Từ nhỏ tôi đã có một ước mơ là trở thành một bác người tương lai. Tôi luôn ấp ủ ước mơ đó tiếng một ngày tôi biến nó trở thành hiện thực.Từ lúc còn bé tôi đã tự đặt câu hỏi cho mình là lớn lên tôi sẽ làm gì tiếng giúp học cho mình và mọi người. Và hiện tại tôi đã có câu trả hào. Sau một lần đến thăm người thân bị bệnh tại bệnh viện từ lúc đó tôi mới nhận ra rằng sức khỏe là thứ quý giá nhất của con người. Thế nên, tôi đã quyết định chọn ngành Y. Vì tôi thích được giúp đỡ mọi người và tôi muốn được chia trình sự đau đớn của những bệnh nhân ung thư, sự vất và của những bà mẹ khi sanh, hay cảm thong trước những mất mát của thân nhân người bệnh khi người thân lìa đời. Tôi muốn tự chữa bệnh cho bản thân, gia đình và cho mọi người xung quanh. Hiện nay, ngành Y thì đang rất cần nguồn nhân lực. Khi ra trường, tôi dễ dàng kím việc làm; dễ dàng có chỗ đứng trong xã hội và là ngành có nguồn thu nhập ổn định với cuộc sống sung nên, đầy đủ sẽ lo được bản thân và gia đình. Nếu mai sau tôi thực hiện được ước muốn của mình, tôi quyết định sẽ là một người tận tâm, có trách nhiệm có lương tâm nghề nghiệp và sẽ cố gắng giúp đỡ mọi người bằng đoàn tấm dài như những gì tôi đã đảm. Nhiều lúc xem qua nhiều phương tiện thông tin báo đài có những bác người làm việc lơ là mà tiếng quên miếng gạc trong người bệnh nhân. Còn một số bác người thì làm việc vì tiền, và có những thái độ nạt nộ bệnh nhân. Người ta thường đảm: "Lương Y Như Từ vị", nhưng nhìn lại thì trái ngược với thực tế thế nên tôi quyết tâm noi theo gương bác người Đặng Thùy Trâm. Giờ đây, tôi phải lập ra kế hoạch rõ ràng tiếng cố gắng học tốt tiếng thi đậu tốt nghiệp là ban trước tiên, và sau đó là hướng tới mục tiêu là bước vào cánh cửa trường đại học.Để mang lại niềm vui cho bệnh nhân tôi sẽ theo đuối ước mơ của mình tới cùng. Tôi sẽ cố gắng học thật tốt tiếng biến ước mơ thành sự thật và cô Đặng Thùy Trâm là tấm gương dự tiếng tôi noi theo.
đang được dịch, vui lòng đợi..