.After that, Zanoba and I speak for a while. The contents of our conve dịch - .After that, Zanoba and I speak for a while. The contents of our conve Việt làm thế nào để nói

.After that, Zanoba and I speak for

.
After that, Zanoba and I speak for a while. The contents of our conversation are to do with the dolls I saw on the Begaritto continent. When he hears about the matter of the glass dolls, Zanoba's eyes begin to sparkle.


"Speaking of which, how's Julie?"

"The other day, Julie completed a doll of a certain personage. She probably wanted to meet you and show you."


Mu.

Is it finished? The Ruijerd doll, that is. I want to see it. I want to see it, but...


"I see. But if she'll be coming back in the evening, I don't know if we'll be able to meet."

"Hmm, do you have plans?"

"After Sensei's interview, I plan on showing my face at a few other's places."

"Sensei?"


At that moment, there was a knock at the door.


"Rudi, are you here? It was here, right?"


It's Roxy's voice. It seems that while Zanoba and I were talking, the interview finished.


"Please come in. I was just thinking of talking about you, Sensei."

"Please excuse me."


While turning her head and looking about, Roxy enters the room, a little hunched over in hesitation. She then slowly walks over to my side.


"This is quite the splendid research room, isn't it? I wonder if it's okay for me to enter. It seems like this is something that outsiders shouldn't see, after all."

"A place that you, Roxy-sensei, shouldn't enter doesn't exist in this school."

"Isn't that just something that you've decided on yourself, Rudi?"

"That's true. But this place is fine."


When I said that, Zanoba stiffens. He's trembling.


"Zanoba, let me introduce you. She's Roxy M. Greyrat, my sensei."

"It's been a while, Zanoba-dono. That you seem to be in good health is most important."


Roxy bows very deeply to Zanoba.


"O-, o-, o..."


Seeing Roxy, Zanoba trembles all over. He brings his trembling hands to the top of his head.


"UOOOOOOOOOHHHHHHH!"

"Wah-!"


Zanoba suddenly lets out a war cry. He jumps up like a frog and then lands, prostrated, on all fours. Roxy trembles with a start, and half-hides behind me.


"It has been a long time, Roxy-dono! Without knowing that you were Shisho's shisho, I've been unthinkably rude to you!"

"Please raise your head, for a prince of a country to, to me, it's too much, what if someone sees!?"


Roxy's behavior looks quite suspicious. I guess there's no choice. Should I help her out?


"It's okay, Sensei. If there's anyone who complains, I'll take care of them."

"Are you saying ridiculous things too, Rudi!?"


Roxy is going [awa awa] in a fluster, even though there's nothing for her to get flustered about.


"I should be asking you to calm down, Sensei. Isn't it obvious that Zanoba would prostrate himself before you, Sensei?"

"I-, is that so? Could I hear the reason why?"

"Hey, Zanoba. It's natural, right?"


When I look to Zanoba for agreement, still prostrated on the ground, he agrees with me.


"Yes. For she is Shisho's shisho."

See? Zanoba is saying so, too.


"Don't just say [It's obvious], but please tell me the reason!"

"There's no such thing as a reason when it comes to obvious things. It's fine for you to just calmly accept it as it is, Sensei."

"However..."

"It can't be helped, huh. Zanoba, please stand."


Since our conversation won't progress like this, I have Zanoba stand. Because Zanoba's tall, right now, he can probably see Roxy's hair whorl. He's pretty haughty, standing above her. Well, whatever. It's not like he means to be tall.


"So how was it? Does it seem you'll be employed as a teacher?"

"Yes, thankfully Jinas-shisho... Vice Principal Jinas acknowledged my ability."

"Since you raised me, that's natural huh."

"Since you grew all on your own, I don't think it had anything to do with my ability as a teacher though."


Anyhow, it seems that it's been decided that Roxy will become a teacher at this school starting from next semester. This is something that needs to be celebrated, huh.

Celebration. Celebration, huh?

Roxy's wedding celebration.

My younger sisters' tenth birthday celebrations.

My soon to be born child's birthday celebration.

Should I have one big family celebration in the future? Paul's letter has mentioned having a big celebration once we returned, after all.

Well, that's for the future. Right now, we're busy, so we'll worry about it after various things calm down first.


"Ah, that's right. It wouldn't do if I didn't greet other people as well, huh?"

"That's right. I'm sure everyone else will be surprised that Shisho has come back."


Zanoba laughs happily. Stringing along, I laugh as well. Since I'm looking forward to introducing Roxy to the others, it can't be helped that I smile.


"Well then, Zanoba, thanks for the arm. I'll come again."

"Yes, when you're free again, please show your face here. Julie will be happy as well, after all."

"Of course."

"If the condition of the arm gets bad, then it might be faster to show Cliff rather than me."

"Got it."


Like that, I part from Zanoba.


Part 6[edit]
Grinding sound rings out through the cold hallway.

It's the sound of my prosthetic arm. Whilst walking, I'm adjusting the amount of mana I put into it to see how much would be best. Each time I clench and unclench it, my prosthetic arm makes a grinding sound. It seems that as expected of a prototype model, there isn't a way to keep it quiet.


"Is that prosthetic arm a magic tool?"


Roxy who is walking on my left suddenly asks me a question.


"Yeah. It's the result of Zanoba's research."

"That's amazing, isn't it? For it to move so precisely."

"That's true. If I can move this easily, then it seems I'll manage even without your assistance, Roxy."

"Ah-... That's, true."


When I look at her, I find that Roxy is making the face she does when she blunders.


"I'm sorry. I didn't really consider you, Rudi. Even though it'd be hard for you when I'm not around, I went and became a teacher..."

"If it's about my left arm, then you don't have anything to worry about, Roxy."


Though it'd help me, it's not as if I am asking her to do it. It's obvious that what Roxy wants to do comes first. Since it seems that she wants to help me out in place of my arm, I didn't say anything, but there are a lot of people around me who are willing to help me when I'm troubled after all.


"Anyway, it's great, isn't it? That you've gotten a left hand."

"Yeah, with this, I can touch you as much as I want, Roxy."


Whilst saying so, I tap Roxy's shoulder with my prosthetic hand. Roxy's warmth and softness is transmitted from under her robe. It seems that this can tell temperature apart, as well. It's high performance, huh, this hand of mine?


"Anyway, I want to introduce you to everyone, so please follow me."

"Introduce... yes!"


Roxy nods with a nervous expression.


------


After that, we go to places one by one, report my return, and introduce Roxy.

Rinia, Pursena.

Ariel, Luke.

Then, Nanahoshi.

Though, I have thought to go to Cliff's place, there are sultry sounds coming from inside his research room, so I pass on it.

Each person's response was varied.

Rinia and Pursena's responses were particularly interesting. With just a sniff of Roxy's scent, the two of them started to shiver. To the two of them, who had rounded their tails, I told them that this is the Shisho that I revered and loved. When I did, the two of them bowed their head to Roxy together. It's probably because the Beast Race is sensitive to such matters; this is a person they absolutely couldn't go against, for real.

On the other hand, Ariel and Luke were dull to it. When I went to greet them after my repatriation, they said something sarcastic like [You're showing your face after returning, I see.] Though I say this, it wasn't in a blaming tone. However, it was because they had assisted me a lot for my journey. Having messed up due to lack of preparations, I felt nothing but shame. That's why I apologized.

But well, that's fine. When I introduced Roxy, after giving a blank look, the two of them then looked at each other. They couldn't believe that someone as young looking as Roxy would be teaching. However, I guess it's as expected of the princess of a country. Ariel politely greeted Roxy. She's a capable person.

Nanahoshi was ill looking. It might have been that she had caught a cold, but whilst coughing, she looked at my face, and said, [With this, we'll be able to continue the research, huh] and sighed in relief. When I introduced Roxy and said that she'd be working as a teacher starting next year, she just replied with a curt [Cool.] but because she was much too curt, I went on to list Roxy's good points at length, she replied, [Pedo. Gross.] and frowned. Well, a common high school girl wouldn't be able to understand Roxy's greatness, I guess.

0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
.Sau đó, Zanoba và tôi nói chuyện trong một thời gian. Nội dung của hội thoại của chúng tôi là để làm với búp bê mà tôi thấy trên lục địa Begaritto. Khi ông nghe về vấn đề của búp bê thủy tinh, đôi mắt của Zanoba bắt đầu để lấp lánh."Nói trong đó, làm thế nào là Julie"?"Ngày khác, Julie hoàn thành một con búp bê của một nhân vật nào đó. Cô có lẽ muốn gặp bạn và cho bạn."Mu.Nó kết thúc? Búp bê Ruijerd, đó là. Tôi muốn nhìn thấy nó. Tôi muốn nhìn thấy nó, nhưng..."Tôi thấy. Nhưng nếu cô ấy sẽ sắp trở lại vào buổi tối, tôi không biết nếu chúng tôi có thể đáp ứng.""Hmm, bạn có kế hoạch?""Sau cuộc phỏng vấn của Sensei, tôi kế hoạch trên thị face của tôi tại địa điểm một vài khác.""Sensei?"Tại thời điểm đó, đã có một knock tại cửa."Rudi, bạn có ở đây? Nó là ở đây, phải không? "Nó là tiếng nói của Roxy. Có vẻ như rằng trong khi Zanoba và tôi đã nói, các cuộc phỏng vấn kết thúc."Hãy đi vào. Tôi đã chỉ nghĩ đến nói chuyện về bạn, Sensei.""Xin vui lòng xin lỗi."Trong khi quay đầu và tìm kiếm, Roxy vào phòng, một chút hunched hơn trong do dự. Cô sau đó từ từ đi qua để bên cạnh tôi."Điều này là khá tuyệt vời nghiên cứu Phòng, không phải là nó? Tôi tự hỏi nếu nó là okay cho tôi để nhập. Nó có vẻ như đây là một cái gì đó mà người ngoài không nên nhìn thấy, sau khi tất cả.""Một nơi mà bạn, Roxy-sensei, không nên nhập vào không tồn tại trong trường này.""Không phải là chỉ cần một cái gì đó mà bạn đã quyết định cho mình, Rudi?""Đó là sự thật. Nhưng nơi này là tốt."When I said that, Zanoba stiffens. He's trembling."Zanoba, let me introduce you. She's Roxy M. Greyrat, my sensei.""It's been a while, Zanoba-dono. That you seem to be in good health is most important."Roxy bows very deeply to Zanoba."O-, o-, o..."Seeing Roxy, Zanoba trembles all over. He brings his trembling hands to the top of his head."UOOOOOOOOOHHHHHHH!""Wah-!"Zanoba suddenly lets out a war cry. He jumps up like a frog and then lands, prostrated, on all fours. Roxy trembles with a start, and half-hides behind me."It has been a long time, Roxy-dono! Without knowing that you were Shisho's shisho, I've been unthinkably rude to you!""Please raise your head, for a prince of a country to, to me, it's too much, what if someone sees!?"Roxy's behavior looks quite suspicious. I guess there's no choice. Should I help her out?"It's okay, Sensei. If there's anyone who complains, I'll take care of them.""Are you saying ridiculous things too, Rudi!?"Roxy is going [awa awa] in a fluster, even though there's nothing for her to get flustered about."I should be asking you to calm down, Sensei. Isn't it obvious that Zanoba would prostrate himself before you, Sensei?""I-, is that so? Could I hear the reason why?""Hey, Zanoba. It's natural, right?"When I look to Zanoba for agreement, still prostrated on the ground, he agrees with me."Yes. For she is Shisho's shisho."See? Zanoba is saying so, too."Don't just say [It's obvious], but please tell me the reason!""There's no such thing as a reason when it comes to obvious things. It's fine for you to just calmly accept it as it is, Sensei.""However...""It can't be helped, huh. Zanoba, please stand."Since our conversation won't progress like this, I have Zanoba stand. Because Zanoba's tall, right now, he can probably see Roxy's hair whorl. He's pretty haughty, standing above her. Well, whatever. It's not like he means to be tall."So how was it? Does it seem you'll be employed as a teacher?""Yes, thankfully Jinas-shisho... Vice Principal Jinas acknowledged my ability.""Since you raised me, that's natural huh.""Since you grew all on your own, I don't think it had anything to do with my ability as a teacher though."Anyhow, it seems that it's been decided that Roxy will become a teacher at this school starting from next semester. This is something that needs to be celebrated, huh.Celebration. Celebration, huh?Roxy's wedding celebration.My younger sisters' tenth birthday celebrations.My soon to be born child's birthday celebration.Should I have one big family celebration in the future? Paul's letter has mentioned having a big celebration once we returned, after all.Well, that's for the future. Right now, we're busy, so we'll worry about it after various things calm down first."Ah, that's right. It wouldn't do if I didn't greet other people as well, huh?""That's right. I'm sure everyone else will be surprised that Shisho has come back."Zanoba laughs happily. Stringing along, I laugh as well. Since I'm looking forward to introducing Roxy to the others, it can't be helped that I smile."Well then, Zanoba, thanks for the arm. I'll come again.""Yes, when you're free again, please show your face here. Julie will be happy as well, after all.""Of course.""If the condition of the arm gets bad, then it might be faster to show Cliff rather than me.""Got it."Like that, I part from Zanoba.Part 6[edit]Grinding sound rings out through the cold hallway.It's the sound of my prosthetic arm. Whilst walking, I'm adjusting the amount of mana I put into it to see how much would be best. Each time I clench and unclench it, my prosthetic arm makes a grinding sound. It seems that as expected of a prototype model, there isn't a way to keep it quiet."Is that prosthetic arm a magic tool?"Roxy who is walking on my left suddenly asks me a question."Yeah. It's the result of Zanoba's research.""That's amazing, isn't it? For it to move so precisely.""That's true. If I can move this easily, then it seems I'll manage even without your assistance, Roxy.""Ah-... That's, true."When I look at her, I find that Roxy is making the face she does when she blunders."I'm sorry. I didn't really consider you, Rudi. Even though it'd be hard for you when I'm not around, I went and became a teacher...""If it's about my left arm, then you don't have anything to worry about, Roxy."Though it'd help me, it's not as if I am asking her to do it. It's obvious that what Roxy wants to do comes first. Since it seems that she wants to help me out in place of my arm, I didn't say anything, but there are a lot of people around me who are willing to help me when I'm troubled after all."Anyway, it's great, isn't it? That you've gotten a left hand.""Yeah, with this, I can touch you as much as I want, Roxy."Whilst saying so, I tap Roxy's shoulder with my prosthetic hand. Roxy's warmth and softness is transmitted from under her robe. It seems that this can tell temperature apart, as well. It's high performance, huh, this hand of mine?"Anyway, I want to introduce you to everyone, so please follow me.""Introduce... yes!"Roxy nods with a nervous expression.------After that, we go to places one by one, report my return, and introduce Roxy.Rinia, Pursena.Ariel, Luke.Then, Nanahoshi.Though, I have thought to go to Cliff's place, there are sultry sounds coming from inside his research room, so I pass on it.Each person's response was varied.Rinia and Pursena's responses were particularly interesting. With just a sniff of Roxy's scent, the two of them started to shiver. To the two of them, who had rounded their tails, I told them that this is the Shisho that I revered and loved. When I did, the two of them bowed their head to Roxy together. It's probably because the Beast Race is sensitive to such matters; this is a person they absolutely couldn't go against, for real.
On the other hand, Ariel and Luke were dull to it. When I went to greet them after my repatriation, they said something sarcastic like [You're showing your face after returning, I see.] Though I say this, it wasn't in a blaming tone. However, it was because they had assisted me a lot for my journey. Having messed up due to lack of preparations, I felt nothing but shame. That's why I apologized.

But well, that's fine. When I introduced Roxy, after giving a blank look, the two of them then looked at each other. They couldn't believe that someone as young looking as Roxy would be teaching. However, I guess it's as expected of the princess of a country. Ariel politely greeted Roxy. She's a capable person.

Nanahoshi was ill looking. It might have been that she had caught a cold, but whilst coughing, she looked at my face, and said, [With this, we'll be able to continue the research, huh] and sighed in relief. When I introduced Roxy and said that she'd be working as a teacher starting next year, she just replied with a curt [Cool.] but because she was much too curt, I went on to list Roxy's good points at length, she replied, [Pedo. Gross.] and frowned. Well, a common high school girl wouldn't be able to understand Roxy's greatness, I guess.

đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
.
Sau đó, Zanoba và tôi nói chuyện một lúc. Nội dung của cuộc trò chuyện của chúng tôi là để làm với những con búp bê tôi thấy trên lục địa Begaritto. Khi ông nghe về những vấn đề của những con búp bê thủy tinh, mắt Zanoba của bắt đầu lấp lánh. "Phát biểu trong đó, làm thế nào là Julie?" "Ngày hôm kia, Julie hoàn thành một con búp bê của một nhân vật nào đó. Cô ấy có lẽ muốn gặp bạn và cho bạn thấy. "Mu. Là nó hoàn thành? Con búp bê Ruijerd, đó là. Tôi muốn xem nó. Tôi muốn nhìn thấy nó, nhưng ... "Tôi nhìn thấy. Nhưng nếu cô ấy sẽ trở lại vào buổi tối, tôi không biết nếu chúng ta sẽ có thể đáp ứng." "Hmm, làm bạn có kế hoạch?" "Sau cuộc phỏng vấn của Sensei, tôi có kế hoạch trên cho thấy khuôn mặt của tôi tại nơi một vài nhân khác." "Sensei?" Tại thời điểm đó, đã có một tiếng gõ cửa. "Rudi, các bạn ở đây? Nó đã ở đây, phải không?" Đó là Roxy của giọng nói. Dường như khi Zanoba và tôi đã nói, các cuộc phỏng vấn kết thúc. "Xin mời vào. Tôi đã chỉ nghĩ đến việc nói về bạn, Sensei." "Xin tha cho tôi." Trong khi quay đầu lại và nhìn về, Roxy bước vào phòng, một chút gập người trên trong do dự. Sau đó, cô chậm rãi đi qua bên cạnh tôi. "Điều này là khá phòng nghiên cứu tuyệt vời, phải không? Tôi tự hỏi, nếu có đồng ý cho tôi để vào. Nó có vẻ như đây là một cái gì đó mà người ngoài không nên nhìn thấy, sau khi tất cả." "Một nơi mà bạn, Roxy-sensei, nên không nhập không tồn tại trong trường này." "Đó không phải chỉ là một cái gì đó mà bạn đã quyết định về chính mình, Rudi?" "Đó là sự thật. Nhưng nơi này là tốt . "Khi tôi nói rằng, Zanoba cứng lại. Anh ta run rẩy. "Zanoba, hãy để tôi giới thiệu với bạn. Roxy M. Greyrat Cô ấy, thầy của tôi." "Nó được một lúc, Zanoba-dono. Đó dường như bạn có sức khỏe tốt là quan trọng nhất." Roxy cúi đầu thật sâu để Zanoba . "O-, o-, o ..." Thấy Roxy, Zanoba run sợ hơn tất cả. Ông đã mang đến đôi tay run rẩy đến đỉnh đầu của mình. "UOOOOOOOOOHHHHHHH!" "Wah-!" Zanoba đột nhiên phát ra một tiếng kêu chiến tranh. Ông nhảy lên như một con ếch và sau đó tiếp đất, lễ lạy, trên tất cả bốn chân. Rúng Roxy với một sự khởi đầu, và một nửa-da phía sau tôi. "Nó đã được một thời gian dài, Roxy-dono! Mà không biết rằng bạn đã shisho Shisho, tôi đã quá sức tưởng tượng thô lỗ với bạn!" "Hãy ngẩng đầu của bạn, cho một hoàng tử của một đất nước đến, với tôi, nó quá nhiều, những gì nếu ai đó nhìn thấy !? "hành vi Roxy trông khá đáng ngờ. Tôi đoán không có sự lựa chọn. Tôi có nên giúp đỡ cô ấy? "Không sao đâu, Sensei. Nếu có bất cứ ai than phiền, tôi sẽ chăm sóc cho họ." "Bạn có nói những điều vô lý quá, Rudi !?" Roxy sẽ [awa awa] trong lúc bối rối, mặc dù không có gì cho mình để có được bối rối về. là "Tôi nên hỏi bạn phải bình tĩnh, Sensei. Không phải là nó rõ ràng rằng Zanoba sẽ sấp mình xuống trước mặt bạn, Sensei?" "I-, là như vậy? Tôi có thể nghe thấy lý do tại sao? "" Hey, Zanoba. Đó là tự nhiên, phải không? "Khi tôi tìm đến Zanoba cho thỏa thuận, vẫn lễ lạy trên mặt đất, ông đồng ý với tôi." Có. Đối với cô là shisho Shisho của. "Thấy không? Zanoba được nói như vậy, quá. "Đừng chỉ nói [Rõ ràng], nhưng xin vui lòng cho tôi biết lý do!" "Không có những điều như một lý do khi nói đến những điều hiển nhiên. Nó tốt cho bạn chỉ cần bình tĩnh chấp nhận nó như nó là, Sensei. "" Tuy nhiên ... "" Nó không thể được giúp đỡ, huh. Zanoba, xin vui lòng đứng. "Kể từ khi chuyện của chúng tôi sẽ không tiến triển như thế này, tôi đã Zanoba đứng. Bởi vì Zanoba của cao, ngay bây giờ, anh có thể có thể nhìn thấy mái tóc lọn Roxy của. Anh ấy khá kiêu ngạo, đứng trên cô. Vâng, bất cứ điều gì. Nó không phải như ông có nghĩa là để được cao. "Vậy làm thế nào là nó? Liệu nó có vẻ bạn sẽ được làm việc như một giáo viên?" "Vâng, may mắn Jinas-shisho ... Phó Hiệu trưởng Jinas thừa nhận khả năng của tôi." "Kể từ khi bạn lớn lên tôi, đó là huh tự nhiên. "" Kể từ khi bạn đã lớn tất cả các ngày của riêng bạn, tôi không nghĩ rằng nó có bất cứ điều gì để làm với khả năng của tôi như là một giáo viên mặc dù. "Nhưng dù sao, có vẻ như nó đã được quyết định rằng Roxy sẽ trở thành một giáo viên tại trường này bắt đầu từ học kỳ tiếp theo. Đây là một cái gì đó mà cần phải được nổi tiếng, huh. Celebration. Celebration, huh? Lễ kỷ niệm đám cưới của Roxy. Lễ kỷ niệm sinh nhật thứ mười của tôi chị em trẻ hơn ". Ngay sau tôi được sinh ra lễ kỷ niệm sinh nhật của con. Tôi có nên có một gia đình ăn mừng lớn trong tương lai? Thư của Thánh Phaolô đã đề cập đến việc có một lễ kỷ niệm lớn một khi chúng tôi trở về, sau khi tất cả. Vâng, đó là cho tương lai. Ngay bây giờ, chúng tôi đang bận rộn, vì vậy chúng tôi sẽ lo lắng về nó sau khi những điều khác nhau bình tĩnh xuống đầu tiên. "Ah, đúng rồi. Nó sẽ không làm gì nếu tôi không chào hỏi người khác là tốt, huh?" "Đúng . Tôi chắc chắn rằng tất cả mọi người khác sẽ ngạc nhiên rằng Shisho đã quay trở lại. "Zanoba cười vui vẻ. Xâu chuỗi cùng, tôi cười là tốt. Kể từ khi tôi đang mong chờ để giới thiệu Roxy với những người khác, nó không thể được giúp đỡ mà tôi mỉm cười. "Vậy thì, Zanoba, nhờ cánh tay. Tôi sẽ trở lại." "Vâng, khi bạn đang miễn phí nữa , xin vui lòng cho khuôn mặt của bạn ở đây. Julie sẽ được hạnh phúc là tốt, sau khi tất cả. "" Tất nhiên. "" Nếu điều kiện của cánh tay bị xấu, sau đó nó có thể được nhanh hơn để thấy Cliff hơn là tôi. "" Đã nhận nó. "Như vậy, tôi rời xa Zanoba. Phần 6 [sửa] mài nhẫn âm thanh hiện thông qua các hành lang lạnh. Đó là âm thanh của cánh tay giả của tôi. Trong khi đi bộ, tôi đang điều chỉnh lượng mana mà tôi đặt vào nó để xem có bao nhiêu sẽ là tốt nhất. Mỗi lần tôi nắm chặt và thả lỏng nó, cánh tay giả của tôi làm cho một âm thanh mài. Dường như như mong đợi của một mô hình mẫu, có không phải là một cách để giữ nó yên tĩnh. "Có phải đó là cánh tay giả một công cụ ma thuật?" Roxy người đang đi bộ trên bên trái của tôi đột nhiên hỏi tôi một câu hỏi. "Ừ. Đó là kết quả nghiên cứu Zanoba của. "" Đó là tuyệt vời, phải không? Đối với nó để di chuyển rất chính xác. "" Đó là sự thật. Nếu tôi có thể di chuyển dễ dàng này, sau đó có vẻ như tôi sẽ quản lý thậm chí không có sự hỗ trợ của bạn, Roxy. "" Ah -... Đó là, sự thật. "Khi tôi nhìn cô ấy, tôi thấy rằng Roxy là làm cho khuôn mặt của cô ấy khi cô ấy sai lầm ngớ ngẩn." Tôi xin lỗi. Tôi không thực sự xem xét bạn, Rudi. Mặc dù nó muốn được khó khăn cho bạn khi tôi không xung quanh, tôi đã đi và đã trở thành một giáo viên ... "" Nếu nó về cánh tay trái của tôi, sau đó bạn không có gì phải lo lắng, Roxy. "Mặc dù nó muốn giúp tôi, nó không phải là nếu tôi yêu cầu cô để làm điều đó. Rõ ràng là những gì Roxy muốn làm đến trước. Kể từ khi nó có vẻ như cô muốn giúp tôi ra ở vị trí của cánh tay của tôi, tôi đã không nói bất cứ điều gì, nhưng có rất nhiều người xung quanh tôi những người sẵn sàng giúp đỡ tôi khi tôi gặp khó khăn sau khi tất cả. "Dù sao, đó là tuyệt vời, phải không? Đó là bạn đã nhận được một bàn tay trái. "" Ừ, với điều này, tôi có thể chạm vào bạn nhiều như tôi muốn, Roxy. "Trong khi nói như vậy, tôi gõ vai Roxy với cánh tay giả của tôi. Ấm áp và mềm mại của Roxy được truyền từ dưới áo choàng. Có vẻ như rằng điều này có thể cho biết nhiệt độ ngoài, là tốt. Đó là hiệu suất cao, huh, tay này của tôi? "Dù sao, tôi muốn giới thiệu bạn với tất cả mọi người, vì vậy hãy theo tôi." "Tự giới thiệu ... vâng!" Gật đầu Roxy với một biểu hiện thần kinh. ------ Sau đó, chúng tôi đi đến những nơi từng người một, báo cáo trở lại của tôi, và giới thiệu Roxy. Rinia, Pursena. Ariel, Luke. Sau đó, Nanahoshi. Mặc dù, tôi đã nghĩ đến đi đến nơi Cliff, có những âm thanh gợi cảm đến từ bên trong nghiên cứu của mình phòng, vì vậy tôi vượt qua trên đó. phản ứng của mỗi người là khác nhau. Rinia và phản ứng của Pursena là đặc biệt thú vị. Với chỉ một đánh hơi mùi hương Roxy, hai trong số họ bắt đầu run lên. Để hai của họ, những người đã làm tròn đuôi của họ, tôi đã nói với họ rằng đây là Shisho mà tôi kính trọng và yêu mến. Khi tôi đã làm, hai người họ cúi đầu của họ để Roxy nhau. Nó có thể là vì Race Beast là nhạy cảm với các vấn đề đó; này là một người họ hoàn toàn không thể đi ngược lại, cho thực tế. Mặt khác, Ariel và Luke là ngu si đần độn với nó. Khi tôi đến chào họ sau khi hồi hương của tôi, họ nói cái gì đó châm biếm như [Bạn đang hiển thị khuôn mặt của bạn sau khi trở về, tôi nhìn thấy.] Mặc dù tôi nói điều này, nó không phải là một giọng khiển trách. Tuy nhiên, đó là vì họ đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong cuộc hành trình của tôi. Có sai lầm do thiếu chuẩn bị, tôi cảm thấy không có gì nhưng xấu hổ. Đó là lý do tại sao tôi đã xin lỗi. Nhưng tốt, đó là tốt. Khi tôi giới thiệu Roxy, sau khi đưa ra một cái nhìn trống rỗng, hai trong số họ sau đó nhìn nhau. Họ không thể tin rằng một người nào đó như trẻ tìm kiếm như Roxy sẽ được giảng dạy. Tuy nhiên, tôi đoán đó là như mong đợi của các nàng công chúa của một quốc gia. Ariel lịch sự chào Roxy. Cô ấy là một người có khả năng. Nanahoshi bị ốm trai. Nó có thể là do cô đã bị cảm lạnh, nhưng trong khi ho, cô nhìn vào khuôn mặt của tôi, và nói: [Với điều này, chúng ta sẽ có thể tiếp tục nghiên cứu, huh] và thở phào nhẹ nhõm. Khi tôi giới thiệu Roxy và nói rằng cô muốn được làm việc như một giáo viên bắt đầu từ năm sau, cô chỉ trả lời với một cộc lốc [Cool.] Nhưng vì cô đã quá cộc lốc, tôi đã đi vào để liệt kê các điểm tốt Roxy của nhau rất lâu, cô trả lời , [Pedo. Gross.] Và cau mày. Vâng, một nữ sinh trung học thông thường sẽ không thể hiểu được sự vĩ đại của Roxy, tôi đoán.








































































































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: