. Điều gì sẽ là một lễ masou?"Mỗi khi chân của cô thumped trên sỏi trong một thời trang rất đe dọa, ahoge nhô ra khỏi đầu chịu ảnh hưởng từ bên này sang bên kia. Ở mức nào, những gì với getup của cô? Trang phục cosplay lúng túng của cô đột nhiên biến mất, và trước mắt của tôi da trắng của cô đã được tiếp xúc... s-cô là nude?"Đó là những gì bạn đang nắm giữ! Nếu tôi không có mà, tôi không thể sử dụng tấn công ma thuật!"Cô ấy có vẻ quá tức giận thậm chí thông báo rằng quần áo của cô đã biến mất.Ở mức nào, những gì vú smallish dễ thương cô đã có. Điều này là tuyệt vời. Mẹ, tôi thực sự cảm thấy còn sống tại thời điểm này... ngay cả khi tôi chết."Điều này?"Tôi chỉ tới chainsaw trong tay của tôi, và cô đã cố gắng để snatch nó đi.Phút tay nhạt đến tiếp xúc với chainsaw, giống như tĩnh điện tia lửa bùng lên và cô ấy đã không thể chạm vào nó."Ow! W-những gì?!"Không có vấn đề bao nhiêu lần cô đã cố gắng, cô không thể chạm vào chainsaw. Mỗi thời gian, tia lửa bay ra chainsaw. Khi cô đã cố gắng để kẹp mạnh mẽ, các tia lửa thay đổi để một cú sốc điện mạnh mẽ."Này, nhưng rời khỏi đó sang một bên, bạn có một sự thay đổi quần áo?""Hueh?"Lời nói của tôi dường như mất một chút thời gian để đăng ký. Sau khoảng 2 giây, xa chỉ có đôi tai của mình và má, nhưng toàn bộ khuôn mặt của cô và sau đó toàn bộ cơ thể của cô đỏ ửng đỏ rực rỡ."Đừng nhìn vào tôi! Bạn hentai! Này ero đặc biệt...!""Ero đặc biệt... không làm cho nó âm thanh như tấn công đặc biệt của Warsman." (5)"Shut up!"Cô mạnh mẽ gửi một kick vào khuôn mặt của tôi, và chạy để ẩn trong bóng tối của một tombstone gần đó.Nhưng tôi thậm chí không có đủ thời gian để suy nghĩ về việc liệu tôi nên làm theo cô ấy.Ba mét cao chịu mặc một cậu bé học thống nhất cong đầu gối của mình và đã nhảy vào trong không khí, đá lên một đám mây của sỏi. Nó là con gấu đã rơi cùng với các cô gái. Và mặc dù tôi là một zombie, tôi freaked ra, bạn có biết? Nó đã bất ngờ như vậy sau khi tất cả.Tôi nhớ lại rằng trong ít hơn một giây, gấu đó đã xuống từ cao trên bầu trời và nhuận đá tôi. Ông là cực kỳ nhanh chóng.Nhưng điều này không phải là thời gian và chỗ để ngồi ở đây trong ngưỡng mộ. Con gấu đã đá tôi mạnh trong má với chân đệm và gửi cho tôi bay headfirst vào một tombstone.… Ôi Thiên Chúa, tôi vui mừng tôi một zombie. Nó không đau ở tất cả. Ví dụ, nó sẽ không thương không có vấn đề gì góc bạn cong ngón chân của tôi little để. Sau khi tất cả, tôi chết.Tôi đứng dậy và phải đối mặt với con gấu. Chainsaw đã bay ra khỏi bàn tay của tôi từ đó một cuộc tấn công và đã hạ cánh một đóng bởi. Khi các cô gái khỏa thân timidly đã cố gắng để liên lạc chainsaw, như mong đợi nó đuổi khỏi tia lửa và bị từ chối của mình."Hãy để tôi chỉ cần hỏi anh một điều. Những gì chính xác là điều gấu?"Nhìn vào các cô gái trên góc của mắt của tôi, chiêm ngưỡng của tôi sau đó quay trở lại con gấu. Tôi không biết nơi con gấu đã học được nó, nhưng con gấu đã lên một lập trường võ thuật Trung Quốc."Đó là cô gái xấu xa trung học Kumacchi! Biến đi! Nếu bạn không, bạn sẽ bị làm thịt mất!"Vâng, đó là đáng ngạc nhiên. Bằng cách nào đó, gấu này... là một cô gái trường trung học? Ông ấy mặc đồng phục của một cậu bé mặc dù... tốt ngoài ra, ông là một sinh viên? Được rồi, hãy nói rằng tôi tin rằng cho một thứ hai..."Nó không nhìn xấu mặc dù."Con gấu ở phía trước của tôi có đôi mắt to tròn như một con thú nhồi bông. Lông của mình cũng là rất đẹp, vì vậy tôi nghĩ rằng ông đã khá dễ thương. Nếu ông không thể di chuyển, tôi sẽ không thể biết sự khác biệt giữa anh ta và một chất lượng cao con vật."Idiot! Anh thực sự là một idiot! Bạn không thể nhìn thấy ông là mạnh mẽ như thế nào?! Đây là lý do tại sao con người của thế giới này là như vậy... ugh!"Các cô gái tiếp tục nói chuyện trong một thời trang bị sốc. Bạn là một trong những người không thể nhìn thấy tôi như thế nào mạnh mẽ, bạn biết.Các yếu, tìm kiếm nhồi giống như động vật dễ thương chịu mở miệng của mình. Baring răng nanh của ông, ông phải đối mặt với mặt trăng và howled. Đó là tiếng kêu của một con quái vật.Khi đối mặt với howl trái đất-shattering đó, cả tôi và cô gái stiffened. Gấu để cho ra một hơi thở của những gì trông giống như màu tím, khí độc hại khói. Vâng, nó đã được thô lỗ của tôi để gọi cho bạn dễ thương, sau đó.Tôi mỏng mắt tôi và thắt chặt bàn tay của tôi nhẹ vào nắm tay.Con gấu lấy một hơi thở sâu và cúi. Thổi ra cùng một loại màu tím khói, ông đã có trước, ông khởi động mặt đất và nhanh chóng đóng cửa khoảng cách giữa chúng tôi.Chop trái tay. Tôi bắt gặp nó với một cuộc tấn công trái tay của riêng tôi. Nó là một cuộc tấn công tuyệt vời với rất nhiều trọng lượng đằng sau nó. Tiếp theo, một kick roundhouse, theo sau là một cú đá ba tăng từ phía dưới, và một đòn cơ thể với vai. Các cuộc tấn công đến nhanh chóng và một chảy vào khác... như thế nào địa ngục tôi phải tránh điều đó? Điều này là không thể.Tôi nhanh chóng thổi bay đi bởi các cuộc tấn công, nhảy vào tombstone các cô gái ẩn dưới, đập vỡ nó thành miếng."Uwaah!" đã đi cô gái. Nó không phải là tôi; Tôi không cảm thấy đau sau khi tất cả."Tại sao bạn tới đây?! Đừng nhìn, tôi nói! Bạn Eroro Gunsou! (6) đi chết!"Khuôn mặt màu đỏ của cô đã trở thành thậm chí khiến và cô bắt đầu để đánh bại tôi. Những gì một thái độ tươi."Nào một cậu học sinh làm việc thống nhất?""Như nếu tôi biết! Hả? Những gì anh đang nói về?"Cô nghiêng cổ của cô. Đôi mắt tròn lớn của cô blinked hai lần."Để bạn có thể thay đổi vào."Nói rằng, tôi đứng dậy và khởi động giảm giá của sàn nhà sỏi.Tôi mở rộng một bàn tay, nhắm đến cổ của ông. Phút tôi đã đạt mục tiêu của tôi, ông lông padded tay twined xung quanh tôi.Trong thời điểm tiếp theo, chân của tôi đã được xuôi ra từ dưới tôi và trở lại của tôi nhấn sỏi.Gấu này không có bất kỳ ngón tay nhưng vẫn có thể ném tôi, không ông? Ngoài ra, ông gạt tôi vào mặt trong khi tôi nằm ở đó bị sụp đổ. Cuộc tấn công này đã một lần nữa với một số tiền tuyệt vời của lực lượng, và thực hiện một âm thanh ồn ào như nếu ông chỉ đã tấn công tôi với một quả bóng sắt. Tôi đã chắc chắn rằng bây giờ là một đầu-sha
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Prologue: Part 2 Tôi nhớ rằng đó là khoảng bảy mười hai vào buổi tối. Ngày hôm đó, như mọi khi, tôi loitered xung quanh cho đến khi mặt trời đã chia tay, và rời trường qua cánh cổng đến chập tối. Bạn có thể hỏi lý do tại sao tôi đã phải chờ đợi cho đến khi màn đêm buông xuống, nhưng lựa chọn nào khác đã làm tôi có? Nếu tôi cố gắng đi bộ bên ngoài trong ánh mặt trời, tôi sẽ sụp đổ. Sau tất cả, tôi có thể trông như thế này, nhưng tôi là một zombie. Phải mất khoảng năm phút đi bộ từ trường về nhà. Tất nhiên, tôi đã không có bất cứ ai tôi thích đi bộ về nhà với, vì vậy tôi đã đi bộ một mình. Nó cần phải có chỉ đưa cho tôi năm phút để có được nhà, nhưng ngày hôm đó tôi cảm thấy như đang đi đường vòng. Có một nghĩa địa gần nhà tôi. Đó là một nơi khá lớn, và tự nhiên một zombie rất bình thường như tôi yêu treo lên đó. Như thể cố gắng để chống lại cái nóng mà đến ở một phần ba cuối cùng của tháng Sáu, một cơn gió thổi là có làm mới. Không có sao để được nhìn thấy trên bầu trời; chỉ có ánh trăng chiếu xuống. Tôi lê thoải mái vào phần trung tâm của nghĩa trang, và, có lẽ vô lễ, ngồi xuống bản thân mình trên một bia mộ. Mát lạnh của đá dưới chân tôi đã không thể cưỡng lại dễ chịu. Có cảm giác như đang nhìn vào mặt trăng, tôi nhồi má tôi với onigiri (1) Tôi vừa mua. Đó là khoảnh khắc của hạnh phúc tinh khiết. Sau khi tôi đã trở thành một zombie, tôi thường tìm thấy bản thân mình cảm thấy hết sức đói. Tôi có thể xuất hiện đơn độc, nhưng có khả năng sống sót của chính mình là một dấu hiệu của sự hòa hợp, tôi nghĩ. thời gian lãng phí một mình. Đối với tôi, đây là cách lý tưởng để sống cuộc sống. Vâng, và trong khoảnh khắc của hạnh phúc tinh khiết ... Tâm trạng của tôi đã được cải thiện rất nhiều. Với tất cả sức mạnh của tôi, tôi đã ném chai nhựa rỗng tại của trà xanh vào không khí. Các chai nhựa đã đi quá cao mà nó trông giống như một hạt bột. Nhìn lên bầu trời đêm với dự đoán của khi chai sẽ mất, tôi nhìn thấy một cái gì đó khác flash với sự bùng nổ nhất thời của ánh sáng. Một con chim? Không không, nó là quá lớn để có một con chim. Và có hai điều. Không có vấn đề làm thế nào tôi nhìn vào nó, nó là rõ ràng không phải chai nhựa của tôi. Tôi bắt đầu chạy từ nơi đó. Đó không phải là vì tôi đã hoảng loạn hoặc tôi đã vội vàng. Tôi vừa mới bình tĩnh tính toán quỹ đạo của vật rơi, xác định khu vực nào sẽ được an toàn, và bây giờ đã được di chuyển trên đó. BAAAAM !! Tôi nghe thấy một chấn động lớn, và một lỗ hình thành ở nơi tôi đã được chỉ là một vài phút trước đó. Mặt đất sỏi lăn dội lên trên, và một đám mây cát và sỏi trời mưa xuống trên tấm bia mộ. Tôi thấy, đây là những gì họ có ý nghĩa bởi "mưa trái đất và cát" (2). Trong khi tôi đã thề với Chúa, tôi sẽ không bao giờ xả rác một lần nữa, đối với bản án của tôi tốt hơn tôi trở về miệng núi lửa, mới vừa hình thành. Ý tôi là, ai sẽ tò mò, phải không? Nó không có gì để làm với thực tế rằng tôi là một zombie. "Ow ow ow ow ...." Một cô gái, trong cosplay Tôi chưa bao giờ thấy khác hơn là tại các thị trường doujinshi, đã có xoa lưng cô. Từ một ước lượng nhanh, chiều cao của cô dường như là khoảng 145 cm. (3) Bên dưới cô gái là một con gấu đen hoàn toàn kiệt sức mặc đồng phục của một cậu học sinh của Nhật Bản. Ngoài ra, đối với một số lý do lạ lùng, có một cưa máy trên mặt đất bên cạnh tôi. Khi tôi nhặt cưa, nó là nhẹ hơn tôi dự kiến sẽ có. Nó có thể là bởi vì tôi là một zombie mà nó cảm thấy rất nhẹ ... eh, đây không phải là thời gian để suy nghĩ về điều đó. "Hey." Tôi lên tiếng để các cô gái đã được cọ xát lưng. Tóc màu hạt dẻ màu của cô trông giống như nó sẽ được dễ chịu để liên lạc và xõa xuống ngang vai. Cô sai lầm với mái tóc của mình một chút và nhìn chằm chằm vào tôi. Đôi mắt cô lại khá ấn tượng, như họ đã lớn như một con mèo của. Tôi có lẽ sẽ không để tâm khi bị nhìn trìu mến bởi những đôi mắt đáng yêu, nhưng sự chú ý của tôi bị chuyển hướng sang các khu vực trên chúng. Nếu bạn hỏi vì sao, đó là bởi vì ra khỏi đỉnh đầu của cô bung một búi tóc mà thường được gọi là một "ahoge." "Cậu ổn chứ?" "Ah !!" Đối với một số lý do, cô gái mở miệng rộng và chỉ về phía tôi. Cô đã tìm thấy một cái gì đó kỳ lạ? Cô có thể nhận ra rằng tôi là một zombie? "masou renki My! (4) Cung cấp cho nó trở lại! Nhanh lên! Nhanh lên! Bây giờ, nhanh chóng, ngay lập tức, không chậm trễ, không chút do dự một lát, ngay lập tức, ngay bây giờ, trong nháy mắt, ngay lập tức, ngay lúc này, cho nó trở lại! " bước chân của cô đập mạnh trên mặt đất sỏi bên dưới chúng tôi, cô nhanh chóng tiếp cận tôi. "Chờ. Chờ đợi. Một renki masou là gì? " Mỗi khi chân cô đập trên sỏi trong một thời trang vô cùng đáng sợ, các ahoge nhô ra khỏi đầu cô bị ảnh hưởng từ bên này sang bên kia. Ở mức nào, những gì đã có getup cô? Trang phục cosplay đáng xấu hổ của cô đột nhiên biến mất, và trước mắt tôi làn da trắng của cô bị phơi bày ... s-cô trần truồng? "Đó là những gì bạn đang nắm giữ! Nếu tôi không có điều đó, tôi không thể sử dụng phép thuật tấn công! " Cô dường như là quá tức giận thậm chí nhận thấy rằng quần áo của cô đã biến mất. Ở mức nào, những gì dễ thương ngực smallish cô đã có. Điều này là tuyệt vời. Mẹ, tôi thực sự cảm thấy còn sống tại thời điểm này ... mặc dù tôi đã chết. "Đây?" Tôi chỉ vào cưa trong tay tôi, và cô ấy đã cố gắng để cướp nó đi. Giây phút tay nhợt nhạt của cô đã tiếp xúc với các máy cưa, tia lửa điện như tĩnh bùng lên và cô đã không thể chạm vào nó. "Ow! W-Cái gì ?! " Không có vấn đề, ​​cô đã cố gắng bao nhiêu lần, cô không thể chạm vào cưa. Mỗi lần, tia lửa đã bay đi cưa. Khi cô đã cố gắng để bám chặt nó một cách mạnh mẽ, các tia lửa thay đổi với một cú sốc điện mạnh. "Hey, nhưng để lại đó qua một bên, làm bạn có một sự thay đổi quần áo?" "Hueh?" Lời nói của tôi dường như mất một chút thời gian để đăng ký. Sau khoảng hai giây, xa chỉ vào tai mình và má, nhưng toàn bộ khuôn mặt của mình và sau đó toàn bộ cơ thể đỏ mặt lên một màu đỏ rực rỡ. "Đừng nhìn tôi! Bạn hentai! Điều này đặc biệt Ero ...! " "Ero đặc biệt ... không làm cho âm thanh giống như tấn công đặc biệt của Warsman." (5) "Im đi!" Cô ấy mạnh mẽ gửi một cú đá vào mặt tôi, và chạy trốn trong bóng tối của một lân cận bia mộ. Nhưng tôi thậm chí không có đủ thời gian để suy nghĩ về việc tôi nên làm theo cô. Con gấu cao ba mét mặc đồng phục của một cậu học sinh của uốn cong đầu gối của mình và nhảy vào trong không khí, đá lên một đám mây của sỏi. Đó là con gấu đó đã giảm xuống cùng với các cô gái. Và mặc dù tôi là một zombie, tôi hết hồn, bạn biết không? Đó là quá đột ngột sau khi tất cả. Tôi nhớ lại rằng trong vòng chưa đầy một giây, con gấu mà xuống từ độ cao trên bầu trời và bước nhảy vọt đá tôi. Ông là cực kỳ nhanh chóng. Nhưng đây không phải là thời gian hoặc địa điểm để được ngồi ở đây trong sự ngưỡng mộ. Con gấu đá tôi cứng trong má với chân đệm của mình và gửi cho tôi bay lao đầu vào một tấm bia mộ. ... Ôi Chúa ơi, tôi rất vui vì tôi là một zombie. Nó không đau ở tất cả. Ví dụ, nó sẽ không làm tổn thương không có vấn đề gì góc độ bạn uốn cong các ngón chân nhỏ của tôi. Sau khi tất cả, tôi đã chết. Tôi đứng lên và đối mặt với những con gấu. Cưa đã bay ra khỏi bàn tay của tôi từ đó một cuộc tấn công và đã hạ cánh xuống một gần. Khi các cô gái khỏa thân một cách rụt rè cố chạm vào cưa, như mong đợi nó gửi ra tia lửa điện và từ chối cô ấy. "Hãy để tôi chỉ hỏi anh một điều. Điều gấu này chính xác là gì? " Nhìn vào các cô gái ra khỏi khóe mắt của tôi, cái nhìn của tôi sau đó quay trở lại con gấu. Tôi không biết nơi mà các con gấu đã học được nó, nhưng con gấu đã lập một võ thuật lập trường của Trung Quốc. "Đó là những nữ sinh trung học ác Kumacchi! Chạy đi! Nếu bạn không, bạn sẽ bị giết! " Vâng đó là đáng ngạc nhiên. Bằng cách nào đó, con gấu này là ... một nữ sinh trung học? Anh ta mặc đồng phục của một cậu bé mặc dù ... cũng còn, anh ấy là một học sinh? Được rồi, chúng ta hãy nói rằng tôi tin rằng trong một giây ... "Nó không giống ác dù." Con gấu ở trước mặt tôi có đôi mắt to tròn như một con thú nhồi bông. Lông của anh cũng rất khá, vì vậy tôi nghĩ cậu ta thật dễ thương. Nếu anh không thể di chuyển, tôi sẽ không thể biết sự khác biệt giữa anh và một con thú nhồi bông chất lượng cao. "Đồ ngốc! Bạn đang thực sự là một thằng ngốc! Bạn không thể xem cách mạnh mẽ ông là ?! Đây là lý do tại sao con người của thế giới này là như vậy ... ugh! " Cô gái vẫn tiếp tục nói chuyện trong một thời trang sốc. Bạn là một người không thể xem cách mạnh mẽ tôi, bạn biết. Các nhồi gấu dễ thương giống như động vật yếu trông mở miệng. Trần bộ răng nanh của mình, ông phải đối mặt mặt trăng và hú lên. Đó là tiếng kêu của một con thú. Trong khuôn mặt của howl rằng trời lở đất, cả tôi và cô gái cứng người. Con gấu thở ra một hơi thở của những gì trông giống như màu tím, khói độc hại. Vâng, đó là thô lỗ của tôi để gọi cho bạn dễ thương, sau đó. Tôi thưa mắt của tôi và siết chặt tay tôi nhẹ nhàng thành nắm đấm. Con gấu hít một hơi thật sâu và cúi xuống. Thổi ra cùng một loại khói màu tím mà ông có trước, anh đá xuống đất và nhanh chóng đóng cửa khoảng cách giữa chúng tôi. Backhand chop. Tôi bắt gặp nó với một cuộc tấn công trái tay của riêng tôi. Đó là một cuộc tấn công tuyệt vời với rất nhiều trọng lượng của nó. Tiếp theo, một cú đá nhà chung quanh, theo sau là một quả phạt gấp ba lần tăng từ bên dưới, và một đòn cơ thể với vai của mình. Những cuộc tấn công đến nhanh chóng và chảy vào một trong những khác ... làm thế quái nào tôi có thể tránh được điều đó? Điều này là không thể. Nhanh chóng thổi bay đi bởi các cuộc tấn công, tôi đâm sầm vào bia mộ các cô gái đã được ẩn dưới, đập vỡ nó ra từng mảnh. "Uwaah!" đi các cô gái. Nó không phải là tôi; Tôi không cảm thấy đau sau khi tất cả. "Tại sao anh lại đến đây ?! Đừng nhìn, tôi nói! Bạn Eroro Gunsou! (6) Đến chết! " khuôn mặt đỏ của cô càng trở nên đỏ hơn và cô bắt đầu đập vào tôi. Thật là một thái độ tươi. "Would việc thống nhất của một cậu học sinh?" "Làm như tôi biết! Huh? Những gì bạn đang nói về? " Cô nghiêng cổ cô. Đôi mắt tròn to của cô chớp mắt hai lần. "Đối với bạn để thay đổi thành." Nói rằng, tôi đứng dậy và khởi của các tầng sỏi. Tôi mở rộng một bàn tay, hướng tới cổ. Giây phút mà tôi đạt mục tiêu của tôi, tay độn lông của mình quấn quanh tôi. Trong khoảnh khắc tiếp theo, hai chân tôi đã bị cuốn ra dưới chân tôi và tôi lại nhấn sỏi. gấu này không có bất kỳ ngón tay nhưng vẫn có thể ném tôi, couldn 't ông? Ngoài ra, ông bị hất vào mặt tôi trong khi tôi nằm đó sụp đổ. Cuộc tấn công này lại một lần nữa với một số lượng đáng kinh ngạc của lực lượng, và tạo ra một âm thanh lớn như thể anh vừa đánh tôi với một quả bóng sắt. Tôi chắc chắn rằng có bây giờ là một đầu-sha





























































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: