Mum, what's going on? Why are we at St Mungo's? Mum!

Mum, what's going on? Why are we at


Mum, what's going on? Why are we at St Mungo's? Mum!" Damien was trying not to panic but the tears that had just appeared in his mother's eyes and her shaky breathing was making Damien very nervous.

"Damien…j-just come w-with me." Lily managed to croak out and took her son's hand, gently this time, and led him to the lifts on the other side of the hall.

"It's your dad Damy, he was hurt last night."

Damien felt his entire world crash around him. His dad had been hurt before, being an Auror, it was an occupational hazard, but never before did he end up in the 'Serious Injuries caused by Illegal Curses' Ward. He had never seen his mum this upset either which made him think that his dad might be badly injured this time.

"What happened?" he asked as they made their way up to the seventh floor. They were alone in the lift.

"He was on duty last night and was injured during a duel." Lily was trying her level best to keep her voice steady. It was unfair to upset Damien more than he was already.

"What duty?" Damien asked, knowing his mother would understand his real question, Auror or Order.

"The first one." she said as she never said the word Order of the Phoenix when outside safe walls. She knew her son always referred to the Order as James' second job.

The doors opened and Lily and Damien rushed out of the lift and ran to room number five. They were not at all surprised to see a very tired and disgruntled Sirius sitting next to James. Damien breathed a huge sigh of relief as he saw his dad sitting up in bed taking animatedly to Sirius. He looked really pale, and there was a bandage wrapped around his neck and one on his forearm. Other than looking really tired, James seemed to be okay.

James looked up at the two new arrivals and his face broke into a smile. Sirius also looked like he had been through hell and back, but he let his handsome face break into a smile at the sight of his pup, Damien.

"Hey guys, come on in." James called out and extended his hand to take Lily's as she rushed to his side. Damien still stood at the door leaning against it to steady his heart at the sight if his dad and godfather, looking so beat up.

"Hey pup, come on in." beckoned Sirius and gave him a lopsided grin. Damien walked in slowly and sat next to his dad.

"Oh come on guys, cheer up, I'm fine." James tried to get his wife and son to stop looking as if he was already dead and they were attending his funeral.

"Fine! You call this fine. My God James, you could have been killed…" Lily stopped suddenly and looked towards a much shaken Damien who was staring at the blue swirls pattern of the bedspread.

"Damien, I'm sorry, I should not have taken you out of school like that. I had just found out about your Dad and I just reacted without thinking."

Damien looked up his mother.

"You did the right thing Mum. I would never have forgiven you if you had not brought me here. Just don't scream at Dad, he looks as if he's been through hell."

"Oh, thanks son, I'll remember that!" smiled James trying to look offended. Damien smiled back at him.

"So, are you gonna tell us what happened to both of you?" he asked already knowing the answer.

"Can't pup, top secret and all that, sure you understand." Sirius replied in a boring voice that he always used to answer Damien's questions regarding the Order.

Damien looked towards his father, "Dad, are you going tell me?"

James smiled sadly at his son.

"Honestly son, it's really boring stuff, nothing interesting."

Damien huffed a little and sat back with his arms crossed at his chest. A few minutes later Damien was asked by his mum to go up to the food court on the nineteenth floor and get some refreshments. Damien got up and left, quite thankful to get away from all the boring talk that was happening.

As soon as he had left Lily cast a Silencing charm on the room and rounded on James and Sirius.

"Alright, spill. What happened last night?"

James and Sirius almost looked ashamed.

"Well, I guess there is no other way to say it but…um…we kind of underestimated the enemy." replied a very red looking Sirius.

"What do you mean 'underestimated'? Were there too many Death Eaters? How many were there?" Lily asked trying to imagine five Aurors fighting an army of fifteen or more Death Eaters. That would certainly explain the injuries.

"Um…one." replied James not quite meeting Lily's eyes.

"One" repeated Lily

"Yeah one." answered James and Sirius together.

"Okay! I don't understand how could one Death Eater fight against five Aurors and put two of them in hospital?" she asked starting to feel really annoyed.

"Three" said a small voice that surprisingly belonged to Sirius.

"Excuse me?" Lily was definitely annoyed and a little ashamed.

"Well Kingsley is here with me and James too."

"Hold on a minute, Kingsley Shacklebolt, the huge bloke who three Death Eaters weren't able to bring down, is also injured." Lily was staring to get really freaked out.

"What the hell happened?"

"The damn kid happened." snapped Sirius, obviously not taking his failure well at all.

"The kid, what kid? What are you two talking about?" Lily asked, no longer able to keep up with their conversation.

Both James and Sirius explained what happened. They told her about catching Hunt in conversation with the 'Dark Prince' who turned out to be none other but, Lord Voldemort's son.

Lily was looking from one to the other. They were famous for their pranks. Maybe this was just a joke to freak Lily out. Well it worked.

"Please explain this to me before I pass out from shock." Lily said, hoping it was nothing more than a silly prank.

"I don't know what to say. I'm kind of hoping it's not true. But from seeing first hand what the boy is capable of, I think there's a good chance he is his son. The boy was just a blur at times. He moved so fact and there was no way his moves could have been predicted." James replied.

"And it wasn't only wizard duelling, he was kicking our ass muggle style. Really, Lily that was the weirdest thing. The Dark Lord's son taking muggle style fighting to tackle us." Sirius informed an open mouthed Lily.

"And he wasn't even intimidated in the slightest that he was being faced with five fully grown Aurors. He just wiped the floor with us." James said with a slight red twinge in his pale cheeks.

"What…what happened to Hunt?" Lily asked already fearing the answer.

James's face fell and a look of anger darkened his hazel eyes.

"He killed him, right in front of me. He was so powerful Lily, there was nothing I could do. He sent me flying in the air wandlessly and the way he dealt with Hunt, it was co sold! He just killed him, without a care in the world, no remorse, nothing!" James said. "But the really weird thing about the kid was that something about him just didn't make sense."

"What do you mean?" Lily asked James as he dropped his gaze from her. Even Sirius was leaning closer to hear this.

"Well, he just, I don't know, he just made me feel really uneasy. Like when he was fighting he didn't use any Unforgivables, just standard spells like Stupefy and Incendio. He didn't actually kill anyone except for Hunt. That just doesn't make sense. Death Eaters are all about numbers. They kill and torture as many as they can. But this kid, he just dealt with us and got to Hunt. He didn't cause any other casualties."

"He could have!" interjected Sirius with a nod towards James. "You were lucky that…that…blade, star thing he threw didn't cut you too deep, otherwise..." Sirius couldn't finish. He looked away, trying not to remember how his friend had looked when he found him in a pool of his own blood.

"It's called a Shuriken." James informed him.

"How do you know that?" Lily asked at once, surprised that James knew the name of a muggle weapon, such as the ninja stars.

"Healer Thomas told me. He's a muggle born and recognised it from my description." James told her before turning to Sirius. "I know that he tried to kill me, but see that's the thing. I don't think he really wanted to hurt me. He told me to move out of the way like three times, it was only when I attacked him that he retaliated. I mean I did give him quite a nasty cut…"

"Why on earth are you making excuses for him!" exclaimed Lily.

"He tried to kill you and you are going on about him as if he was forced to do this!" added an irritated Sirius.

James closed his mouth and bowed his head slightly, why was he making excuses. He had seen the rage quite clearly in the boy's eyes. He knew that the boy had attacked him with the intent to kill but something inside him just didn't want to believe it. Then there was the fact that the boy had seemed somewhat familiar to him. James didn't know how it was possible but he felt that he knew him from somewhere. That voice had seemed very familiar. He didn't want to admit it, but the boy's voice has reminded him of Damien. However he kept this from Lily and Sirius. He didn't want to sound crazier than he was sounding already. He sighed.

"I guess I just don't want to believe that a child can be so evil." he told them.

Lily comforted her husband and Sirius looked down at the ground deep in thought. He understood what James meant. It was not only disturbing but a little heart breaking to see such a young boy in battle and taking other's lives so mercilessly.

Before they could say anything else Damien reappeared in the room, holding lots of refreshments. He took in the sight of his mother, her arms wrapped up around his father, who was looking really defeated and his uncle Sirius also looking very upset.

"Is everything okay?" he asked as he dumped the goodies on his father's bed.

"Well it is now, that you got chocolate frogs and sherbet pops!" said his father while taking one each of his favourite candy and looking at Damien as if he were Father Christmas.

Damien sighed and ripped open a chocolate frog of his own and watched it jump up and down on his dad's bed. Honestly, he didn't think his
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Mẹ, những gì đang xảy ra? Tại sao là chúng tôi lúc St Mungo? Mẹ!" Damien đã cố gắng không để hoảng sợ nhưng những giọt nước mắt đã chỉ xuất hiện trong mắt của mẹ mình và cô thở run rẩy đã làm cho Damien rất lo lắng."Damien... j, chỉ cần đến w-với tôi." Lily quản lý để ám sát ra và nắm tay của con trai bà, nhẹ nhàng thời gian này, và đã dẫn ông đến các Thang máy phía bên kia của hội trường."Đó là cha của bạn Damy, ông đã bị thương tối qua."Damien cảm thấy mình sụp đổ toàn bộ thế giới xung quanh anh ta. Cha của ông đã bị tổn thương trước khi, đang là một Slughorn, đó là một nghề nghiệp nguy hiểm, nhưng không bao giờ trước khi ông đã kết thúc ở các 'thương tích nghiêm trọng gây ra bởi lời nguyền bất hợp pháp' phường. Ông chưa bao giờ thấy mẹ này buồn bã hoặc khiến ông nghĩ rằng cha của ông có thể được bị thương nặng thời gian này."Những gì đã xảy ra?", ông yêu cầu khi họ thực hiện theo cách của họ lên đến tầng 7. Họ chỉ có một mình trong Thang máy."Ông đã làm nhiệm vụ cuối đêm và đã bị thương trong một trận đấu." Lily đã cố gắng cấp của mình tốt nhất để giữ cho tiếng nói của mình ổn định. Nó đã không công bằng để buồn bã Damien hơn là ông đã."Nhiệm vụ gì?" Damien hỏi, biết mẹ sẽ hiểu câu hỏi thực sự của mình, Slughorn hoặc đặt hàng."Một đầu tiên.", cô nói như cô không bao giờ nói từ, Huân Phoenix khi bên ngoài bức tường an toàn. Cô ấy biết rằng con trai của cô luôn luôn gọi thứ tự như công việc thứ hai của James.Cửa ra vào mở và Lily và Damien vội vàng ra khỏi Thang máy và chạy đến phòng số 5. Họ đã không phải ở tất cả ngạc nhiên khi thấy một rất mệt mỏi và bất mãn Sirius ngồi bên cạnh James. Damien thở một sigh cứu trợ rất lớn khi ông thấy cha ngồi giường dùng animatedly Sirius. Ông nhìn thực sự nhạt, và đã có một băng quấn quanh cổ của ông và một trên cánh tay của mình. Khác hơn so với tìm kiếm thực sự mệt mỏi, James dường như sẽ ổn thôi.James nhìn lên lúc mới đến hai và khuôn mặt của mình đã phá vỡ vào một nụ cười. Sirius cũng trông giống như ông đã thông qua địa ngục và trở lại, nhưng ông hãy để khuôn mặt đẹp trai của mình đột nhập vào một nụ cười tại thị giác của mình pup, Damien."Hey guys, vào đi" James được gọi là và mở rộng bàn tay của mình để có của Lily như cô ấy đổ xô đến bên mình. Damien vẫn đứng ở cửa nghiêng chống lại nó để ổn định trái tim của mình nhìn thấy nếu cha của mình và bố già, tìm kiếm như vậy đánh bại."Hey xược, come on in" beckoned Sirius và cho ông một grin sai lệch. Damien đi trong chậm và ngồi bên cạnh cha của ông."Oh đến cậu, vui lên, tôi là tốt." James đã cố gắng để có được vợ và con trai để ngừng tìm như nếu ông đã chết và họ đã tham dự tang lễ của ông."Tốt! Bạn gọi đây là tốt. James Thiên Chúa của tôi, bạn có thể đã bị giết chết... " Lily dừng lại đột ngột và nhìn hướng tới một nhiều shaken Damien nhìn chằm chằm vào các mô hình màu xanh swirls của bedspread."Damien, tôi xin lỗi, tôi không nên đã đưa bạn ra khỏi trường học như thế. Tôi đã chỉ tìm thấy về bố và tôi chỉ cần phản ứng mà không có tư duy."Damien nhìn lên mẹ."Bạn đã phải điều mẹ. Tôi sẽ không bao giờ đã tha thứ cho bạn nếu bạn đã không đưa tôi ở đây. Chỉ không hét lúc cha, ông trông như thể ông đã thông qua địa ngục.""Oh, cảm ơn con trai, tôi sẽ nhớ rằng!" cười James cố gắng để tìm xúc phạm. Damien cười trở lại vào anh ta."Vì vậy, bạn sẽ cho chúng tôi biết những gì đã xảy ra cho cả hai của bạn?" ông hỏi đã biết câu trả lời."Không thể xược, top bí mật và tất cả những gì, chắc chắn bạn hiểu." Sirius trả lời trong một giọng nói nhàm chán rằng ông luôn luôn được sử dụng để trả lời câu hỏi của Damien liên quan đến đơn đặt hàng.Damien nhìn về phía cha của ông, "Cha, là bạn sẽ cho tôi biết?"James thật đáng buồn cười con trai ông."Một cách trung thực con trai, đó là thực sự nhàm chán công cụ, không có gì thú vị."Damien huffed một chút và ngồi lại với cánh tay của mình vượt qua ngực của mình. Một vài phút sau đó Damien đã được yêu cầu bởi mẹ để đi đến tòa án thực phẩm trên tầng 19 và nhận được một số đồ uống giải khát. Damien đứng dậy và trái, khá biết ơn để có được ra khỏi tất cả nói chuyện nhàm chán đã xảy ra.Ngay sau khi ông đã rời Lily đúc một nét duyên dáng Silencing vào phòng và làm tròn trên James và Sirius."Được rồi, tràn. Những gì đã xảy ra đêm?"James và Sirius gần như trông xấu hổ."Vâng, tôi đoán không có cách nào khác để nói nó nhưng... um... chúng tôi đánh giá thấp loại kẻ thù." trả lời một Sirius tìm kiếm rất đỏ."Những gì làm bạn có nghĩa là 'thấp'? Đã có quá nhiều cái chết ăn? Bao nhiêu đã có?" Lily yêu cầu cố gắng để tưởng tượng Aurors năm chiến đấu một đội quân của mười lăm hay nhiều tử thần thực. Đó chắc chắn sẽ giải thích những vết thương."Um... một." trả lời: James chưa gặp Lily của mắt."Một" Lily lặp đi lặp lại"có một." trả lời James và Sirius với nhau."Được rồi! Tôi không hiểu làm thế nào có thể một tử thần thực tử chiến đấu chống lại năm Aurors và đặt hai trong số đó ở bệnh viện?", cô hỏi bắt đầu cảm thấy thực sự khó chịu."Ba" nói một giọng nói nhỏ đáng ngạc nhiên đã thuộc Sirius."Xin lỗi?" Lily là chắc chắn khó chịu và một chút xấu hổ."Kingsley cũng là ở đây với tôi và James quá.""Giữ về tí, Kingsley Shacklebolt, bloke lớn người Ba tử thần thực không thể hạ, cũng bị thương." Lily nhìn chằm chằm để có được thật sự freaked ra."Những gì địa ngục đã xảy ra?""Những đứa trẻ chết tiệt xảy ra." gãy Sirius, rõ ràng là không dùng thất bại của mình tốt ở tất cả."The kid, kid những gì? Em nói gì vậy?" Lily yêu cầu, không thể theo kịp với cuộc đàm thoại.Cả James và Sirius giải thích những gì đã xảy ra. Họ nói với cô ấy về đánh bắt săn trong hội thoại với ' Dark hoàng tử ' người hóa ra là không có gì khác nhưng, con trai của Chúa tể Voldemort.Lily đã tìm kiếm từ một đến khác. Họ đã nổi tiếng với trò đùa của họ. Có lẽ đây là chỉ là một trò đùa cho freak Lily ra. Cũng nó đã làm việc."Xin vui lòng giải thích điều này với tôi trước khi tôi vượt qua từ sốc." Lily nói, Hy vọng nó là gì khác hơn là một prank ngớ ngẩn."Tôi không biết phải nói gì. Tôi loại hy vọng đó là không đúng. Nhưng từ nhìn thấy tay đầu tiên những gì cậu bé có khả năng, tôi nghĩ rằng đó là một cơ hội tốt ông là con trai của ông. Cậu bé đã là chỉ là một mờ ở lần. Ông chuyển rất thực tế và đã có không có cách di chuyển của mình có thể đã được dự đoán." James trả lời."Và nó không phải là duy nhất wizard duelling, ông đá phong cách muggle ass của chúng tôi. Thực sự, Lily đó là điều kỳ lạ nhất. Dark Lord con trai lấy muggle phong cách chiến đấu để giải quyết chúng tôi." Sirius thông báo một mở mouthed Lily."Và ông đã không thậm chí đe dọa trong việc nhỏ nhất rằng ông đang đối mặt với năm phát triển đầy đủ Aurors. Ông chỉ cần lau sàn nhà với chúng tôi." James nói với một twinge đỏ nhẹ trong má của mình nhạt."Những gì... những gì đã xảy ra với Hunt?" Lily yêu cầu đã lo sợ câu trả lời.Khuôn mặt của James rơi và một cái nhìn của sự tức giận tối mắt Tram."Ông đã giết anh ta, ngay trước mặt tôi. Ông là như vậy mạnh mẽ Lily, tôi có thể làm gì. Ông đã gửi tôi bay trong không khí wandlessly và cách ông xử lý Hunt, nó đã co bán! Ông chỉ giết chết ông ta, mà không có một chăm sóc trên thế giới, không hối lỗi, không có gì!" James nói. "Nhưng điều thực sự kỳ lạ về kid là một cái gì đó về anh ta chỉ cần không làm cho tinh thần.""Bạn làm là gì?" Lily yêu cầu James như ông ta đã bỏ cái nhìn của mình từ cô ấy. Thậm chí Sirius nghiêng gần gũi hơn để nghe điều này."Vâng, ông chỉ, tôi không biết, ông chỉ làm cho tôi cảm thấy thực sự thoải mái. Giống như khi ông đã chiến đấu, ông đã không sử dụng bất kỳ Unforgivables, phép thuật chỉ tiêu chuẩn như Stupefy và Incendio. Ông đã không thực sự giết bất cứ ai ngoại trừ Hunt. Mà chỉ cần không làm cho tinh thần. Tử thần thực là tất cả về số lượng. Họ giết và tra tấn như nhiều như họ có thể. Nhưng thằng nhóc, ông chỉ bị xử lý với chúng tôi và nhận được để săn. Ông đã không gây ra bất kỳ tổn thất khác.""Ông có thể có!" interjected Sirius với một gật đầu hướng tới James. "Bạn đã may mắn...... mà lưỡi, sao điều ông đã ném không cắt bạn quá sâu, nếu không..." Sirius không thể kết thúc. Ông nhìn đi, cố gắng không để nhớ như thế nào bạn bè của mình đã nhìn khi ông tìm thấy anh ta trong một hồ bơi của máu của mình."Nó gọi là một Shuriken." James thông báo với ông."Làm thế nào để bạn biết mà?" Lily yêu cầu cùng một lúc, ngạc nhiên khi thấy rằng James biết tên của một vũ khí muggle, chẳng hạn như các ngôi sao ninja."Healer Thomas nói với tôi. Ông là một muggle sinh và công nhận nó từ mô tả của tôi. " James nói với cô ấy trước khi chuyển sang Sirius. "Tôi biết rằng ông đã cố gắng để giết tôi, nhưng nhìn thấy đó là điều. Tôi không nghĩ rằng ông thực sự muốn làm tổn thương em. Ông nói với tôi để di chuyển ra khỏi đường như ba lần, nó đã chỉ khi tôi tấn công anh ta mà ông trả đũa. Tôi có nghĩa là tôi đã làm cho anh ta khá một nasty cắt...""Tại sao trên trái đất bạn có làm cho bào chữa cho anh ta!", kêu lên Lily."Ông đã cố gắng để giết bạn và bạn đang đi trên về anh ta như thể ông bị buộc phải làm điều này!" thêm một Sirius bị kích thích.James đóng cửa miệng của mình và cúi đầu nhẹ, tại sao ông làm cho bào chữa. Ông có thấy những cơn thịnh nộ khá rõ ràng trong mắt của cậu bé. Ông biết rằng cậu bé đã tấn công anh ta có chủ đích giết nhưng một cái gì đó bên trong anh ta chỉ không muốn tin vào nó. Sau đó có là một thực tế rằng cậu bé đã dường như phần nào quen thuộc với anh ta. James đã không biết làm thế nào nó đã có thể nhưng ông cảm thấy rằng ông đã biết anh ta từ một nơi nào đó. Giọng nói đó đã dường như rất quen thuộc. Ông không muốn thừa nhận nó, nhưng tiếng nói của cậu bé đã nhắc nhở ông về Damien. Tuy nhiên, ông giữ này từ Lily và Sirius. Ông không muốn âm thanh điên hơn ông sounding đã. Ông thở dài."Tôi đoán tôi chỉ không muốn tin rằng một đứa trẻ có thể là rất xấu xa." ông nói với họ.Lily an ủi chồng và Sirius nhìn xuống ở mặt đất sâu trong suy nghĩ. Ông hiểu ý của James. Đó là không chỉ làm phiền nhưng một chút trái tim phá vỡ để xem một đứa trẻ trong trận chiến và tham gia khác của cuộc sống như vậy thương.Trước khi họ có thể nói bất cứ điều gì khác mà Damien lại xuất hiện trong phòng, đang nắm giữ rất nhiều đồ uống giải khát. Hắn trong tầm nhìn của mẹ mình, cánh tay của cô gói lên xung quanh thành phố cha ông, người đã tìm kiếm thực sự đánh bại và chú của ông Sirius cũng xem xét rất buồn bã.Ông "Là tất cả mọi thứ okay?" hỏi như ông đổ các goodies vào giường của cha mình."Vâng nó là bây giờ, bạn có sô cô la ếch và nước trái cây bật!" nói cha trong khi tham gia một trong mỗi bánh kẹo yêu thích của mình và nhìn Damien như nếu ông là cha Giáng sinh.Damien thở dài và tách mở một con ếch sô cô la của riêng mình và theo dõi nó nhảy lên và xuống trên giường của người cha. Trung thực, ông không nghĩ của mình
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: